Nếu thật sự không chịu nổi thì hắn cũng có thể lấy phi thuyền trong không gian của hệ thống ra.
Phi thuyền có thể tùy ý di chuyển trong Khúc Cảnh.
Nhưng mà hai yêu Hoài Không không được.
Khi nhìn hắc ám khuếch trương, Ôn Bình nhịn không được, nói: “Ta cũng muốn xem thử xem các ngươi muốn diễn trò hề gì.”
Ôn Bình móc đũa phép ra.
Bắt đầu ngâm xướng chú ngữ.
Đồng thời cũng lấy thi thể của Vi Sinh Thương Lam trong tàng giới ra.
Khi chú ngữ được ngâm xướng xong, Vi Sinh Thương Lam mở hai tròng mắt màu trắng trống rỗng ra, đồng thời cầm cự kiếm ngày xưa lên.
Hai người Hoài Không liếc mắt nhìn, trong đầu thất kinh.
Hai người bọn họ đều biết người này.
Khiến bọn họ rất ngạc nhiên là hắn lại đứng lên, Ôn tông chủ ngay cả người chết cũng có thể phục sinh.
Sau một khắc, Vi Sinh Thương Lam trực tiếp bay về phía hắc ám, một tay nắm lấy cự kiếm, chuẩn bị động thủ bất cứ lúc nào.
Trên không, đám người Đế Thính thấy Vi Sinh Thương Lam thì giật mình.
“Thương Lam?”
“Ngươi không chết?”
Mấy người vội vàng hỏi.
Nhưng mà Vi Sinh Thương Lam không có trả lời mà vọt thẳng tới năm người, giơ cự kiếm trong tay lên.
Giờ khắc này, triển khai toàn bộ mạch môn.
Vô Tận Sát Lục. Điên Cuồng Trảm, lần nữa xuất chinh!
Bởi vì có Vong Linh Triệu Hoán Thuật khiến cho thực lực tăng thêm, cho nên lần này Điên Cuồng Trảm càng cuồng bạo hơn, cự kiếm vung vẩy giống như điên, khiến cho người ta nhìn thấy mà sợ hãi. Đồng thời không chỉ là cự kiếm trong tay, Vi Sinh Thương Lam cũng giống như điên, vọt thẳng tới chỗ Đế Thính cách hắn gần nhất, nhìn dáng vẻ như muốn giết Đế Thính trước.
“Vi Sinh Thương Lam, hóa ra là ngươi giả chết!” Lúc này Đế Thính phẫn nộ, bởi vì hắn hận nhất là phản bội.
“Dám một mình xông lên, đúng là muốn chết!” Bốn người khác cũng bay từ sau lưng Đế Thính ra, vòng qua hai bên Vi Sinh Thương Lam.
Bốn người đều mở mạch môn, chia nhau đứng bốn góc, sau đó đồng thời công kích Vi Sinh Thương Lam.
Nhưng mà Vi Sinh Thương Lam chỉ nhìn chằm chằm Đế Thính.
Điên Cuồng Trảm bổ mạnh về phía Đế Thính.
Đế Thính cũng hiện ra yêu thể, hóa thành một con yêu vật hình người, lỗ tai dài nhọn rất đặc trưng. Trong khoảnh khắc khi hiện ra yêu thể, lỗ tai Đế Thính bỗng nhiên lắc một cái, sau đó bốn cánh tay nhỏ chừng đầu ngón tay bay tới, một tiếng nổ vang lên.
Ông ——
Giống như tiếng quái vật reo hò trong vực sâu.
Tiếng này vọt tới trước người Vi Sinh Thương Lam, sau đó đỡ lấy cự kiếm của Vi Sinh Thương Lam.
Nhưng mà chỉ kéo dài được một hồi, sóng âm do tiếng đó hình thành bị kiếm thứ hai chém đứt, cự kiếm vung lên, bổ xuống Đế Thính.
Ngay lúc đó, công kích của bốn người khác cũng đã đến.
Bốn người, mỗi người một chiêu, nhưng mà đều bị Trấn Nhạc hộ giáp của Vi Sinh Thương Lam chặn lại, chỉ làm cho thân thể Vi Sinh Thương Lam run một chút. Thừa cơ hội này, Đế Thính mạch môn chấn động, đưa tay đánh ra một luồng sóng âm nữa.
Sóng âm như sóng biếc dập dờn đi qua, ngăn cản từng lần cự kiếm điên cuồng chém xuống.
