Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 145 - Chương 145 - Thần Kỳ! Rất Thần Kỳ!

Chương 145 - Thần Kỳ! Rất Thần Kỳ!
Chương 145 - Thần Kỳ! Rất Thần Kỳ!

Tuy Lý Lỗi nghe không hiểu nội dung, nhưng lại hiểu được ý tứ của Trần Khánh.

Nói cách khác, sau khi đổ mồ hôi, mẹ của gã có thể dễ chịu hơn!

Có lời này, khiến cho trái tim vẫn một mực treo cao trong lòng Lý Lỗi, cuối cùng cũng trở nên nhẹ nhõm hơn, có thể thở phào một hơi rồi.

Gã rất sợ hãi.

Lúc này, sau khi Lý Lỗi hồi tưởng lại những gì bản thân đã gặp phải trong ngày hôm nay, gã đều cảm nhận được một loại bừng tỉnh tựa như đã cách mấy đời.

Ngay tức khắc, một chút mệt mỏi, uể oải nảy lên trong lòng.

Rõ ràng hôm nay gã chẳng làm chuyện gì cả, nhưng bỗng nhiên lại có cảm giác vô cùng buồn ngủ.

Nhưng quá trình trị liệu còn chưa chấm dứt, Lý Lỗi cũng không dám ngủ. Gã lắc lắc đầu, cố gắng dùng ý thức chống đỡ thân thể của chính mình.

"Lại thực sự giảm xuống rồi..." Cùng lúc ấy, ở bên ngoài bức rèm, Đường Khâu cũng nghe được những lời Trần Khánh vừa nói.

Tuy gã và Lý Lỗi giống nhau, cũng nghe không hiểu Trần Khánh đang nói cái gì, nhưng hơn Lý Lỗi ở một điểm, gã có thể thông qua máy theo dõi các dấu hiệu sinh tồn, để nhìn một cách trực quan về tình huống cơ bản của mẹ Lý Lỗi.

Lúc này, nhiệt độ cơ thể bà đã bắt đầu giảm xuống với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, song song với đó, các dạng chỉ số như huyết áp, mạch đập, độ bão hòa oxy trong máu… đều đang có xu hướng chậm rãi trở về mức bình thường.

Thần kỳ!

Rất thần kỳ!

Đây là lần đầu tiên Đường Khâu mượn dùng dụng cụ để quan sát toàn bộ quá trình trị liệu của một vị bác sĩ trung y.

Tuy ở giữa có một tấm mành che khiến cho Đường Khâu không thể trực tiếp nhìn thấy thủ đoạn trị liệu của Trần Khánh, nhưng gã vẫn có thể tưởng tượng được, khẳng định là hắn trị liệu thông qua châm kim rồi.

Nói vậy, kể cả gã có chứng kiến toàn bộ quá trình thì kết quả cũng chẳng khác gì nhau, bởi vì gã vốn không hiểu mấy kỹ xảo châm kim này.

Nhưng có vẻ như tốc độ trị liệu của món đồ chơi này lại nhanh hơn thuốc men của bọn họ, thật không biết nguyên lý của nó là gì.

Ừm, hôm nào phải mua một cuốn Hoàng Đế Nội Kinh về nhìn xem!

Lại ba, bốn phút đi qua, Trần Khánh thấy mạch tượng của người bệnh dần trở nên vững vàng, hắn cũng không do dự, lập tức rút những ngân châm đang kích thích bệnh nhân đổ mồ hôi ra.

Phải biết rằng, mồ hôi là tâm dịch (dịch thể trong tim), không thể cho chảy đi quá nhiều, nếu không cơ thể người bệnh cũng xảy ra vấn đề.

Nếu nhiệt tà đã được bài trừ rồi, tâm hoả bắt đầu nhận được chất dinh dưỡng tới từ những cơ quan nội tạng khác, như vậy hiện giờ, chỉ còn lại vấn đề tâm huyết quản cần phải xử lý.

Sau đó, Trần Khánh lại dùng Thiêu Sơn Hỏa!

Kỳ thật Trần Khánh cũng không cần phải quan tâm tới chứng bệnh này, chỉ cần nhiệt tà bị bài trừ đi, người bệnh cũng có thể tỉnh lại rồi, và không cần phải làm gì thêm, đám người Lý Lỗi nhất định sẽ cảm kích hắn.

Nhưng Trần Khánh lại mắc một chút chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, chính là hắn không quen nhìn trong thân thể người bệnh có một chút bệnh trạng nào.

