Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 903 - 【Vip】 Hoài Không Đánh Lên Nam Hoa Môn (2)

【VIP】 Hoài Không đánh lên Nam Hoa Môn (2) 【VIP】 Hoài Không đánh lên Nam Hoa Môn (2)

Hoài Không lạnh lùng nhìn xuống dưới, sau đó nói: “Phục Nam Hoa, có phải là ngươi muốn ép ta nuốt trọn cái Nam Hoa Môn không? Nói mới nhớ, đã lâu rồi ta không có ăn gì, mấy ngàn người của Nam Hoa Môn các ngươi, lại thêm chút núi này, ăn hết bọn chúng thì hẳn là có thể để cho ta lửng dạ!”

Mấy ngàn người của Nam Hoa Môn lặng ngắt như tờ, chỉ có mấy trưởng lão còn đang cầu khẩn, cũng tỏ vẻ chịu trả bất cứ giá nào.

Nhưng mà Phục Nam Hoa chưa từng xuất hiện!

Hoài Không cũng không có dài dòng, trực tiếp mở ra thôn phệ chi lực, sức hút to lớn lập tức hút một ngọn núi cao trăm trượng vào trong bụng. Cảnh tượng này khiến cho người của Nam Hoa Môn bị dọa đến mặt mũi trắng bệch.

Phải làm như thế nào mới được?

Yêu Thần này thậm chí ngay cả núi cũng ăn được!

Còn trốn?

Trốn kiểu gì?

Trốn đi đâu?

Bọn họ dùng chân thì có thể chạy nhanh hơn thần thông của Yêu Thần không?

Ngay lúc mấy ngàn người của Nam Hoa Môn mất hết can đảm, Phục Nam Hoa lê thân thể tàn phế đi tới trước chủ điện, cười thảm nhìn Hoài Không, sau đó nói: “Ta ra, mạng này ngươi cứ lấy đi, nhưng đừng làm tổn thương người Nam Hoa Môn!”

Lúc này, Hoài Không thu thôn phệ chi lực lại, sau đó lạnh lùng nói: “Ngươi không có tư cách bàn điều kiện, nhưng mà ta cũng không định ăn Nam Hoa Môn ngươi. Ta chỉ muốn ngươi chết thôi! Chỉ khi ngươi chết thì cơn giận của tông môn mới lắng xuống.”

Phục Nam Hoa cười thảm một tiếng, nói: “Sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân, Phục Nam Hoa ta ẩn giấu nhiều năm như vậy, vậy mà lại quên một cái đạo lý đơn giản như vậy... ta nhận thua!”

“Ngươi tự xử hay để ta làm!” Giọng nói lạnh lùng của Hoài Không quanh quẩn trên không Nam Hoa Môn.

Đập vào lòng tất cả mọi người!

Cả buổi sau, Phục Nam Hoa nói: “Ta tự giải quyết!”

Dứt lời, đao trong tay đâm vào lồng ngực, sau đó chậm rãi ngã xuống trong vũng máu, không còn khí tức.

Một đời môn chủ Phục Nam Hoa, ngã xuống trước đại điện!

Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người trong Nam Hoa Môn tràn ngập tuyệt vọng.

Không ai có thể ngờ được, Bất Hủ Tông lại mạnh mẽ như thế!

Cũng không ai ngờ được, Nam Hoa Môn phong quang sẽ có một ngày như vậy!

Thấy Phục Nam Hoa đã bỏ mình, Hoài Không cũng không tiếp tục ở lại, hóa thành kinh hồng tan biến ở chân trời.

...

Hôm sau.

Tin tức Nam Hoa Môn biến mất bắt đầu khuếch tán.

Những thế lực vây bên ngoài Tinh Kiếm Sơn đang ngẩng đầu mong mỏi kết quả cuối cùng.

Yêu Thần của Bất Hủ Tông đuổi theo, Phục Nam Hoa và Đoàn Hồn Sơn sẽ ra sao?

Hai người Phục Nam Hoa có thể giết ngược lại sao?

Hay là hai người Phục Nam Hoa bị giết?

Đối với kết quả, người khẩn trương nhất thuộc về thế lực ngũ tinh trong Bái Nguyệt Thành.

Bởi vì bọn họ ở gần Bất Hủ Tông nhất!

Sau này, bọn họ quỳ hay đứng thì phải trông chờ vào Nam Hoa Môn.

