Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 902 - 【Vip】 Hoài Không Đánh Lên Nam Hoa Môn

【VIP】 Hoài Không đánh lên Nam Hoa Môn 【VIP】 Hoài Không đánh lên Nam Hoa Môn

Trên bầu trời.

Đoàn Hồn Sơn, Phục Nam Hoa hóa thành kinh hồng xuyên qua trời xanh mây trắng, không dám quay đầu nhìn lại. Bởi vì sau lưng bọn họ, Hoài Không đang truy kích, khoảng cách với hai người đã càng ngày càng gần.

Rời khỏi phạm vi Bất Hủ Tông, thực lực Hoài Không rớt về Địa Vô Cấm Hạ Cảnh, nhưng mà bây giờ hai người Đoàn Hồn Sơn và Phục Nam Hoa một lòng muốn bỏ trốn giữ mạng nên cũng không có phát hiện ra.

Đương nhiên, nếu còn có lòng dạ thanh thản dùng cảm giác đi kiểm tra thực lực của Hoài Không thì cũng sẽ bị yêu lực khổng lồ của Hoài Không chấn nhiếp. Dù sao yêu khí mà yêu đan của Hoài Không phóng ra đã sánh ngang với Yêu Thần Địa Vô Cấm Thượng Cảnh!

Mắt thấy Hoài Không càng ngày càng gần, Phục Nam Hoa vội vàng nói: “Hồn Sơn, chúng ta nhất định phải chia ra mà chạy, nếu không thì hai người chúng ta đều sẽ vẫn lạc ở đây!”

“Nam Hoa Môn gặp lại!”

Đoàn Hồn Sơn cũng không có lưỡng lự, lúc này, hắn bay về một hướng khác, sau đó trong lòng mong đợi người mà Hoài Không truy kích không phải mình.

Nếu không thì với tình huống bây giờ của hắn thì hắn chết chắc rồi.

Nói thật, hắn còn không muốn chết.

Tu luyện đến Địa Vô Cấm Trung Cảnh, bước lên một bước nữa là thượng cảnh, mắt thấy cánh cửa Thiên Vô Cấm cách mình không xa. Đời này cố gắng một chút thì có lẽ còn có thể đứng ở ngưỡng cửa Thiên Vô Cấm, hôm nay chết ở chỗ này, hắn chết cũng sẽ không nhắm mắt.

Giống như trên, Phục Nam Hoa cũng nghĩ như vậy!

Vừa quay đầu lại, thấy Hoài Không truy kích Đoàn Hồn Sơn thì hắn nở một nụ cười.

Hảo hữu chí giao, huynh đệ nhiều năm, giờ khắc này, Phục Nam Hoa lại vui mừng khi người chết là Đoàn Hồn Sơn!

Lúc này, Hoài Không đang đuổi theo Đoàn Hồn Sơn, vận dụng lực lượng yêu đan, trong nháy mắt, tốc độ tăng vọt. Hai người xuyên qua sông núi, Đoàn Hồn Sơn vì mạng sống ma không ngừng lao vào núi, muốn mượn núi đá ngăn cản Hoài Không.

Khi đi ngang qua thành trì thì sẽ bay tới chỗ nhiều người, dùng mạng của người khác để kéo dài thời gian cho mình.

Có rất nhiều người đều thấy được cảnh này.

Tất cả mọi người rất tò mò, rốt cuộc thì cường giả Địa Vô Cấm bị Yêu Thần truy sát đó là ai.

Một khắc đồng hồ sau, rốt cuộc thì thân thể của Đoàn Hồn Sơn cũng chống đỡ không nổi, rơi từ trên không trung xuống như là diều bị đứt dây.

Ầm!

Rơi vào trong sông.

Vừa vừa ló đầu lên thì bị một cái lợi trảo của Hoài Không nắm đầu, như nắm một hạt đậu nành.

“Chờ một chút! Bổn tọa muốn biết, ngươi là ai, còn có lai lịch của ngươi...” Đoàn Hồn Sơn tự biết giờ chết đã đến, nhưng mà hắn không muốn chết không rõ ràng.

Hoài Không trừng yêu nhãn nhìn Đoàn Hồn Sơn, sau đó lạnh nhạt nói: “Nói nhiều quá.”

Dứt lời, Hoài Không dùng lực.

Bành!

Đầu nổ tung!

Hoài Không vung tay ném hắn vào trong sông cho cá ăn.

