Hệ Thống Trung Y (Bản Dịch Full)

Chương 84 - Chương 84 - Đi Khám Bệnh Thôi Mà, Sao Lại Bàn Về Công Việc Rồi???

Chương 84 - Đi Khám Bệnh Thôi Mà, Sao Lại Bàn Về Công Việc Rồi???
Chương 84 - Đi Khám Bệnh Thôi Mà, Sao Lại Bàn Về Công Việc Rồi???

"Đừng khẩn trương, chẳng lẽ các ngươi không cảm thụ được ta có uy hiếp hay không sao?" Trần Khánh cười nói.

Kỳ thật ngũ tạng lục phủ của chúng ta là tồn tại còn tiên tiến hơn bất cứ loại thành tựu khoa học kỹ thuật nào khác, cho nên mỗi khi chúng đụng tới bất cứ loại ngoại tà gì xâm lấn, hoặc là thói quen sinh hoạt, cảm xúc của bản thân không đúng, làm cho bên trong xảy ra vấn đề, bọn chúng đều sẽ thông qua đủ loại con đường, nhằm bày tỏ cảm nhận của chính mình.

Ở thời điểm tới một, hai giờ sáng chúng ta vẫn không ngủ được, hoặc là đã ngủ nhưng lại bừng tỉnh vào đúng thời điểm đó, nghĩa là gan đang nhắc nhở chúng ta, không thể tiếp tục thức đêm nữa, không thể ngồi quá lâu, không thể sử dụng mắt trong thời gian quá dài, cần phải chú ý nghỉ ngơi.

Chẳng qua thường thường chúng ta đều sẽ xem nhẹ những tin tức mang theo tín hiệu cảnh báo từ ngũ tạng lục phủ phản ánh lại, cho nên mới tiếp tục kéo dài những tật xấu nọ, thành ra tật bệnh nghiêm trọng.

Cho nên, ở thời điểm ngoại tà nào đó xâm lấn, nếu ngũ tạng lục phủ trong cơ thể ngươi đủ mạnh mẽ, như vậy ngoại tà này sẽ không đủ sức uy hiếp tới ngươi, bởi vì chính ngũ tạng lục phủ cũng có thể xử lý chúng rồi.

Mà ở thời điểm ngươi không đủ khỏe mạnh, lại có ngoại tà từ bên ngoài xâm lấn, lục phủ ngũ tạng sẽ lập tức cảnh báo cho ngươi, cần ngươi cùng bọn chúng đối kháng với ngoại tà.

Nói cách khác, ngũ tạng lục phủ là cơ quan cực kỳ nhạy bén.

Bọn chúng có thể thấy rõ hết thảy những thứ bất lợi cho cơ thể con người.

Và ngay thời điểm Trần Khánh hỏi ra vấn đề này, đám ngũ tạng cũng lập tức hiểu ra.

Đúng là vừa rồi, ngoại trừ nghe được giọng nói của Trần Khánh, bọn chúng thực sự không cảm nhận được bất cứ uy hiếp gì.

"Vậy ngươi nói chuyện với chúng ta là muốn làm gì? Dù sao cũng phải có nguyên nhân chứ?" Tâm hoả đề ra nghi vấn nói.

Trần Khánh nói: "Tự nhiên là hỏi các ngươi một vài vấn đề, sau đó mau chóng khôi phục sức khỏe cho các ngươi. Không phải bác sĩ đều sẽ làm những chuyện này ư?"

Đúng nha!

Lý do này thực hợp lý!

Ngũ tạng lập tức tin tưởng Trần Khánh.

"Vậy ngươi hỏi đi." Tâm hoả nói.

"Phế kim, có phải ngày hôm qua ông ấy bị cảm lạnh hay không?" Trần Khánh hỏi.

Ở thời điểm Trần Khánh bắt mạch, ngoại trừ cảm nhận được tỳ vị cùng với thận của Chung Chí Vinh đều có chút hư nhược, hắn cũng phát hiện triệu chứng biểu hàn (biểu hiện bên ngoài của hàn chứng).

"Phải" Phế kim nói.

"Từ khi nào thì ông ấy bắt đầu nghẹt mũi? Có đổ mồ hôi hay không?" Trần Khánh hỏi.

"Khoảng bốn giờ rạng sáng, có đổ mồ hôi." Phế kim lời ít mà ý nhiều.

"Có phải mỗi khi thời tiết biến hóa, hoặc lúc giao mùa, ông ấy sẽ có cảm giác thân thể không khoẻ, đầu váng mắt hoa hay không?" Trần Khánh hỏi.

"Đúng, quả thật là có chuyện này." Tâm hoả nói.

"Can mộc, ông ấy có thức đêm không?" Trần Khánh hỏi.

"Không những là có, mà mỗi ngày đều không nghỉ ngơi lúc nửa đêm, ông ấy thường thức tới sáu, bảy giờ sáng mới ngủ." Can mộc nói.

Thức suốt đêm sao?

Trần Khánh khẽ nhíu mày.

Chung Chí Vinh ngồi phía đối diện hắn, trong lòng lập tức run rẩy một hồi.

Người trẻ tuổi, cậu đừng nhíu mày chứ?

