Một đạo tia chớp màu trắng xẹt qua trời cao.
Mới đầu, đối với tia chớp, sét đánh thì Đao Ma cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng mà hắn đột nhiên nhận ra, hình như trên bầu trời chỉ có một đám mây, nó đang lơ lửng trên vùng trời của Bất Hủ Tông. Hơn nữa khu vực bên ngoài đám mây, trăng sáng sao thưa, hoàn toàn không có dấu hiệu như là sắp mưa.
“Sấm sét này có gì đó kì quái?”
Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên một tia chớp lớn bằng cái bát từ trong đám mây trên bầu trời hạ xuống.
Răng rắc!
Nó đánh xuống khu rừng cách đây không xa.
Sau đó là đạo thứ hai, đạo thứ ba...
Chúng nó giống như là có mắt, không ngừng đánh xuống một chỗ.
Đang cảm thấy quái dị thì đột nhiên Ôn Bình ngự kiếm xuất hiện, đứng lơ lửng trên không trung.
“Ôn tông chủ.”
Thấy Ôn Bình đến, trong lòng Đao Ma thấy khó hiểu.
Quyết định đi tới chỗ tia chớp rơi xuống xem thử xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
...
Trên bầu trời.
Ôn Bình quan sát bãi cỏ phía dưới, Dương Nhạc Nhạc đang đứng trên đồng cỏ, cầm đũa phép trong tay, tia chớp quấn quanh người, tia chớp mảnh như tơ tằm như ẩn như hiện quanh người Dương Nhạc Nhạc, cảnh tượng không bình thường chút nào.
Theo Dương Nhạc Nhạc vung đũa phép lên, từng đạo Thiên Lôi lớn như miệng chén không ngừng hạ xuống.
Cũng may mặt đất, hoa cỏ thảo mộc ở trong Bất Hủ Tông đều được cải tạo lại, cho nên đối mặt với Thiên Lôi đáng sợ như vậy nhưng hoàn toàn không hề hấn gì cả.
Nhưng mà uy lực ẩn chứa trong Thiên Lôi khiến cho Ôn Bình cảm nhận được một chút hương vị cấm kỵ.
Có thể giết được Trấn Nhạc Cảnh!
“Dương Nhạc Nhạc lấy ma pháp gì trong Pháp Sư Tháp vậy?”
Hệ thống đáp: “Nói đúng hơn thì không phải là Dương Nhạc Nhạc lấy được cái gì trong Pháp Sư Tháp. Bởi vì ma pháp cấm kỵ không thể tìm thấy trong Pháp Sư Tháp, chỉ có nó tự đi tìm người thích hợp để tu luyện nó thôi. Dương Nhạc Nhạc được ma pháp cấm kỵ tam giai —— Thiên Lôi Chú coi trọng.”
“Ma pháp cấm kỵ tam giai, xem ra tương lai tiểu tử này có thể trở thành một ma pháp sư không tầm thường.”
Phóng thích ma pháp tam giai, tinh thần lực ít nhất cũng phải đến giai đoạn thứ nhất hậu kỳ.
Dương Nhạc Nhạc mới tu hành trong Hải Niệm Các bao lâu?
“Ma pháp cấm kỵ tam giai Thiên Lôi Chú này so với ma pháp tứ giai thì sao?”
“Chia năm năm! Bởi vì là ma pháp cấm kỵ cho nên uy lực không thể khống chế, vì thế nên có thể giết Địa Vô Cấm. Nhưng mà với tình huống trên mặt thì khả năng đó tương đối nhỏ, bởi vì tinh thần lực của Dương Nhạc Nhạc vừa mới bước vào giai đoạn thứ nhất hậu kỳ. Muốn dùng nó để giết Địa Vô Cấm thì chỉ sợ là còn phải chờ tinh thần lực bước vào giai đoạn thứ hai hậu kì.”
“Tiểu tử này... Pháp Sư Tháp xuất hiện để cho hắn chiếm được lợi ích lớn.”
Đối với chuyện này, Ôn Bình rất vui.
Dù sao Dương Nhạc Nhạc cũng là đại đệ tử.
Đại đệ tử mà không mạnh mẽ thì nói ra cũng quá mất mặt.
