Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 927 - 【Vip】 Thiên Tài Kinh Thế Xuất Hiện! Hồng Diệp Môn Có Tương Lai?

【VIP】 Thiên tài kinh thế xuất hiện! Hồng Diệp Môn có tương lai? 【VIP】 Thiên tài kinh thế xuất hiện! Hồng Diệp Môn có tương lai?

“Ngươi tên gì?”

Thanh Hoàng trưởng lão cũng lên tiếng hỏi.

Lúc này, hai người như hai vị trưởng bối dễ gần.

Lan thúc đáp: “Triệu Tứ bái kiến hai vị tiền bối.”

Thiên Hồi cười nói: “Triệu Tứ... ừm, tên rất hay!”

“Đơn giản, vang dội, hơn nữa cũng đủ ngay thẳng, tên rất hay. Lão phu như đã thấy được tương lai tên của ngươi oanh động Hồng Vực.” Thanh Hoàng cũng tán dương một câu.

Lan thúc xấu hổ cười một tiếng.

Nói đùa gì chứ?

“Hai vị tiền bối, nếu như không có chuyện gì thì ta muốn đi nhà vệ sinh một chuyến.” Lan thúc biết, hắn cầm bốn mươi hai tấm Tuyền Qua Đồ của Hồng Diệp Môn, lúc này không đi, lỡ như bị vạch trần thân phận thì chắc chắn sẽ rước lấy phiền toái lớn.

Nghe nói Lan thúc muốn đi nhà xí, hai người Thanh Hoàng vuốt râu cười một tiếng: “Không câu nệ tiểu tiết, không tệ, không tệ!”

Hai người cũng không có cản Lan thúc rời đi.

Dù sao nếu là đệ tử Hồng Diệp Môn thì bây giờ bọn họ mang hắn đến nội môn và để lát nữa hắn tự mình đi nội môn cũng đâu có gì khác?

“Đi nhà cầu xong thì đi nội môn, chỗ đó sẽ có một vị đại nhân vật chờ ngươi.” Thiên Hồi thần bí nói.

Lan thúc gật gật đầu, sau đó càng chạy càng nhanh.

Lúc này, hai vị trưởng lão Thiên Hồi muốn bay đi nội môn, báo chuyện này ngay cho tầng lớp cấp cao trong môn.

Một trăm bốn mươi hai bậc, đây là lần thứ nhất xuất hiện trong vài chục năm nay!

Chỉ sợ kẻ này rất có thể sẽ trở thành đệ tử hạt giống thứ nhất của Hồng Diệp Môn!

Trong thời gian bọn họ chưởng quản Thiên Giai Duyên, phát hiện đệ tử có thiên phú như vậy, lần này bọn họ có thể nhận được ban thưởng cũng không nhỏ.

Ngay lúc hai người muốn bay về nội môn thì dưới Thiên Giai Duyên lại phát ra tiếng kinh hô.

“Lại tới nữa!”

“Không thể nào!”

“Một trăm lẻ một, còn đang xông lên!”

Trong tiếng kinh hô của mọi người, Chiêm Đài Diệp sải bước xông lên, mục tiêu của nàng là đỉnh cao nhất!

Hai vị trưởng lão Thanh Hoàng, Thiên Hồi thấy cảnh này thì choáng váng.

“Tương lai Hồng Diệp Môn sẽ hưng thịnh hơn!”

“Liên tục xuất hiện đệ tử có thiên phú khủng bố như thế, nếu môn chủ trở về thì sợ sẽ cười hai ngày hai đêm!”

Hai người cảm thán một câu, sau đó cẩn thận quan sát Chiêm Đài Diệp.

Tuổi tác rất nhỏ.

Mười mấy tuổi.

Chân chính thiên phú trời sinh.

Cùng lúc đó, Ôn Bình cầm Truyền Âm Thạch, nghe Lan thúc báo một địa điểm.

Ôn Bình đáp lại: “Lan thúc, ngươi ở đó chờ ta.”

Nói xong, Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch vào.

Đối với kết quả một trăm bốn mươi ba bậc của Lan thúc, Ôn Bình cũng không kinh hỉ, cũng không có bất ngờ.

Nếu không thể đi cao như vậy, hắn mới sẽ cảm thấy bất ngờ.

Hơn nữa Ôn Bình cũng không coi trọng kết quả ở Thiên Giai Duyên này, bởi vì ở Bất Hủ Tông, muốn thay đổi hạn mức thiên phú cao nhất của một người thì đơn giản như là uống nước.

