Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 905 - 【Vip】 Cường Giả Thượng Cảnh Tới (2)

【VIP】 Cường giả thượng cảnh tới (2) 【VIP】 Cường giả thượng cảnh tới (2)

“Đúng vậy, đúng là quá không bình thường.”

“Được rồi, không bình thường thì có thể làm sao nữa? Hôm nay là ngày cuối cùng trong thời gian bảy ngày, chúng ta yên lặng nhìn là được. Đúng rồi, không phải Đao Ma đó cũng lấy được Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh sao?”

“Nếu là bẫy, vậy thì chắc chắn Đao Ma đó sẽ cho Bất Hủ Tông một bài học. Chúng ta không thể trêu Bất Hủ Tông nhưng Đao Ma thì có thể chọc nổi!”

Lạc Thâm đang muốn hùa theo một câu nhưng lại phát hiện một đạo ánh sáng đen đã lướt qua đỉnh đầu.

Trong chớp mắt thì đã tan biến trong vùng trời Bái Nguyệt Thành.

“Thật nhanh!”

Lạc Thâm không nhịn được mà cảm thán một câu.

Đạo ánh sáng bay qua vùng trời Bái Nguyệt Thành đó chính là Đao Ma.

Không đến một hồi, Đao Ma đã bay tới vùng trời của Tinh Kiếm Sơn, sau đó đứng từ trên không nhìn xuống, cũng phóng cảm giác ra.

“Dám lập một cái tông môn trên di chỉ Lăng Tiêu Kiếm Phái, không thể không nói, tông chủ Bất Hủ Tông này có lá gan thật là lớn. Ta cũng muốn xem thử xem Bất Hủ Tông ngươi có những người như thế nào.”

Cảm giác phóng xuống lại đột ngột dừng ở trên Tinh Kiếm Sơn, không thể tiếp tục đi xuống dù chỉ một chút xíu.

Nhìn thấy cảnh này, Đao Ma nở một nụ cười đầy thâm ý, trong nháy mắt, vẻ lười biếng trong mắt biến mất không sót chút gì: “Không tệ, cũng có chút thủ đoạn, còn bố trí trận pháp Long Bích Văn có thể ngăn cách cảm giác. Xem ra bên trong Bất Hủ Tông này có một vị Tứ Tuyền, thậm chí là Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng.”

Tứ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng, trong những thế lực ngũ tinh đỉnh cao đó cũng rất hiếm gặp, mà người có thể chế tạo ra thứ có thể ngăn cách cảm giác của hắn thì lại càng hiếm hơn. Nhưng mà hắn lại thiên về khả năng tên Tuyền Qua Thần Tượng này là Tứ Tuyền.

Bởi vì Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng đã lâu chưa xuất hiện ở Nguyên Dương Vực.

Cho dù là ở sa trường thì cũng rất khó nhìn thấy một tên Ngũ Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng.

“Nếu như vậy thì ta phải thử xem trận pháp Long Bích Văn này của ngươi có thể ngăn cản được một đao của ta hay không.”

Đột nhiên, Đao Ma muốn chơi một chút.

Chuyện Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh cũng không cần phải gấp gáp như vậy.

Lúc này, Đao Ma lấy một thanh trường đao từ trong tàng giới ra, thân đao màu bạc, trên sống đao có lít nha lít nhít Long Bích Văn, hơn nữa còn có mấy con mắt có tròng mắt màu vàng óng.

Bị Đao Ma nắm lấy, con mắt trên sống đao đó lập tức phóng ra ánh đen nhàn nhạt, cũng tỏa ra một sợi khói đen. Khói đen như có mắt, tụ tập trên lưỡi đao, bao phủ lưỡi đao màu bạc.

Theo đó, Đao Ma trực tiếp vung đao lên!

Khói đen trên lưỡi đao lập tức hóa thành một đạo đao khí hình trăng lưỡi liềm bổ về phía đại trận của Bất Hủ Tông.

...

Trong Thính Vũ Các.

Ôn Bình đang tu luyện dưới Địa Đạo Thanh Liên, đột nhiên nhận được tin tức mà Ác Linh Kỵ Sĩ truyền đến.

Có cường giả Địa Vô Cấm Thượng Cảnh công kích!

