Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 962 - 【Vip】 Đao Ma Ra Tay, Liên Trảm Địa Vô Cấm (3)

【VIP】 Đao Ma ra tay, liên trảm Địa Vô Cấm (3) 【VIP】 Đao Ma ra tay, liên trảm Địa Vô Cấm (3)

Ngay lúc này, trong Tinh Kiếm Sơn, một con Vân Ưng từ trong Bất Hủ Tông đột nhiên bay ra, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Chỉ thấy sau khi nó bay ra khỏi Bất Hủ Tông thì dừng ở giữa không trung, từ xa nhìn rất nhiều thế lực ngũ tinh.

Cảnh giới của nó cũng không cao, khí tức chỉ Thần Huyền Cảnh mà thôi, nhưng mà vì nó từ trong Bất Hủ Tông bay ra nên không ai dám khinh thường.

Người này chính là Tần Sơn!

Một trong số trưởng lão của Bất Hủ Tông!

“Chỉ có chút người đến như vậy?”

Tần Sơn dứt lời, bắt đầu bay quanh vùng trời Bất Hủ Tông, bay một hồi, lại ngừng một hồi, giống như là đang vui đùa.

Giống như phía sau hắn có mười mấy cường giả Địa Vô Cấm.

Nhưng rõ ràng, đối diện với hắn là hơn ba mươi cường giả Địa Vô Cấm nhìn chằm chằm, đồng thời chỉ cần ra tay thì có thể một chiêu đánh giết hắn.

Những người vây xem trên không trung, tất cả đều kinh ngạc.

Người của Bất Hủ Tông đều lớn gan như vậy sao?

Chỉ là yêu vật Thần Huyền Cảnh mà thôi!

Lại nhìn những cường giả Địa Vô Cấm phương xa, có vẻ như bị trấn trụ thật, lại để mặc cho hắn bay quanh vùng trời Bất Hủ Tông, còn bị hắn trào phúng.

“Chỉ là Thần Huyền Cảnh tiểu yêu cũng cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn?”

Trong hơn ba mươi người, chắc chắn sẽ có người tính tình nóng nảy, lúc này người đó giận dữ đáp lại, đồng thời mở ra bốn cái mạch môn chói mắt của hắn.

Khí thế như núi, phô thiên cái địa ép tới.

Bây giờ Tần Sơn rất là thư thái bay lượng xung quanh, sau đó nói ra một câu làm cho mọi người khiếp sợ.

“Tối hôm qua, những thế lực ngũ tinh mạnh hơn các ngươi đều bị hù chạy, tại sao mấy thế lực nhỏ yếu như các ngươi còn dám tới? Thật khó hiểu.”

Nghe được câu nói này, trong lòng rất nhiều cường giả Địa Vô Cấm run lên.

Chạy?

Không thể nào?

“Đừng có hồ ngôn loạn ngữ, chỉ là một Bất Hủ Tông các ngươi mà cũng dám nói sẽ làm cho chúng ta e ngại?”

“Lên, giết hắn!”

“Ta muốn giết hắn!”

Một đám cường giả Địa Vô Cấm nổi giận đùng đùng muốn khai chiến, cũng lần lượt mở mạch môn ra.

Lúc này Tần Sơn lui lại.

Sau khi bay một vòng thì hạ xuống Bất Hủ Tông bên dưới.

Thấy cảnh này, trên mặt những cường giả Địa Vô Cấm đó lộ vẻ đắc ý. Chẳng biết tại sao, hù sợ một yêu vật Thần Huyền Cảnh cũng có thể làm cho bọn họ đắc ý. Không cần biết nguyên nhân ra sao, một giây sau, bọn họ ngẩn ra.

Ngu ngơ, ngơ ngẩn!

“Ngươi làm dữ với ta thì được cái gì, có gan ngươi làm dữ với hắn!”

Tần Sơn nói xong thì bay vào trong Bất Hủ Tông.

Cũng ngay một khắc này, một nam tử cường tráng mặc áo bào đen nhanh chóng bay lên không, đồng thời dùng một đôi mắt lười biếng chậm rãi nhìn hơn ba mươi cường giả Địa Vô Cấm. Trong nháy mắt khi hắn dừng lại trên không trung, tất cả mọi người nín thở.

