Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 151 - Chương 151 - Dùng Bản Thân Thử Thuốc!

Chương 151 - Dùng Bản Thân Thử Thuốc!
Chương 151 - Dùng Bản Thân Thử Thuốc!

"Yên tâm đi, ta sẽ không vượt quá chức phận, huống chi trong đầu ta có ý tưởng gì, khẳng định các ngươi đều biết cả, đúng không nào." Trần Khánh cười nói.

"Ngươi muốn chúng ta giúp ngươi sao?" Sau khi Tâm hoả cảm nhận tinh thần của Trần Khánh, nó lập tức đọc được những gì hắn đang suy nghĩ.

"Đúng, từ thật lâu trước kia, ta đã muốn thử dùng thân thể của chính mình để thí nghiệm thuốc rồi, nhưng muốn thực hiện chuyện này thực sự quá khó khăn. Sau khi thuốc tiến vào trong thân thể, liều lượng bao nhiêu, có thể gây nên loại tác dụng gì, hướng đi của dược tính là gì, cùng với phản ứng của ngũ tạng đối với dược liệu… vân vân, có quá nhiều vấn đề cần đi cân nhắc và giải quyết. Nhưng có các ngươi ở đây, mọi chuyện sẽ khác, có một vài vấn đề, ta không cần đi cân nhắc mà có thể trực tiếp tìm được đáp án từ phía các ngươi!" Trần Khánh cười nói.

Phải biết rằng, chuyện các bác sĩ trung y thí nghiệm thuốc cũng không phải điều gì mới mẻ!

Ở thời điểm vừa bắt đầu học trung y, bọn họ sẽ luyện tập phương pháp dựa vào vẻ bề ngoài để phân biệt rõ dược liệu, rồi ngửi hương vị của chúng nó, cùng với sau khi nếm thử, mới có thể cảm thụ được hướng đi dược tính.

Phải biết rằng, từ xưa đến nay, trung y đều có truyền thống lấy chính mình ra để thí nghiệm thuốc. Bởi vì chỉ có chính mình uống vào không làm sao, mới có thể yên tâm kê đơn cho người bệnh uống vào.

Khi Trần Khánh còn nhỏ, hắn cũng từng nếm thử dược liệu, đương nhiên, mùi vị của chúng chẳng dễ chịu lắm đâu, bởi vì xét về mặt tổng thể, thuốc Đông y thực sự rất khó uống.

Hơn nữa còn có một vài loại dược liệu, sau khi uống vào người, còn có thể làm cho bản thân rơi vào tình trạng miệng nôn trôn tháo, có thể nói, khi dùng một lượng thuốc sai lầm, bản thân mình cũng sẽ vô cùng khó chịu.

Đương nhiên, khẳng định không có là nguy hiểm về sinh mệnh.

Nhiều nhất chỉ khó chịu một hồi là ổn thôi.

Quay lại vấn đề, từ sau khi Trần Khánh biết được bản thân cũng có thể kết nối cùng ngũ tạng của chính mình, gần như là phản ứng theo bản năng, hắn muốn đi thử dược.

Vì sao?

Bởi vì phần cốt lõi của đơn thuốc Đông y chính là liều lượng!

Trong cuốn Thương Hàn Tạp Bệnh Luận, có rất nhiều phương thuốc hiệu quả vô cùng tốt, nhưng vì sao ở thời điểm vài vị bác sĩ trung y bốc thuốc cho người bệnh uống vào, lại chẳng mang lại được một chút hiệu quả nào?

Bởi vì liều lượng!

Danh y đại sư Lý Hỏa từng nói, bí phương bất truyền trong đơn thuốc trung y nằm ở liều lượng!

Trung y, trải qua mấy ngàn năm truyền thừa, thay đổi vô số triều đại, lại gặp phải quá trình thế nhân thay đổi đơn vị trọng lượng, cũng khiến cho liều lượng trong đơn thuốc trung y xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Tuy ở hiện tại đã xuất hiện một loại nhận thức phổ biến, ví dụ như cách nói 1 chỉ tương đương với 5 khắc.

(Mười chỉ bằng một lượng, 16 lượng bằng một cân, 1 khắc = 1 gram)

Nhưng lại có vị bác sĩ trung y khác cho rằng, một tiền phải tương đương với 3.75 khắc.

Lưu Cầu bên kia có một vị bác sĩ trung y tên là Nghê Hiệp. Người này từng công khai nói rằng, trong phương thuốc cổ truyền 1 tiền đại khái là 3.3 khắc.

