Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 910 - 【Vip】 Lòng Hiếu Kỳ Của Đao Ma Tăng Mạnh (2)

【VIP】 Lòng hiếu kỳ của Đao Ma tăng mạnh (2) 【VIP】 Lòng hiếu kỳ của Đao Ma tăng mạnh (2)

Nói xong, Long Nguyệt đưa đũa phép trong tay tới trên mặt Đao Ma.

Đao Ma chậm rãi cầm lấy, sau đó cẩn thận cảm nhận năng lượng mà nó tỏa ra, nói: “Tài liệu này ta chưa từng thấy... trong đó còn có một luồng năng lượng rất kỳ lạ.”

Thấy Đao Ma không ngừng vuốt đũa phép của mình, Long Nguyệt vội vàng nhắc nhở: “Tiền bối, cẩn thận một chút, nếu như dùng sức quá mạnh thì sẽ bị bẻ gãy. Đây là thứ mà ta xem phim rất lâu mới lấy ra được.”

“Phim?”

“À ừm... tiền bối, này không phải trọng điểm, trọng điểm là nó vô cùng khó được. Còn phim là cái gì, ta sẽ không giải thích. Đêm xuống sẽ có không ít người đi xem phim, đến lúc đó ngài đi theo là biết.”

“Ồ...” Đao Ma lại hỏi: “Vậy cái đũa phép này yếu ớt như thế thì tại sao lại rất khó được? Sao nó có thể khống chế lực lượng mạnh mẽ như thế?”

“Tiền bối, ta phải giải thích như thế nào mới được? Nói như vầy đi, nó giống như đũa ăn cơm. Mục đích của đũa là dùng để ăn cơm, nhưng nếu như không cầm đũa thì cũng có thể ăn được, bởi vì còn có thìa, thậm chí có thể dùng tay bốc. Cho nên nói nó chỉ là một cái công cụ mà thôi, có thể làm cho ma pháp sư có thể mau lẹ, dễ dàng phóng ra ma pháp hơn.”

“Nói cách khác, cho dù không có đũa phép này thì vẫn có thể phóng ra ma pháp?”

“Tông chủ từng nói, đúng là có ma pháp sư vô cùng mạnh mẽ thì không cần công cụ cũng có thể phóng ra ma pháp. Chỉ cần niệm một câu chú ngữ là được rồi. Giống như vầy...” Long Nguyệt cầm đũa phép của mình, sau đó tùy tiện niệm một câu chú ngữ, sau đó vung đũa phép lên, một cái hồ nước ngay lập tức xuất hiện trước mặt.

Sau đó Long Nguyệt nhặt một cục đá lên, ném vào trong hồ.

Bịch!

Cục đá rơi xuống nước phát ra một tiếng vang nặng nề.

“Thật!” Đao Ma kinh ngạc nói.

Sau đó Long Nguyệt lại quơ quơ đũa phép, dưới ánh trăng, hồ nước biến mất, tất cả lại trở về với nguyên dạng.

“Thứ mà ta vừa nói chính là chú ngữ, muốn phóng ra ma pháp thì nhất định phải đọc chú ngữ.”

“Chỉ nói một câu... chú ngữ?”

Đao Ma khó khăn nói ra hai chữ chú ngữ.

Long Nguyệt đáp: “Đúng, chỉ cần nắm giữ chú ngữ, đồng thời có được một cây đũa phép, sau đó tiến hành luyện tập liên tục là được.”

“Đơn giản như vậy?”

“Tiền bối, này thoạt nhìn đơn giản nhưng nếu muốn làm thật thì vẫn rất khó khăn. Bởi vì học tập ma pháp có liên quan đến tinh thần lực. Tinh thần lực không mạnh mẽ thì không phóng ra ma pháp được. Mặc dù ngươi nắm giữ chú ngữ, có được đũa phép... a, đúng rồi. Tinh thần lực chính là cảm giác.”

“Dựa vào cảm giác?”

Đao Ma hít sâu một hơi.

Long Nguyệt tiếp tục giải thích: “Nhưng mà cảm giác chỉ là một cách giải thích tương đối sơ sài về tinh thần lực, dùng tinh thần lực để biểu đạt thì càng chuẩn hơn. Bởi vì nó chính là một loại lực lượng, nhất là khi tinh thần lực tiến vào giai đoạn thứ hai. Nó không chỉ có thể bao trùm được hai ba mươi dặm mà còn có thể xem nó như một loại thủ đoạn công kích.”

