“Cái tên này điên rồi, linh thể của hắn có thể gánh được mấy lần công kích như vậy!”
“Sao trước đây không biết là cái tên này điên như vậy.”
Lúc này, người của Già Thiên Lâu cũng cạn lời.
Bất đắc dĩ, đành phóng thích mạch thuật Địa cấp, cũng may mạch thuật Địa cấp của năm người hội tụ vào một chỗ thì uy lực cũng có thể ngăn cản Đọa Thiên Nhất Kích của Vi Sinh Thương Lam. Nhưng khiến cho cho bọn họ đau khổ nhất là Vi Sinh Thương Lam hoàn toàn không muốn sống, không ngừng sử dụng cùng một chiêu.
Sau bốn năm lần, cuối cùng mấy người đã nhận ra chân tướng.
Phóng thích mạch thuật cường độ cao như vậy, theo lý thuyết thì hẳn là linh thể phải không chịu nổi rồi mới đúng, nhưng mà Vi Sinh Thương Lam không có chút ảnh hưởng nào.
Đồng thời, khi dùng cảm giác bao phủ người Vi Sinh Thương Lam thì.
Vi Sinh Thương Lam không có tim có đập.
Không có hô hấp.
Đồng tử cũng đã trắng bệch.
Thậm chí ngay cả làn da cũng có chút mục nát.
Nhìn kiểu gì cũng giống như một người chết.
“Đây là tử thì mà Ôn Bình khống chế! Vi Sinh Thương Lam đã chết lâu rồi, bây giờ Vi Sinh Thương Lam chỉ là một cỗ thi thể!” Đế Thính hoàn toàn tỉnh ngộ, sau đó nhìn về phía Ôn Bình ở xa xa.
Trong đầu hắn lại đổi mới nhận biết về Bất Hủ Tông.
Loại thủ đoạn này, cũng không có ai trong Già Thiên Lâu biết —— trên Địa Vô Cấm cũng không thể khống chế người chết cho bản thân sử dụng!
Đế Thính vội nói: “Kết mạch trận, mau giết nó, tông chủ Bất Hủ Tông phái nó tới để tiêu hao chúng ta, không thể để cho Vi Sinh Thương Lam không ngừng sử dụng Đọa Thiên Nhất Kích như vậy được.”
Ngay lúc đó, Khúc Cảnh Chi Thủy còn không ngừng từ Khúc Cảnh chảy ra ngoài, đã hoàn toàn lấp đầy một cái sơn cốc bên dưới.
Sau khi lấp đầy nó, Khúc Cảnh Chi Thủy bắt đầu cuồn cuộn chảy ra ngoài, tràn ra khỏi sơn cốc, dũng mãnh lao tới bốn phương tám hướng. Từ xa nhìn lại thì như là một dòng nước lũ, khiến cho người nhìn mà sợ.
Nhưng nếu chỉ chảy qua thôi thì còn tốt, có thể tìm một chỗ cao để trốn đi. Nhưng mà nước trong Khúc Cảnh không chỉ là chảy xuống, khi gặp được núi cao thì nó sẽ dâng cao theo.
Cho dù núi cao bao nhiêu, vách tường có cao cỡ nào thì Khúc Cảnh Chi Thủy đều sẽ dâng lên, hoàn toàn bao trùm nó.
Cuối cùng khiến cho tất cả những thứ mà nó bao trùm biến thành tử vật không chút sức sống, cho dù là bất cứ thứ gì cũng không thể chạy thoát được. Trừ phi ngươi bay được hoặc là linh thể của ngươi mạnh mẽ đến mức có thể kháng lại Khúc Cảnh Chi Thủy.
Khi Khúc Cảnh Chi Thủy cuồn cuộn chảy ra ngoài, những nơi đi qua cây cối, hoa cỏ, khô héo trong nháy mắt, sau đó bị Khúc Cảnh Chi Thủy cuốn đi như rác rưởi, trôi xuôi theo dòng chảy xiết của Khúc Cảnh Chi Thủy.
Hoài Không nhìn thấy cảnh này thì vẻ mặt càng ngày càng khó coi, vội nói: “Tông chủ, nếu như không vá vách ngăn Khúc Cảnh lại thì sau khi Khúc Cảnh Chi Thủy liên tục không ngừng này nuốt hết dãy núi Vong Xuyên thì sẽ dũng mãnh lao tới nhgg chỗ khác.”
