“Biết còn dám ồn ào ở đây!”
Một tên trong tầng lớp cấp cao tên là Hạ Kim quát lạnh một tiếng, đi tới mở cửa.
Trong nháy mắt khi hắn mở cửa ra, một cái tay thọc vào, ổn chuẩn tàn nhẫn bóp cổ hắn, sau đó đẩy hắn đi ngược vào trong phòng.
“Muốn chết!”
Bị bóp lấy cổ, điều đầu tiên mà tên đó nghĩ ra là phản kích.
Nhưng vừa định mở mạch môn ra phản kích thì hắn cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ truyền đến, bóp tới hắn thở dốc cũng không được.
Hắn biết, nếu đối phương dùng sức thêm một chút nữa thì cổ của hắn sẽ bị bóp nát như bóp nát một nhánh cây, cho nên hắn hoàn toàn không dám động đậy.
Nhưng mà cho dù hắn bất động thì cánh tay đó vẫn phát lực.
Răng rắc!
Một tiếng xương vỡ vụn chói tai vang lên.
Quăng thi thể của tên đó ra, Hà Niên đeo mặt nạ chậm rãi bước vào trong phòng.
“Muốn chết!”
Một người của Hạ gia muốn xông lên báo thù.
Nhưng mà trong nháy mắt khi hắn xông lên thì Hà Niên tan biến tại chỗ giống như quỷ mị.
Sau một khắc, tên Hạ gia vừa muốn xông lên lúc nãy giống như là bị cự thú lao mạnh tới húc vào, hoàn toàn không có bất cứ phản kháng nào, bay ngược lại, kêu lên một tiếng đau đớn, tông thủng vách tường, bay ra ngoài, sau đó không còn động tĩnh gì nữa, chỉ nghe được tiếng kêu kinh hoảng bên ngoài phòng.
“Giết người!”
“Giết người!”
Hạ Hầu đè trưởng lão bên cạnh mình lại, tránh cho bọn họ mù quáng xông lên.
Nam tử đeo mặt nạ trước mắt rất mạnh.
Dựa vào lực lượng của linh thể, một quyền đấm chết một cường giả Trấn Nhạc Cảnh, chuyện này đa số Trấn Nhạc Cảnh đều không làm được.
Lực lượng mạnh mẽ như thế này, hắn chỉ nhìn thấy trên người mấy Ngân cấp chủ sự.
Hạ Hầu hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
“Người đến giết ngươi.” Hà Niên lạnh lùng đáp.
Hạ Hầu thấy hoàn toàn không có ý trao đổi thì biết không thể tránh được một trận chiến này, lúc này, hắn lấy lệnh bài trong tay ra.
Hắn muốn xác định một chuyện.
“Ngươi tới vì nó?”
“Nói xong chưa? Nói xong thì chuẩn bị chết đi.”
Hà Niên nói xong, ba cái mạch môn mở ra.
Ầm!
Khí tức mạnh mẽ bao trùm.
Lúc này, người của Hạ gia sửng sốt.
Đều không thể tin được, cường giả như vậy lại đánh tới tận cửa.
“Nửa bước Địa Vô Cấm!”
“Vậy mà...”
Khi người của Hạ gia vừa kịp phản ứng mở ra mạch môn thì Hà Niên đã ra tay.
Mặc dù chuyến đi Yêu giới khiến cho linh thể vốn đã bị thương rất nặng của hắn đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, nhưng mà hắn cũng không xem mấy người Hạ gia này ra cái thá gì.
Vừa mới gia nhập Bất Hủ Tông, được Ôn tông chủ trọng dụng, sao hắn có thể không làm gì cả được!
Nếu người của Hạ gia dám trăm phương ngàn kế muốn đối phó Bất Hủ Tông, vậy những người này không nên nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai nữa.
“Chạy!” Lúc này, Hạ Hầu hạ lệnh.
Đối mặt với nửa bước Địa Vô Cấm, không ai muốn chiến đấu tiếp.
Ầm!
Hạ Hầu quay người đụng vỡ cửa sổ sau lưng, bay ra khỏi phòng.
