Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 956 - 【Vip】 Đại Ma Pháp Sư Hệ Phụ Trợ Trong Tương Lai —— Đao Ma?

【VIP】 Đại ma pháp sư hệ phụ trợ trong tương lai —— Đao Ma? 【VIP】 Đại ma pháp sư hệ phụ trợ trong tương lai —— Đao Ma?

Cuối cùng ở ngoài vùng cấm.

Một chùm sáng màu xanh tụ lại, Ôn Bình còn chưa tỉnh hồn, hít vào một hơi thật dài.

Thứ mới nãy là cái gì?

Sao lại có thể miểu sát hắn?

Khiến hắn ngay cả thời gian phản ứng cũng không có!

Cấm khu cuối cùng đúng là cấm khu cuối cùng.

Chỉ là khu vực biên giới thì đã khủng bố như vậy!

“Cũng may là ta đã cất hết đống yêu đan này vào trong tàng giới, không có rơi lại đó khi bị giết.” Nếu đã chết một lần, Ôn Bình cũng định tiếp tục ở lại, bởi vì hắn chỉ đi vào dò đường, không phải đi tìm chết, huống hồ trước mắt hắn cần nhất cũng không phải là tu hành.

Hơn ba mươi viên yêu đan này, nhất định phải lập tức đem đi ra ngoài thí nghiệm một phen.

“Hệ thống, đưa ta ra ngoài.”

Dứt lời, hình ảnh trước mắt Ôn Bình bỗng nhiên thay đổi, chỉ trong một hơi, Ôn Bình đã trở lại dưới cầu thang tám mươi mốt bậc huyền không.

Tiện tay mở địa đồ ra, Ôn Bình lại xây thêm một cái khu ký túc xá, dùng để phòng sau này có thể sẽ thu nhiều người.

Thời kì tông môn phát triển nổ mạnh đã mở ra, chắc chắn phải thu một nhóm người.

Sau khi rời khỏi Pháp Nguyên Sơn Cốc, Ôn Bình đi tới khu ký túc xá trước, tìm Đại Quai Tiểu Quai đang nằm bên đầm nước phơi nắng.

Trong nháy mắt khi Ôn Bình lấy yêu đan ra, dáng vẻ nghịch ngợm của Đại Quai Tiểu Quai biến mất trong nháy mắt.

Ngay cả Giao Long cũng nhịn không được mà nhô đầu ra khỏi mặt nước.

Đủ để chứng tỏ yêu đan có sức hấp dẫn lớn cỡ nào!

Bởi vì Giao Long xuất hiện, những đệ tử nhập môn nghe nói có Giao Long dưới nước, từng người đều kinh hỉ muốn chết.

Nhưng mà bởi vì Ôn Bình ở đây cho nên bọn họ cũng không dám rít gào.

Ôn Bình ném một viên yêu đan cho Giao Long, Giao Long mừng rỡ nuốt xuống, nuốt yêu đan vào, cảm giác vui vẻ như là đứa nhỏ được ăn kẹo. Cảm giác vui vẻ đó là đến từ phế phủ, cảm xúc chân thật nhất đến từ tận đáy lòng.

Một viên yêu đan vào bụng, Hắc Long tinh thần phấn chấn nhảy lên một cái, ngao du một vòng trên không trung mới trở về.

Sau khi trở về, lập tức rơi vào ngủ say.

Ôn Bình lại chia cho Đại Quai Tiểu Quai, mỗi con một viên yêu đan, sau khi nuốt yêu đan vào, chúng nó cũng chầm chậm rơi vào trạng thái ngủ say.

Cũng giống như lần trước khi ăn long cốt.

“Sau đó thì chờ hai ngươi tiêu hóa yêu đan!”

rốt cuộc thì một viên yêu đan có thể tăng lên bao nhiêu thực lực?

Ôn Bình rất muốn biết.

Sau khi rời khỏi khu ký túc xá, Ôn Bình dùng Truyền Âm Thạch thông báo cho Vân Liêu, kêu hắn vào giờ cơm hôm nay thông báo tin tức Phong Chi Cốc, Quan Ảnh Thất và Pháp Sư Tháp không hạn chế thời gian, đồng thời cũng thông báo tin tức mở Pháp Nguyên Sơn Cốc một chút, hắn thì chuẩn bị đi Hồ Yêu Hoàng một chuyến nữa.

Nhưng mà Ôn Bình chưa kịp đi đến truyền tống trận thì đã bị Vân Liêu trưởng lão ngăn cản.

