Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 969 - 【Vip】 Kế Hoạch Lớn Thu Người Của Ôn Bình (5)

【VIP】 Kế hoạch lớn thu người của Ôn Bình (5) 【VIP】 Kế hoạch lớn thu người của Ôn Bình (5)

“Phần thưởng khi hoàn thành mục tiêu thứ ba: Một trăm ngàn danh vọng!”

“Mục tiêu thứ tư của nhiệm vụ: Tám mươi thành viên trong tông môn tiến vào top một trăm ở Hồng Vực.”

“Phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ: Một trăm ngàn danh vọng!”

“Nhiệm vụ này là nhiệm vụ có tính lựa chọn, không có trừng phạt, kí chủ có thể lựa chọn không tham dự hoặc là tham dự. Không tham dự thì nhiệm vụ Thất Vực Đăng Thiên Bảng hết hiệu lực, đồng thời sau này sẽ không công bố nhiệm vụ liên quan đến Thất Vực Đăng Thiên Bảng nữa.”

“Tham dự!”

Tại sao lại không tham dự?

Bốn cái mục tiêu, tổng cộng ban thưởng bốn trăm ngàn danh vọng!

Lại thêm trước đó có nhiệm vụ Danh Chấn Hồng Vực có phần thưởng là một trăm ngàn danh vọng nữa, tổng cộng lại chính là năm trăm ngàn danh vọng.

Chỉ cần hoàn thành hết cả hai cái nhiệm vụ.

Đẳng cấp danh vọng tông môn của hắn sẽ lên tới cấp năm!

Đẳng cấp danh vọng lên tới cấp bốn thì thu phục Hồ Yêu Hoàng khiến cho thực lực của hắn tăng vọt về chất.

Từ Trấn Nhạc Hạ Cảnh đến Trấn Nhạc Thượng Cảnh!

Nếu như danh vọng tông chủ có thể lên tới cấp năm thì sau này hắn tu luyện sẽ dễ dàng hơn nhiều, bởi vì người trong tông môn càng nhiều, cường giả càng nhiều thì hắn có thể tăng lên thực lực, trở nên mạnh mẽ hơn. Không còn là phải dựa vào thôn phệ mộc khí để tăng cao thực lực nữa.

“Thất Vực Đăng Thiên Bảng này là cái gì?” Bây giờ Ôn Bình rất quan tâm cái này và độ khó của nhiệm vụ.

“Thất Vực Đăng Thiên Bảng, là thịnh hội trăm năm một lần ở U Quốc...”

Lúc này, hệ thống giải thích kỹ càng một phen lai lịch và quá trình diễn ra Thất Vực Đăng Thiên Bảng.

Nói một cách đơn giản thì nó không chỉ là một giải thi đấu thiên kiêu diễn ra trăm năm một lần đơn giản như vậy được, theo như những gì hệ thống nói thì đây là một cuộc tranh tài quyền uy nhất, cũng là một loại thủ đoạn phi thường mà U Quốc dùng để củng cố nhân tài.

Tại sao lại nói là quyền uy nhất!

Bởi vì danh ngạch Thất Vực Đăng Thiên Bảng cực kì thưa thớt.

Toàn bộ Hồng Vực chỉ có một ngàn người có thể lên bảng, so với nhân số khổng lồ của Hồng Vực thì một ngàn người giống như là hạt cát trong sa mạc vậy.

Chuyện này đại biểu cho mỗi một người lên bảng thì đều sẽ giống như là minh tinh.

Thế nhân đều biết!

Thế gian nghe danh!

Đây là chuyện mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ?

Hẳn là không có bao nhiêu người không muốn thanh danh vang dội thế gian!

Cho nên, cả thế gian đều quan tâm khiến cho nó biến thành bảng danh sách quyền uy nhất U Quốc, còn quyền uy hơn Bất Hủ Thanh Vân Bảng bây giờ nhiều.

Nói thật, đây là hiệu quả mà Ôn Bình mong muốn.

Tương lai nhất định Bất Hủ Thanh Vân Bảng phải vượt qua Thất Vực Đăng Thiên Bảng.

Đồng thời, những người lên bảng còn không chỉ là vì thanh danh vang dội thế gian, mà còn được thế lực cấp chúa tể ở Triều Thiên Hạp là U Quốc mời chào. Từ đó đạt được chức quan trong U Quốc, đồng thời được U Quốc dốc sức bồi dưỡng, đây là những thứ không có được khi gia nhập một thế lực ngũ tinh.

