Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 801 - 【Vip】 Toàn Quân Bị Diệt (Hạ) (2)

【VIP】 Toàn quân bị diệt (hạ) (2) 【VIP】 Toàn quân bị diệt (hạ) (2)

Lê Quan giận dữ, sáu cái đầu còn lại lập tức nhào tới, cắn cự mãng mắt đỏ.

Muốn xé hắn da tróc thịt bong.

Nhưng mà rõ ràng yêu thể của đối phương cũng không yếu.

Mặc dù bị cắn sứt mấy miếng thịt nhưng cũng không có bị xé rách.

“Lực lượng thật lớn.” Cự mãng mắt đỏ cảm thán một câu, sau đó hai con rắn nhỏ đó bỗng nhiên bay trở về, dung nhập vào chỗ da thịt bị cắn đứt.

Lúc này, vết thương khôi phục lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Lê Quan thấy cảnh này thì kinh hãi không thôi.

Lúc này, ở xa xa, Long Ngạc không chịu nổi tịch mịch, không muốn tiếp tục đứng ngoài quan sát nữa, nói: “Tốc chiến tốc thắng đi, các Yêu Thần vẫn chờ tin tức của chúng ta.”

Sau đó, Long Ngạc nhìn rất nhiều yêu vật dưới Giao Long Lĩnh một chút.

“Đi xé nát những Đại Yêu đó.”

Bầy yêu lập tức gào thét nhào tới.

Không có Lê Quan, đối mặt với mấy chục vạn yêu vật phản công, mặc dù hơn vạn Đại Yêu bên phe Giang Tiên cũng không yếu nhưng mà cũng lập tức rơi vào bị động.

Con kiến nhiều còn cắn chết voi huống chi bây giờ còn là mấy chục vạn yêu vật.

Sau đó, Long Ngạc nhào về phía Lê Quan.

Lê Quan thấy thế thì cũng không ẩn giấu nữa.

Một đánh một còn chưa biết thắng hay không.

Một đánh hai, nếu còn lưu thủ thì chắc chắn sẽ thiệt thòi lớn.

Thiên phú thần thông Cửu Anh, mở ra!

Hai cái đầu rắn bị chính hắn cắn đứt lập tức khôi phục lại, không lâu sau thì đã mọc trở lại, còn nhanh hơn cả cự mãng mắt đỏ.

“Thần thông khôi phục, thú vị.”

“Nếu ăn nó thì hẳn là hai ta cũng có được chút năng lực tự lành.”

Hai yêu thấy thế thì cực kỳ vui vẻ.

Một mãng, một ngạc nhào tới.

Lê Quan hoàn toàn không sợ, dứt khoát xông lên.

Bốn cái đầu đối kháng với cự mãng mắt đỏ, năm cái đầu còn lại đối kháng với Long Ngạc.

Một đánh hai!

Đương nhiên, trong thời gian ngắn thì Lê Quan cũng không rơi xuống hạ phong.

Lại dựa vào năng lực tự lành mạnh mẽ này, khi liều mạng với hai yêu thì Lê Quan có ưu thế rất lớn.

Nhưng mà khi thời gian chậm rãi kéo dài, Lê Quan bắt đầu lực bất tòng tâm.

Mặc dù khôi phục nhanh nhưng thương thế cũng tới nhanh.

Một bên khác, đám Đại Yêu mà Giang Tiên suất lĩnh đã thương vong hơn phân nửa, Giang Tiên là Bạch Giao Long, nhưng giờ toàn thân đã bị máu nhiễm đỏ, thành Huyết Giao Long.

Thiên Viêm Hổ Tướng Linh bị mấy vạn yêu vật, thậm chí hơn mười vạn yêu vật vây công, càng đánh càng lùi.

Mặc dù dưới chân toàn là thi thể nhưng trên người hắn cũng vết thương chồng chất, dần dần, liệt diễm trên người cũng mờ dần.

Dưới tình thế như vậy, cự mãng mắt đỏ muốn cho Lê Quan một cơ hội cuối cùng: “Lê Quan, mặc dù đẳng cấp huyết mạch của ngươi không cao, nhưng thần thông của người không tệ, thần phục hay là tử vong, ngươi chọn một đi?”

Chín cái đầu của Lê Quan vung vẩy, lạnh lùng đáp: “Các ngươi là cái thá gì!”

Long Ngạc nói tiếp: “Yêu Hoàng yếu đuối như vậy, ngươi cần gì phải đau khổ thủ hộ Yêu tộc? Khi ngươi bán mạng thì hắn cũng không xuất hiện, cũng không giúp ngươi.”

