“Ngươi còn tưởng rằng tìm được chỗ dựa đúng không? Ta thấy mấy ngày nay ngươi vui lắm.”
Vạn Trường Thanh lắc đầu: “Này thì không có, ta đoán sẽ có một ngày như vậy cho nên cũng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ gia nhập vào Bất Hủ Tông. Cho dù là khi môn chủ Nam Hoa Môn bị giết cũng vậy! Sở dĩ ta vui vẻ chỉ là vì thấy dáng vẻ e ngại của mấy thế lực ngũ tinh này thôi.”
Còn có cái gì có thể khiến cho người ta vui vẻ hơn khi thấy đám địa đầu xà này e ngại?
Hai người đứng tại chỗ, lại cảm thán vài câu, sau đó dọc theo đường đi rời khỏi đây.
Sau khi hai người Vạn Trường Thanh cùng rời đi, Diệp Thành cũng không có ngừng bàn tán về Bất Hủ Tông, bởi vì người đến người đi trên đường phố đều thảo luận chuyện này không biết mệt, hơn nữa càng ngày càng náo nhiệt.
Xung quanh Tinh Kiếm Sơn, có bao nhiêu năm rồi không có xảy ra chuyện lớn như vậy, lần xảy ra chuyện lớn như vậy gần đây nhất vẫn là lần mà Hồng Diệp Môn tấn công Lăng Tiêu Kiếm Phái.
Bảy mươi hai cái thế lực ngũ tinh, chỉ cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh thì có bảy tám chục vị, lại thêm mấy vị cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh nữa, đội hình như vậy, ngoại trừ ba cái thế lực cấp bá chủ ở Hồng Vực không sợ thì có thế lực ngũ tinh nào khác không sợ?
Đêm xuống, đầu đường cuối ngõ vẫn như thế.
Có ngồi trước bàn rượu, không ngừng tán gẫu.
Còn có ngồi trong quán trà, phát ngôn bừa bãi.
Tầm mắt của tất cả mọi người đều đặt ở Bất Hủ Tông và bảy mươi hai cái thế lực ngũ tinh, đa số mọi người mấy ngày nay còn không thèm tu luyện.
“Tối nay, bảy mươi hai cái thế lực ngũ tinh hẳn là đã đến đông đủ chứ?”
“Sắp rồi, không có gì bất ngờ xảy ra, ta có một người bằng hữu là Lạc gia, hắn nói với ta, trước mắt còn kém cường giả Địa Vô Cấm của ba bốn cái thế lực còn chưa tới. Nhưng mà nếu tối nay bọn họ vẫn không tới thì những thế lực khác cũng sẽ không đợi thêm nữa, dù sao tên đã lên dây không bắn không được. Mấy thế lực ngũ tinh đó không chịu tới chia một chén canh thì cũng không ai quan tâm.”
“Nếu như Bất Hủ Tông bị hủy diệt thì chắc chắn ma pháp sẽ rơi vào tay những thế lực ngũ tinh này hoặc là Hồng Diệp Môn. Đáng tiếc, ta còn chưa bái vào Bất Hủ Tông để học tập ma pháp.”
...
Dưới bóng đêm, mọi người bàn tán không ngớt.
Giờ khắc này, trên một lầu cao trong Diệp Thành, dưới ánh đèn leo lét, Trần Hiết vẻ mặt nghiêm túc ngắm nhìn phương xa, nhìn chằm chằm bóng đêm Diệp Thành.
Cũng nghe người dưới chân bàn tán.
Một lúc lâu sau, Truyền Âm Thạch trong tay bỗng nhiên có động tĩnh.
“Lâu chủ, chuyện đã làm xong!”
Nghe lời này, gương mặt nghiêm túc của Trần Hiết thay đổi, giống như là trời quan mây tạnh.
Lại nhìn Diệp Thành, đèn đuốc rực rỡi, cực kỳ náo nhiệt phồn hoa.
Dưới náo nhiệt, khói mù gì đó cũng không còn sót lại chút gì.
Tốt quá!
Tốt quá!
...
Thành tây Diệp Thành.
Một yêu kỵ vào thành, tốc độ cực nhanh chạy tới mục tiêu, hoàn toàn không để ý đến người đi đường.
