Đương nhiên, cặp vợ chồng trẻ này chỉ vì hoạt động không điều độ đủ, chứ không phải thực sự vô sinh.
Nếu là người hoàn toàn không thể sinh con, hẳn là Nhân Trung của bọn họ phải bằng phẳng, chứ không lõm xuống như bình thường.
Bởi vì phần lõm của Nhân Trung là một biểu hiện bên ngoài cho thấy thận khí dồi dào.
Cũng giống như một số người lớn tuổi, sau khi tuổi tác tăng lên, Nhân Trung của bọn họ sẽ từ từ lõm xuống gần với bằng phẳng, đây là dấu hiệu cho thấy thận khí suy nhược.
Trong khi Nhân Trung của hai vợ chồng này lõm xuống rất sâu, vừa nhìn đã biết là có khả năng sinh sản, chỉ do thói quen ngày trước đã tạo thành biểu hiện giả dối khiến bọn họ tạm thời không thể sinh con được mà thôi.
Trên thực tế, cũng rất dễ phán đoán đây rốt cuộc là vấn đề của ai, căn bản không cần dùng đến bất cứ loại phương thức kiểm tra gì.
Chỉ cần hỏi bình thường lòng bàn chân của hai người ấm hay lạnh là đủ.
Chỉ cần là câu trả lời là ấm, thì chuyện sinh sản sẽ không thành vấn đề, bởi vì Tinh Cung của đàn ông và Tử Cung của phụ nữ đều áppp sát ngay bên cạnh ruột non. Theo tình huống bình thường, ruột non sẽ đại biểu hỏa có thể chuyển hóa tinh huyết, mà ruột non hỏa lại truyền đến lòng bàn chân, cho nên, lòng bàn chân ấm áp đã đủ để nói lên chức năng sinh sản của một người có bình thường hay không rồi.
Đây là trí tuệ mà trung y đã tích lũy được mấy ngàn năm nay, nhưng biểu hiện ra ngoài lại có vẻ cực kỳ rẻ tiền, tuyệt đối không bằng được mấy cỗ máy móc do con người thao tác.
Muốn vận hành máy móc kia, người ta cần phải lấy cái này, lấy cái khác, rồi xét nghiệm kiểm tra xem hoạt tính của chúng như thế nào, lại thu của anh chừng mấy trăm tới hơn một ngàn, thậm chí sau khi đưa tiền, anh còn cảm thấy số tiền này tiêu thật xứng đáng.
“Hai người không cần quan tâm vì sao tôi thấy được, nữ sinh tên là gì?” Trần Khánh nói.
“Chu Tử Khiêm.” Nữ sinh nói.
“Chu Tử Khiêm. Ừm, tôi hỏi cô, có phải nếu thời tiết chuyển lạnh, cô sẽ trở nên đặc biệt mẫn cảm, tay chân thường xuyên phát lạnh, có đúng hay không?” Trần Khánh hỏi.
“Đúng đúng đúng, nhất là mùa đông, tay cô ấy như một một khối băng, còn bảo tôi ủ cho cô ấy. Cả chân cũng vậy, tôi cũng sắp trở thành miếng dán giữ nhiệt hình người của cô ấy luôn rồi.” Lưu Xương Bình liên tục gật đầu.
Chu Tử Khiêm nghe thấy ông xã mình phàn nàn, hàng lông mày nhíu lại, thiếu chút nữa đã cầm dao kề vào cổ Lưu Xương Bình để gã nói chuyện lưu lại chút thể diện cho cô.
“Vậy có phải bình thường, cô không dám uống đồ lạnh, vừa uống cái bụng sẽ trở nên không thoải mái, có đúng hay không?” Trần Khánh hỏi.
“Đúng vậy, bác sĩ, cô ấy đúng là như thế đó. Lúc nửa đêm thức dậy kêu khát nước, đều phải bảo tôi chuẩn bị nước nóng cho cô ấy. Không đúng, là nước ấm, còn phải 40 độ, oái ~ đau đau đau.” Bên hông Lưu Xương Bình lập tức bị càng cua hung hăng kẹp cho một cái.
Trần Khánh hé miệng cười trộm, không nhìn ra nha, ở thời điểm áp dụng “gia pháp” xử lý ông chồng lắm miệng nhà mình, khí lực của nữ sinh này lại lớn hơn bình thường không ít.
“Không sao chứ?” Trần Khánh hỏi.
