Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 842 - 【Vip】 Đại Chiến Nổ Ra, Thái Thản Cự Viên Hiện Thân!

【VIP】 Đại chiến nổ ra, Thái Thản Cự Viên hiện thân! 【VIP】 Đại chiến nổ ra, Thái Thản Cự Viên hiện thân!

Bây giờ bọn họ mới biết được tại sao người của Bất Hủ Tông lại kêu bọn họ trong khoảng thời gian này thì cứ ở yên trong địa bàn đừng đi ra.

Thấy vậy còn ai dám ra ngoài?

Đám yêu vật khổng lồ đi ngang qua bọn họ, mỗi một con đều có thể hủy mất một thành một tông bọn họ.

Khi đại quân Yêu tộc tụ tập ở bên ngoài Bất Hủ Tông, người trong Thương Ngô Thành dồn dập bò lên trên đầu tường, nhìn cảnh tượng bên ngoài thành.

“Tình huống như thế nào!”

“Trời ơi, Đại Yêu khổng lồ như vậy.”

“Bầy yêu lít nha lít nhít này, thấp nhất cũng có khí tức Thần Huyền Cảnh.”

Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc tán thán thì Hoàn Thành đứng ở đầu tường, nỉ non một câu: “Xem ra cuối cùng đại chiến với Bách Tông Liên Minh cũng nổ ra! Nhưng mà không ngờ được là ngay cả đại quân Yêu tộc mà Ôn tông chủ cũng có thể điều động được. Sợ là lần này, người thắng sẽ là người nắm quyền lực to nhất ở Hồ Thiên Địa...”

Trong lúc nói chuyện, một người từ trên bầu trời đáp xuống, rơi vào Vân Lam Sơn.

Người này chính là Hoài Không!

Đứng ở trước Kiếm Bi, Hoài Không đưa mắt nhìn chỗ sau lưng mình, giờ đã cách xa Thương Ngô Thành. Nhưng mà Hoài Không cũng không kinh ngạc lắm, hắn vốn biết Ôn tông chủ chắc chắn có năng lực dời núi.

Khi hắn đang định lên núi thì mấy người Tử Nhiên đi xuống.

Hoài Không vội hỏi: “Các vị trưởng lão, đại quân Yêu tộc đã tập kết theo mệnh lệnh, tông chủ đâu rồi?”

Tử Nhiên giải thích: “Tông chủ dặn dò, trận chiến này do chúng ta tới hiệp trợ Yêu Hoàng ngươi. Khi ngươi ra tay thì chúng ta sẽ thay ngươi phụ trách chỉ huy đại quân Yêu tộc. Trong chiến đấu, nếu thật sự cần thiết thì tông chủ mới ra tay.”

“Vậy thì xin cảm ơn các vị trưởng lão trước.”

Đối với chuyện Bất Hủ Tông chỉ phái ra mấy trưởng lão trên Trấn Nhạc Cảnh, Hoài Không cũng không có dị nghị gì.

Bất Hủ Tông vốn là một tông môn chỉ trọng tinh không trọng nhiều, không chiếm ưu thế về số lượng.

Có mấy người hiểu rõ về Bách Tông Liên Minh hiệp trợ Yêu tộc thì đã đủ rồi.

Đúng lúc này, Truyền Âm Thạch trong tay Tử Nhiên rung động.

Vừa kết nối thì giọng nói của Trần Hiết truyền đến: “Sau năm canh giờ nữa, liên quân sẽ đi vào ranh giới Đông Hồ, từ dãy núi Vong Xuyên đi vào.”

“Đã rõ.” Tử Nhiên cất Truyền Âm Thạch vào, nhìn về phía Hoài Không, nói: “Chúng ta lên đường đi.”

Hoài Không gật gật đầu, sau đó vẫy vẫy tay.

Mấy con Đại Yêu Dực tộc lập tức bay xuống dưới, chở mấy người Tử Nhiên bay trở về trong đại quân Yêu tộc.

Sau khi Hoài Không ra lệnh một tiếng, đại quân Yêu tộc già thiên cái địa bay qua Thương Ngô Thành, bay về phía dãy núi Vong Xuyên.

Năm canh giờ đã đủ cho bọn họ bay tới dãy núi Vong Xuyên trước!

Mặt hồ Minh Kính Hồ, liên quân lít nha lít nhít đạp nước mà đi, dọa cho yêu vật trong nước trốn xuống dưới đáy hồ, ôm hòn đá dưới đáy hồ run lẩy bẩy.

