Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 297 - Chương 297 - Có Bao Giờ Chị Nghe Nói Đến Ung Thư Tim Chưa?

Chương 297 - Có Bao Giờ Chị Nghe Nói Đến Ung Thư Tim Chưa?
Chương 297 - Có Bao Giờ Chị Nghe Nói Đến Ung Thư Tim Chưa?

Đây là lần đầu tiên Đồng Y được nghe lời nói như vậy: "Tâm trạng còn có thể chữa bệnh sao?"

Trần Khánh cười nói: "Chị Y Y, chị có từng nghe được ở đâu đó trường hợp này chưa? Nghĩa là sau khi người bệnh kia bị chẩn đoán chính xác là mắc bệnh ung thư, đối phương dứt khoát đi ra ngoài du lịch một phen mới trở về kiểm tra lại, kết quả là được nghe tin bệnh ung thư đã biến mất rồi?"

Đồng Y kỳ quái hỏi: "Không phải là người ta bịa ra sao?"

Trần Khánh cười lắc lắc đầu: "Thiệt giả thì em không rõ ràng lắm, nhưng theo cách nhìn của trung y, hết thảy mọi tật chuyển biến xấu bởi cảm xúc của bệnh nhân đều có thể đạt tới hiệu quả tự lành thông qua quá trình điều tiết tâm tính. Như vậy, nếu một người mắc bệnh nan y, lại thay đổi môi trường sống, thay đổi khí hậu, thay đổi tâm trạng, hoàn cảnh bên ngoài sẽ ảnh hưởng đến thân thể bên trong, dưới loại tình huống này, chứng bệnh trong cơ thể sẽ xuất hiện tình huống ‘Không thích ứng với khí hậu' giống như con người. Nếu sau đó, đối phương có thể duy trì thời gian làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, ăn uống lành mạnh, có vẻ như xác suất tự lành sẽ rất cao đó."

"Mặt khác, bệnh ung thư cũng không phải bệnh nan y. Ở trong nhận thức của trung y, trên đời này căn bản không hề tồn tại cách nói bệnh ung thư. Người ta nói như vậy chỉ biết dọa người bệnh mà thôi."

Đồng Y đầy đầu hỏi chấm: “Là sao?"

Đúng là loại chuyện này đã vượt quá nhận thức của cô ấy rồi.

Đối với một biên tập viên học ngành báo chí như Đồng Y, trung y chính là phạm trù đã chạm đến điểm mù trong tri thức của cô ấy.

Trần Khánh cũng hiểu, đây là quyền phát ngôn đã làm cho nhận thức của dân chúng trở nên lệch lạc, ngay cả Đồng Y, một sinh viên đã tốt nghiệp đại học 211 [1], thì trên tri thức về sức khỏe, cô ấy cũng chỉ hiểu được tương đương với một đứa nhỏ học sinh tiểu học.

[1] : “Dự án 211” , là dự án hàng đầu của chính phủ Trung Quốc để xây dựng cho thế kỉ 21, dự án này tập trung vào việc xây dựng khoảng 100 trường đại học hàng đầu. Dự án được chính thức ra mắt vào tháng 11 năm 1995 với sự chấp thuận của Hội đồng nhà nước Trung Quốc.

"Chị Y Y, em hỏi chị, có phải trên Internet, chị có thể nghe được rất nhiều những loại bệnh ung thư đúng không? Ví dụ như ung thư phổi, ung thư gan, ung thư dạ dày, u tuyến tụy, còn có nhiễm trùng đường tiểu vân vân… Nhưng có bao giờ chị nghe nói đến ung thư tim chưa?"

Đồng Y cẩn thận tự hỏi một lát rồi…

Đúng vậy, những năm gần đây, cô ấy đã được nghe rất nhiều những loại bệnh kỳ kỳ quái quái, nhưng hình như còn chưa từng nghe có người nhắc đến ung thư tim.

Nhiều nhất chỉ là một số bệnh tim như viêm cơ tim, nhồi máu cơ tim, bệnh ở động mạch vành … vân vân thôi.

"Đây là vì sao?" Đồng Y tò mò hỏi.