Nếu Trần Khánh biết mà không chữa trị, khẳng định là khi trở về cả người hắn sẽ vô cùng khó chịu, buổi tối ngủ cũng không yên ổn, nhẹ nhàng.

Trần Khánh cũng biết, bản thân hắn có bệnh, nhưng nói chung là bệnh này cũng không cần phải cứu chữa.

Lại là một đợt lưu loát thi châm, Thiêu Sơn Hỏa vận chuyển qua mười mấy huyệt vị.

Dưới cảm giác nóng bỏng thêm vào, khẳng định là hàn thấp chiếm cứ bên trong tâm huyết quản của người bệnh sẽ giảm bớt. Chờ sau khi khí huyết có chút thông thoáng, nó sẽ mang tới tác dụng không nhỏ cho quá trình hồi phục tâm hỏa của bà ấy.

Trần Khánh làm xong hết thảy những chuyện này, mới vừa lòng rút châm ra.

Lúc ấy, hắn mới phát hiện, rõ ràng bản thân đang ở trong phòng có mở điều hòa, nhiệt độ ổn định, thế nhưng phía sau lưng lại ướt đẫm từ lâu.

"Được rồi, nhanh lau mồ hôi toàn thân cho người bệnh, hay một bộ quần áo khác, tránh bị cảm lạnh. Phỏng chừng qua hơn mười phút nữa, bà ấy có thể tỉnh lại rồi. Sau khi người bệnh tỉnh lại, cổ họng sẽ có chút không thoải mái, về nhà hai người mua một chút hạt sen bách hợp, nấu thành cháo cho bà ấy uống hai lần, bệnh trạng này có thể khôi phục trở lại." Trần Khánh dặn dò nói.

Lý Lỗi vừa đỡ mẹ của mình nằm xuống, lập tức cúi đầu với Trần Khánh: "Bác sĩ Trần, cám ơn, cám ơn, cám ơn..."

Trần Khánh lập tức cầm hai tay gã, nâng dậy: "Đừng làm như vậy, bà ấy khỏe lại là được."

Hắn không quá quen với những trường hợp như vậy.

Lý Lỗi đáp lại một câu trong khi hai hàng lệ nóng đang chực trào ra khỏi hốc mắt. Gã cố gắng hết mức, không để cho bản thân quá mức thảm hại, nhếch nhác, lại nói: "Bác sĩ Trần, tôi không nói mấy câu quái dị khác nữa, chỉ muốn hỏi cậu rằng, tiền thuốc men bao nhiêu, cậu cứ trực tiếp nói cho tôi biết. Tôi lập tức trả cho cậu."

Trần Khánh cười nói: "Được, tiền đăng ký châm cứu, thuốc đỏ, anh trực tiếp chuyển khoản qua Wechat cho tôi là được?"

Lý Lỗi cầm di động, vẻ mặt mờ mịt nhìn Trần Khánh: "Không phải chứ, bác sĩ Trần, cậu có nói đùa với tôi hay không, chỉ có hai trăm hai thôi sao? Cậu có biết ở một ngày trong phòng bệnh này, cần phải chi bao nhiêu tiền không?"

Trần Khánh cười nói: "Đây là quy định của Hán Y Đường chúng tôi, một lần châm cứu giá hai trăm. Tôi cũng không thể tùy tiện phá vỡ quy định được. Mặt khác, tuy bệnh cảm nắng của mẹ anh đã được chữa rồi, nhưng vấn đề tâm huyết quản, lại không phải trong một sớm một chiều có thể khôi phục lại được. Nếu anh tin tưởng tôi, hãy đưa bà ấy đến Hán Y Đường khám xem sao. Nhưng phí tổn của một lần thăm khám toàn diện, cũng không rẻ đâu!"

Đầu năm nay, phần lớn người tìm đến bác sĩ trung y xem bệnh, đều người đã kéo dài bệnh trạng trong thời gian khác lâu rồi, hoặc là ở bệnh viện khám không ổn lắm, mới chạy tới bác sĩ trung y thử xem.

Kết quả chính là cần phải tốn thật nhiều thời gian điều trị. Nếu châm cứu một lần thu tới một, hai ngàn, trong khi có rất nhiều người bệnh cần phải châm tới cả chục lần, không có một, hai vạn, người đó còn tới khám trung y nữa hay không?

Cho nên, với dân chúng bình thường, châm cứu một lần hai trăm đã có chút đắt đỏ rồi.

Đương nhiên, so sánh với tiêu chuẩn thu phí của tây y, khẳng định là tiểu vu kiến đại vu.

Bình Luận (0)
Comment