Ôn Bình khẽ cắn môi, bởi vì vấn đề này cũng không phải là không thể giải quyết.
Trong lúc cạnh tranh Thất Vực Đăng Thiên Bảng, hắn có thể thu thêm cường giả, bồi dưỡng thêm một chút cường giả, tốt nhất là tạo ra một cường giả Thiên Cường.
Có Thiên Vô Cấm tọa trấn, dù sao thì U Quốc cũng nên kiêng kỵ một chút chứ.
“Quyết định như vậy đi. Vừa khéo Bất Hủ Tông đang có thanh danh vang dội ở Hồng Vực, là một thời cơ tốt để thu người.”
Ôn Bình móc Truyền Âm Thạch ra.
“Trần trưởng lão!”
Bên kia Truyền Âm Thạch, Trần Hiết ngây ra một lúc.
Hắn cảm thấy ngữ khí của tông chủ có chút không bình thường, bình thường tông chủ sẽ không dùng giọng điệu trịnh trọng như vậy để nói chuyện.
“Tông chủ, ngài nói!”
“Trong vòng hai tháng sau, Bất Hủ Tông sẽ thu một đợt đệ tử, ngươi chuẩn bị một chút, dùng tốc độ nhanh nhất truyền tin tức này ra khắp toàn bộ Hồng Vực.” Sau ba tháng nữa là Thất Vực Đăng Thiên Bảng bắt đầu, cho nên Ôn Bình nhất định phải chừa ra một tháng.
Để đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng tốt, để cho đệ tử Bất Hủ Tông có nhiều thời gian để chuẩn bị hơn cũng tốt, một tháng này nhất định phải chừa lại.
“Tông chủ, thu đệ tử thôi mà sao phải hưng sư động chúng như vậy?” Trần Hiết có chút không hiểu.
Ôn Bình đáp: “Bởi vì lần này Bất Hủ Tông chỉ lấy thiên kiêu bốn mươi tuổi trở xuống, thực lực thấp nhất phải là nửa bước Trấn Nhạc Cảnh.”
“Tông chủ, ngài làm như vậy...” Trần Hiết bị kinh hãi đến có chút nói không ra lời, tông chủ của mình cũng có can đảm thu người lắm, vừa tới Triều Thiên Hạp thì một lần thu nhiều thiên kiêu đỉnh tiêm như vậy: “Thuộc hạ rõ, khi về thuộc hạ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất truyền tin tức này khắp toàn bộ Hồng Vực.”
Trần Hiết đột nhiên có chút nhiệt huyết sôi trào.
Tông chủ lại có động tác lớn.
Vậy thì hắn cho dù liều mạng cũng phải làm cho tốt chuyện mà tông môn giao cho, tuyệt đối không thể xảy ra sơ sót!
Ôn Bình lại bồi thêm một câu: “Nhớ phải nói điểm quan trọng nhất cho người Hồng Vực biết, đó chính là nếu đạt tiêu chuẩn này, gia nhập Bất Hủ Tông thì có thể thể bảo đảm tiến vào top một trăm Thất Vực Đăng Thiên Bảng ở Hồng Vực! Ta, tông chủ Bất Hủ Tông, Ôn Bình nói!”
“Thuộc hạ đã rõ!”
Trong nháy mắt, ngọn lửa nhiệt huyết trong lòng Trần Hiết bùng cháy.
Hắn biết Thất Vực Đăng Thiên Bảng.
Hóa ra mục tiêu của tông chủ là nó!
Thất Vực Đăng Thiên Bảng, bảng thiên kiêu quyền uy nhất U Quốc!
Top một trăm ở Hồng Vực, tông chủ muốn chiếm lấy tám mươi vị trí.
Tông chủ quá trâu bò!
Lúc này, Trần Hiết hưng phấn nói: “Tông chủ, vừa khéo ta có một kế hoạch. Vốn là dùng để mở rộng Bất Hủ Thanh Vân Bảng, nếu bây giờ tông chủ có một cái kế hoạch lớn như vậy, không bằng dùng nó để mở rộng kế hoạch thu người của ngài!”
“Ngươi nói đi.”
Ôn Bình dứt khoát dưới dốc núi, im lặng nghe kế hoạch của Trần Hiết.
“Tông chủ, thật ra thì kế hoạch này sinh ra là vì ngài đưa Truyền Âm Thạch cho ta. Mấy ngày nay thuộc hạ vẫn đang nghĩ, nếu có Truyền Âm Thạch, cho dù xa cỡ nào thì đều có thể liên hệ với đối phương, nói những gì mình biết, mình muốn nói lại cho một người khác. Như vậy, có thể lợi dụng Truyền Âm Thạch thay đổi thế giới này một chút không.”