Nghe nói là Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, Ôn Bình vội vàng đứng dậy, đưa mắt nhìn về phía xa xa, ở trên bầu trời. Vừa khéo nhìn thấy Đao Ma vung đao khí công tới đại trận của Bất Hủ Tông, sau đó, một tiếng vang lớn vang lên trên bầu trời.

Đương nhiên, phòng ngự trận của Bất Hủ Tông không hề hấn gì cả, bởi vì vừa mới thăng cấp.

Phòng ngự trận mới của Bất Hủ Tông – Cực Địa Hoàng Chung!

Có thể phòng ngự công kích của cường giả Thiên Vô Cấm!

Cho nên hắn chỉ là một Địa Vô Cấm thượng cảnh thì cho dù hắn có ở bên ngoài làm ầm ĩ cả năm cũng không làm gì được.

Nhưng mà hắn vừa đến thì đã công kích phòng ngự trận của Bất Hủ Tông, ít nhiều gì cũng khiến cho Ôn Bình có chút không vui.

Đang muốn dùng hệ thống nhìn tin tức của người tới một chút thì Trần Hiết đã kết nối với Truyền Âm Thạch của hắn.

Ôn Bình cầm lên thì nghe Trần Hiết vội vàng nói: “Tông chủ, chuyện tốt, chuyện tốt. Có một vị cường giả vừa mới từ sa trường về, liên tục lấy đi ba cái Bất Diệt Thánh Hỏa Lệnh, không ai dám cướp. Thuộc hạ vừa mới điều tra, người này không có tên, người người đều gọi hắn là Đao Ma, là một nhân vật mà ba mươi năm trước đã khiến cho rất nhiều thế lực ngũ tinh nghe mà biến sắc.”

“Hắn đã tới.” Ôn Bình nói.

Trần Hiết ngây ra một lúc: “Tới?”

“Ngươi nghe!”

Ôn Bình không nói thêm gì nữa, để cho Trần Hiết cẩn thận nghe tiếng vang lớn đang vang vọng.

Trần Hiết nghi ngờ hỏi: “Tông chủ, có chuyện gì thế?”

“Cái tên Đao Ma đó đang công kích phòng ngự trận của Bất Hủ Tông.”

“A!”

“Không sao cả, Địa Vô Cấm Thượng Cảnh thôi, không đánh tan được phòng ngự trận của Bất Hủ Tông... ngươi đi làm việc của ngươi đi, Đao Ma này bổn tông chủ sẽ tự mình đối phó.”

Lúc này, Ôn Bình lại sinh lòng yêu tài.

Dứt khoát ngồi xuống, muốn nhìn xem rốt cuộc thì Đao Ma này có thể đánh ra sức mạnh mạnh tới cỡ nào.

Chỉ cần đối phương không giống như Đoàn Hồn Sơn thì Ôn Bình sẽ không làm gì hắn.

Dưới sự công kích không ngừng nghỉ của Đao Ma, những người khác trong Bất Hủ Tông đều dồn dập chạy ra, nhìn Đao Ma không ngừng công kích phòng ngự trận của Bất Hủ Tông, những đệ tử mới vào tông không nhịn được có chút kinh ngạc.

Nhưng mà Dương Nhạc Nhạc lại tìm một cái ghế ngồi xuống, sau đó vân đạm phong khinh nói: “Bình tĩnh một chút đi, chỉ là một cường giả Địa Vô Cấm đánh tới thôi. Yên tâm, hắn đi tới chỗ chúng ta thì một cọng cỏ cũng không nhổ nổi.”

Chúng đệ tử nhìn Dương Nhạc Nhạc, trong lòng giật mình.

Sau khi vào tông, bọn họ càng ngày càng hiểu rõ, Bất Hủ Tông bất phàm, những thế lực ngũ tinh đó chỉ nhìn thấy được một góc của băng sơn!

Nếu như là người bình thường nói ra những lời như vậy thì bọn họ sẽ nghĩ là người đó đang chém gió!

Nhưng mà ở lại Bất Hủ Tông mấy ngày nay khiến cho thế giới của bọn họ như được mở ra một cánh cửa lớn.

Cùng lúc đó, trên vùng trời của Bất Hủ Tông, Đao Ma liên tục công kích vài chục lần, sau đó dừng lại.

Nhìn phòng ngự trận không hề bị hao tổn một chút nào, Đao Ma nhíu mày lại.

Bình Luận (0)
Comment