Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152 - Hán Y Đường Phát Dược!

Chương 152 - Hán Y Đường Phát Dược!
Chương 152 - Hán Y Đường Phát Dược!

"Rõ ràng có thể thêm điểm tăng lên y thuật, vì sao ngươi cứ muốn làm loại chuyện cố sức mà chẳng đạt được kết quả tốt này?" Tâm hoả hỏi.

Trần Khánh cười nói: "Ngươi đã biết cả rồi, còn hỏi ta?"

"Chỉ là thí nghiệm thuốc mà thôi, ngươi cho rằng làm như vậy có thể tăng thêm vài điểm thuộc tính ư?" Tâm hoả có chút bực bội.

Tên “chủ nô gian ác” này, vì đẩy nhanh tốc độ, còn muốn bắt nhóm ngũ tạng bọn chúng đi làm công cụ cho mình.

Thứ người gì không biết!

Nếu không phải nể mặt Trần Khánh là chủ nhân của chúng nó, tâm hoả đã sớm chửi cho hắn thúi đầu luôn rồi!

Trần Khánh lập tức chuyển giọng thương lượng: "Ý các ngươi thế nào? Cho ta một câu trả lời chắc chắn có được hay không?"

Can tỳ phế thận lập tức quét ánh mắt nhìn về phía tâm hoả.

Tâm hoả bực bội vô cùng, lập tức bĩu môi hỏi hắn: "Thế đồng ý làm thì chúng ta có chỗ tốt gì?"

Chỗ tốt sao?

Trần Khánh ngập ngừng một chút, mới thăm dò hỏi: "Nếu không, từ hôm nay trở đi, ta sẽ dưỡng sinh?"

Tâm can tỳ phế thận lập tức nói: "Nói chuyện nhất định phải giữ lời, không được chơi xấu! !"

Trần Khánh hắc hắc cười nói: "Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, sáng sớm ngày mai ta nhất định sẽ luyện Thái Cực!"

Nói đến mới nhớ, hình như hắn đã bỏ mặc món đồ chơi này hơn một năm nay rồi.

"Thành giao!"

...

Một đêm đi qua, năm giờ sáng hôm sau, Trần Khánh đã thức dậy.

Mùa hè mặt trời luôn mọc sớm như vậy, Trần Khánh còn chưa kéo rèm cửa ra, đã nhìn thấy một mảnh ánh sáng mặt trời chói lóa.

Ngày hôm qua hắn đã nhận lời với nhóm ngũ tạng của mình, kể từ hôm nay trở đi, ngày nào hắn cũng tập dưỡng sinh.

Đàn ông ấy mà, sao có thể lừa ngũ tạng của chính mình được???

Cho nên, sau khi Trần Khánh rời giường rửa mặt một phen, hắn liền bắt đầu luyện Thái Cực.

Đừng coi thường Thái Cực, tuy nhìn từ bên ngoài, món đồ chơi này cứ yếu ớt ẻo lả sao sao ấy, nhưng khi bắt đầu luyện tập, mỗi một động tác đều nghiêm túc phát lực, chỉ sợ thể lực của bản thân chẳng đủ để thực hiện mấy động tác đã phải ngừng để thở rồi.

Ở thời điểm Trần Khánh mười mấy tuổi, thể lực còn đang độ sung sức, nhưng luyện được nửa bài đã thở không ra hơi rồi.

Qua đó cũng đủ hiểu thứ này không có đơn giản như vẻ bề ngoài của nó đâu!

Trần Khánh luyện chừng bốn mươi phút, mới thu công, sau khi thay đổi một bộ quần áo, lại bỏ ra chừng nửa tiếng, hắn đã đi tới Hán Y Đường.

Sở dĩ hắn đến sớm như vậy, là bởi vì hôm nay Hán Y Đường sẽ bắt đầu tặng dược.

"Trần Khánh, bên này." Vương Xuân Lam vẫy vẫy tay gọi hắn.

Hôm nay, gần như các bác sĩ trong Hán Y Đường đều đến đông đủ.

Đây cũng không phải thông lệ hay quy tắc của Hán Y Đường, mà là mọi người nguyện ý đi tới hỗ trợ.

Có lẽ đây là một trong những nguyên nhân vì sao tiền lương của Hán Y Đường không cao, nhưng trung y viện nho nhỏ ấy vẫn đủ sức làm cho rất nhiều bác sĩ cam tâm tình nguyện phấn đấu vài chục năm tại nơi này.