Đụng tàn phế coi như bọn họ không may.
Đụng chết thì coi như hắn gặp may mắn.
Con yêu kỵ này đấu đá lung tung như thế nhưng lại không ai dám cản, thậm chí ngay cả cường giả Trấn Nhạc Cảnh gặp cũng chỉ có thể tránh qua một bên.
Bởi vì nó đến từ một trong mười bốn thành Thiên Tuyệt Thành —— Không gia, chính là một trong mấy đại thế lực ngũ tinh đỉnh tiêm xung quanh Tinh Kiếm Sơn.
Không kém gì Nam Hoa Môn thời kỳ cường thịnh!
Yêu kỵ dừng trước một quán rượu đề phòng sâm nghiêm, sau đó cường giả trên lưng yêu vật lập tức hô lớn một tiếng, còn chưa kịp vào cửa.
“Tộc trưởng, xảy ra chuyện lớn!”
Gia chủ Không gia Không Thành vốn đang nâng cốc hoan ngôn trong quán rượu thì sắc mặt lập tức cứng lại, muốn nổi giận răn dạy loại thuộc hạ nôn nôn nóng nóng như thế. Nhưng mà khi nhìn thấy người tới thì Không Thành đứng dậy, đuổi hết thị nữ trong phòng ra ngoài.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Hồng Diệp Môn thông cáo —— sáu ngày trước đó, cường giả bí ẩn của Bất Hủ Tông đột nhiên giết đến tận Hồng Diệp Môn, Đông phó môn chủ và hơn năm mươi danh cường giả Địa Vô Cấm, tất cả đều ngã xuống!”
“Cái gì!”
Không Thành ngơ ngẩn.
Đông phó môn chủ —— Đông Tân!
Tồn tại đỉnh tiêm trong Địa Vô Cấm Trung Cảnh, hắn lại bị giết?
Hơn nữa còn bị giết trong Hồng Diệp Môn.
Đồng thời còn có năm mười trưởng lão Địa Vô Cấm bị giết!
Chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi.
“Thật hay giả?”
“Chính xác trăm phần trăm! Mặc dù thuộc hạ đột nhiên nhận được tin tức này, cũng không phải là tận mắt nhìn thấy nhưng có tìm những thế lực phụ thuộc của Hồng Diệp Môn khác để kiểm chứng, bọn họ xác nhận cũng nhận được thông báo như vậy.”
“Khó trách đến bây giờ mà Bất Hủ Tông cũng không có một chút động tĩnh, hoàn toàn không có để ý tới chúng ta. Lão phu còn ngây thơ cho là bọn họ đang tránh chiến, đang sợ.” Nói xong câu đó, Không Thành trầm mặc, sau đó không ngừng đi tới đi lui trong phòng.
Cả buổi sau, Không Thành ngừng lại.
Trong nháy mắt khi dừng bước, Không Thành trầm giọng quyết định: “Trở về.”
Hồng Diệp Môn đều bị giết nhiều cường giả Địa Vô Cấm như vậy, nếu hắn vẫn đi thảo phạt Bất Hủ Tông thì khác gì đi chịu chết đâu?
Không ngoài một khắc đồng hồ, quán rượu trống rỗng.
Không gia, không một ai ở lại Diệp Thành.
Cùng lúc đó, không ít thế lực ngũ tinh cũng nhận được tin tức này, vốn cũng không tin tưởng cho lắm nhưng khi đi tìm Không gia thương lượng, phát hiện Không gia đã không còn tung tích, cho dù bọn họ có không tin đi nữa thì cũng biết chuyện này là sự thật.
“Thất Vực Đăng Thiên Bảng trăm năm một lần sắp diễn ra, lão phu cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy vẫn nên trở về đốc xúc đám tiểu gia hỏa đó mới là thượng sách, chuyện Bất Hủ Tông chúng ta cũng không tham dự. Ma pháp gì đó, lão phu nhường cho các ngươi.”
Dứt lời, một cường giả Địa Vô Cấm trước quán rượu bay lên trời, tan biến trên không Diệp Thành, trong chớp mắt đã vô tung vô ảnh.
Những người còn lại đưa mắt nhìn nhau một hồi, sau đó cũng đều cười một tiếng.