Dứt lời, Long Nguyệt trực tiếp phóng ra tinh thần lực cuốn một cái nhánh cây dưới đất lên, khống chế lấy nó bay lên trên không.

Một màn này khiến cho Đao Ma choáng váng.

Cảm giác còn có thể dùng như vậy!

Cách không ngự vật!

Long Nguyệt tiếp tục nói: “Tinh thần lực của tông chủ, hắn có thể khống chế một thanh kiếm, bay ra hơn mười dặm giết một người. Trên cơ bản, chỉ cần bị tông chủ để mắt tới thì hoàn toàn chạy không thoát được. Bởi vì cho dù là cách mấy chục dặm thì uy lực của thanh kiếm đó vẫn sẽ không thay đổi chút nào. Nhưng mà những thay đổi này thì chỉ khi tinh thần lực bước vào giai đoạn thứ hai mới có được, giai đoạn thứ nhất cùng lắm thì chỉ có thể ngự kiếm được một hai dặm.”

“Giết người ngoài mấy chục dặm?”

Đao Ma càng nghe Long Nguyệt nói thì càng kinh ngạc.

Hắn không thể tin những gì Long Nguyệt nói.

Nhưng mà khi thấy biểu cảm tự tin trên mặt Long Nguyệt, không giống như đang nói láo, hắn lại không thể không tin vào sự thật này.

Long Nguyệt bỗng nhiên cười làm lành, nói: “Tiền bối, ngượng ngùng, lạc đề.”

“Không ngại.”

Đao Ma đột nhiên muốn hỏi cho cặn kẽ chuyện tinh thần lực.

Long Nguyệt nói: “Người có tinh thần lực càng mạnh mẽ thì có thể phóng ra ma pháp càng cao cấp. Bình thường mà nói, tinh thần lực giai đoạn thứ nhất thì tối đa cũng chỉ phóng ra được ma pháp tam giai. Ma pháp tam giai, chỉ có lực lượng sánh ngang với Trấn Nhạc Cảnh. Khi tinh thần lực bước vào giai đoạn thứ hai thì có thể phóng ra ma pháp tứ giai, ma pháp tứ giai chính là lực lượng sánh ngang Địa Vô Cấm hàng thật giá thật.”

“Ngươi nói tiếp đi...”

Đao Ma hoàn toàn không muốn ngắt lời Long Nguyệt.

Long Nguyệt nói tiếp: “Có thể nói một cách đơn giản là khi có đũa phép, tinh thần lực đủ mạnh thì có thể đi vào Pháp Sư Tháp chọn lựa ma pháp. Tông chủ đề nghị là khi không thích hợp tu luyện mạch môn thì có thể thử trở thành một ma pháp sư. Bởi vì không phải mỗi người đều có thiên phú tu luyện ma pháp. Tiền bối, nếu như ngài muốn hiểu về ma pháp hơn thì hãy đi Pháp Sư Tháp một chuyến, ở đó có giới thiệu kỹ càng hơn và phương pháp tu luyện.”

“Ta... sau này hãy nói đi.”

Đao Ma cũng muốn vào xem.

Nhưng hắn không phải là người của Bất Hủ Tông.

Long Nguyệt nói: “Tiền bối, nếu không còn chuyện gì khác thì ta tiếp tục tu luyện đây.”

“Ngươi tu luyện đi.”

Đao Ma đáp, sau đó đưa mắt nhìn phương xa. Sau đó khi thu tầm mắt lại thì không đi theo hướng rời xa Bất Hủ Tông nữa mà quay về chỗ ở mà Vân Liêu sắp xếp cho hắn.

Bây giờ, hắn không chỉ có hứng thú với ma pháp.

Mà còn cực kỳ tò mò về cái gọi là tinh thần lực.

Giết người ngoài mấy chục dặm, cái này là thủ đoạn như thế nào?

Rốt cuộc thì Bất Hủ Tông này là một chỗ như thế nào?

Lực lượng mà nó biểu hiện ra hắn chưa từng nghe nói tới!

Rốt cuộc là Bất Hủ Tông này tới từ đâu?

Khi những nghi vấn này chậm rãi mọc rễ nảy mầm trong đầu, Đao Ma chợt nghe một tiếng vang thật lớn vang lên trên bầu trời.

Bình Luận (0)
Comment