Hơn ba mươi cường giả Địa Vô Cấm không một ai dám đi tới trước.

Những người mới nãy còn mở mạch môn ra, khí thế hung hăng cũng dừng bước, đồng thời bắt đầu lui về sau.

Bởi vì người trước mắt chính là Đao Ma!

Là tồn tại mà ba mươi năm trước đã khiến cho bọn họ sợ hãi.

Bọn họ cũng biết Đao Ma trở về, đồng thời trước đó vài ngày còn xuất hiện trong Phong Gian Nguyên, nhưng không ai biết được sau đó Đao Ma đi đâu.

Đối với Đao Ma, tất cả mọi người rất e ngại. Bởi vì hắn giết người không kiêng nể gì cả, không cần biết là ngươi có thân phận gì, cũng mặc kệ chỗ dựa của ngươi là ai. Có thể nói như vầy, cho dù có chỗ dựa là cường giả Thiên Vô Cấm thì Đao Ma cũng dám giết.

Một ma đầu không chút kiêng kỵ như vậy mà lại bay ra từ trong Bất Hủ Tông.

“Đao Ma!”

“Đao Ma vào Bất Hủ Tông.”

“Đáng chết!”

Sắc mặt từng cường giả Địa Vô Cấm trở nên cực kỳ khó coi.

Ngay lúc này, Đao Ma mở miệng nói: “Các ngươi nhất định phải chạy tới ngay lúc ta đang tu hành, đúng là khiến cho người ta thấy khó chịu.”

Một câu, hơn ba mươi cường giả Địa Vô Cấm không một ai dám đáp lại.

Sợ chỉ cần vừa tiếp xúc thì cho dù là nói tốt hay nói xấu thì đều sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên bị Đao Ma nhằm vào.

Khi những người đứng xem đó thấy cảnh này, lại thấy Đao Ma nữa thì cả đám đều lặng ngắt như tờ.

Người bình thường có thể không biết uy danh của Đao Ma, nhưng mà những người đã thành cường giả Trấn Nhạc Cảnh từ ba mươi năm trước lại biết Đao Ma mạnh mẽ cỡ nào.

Nếu như thế lực như Không gia đến thì còn tốt. Dù sao Đao Ma chỉ là một người, song quyền nan địch tứ thủ.

Thế nhưng bọn họ lại không tới!

Cục diện đột nhiên đảo ngược!

Vốn cảm thấy Bất Hủ Tông không có hi vọng, tông chủ Nghịch Thiên Tông Vạn Trường Thanh và trưởng lão Hạo Thanh trong mắt sáng rỡ.

Đao Ma vào tông!

Bất Hủ Tông còn có một chút hi vọng sống!

Ba mươi năm trước Đao Ma là Địa Vô Cấm Trung Cảnh.

Bây giờ Đao Ma đã đến một bước nào?

“Hai ta đúng là ếch ngồi đáy giếng.” Vạn Trường Thanh không khỏi cảm thán một câu.

Hạo Thanh gật đầu, thừa nhận mình là ếch ngồi đáy giếng: “Ai mà ngờ được ngay cả Đao Ma tiền bối mà tông chủ Bất Hủ Tông cũng có thể thu phục được. Chẳng lẽ những cường giả trung cảnh đó biết Đao Ma tiền bối ở Bất Hủ Tông cho nên bị dọa đến không dám tới?”

Vạn Trường Thanh lắc đầu rồi lại gật đầu một cái, vội vàng nói: “Ngươi đừng kêu ta đoán. Bất Hủ Tông đúng là không phải ta có thể phỏng đoán được.”

“Ta cũng không đoán, tiểu nhân vật như ta thì hoàn toàn không thể nhìn thấu được cái gì.”

Hạo Thanh im lặng.

Trên bầu trời, Đao Ma một người trấn trụ hơn ba mươi người, sau đó lại mở miệng nói: “Tông chủ đã thông báo giết một nửa, giữ lại một nửa. Các ngươi ai muốn chết ai muốn sống?”

Dứt lời, không cho không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào, mở mạch môn ra.

Trong nháy mắt, khí tức Địa Vô Cấm Thượng Cảnh bao phủ.

Tất cả mọi người thay đổi sắc mặt.

Thượng cảnh!

Lại là thượng cảnh!

Bình Luận (0)
Comment