Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 839 - 【Vip】 Vi Sinh Tinh Vũ Không Có Điểm Mấu Chốt Hơn (2)

【VIP】 Vi Sinh Tinh Vũ không có điểm mấu chốt hơn (2) 【VIP】 Vi Sinh Tinh Vũ không có điểm mấu chốt hơn (2)

“A! Chết hết!”

“Sao lại chết hết!”

Lúc này, trong doanh trướng bắt đầu có tiếng kêu sợ hãi vọng ra.

Những tiếng thét chói tai này trộn lẫn với tiếng ngã xuống đất nối liền không dứt, Vi Sinh Tinh Vũ nghe được cũng tâm thần thanh thản.

Hắn rất thích tiếng này!

Đây mới là giai điệu dễ nghe nhất thế giới!

Theo người trong Sơn Hải Thành liên tục đi ra xem tình huống, nhân số tử vong cũng bắt đầu nhanh chóng gia tăng, mãi đến khi có người phát hiện ra có chỗ không đúng, trốn mất thì những người khác mới nhận ra có một thứ vô hình đang giết chết bọn họ.

Có người chú ý tới điểm này thì đương nhiên cũng có Trấn Nhạc Cảnh chú ý tới Vi Sinh Tinh Vũ.

So sánh với những người kia, Trấn Nhạc Cảnh có thể cảm nhận được khí tức kì lạ phát ra từ Vi Sinh Tinh Vũ.

Nhưng mà hắn còn chưa kịp phản ứng lại thì Vi Sinh Tinh Vũ đã đưa một tay nắm lấy, xác hắn lên như xác một con gà con.

“Truyền lời ta lại cho Ngân cấp chủ sự, Kim cấp chủ sự của ngươi, La gia, Bích Nguyệt gia vân vân, chỉ cần bọn họ chết một người thì Bách Tông Liên Minh sẽ chết mười vạn ngươi. Hôm nay chỉ là một cảnh cáo, sáng mai, rất có thể ngươi trong Sơn Hải Thành sẽ... chết sạch!”

Dứt lời, Vi Sinh Tinh Vũ vung tay ném hắn vào trong Sơn Hải Thành.

Đến lúc này, đã đi tới cuối doanh trướng.

Vi Sinh Tinh Vũ đi một vòng ở ngoài thành, sau đó đổi một bộ quần áo, tìm một chỗ ở Sơn Hải Thành, ở lại.

Khi nghe được có người nói ở ngoài thành xác chết khắp nơi thì Vi Sinh Tinh Vũ không có hoảng sợ như những người khác mà còn cười khẽ.

Muốn so xem ai mới không có điểm mấu chốt hơn?

Hắn sẽ không sợ!

...

Đêm xuống.

Tối nay, Sơn Hải Thành yên tĩnh khiến cho người ta sợ hãi.

Không ai dám ra đương, mà mấy vạn người chết bất đắc kỳ tử ngoài thành cũng không có ai nhặt xác.

Những lời Vi Sinh Tinh Vũ nói với Trấn Nhạc Cảnh đó cũng lan ra trong Sơn Hải Thành.

Nhưng mà cũng không có ai biết là có ý gì.

Cũng không biết tại sao lại nhắc tới thế lực trong Minh Kính Hồ và Bích Nguyệt Hồ.

Đúng lúc này, chuyện xảy ra ở Sơn Hải Thành cũng truyền đến tai Ôn Tôn.

Nghe tới La gia, Bích Nguyệt gia thì mấy người Ôn Tôn hiểu ngay.

Bất Hủ Tông biết kế hoạch của bọn họ!

Đồng thời ra tay trước.

Vừa ra tay thì giết mấy vạn người của liên quân.

Mà khiến cho mấy người Ôn Tôn không thể tưởng tượng nổi và sợ hãi đó là mấy vạn người này chết rất ly kỳ.

“Bây giờ nên làm gì?”

Ôn Tôn nhìn về phía tên Ngân cấp chủ sự tân nhiệm đã viết ra kế hoạch này.

“Này không giống như phong cách làm việc của Bất Hủ Tông, mặc dù Bất Hủ Tông có thù tất báo nhưng sẽ không tùy tiện giết mấy vạn người chỉ để uy hiếp chúng ta như vậy.” Lúc này, Ngân cấp chủ sự tân nhiệm cũng đang hoảng hốt, hắn hoàn toàn không nghĩ tới sẽ xảy ra tình huống như thế này.