Lúc này, Lạc Thâm cũng về tới Bái Nguyệt Thành, chờ kết quả.

Sáng sớm hôm nay, dưới sự khuếch tán của mạng lưới tình báo của Trần Hiết, tin tức Phục Nam Hoa, Đoàn Hồn Sơn ngã xuống truyền đến.

Bái Nguyệt Thành, ly trà trong tay bọn người Tào Thiên Tuyệt lạch cạch một tiếng, nát, bởi vì bị hù tới không khống chế được lực tay.

“Phục Nam Hoa thua quá nhanh”

“Đối với Bất Hủ Tông này, sợ là sau này chúng ta phải nhận túng!”

Dù gì thì mấy người cũng cảm thấy hơi khó chịu.

Đột nhiên có người đứng trên đỉnh đầu của bọn họ, kết thúc tháng ngày bọn họ xưng vương xưng bá, ít nhiều gì cũng có chút khó chịu.

Khi Lạc Thâm nhận được tin tức thì không có kinh hoảng, chỉ là sắc mặt hơi đổi.

Đoàn Hồn Sơn chết rồi, hắn vui vẻ!

Mối thù cụt tay đã báo!

Chẳng qua là Bất Hủ Tông này mạnh mẽ như thế, sau này hắn nên làm gì?

Trước thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế không có ích lợi gì.

Nam Hoa Môn Đoàn Hồn Sơn, Phục Nam Hoa đều chết hết, còn ai dám đi chọc Bất Hủ Tông?

“Xem ra chỉ có thể chờ Hồng Diệp Môn chú ý tới Bất Hủ Tông.” Lạc Thâm thở dài, trong nháy mắt già vài tuổi.

Sau đó nhìn cánh tay cụt của mình, lại thở dài.

Trước khi Hồng Diệp Môn chú ý tới nơi này, Lạc gia chỉ có thể nằm rạp dưới đất, để mặc cho Bất Hủ Tông quất như thế nào cũng không thể đánh trả!

Sau đó, Lạc Thâm lập tức sai người tuyên bố thiết lệnh, thấy người của Bất Hủ Tông thì đi đường vòng!

Ai dám xung đột với Bất Hủ Tông thì trực tiếp xử tử!

Cùng lúc đó, sau khi mấy nhà thế lực ngũ tinh khác lấy được kết quả này thì đều ngượng ngùng cười một tiếng.

Có mất mác.

Có vui vẻ.

Tóm lại mỗi người đều có cách nhìn của mình.

Nhưng mà tất cả mọi người đều có một mục tiêu chung —— đó là có thể tránh thì tránh!

Trước khi Hồng Diệp Môn chú ý tới nơi này thì tuyệt đối không thể trêu chọc Bất Hủ Tông.

...

Bất Hủ Tông.

Hôm qua, dưới sự sắp xếp của Trần Hiết, hai cái lệnh bài dùng để thu đệ tử cũng đã thu về.

Bất Hủ Tông lại có thêm hai thiên tài!

Nhưng mà đối với Ôn Bình thì bây giờ thiên tài cũng không phải là khẩn yếu nhất, quan trọng nhất chính là ba tấm lệnh bài khác.

Lệnh bài dùng để hấp dẫn cường giả tới!

Cho đến nay vẫn chưa có ai tìm ra ba cái lệnh bài đó!

Cái thứ nhất, Ôn Bình đặt ở trong cửa động của một con Yêu Thần. Muốn lấy được nó thì phải kinh động Yêu Thần, chắc chắn sẽ xảy ra một trận đại chiến.

Cái thứ hai, Ôn Bình để trong một cái đầm lầy rất nguy hiểm.

Cái thứ ba, Ôn Bình đặt ở lối vào Nam Bố giới.

Hai cái sau đều là chỗ dễ thấy, chắc chắn sẽ có nhiều người tranh đoạt, cuối cùng, người có thể lấy được thì chắc chắn cũng là cường giả Địa Vô Cấm.

Ba cái lệnh bài, chỉ cần có thể kiếm được một cường giả Địa Vô Cấm không có thế lực thì đã lời lắm rồi.

Hôm nay là ngày cuối cùng trong thời hạn bảy ngày, hẳn là người lấy được lệnh bài cũng sẽ tới.

Bình Luận (0)
Comment