Trần Khánh cười nói: "Bởi vì ở trong lý luận của trung y, tâm là cơ quan quân chủ, bản thân nó không thể mắc bệnh được. Nói đúng ra là toàn thân trên dưới, mỗi vị trí trên cơ thể chúng ta đều có khả năng phát sinh bệnh biến, nhưng chỉ duy nhất trái tim là không. Em còn nhớ trong lúc học đại học, em từng xem qua một quyển sách, bên trên có một tấm ảnh chụp. Người trên ảnh chụp nọ chính là cha đẻ của bệnh tim học tại nước Mỹ. Em đã quên tên đối phương rồi, nhưng lại nhớ rất rõ hàng chữ được khắc trên bia mộ của ông ấy. Ông nói rằng 'Trên thế giới, phương thức trị liệu bệnh tim tốt nhất chính là không cần phẫu thuật.' "

Đồng Y nghe vậy, lập tức buột miệng thốt lên: "Có phải ông ấy tên là Paul Dudley White [2] không?"

[2] : Paul Dudley White là một bác sĩ và bác sĩ tim mạch người Mỹ. Ông được coi là một trong những bác sĩ tim mạch hàng đầu thời bấy giờ và là người ủng hộ nổi bật cho y học dự phòng.

Trần Khánh kinh ngạc hỏi: "Đúng, hình như là tên này. Chị cũng biết ông ấy ư?"

Đồng Y cười nói: "Bọn họ học tin tức đương nhiên phải nhớ một vài vị danh nhân rồi. Chị còn nhớ vị này là một bác sĩ khoa ngoại ngực, nghe nói cả đời ông ấy đã thực hiện tới hơn mười ngàn ca giải phẫu lồng ngực."

Trần Khánh cười khổ nói: "Đúng vậy, nhưng một chuyên gia trong lĩnh vực khoa ngoại như vậy, đến thời điểm chết đi lại muốn khuyên người khác đừng làm giải phẫu trái tim."

Đồng Y gật gật đầu, nhưng sau đó lại hỏi: "Nhưng nói như vậy, chuyện trái tim không thể bị bệnh có nghĩa là tế bào ung thư không gây thương tổn được nó, đúng không?"

Trần Khánh lập tức hỏi: "Ở trong ấn tượng của chị, bệnh ung thư là gì?"

"Bệnh ung thư sao? Đồng nghiệp của bọn chị từng đến bệnh viện quay chụp một vài đoạn hình ảnh, có người bụng phồng đến dọa người, nói là nước trong thân thể không bài tiết ra ngoài được, đặc biệt khó chịu." Đồng Y nói đến đây, sắc mặt cũng thay đổi.

Trần Khánh nói tiếp: "Vậy nó hình thành như thế nào?"

Đồng Y ăn một miếng thịt, nói: "Chị biết làm sao được, chị có phải bác sĩ đâu?"

Trần Khánh cười nói: "Kỳ thật chuyện này rất dễ lý giải, không học y cũng có thể biết mà. Chị Y Y, chị nhìn nước canh màu đỏ trong bát em đây này, có phải chung quanh nó có một vòng dầu đọng lại hay không? Còn chiếc đũa này nữa, lâu lâu em không nhúng nó vào trong nước, có phải bên trên này cũng có một tầng dầu hay không? Chị nói xem đây là vì sao?"

Đồng Y cảm thấy vấn đề này rất đơn giản: "Em đang đố trẻ con hả? Trong tiệm mở điều hòa, nhiệt độ thấp đương nhiên là dầu sẽ đọng lại rồi."

Trần Khánh búng tay một cái: "Đúng vậy, chính là nhiệt độ không khí thấp. Và sở dĩ ung thư có thể hình thành, hơn nữa còn càng ngày càng lớn, chính vì nhiệt độ không khí thấp. Dầu này đại biểu cho tế bào ung thư, bếp lò phía dưới nồi lẩu chính là trái tim của chúng ta, mà cái nồi nấu lẩu này chính là toàn bộ thân thể chúng ta."

"Khi nhiệt độ dưới đáy nồi đủ, dưới tác dụng của nhiệt độ cao, lớp dầu này sẽ hóa thành trạng thái khí bay lên, sau đó tan chảy trong nồi, chỉ khi nào chúng ta hạ thấp nhiệt độ đáy nồi, lớp dầu này mới không dễ bị đun đến nóng chảy. Tới lúc nước thực sự nguội hẳn rồi, lớp dầu kia sẽ đọng lại, tiến tới bám vào thành nồi. Mấy thứ này tích lũy xuống dưới, chính là các khối u trong cơ thể người mắc bệnh ung thư."

"Nhưng dù lửa này có nhỏ hơn nữa, nó cũng là lửa, chỉ cần dầu đụng tới nó, chỉ có duy nhất một kết quả là tự thiêu. Cho nên, đây là nguyên nhân vì sao trái tim sẽ không mắc bệnh ung thư. Hay nói cách khác, trái tim của mỗi người chúng ta đều là khắc tinh của bệnh ung thư."

Bình Luận (0)
Comment