Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 975 - 【Vip】 Bất Hủ Nhật Báo, Phát Hành! (3)

【VIP】 Bất Hủ Nhật báo, phát hành! (3) 【VIP】 Bất Hủ Nhật báo, phát hành! (3)

“Ta dời ngay!”

Một tên cường giả Địa Vô Cấm vội vàng chạy tới.

...

Hôm sau.

Đối với cái chết của Thần Tuyệt, Ôn Bình cũng không quan tâm cho lắm, bởi vì nếu Thần Gia đưa tới bốn trăm ngàn miếng bạch tinh thì hắn vẫn sẽ thu.

Bây giờ hắn chỉ quan tâm chuyện Bất Hủ Nhật báo và khi nào có thể hoàn thành cái nhiệm vụ danh vọng trước đó.

Nhìn tiến độ một chút, trước mắt chỉ có không đến bốn thành người ở Hồng Vực biết đến sự tồn tại của Bất Hủ Tông, còn có sáu thành người không biết đến sự tồn tại của Bất Hủ Tông, cũng không biết Bất Hủ Tông làm những gì. Đây là lý do tại Trần Hiết cố gắng thôi động truyền bá tin tức, nếu như không có Trần Hiết thôi động thì sợ là sẽ càng ít người biết đến.

Xem ra, bây giờ rất cần Bất Hủ Nhật báo ra lò!

Rất cần phải thay đổi thế giới này một cách thích hợp!

Ngày thứ ba, cuối cùng Trần Hiết cũng phái yêu đưa kỳ thứ nhất của Bất Hủ Nhật báo tới. Thật ra thì thì trong quá trình này Ôn Bình cũng không có cho Trần Hiết bao nhiêu kiến nghị, chỉ dặn dò hắn là kỳ thứ nhất thì đừng đưa tin tức của người của Bất Hủ Tông lên, bởi vì Bất Hủ Nhật báo cần lắng đọng một thoáng.

Tích lũy người xem trước.

Như vậy mới có thể để cho quảng cáo đạt tới hiệu quả tốt nhất!

“Ta đã nhận được kỳ thứ nhất của Bất Hủ Nhật báo.” Ôn Bình lấy Truyền Âm Thạch ra, kết nối với Trần Hiết đang chờ đợi đợi tin tức.

“Tông chủ, ngài xem chưa?”

Trần Hiết thấp thỏm chờ đợi Ôn Bình trả lời.

Hắn muốn thay đổi cái thế giới này, đồng thời vô cùng bức thiết. Nhưng điều kiện tiên quyết để thực hiện được tất cả những thứ này là được tông chủ tán thành, hắn biết rõ, tông chủ nhìn xa trông rộng, cái nhìn đại cục còn mạnh hơn hắn nhiều. Cái này giống như là khi đồ đệ cầm thành tích đi gặp sư phụ đức cao vọng trọng vậy.

Cảm giác thấp thỏm chiếm lấy cõi lòng Trần Hiết.

Ôn Bình lật Bất Hủ Nhật báo ra, nhìn từng tờ, cũng không có vội vã trả lời. Tiếp tục lật mười mấy trang, sau đó Ôn Bình mới khép Bất Hủ Nhật báo lại: “Nội dung không tệ, đơn giản, sáng tỏ, hơn nữa đều là chuyện lớn xảy ra gần đây trong Hồng Vực. Nói tóm lại, ngươi làm không tệ.”

Trần Hiết vui vẻ: “Có thể được tông chủ tán dương, Trần Hiết hoảng hốt.”

“Đừng vội hoảng hốt, trước mắt Bất Hủ Nhật báo có ưu điểm rất lớn, nhưng khuyết điểm cũng vô cùng rõ ràng, ít nhất trong lòng ta thì nó không hợp lệ.”

“Tông chủ, xin ngài chỉ giáo.”

Trần Hiết lập tức nghiêm túc.

Hắn biết.

Phần quan trọng nhất tới.

Ôn Bình lật vài tờ, nói: “Đầu tiên là vấn đề in ấn, cho dù là có Tuyền Qua Thần Tượng tương trợ nhưng muốn cung ứng cho toàn bộ Hồng Vực. Không nói một ngày, cho dù là bảy ngày thì cũng không phải là một chuyện đơn giản, chớ đừng nói chi là trong bảy ngày này ngươi còn phải tìm văn nhân viết ra văn chương. Ngươi cũng không thể đồng thời mời mấy trăm vạn người làm việc chứ?”