Bốn người khác công kích, Vi Sinh Thương Lam vẫn không thèm quan tâm.
“Đế Thính, ngươi cẩn thận, hình như cái tên này một lòng muốn giết ngươi!” Bốn cường giả khác của Già Thiên Lâu nhắc nhở một câu.
“Vi Sinh Thương Lam, muốn giết ta thì phải xem ngươi có bản lãnh này hay không. Để xem Trấn Nhạc hộ giáp của ngươi có thể chống được bao lâu!” Đế Thính cũng không vội, chỉ tiếp tục phóng thích ra sóng âm, không ngừng ngăn cản Điên Cuồng Trảm của Vi Sinh Thương Lam.
Nhưng mà sau một khắc, Vi Sinh Thương Lam bỗng nhiên nhảy lên một cái.
Năm người ngây ra một lúc, không biết tại sao Vi Sinh Thương Lam đột nhiên rút đi.
Nhưng khi cảm nhận được sát thế to lớn trên đầu thì mấy người Đế Thính hiểu ngay.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu mà Vi Sinh Thương Lam đã dùng ra tuyệt chiêu áp đáy hòm.
Vô Tận Đồ Sát. Đọa Thiên Nhất Kích!
“Cái tên này không sợ chống đỡ không được bao lâu sao?”
“Điên rồi, điên rồi!”
“Đế Thính, ngươi cẩn thận, thực lực của tên này tăng lên rất nhiều, mạnh hơn bất cứ người nào trong số chúng ta.”
Sau khi trao đổi, mấy người lập tức đứng dựa vào nhau.
Năm người cản một người, bọn họ vẫn là có lòng tin tuyệt đối.
Khi năm người mạch khí hóa thuẫn, phóng lên đỉnh đầu đón đỡ thì Vi Sinh Thương Lam cũng vạch phá bầu trời, như sao băng rơi xuống.
Oanh!
Trong khoảnh khắc cả hai đụng nhau, lực trùng kích to lớn xua tan hắc ám.
Để lộ ra Khúc Cảnh đang lơ lửng giữa không trung, khi không còn hắc ám che đậy, nó như là thác nước chảy thẳng xuống.
Thấy cảnh này, Ôn Bình thầm nghĩ: Đúng là đủ hung ác.
Người của Già Thiên Lâu lại muốn dùng Khúc Cảnh Chi Thủy này diệt sạch hai phe Bất Hủ Tông và Bách Tông Liên Minh.
May mà có Vi Sinh Thương Lam đi lên thử một chút, sớm mở nó ra, bằng không nếu để cho nó tiếp tục khuếch trương thì không biết sẽ lớn tới cỡ nào, sẽ phun bao nhiêu nước trong Khúc Cảnh ra ngoài. Đến lúc đó, đoán chừng cũng có thể bao phủ Đông Hồ một cách dễ dàng.
Đến lúc đó, có thể có bao nhiêu sống sót được?
Hôm nay, hắn xem như thấy được người Già Thiên Lâu ngoan độc như thế nào.
“Nguy rồi!” Đế Thính nhìn cảnh này thì trong lòng cực kỳ tức giận.
Khúc Cảnh Chi Thủy hiện ra sớm, vậy thì đối phương sẽ có đề phòng.
Hơn nữa bây giờ lỗ hổng Khúc Cảnh còn chưa đủ lớn, với lưu lượng lúc này thì nhiều nhất cũng chỉ bao phủ dãy núi Vong Xuyên mà thôi.
Nhưng lúc này, dãy núi Vong Xuyên đã không còn ai.
Yêu tộc, Bách Tông Liên Minh, tất cả đều đã lui ra ngoài.
Đế Thính liên tục gầm thét: “Vi Sinh Thương Lam, ngươi phản bội Già Thiên Lâu, ngươi có biết ngươi phải trả một cái giá như thế nào không!”
Vi Sinh Thương Lam không có đáp!
Chỉ nhảy lên lần nữa.
Sát thế to lớn hội tụ trên không trung lần nữa!
Chỉ trong mấy hơi, lại như sao băng rơi xuống.
Oanh!
Lần này công kích trực tiếp đánh nát mạch khí hộ thuẫn do mạch khí của năm người biến thành.
Trong khoảnh khắc nổ nát, năm người đều lui về sau, trong lòng nhất thời khó hiểu.
Nhưng một giây sau Vi Sinh Thương Lam lại nhảy lên không trung.
Đọa Thiên Nhất Kích, tiếp tục buông xuống!