Tình trạng này cứ diễn ra thường xuyên như vậy, khiến cho những bác sĩ mới ra trường, kiến thức không có mấy như bọn họ, chẳng những đã ném đi kiến thức trung y ở trường, tây y cũng không học được, ngày này qua ngày khác cứ làm những công việc lặp đi lặp lại, dẫn đến một tình trạng, đó là không còn ai cảm thấy nhiệt tình với công việc của mình nữa, thậm chí còn không có ý chí tự tìm tòi, nghiên cứu, trau dồi y thuật của mình thêm.
Suy cho cùng, mỗi khi bệnh nhân đến, chỉ cần bọn họ làm theo quy trình, không phạm sai lầm là được.
Tuy sự xuất hiện của Trần Khánh làm bọn họ rất không vui, nhưng sau khi hiểu rõ y thuật của hắn, quan niệm của mọi người đã thay đổi rất nhiều.
Chán ghét ít hơn, ngưỡng mộ nhiều hơn.
Nhất là trong quá trình chữa bệnh, Trần Khánh còn không hề cảm thấy ghét bỏ hay phiền phức, luôn tỉ mỉ mà giảng giải kiến thức trung y cho bọn họ, tựa như chỉ cần anh học tôi sẽ dạy, hoàn toàn không có ý nghĩ giấu giếm.
Hành động này của Trần Khánh đã khiến cho mấy người khác cảm thấy hối hận về những việc mình đã làm trước đó.
Cách làm này của Trần Khánh, khiến cho phòng tuyến không quá kiên cố của khoa nội một, gần như đã tan rã hoàn toàn.
Nói chính xác hơn là gần một nửa trong số hơn hai mươi bác sĩ của khoa nội một đều đứng về phía Trần Khánh.
Đương nhiên, những người này cũng không thể hình thành sức chiến đấu trong thời gian ngắn được, khoảng cách từ thời điểm này đến lúc bọn họ có thể ngồi tọa chuẩn cho bệnh nhân, còn cần một khoảng thời gian nữa.
Nhưng khoa nội một bọn họ có hai người là Trần Khánh và Tiết Thích Kiệt của khoa nội hai hỗ trợ, khẳng định là có thể mở rộng lượng tiếp chuẩn, nhất là trong khoảng thời gian Trần Khánh không đi làm.
Một tuần ba ngày, thời gian tọa chuẩn của Trần Khánh cũng không dài hơn những bác sĩ khác.
Nhưng chính ba ngày này, lại khiến cho không ít bệnh nhân đến trung y viện này đều biết đến tên hắn.
Và đương nhiên, bọn họ biết đến hắn đều vì hiệu quả chữa bệnh!
Đồng thời, danh tiếng của Trần Khánh trong nhóm bệnh nhân chỉ quanh đi quẩn lại trong hai nội dung chủ yếu này thôi, đó là hắn khám bệnh giỏi như thế nào và lấy chi phí rẻ như thế nào.
Cứ như vậy, mọi người truyền miệng nhau, khiến cho những người vốn chưa từng có ý nghĩ đến trung y viện này, cũng thay đổi suy nghĩ, rồi tranh nhau tìm đến khoa nội một khám bệnh, khiến cho khoa nội một cũng dần dần khôi phục lại một phần năm lượng tọa chuẩn ở thời điểm có cả bảy phòng khám đồng thời tọa chẩn.
Chỉ tiếc rằng con số khủng bố này chỉ có thể duy trì khi Trần Khánh tọa chuẩn, hơn nữa rất nhiều người đều kiên trì xếp hàng đến tận khi Trần Khánh tan làm, vẫn chưa đến lượt.
Loại thay đổi như vậy cũng thu hút được sự chú ý của rất nhiều chủ nhiệm cùng mấy người phó viện trưởng bên trong trung y viện.
Bọn họ thực sự không ngờ, dưới tình huống phần lớn các bác sĩ khác của khoa nội một đều vung tay mặc kệ, thì chỉ trong khoảng thời gian ba ngày ngắn ngủi, vị bác sĩ trung y trẻ tuổi do Khổng Học Quân mời đến này, lại có thể hiên ngang mà chống đỡ được lượng tiếp chẩn của khoa nội một, không để cho nó trực tiếp bị tê liệt.