Hắn cho là cách làm không điểm mấu chốt như thế này sẽ khắc chế Bất Hủ Tông gắt gao.

Ngân cấp chủ sự tân nhiệm tiếp tục nói: “Nếu như Bất Hủ Tông thích giết chóc như thế thì không thể nào rời khỏi Hạo Hãn Thành dễ dàng như vậy!”

“Ngươi nói là không phải người của Bất Hủ Tông làm?” Ôn Tôn ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm đối phương, trên mặt lộ vẻ không vui.

Bây giờ hắn rất muốn bãi chức Ngân cấp chủ sự của hắn.

Rõ ràng chỉ là một tiểu nhân, không có đại tài nhưng lại được cường giả Địa Vô Cấm của Già Thiên Lâu tán thưởng.

“Chưa hẳn! Tuy tông chủ Bất Hủ Tông không thích giết chóc như thế, sẽ không dùng cách này đả kích chúng ta nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người trong Bất Hủ Tông đều như thế.”

“Người đó nói, không phải là hắn cảnh cáo chúng ta dừng bước thứ nhất của kế hoạch lại sao, cho dù không phải là người của Bất Hủ Tông thì cũng không thoát khỏi liên quan.”

“Cho nên bây giờ chúng ta dừng lại hay là tiếp tục?”

“Tiếp tục, ngươi điên sao? Đối phương có thể lặng yên không một tiếng động giết mấy vạn người, mà người của chúng ta không tra ra được gì hết. Lỡ như hắn tiếp tục giết, vậy chúng ta còn chưa bắt đầu chiến tranh thì đã phải trả giá lớn như vậy?”

“Đúng đó, nếu như tiếp tục như thế thì không sớm thì muộn, lòng người Bách Tông Liên Minh cũng sẽ tan rã. Người vốn ích kỷ, khi cảm thấy những gì lấy được khi thảo phạt Bất Hủ Tông không bù được nguy hiểm phải chịu thì sợ là sẽ có rất nhiều người rút lui.”

Mọi người trong Bách Tông Liên Minh bắt đầu bàn tán.

Ôn Tôn tỏ vẻ khó xử: “Ngừng thì chắc chắn là phải ngừng, nếu không Bất Hủ Tông còn chưa sụp đổ thì bên phía chúng ta sẽ rối loạn trước. Nhưng mà bây giờ ngươi và ta nói cũng không có tác dụng gì, người hạ lệnh áp dụng hành động này chính là Đế Thính tiền bối của Già Thiên Lâu.”

Nghe nói như vậy, mọi người cũng tỏ vẻ khó xử.

Đúng là như vậy.

Quyền quyết định không nằm ở trong tay bọn họ!

“Như vậy đi, kêu bọn họ án binh bất động trước, bên phía Đế Thính tiền bối thì chúng ta tìm đại một lý do dàn xếp trước. Nếu như không thể tiến hành bước thứ nhất của kế hoạch vậy thì vào thẳng bước thứ hai, ngược lại chúng ta cũng chỉ là chút đệ tử của Bất Hủ Tông. Bọn họ rời khỏi hoặc là tiếp tục ở lại Bất Hủ Tông cũng không ảnh hưởng lớn tới toàn cục.”

Cung Tào đứng dậy, nói ra ý nghĩ của mình.

Sau khi được không ít người tán thành, Cung Tào đưa mắt nhìn mọi người, tiếp tục nói: “Bất Hủ Tông có thể biết được kế hoạch của chúng ta trước khi chúng ta động thủ, chắc chắn là trong chúng ta có người của bọn họ. Nếu vậy thì xin mời vị bằng hữu này chuyển lời lại cho Ôn tông chủ, chỉ cần người của Ôn tông chủ không tiếp tục thì chúng ta cũng sẽ không áp dụng bước thứ nhất của kế hoạch.”

Bất Hủ Tông.

Ngày thứ hai sau khi Cung Tào nói ra câu này, Trần Hiết nhận được tin tức.

Nói thật, mới đầu Trần Hiết có chút vui, dù sao vấn đề mà bọn họ lo lắng nhất đã được giải quyết dễ dàng, nhưng nghĩ đến cách mà Vi Sinh Tinh Vũ giải quyết chuyện này thì hắn có chút sợ.

Kẻ địch gì đáng sợ nhất?

Không phải là kẻ địch mạnh hơn mình.

Cũng không phải là kẻ địch hiểu rõ mình.

Mà là kẻ địch không có điểm mấu chốt.

Bình Luận (0)
Comment