Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 963 - 【Vip】 Đao Ma Ra Tay, Liên Trảm Địa Vô Cấm (4)

【VIP】 Đao Ma ra tay, liên trảm Địa Vô Cấm (4) 【VIP】 Đao Ma ra tay, liên trảm Địa Vô Cấm (4)

Lúc này, biểu cảm của hơn ba cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh khó coi như nuốt phải con ruồi, tỏ vẻ muốn ngồi xuống bàn lại.

“Đao Ma tiền bối!”

“Chúng ta có thể bàn lại!”

“Ta muốn sống!”

Rất nhiều cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh hoàn toàn không có tư thái cường giả như lúc nãy, giờ giống như là tiểu nhân vật, cực kỳ tầm thường.

Đao Ma cũng không để ý mấy cái này, Hắc Đao tức khắc xuất hiện trong tay, sau đó bốn cái mạch môn cũng run lên. Lúc này, Hắc Đao ngưng tụ khói đen mênh mông, tỏa ra khí tức kinh khủng với những cường giả Địa Vô Cấm cách hắn mấy ngàn mét.

Còn chưa xuất đao, chỉ là khí tức thì đã khiến cho bọn họ sợ hãi!

Đao Ma một tay nâng đao, nói: “Muốn sống, hạ xuống, muốn chết tiếp tục bay.”

Giết một nửa giữ một nửa, lệnh của tông chủ.

Trong lòng Đao Ma có lửa, nhưng mà cho dù hắn rất muốn giết sạch những người này nhưng cũng không muốn vì những người này mà chống lại lệnh của Ôn Bình.

Ai mà ngờ được, vừa dứt lời thì hơn ba mươi người này đều bay xuống, không một người ở lại.

Bởi vì không ai muốn chết.

Không ai cảm thấy mình có thể sống sót trong tay cường giả thượng cảnh.

Thậm chí không ai cảm thấy mình có thể đỡ được một đao.

“Đúng là vô nghĩa.”

Đao Ma có chút căm tức đám người đáp xuống đó, sau đó lại nói thêm một câu: “Bắt đầu chạy đi, ba mươi bốn người ta chỉ giết mười bảy người. Người nào chết, người nào sống thì phải xem tốc độ phi hành của các ngươi. Một khắc đồng hồ sau, nếu các ngươi phát hiện ta không có đuổi theo các ngươi thì chứng tỏ các ngươi chính là người thứ mươi tám. Chúc mừng, các ngươi vô cùng may mắn. Nhưng mà ta nhắc các ngươi một câu, may mắn sống tiếp được thì đừng nghĩ đến chuyện trốn, ta biết rất rõ lai lịch của các ngươi, các ngươi có thể trốn, người nhà của các ngươi, thế lực của các ngươi thì không trốn được. Một khắc đồng hồ sau, ta muốn nhìn thấy mười bảy người còn sống dưới núi Bất Hủ Tông, tốt nhất đừng để ta tự mình đi tìm! Bằng không thì cho dù tông chủ muốn giữ mạng cho của các ngươi lại thì ta cũng sẽ không nương tay.”

Đao Ma nói xong thì thân thể bỗng nhiên tan biến ngay tại chỗ.

Những cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh mới đáp xuống này đột nhiên thay đổi sắc mặt, sau đó tứ tán né ra, nhưng mà vừa mới nhích người thì có người kêu thảm. Một tên cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh trên cùng bị đao khí ngập trời bao phủ.

Đao khí hóa thành cái lồng hình tròn bao lấy hắn, bên cạnh cái lồng hình tròn màu đen là Đao Ma đang giơ Hắc Đao, tỏa ra sát khí nồng đậm.

Hắc Đao vừa rơi xuống, đao khí lập tức co vào.

Cường giả Địa Vô Cấm trong lồng đó còn muốn phản kháng một chút, mạch môn chấn động, Tuyền Qua Đồ cũng mở ra, lập tức phóng ra mạch thuật lưu phái Địa cấp tiến hành phản kháng. Nhưng mà, mạch thuật khí thế hung hăng đó vừa lên thì đã vô số đao khí màu đen xé nát.

Mạch thuật lưu phái Địa cấp hạ phẩm hoàn toàn không có khả năng phản kích.

Sau một khắc, đao khí đột nhiên co vào.