Những người khác của Hạ gia đang muốn đi thì cự chùy của Hà Niên đã quét ngang qua. Những người của Hạ gia chạy chậm vội mở mạch môn ra, muốn chống cự một chút, nhưng mà trong nháy mắt khi tiếp xúc với cự chùy thì đều bị đập bay ra ngoài. Người chính diện đón đỡ cự chùy thì ngón tay gãy vỡ như là cành khô.
Trấn Nhạc Trung Cảnh còn đỡ, chỉ bị gãy tay, sau đó bị đập bay ra, trong thời gian ngắn không đứng dậy được mà thôi.
Nhưng Trấn Nhạc Hạ Cảnh thì không có may mắn như thế.
Một đòn!
Hà Niên giết chết ba người!
Sau đó Hà Niên cầm cự chùy trong tay đuổi theo, một chùy đánh xuống, lại giết một người.
Oanh!
Oanh!
Trong khoảnh khắc, khách sạn đều bị Hà Niên đánh cho sụp đổ.
Trong thời gian ngắn ngủi khi khách sạn sụp đổ, Hà Niên đã liên tục giết mười người.
Chỉ có bốn người của Hạ gia chạy đi!
Nhưng mà Hà Niên cũng không chịu bỏ qua, bởi vì bốn người chạy trốn đó là bốn người mạnh nhất.
Chỉ khi giết bọn họ thì chuyến đi này của hắn mới xem như không uổng công.
...
Khi khách sạn ầm ầm đổ sụp, lập tức có không ít người vây quanh.
Bọn họ cũng đúng lúc nhìn thấy Hà Niên truy sát tầng lớp cấp cao của Hạ gia.
Thấy được ba cái mạch môn sau lưng Hà Niên thì đều vội vã tránh xa.
Sợ bị tai bay vạ gió.
Sau khi tìm một chỗ tự cho là an toàn, bọn họ bắt đầu bàn tán.
“Người của Hạ gia chọc tới người nào, đối phương lại muốn giết bọn họ trong lúc diễn ra Bách Niên Thịnh Hội.”
“Lập tức chết nhiều người trong tầng lớp cấp cao như vậy, lần này Hạ gia khó chịu rồi.”
“Thiên tài thế hệ này chết sạch trong Yêu giới, bây giờ tầng lớp cấp cao lại bị giết sạch, xem ra Hạ gia sắp không còn.”
Trong lúc bọn họ bàn tán với nhau, hộ vệ tuần tra cũng nhanh chóng chạy tới hiện trường.
Khi thấy tầng lớp cấp cao của Hạ gia bị nện chết thì đều hít vào một hơi.
“Tầng lớp cấp cao của thế lực tứ tinh lại bị giết nhiều như vậy.”
“Nhiều cường giả Trấn Nhạc Cảnh bị giết như vậy, chúng ta còn đuổi theo nữa không?”
Hộ vệ tuần tra hai mặt nhìn nhau vài lần, cuối cùng chọn báo cho cấp trên.
Nói đùa!
Người mạnh nhất trong số bọn họ là đội trưởng thì cũng chỉ mới Trấn Nhạc Cảnh.
Bọn họ đuổi theo hung thủ có khác gì là đi chịu chết đâu!
…
“Tiền bối tha mạng! Lão hủ nguyện đời này kiếp này làm trâu làm ngựa cho ngài...”
Một tên trưởng lão của Hạ gia quỳ dưới đất, vội vàng cầu xin Hà Niên vung vẩy cự chùy đi tới.
Chạy là chạy không thoát.
Bị nửa bước Địa Vô Cấm để mắt tới, tốc độ chạy trốn của hắn chẳng khác gì là chơi.
Nếu như hắn là người cuối cùng bị đuổi theo thì có thể còn có chút hi vọng sống sót.
“Ta không cần.” Hà Niên hờ hững trả lời một câu.
Ầm!
Một chùy rơi xuống.
Lại một trưởng lão của Hạ gia chết.
Còn có hai tên trưởng lão và Hạ Hầu đang lẩn trốn.
Hà Niên phóng cảm giác ra, sau đó lập tức khóa chặt một tên trưởng lão của Hạ gia đang chạy như điên cách hắn không xa.
Bị cảm giác khóa chặt, sắc mặt của tên trưởng lão Hạ gia đó lập tức tái nhợt, lông tơ toàn thân dựng hết lên.