Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 799 - 【Vip】 Toàn Quân Bị Diệt (Thượng) (2)

【VIP】 Toàn quân bị diệt (thượng) (2) 【VIP】 Toàn quân bị diệt (thượng) (2)

Nói xong, Lê Quan dẫn theo chúng yêu, trùng trùng điệp điệp đi tới phía tây.

Phía tây chính là căn cứ của phản quân Yêu tộc.

Thời Phong nhìn bóng lưng Lê Quan, sau đó nói nhỏ với Thiên Viêm Hổ Tướng Linh bên cạnh: “Đi theo bọn họ, có tình huống khác thường thì lập tức trở về báo cáo cho bổn vương.”

Nói thật, hắn không tin Lê Quan.

Hắn chỉ tin tưởng những Yêu Vương trung thành với mình.

Bởi vì chúng nó không có tư cách và thực lực mưu tính mấy chuyện này.

...

Trong màn đêm, Giao Long Lĩnh, trăm vạn yêu vật chiếm lấy chỗ này.

Bầu trời.

Mặt đất.

Dòng sông.

Tất cả đều là yêu vật.

Năm dặm bên ngoài Giao Long Lĩnh, Lê Quan hóa thành hình người, nuốt thiên tài địa bảo có thể ẩn nấp yêu khí, dẫn theo hơn vạn Đại Yêu lặng lẽ tới gần.

Những nơi đi qua, hết sức an tĩnh.

Không thấy chim hót, không nghe thấy côn trùng kêu vang.

Chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng của chúng yêu, còn có tiếng thở dốc.

Lê Quan ra hiệu: “Giang Tiên, ngươi dẫn năm ngàn Đại Yêu đi vào từ dòng sông, từ cạnh bên giết vào, trực tiếp đánh tới hướng của bổn vương, đừng ham chiến.”

“Tuân mệnh.”

Bạch Giang Long Giang Tiên lập tức vung tay lên, dẫn theo chúng yêu đi qua một bên khác, vọt vào trong nước.

Lê Quan không động mà là lạnh nhạt nói: “Tướng Linh, nếu đã tới rồi, ngươi xác định không đến giết cho thống khoái?”

Thiên Viêm Hổ chậm rãi từ trong rừng hiện ra, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.

Hắn không muốn để ý tới Lê Quan.

Bởi vì hắn vẫn luôn không ưa Lê Quan.

Nhưng mà nhìn nhiều phản yêu trước mắt như vậy, hắn hết sức phẫn nộ.

Vốn cùng là Yêu tộc trong Hồ Thiên Địa mà giờ lại nghe lời của kẻ ngoại lai, không có chút cốt khí nào.

Những yêu vật này nên bị liệt diễm thiêu chết, nên bị răng kiếm của hắn giết chết.

Thấy Thiên Viêm Hổ không có đáp lại, Lê Quan tiếp tục nói: “Ở bên bổn vương, chờ Giang Tiên dẫn đám yêu vật đó ra, sẽ cho người giết thoải mái.”

“Được.” Thiên Viêm Hổ Tướng Linh chỉ đáp lại một chữ.

Nói xong, trong rừng không còn bất kỳ tiếng động nào.

Cùng lúc đó, Giang Tiên ở trong sông, khoảng cách bầy yêu càng ngày càng gần.

Năm ngàn Đại Yêu chen chúc trong lòng sông sâu không tới mười trượng, cho dù đã thu nhỏ yêu thể nhưng động tĩnh vẫn không nhỏ.

Nhưng mà Giang Tiên lại muốn hiệu quả này.

Trăm trượng.

Năm mươi trượng.

Mười trượng!

Giang Tiên đứng bên bờ sông, sau đó hóa thành Bạch Giao Long trăm trượng, ngẩng cao đầu trên sông, há mồm phun nước.

So với hắn, dòng sông hắn ở đang ở trong đó biến thành một dòng sông nhỏ.

Nước lũ trùng trùng điệp điệp, phô thiên cái địa bao phủ tới, khi rất nhiều yêu vật bừng tỉnh lại từ trong trạng thái mê man thì đã bị nước lũ cuốn tới chỗ xa.

Khi một đám yêu vật bị nước lũ cuốn đi, hoàn toàn không đứng dậy nổi trong thời gian ngắn, những Đại Yêu khác dưới sông cũng nhảy lên, mỗi người đều bộc phát ra lực lượng mạnh nhất, vọt lên bờ.

Có cự hổ từ trên trời giáng xuống, đè chết hơn ngàn yêu vật.

Có kim giác tê giác xông vào trong bầy yêu, đâm chết mấy ngàn yêu vật.

