Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 978 - 【Vip】 Phụ Thuộc Của Long Môn Là Lâu Chủ Tẫn Tri Lâu?

【VIP】 Phụ thuộc của Long Môn là lâu chủ Tẫn Tri Lâu? 【VIP】 Phụ thuộc của Long Môn là lâu chủ Tẫn Tri Lâu?

Có là do mình quá lo lắng.

Sao Bất Hủ Tông có thể mạnh hơn Lăng Tiêu Kiếm Phái được.

Suy cho cùng thì chỉ là tôm tép nhãi nhép thôi.

Lôi Thiên Sơn không nghĩ nữa, hỏi lại: “Tại Thủy Thành thế nào?”

“Tại Thủy Thành cũng có, khi ta tới thì những người bán Bất Hủ Nhật báo đó đều bị ta giết sạch. Còn những Bất Hủ Nhật báo đó, đương nhiên là đốt sạch. Ta không cần biết bọn họ muốn làm gì, tóm lại, ra khỏi dãy núi Tinh Kiếm Sơn, ở Bích Uyên Đàm này, Bất Hủ Tông là long cũng phải cuộn lại cho ta! Vạn dặm xung quanh Bích Uyên Đàm này do Kiếm Trần Tâm ta định đoạt!”

“Nếu đã giết hết rồi còn tới chỗ ta làm gì?”

“Xem náo nhiệt.”

“Nhàm chán.”

“Đúng là rất nhàm chán, cho nên ta muốn tới tìm ngươi cùng đi bắt người.”

Kiếm Trần Tâm bỗng nhiên cười rất vui vẻ.

Lôi Thiên Sơn ngơ ngẩn, nghi ngờ hỏi lại: “Bắt người nào?”

“Lâu chủ Tẫn Tri Lâu, mấy tiểu lâu là ở Tại Thủy Thành không nhịn được tra tấn, khai ra vị trí của lâu chủ Tẫn Tri Lâu đó!”

“Chắc chắn chứ?”

“Không chắc chắn thì ta tới Tiễn Thủy Thành của ngươi làm gì? Tới xem xem Tiễn Thủy Thành của ngươi có giống như một cây kéo cắt nước thật hay không sao?”

Lôi Thiên Sơn thấy Kiếm Trần Tâm không giống như là đang nói đùa thì trong lòng cũng tin tưởng bảy tám phần, quyết định đi theo Kiếm Trần Tâm xem thử một chút.

Xem thử xem lâu chủ thần bí của Tẫn Tri Lâu là ai.

Biết rõ chuyện thiên hạ?

Không gì không biết?

Khẩu khí của Tẫn Tri Lâu cũng lớn lắm, cực kỳ giống với một thằng nhóc mới ra đời cái gì cũng không biết.

“Bây giờ hắn đang ở đâu?”

“Ngay trong Tiễn Thủy Thành bên trong!”

Khi Kiếm Trần Tầm nói ra câu này, Lôi Thiên Sơn ngơ ngác một chút, khóe miệng nở một nụ cười lạnh, tràn đầy sát ý.

Hắn không thích giết người giống như Kiếm Trần Tâm, nhưng lâu chủ Tẫn Tri Lâu cả gan làm loạn, dám xuất hiện ở Tiễn Thủy Thành, vậy thì có lý do gì mà không giết? Hắn rất không thích địa bàn của mình có người khác chen chân vào, ng hắn không cho phép có nam tử xa lạ xuất hiện bên cạnh nữ nhân của mình vậy.

“Theo ta đi!”

Lúc này, Kiếm Trần Tâm hóa thành kinh hồng, xông vào trong Tiễn Thủy Thành.

Lôi Thiên Sơn vội vàng đuổi theo.

Sau khi đáp xuống một ngõ nhỏ không người, hai người đổi thành đi bộ, dọc theo đường đi như chẳng có mục tiêu, nhưng lại đi vô cùng chuẩn. Cuối cùng đi đến một chỗ, Nhất Thủy Học Viện trong Tiễn Thủy Thành.

Phụ thuộc của Long Môn!

Thế lực ngũ tinh Nhất Thủy Học Viện!

Lôi Thiên Sơn nhướng mày, hỏi: “Ngươi xác định là ở đây?”

“Không ngờ chứ? Thật ra thì thì ta cũng không ngờ được, tại sao phụ thuộc của Long Môn lại trở thành lâu chủ Tẫn Tri Lâu? Nguyên do trong này chỉ sợ chỉ có bắt lấy viện trưởng của Nhất Thủy Học Viện mới có thể biết được.” Kiếm Trần Tâm đi vào cửa, nhàn nhã đi dạo trong đó.

