Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 967 - 【Vip】 Kế Hoạch Lớn Thu Người Của Ôn Bình (3)

【VIP】 Kế hoạch lớn thu người của Ôn Bình (3) 【VIP】 Kế hoạch lớn thu người của Ôn Bình (3)

Chuyện này khiến cho tim nàng giật thót một cái.

Ôn Bình nói: “Đào Nương, ăn.”

Dứt lời, Ôn Bình lấy một viên yêu đan tương đối bình thường từ trong tàng giới ra, dĩ nhiên, yêu đan bình thường này ẩn chưa yêu khí mạnh hơn Yêu Thần bình thường nhiều. Cho dù là Hoài Không thì yêu khí cũng không có tinh thuần, khổng lồ đến tình trạng này.

Đào Nương lập tức sững sờ, sau đó không tự chủ được, nhận lấy yêu đan Ôn Bình đưa tới, tập trung xem xét, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi.

“Yêu lực thật là tinh thuần, thật là khổng lồ!”

Đào Nương giật mình.

Hai yêu Hoài Không, Thời Phong cũng không nhịn được muốn cảm thán một tiếng.

Ôn Bình đưa tay ngăn hai người kinh ngạc tán thán lại, sau đó nói: “Yêu đan này là của yêu thú chân chính để lại sau khi chết, yêu lực vô cùng tinh thuần, đồng thời cũng vô cùng khổng lồ. Ngươi thử xem có thể tiêu hóa nó được hay không.”

“Đa tạ tông chủ ban ân!”

Đào Nương vội vàng quỳ một chân xuống đất.

Mặc dù nàng không theo đuổi lực lượng, nhưng nếu như có cơ hội trở thành Yêu Thần thì sao nàng không vui vẻ cho được?

Lúc này, hai yêu Hoài Không vô cùng hâm mộ, nhìn yêu đan mà nhịn không được líu lưỡi. Nhất là Hoài Không, thân làm Thao Thiết, nó cực kỳ khát vọng yêu đan của yêu thú chân chính như vậy, dục vọng nguyên thủy nhất cũng bị khơi dậy.

Thời Phong bên cạnh cũng hâm mộ nhưng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy tương lai hắn cũng có thể nhận được.

Dù sao hắn yêu tộc thứ nhất đi theo Bất Hủ Tông!

Hoài Không cũng được.

Những yêu vật khác cũng được!

Đều là bị chinh phục, chắc chắn sẽ không được tín nhiệm nhiều như yêu vật đầu tiên quy hàng.

“Ăn tại đây đi, ăn xong thì bắt đầu tiêu hóa.” Ôn Bình rất muốn nhìn thử xem một viên yêu đan có thể tạo ra một Yêu Thần hay không.

Đào Nương đứng dậy, vội vàng nuốt yêu đan vào. Yêu đan vào cơ thể, Ôn Bình thấy thân thể Đào Nương đột nhiên chấn động mạnh một cái, nhưng mà trên mặt thì có biểu cảm vô cùng thoải mái, đồng thơi hai bên má còn đỏ ửng lên.

Hoài Không ngẩn ngơ.

Thời Phong cũng ngẩn ngơ.

Đẹp!

Quá đẹp!

Ôn Bình không có chú ý tới cái này, chỉ dùng tinh thần lực cẩn thận chú ý biến hóa sau khi yêu đan vào bụng, có phản ứng không tốt gì hay không. Chỉ chốc lát, Ôn Bình cảm nhận được yêu khí trong viên yêu đan đó đang bị Đào Nương hấp thu.

Tốc độ rất nhanh, sau khi yêu lực mênh mông đó bị rút ra ngoài thì bị Đào Nương hấp thu, đồng thời hóa thành chính một bộ phận của yêu đan của mình.

Nhưng mà Ôn Bình cảm thấy tỉ lệ chuyển hóa cũng không cao lắm.

Ví dụ như là hấp thu mười đạo yêu lực, thì Đào Nương chỉ có thể bắt lấy một đạo yêu lực hóa thành một bộ phận của yêu đan của mình, chín đạo yêu lực còn lại thì bị yêu thể hấp thu.

Cứ như vậy, thời gian từng chút một trôi qua.

Đào Nương đứng tại chỗ không nhúc nhích, càng không ngừng tiêu hóa yêu đan trong cơ thể, Ôn Bình thì ở bên cạnh, lẳng lặng chờ đợi.