Thậm chí, có thân thể tuôn ra một đám khói đen, bao phủ mấy vạn yêu vật, hóa thành bạch cốt.

Trong lúc nhất thời, trăm vạn yêu vật bị đánh cho trở tay không kịp.

Hơn nữa vì có Bạch Giao Long dẫn đầu, chúng yêu đều biết Bạch Giao Long Giang Tiên khủng bố như thế nào, chỉ có thể hốt hoảng chạy trốn.

“Bạch Giao Long!”

“Mau bỏ đi!”

Theo đám yêu vật kêu hét ầm ĩ, Yêu Vương trong trăm vạn phản yêu cũng tỉnh dậy.

Các Yêu Vương nhìn Bạch Giao Long ra vào bầy yêu như vào chỗ không người thì lập tức nhào tới.

Ngày xưa bọn chúng biết uy danh của Bạch Giao Long, cho nên lần này Bạch Giao Long tự mình đưa tới cửa, chúng Yêu Vương đều chuẩn bị đồ Giao Long để dựng nên uy danh của mình.

“Giang Tiên, hôm nay ngươi dám đến thì đừng hòng đi được!”

“Để mạng lại!”

Bảy, tám con Đại Yêu sánh ngang với Trấn Nhạc Thượng Cảnh hiện ra yêu thể khổng lồ, khí thế mạnh mẽ, xông tới chỗ Bạch Giao Long Giang Tiên.

Những yêu vật khác thấy có Yêu Vương nhào về phía Bạch Giao Long Giang Tiên thì lập tức lấy lại can đảm, quay đầu lại vọt theo chúng nó.

Năm ngàn Đại Yêu và Bạch Giao Long Giang Tiên lập tức bị mấy chục vạn yêu vật còn sót lại vây quanh.

Trong lúc nhất thời giống như là thú bị nhốt trong lồng.

Lúc này, Giang Tiên suất lĩnh chúng yêu nhào về một phía, muốn đánh vỡ vòng vây.

“Giang Tiên ngươi trốn cái gì?” Trăm trượng man ngưu gầm lên một tiếng, chạy vội tới.

Giang Tiên lạnh lùng trả lời một câu: “Thanh Ngưu, còn nhớ cái sừng bị chặt đứt ba mươi năm trước của ngươi không?”

“Cho nên hôm nay ta muốn dùng mạng của ngươi để bù lại!” Man ngưu rống lên một tiếng, tiếng rống như sóng lớn đánh tới Bạch Giao Long.

Bạch Giao Long không sao nhưng đám Đại Yêu xung quanh xui xẻo.

Thực lực thấp thì bạo thể mà chết.

Thực lực mạnh hơn một chút thì cũng bị chấn động đến lung lay sắp đổ, yêu thể còng xuống.

Lúc này, Giang Tiên cũng đáp lại bằng một tiếng Giao Long rống, hóa giải tiếng gầm của Thanh Ngưu mới giữ vững được tình thế, sau đó không tiếp tục để ý tới Thanh Ngưu mà lao vào trong bầy yêu.

Có hắn dẫn đầu, mấy ngàn Đại Yêu xông vào trong bầy yêu, giống như cối xay thịt, những nơi đi qua thì có vô số yêu vật bị xé nát.

Sau khi đánh thủng vòng vây, Giang Tiên nhanh chóng vọt tới chỗ Lê Quan.

Mấy vị Yêu Vương đuổi theo ở sau lưng, vừa đuổi theo vừa chế giễu.

“Giang Tiên, thân là Giao Long, dũng khí của ngươi đâu?”

“Một con Giao Long chỉ biết trốn mà cũng xứng làm Yêu Vương của tộc Thủy, đúng là hài hước.”

Nhưng mà Giang Tiên lại làm bộ như không nghe thấy.

Cho đến khi chúng yêu đuổi tới bên rừng, Giang Tiên bỗng nhiên quay đầu lại.

Lê Quan đã hóa thành Cửu Đầu Xà, trong đêm tối, hắn bay ra khỏi rừng rậm, sau đó ầm ầm đáp xuống đất.

Chín cái đầu mổ tới, miệng cắn chặt Thanh Ngưu khổng lồ, sau đó điên cuồng vung lên, chỉ mấy hơi thở thì đã xé đứt một chân trước của Thanh Ngưu.

Mấy cái đầu khác thì nhào về phía những Yêu Vương khác.

Một đầu cắn một cái, cắn chặt mấy Yêu Vương.

Đám Yêu Vương đuổi theo tới nhìn thấy cảnh này thì sợ tới mất hết hồn vía.

Quay người muốn chạy trốn.

“Cửu Đầu Xà!”

“Nguy rồi, mau bỏ đi, là mai phục!”

Bình Luận (0)
Comment