Trong nháy mắt, vô số đao khí màu đen chui vào cơ thể, chém hắn thành vô số mảnh vụn, như là cắt đậu hủ.

Đến đây, mới qua năm hơi!

Năm hơi, một tên cường giả Địa Vô Cấm Hạ Cảnh vẫn lạc.

Linh thể mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, giờ phút này hoàn toàn không có được chút tác dụng nào.

Đám Địa Vô Cấm còn can đảm quay đầu lại xem thì từng người mặt xám như tro, phải biết, bọn họ tu luyện gần như đều là mạch thuật lưu phái Địa cấp hạ phẩm. Cũng không mạnh hơn người mới bị Đao Ma giết chết bao nhiêu, thậm chí còn có người yếu hơn hắn!

“Mẹ nó!”

“Không được, ta muốn sống!”

“Ta muốn là người thứ mười tám!”

Ba mươi ba người còn lại bay đi tứ tán.

Đao Ma cầm Hắc Đao trong tay, đuổi theo một tên trong lúc hoảng hốt chạy trốn chạy nhầm về hướng Tinh Kiếm Sơn.

Mười hơi sau, hắn bị vô số đao khí bao phủ trên vùng trời Tinh Kiếm Sơn, còn chưa kịp phản kích thì đã mất mạng.

Lại giết một người, Đao Ma đổi hướng, tiếp tục đuổi theo.

Cảnh tượng này đập vào mắt những người đững xem trên không, khiến cho bọn họ đổ mồ hôi lạnh.

Bọn họ đến xem Bất Hủ Tông bị hủy diệt.

Ai biết cục diện đột nhiên xoay chuyển, những cường giả Địa Vô Cấm của thế lực ngũ tinh này lại bị cường giả của Bất Hủ Tông tiêu diệt từng người.

Người nào bay chậm thì người đó chết!

Đám người Nghịch Thiên Tông nhìn cảnh này thì lập tức hạ quyết tâm.

“Gia nhập vào Bất Hủ Tông!”

“Nhất định phải gia nhập vào!”

Lúc này, Vạn Trường Thanh kiên quyết hơn bất cứ ai.

Hồng Diệp Môn mạnh không?

Mạnh!

Nhưng mà cường giả trấn phải của Hồng Diệp Môn cũng chỉ là Địa Vô Cấm Thượng Cảnh thôi.

Cường giả thượng cảnh của Hồng Diệp Môn có can đảm liều mạng với Bất Hủ Tông không?

Hắn không tin người Hồng Diệp Môn sẽ ngốc như vậy.

Lúc này, một tên cường giả Trấn Nhạc Cảnh bên cạnh lập tức giội cho bọn họ một chậu nước lạnh.

“Nghịch Thiên Tông các ngươi đang nằm mơ sao? Nghịch Thiên Tông các ngươi ngay cả Địa Vô Cấm cũng không có, dựa vào cái gì mà cho là Bất Hủ Tông sẽ nhận các ngươi?”

Đám người Vạn Trường Thanh sửng sốt.

Muốn phản bác nhưng lại không thể phản bác.

Cũng thế, sau này không biết có bao nhiêu thế lực ngũ tinh muốn làm phụ thuộc của Bất Hủ Tông, nói thế nào cũng không tới phiên bọn họ.

“Nếu biết trước như vậy thì quyết định sớm một chút.” Vạn Trường Thanh đột nhiên có chút ảo não, chỉ trách mình lúc trước bó tay bó chân.

Lúc trước cường giả Bất Hủ Tông giết môn chủ Nam Hoa Môn thì hắn nên quy hàng mới đúng!

Trong lúc Vạn Trường Thanh ảo não thì Đao Ma đã càng đuổi càng xa.

Nhưng mà đối với Đao Ma thì đuổi kịp bọn họ hoàn toàn không phải là chuyện khó gì, bỏi vì cách hai cảnh giới nhỏ, tốc độ hoàn toàn không cùng một cấp. Mấy người Lạc Thâm cũng biết tình huống này, đương nhiên sẽ liều mạng đào vong.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lạc Thâm vẫn luôn dùng cảm giác nhìn chằm chằm sau lưng.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm giác một khắc đồng hồ dài như vậy, nhưng mà theo thời gian trôi qua, trong lòng của hắn có chút may mắn.

Bình Luận (0)
Comment