Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 807 - 【Vip】 Truyền Tống Hồ Yêu Hoàng

【VIP】 Truyền tống Hồ Yêu Hoàng 【VIP】 Truyền tống Hồ Yêu Hoàng

“Nếu để cho Hoài Không có thời gian làm quen với yêu lực, tu luyện yêu pháp thì Hắc Một đó tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, nhưng mà đối phương không chịu cho Hoài Không thời gian.”

Hắn cho phép Yêu tộc gặp trắc trở, bởi vì như vậy mới có thể làm cho Yêu tộc mạnh lên.

Nhưng mà đối với kẻ địch mới tới là muốn diệt tộc này.

Ôn Bình rất không ưa!

...

Yêu Tổ Nhai.

Hoài Không và Hắc Một đã chiến đấu với nhau kéo dài một hai canh giờ, đại địa mấy ngàn mét xung quanh đã bị hủy diệt không còn gì cả.

Chỉ có xung quanh tượng Nữ Oa vẫn còn nguyên vẹn không chút hủy hoại.

Nhưng mà vì đều vùi đầu chiến đấu nên không ai để ý tới chuyện này.

“Ngươi có thể tránh tới khi nào?”

“Chết sớm chết muộn gì thì cũng phải chết, ra đi!”

Lúc này, ở trong sương mù trắng, mười Yêu Vương đang tìm kiếm Thời Phong.

Bởi vì sương trắng có năng lượng ngăn cách cảm giác cho nên mười Yêu Vương đi vào sương trắng thì trong thời gian ngắn cũng không có cách nào để đối phó Thời Phong.

Nhưng đây chỉ là tạm thời.

Thần thông cực kỳ hao phí yêu lực, hoàn toàn không chống đỡ được bao lâu.

Nhưng mà bọn họ cũng không định chờ đợi mãi như thế.

“Nếu hắn không ra thì mấy người các ngươi ra ngoài, giết sạch đám yêu vật đó.” Cự mãng mắt đỏ lạnh lùng đưa mắt nhìn xung quanh, nở một nụ cười xảo quyệt.

Quả nhiên, vừa dứt lời thì một thân ảnh màu trắng bỗng nhiên đánh tới.

Cự mãng mắt đỏ lập tức đón đỡ, ngạnh kháng Thời Phong.

Ngoài ra, chín con Yêu Vương khác cũng lập tức nhích lại gần, mặc dù hành động trở nên chậm chạp nhưng không bao lâu sau thì đã vây quanh Thời Phong.

“Không ẩn nấp nữa?”

“Ha ha, thoạt nhìn thì có vẻ như yêu lực rất ngon.”

“Đây là của ta, ta đặt trước rồi! Ai dám cướp của ta thì đừng trách ta trở mặt!”

Chúng yêu ồn ào, hoàn toàn không xem Thời Phong ra gì.

Trong mắt bọn chúng, Thời Phong đã là thức ăn trong chén.

Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn vang lên, sau đó là một thân thể khổng lồ bay tới.

Mười Yêu Vương vội vàng né tránh, nhưng mà trên mặt đều là vẻ đắc ý.

Bởi vì yêu bay tới là Hoài Không.

“Nhị ca!”

Thời Phong thấy thế thì vội vàng hô một tiếng.

Hoài Không lảo đảo đứng lên, lắc lắc đầu lấy lại tỉnh táo sau cảm giác choáng váng khi bị núi lớn đập bay.

Giọng Hắc Một vang lên: “Đều tản ra!”

Mười Yêu Vương đó vội vàng tản ra, sau đó chỉ thấy một ngọn núi lớn một trăm trượng từ trên trời đập xuống.

Thời Phong và Hoài Không kịp phản ứng lại thì nó đã cách bọn họ gần trong gang tấc.

Tránh thì đã không thể tránh được nữa.

Chỉ có thể đón đỡ ngọn núi này.

“Chết đi!”

Hắc Một cười, lại dời vài ngọn núi ép tới.

Ngay lúc này, một luồng năng lượng bỗng nhiên xuất hiện giữa thiên địa.

Nó lăng hiện ra, không có lực phá hoại gì nhưng tất cả yêu vật đều cảm nhận được.

Trong lúc còn đang nghi hoặc thì một đạo bạch mang từ trên trời giáng xuống!

Ông!

Kèm theo một tiếng vang, vệt trắng xuyên thủng mấy ngọn núi lớn, dễ dàng như đâm thủng đậu hủ.

Núi đá rơi vãi, xua tan sương trắng.