Trên vùng trời, Ôn Tôn và rất nhiều cường giả của Bách Tông Liên Minh đang nhìn Đông Hồ, nơi sắp trở thành chiến trường lớn.

Ngoại trừ núi thì là rừng.

Có có yêu vật khắp nơi!

Ai mà ngờ được, trận chiến lớn nhất mấy trăm năm nay sẽ nổ ra ngay ở chỗ này.

“Còn một canh giờ nữa thì sẽ tới dãy núi Vong Xuyên. Thám tử báo lại, dãy núi Vong Xuyên không có bất kỳ khác thường gì.”

“Không có khác thường cũng đúng. Bất Hủ Tông và Yêu tộc sẽ không ngốc đến xem dãy núi Vong Xuyên như chiến trường. Chỗ gần Hồ Yêu Hoàng nhất mới là chiến trường mà bọn họ chọn. Ở chỗ đó, Yêu tộc có thể nhanh chóng chạy tới giúp đỡ, có ý nghĩa không bình thường trong trận chiến này.”

Ôn Tôn nghe người sau lưng bàn tán thì biểu cảm hơi nghiêm túc, chế tạo ra một cái bình chướng cách âm, nói với Cung Tào bên cạnh: “Khi chúng ta chờ cường giả của Già Thiên Lâu ở dãy núi Vong Xuyên thì ngươi lập tức thông báo cho phía sau, kêu nhóm liên quân thứ hai chuẩn bị sẵn sàng. Chiến đấu nổ ra thì lập tức chạy tới Đông Hồ, đồng thời bắt đầu tổ chức nhóm liên quân thứ ba. Nếu muốn so số lượng, Bách Tông Liên Minh ta cũng không sợ một cái Hồ Yêu Hoàng!”

“Hai cái sào huyệt khác của Yêu tộc, ta cũng đã sắp xếp người chuẩn bị xâm lấn. Nhưng mà đều là đánh nghi binh, nếu như bọn họ không quay về phòng ngự thì chúng ta liền tiếp tục thâm nhập sâu vào, tạo đủ uy hiếp cho Yêu tộc, cứ như vậy thì có thể khiến cho Yêu tộc chú ý đầu thì không thể chú ý đuôi.” Kim cấp chủ sự Cung Tào cười cười.

Ôn Tôn cũng cười nói: “Chỉ cần kiềm chế Yêu tộc, khiến cho bọn họ không thể toàn lực trợ giúp Bất Hủ Tông thì bắt được Bất Hủ Tông chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Trước đó, ngươi phải nghĩ cách tra rõ ràng ai là gian tế trong chúng ta, nếu không thì kế hoạch của chúng ta đều bị Bất Hủ Tông biết được, trận chiến này chúng ta sẽ tổn thất cực lớn. Ta không muốn chiến tranh thắng rồi lại cần tới mấy chục năm thậm chí là trăm năm để khôi phục nguyên khí.”

“Hoặc là chúng ta có thể lợi dụng gian tế này, tuyên bố một vài mệnh lệnh giả, dụ người của Bất Hủ Tông cắn câu. Chỉ cần chúng ta làm thật một chút thì không thành vấn đề.”

“Sắp tới dãy núi Vong Xuyên, đi xuống hạ trại trước, chờ chư vị đại nhân của Già Thiên Lâu tới. Chuyện gian tế thì ngươi xem rồi xử lý đi, tìm ra cũng được, lợi dụng cũng được.”

“Được, lát nữa ta sẽ nghĩ lại rồi chọn một cách tốt nhất.”

“Còn nhớ cách hồi xưa chúng ta dùng để đối phó với Tán Nhân Dịch không?” Ôn Tôn chăm chú nhìn Cung Tào, như có âm mưu.

Cung Tào cười nói: “Nhớ, không thể không nói, rất lớn mật. Ngươi sẽ không dùng nó cho lần này đó chứ?”

“Sao lại không thể, có Già Thiên Lâu làm hậu thuẫn, chúng ta hoàn toàn có thể cho mấy trăm vạn người này đánh nghi binh, sau đó chúng ta trực tiếp giết tới Bất Hủ Tông, phá huỷ nó, chiếm lấy Bất Hủ Tông, khiến cho bọn họ có nhà không thể về, chỉ có thể bị chúng ta hai mặt giáp công.”

“Vậy chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng gian tế của Bất Hủ Tông trong chúng ta, đánh lừa bọn họ là chúng ta muốn giết thẳng qua đó.”

Cung Tào vỗ tay một cái, trong lòng liên tục kêu to.

Gian tế vốn khiến cho hắn nhức đầu giờ lại có tác dụng.

Bình Luận (0)
Comment