Sau khi Lê Quan nghe xong thì trong lòng chỉ thở dài.

Nhưng hắn lại không bị hai yêu khuyên lùi.

Đối với hắn, chết cũng không đáng sợ, cho dù có chết thì hắn cũng muốn kéo theo một con chôn cùng.

Sau đó Lê Quan càng ngày càng điên cuồng, cự mãng mắt đỏ, Long Ngạc cũng biết thái độ của Lê Quan, không giấu diếm thực lực nữa.

Cự mãng mắt đỏ trong mắt bắn ra thiên ti vạn lũ rắn nhỏ màu đỏ, phô thiên cái địa nhào về phía Lê Quan.

Long Ngạc thì đấu đá lung tung, ỷ vào chính mình có long lân màu vàng kim, hoàn toàn không sợ chín cái đầu của Lê Quan cắn xé và đập vào.

Đột nhiên, tiếng kêu đau đớn của Giang Tiên vọng tới.

Lê Quan ngẩng một đầu lên, nhìn qua, cảnh tượng nhìn thấy khiến hắn liên tục gầm thét.

Giang Tiên đã bị lít nha lít nhít yêu vật bao phủ, lân phiến bị rút ra, thịt cũng bị cắn xé từng miếng.

Thiên Viêm Hổ muốn tới trợ giúp nhưng khổ nổi yêu vật vây quanh hắn càng ngày càng nhiều.

Không đến một hồi thì Thiên Viêm Hổ cũng bị lít nha lít nhít yêu vật bao phủ, cũng không còn tiếng động.

“Các ngươi!”

“Các ngươi đều đáng chết!”

Thấy cảnh này, Lê Quan liên tục gầm thét.

Bây giờ trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ.

Cự mãng mắt đỏ và Long Ngạc phải chết.

Nếu không, khi hắn chết trong tay bọn chúng thì Yêu tộc cũng không còn Đại Yêu nào có thể cản được bước chân của bọn chúng.

Thời Phong không được.

Yêu Hoàng Hoài Không lại càng không được.

Chờ Hoài Không gọi được Bất Hủ Tông tới trợ giúp thì sợ là Yêu tộc cũng đã bị hủy diệt gần hết.

Hắn chết cũng không muốn nhìn thấy Yêu tộc gặp phải kiếp nạn như vậy.

“Đi chết đi cho ta!”

Lê Quan bạo phát tất cả yêu lực ra, giống như là một thùng thuốc nổ bị nhóm lửa.

Oanh!

Yêu lực khổng lồ nổ tung.

Trong chớp mắt bao phủ cự mãng mắt đỏ và Long Ngạc, còn có mấy chục vạn yêu vật lít nha lít nhít đó.

Nhưng mà trong khoảnh khắc này, cự mãng mắt đỏ và Long Ngạc cũng tuôn ra yêu lực khổng lồ, hóa thành một viên cầu vững chắc.

Áp súc toàn bộ yêu lực bắn ra khi Lê Quan tự bạo vào trong đó.

Cự mãng mắt đỏ và Long Ngạc lông tóc không thương.

Chỉ có một chút yêu vật thực lực nhỏ yếu chết.

“Ngươi cũng không phải là Đại Yêu thứ nhất tự bạo yêu lực.” Cự mãng mắt đỏ há mồm nuốt viên cầu chứa yêu lực bị áp súc trong đó vào.

Long Ngạc không vui, nói: “Ngươi ăn một mình?”

“Không phải còn có một con sao? Yêu lực của hắn, ngươi ăn.” Sau khi ăn yêu lực, cự mãng mắt đỏ thỏa mãn thè lưỡi ra.

Long Ngạc nghiêm túc nói: “Ngươi nói rồi đó, con còn lại ta ăn!”

Trên đám mây.

Ôn Bình nhìn Lê Quan và đám yêu đó chết đi, biểu cảm trên mặt không thay đổi.

Thậm chí cũng không cảm thấy đáng tiếc.

Bởi vì hắn thấy Yêu tộc không có một Lê Quan thì sẽ xuất hiện một Lê Khai, thậm chí có thể sẽ là một Lê Khai Quan xuất hiện.

Hắn không phải thánh mẫu, trước giờ chưa từng quan tâm tới sống chết của người khác.

“Lại tới nữa?”

Đột nhiên, bỗng nhiên một cái cửa sổ nhảy ra trước mắt.

“Kiểm tra được một lượng lớn yêu vật sánh ngang nửa bước Địa Vô Cấm xuất hiện ở trong Hồ Yêu Hoàng!”

Bình Luận (0)
Comment