Nhưng lại tạo nên một lớp bụi mù.

“Đó là thứ gì?” Chúng yêu nhìn lập tức dùng cảm giác dò xét trong lớp bụi mù.

Sau đó nghe được một giọng nói vang lên: “Hoài Không, bổn tông chủ có lời khen cho cách mà ngươi đối phó lôi kiếp, không thể không nói lá gan của ngươi rất lớn!”

Nghe được giọng nói này, gương mặt vốn đằng đằng sát khí của Hoài Không lộ vẻ vui mừng.

Thời Phong cũng thế.

“Ôn tông chủ!”

Hai yêu đồng thời hô một tiếng.

Ôn Bình vung tay lên, xua tan bụi mù, sau đó nhẹ nhàng đi tới chỗ hai yêu.

Ôn Bình hỏi: “Mùi vị của lôi kiếp như thế nào?”

Hoài Không đáp: “Mùi vị cũng không tệ... Ôn tông chủ, ngài cũng thấy được!”

Hoài Không giật mình!

Hóa ra Ôn tông chủ vẫn luôn nhìn.

Ôn Bình cười cười, sau đó bất đắc dĩ nhìn xung quanh: “Vừa mới về Bất Hủ Tông, nước cũng không kịp uống một ngụm thì Hồ Yêu Hoàng đã biến thành như thế này rồi?”

Hoài Không đáp: “Ôn tông chủ, ta cũng vừa hoàn thành truyền thừa...”

Thời Phong vội vàng nói: “Ôn tông chủ, đều là bọn chúng! Đám xâm lấn bọn chúng muốn tiêu diệt Yêu tộc chúng ta, bọn Lê Quan đã chết trong tay đám xâm lấn này!”

Ôn Bình vừa đến thì Thời Phong biết, thời khắc hắc ám đã qua.

Bây giờ đã đến lúc bọn chúng bị trừng phạt.

Cho nên hắn nhanh chóng nói rõ tình huống.

Cự mãng mắt đỏ nhìn Ôn Bình, hắn không cảm ứng được lực lượng của Ôn Bình nhưng đối với cách mà Ôn Bình từ trên trời giáng xuống thì hắn vẫn thấy kính sợ.

“Cường giả nhân tộc, đây là chuyện của Yêu tộc cơ thể!”

Ôn Bình liếc mắt nhìn qua, lạnh nhạt đáp: “Nhưng mà Yêu tộc trong Hồ Thiên Địa là phụ thuộc của bổn tông chủ, ngươi muốn khai chiến với bọn họ, tương đương với đang tuyên chiến với bổn tông chủ.”

“Vậy ngươi cũng đi chết đi!” Lúc này, giọng Hắc Một vọng lại.

Đối với Hắc Một thì tuy người tới thần bí nhưng hắn không sợ.

Một cái tông môn mà ngay cả Yêu tộc trong Hồ Thiên Địa cũng muốn thu làm phụ thuộc thì có thể mạnh bao nhiêu?

Những thế lực lớn ở Triều Thiên Hạp đó, bất cứ một thế lực nào cũng có thể khinh thường Hồ Thiên Địa.

Rõ ràng, tông môn này không bằng những thế lực lớn trong Triều Thiên Hạp.

Nếu như vậy thì hắn hoàn toàn không sợ!

Ôn Bình nhìn Hắc Một một chút, sau đó nói với hai yêu Hoài Không: “Đi giúp những yêu vật khác đi.”

Hoài Không vừa muốn đi thì Ôn Bình lại gọi hắn lại.

“Đúng rồi, có một thứ muốn đưa cho ngươi.”

Thủ lĩnh của thế lực phụ thuộc có thể được tăng phúc năm thành thực lực, tăng phúc xong thì đi cũng không muộn.

Lúc này Hoài Không quỳ xuống đất.

Ôn Bình mở giao diện phụ thuộc ra, sau đó nhấn vào truyền năng lực tăng phúc.

Để tăng thêm hiệu quả, Ôn Bình đưa tay đặt lên trên trán Hoài Không.

Sau đó, khí tức của Hoài Không chầm chậm tăng lên.

Ầm!

Một tiếng vang vang lên.

Khí tức của Hoài Không tăng vọt lên tới Địa Vô Cấm Trung Cảnh, hơn nữa vẫn còn tăng lên.

Cảnh tượng này khiến cho cự mãng mắt đỏ kinh ngạc.

“Không ổn!”

Bình Luận (0)
Comment