Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 849 - 【Vip】 Khúc Cảnh Chi Thủy, Từ Trên Trời Tới!

【VIP】 Khúc Cảnh Chi Thủy, từ trên trời tới! 【VIP】 Khúc Cảnh Chi Thủy, từ trên trời tới!

Hoài Không dùng Thao Thiết chi thân giẫm lên Ôn Tôn, lạnh lùng hỏi.

Ôn Tôn nhịn đau giải thích: “Chúng ta chỉ tới để thảo phạt Bất Hủ Tông, cũng không có ý tiến đánh Yêu tộc.”

“Vậy chuyện trong Yêu giới, chẳng lẽ không phải là do các ngươi làm?” Hoài Không tiếp tục chất vấn.

Ôn Tôn không có giải thích nữa, biết rơi vào tay Yêu Hoàng tân nhiệm, muốn tiếp tục sống thì gần như là không thể.

“Thắng làm vua thua làm giặc, muốn ra tay thì ra tay đi!”

Ôn Tôn không hận ai, chỉ hận người của Già Thiên Lâu.

Bọn họ giật dây mình tiến đánh Bất Hủ Tông, nhưng bây giờ bên phía Bách Tông Liên Minh bị đánh đang mà bọn họ lại chưa từng xuất hiện.

Trong khoảnh khắc khi Ôn Tôn nhắm mắt lại, Hoài Không một cước đạp xuống.

Ba!

Giống như là giẫm chết một con côn trùng.

Sau đó, Hoài Không nổi giận gầm lên một tiếng rung trời, khiến cho liên quân Bách Tông Liên Minh trốn nhanh thêm mấy phần.

Đúng lúc này, Ôn Bình nói chuyện.

“Đều lui về!”

Một tiếng kêu gào khiến cho Thời Phong và các yêu đang truy kích hơi dừng bước, ngay cả mấy người Hà Niên cũng không biết vì sao tông chủ mình bỗng nhiên gọi bọn họ lui lại.

Không phải bây giờ có thể thừa thắng xông lên hay sao?

Nhưng mà cho dù không hiểu gì thì Hà Niên vẫn ra lên cho Yêu tộc đang truy kích dừng lại.

Hoài Không thấy thế thì cũng lạnh giọng ra lệnh cho Yêu tộc: “Các ngươi không có nghe sao?”

Theo giọng nói như sấm nổ của Hoài Không vang lên, rốt cục đại quân Yêu tộc cũng ngừng lại, đồng thời bắt đầu lui về sau.

Khi Yêu tộc như nước triều rút lui khỏi dãy núi Vong Xuyên, người của Bách Tông Liên Minh mới phát hiện, dừng bước.

“Mau nhìn!”

Có người kinh ngạc chỉ lên bầu trời.

Lúc này, liên quân không chạy trốn nữa, dồn dập nhìn lên bầu trời.

Hắc ám chân chính yên lặng xuất hiện trên bầu trời, nó từ đằng xa bay tới, thời gian dần qua, thôn phệ tất cả ánh sáng. Trong bóng đêm có cái gì, không ai thấy rõ, ngay cả cảm giác cũng không thể thấm vào, chỉ có thể cảm nhận được ngoài rìa hắc ám thần bí.

Yêu tộc đang rút lui cũng nhìn thấy được cảnh này, nhưng mà chúng yêu cũng không biết đó là cái gì, chỉ có Hà Niên cau mày, đồng thời nhanh chóng lui về sau, vô cùng vội vàng. Vừa chạy vừa hô to kêu bầy yêu cũng chạy nhanh lên.

Chỉ chốc lát, hơn một trăm vạn yêu vật đều lui khỏi dãy núi Vong Xuyên, dồn dập ngẩng đầu nhìn về hắc ám còn đang di chuyển qua đây. Rõ ràng tốc độ nó bao phủ tới cũng không nhanh, nhưng mà Hà Niên của Bất Hủ Tông vẫn kêu bọn họ rút lui.

Đối với Bất Hủ Tông, Yêu tộc vẫn vô cùng tín nhiệm, bởi vì Bất Hủ Tông đêm đến cuộc sống mới cho Yêu tộc, cho nên Yêu tộc tiếp tục lui về phía sau.

Hoài Không không hiểu gì cả, vội vàng vọt tới bên cạnh Hà Niên, dò hỏi: “Hà trưởng lão, có chuyện gì vậy?”