Đúng vậy, loại tình huống này thực sự diễn ra ngoài dự đoán của bọn họ.
Tuy nhiên, cùng lúc đó, một nội dung hot search lại bỗng nhiên xuất hiện trên bảng xếp hạng tìm kiếm của Weibo.
【 Hai mươi năm trước, đại sư Quách Bạch Gia của y học Trung Quốc đã hại tôi biến thành tàn phế! 】
Đây là một bài viết được đăng tải trên tài khoản cá nhân, trong đó giải thích chi tiết về tình huống bản thân đối phương bị mắc bệnh truyền nhiễm ở Dự Châu như thế nào, sau khi bị bắt đến phòng cách ly điều trị, đã tiếp nhận quá trình điều trị như thế nào.
Phía dưới bài viết còn có giường bệnh, báo cáo kiểm tra, cùng với mấy tấm ảnh Quách Bạch Gia dẫn các bác sĩ tới khám bệnh cho đối phương.
Cả những chi tiết nhỏ nhặt nhất lẫn ảnh chụp đều có thể chứng minh rằng bài post này hoàn toàn không phải là tin đồn vô căn cứ.
Mà căn cứ theo miêu tả của bà ta, sau khi người này tiếp nhận điều trị của Quách Bạch Gia, đúng là bệnh truyền nhiễm của bà ta đã được chữa khỏi, nhưng ngược lại bà ta đã rơi vào cảnh tàn tật suốt đời.
Hai mươi năm sau, bà ta đã lựa chọn công khai vào thời điểm này.
Chỉ trong nháy mắt, sự xuất hiện của hot search này đã khiến Quách Bạch Gia trở thành trung tâm của dư luận.
Mấy người cư dân mạng biết hoặc không biết Quách Bạch Gia, đều bắt đầu bàn tán cuộc đời của ông.
Từ việc ông sinh ra ở đâu, học ở đâu, công tác ở bệnh viện nào, có giải thưởng gì, đã từng phát biểu những gì, trong quá trình nghiên cứu từng xuất hiện vấn đề gì, vân vân… đều được người ta bới móc ra cả.
Giờ khắc này, những người đang theo dõi câu chuyện, đều bắt đầu cầm kính lúp lên Internet tìm kiếm hết thảy những tai tiếng từng có của Quách Bạch Gia để có thể giúp đỡ người bị hại này.
Nhưng vấn đề là bọn họ không tìm được bất cứ lỗi sai nào của ông trong quá trình công tác. Được thôi, bọn họ lại chuyển sang tìm xuất thân. Không tìm được xuất thân, được thôi, bọn họ tiếp tục tìm kiếm lỗi sai trong đạo đức cá nhân.
Chung quy lại ở trên đời này, cũng không có bất cứ ai được gọi là toàn vẹn, chỉ cần đào lên kiểu gì cũng sẽ có lỗi lầm.
…
Sau ba ngày Trần Khánh làm việc ở trung y viện, cuối cùng cũng tới thứ bảy.
Và như thường lệ, Trần Khánh đã có mặt tại Hán Y Đường từ sớm, tiếp tục canh giữ phòng khám số 4 của mình.
Ở thời điểm này, ngoại trừ hơn bảy mươi y điểm thu được vào thứ hai, thì vào ngày thứ tư và ngày thứ sáu cộng lại, Trần Khánh đã nhận được tổng cộng là 159.4 y điểm.
Tính bình quân, lượng y điểm thu được ở hai ngày sau rõ ràng là cao hơn ngày đầu tiên.
Lượng y điểm khổng lồ như vậy, cũng khiến Trần Khánh chảy nước miếng cuồn cuộn.
Lại nói, khái niệm của hơn một trăm y điểm là gì?
Là tương đương với hơn một vạn điểm thuộc tính nha!
Đến đây, Trần Khánh đã không chờ đợi được nữa, hắn lập tức mở giao diện thuộc tính ra xem xét.