“Hôm nay là ngày duy nhất Huệ Dân Đại Dược Đường mở ra chương trình hoạt động hội viên! ! Mua đủ 58 đồng, được tặng 20 quả trứng gà! Mua đủ 116 đồng, tặng 40 quả trứng gà! Mua đủ 232, tặng hai hộp nước Hoắc Hương Chính Khí! Cơ hội hiếm có, cần nắm chắc ngay, mọi người nhanh đến mua nha!"

...

"Hán Y Đường tặng thuốc được điều chế theo đơn thuốc Đông y giải nhiệt, mỗi ngày uống một lần có thể phòng ngừa bị cảm nắng, nhận miễn phí, nhận miễn phí. Mọi người mau tới nha!"

...

Vào thời khắc này, nửa con phố lại chia thành hai thế giới, nhưng vẫn thể hiện đầy đủ diện mạo chân thực của nhân tình ấm lạnh.

Những người dân đi ngang qua Hán Y Đường, vừa vặn nhìn thấy bọn họ miễn phí phát thuốc, lập tức luôn miệng nói lời cảm tạ.

Trong số những người này, cũng có dân cư vốn sống ở gần đây, bọn họ đã chứng kiến Hán Y Đường phát thuốc miễn phí không biết bao nhiêu lần, cho nên đối với bọn họ, những chuyện kiều nảy đã sớm tập mãi thành thói quen.

Nhưng đương nhiên, nên khen vẫn phải khen.

Nhất là so sánh với tiệm thuốc cùng phố kia, rõ ràng là Hán Y Đường càng thêm nhân tính hoá.

Chỉ tiếc, hiện giờ lại là xã hội của tiền xấu đuổi tiền tốt [1]. Dường như những điều tốt đẹp càng lúc càng khó tiếp tục sinh tồn!

[1] Trong kinh tế, định luật Gresham là một nguyên tắc tiền tệ nói rằng "tiền xấu đuổi tiền tốt". Ví dụ, nếu có hai hình thức hoá tệ trong lưu thông, mà được chấp nhận bởi luật pháp là có giá trị danh nghĩa tương tự, loại hoá tệ có giá trị hơn sẽ biến mất khỏi lưu thông.

Tiền tốt là tiền có ít khác biệt giữa giá trị danh nghĩa (ghi trên mặt đồng xu) và giá trị thực (giá trị của kim loại dùng để đúc, thường là kim loại quý, nickel, hoặc đồng). Mặt khác, tiền xấu là tiền mà giá trị hàng hoá thấp hơn nhiều giá trị danh nghĩa và được lưu thông cùng với tiền tốt, nơi cả hai dạng phải được chấp nhận ngang giá như là tiền pháp định.

Nghĩa là người ta sẽ có xu hướng dùng nguyên liệu giá trị thấp hơn mệnh giá của đồng tiền để tạo ra nó.

Tựa như hơn hai mươi năm về trước, chúng ta mua quạt điện có thể dùng được mười mấy năm không hư hỏng. Nhưng ở hiện tại, một chiếc quạt có thể chống đỡ được hai năm, đã là quạt có chất lượng tương đối tốt rồi.

Cũng giống như trường hợp của nhà xưởng quạt điện hiệu Camel trước kia vậy, bởi vì chất lượng sản phẩm của bọn họ quá tốt, nên triệt để đóng cửa mất rồi.

Trên thực tế, những vị hàng xóm láng giềng chung quanh không chỉ một lần nói chuyện phiếm với Trần Tùng, khuyên ông ấy rằng hình thức kinh doanh của Hán Y Đường không đúng, nếu ông ấy còn tiếp tục làm như vậy, sớm muộn gì nơi này cũng suy sụp thôi.

Ông muốn tiếp nối truyền thống trung y thì phải đảm bảo ngành nghề này có thể sinh tồn được, sau đó mới quan tâm tới những chuyện khác chứ?

Kết quả là Trần Tùng chỉ cười cười, không đáp lại, và đương nhiên, chuyện gì nên làm, ông ấy vẫn tiếp tục làm.

Thời gian lâu dần, tất cả mọi người đều biết bản thân không khuyên được Trần Tùng, bởi vậy không ai khuyên nhủ ông ấy nữa.

Nhưng mỗi khi bọn họ gặp người khác, luôn luôn nói chuyện với những người này rằng, ở phủ Giang Hạ có một trung y viện tên là Hán Y Đường, các bác sĩ ở nơi này đều rất có y đức.

Có lẽ bởi vì những người không hi vọng Hán Y Đường suy sụp này, vẫn còn tồn tại, mà Hán Y Đường vẫn đủ khả năng để chống đỡ cho tới ngày hôm nay.

Bình Luận (0)
Comment