Lôi Thiên Sơn hoàn toàn không ngờ tới, trừ Đao Ma ra thì Bất Hủ Tông vẫn còn có cường giả thượng cảnh!
Đây không phải là nội tình mà chỉ có thế lực ngũ tinh cự đầu mới có được sao?
Một Bất Hủ Tông mới quật khởi thì sao lại có được nội tình như vậy được?
Kiếm Trần Tâm thấy cảnh này thì sắc mặt cũng thay đổi, sau đó thì nghe Lôi Thiên Sơn hô: “Mau tới giúp ta!”
“Long Môn Vô Sinh Trận này của ngươi, ta đi vào thì không phát huy ra thực lực được.” Mặc dù Kiếm Trần Tâm gấp gáp nhưng cũng không dám xông vào.
Trên mặt Lôi Thiên Sơn lập tức tràn đầy đắng chát, Kiếm Trần Tâm không dám đi vào, hắn cũng không dám đóng Long Môn Vô Sinh Trận lại.
Nếu như đóng lại, không có áp chế thì sợ là Yêu Thần trước mắt sẽ càng mạnh mẽ hơn nữa.
Với cường độ công kích của đối phương bây giờ thì hắn vẫn có thể liều một lần, tạm thời sẽ không rơi xuống hạ phong, một khi đóng Long Môn Vô Sinh Trận lại thì chắc chắn đối phương có thể nghiền ép hắn!
Nhưng nếu không đóng lại, một mình hắn đối phó Yêu Thần trước mắt thì sớm muộn gì cũng sẽ thua.
Lúc này, hắn nghe Kiếm Trần Tâm hô: “Nhanh chóng đóng Long Môn Vô Sinh Trận lại, có lẽ hai người chúng ta có thể liều một phen!”
Lôi Thiên Sơn do dự.
Đóng hay không đóng lại?
Đang lúc Lôi Thiên Sơn lưỡng lự thì Mộc Long nói.
“Năm trăm điểm nhiệm vụ tông môn này, ta nhận!”
Dứt lời, Mộc Long vứt trường thương màu vàng kim mà long trảo đang nắm đi, sau đó nhanh chóng thu long trảo màu xanh lại.
trong nháy mắt khi long trảo màu xanh tan biến, Mộc Long chậm rãi nhắm mắt lại, toàn thân như đọng lại, ngay cả gió cũng không thổi rung được râu xanh của hắn. Cảnh tượng này đập vào mắt Lôi Thiên Sơn, khiến cho khó hiểu.
Tại sao đột nhiên bất động?
Bá!
Mộc Long đột ngột mở to mắt!
Lôi Thiên Sơn giật mình!
Trong nháy mắt khi Mộc Long mở mắt, trong đôi mắt thất thải sặc sỡ phóng ra yêu khí màu xám nhạt, một luồng khí tức chưa bao giờ xuất hiện ở thế giới này dần dần hiện ra, yêu lực mênh mông như biển cả của Mộc Long cũng bộc phát ra trong nháy mắt.
Yêu lực mênh mông hóa thành yêu khí phóng ra, tràn ngập trong toàn bộ Long Môn Vô Sinh Trận, chỉ trong mấy hơi, trong Vô Sinh Trận, ngoại trừ Diệp Vô Hoan ra thì tất cả đều bị bao phủ, nhưng như vậy còn chưa phải là kết thúc, kinh khủng chân chính phủ xuống.
Người trong trận đều ngơ ngẩn.
Dưới trướng Long Môn, mấy ngàn tên cường giả Trấn Nhạc Cảnh, không một người may mắn thoát khỏi.
Bị yêu khí bao trùm, hai con ngươi của bọn họ dần dần bị màu xám chiếm lấy, sau đó giống như Mộc Long lúc nãy, đứng tại chỗ không nhúc nhích tí nào, giống như là cọc gỗ.
Giờ phút này, tuy không phải là đêm đen nhưng yêu khí màu xám bao phủ xuống, toàn bộ Long Môn Vô Sinh Trận yên tĩnh như tử thành trong đêm đen.
“Hóa ra yêu pháp là như thế này!” Nhìn cảnh tượng trước mắt, lại cảm nhận được tinh khí của tất cả những người này đều nằm trong lòng bàn tay, Mộc Long nhịn không được kinh hãi không thôi.