Dứt lời, Trần Hiết dừng lại.
Giống như đang chờ Ôn Bình đưa ý kiến.
“Nói tiếp đi.” Ôn Bình cũng không có vội vã phát biểu ý nghĩ của mình.
Lúc này Trần Hiết mới tiếp tục nói: “Như ngài nói, cho dù là Hồ Thiên Địa hay là Triều Thiên Hạp thì phương thức đưa tin đều quá mức lạc hậu. Truyền tin tức từ một thành này đến một thành khác, nếu như dùng người bình thường đi truyền lại thì ít nhất cũng mười ngày nửa tháng. Một ít thế lực tứ tinh, ngũ tinh có phương thức đưa tin riêng nhưng mà cũng phải tra một cái giá khổng lồ, nếu muốn truyền tin cho một người xa cuối chân trời trong thời gian ngắn thì thậm chí còn phải trả giá bằng cả mạng sống. Cho nên thuộc hạ cảm thấy có thể lợi dụng Truyền Âm Thạch, hoàn toàn thay đổi cục diện này.”
Ôn Bình nói: “Đây cũng là nguyên nhân tại sao ta lại đào ngươi từ Bách Tông Liên Minh ra, cho nên, rốt cuộc thì kế hoạch là gì?”
Cái tên này lại còn học được thừa nước đục thả câu.
Khống chế tiết tấu nói chuyện?
Sao lại giống như viết vậy?
Trần Hiết càng nói càng hưng phấn, nói ra ba chữ: “Thất Nhật báo!”
“Thất Nhật báo?”
Tên nghe rất quen.
Bỏ chữ thất đi.
Thì đó chính là nhật báo!
Ôn Bình không ngờ mình còn có thể nghe lại được cái tên này!
Trần Hiết cho là Ôn Bình tò mò, vội vàng giải thích: “Tông chủ, Thất Nhật báo thuộc hạ định dùng để mở rộng Bất Hủ Thanh Vân Bảng, đồng thời mở rộng lực ảnh hưởng của Tẫn Tri Lâu. Bảy ngày đổi mới một lần! Tuyên bố động thái của hết thảy thế lực và chuyện xảy ra ở Hồng Vực, để cho người trong Hồng Vực có thể biết được cường giả nào chết, người nào đột phá Địa Vô Cấm, thế lực nào đánh nhau với thế lực nào. Tất cả mọi người trong Hồng Vực muốn biết rõ chuyện xảy ra ở thế giới bên ngoài thì chỉ có thể đọc Thất Nhật báo của Tẫn Tri Lâu. Kế hoạch thu người của tông chủ cũng in lên đó, hơn nữa là vị trí bắt mắt nhất, tuyệt đối có thể làm cho người Hồng Vực biết, đồng thời người người đều biết.”
Dứt lời, Trần Hiết lẳng lặng chờ Ôn Bình trả lời.
Nếu như tông chủ tán thành, vậy hắn sẽ rất vui vẻ.
Nếu như tông chủ phản đối chuyện này, hắn cũng không biết nên làm thế nào mới được.
“Không hổ là ngươi, ta không có nhìn lầm.” Ôn Bình ít nhiều gì cũng có chút kinh hỉ, bởi vì khái niệm báo chí là hoàn toàn xa lạ với thế giới này, nhưng Trần Hiết nhìn thấy Truyền Âm Thạch thì có thể nghĩ ngay tới chỗ này, có thể nói là tuyệt.
Một người có ý tưởng mở rộng, sâu xa như thế này thì đúng là có thể mở ra một cái thời đại mới!
Nghe tông chủ tán dương, Trần Hiết vui vẻ.
“Nhưng mà...”
Nghe được hai chữ nhưng mà, Trần Hiết lập tức khẩn trương.
Ôn Bình nói: “Nhưng mà phải đổi tên lại, Thất Nhật báo đổi thành Bất Hủ Nhật báo. Chờ Tẫn Tri Lâu ngươi thu nhiều nhân thủ một chút thì đổi thành một ngày đổi mới một lần, để cho người trong thế giới này mỗi ngày đều biết được có chuyện gì đã xảy ra trong ngày đó. Cái thế giới này quá lớn, người trong Hồ Thiên Địa không biết chuyện gì xảy ra ở Triều Thiên Hạp, mà người ở Triều Thiên Hạp thậm chí còn không biết có một chỗ như Hồ Thiên Địa, như vậy thì để cho Bất Hủ Nhật báo tới nói cho bọn họ.”