“Không có việc gì, anh ấy cũng đau bụng.” Chu Tử Khiêm lộ ra nụ cười hiền lành.
Trần Khánh gật gật đầu, lập tức nói ra chẩn đoán của mình: “Hiện tại tôi có thể nói cho hai người biết tình huống cụ thể, đầu tiên, nam sinh, ách, cậu tên gì?”
Lưu Xương Bình ăn đau, vừa xoa xoa bên hông mình vừa nói: “Lưu Xương Bình.”
Trần Khánh nói: “Ừm, Lưu Xương Bình, là hỏa ruột non của cậu không đủ, dẫn đến Tinh Cung không thể chuyển hóa tinh huyết thành tinh trùng, cho nên lúc kiểm tra mới có biểu hiện là hoạt tính không đủ. Còn Chu Tử Khiêm, cô có bệnh tử cung, cũng bởi vì hỏa của ruột non không đủ, làm cho buồng trứng tử cung quá lạnh, dù cậu ấy có hoạt động đủ, thì sau khi đi vào cũng vô dụng.”
“Từ cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, cũng có thể nhìn ra, tình huống của nữ sinh so với nam sinh nhẹ hơn một chút, nhưng thoạt nhìn thói quen sinh hoạt của nam sinh lại tốt hơn nữ sinh rất nhiều, sở dĩ tình trạng nghiêm trọng như vậy… Khụ khụ, về sau cô có thể thả cho cậu ấy một con ngựa được không? Tốt nhất vẫn là cho cậu ấy một cơ hội, nuôi người ta đến béo khỏe một chút, có làm thịt cũng không muộn, cô thấy có được không nào?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Chu Tử Khiêm lập tức đỏ lên, trong nháy mắt đã hiểu được lời Trần Khánh nói.
Nhưng chuyện này cũng không thể trách cô được, sinh con là do ba mẹ dặn dò, cô nhất định phải nghiêm khắc chấp hành… Trong khi ý nguyện chủ quan của cô chính là từ chối, ừm, không sai, chính là như vậy!
Chu Tử Khiêm như vậy, còn Lưu Xương Bình thì sao? Lúc này gã đang nhìn Trần Khánh với ánh mắt vô cùng cảm kích, tựa như tìm được tri kỷ của đời mình.
Bác sĩ thật hiểu gã!
Nói thật, ban đầu, gã còn rất vui vẻ, làm không biết mệt mỏi, nhưng sau một thời gian dài, gã liền phát hiện bản thân không đủ sức lực.
Nếu không phải một, hai tháng gần đây, kỳ kinh nguyệt của Chu Tử Khiêm đau đến lợi hại, hơn nữa, làm thời gian tương đối dài, phương diện kia của cô ấy cũng không còn nhiệt tình như trước kia nữa, khiến cho tần suất thả lỏng hơn một chút… Lưu Xương Bình mới tích góp được một chút vốn liếng, nếu không đừng nói tới độ sinh động, sợ là mấy đồng tử binh còn sót lại, cũng phải kéo lên chiến trường tiến hành chiến đấu một phen, cuối cùng chết thảm trên sa trường, da ngựa bọc thây rồi.
“Bà xã, em nghe thấy không? Chúng ta phải nghe theo lời dặn dò của bác sĩ, em đã biết chưa?” Trong lúc nói chuyện, giọng điệu của Lưu Xương Bình có mang theo một chút ngữ khí yếu ớt.
Chu Tử Khiêm nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Lưu Xương Bình, nhưng không nói một lời.
Đúng là đôi vợ chồng hay ồn ào, bất cứ lúc nào cũng không quên đối nghịch...
“Nào, mau nằm xuống đây, tôi sẽ trị liệu cho hai người.” Trần Khánh nói.
Trị liệu?
Ngay tại đây sao?
Lưu Xương Bình nhìn chiếc giường nhỏ bên cạnh, có chút nghi hoặc hỏi: “Bác sĩ, đây là anh muốn châm cứu cho chúng tôi sao?”
Trần Khánh lắc đầu: “Không châm, chỉ cứu thôi, hai người nằm thẳng, lộ bụng ra là được. Chờ tôi đi lấy mấy lát gừng tươi tới đã.”
Nói xong, Trần Khánh đã nhanh chóng đi ra khỏi phòng khám.
Đôi vợ chồng nhỏ ngoan ngoãn ngồi trên giường nhỏ, liếc nhau một cái, tiếng kèn xung phong chợt vang lên.