Trong Nữ Oa truyền thừa mà hắn nhận được cũng có ghi chép về tinh khí.
Cho dù là cảnh giới gì thì cũng đều dựa vào tinh khí sống sót.
Không có tinh khí thì sẽ chết.
Đương nhiên, người càng mạnh mẽ thì tinh khí càng mạnh, tinh khí cũng không phải là đã hình thành thì không thay đổi.
Vừa rồi hắn chỉ muốn thử xem uy lực của yêu pháp này, xxem có thể trực tiếp rút tinh khí của Lôi Thiên Sơn ra hay không, khiến cho hắn chết dưới yêu pháp. Mặc dù kết quả không thành công nhưng hắn hoàn toàn không ngờ được vừa ra tay thì có thể khống chế mấy ngàn tên cường giả Trấn Nhạc Cảnh của Long Môn trong Long Môn Vô Sinh Trận.
Hắn có cảm giác, chỉ cần mình đồng ý thì tinh khí của mấy ngàn người sẽ bị mình rút đi trong nháy mắt, mấy cường giả Trấn Nhạc Cảnh này sẽ chết trong vô hình.
Yêu pháp, quả là khủng bố!
Tông chủ cũng không có khuếch đại sự thật.
Lực lượng này hoàn toàn khác với lực lượng mà hắn đã thấy!
Nó bỏ qua linh thể!
Bỏ qua Trấn Nhạc hộ giáp!
Bỏ qua mạch khí hộ thuẫn!
Bỏ qua bất cứ mạch thuật phòng ngự nào!
Trong lúc Lôi Thiên Sơn ngẩn người, Mộc Long lẩm bẩm: “Lôi Thiên Sơn, nếu ta không thể trực tiếp rút ra tinh khí của ngươi, vậy thì ta sẽ đưa tinh khí của mấy ngàn người này cho ngươi, nhận lấy đi.”
Tinh khí của mấy ngàn người rót vào trong cơ thể, hắn không tin là Lôi Thiên Sơn sẽ chịu được!
Hô!
Yêu khí hóa gió, phiêu đãng trong Long Môn Vô Sinh Trận, những người đang đứng im bất động đó, từng người lần lượt ngã xuống.
Trong khoảnh khắc ngã xuống đất, thân thể của bọn họ nhanh chóng khô quắt lại như que củi, như là cành khô hong gió. Theo sau đó, trong vành môi hơi khô héo của bọn họ, từng đạo từng đạo lưu quang màu bạc bay ra, bay lên không như mưa sao băng.
Sau đó chúng nó lại hóa thành tinh linh, không chút kiêng kỵ bay múa lung tung trên không trung, sau đó dưới sự điều khiển của Mộc Long, tất cả đều bay thẳng tới chỗ Lôi Thiên Sơn.
Bá!
Bá!
Trong khoảnh khắc này, không khí trở nên cực kỳ lạnh lẽo.
“Thứ quỷ gì?” Lôi Thiên sơn giật mình, khoát tay, trường thương màu vàng kim xa xa bay trở về trong tay hắn.
Trường thương lập tức vung lên, mũi thương màu vàng kim tung hoành bốn phương!
Nhưng mà khi mũi thương màu vàng kim có thể phá núi dẹp rừng này tiếp xúc với từng sợi lưu quang đó thì lại xuyên thẳng qua.
Mũi thương màu vàng kim hoàn toàn không đụng tới những lưu quang đó.
Sau đó, Lôi Thiên Sơn phóng ra mạch thuật phòng ngự, cầm thương ngưng tụ kim thuẫn trước mặt.
Thuẫn này có thể ngăn cản công kích của cường giả trung cảnh, cho dù là ngăn không được mạch thuật của cường giả thượng cảnh công kích nhưng cũng sẽ không khiến cho hắn bị thương.
Nhưng mà, những lưu quang đó lại xuyên qua hộ thuẫn!
Lôi Thiên Sơn giật mình, trong lòng sinh ý rút lui, bởi vì những thứ không biết là đáng sợ nhất, thậm chí hắn còn không biết nên ngăn cản công kích của đối phương như thế nào.
Lại thêm kẻ địch trước mắt là tồn tại thượng cảnh, vậy thì lại càng không thể tiếp tục nữa.
“Không thể đánh nữa!”