Dương Nhạc Nhạc có được thiên phú dị bẩm trên con đường ma pháp sư này thì cũng là một chuyện tốt.
...
Sườn núi.
Khi Đao Ma tới gần thì đã có không ít người của Bất Hủ Tông tụ tập tại đây, tất cả đều tập trung tinh thần nhìn Dương Nhạc Nhạc đang thao túng lôi điện.
Trong đó có cả Long Nguyệt.
“Tiền bối, ngài cũng tới.” Long Nguyệt lên tiếng chào, câu chào này khiến cho tất cả mọi người chú ý tới hắn.
Vân Liêu thấy thế thì cũng lên tiếng gọi một tiếng tiền bối.
Mặc dù Đao Ma bị tông chủ cầm tù ở Bất Hủ Tông nhưng dù sao thì đối phương vẫn là cảnh giới Địa Vô Cấm Thượng Cảnh.
Không thể không tôn trọng.
Đao Ma cũng chào lại, sau đó mở miệng dò hỏi: “Động tĩnh này là do hắn làm ra?”
Long Nguyệt gật gật đầu: “Hắn tên là Dương Nhạc Nhạc, là đệ tử của Bất Hủ Tông. Tiền bối, thứ hắn đang dùng bây giờ chính là ma pháp hệ lôi, có thể khống chế lực lượng lôi điện. Cảm giác hẳn là ma pháp tam giai, nhưng mà ma pháp hệ lôi này đúng là bá đạo thật, mới là ma pháp tam giai mà đã khủng bố như vậy. Nếu là cường giả Trấn Nhạc Cảnh bị lôi điện này đánh trúng thì chắc chắn là không sống được.”
“Lôi hệ, điều khiển lôi điện...”
Trong lòng Đao Ma thất kinh.
Hóa ra ma pháp không chỉ có thể khống chế băng tuyết, gió lốc.
Ngay cả lôi điện cũng có thể khống chế được!
Còn có cái gì mà ma pháp này không thể khống chế nữa?
Đương nhiên, mặc dù Đao Ma kinh ngạc với năng lực điều khiển lôi điện nhưng mà đối với uy lực chỉ có thể đánh chết cường giả Trấn Nhạc thì Đao Ma lại không có chút rung động nào.
Trấn Nhạc Cảnh, hắn một quyền là đánh chết được!
Nhưng mà tiếp tục nghe thì trong nháy mắt, Đao Ma không nghĩ như vậy nữa.
“Xong, Nhạc Nhạc lập tức vượt xa chúng ta.”
“Đã nói là cùng nhau sờ soạn lần mò ở Thông Huyền, Thần Huyền, cùng nhau trưởng thành, hắn lại đột nhiên trở thành ma pháp sư, nắm giữ ma pháp tam giai.”
...
Sau khi các đệ tử bàn tán một phen, các trưởng lão cũng bàn tán theo.
“Xem ra tương lai Nhạc Nhạc có thể trở thành một tên ma pháp sư mạnh mẽ nha.”
“Không đến mười sau tuổi mà đã nắm giữ ma pháp tam giai. Nếu tu hành lâu dài trong Hải Niệm Các thì đoán chừng hắn nắm giữ ma pháp tứ giai cũng không xa. Tiểu tử này, rất có tương lai!”
Khi nghe được câu này, Đao Ma ngẩn ra.
“Hắn còn chưa tới mười sáu tuổi?”
Bên cạnh, Long Nguyệt nói: “Mấy ngày trước, khi ăn cơm thì hắn còn nói không biết khi nào mới có thể bước vào Thần Huyền Cảnh. Hôm nay thì đã chưởng khống lôi điện!”
Đao Ma hít vào một hơi, nhìn Dương Nhạc Nhạc, trong ánh mắt mang theo một tia kinh ngạc và ngưng trọng.
Có thể giết Trấn Nhạc Cảnh cũng không phải là một chuyện đáng để khoe khoang.
Nhưng chưa tới mười sáu tuổi mà lại có được lực lượng như vậy thì đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Trong toàn bộ Triều Thiên Hạp cũng không ai làm được như vậy!
Chủ yếu nhất là đây là sau khi tu luyện ma pháp thì mới một bước lên trời, Dương Nhạc Nhạc của mấy ngày trước mới là Thông Huyền Cảnh thôi.