“Tông chủ, bên Đông Hồ, Bách Tông Liên Minh đã đánh nhau với Tán Nhân Dịch, hai bên đồng thời điều động bốn năm trăm vạn người.”

“Để bọn họ đánh đi.”

Ôn Bình vốn lười đánh với Bách Tông Liên Minh.

Bây giờ hắn chỉ muốn ứng phó với Triều Thiên Hạp.

Nếu lúc này Tán Nhân Dịch chịu đứng ra thì để cho Tán Nhân Dịch đánh với Bách Tông Liên Minh đi.

Ôn Bình suy nghĩ một chút, nói thêm: “Thông báo cho Hà Niên, nếu có Địa Vô Cấm ra tay hoặc là xuất hiện thì lập tức báo lại, đồng thời thông báo cho Vi Sinh trưởng lão. Chuyện Bách Tông Liên Minh thì chủ yếu để cho Vi Sinh Tinh Vũ phụ trách.”

Vi Sinh Tinh Vũ là lâu chủ ngày xưa của Già Thiên Lâu, chuyện này không cho hắn phụ trách giải quyết thì giao cho ai giải quyết?

“Đã rõ, lát nữa thuộc hạ sẽ truyền âm cho Hà trưởng lão.” Vân Liêu lại nói: “Đúng rồi, tông chủ, còn có một chuyện rất gấp. Bây giờ thế lực xung quanh Tinh Kiếm Sơn đã rục rịch, những ngày ngài không có ở đây, bọn họ vẫn luôn tập kết, căn cứ tình báo của Trần Hiết trưởng lão thì bây giờ bọn họ đang tụ tập ở Diệp Thành, cách Bái Nguyệt Thành không xa, cách Bất Hủ Tông cũng chỉ có một ngày lộ trình, trước mắt tháng ngày tiến công cụ thể còn chưa có thương định ra. Nhưng mà thuộc hạ cảm thấy chắc chắn không được mấy ngày nữa là sẽ đánh tới.”

Đối với thế công của mười bốn thành, Vân Liêu vẫn có chút khẩn trương.

Dù sao có nhiều thế lực ngũ tinh như vậy.

Nếu so Bách Tông Liên Minh với bọn họ thì không khác gì so con voi với con kiến.

Ôn Bình cười cười: “Mười bốn thành lật không nổi sóng gió gì, bọn họ dám đến thì bổn tông chủ dám để cho bọn họ tan biến. Đúng rồi, Vân trưởng lão, ngươi làm đại trưởng lão, tuy phải chú ý chuyện trong tông môn nhưng cũng không thể lơ là chuyện tu hành. Lần này Phong Chi Cốc, Pháp Sư Tháp và Quan Ảnh Thất không hạn chế, cũng là cơ hội của ngươi. Thời gian không hạn chế thời gian sẽ không kéo dài quá lâu, cho nên ngươi phải quý trọng cơ hội này!”

Vân Liêu hiểu ra, gật đầu: “Tông chủ, ta nhất định sẽ cố gắng tu hành, chắc chắn sẽ không kéo chân tông môn.”

Chuyện mười bốn thành, nếu tông chủ không quan tâm.

Hắn cũng sẽ không nói thêm cái gì.

Cũng thế.

Hồng Diệp Môn cũng đánh.

Tại sao phải sợ bọn họ?

Không phải bọn họ chỉ là một đám tiểu nhân vật muốn lấy lòng Hồng Diệp Môn sao.

Ôn Bình hỏi: “Đao Ma thế nào?”

“Từ khi Đao Ma tiền bối tìm ra nơi tập luyện mạch thuật lưu phái, Phong Chi Linh Thể và nơi tập luyện vũ khí thuộc tính phong trong Phong Chi Cốc thì bỏ ra giá tiền rất lớn tìm đệ tử tông môn mua một cây đũa phép, sau đó vẫn ở trong núi luyện ma pháp.”

“Hắn chọn ma pháp gì?”

“Thuộc hạ không biết.” Vân Liêu lắc đầu.

Ôn Bình hỏi thăm hệ thống.

Hệ thống đáp: “Ma pháp tam giai.”

“Tên là gì?”

“Thánh Quan Chiếu Diệu, Thánh Quang Gia Thân và Không Gian Phong Tỏa.”

Hai cái ma pháp Thánh Quang?

Ôn Bình ngơ ngác một chút.

Sao hắn lại muốn chọn luyện loại ma pháp này?

Thánh Quang, đại biểu cho chính nghĩa tuyệt đối, là thánh khiết.

Bình Luận (0)
Comment