Bên đường có học viên trong học viện đi qua, người muôn hình muôn vẻ, thực lực cao thấp không đều, nhưng không ai quan tâm đến hai người Kiếm Trần Tâm.

Không đến một hồi, hai ngươi đã đứng dưới Nhất Thủy Lâu.

Lúc này, viện trưởng của Nhất Thủy Học Viện đang ở trên đó.

...

Nhất Thủy Lâu.

Trong phòng trên tầng cao nhất, viện trưởng Nhất Thủy Học Viện đang ngồi trên ghế, tay cầm lấy một bản Bất Hủ Nhật báo, thỏa mãn nhìn. Ánh mắt ấy, giống như là nhìn con của mình, tràn đầy cưng chiều, cũng tràn đầy yêu thương.

Trên thực tế thì mấy ngày này hắn đã xem Bất Hủ Nhật báo không dưới trăm lần, mỗi một bài văn nhìn tới nhìn lui không dưới trăm lần.

Nhưng vẫn chưa đủ!

Mỗi khi rảnh rỗi thì hắn muốn đọc Bất Hủ Nhật báo.

Vừa vuốt chòm râu bạc trắng, vị viện trưởng Nhất Thủy Học Viện này vừa cười đọc Bất Hủ Nhật báo. Một nữ tử trẻ tuổi đứng bên cạnh hắn, chân mày to, mắt hạnh, da trắng như ngọc, miệng mỉm cười, nhìn rất là động lòng người.

Người này chính là con gái duy nhất của viện trưởng Nhất Thủy Học Viện, Nhất Nghi.

“Ngài cũng đọc không dưới trăm lần rồi, sao vẫn còn liên tục đọc vậy?” Mấy ngày nay, Nhất Nghi càng ngày càng khó hiểu phụ thân mình.

“Bởi vì nó là một thứ có thể thay đổi thế giới, đừng xem nó chỉ là một trang giấy thật mỏng, nhưng nó lại chứa mộng tưởng của vi phụ. Lão phu giống như đã thấy được tương lai, thấy được thịnh thế, hậu nhân không bước chân ra khỏi nhà mà vẫn biết được chuyện thiên hạ.”

Lúc này, vị viện trưởng của Nhất Thủy Học Viện này vô cùng xúc động, trong đầu ước mơ về tương lai, nội tâm già cỗi nhưng lại tỏa ra nhiệt tình của tuổi trẻ.

Hắn cũng từng là thanh niên, đã từng thích theo đuổi biết tất cả, lực lượng, nữ nhân và quyền lực vân vân. Nhưng mà khi tuổi thanh xuân mất đi, hắn giấu hết tất cả những thứ này trong lòng, giấu cực kỳ sâu, nếu không có người nhắc nhở thì hắn cũng quên phần mộng tưởng sáng chói đó.

Bây giờ ánh sáng hi vọng tỉnh lại mộng tưởng của hắn, sinh thời, hắn muốn cho người đọc Bất Hủ Nhật báo càng ngày càng nhiều.

Ầm!

Cửa phòng viện trưởng đột nhiên bị đá ra.

Lôi Thiên Sơn cất bước đi đến, vừa đi vừa vỗ tay: “Nhất Kiếm, lão bất tử ngươi đúng là khiến cho ta rất kinh ngạc. Lần trước khi thấy ngươi, ngươi vì Long Môn ta trừ đi một cái họa lớn trong lòng, lòng trung thành nhật nguyệt chứng giám. Bây giờ mới mấy năm không thấy, sao ngươi lại thay đổi lớn như vậy?”

“Môn chủ!”

Vị lão viện trưởng này giật mình, Bất Hủ Nhật báo trong tay rơi xuống.

Sao lại như vậy?

Hắn tự cho là mình đã giấu kĩ lắm.

Công xưởng in Bất Hủ Nhật báo hắn đặt ở trong lòng đất của Nhất Thủy Học Viện, đó là chỗ mà trừ hắn và nữ nhi của hắn thì không có một người thứ ba biết được.

“Lôi huynh, ta nói không sai chứ? Lão gia hỏa này chính là lâu chủ Tẫn Tri Lâu.” Sau đó, Kiếm Trần Tâm nở một nụ cười không có ý tốt đi vào.

Trong nháy mắt khi Kiếm Trần Tâm đi tới, Nhất Kiếm trực tiếp mở mạch môn ra, một đạo kiếm khí hình mâm tròn bổ thẳng tới. Sau đó hắn kéo nữ nhi của mình ra sau lưng, quăng ra cửa sổ: “Nhất Nghi, đi nhanh lên!”

Nhất Nghi kinh hô: “Phụ thân, chúng ta cùng đi!”

Bình Luận (0)
Comment