“Còn có một người đã chạy.” Trong lòng Hoài Không có chút hốt hoảng: “Tông chủ giao chuyện thứ nhất cho mình làm ở Triều Thiên Hạp nhưng mình lại làm hỏng rồi, phải làm sao mới ổn đây!”

Hoài Không lập tức nghĩ đến Trần Hiết.

Người phụ trách Tẫn Tri Lâu của Bất Hủ Tông!

Lúc này, hắn lấy Truyền Âm Thạch ra kết nối với Trần Hiết, hỏi thăm lai lịch của một người khác.

Khi biết lai lịch của Phục Nam Hoa thì Hoài Không bay tới Nam Hoa Môn, thề không giết Phục Nam Hoa thì không quay về.

...

Nam Hoa Môn.

Lúc này, ngoại môn Nam Hoa Môn có hơn nghìn người tụ tập, tất cả đều là đệ tử mới vào tông. Nhưng mà cũng chưa chắc là hơn ngàn người này đều có thể gia nhập vào Nam Hoa Môn, cuối cùng sẽ có chín thành bị quét xuống.

Bởi vì một năm, ngoại môn Nam Hoa Môn chỉ lấy một trăm người!

Trên quảng trường, trên mặt ngàn người đều tràn đầy vẻ kích động, dù sao trong mắt bọn họ, mười người lấy một ngươi, rất có thể xác suất sẽ trúng mình. Nếu như có thể gia nhập Nam Hoa Môn thì may mắn.

Đúng vào lúc này, một bóng người màu đen từ trên trời giáng xuống, đập vào quảng trường.

Người này quần áo tả tơi, toàn thân đen thui, máu thịt, xương trắng, thương tích đầy mình.

“Người này là ai vậy?”

“Sao lại thảm như vậy?”

Trong lúc mọi người bàn tán thì lập tức có trưởng lão từ bên ngoài lao đến, đỡ hắn đi vào trong.

“Môn chủ, ngài làm sao vậy?”

“Môn chủ, ngươi có sao hay không?”

Tất cả trưởng lão lo lắng ân cần thăm hỏi, ngàn người đều kinh ngạc.

Người này lại là môn chủ Nam Hoa Môn —— Phục Nam Hoa!

Là cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh!

Nhưng mà một người mạnh mẽ như vậy sao giờ lại thảm như vậy, bị ai đả thương?

Có thể đánh Phục Nam Hoa thành như vậy, vậy thì thực lực của đối phương mạnh tới cỡ nào!

Trong lúc mọi người ở đây bàn tán ầm ĩ, Phục Nam Hoa đã được đỡ đi khỏi quảng trường. Không được nửa canh giờ sau, một con cự thú che khuất bầu trời xuất hiện ở trên bầu trời.

Uy Thao Thiết ép tới ngàn người đứng cũng đứng không vững.

Trong nháy mắt, yêu lực mênh mông bao phủ toàn bộ Nam Hoa Môn, dọa cho đệ tử Nam Hoa Môn còn tưởng là ngày diệt tông đến.

Hoài Không ở trên bầu trời, lạnh giọng hô: “Phục Nam Hoa, ngươi cho rằng mạo phạm tông chủ rồi thì còn có thể sống được sao? Nếu hôm nay ngươi không ra thì ta sẽ nuốt luôn Nam Hoa Môn này!”

Một trưởng lão nửa bước Địa Vô Cấm của Nam Hoa Môn mặt xám như tro, hắn đại khái đoán được lai lịch của Hoài Không.

Bất Hủ Tông!

Vừa nghĩ tới đó, tim hắn đập lên như là trống trận.

Bất Hủ Tông này quá mạnh mẽ!

Địa Vô Cấm của Nam Hoa Môn đánh tới tận cửa nhưng cuối cùng chỉ có mình môn chủ trốn về được.

Nhưng mà có vẻ như là trốn về cũng vô dụng.

Yêu Thần của Bất Hủ Tông giết tới cửa!

“Vị tiền bối này, chúng ta có thể bàn lại, ngài muốn cái gì, Nam Hoa Môn ta sẽ cho hết!”

“Tiền bối, xin ngài tha cho môn chủ một con đường sống!”

Trưởng lão Nam Hoa Môn quỳ ngay trước mặt các đệ tử, cầu xin Hoài Không.

Mấy ngàn tên đệ tử sợ hãi!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ sững sờ ngay tại chỗ.

Trưởng lão đều như vậy, bọn họ còn có thể làm sao?

Bình Luận (0)
Comment