(Vương quốc Lưu Cầu là một vương quốc thống trị phần lớn quần đảo Ryukyu từ thế kỷ 15 đến thế kỷ 19. Các vua Lưu Cầu đã thống nhất đảo Okinawa và mở rộng lãnh địa vương quốc đến quần đảo Amami là một phần của tỉnh Kagoshima ngày nay, và quần đảo Yaeyama gần Đài Loan)

Dù cách nói của mọi người đều không giống nhau, nhưng miễn là tất cả đều chuyên nghiệp, thì có chênh lệch một chút cũng không thành vấn đề, nhiều một, hai khắc hay thiếu một, hai khắc cũng chẳng ảnh hưởng tới toàn cục.

Dù sao người bệnh mang thuốc về, còn phải bỏ thêm nước vào nấu, và quá trình này còn có hao tổn cơ mà.

Nhưng liều lượng cơ sở không xuất hiện sai lầm, lại không có nghĩa là phương thuốc nhất định sẽ hữu dụng.

Mỗi người sẽ có bệnh trạng khác biệt, đương nhiên liều lượng mà bọn họ cần cũng sẽ khác biệt.

Và nên gia giảm như thế nào, đã trở thành một môn bắt buộc trong quá trình học tập về đơn thuốc trung y.

Mà thí nghiệm thuốc chính là phương án tốt nhất để nắm vững được môn học vấn này!

Ngươi cần phải biết được, sau khi những dược liệu này tiến vào thân thể, đến tột cùng là bản thân sẽ có cảm giác như thế nào, dược tính của nó sẽ đi đến nơi đâu, hiệu quả trị liệu đạt được ở trình độ như thế nào, và thương tổn nếu có sẽ lớn đến mức nào, ngươi mới đủ khả năng căn cứ vào phản ứng của người bệnh để phán đoán liều lượng gia giảm dược liệu.

Đồng thời, ngươi cũng có thể dựa theo phản ứng của người bệnh, để nhìn ra vị dược nào trong phương thuốc này có thể dùng được, còn vị dược nào là sai lầm.

Có khả năng, ngươi sẽ cho rằng, tất cả dược tính cùng với phản ứng sau khi uống vào của thuốc Đông y, đều được viết đầy đủ trong sách giáo khoa rồi, chỉ cần nhớ kỹ nội dung trên sách giáo khoa không phải đã tốt rồi sao?

Nhưng mà, con người trưởng thành, thời đại thay đổi.

Thể chất của con người hiện tại có giống trước kia hay không?

Có lẽ dược tính không hề biến hóa, nhưng phản ứng sau khi tiến vào thân thể con người thì sao?

Lấy một ví dụ đơn giản thế này: cùng là phong hàn cảm mạo, nhưng có người chỉ cần uống một thang Tiểu Sài Hồ Thang, sẽ hiệu quả tức thì tựa như dựng sào thấy bóng, nhưng có vài người uống vào lại không phản ứng.

(Tiểu Sài Hồ Thang: chủ trị chứng thương hàn thiếu dương, và phụ nữ bị chứng nhiệt nhập huyết thất)

Đó chính là tầm quan trọng của vấn đề am hiểu liều lượng!

Nhưng làm như thế nào mới có thể kê ra liều lượng tuyệt đối chính xác đây?

Ngoại trừ học thuộc lòng nội dung trên sách giáo khoa, cũng chỉ có một cách khác là tự mình nếm thử một lần.

Phương pháp này thực ngốc, lại không nhanh chóng bằng học thuộc lòng nội dung trên sách giáo khoa, nhưng loại biện pháp ngốc nghếch này, lại có thể khiến cho Trần Khánh vĩnh viễn nhớ kỹ cảm giác sau khi thuốc Đông y tiến vào thân thể, loại khắc sâu này còn có hiệu quả hơn nhiều so với học thuộc lòng.

Quả thật, nếu Trần Khánh không có năng lực kết nối cùng ngũ tạng, hắn cũng chỉ có thể làm như những bác sĩ trung y khác, nhưng hiển nhiên hắn đã có năng lực này, thì hoàn toàn có thể thông qua phương thức dùng bản thân để thí nghiệm thuốc đến làm phong phú kinh nghiệm của chính mình.

Từ đó, khi thực hành trên phương diện lâm sàng, kê đơn cho người bệnh, hắn có thể bớt phạm sai lầm, thậm chí còn không hề có sai lầm, mỗi lần đều có thể kê ra phương thuốc hoàn mỹ nhất.

Dùng phương thuốc chính xác nhất và thời gian nhanh nhất, hoàn toàn chữa khỏi cho người bệnh!

Chẳng phải tuyệt vời quá hay sao!

Bình Luận (0)
Comment