“Mấy trăm vạn người, đúng là ta mời không được.” Trần Hiết xấu hổ đáp.

Ôn Bình tiếp tục nói: “Cho nên ngươi cần thay đổi mạch suy nghĩ một cái, tại sao nhất định phải in thành sách? Thời gian đóng thành sách hoàn toàn có thể tiết kiệm được, tại sao Bất Hủ Nhật báo không thể là nguyên một trang giấy! Trang giấy này có thể rất lớn, mặt trước và mặt sau của nó đều có thể in chữ lên, nếu như giấy không đủ thì ngươi chỉ cần viết chữ nhỏ lại một chút là được. Cứ như vậy thì hoàn toàn không cần nhiều nhân công như vậy.”

“Một trang giấy!”

Trần Hiết sửng sốt một chút.

Sau đó không khỏi trầm tư.

Đúng nha, một trang giấy, đơn giản, sáng tỏ, cầm trong tay thì có thể xem ngay lập tức, hoàn toàn không cần phiền phức đóng thành sách.

Tông chủ quả nhiên tông chủ!

Một câu điểm tỉnh người trong mộng!

Tại sao nhất định phải đóng thành sách?

Nếu là thứ thay đổi cả thế giới thì sao phải đóng thành sách?

Trần Hiết càng nghĩ càng hưng phấn: “Tông chủ, ngài thức tỉnh ta, đúng, một trang giấy, càng thuận tiện hơn, càng tốt hơn! Bất Hủ Nhật báo vốn đã tốn mười mấy hai mươi tấm giấy, lại thêm đóng sách thành sách, thời gian này đủ để in ấn loại mà ngài nói được mấy chục tấm.”

“Đúng, hơn nữa một trang giấy tốt ở chỗ chuyện quan trọng thì chữ lớn một chút, nó sẽ vô cùng bắt mắt, mọi người chỉ cần cầm lấy Bất Hủ Nhật báo thì có thể thấy nó, có thể hiểu được tầm quan trọng của nó. Không phải chuyện quan trọng thì khắc nó ở trong góc, chữ có thể nhỏ một chút. Khi mọi người cầm lấy Bất Hủ Nhật báo thì cũng có thể biết nó cũng không có quan trọng lắm...”

Ôn Bình cẩn thận kể lại báo chí trong trí nhớ cho Trần Hiết nghe một lần, Trần Hiết thì giống như là một học sinh hiếu học, không ngừng hỏi. Đối với chuyện này, Ôn Bình biết gì nói nấy, nói rất kỹ về báo chí.

Bao gồm bố cục, phân loại nội dung, lại thêm cột quảng cáo vân vân, khiến cho Trần Hiết nghe xong sợ hãi kêu liên tục, giống như là một đứa nhỏ chưa từng thấy chuyện đời.

Ôn Bình cười cười, nếu như người Địa Cầu tới cái thế giới này, thấy mạch thuật, mạch môn thì có lẽ biểu hiện sẽ giống như Trần Hiết.

“Cứ như vậy, ngươi lấy về sửa lại, dùng tốc độ nhanh nhất làm ra phiên bản mới Bất Hủ Nhật báo.”

“Tông chủ, tuyệt đối có thể làm được trong hôm nay, sáng sớm ngày mai ngài chắc chắn có thể thấy Bất Hủ Nhật báo mới.” Trần Hiết hưng phấn trả lời.

Cất Truyền Âm Thạch, Trần Hiết lập tức triệu tập nhân thủ bắt đầu làm Bất Hủ Nhật báo mới, chỉ tốn hai canh giờ thì đã làm ra. Sau khi làm xong thì lập tức phái Đại Yêu Dực tộc đưa tới Bất Hủ Tông trong đêm.

Sáng sớm hôm sau, Ôn Bình nhận được Bất Hủ Nhật báo hoàn toàn mới.

Mặc dù có chút khác biệt với báo chí ở Địa Cầu, nhưng cũng không khác mấy.

Ôn Bình không hề nghĩ ngợi, trực tiếp lệnh cho Trần Hiết bắt đầu in ấn số lượng lớn, đồng thời phải dùng tốc độ nhanh nhất có thể, bán được bao nhiêu Bất Hủ Nhật báo thì bán bao nhiêu, đồng thời lập tức bắt đầu chuẩn bị kỳ Bất Hủ Nhật báo thứ hai. Kỳ Bất Hủ Nhật báo thứ hai, đương nhiên là phải có quảng cáo Bất Hủ Tông thu người.

Bình Luận (0)
Comment