Lan thúc trước kia thì tối đa cũng chỉ là Thần Huyền Cảnh, tương lai Lan thúc chắc chắn không chỉ là Địa Vô Cấm.

Đây là sự tự tin mạnh mẽ của Ôn Bình với Bất Hủ Tông!

Sau đó, Ôn Bình nhìn về phía Chiêm Đài Diệp.

Rõ ràng thiên phú của Chiêm Đài Diệp mạnh hơn Lan thúc một chút, khi nhanh chóng đi đến bậc một trăm bốn mươi ba mà nàng vẫn không thấy chút khác thường nào.

Bắt đầu từ bậc một trăm bốn mươi bốn, Chiêm Đài Diệp cũng mở ra hình thức thu hoạch!

Từng tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ bị Chiêm Đài Diệp bỏ vào trong túi, kèm theo đó là tiếng kêu như núi sụp biển gầm của đệ tử Hồng Diệp Môn.

“Đây là ai?”

“Một trăm bảy mươi bảy bậc!”

“Thiên phú này cũng quá kinh khủng chứ.”

Giờ phút này, trên bầu trời, hai người Thanh Hoàng, Thiên Hồi nhìn nhau một chút, trong ánh mắt lộ vẻ kinh hãi trước nay chưa từng có, sau đó Thanh Hoàng vội nói: “Thiên Hồi trưởng lão, nhanh đi nội môn tìm phó môn chủ tới.”

Một trăm bảy mươi bảy bậc, khái niệm gì?

Hai người biết rất rõ.

Tư chất thượng cảnh!

Hơn nữa không chỉ đơn giản là thượng cảnh!

Toàn bộ Hồng Vực mới có một cường giả thượng cảnh?

Nếu như tương lai Hồng Diệp Môn có thể có thêm một vị, Hồng Vực sẽ do Hồng Diệp Môn định đoạt!

Thiên Hồi gật đầu, vội vàng bay về nội môn.

...

Nội môn Hồng Diệp Môn.

Mặc dù đa số cường giả trong Hồng Diệp Môn đều đi Vô Thượng Thành, nhưng cũng không phải là không để lại một nhân vật nòng cốt nào.

Giờ phút này, Hồng Diệp Môn vẫn còn một vị phó môn chủ ở lại.

Thiên Hồi trưởng lão bay vào nội môn thì lập tức chạy tới nơi ở của phó môn chủ, thấy phó môn chủ Đông Tân đang tu luyện bên cạnh thác nước như vạn mã bôn đằng!

Đông Tân, một trong những phó môn chủ của Hồng Diệp Môn.

Thực lực Địa Vô Cấm Trung Cảnh.

Mặc dù ở Hồng Vực thì không tính là cường giả số một nhưng nếu môn chủ không có mặt thì hắn chính là chủ!

Đông Tân thoạt nhìn mới bốn mươi năm mươi tuổi, mở đôi mắt đang khép hờ ra, liếc mắt nhìn Thiên Hồi trưởng lão, sau đó hỏi: “Thiên Hồi trưởng lão, ngươi không bảo vệ Thiên Giai Duyên của ngươi, tới chỗ bản tôn làm gì?”

“Một trăm bảy mươi bảy... một trăm bảy mươi bảy bậc!” Thiên Hồi vội nói.

“Cái gì?”

“Đông phó môn chủ, ngay mới nãy, một nữ đệ tử, dáng vẻ chỉ mới mười mấy tuổi, nàng bước lên bậc thứ một trăm bảy mươi bảy trên Thiên Giai Duyên, hơn nữa bây giờ còn không ngừng đi lên...”

“Cái gì!”

Đông Tân đứng phắt dậy.

Một trăm bảy mươi bảy bậc...

Đồng thời còn đang đi lên...

Khí tức toàn thân Đông Tân đột nhiên thay đổi, sau đó lại hỏi: “Người này là ai?”

“Một đệ tử ngoại môn, thuộc hạ còn chưa kịp hỏi tên.”

“Đệ tử ngoại môn... trăm năm, cuối cùng lại có người đi được cao như vậy trên Thiên Giai Duyên. Tương lai Hồng Diệp Môn sẽ càng hưng thịnh hơn.” Đông Tân hưng phấn, lập tức bay lên, bay tới chỗ Thiên Giai Duyên.

Thiên Hồi vội vàng đuổi theo, sau đó còn nói thêm: “Trừ nàng ra thì còn có một đệ tử ngoại môn dựa vào cố gắng, thành công đi lên bậc thứ một trăm bốn mươi ba trên Thiên Giai Duyên, cầm đi bốn mươi hai tấm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ.”

Bình Luận (0)
Comment