Mặt trời lên, mặt trăng lặn, đảo mắt đã là ngày thứ hai.

Tinh thần lực của Ôn Bình cảm giác được, yêu đan trong cơ thể Đào Nương mới bị hấp thu một bộ phận rất nhỏ thôi, ngay cả một phần mười cũng chưa tới.

Phỏng đoán cẩn thận, nếu như muốn tiêu hóa xong nó thì ít nhất cũng phải tốn chừng ba mươi ngày.

Ôn Bình cảm thấy đã quan sát đủ, lại lấy ra hai viên yêu đan đưa cho Hoài Không, Thời Phong, mỗi người một viên. Yêu đan hắn cho bọn họ là đỉnh tiêm trong số yêu đan mà hắn thu hoạch được, yêu lực trong đó gấp trăm lần một viên yêu đan bình thường!

“Này là của các ngươi.”

Lấy hai viên yêu đan ra, hai yêu mừng rỡ.

“Đa tạ tông chủ!”

“Ơn của tông chủ, bổn vương suốt đời khó quên!”

Hai yêu cảm kích, hưng phấn cầm lấy yêu đan, không hề nghĩ ngợi, nuốt ngay vào trong bụng, vẻ mặt thỏa mãn, bắt đầu hấp thu yêu lực sục sôi trong yêu đan. Ôn Bình thì tiếp tục dùng tinh thần lực quan sát một lát, thấy không có phản ứng không tốt gì thì mới yên lòng lại.

Nói cách khác, những yêu đan trong cấm khu cuối cùng trong Pháp Nguyên Sơn Cốc, sau này đều có thể sử dụng, dùng để nhanh chóng chế tạo ra một Yêu tộc mạnh mẽ hơn.

Vừa nghĩ tới đó, Ôn Bình vui vẻ.

Có quỷ mới biết trong cấm khu cuối cùng có bao nhiêu yêu đan.

“Chờ sau khi Mộc Long thức tỉnh thì các ngươi theo ta về tông.” Nếu như là ở Hồ Yêu Hoàng, muốn tiêu hóa một viên yêu đan tinh thuần thì cần thời gian dài đằng đẵng, cho nên Ôn Bình định để cho bốn yêu đi vào Pháp Nguyên Sơn Cốc, lợi dụng thời gian chênh lệch trong đó để hấp thu yêu lực trong yêu đan.

Trong Pháp Nguyên Sơn Cốc, ba mươi ngày bằng với một canh giờ bên ngoài.

Nói cách khác, nếu như Đào Nương đi vào Pháp Nguyên Sơn Cốc thì chỉ cần một canh giờ là có thể hoàn toàn hấp thu yêu đan trong cơ thể.

Hoài Không vội hỏi: “Tông chủ, vậy còn bên Đông Hồ?”

Trong khoảng thời gian này, hắn loáng thoáng cảm nhận được Đông Hồ xuất hiện nhiều luồng khí tức của cường giả Địa Vô Cấm, đồng thời những khí tức đó đều là xa lạ. Chắc chắn là viện binh của Già Thiên Lâu đứng sau lưng Bách Tông Liên Minh phái tới, nhưng mà bọn họ đã tới mà không làm loạn với Yêu tộc, Bất Hủ Tông thì chắc chắn là có ẩn tình trong đó.

Cho nên trong khoảng thời gian này, Hoài Không vẫn luôn nhìn chằm chằm tình hình chiến tranh ở Đông Hồ, đề phòng cường giả của Già Thiên Lâu đột nhiên tập kích.

Ôn Bình đáp: “Không ngại, bây giờ đã có người phụ trách. Hơn nữa so với nhìn chằm chằm Bách Tông Liên Minh, chuyện quan trọng nhất với ngươi bây giờ là tiêu hóa hết viên yêu đan này. Thực lực của ngươi mạnh mẽ hơn, cho dù là đối với Bất Hủ Tông hay là đối với Yêu tộc thì đều có lợi ích cả.”

Hoài Không hiểu ra, gật đầu.

Ôn Bình cũng không nói thêm gì nữa.

Trước có sói U Quốc. Sau có hổ Già Thiên Lâu.

Ôn Bình nhất định phải để cho Hoài Không trở nên càng mạnh mẽ hơn, như vậy mới tiện tới giúp đỡ mình. Chỉ dựa vào mấy con sinh vật vong linh đó thì chắc chắn là không được.

Bình Luận (0)
Comment