Nhưng mà Thất Vực Đăng Thiên Bảng tranh giành thì chỉ có thiên kiêu chân chính mới có thể tham dự.

Dưới bốn mươi tuổi!

Cho dù vượt qua một ngày cũng không được!

Lúc này Ôn Bình mới hiểu được tại sao trong nơi truyền thừa của Hồng Diệp Môn lại có nhiều thiên kiêu Trấn Nhạc Cảnh chưa tới bốn mươi tuổi như vậy.

Hóa ra là chuẩn bị cho Thất Vực Đăng Thiên Bảng.

Như vậy thì vấn đề xuất hiện.

Bất Hủ Tông có chưa đến bốn mươi thì đã là Trấn Nhạc Cảnh sao?

Hình như...

Không có chứ?

Mục tiêu thứ nhất của nhiệm vụ là muốn cho mười thành viên trong tông môn tiến vào top một trăm ở Hồng Vực, này khiến cho Ôn Bình có chút choáng váng.

Bất Hủ Tông mới vừa vào Triều Thiên Hạp, đệ tử thu nhận tuổi tác đều là rất lớn hoặc rất nhỏ.

Tóm lại chính là hai loại cực đoan.

Tuổi rất lớn, thực lực rất mạnh.

Tuổi tác nhỏ, thiên phú không tồi.

Chưa đến bốn mươi thì đã bước vào Trấn Nhạc Cảnh, Bất Hủ Tông không có một người nào.

Sau khi vào Triều Thiên Hạp thì cũng có thu một chút đệ tử, đồng thời có song sinh dị mạch, nhưng mà không đến bốn mươi tuổi thì đã bước vào Trấn Nhạc Cảnh, hình như không có thật.

Vậy thì vấn đề xuất hiện.

Nhiệm vụ này nhận hay là không nhận?

Trong lúc Ôn Bình đang suy nghĩ thì hệ thống nói: “Trong lúc hiệu quả của tông môn phát triển nổ mạnh còn đang kéo dài, kí chủ xác định không thu người?”

“Vậy thì đã tới lúc thu nhiều một chút rồi!”

Nhưng mà Ôn Bình vẫn giữ quan điểm cũ, đệ tử quý tinh không quý nhiều.

Vậy thì thu tám mươi người trước đi.

Vừa khéo hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng mà nếu muốn cho tám mươi người này tiến vào top một trăm ở Hồng Vực, độ khó không nhỏ, dựa theo quy cách dự thi của đệ tử Hồng Diệp Môn để phán đoán thì cách ổn thỏa nhất là thu thiên kiêu Trấn Nhạc Cảnh, nhưng mà ba tháng nữa là Thất Vực Đăng Thiên Bảng mở ra rồi, thời gian không còn kịp nữa.

Trong lúc nhất thời, kiếm đâu ra nhiều thiên kiêu đỉnh cấp như vậy chịu vào Bất Hủ Tông.

“Nhưng mà với nội tình của Bất Hủ Tông thì có thể thích hợp giảm xuống một cảnh giới, như vậy thì cũng dễ thu người hơn một chút.” Với nội tình của Bất Hủ Tông bây giờ, cảnh giới kém hơn một bậc thì đã sao? Phi kiếm, ma pháp, pháp thuật, ba thứ kết hợp, người cao hơn một cảnh giới hoàn toàn không ngăn được.

Hơn nữa, chủ điện liên tục thăng cấp, Phá Kính Đan bình thường thì ba ngày có thể mua một viên.

Phá Kính Đan bình thường, xác suất đột phá Trấn Nhạc Cảnh vẫn rất cao, có năm mươi phần trăm.

Quyết định như vậy đi!

Nhưng mà làm như vậy lại xuất hiện một vấn đề khác.

Thất Vực Đăng Thiên Bảng là một cái phương thức củng cố nhân tài của U Quốc, Bất Hủ Tông ta cao điệu chiếm lấy tám mươi vị trí trong số một trăm vị trí ở Hồng Vực như vậy, sau đó lại không chịu cho bọn họ gia nhập U Quốc, vậy thì chẳng phải là U Quốc sẽ tới diệt Bất Hủ Tông ta?

“Tới thì tới đi!”

Bình Luận (0)
Comment