Tùy ý để cho Khúc Cảnh Chi Thủy càn quấy như thế, Đông Hồ chính là chỗ bị trùng kích trước nhất.
Ôn Bình nhìn lên bầu trời, vẻ mặt như thường: “Ngươi và Thời Phong nghĩ cách vá vách ngăn Khúc Cảnh lại. Năm người này giao cho bổn tông chủ.”
“Vâng!”
Hai người Thời Phong gật đầu.
Sau đó một trước một sau bay tới đầu nguồn Khúc Cảnh Chi Thủy.
Đế Thính đang đứng trên không trung nhìn thấy cảnh này thì cũng không muốn ngăn cản, bởi vì có thể phân tán hai Yêu Thần Địa Vô Cấm của phe Bất Hủ Tông thì mục đích khi đạt tới phóng thích Khúc Cảnh Chi Thủy cũng đạt được.
Mở vách ngăn Khúc Cảnh ra dễ dàng, nhưng nếu muốn vá lại vách ngăn đã bị xé rách thì khó khăn hơn nhiều.
Cần rất nhiều thời gian.
Đồng thời còn phải vô cùng cẩn thận.
Nếu có người quấy nhiễu, không cẩn thận rơi vào trong Khúc Cảnh thì rất khó sống sót đi ra.
“Ôn Bình, ngươi cũng đánh giá mình quá cao. Ngươi nghĩ chỉ với năng lực làm cho người chết sống lại thì có thể chống đỡ được năm người chúng ta sao?” Đế Thính nói xong, năm người lập tức đứng thành một trận hình ngôi sao năm cánh trên bầu trời.
Tu luyện khi ngũ mang tinh hình thành thì bỗng nhiên giữa năm người xuất hiện năm cái tia sáng màu trắng, xâu chuỗi mấy người lại cùng nhau. Được nó xâu chuỗi lại, khí thế mạch môn của năm người bắt đầu tăng lên.
Ầm!
Chấn động hai mươi cái.
Sau đó trên đỉnh đầu của năm người, một cái mạch môn lớn màu vàng kim nhanh chóng hình thành.
Nó chấn động, một đạo mạch khí trùng thiên từ trong năm người phóng ra ngoài, phóng tới Vi Sinh Thương Lam đang đáp xuống. Trước mặt nó, sát thế vốn có của Vi Sinh Thương Lam trở nên vô cùng nhỏ bé.
Trụ lớn trùng thiên với thế hoàn toàn thế không thể đỡ, khi chạm đến Đọa Thiên Nhất Kích của Vi Sinh Thương Lam thì trong nháy mắt đánh phá sát thế của Đọa Thiên Nhất Kích, thuận tiện bắn bay Vi Sinh Thương Lam về phía bầu trời.
Xa xa, người của Bách Tông Liên Minh và Yêu tộc nhìn thấy cảnh này thì từng người đều dừng bước.
Bởi vì đại địa đang run rẩy!
Cho dù là cách xa mấy ngàn thước thì lực lượng này vẫn khiến cho đất đai dưới chân bọn hắn đang rung động. Chuyện này khiến trong lòng mọi người không khỏi kính trọng, đồng thời cũng bắt đầu e ngại lực lượng này.
Đương nhiên, bên phía Bách Tông Liên Minh, phần lớn là hứng phấn.
Bởi vì bọn họ thấy đó là công kích mà cường giả của Già Thiên Lâu đánh ra.
Nhưng mà Yêu tộc chỉ kính sợ chứ cũng không có quá nhiều ý nghĩ khác, bởi vì trong mắt chúng nó, Bất Hủ Tông đại biểu cho lực lượng vô thượng. Mấy cảnh giới của Già Thiên Lâu này cho dù có chế tạo động tĩnh lớn như thế nào đi nữa thì cũng không đủ.
“Cũng đừng nhìn, nhanh chóng vòng qua dãy núi Vong Xuyên, giữ đám người của Bách Tông Liên Minh lại, dám đến Đông Hồ thì cũng đừng muốn bình yên rời đi!” Hà Niên thu tầm mắt lại, sau đó quát to lên, cưỡi một con cự thú nhanh chóng chạy như điên tới trước.
Những Yêu Vương khác cũng bắt đầu thu tầm mắt lại, sau đó đi theo bước chân Hà Niên tiếp tục chạy tới.