Lôi đình không ngớt gầm thét trong mây đen, cho dù là ở bên ngoài Hồ Yêu Hoàng thì cũng có thể nghe được lôi âm cuồn cuộn kinh khủng này.
Hoài Không mở mắt ra, sau đó đứng dậy, chuyển ánh mắt sùng kính đang nhìn tượng Nữ Oa lên lôi vân dần dần ngưng tụ trên đỉnh đầu, sùng kính biến thành ngưng trọng.
“Yêu Tiên một đạo, tuy có thể khiến cho Yêu tộc thoát khỏi trói buộc của huyết mạch, cho Yêu tộc chúng ta vô hạn khả năng. Nhưng mà, có vẻ như thiên địa không dung.”
Hoài Không biết tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra.
Yêu Tiên một đạo, mỗi khi tăng trưởng ba trăm năm tu vi thì đều sẽ nghênh đón một đợt lôi kiếp.
Yêu Tiên tu luyện, hết thảy cần độ lôi kiếp ba lần, cho đến khi tu vi đạt tới ngàn năm thì mới thành Yêu Tiên.
Rất khéo, hắn đạt được truyền thừa ba trăm năm tu vi.
Vừa khéo phải độ cái lôi kiếp thứ nhất.
Mặc dù thực lực đã đạt đến một cấp độ mà chính hắn cũng không thể tính ra được nhưng nhìn lôi vân trên đỉnh đầu thì trong đầu vẫn rụt rè.
Thiên địa đều muốn hủy diệt hắn, rốt cuộc hắn đã trở thành tồn tại như thế nào?
Hạt giống nghi ngờ chôn trong lòng, Hoài Không nhìn lôi vân như núi cao trên bầu trời, hóa thân thành Thao Thiết hung ác, cả giận nói: “Muốn hủy ta, ngươi đến thử xem!”
Nói xong, một tia chớp lớn như cánh tay từ trên trời giáng xuống.
Răng rắc!
Tia chớp bổ thẳng vào đỉnh đầu Hoài Không.
Hoài Không còn chưa kịp phản ứng thì tia chớp thứ hai nối đuôi tới.
Răng rắc!
Sau đó là tia thứ ba.
Tia thứ tư.
Tia thứ năm.
...
Cho đến lôi đình đầy trời như là thác nước che khuất Yêu Tổ Nhai.
Ở trong sấm sét, Hoài Không cắn răng, không nói tiếng nào, sau đó trơ mắt nhìn yêu thể của mình da tróc thịt bong.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, Hoài Không vẫn cắn răng chịu đựng.
Mặc dù lôi kiếp bổ đến hắn da tróc thịt bong nhưng yêu lực có thể khiến cho những thương thế này lập tức phục hội lại như cũ.
“Chỉ như vậy thôi?”
“Lôi kiếp ba trăm năm một lần mà chỉ như vậy thôi sao?”
Không biết Hoài Không lấy dũng khí từ đâu ra, ngẩng mặt lên trời rống giận.
Sau một khắc, lôi hải màu trắng tan biến, giống như là đã kết thúc.
Hoài Không lập tức thở dài một hơi, lảo đảo một cái suýt chút quỳ xuống đất, sau đó nhìn nhìn yêu thể còn coi như hoàn chỉnh của mình, thỏa mãn cười.
Nhưng mà, một giây sau, nét cười trên mặt hắn cứng lại.
Lôi vân trên đỉnh đầu cũng không tán đi.
Tia chớp màu trắng biến mất, thay vào đó là tia chớp màu nâu kinh khủng hơn.
Chúng nó như quần ma loạn vũ trong mây đen, tỏa ra khí tức hủy diệt.
Răng rắc ——
Hoài Không chưa kịp phản ứng thì lôi hải lại trút xuống nữa.
Trong nháy mắt, phạm vi vài trăm mét rừng núi rừng núi, đại địa xung quanh bị lôi hải hủy diệt.
Chỉ có tượng Nữ Oa và Hoài Không vẫn còn hoàn hảo như cũ.
Nhưng so với tượng Nữ Oa thì Hoài Không tệ hơn nhiều.