Hà Niên vẻ mặt nghiêm túc nói: “Thủ đoạn thường dùng của Già Thiên Lâu, phá vỡ không gian bích chướng, mở Khúc Cảnh ra. Không gian bích chướng của Hồ Thiên Địa không bằng Triều Thiên Hạp, cho nên cho dù là chế tạo bí cảnh hay là chế tạo giới, mặc dù rất khó nhưng đối với cường giả Địa Vô Cấm thì vô cùng đơn giản. Cho nên bọn họ mở không gian bích chướng ra, để cho Khúc Cảnh đường hoàng xuất hiện trước mặt chúng ta. Vùng hắc ám đó chỉ là thủ đoạn che giấu, phía dưới hắc ám chính là Khúc Cảnh.”

Hà Niên ngơ ngẩn một hồi, lại tiếp tục nói: “Nếu như bị nó thôn phệ thì cho dù chúng ta có bao nhiêu người, cho dù ngươi ta mạnh như thế nào thì đều sẽ chết trong Khúc Cảnh.”

Hà Niên vốn còn muốn nói không có ngoại lệ.

Nhưng vừa nghĩ tới Vi Sinh Tinh Vũ được tông chủ cứu từ trong Khúc Cảnh, vậy không có ngoại lệ cũng biến thành có ngoại lệ.

“Bọn họ muốn làm gì?”

“Không biết.”

Hà Niên lắc đầu.

Ở sa trường Triều Thiên Hạp, cường giả Già Thiên Lâu không thể tùy ý phá vỡ không gian bích chướng, cũng không thể tùy ý lợi dụng Khúc Cảnh.

Cho nên hắn cũng không thấy nhiều phương pháp lợi dụng Khúc Cảnh chiến đấu, chỉ đọc được trong ghi chép tình huống chiến đấu ở sa trường.

Lúc này, giọng Ôn Bình lại từ chỗ cao vọng đến: “Hà Niên, chỉ huy Yêu tộc lui lại, rời khỏi dãy núi Vong Xuyên, sau đó vòng qua dãy núi Vong Xuyên đi tìm liên quân Bách Tông Liên Minh. Hoài Không, Thời Phong, theo bổn tông chủ nghênh địch!”

Hà Niên đáp: “Vâng, tông chủ!”

Lúc này, Hà Niên bước nhanh hơn, bắt đầu chỉ huy đại quân Yêu tộc.

Hoài Không và Thời Phong thì vội vàng tới gần Ôn Bình.

Giờ khắc này, tất cả mọi người, tất cả yêu đều hiểu, đại chiến chân chính sắp bắt đầu.

“Đến rồi!”

Hoài Không giật mình.

Rìa hắc ám, cường giả vô danh của Già Thiên Lâu do Đế Thính dẫn đầu đang bay về phía bọn họ.

“Ôn tông chủ, có năm người!” Thời Phong vội nói.

Đối phương có năm cường giả Địa Vô Cấm.

Nhưng bọn họ chỉ có ba người!

Chênh lệch có chút lớn.

Cảnh tượng này đập vào mắt người của Bách Tông Liên Minh thì cả đám đều cực kỳ hưng phấn.

Lúc này khủng hoảng trong đầu bị xua tan không ít, sau đó từng người đều cao giọng quát to lên.

“Già Thiên Lâu tất thắng!”

“Bách Tông Liên Minh tất thắng!”

Tiếng vang như thủy triều vọng lên tận mây xanh trong dãy núi Vong Xuyên.

Giờ khắc này, bọn họ quên cái chết của Ôn Tôn.

Quên hai ba mươi vạn người ngã xuống.

Cũng quên hoảng hốt trong lòng lúc nãy.

Thay vào đó là tín ngưỡng, tín ngưỡng Già Thiên Lâu.

Thời Phong thấy cảnh này thì không khỏi mắng: “Đúng là một đám cỏ đầu tường, gió thổi hướng nào thì bọn họ đảo theo hướng đó. Kim cấp chủ sự nhà mình vừa mới chết thì bọn họ không kịp chờ đợi nhận người của Già Thiên Lâu làm cha.”

“Không cần phải để ý đến bọn họ, nhìn hắc ám trên đỉnh. Mục đích của bọn họ không rõ, cho nên các ngươi phải vô cùng cẩn thận.” Ôn Bình nhắc nhở.

Lúc này, hai người Hoài Không nhìn lên đỉnh đầu.

Đối với Ôn Bình thì Khúc Cảnh không có quan hệ gì.

Linh thể của hắn có thể gánh chịu được một hồi.

Bình Luận (0)
Comment