May mắn là Trần Khánh còn rất trẻ, nếu là một vị bác sĩ trung y bốn, năm mươi tuổi khác chau mày, chắc chắn Chung Chí Vinh sẽ cho rằng bản thân cần phải về nhà chuẩn bị lo lắng chuyện hậu sự.

"Ông ấy làm công việc gì vậy?" Trần Khánh hỏi.

"Bảo vệ KTV." Can mộc nói.

Khó trách!

Phỏng chừng ông ấy thường làm ca đêm!

Loại công tác ngày đêm đảo lộn này là dễ dàng hao tổn dương khí của con người nhất!

Dương khí không đủ, chỉ một thời gian sau sẽ sinh ra triệu chứng biểu hư (là một chứng bệnh nhẹ, người bệnh rất dễ đổ mồ hôi, nóng sẽ lập tức ra mồ hôi, sau đó sợ lạnh).

Loại người mắc phải bệnh này, một khi khí hậu hơi có biến hóa, thủy dịch trong thân thể sẽ mất cân đối, dễ dàng sinh ra cảm mạo.

Nếu Trần Khánh chỉ vẻn vẹn coi bệnh của ông ấy là cảm mạo để chữa trị, thì đợi cho đến lần sau, khi nhiệt độ không khí đột nhiên thay đổi, ông ấy sẽ tiếp tục mắc cảm mạo trở lại, bệnh tật cứ lặp đi lặp lại tra tấn người.

"Đại thúc, công việc của chú cứ liên tục phải làm như vậy sao?" Trần Khánh hỏi.

Sở dĩ Trần Khánh muốn hiểu biết vấn đề này, chính vì muốn nhìn một chút xem bản thân ông ấy có thể giải quyết tình huống bệnh trạng này từ gốc rễ hay không, nếu bởi vì nguyên nhân cuộc sống khiến cho ông ấy không thể, vậy hắn chỉ có thể lựa chọn một loại phương án khác mà thôi.

"Cậu có ý gì?" Chung Chí Vinh không hiểu.

Ông ấy chỉ đi khám bệnh thôi mà, vì sao bác sĩ lại đề cập tới công việc rồi?

"Cháu nói đơn giản thế này, nếu từ giờ trở đi, chú không tiếp tục thức đêm nữa, thì bệnh này rất dễ trị tận gốc." Trần Khánh nói.

? ? ?

Móa ơi!

Chàng trai trẻ này lại biết ông ấy phải làm việc cả đêm?

Thần a!

Rõ ràng ông ấy còn chưa nói gì cả, vậy mà đối phương đã biết cả rồi, nhưng bác sĩ trước mặt chỉ bắt mạch một cái thôi mà???

Phải biết rằng những bác sĩ trước kia, cần phải trực tiếp hỏi mới biết được ông ấy đang làm cái gì đó.

Có chút trình độ nha!

Lúc này, ánh mắt Chung Chí Vinh nhìn về phía Trần Khánh từ hơi có chút xem nhẹ đã biến thành tôn kính.

"Bác sĩ, chuyện công tác thì không thể được đâu, tôi phải làm đó." Chung Chí Vinh lộ ra vẻ mặt chua xót.

Trần Khánh gật gật đầu: "Được, cháu chỉ hỏi vậy thôi, nếu không thể, chúng ta sẽ dùng một loại phương pháp khác để xử lý bệnh trạng của chú, đó là châm thứ kết hợp với uống thuốc, tiến hành trị liệu đồng bộ, ý chú thế nào?"

Chung Chí Vinh đâu dám có ý kiến, ông ấy lập tức nói: "Không ý kiến, tôi không có ý kiến, bác sĩ nói gì tôi đều sẽ nghe lời, cậu nói nên chữa trị như thế nào thì cứ việc chữa trị như thế ấy!"

Trần Khánh cười cười, rồi nhanh chóng lấy ra hộp châm từ trong túi, nói: "Tốt lắm, vậy mời chú đi qua bên này, cháu sẽ châm thứ cho chú trước..."

Huyệt Dũng Tuyền, huyệt Quan Nguyên, huyệt Thái Khê, huyệt Hợp Cốc, huyệt Phục Lưu...

(Huyệt Quan Nguyên là một huyệt đạo quan trọng nằm tại vùng bụng, ngực. Huyệt nằm dưới rốn, là nơi chứa nguyên khí của bụng dưới và kiểm soát năng lượng của sự sống, còn có tên gọi khác như huyệt Đan Điền, huyệt Đại Trung Cực, huyệt Tam Kết Giao, Hạ Kỷ, Thứ Môn.

Huyệt Thái Khê hay còn được gọi là Nội Côn Lôn hay Lữ Tế, là huyệt tập trung kinh khí mạnh nhất và có nhiều vai trò trong điều trị bệnh. Thực ra xác định huyệt thái khê không quá phức tạp. Đây là huyệt nằm ngay sau mắt cá chân trong, tại vùng lõm gần với gót chân.

Huyệt nằm ở vị trí giữa mắt cá chân trong và gân gót, trong khe của mặt trước gân gót chân và cơ gấp dài riêng ngón cái. Khi đo thẳng từ huyệt Thái Khê lên 2 thốn sẽ là vị trí Phục Lưu.)

Bình Luận (0)
Comment