Một tia chớp bổ lên trên người hắn, bổ đến hắn nhe răng trợn mắt, còn đau đớn hơn khi mấy chục tia chớp màu trắng bổ lên người lúc nãy nhiều.
Yêu lực cũng hoàn toàn không khôi phục được thương thế do lôi đình mang tới.
Rất rõ ràng, hắn chỉ có thể dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ.
Chống được thì sống.
Không chống được thì chỉ có một con đường chết!
“Muốn ta chết?”
“Không thể nào!”
Hoài Không nổi giận gầm lên một tiếng.
Lần đầu tiên hắn ngửa mặt lên trời rống!
Cũng là lần đầu tiên hắn muốn đánh thủng trời, diệt Thiên Đạo!
...
Lôi Hải xuất hiện, toàn bộ Hồ Yêu Hoàng đều có thể nhìn thấy.
Tất cả yêu vật đều tập trung nhìn qua.
Cho dù cách rất xa nhưng bọn người cũng có thể cảm nhận được khí tức hủy diệt kinh khủng của nó.
“Cái này...”
Thời Phong thấy cảnh này thì sửng sốt rất lâu.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy lôi đình đột nhiên rơi xuống như vậy.
“Đi, đi xem một chút xem đã xảy ra chuyện gì?” Thời Phong dẫn theo chúng Yêu Vương, lập tức vọt tới chỗ lôi đình xuất hiện.
Một bên khác, rất nhiều Yêu Vương của phản quân Yêu tộc cũng nhìn thấy cảnh tượng này.
“Yêu Thần đại nhân!”
“Yêu Thần đại nhân!”
Chúng yêu kinh hô.
Hắc Một nhìn về phía Lôi Hải, trong đầu xuất hiện cảm giác e ngại trước này chưa từng có.
Chuyện này khiến hắn rất tò mò, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ có thiên tài địa bảo tuyệt thế xuất hiện?
“Không cần biết đó là cái gì, nhất định nó phải là của ta!” Hắc Một lập tức bay về phía vị trí của lôi hải: “Mang đại quân Yêu tộc theo, nếu như gặp nguy hiểm thì có thể để cho bọn người đi thử!”
Yêu Tổ Nhai.
Trong lôi hải, Hoài Không đã thương tích đầy mình, thậm chí có những chỗ đã bị lôi đình màu nâu bổ đến nhìn thấy được xương cốt trắng toát.
Thấy lôi đình vẫn không có dấu hiệu yếu bớt, trong lòng Hoài Không khổ sở.
Đến khi nào mới có thể kết thúc được!
Nhưng mà không lâu sau Hoài Không phát hiện ra một chuyện thú vị.
Đó là khi lôi đình không cẩn thận rơi vào trong miệng của hắn thì lực lượng hủy diệt cuồng bạo của lôi đình đột nhiên biến mất.
Nó vào miệng, ăn hơi ngon.
Tê tê dại dại.
Rất giống với món ăn cay mà hắn từng ăn ở chỗ nào đó.
“Ta nuốt!”
Sau khi Hoài Không phát hiện chuyện này thì vội vàng há cái miệng to như chậu máu ra.
Vừa há miệng ra thì một lực lượng mạnh mẽ từ trong miệng vọt ra, nuốt lôi đình phía trước và cả đất đai vào trong bụng.
Sau khi lôi đình, thổ địa vào bụng thì đều hóa thành yêu lực, khiến cho phần lưng vốn đã da tróc thịt bong khôi phục lại như cũ.
Hoài Không ngây ngẩn.
Hồn nhiên quên mất mình đang độ lôi kiếp.
“Này...”
Hoài Không lại thử một lần nữa, trực tiếp ngẩn đầu lên nhìn lôi đình đang rớt từ trên bầu trời xuống, há mồm ra.
Quả nhiên đúng như hắn suy nghĩ.
Có vẻ như là hắn có được thần thông cái gì cũng ăn được.
Hơn nữa những thứ mà hắn ăn vào đều sẽ nhanh chóng hóa thành yêu lực.
Hoặc dùng để chữa thương.
Hoặc dùng để mạnh mẽ bản thân.
Thần thông này có thể nói là cực kỳ khủng bố.
Hắn có dự cảm, nếu trước mắt có một ngọn núi cao thì hắn cũng có thể nuốt gọn.