Hệ Thống Tự Cứu Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 13

Trận chiến tại buổi tiệc trà đã củng cố vị thế của tôi trong phủ và gieo mầm nghi ngờ vào lòng Tô Nhược Y về Cố Thời Nguyệt. Nhưng tôi biết, đó mới chỉ là một trận thắng nhỏ. Cố Thời Nguyệt là một con cáo già, và "nhà điều khiển" phía sau ả còn xảo quyệt hơn nhiều.

Hệ thống vẫn giữ im lặng. Sự im lặng này khiến tôi vừa có thêm tự do, lại vừa cảm thấy áp lực. Giống như đi trên băng mỏng, tôi không biết khi nào "vòng lặp" sẽ lại sụp đổ dưới chân mình. Tôi phải hành động nhanh chóng và quyết đoán hơn.

 

Tôi quyết định thử gài Cố Thời Nguyệt một lần nữa, nhưng lần này phải thật tinh vi, và có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Mục tiêu của tôi là vạch trần bộ mặt thật của ả trước một người có sức ảnh hưởng lớn, không phải chỉ là lời nói suông.

 

 

Mai Nhi, với sự thông minh của mình, đã giúp tôi thu thập thêm thông tin. Chúng tôi phát hiện ra Cố Thời Nguyệt rất thích một cây cảnh quý hiếm trong vườn hoa của phủ, một loại lan đêm chỉ nở rộ vào những đêm trăng tròn, hương thơm nồng nàn nhưng lại rất nhạy cảm với sự thay đổi của môi trường. Ả luôn nhân lúc không ai để ý mà lẻn đến ngắm.

Đây là cơ hội của tôi.

 

 

Tôi biết Cố Thời Nguyệt sẽ không bao giờ ra tay trực tiếp làm hại Tô Nhược Y một cách công khai. Ả luôn thích dùng cách gián tiếp, mượn tay người khác, hoặc tạo ra những "sự cố" nhỏ để đổ tội. Tôi sẽ lợi dụng chính điểm này của ả.

 

Tôi âm thầm nhờ Mai Nhi sắp xếp một buổi "trà đàm thưởng nguyệt" dưới gốc lan đêm, mời Tô Nhược Y và Cố Thời Nguyệt đến. Nghe có vẻ vô hại, nhưng đây là cái bẫy. Trước đó, tôi đã chuẩn bị một loại bột đặc biệt, cực kỳ nhạy cảm với độ ẩm và nhiệt độ, chỉ cần một chút thay đổi nhỏ cũng sẽ bốc ra một mùi hương khó chịu, át đi mùi lan và gây ngứa nhẹ cho người xung quanh.

 

Tôi đã gửi thư mật cho Lý Triệt, giải thích kế hoạch của mình và nhờ anh ta giúp đỡ. Tôi cần anh ta "có mặt" một cách ngẫu nhiên tại phủ Thượng Quan vào đúng đêm đó, dưới lý do "thăm hỏi huynh trưởng Thượng Quan Cảnh Hà về tình hình biên cương". Sự xuất hiện của anh ta sẽ tăng tính xác thực cho những gì tôi muốn phơi bày.

 

Đêm trăng tròn. Buổi trà đàm diễn ra dưới gốc lan đêm.

 

Tô Nhược Y ngồi đó, dịu dàng thưởng trà. Cố Thời Nguyệt, với vẻ ngoài thanh khiết, ngắm nhìn cây lan, ánh mắt đầy vẻ say mê. Tôi thì ngồi đối diện, vẻ mặt bình thản, nhưng trong lòng đang đếm từng giây.

 

Đúng lúc đó, theo sắp xếp của tôi, một cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo một chút ẩm ướt từ hồ sen gần đó. Mai Nhi khẽ ra hiệu. Ngay lập tức, tôi ra hiệu cho một hạ nhân bí mật rắc một chút bột tôi đã chuẩn bị vào gốc cây lan.

 

Hương thơm của lan đột nhiên biến đổi. Một mùi hương khó chịu lan tỏa, khiến mọi người khẽ nhíu mày. Tô Nhược Y ho khan một tiếng.

 

Cố Thời Nguyệt giật mình. Nàng ta vội vàng cúi xuống kiểm tra cây lan, rồi ngẩng lên nhìn tôi đầy ngờ vực. Ả biết tôi đã làm gì đó, nhưng không thể tìm ra chứng cứ.

Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên. Lý Triệt bước vào, đi cùng huynh trưởng Thượng Quan Cảnh Hà.

 

— "Ồ, các vị tiểu thư đang thưởng nguyệt sao?" – Lý Triệt nói, giọng trầm ấm. Anh ta khẽ nhíu mày khi ngửi thấy mùi hương lạ.

Cố Thời Nguyệt lập tức nắm lấy cơ hội, giọng nói vẫn ngọt ngào nhưng ẩn chứa sự cay độc:

— "Vâng thưa Thế tử. Chẳng hay, cây lan này tự nhiên lại... phát ra mùi hương lạ. Không biết có phải... do muội muội Minh Nguyệt đã dùng gì đó lên cây không."

Đây chính là lúc tôi chờ đợi. Tôi không tranh cãi. Tôi chỉ nhìn thẳng vào Cố Thời Nguyệt, rồi quay sang Lý Triệt, một nụ cười ẩn ý:

— "Không rõ nữa. Có lẽ là do thời tiết thay đổi đột ngột chăng? Dù sao, cây lan này cũng rất quý hiếm, cần được chăm sóc đặc biệt."

Lý Triệt không nói gì, ánh mắt anh ta lướt qua cây lan, rồi dừng lại trên bàn trà, và cuối cùng là nhìn Cố Thời Nguyệt. Rồi anh ta cúi xuống, nhặt một cánh hoa lan rơi trên đất lên, đặt vào lòng bàn tay.

— "Thật kỳ lạ." – Anh ta nói khẽ. – "Loại lan này vốn dĩ không dễ bị ảnh hưởng bởi gió. Trừ khi... có người cố ý thay đổi môi trường của nó."

Lý Triệt nhìn thẳng vào Cố Thời Nguyệt. Ánh mắt anh ta sắc bén như dao, khiến ả khẽ rụt người lại. Mẹ tôi và Tô Nhược Y cũng bắt đầu chú ý đến biểu cảm của Cố Thời Nguyệt.

Cố Thời Nguyệt biết mình đã bị gài. Ả lúng túng, rồi bắt đầu rơi nước mắt:

— "Thế tử... muội muội không biết gì cả. Muội muội chỉ lo lắng cho cây lan này..."

Nhưng Lý Triệt không cho ả cơ hội. Anh ta quay sang huynh trưởng Thượng Quan Cảnh Hà:

— "Thượng Quan huynh, ta có nghe nói trong phủ có một số tin đồn không hay về Thượng Quan tiểu thư gần đây. Những chuyện thế này, cần phải điều tra kỹ lưỡng. Ta tin rằng Thượng Quan tiểu thư không phải là người sẽ làm những chuyện mờ ám như vậy."

Lời nói của Lý Triệt không chỉ bênh vực tôi mà còn ngầm xác nhận rằng anh ta tin tôi, và anh ta đã biết về những tin đồn. Điều này khiến Cố Thời Nguyệt càng hoảng sợ. Ả biết, thế tử Trấn Bắc Hầu can thiệp, không còn là chuyện nhỏ.

Kế hoạch của tôi đã thành công một nửa. Tôi đã khiến Cố Thời Nguyệt lộ rõ sự lúng túng, và quan trọng hơn, Lý Triệt đã xác nhận sự đáng tin của tôi trước mặt huynh trưởng và mẫu thân.

 

Nhưng, đó chỉ là một nửa. Cố Thời Nguyệt, ngay cả khi bị Lý Triệt ép, vẫn lật kèo một cách khó tin.

 

Ngay ngày hôm sau, một tin tức chấn động hơn lan ra. Không phải về tôi, mà là về chính vị công tử nhà họ Trịnh. Hắn ta bị phát hiện đang tư thông với một kỹ nữ tại một quán rượu lầu xanh, và tệ hơn nữa, có liên quan đến một vụ án th*m nh*ng nhỏ.

Ai đó đã dùng cái tên của hắn để gây tai tiếng cho tôi, rồi lại chính là kẻ đã vạch trần hắn ra ánh sáng, khiến mọi sự chú ý chuyển từ tôi sang hắn ta. Và người đó không ai khác chính là... Cố Thời Nguyệt.

 

Mọi người quên sạch vụ cây lan. Quên sạch lời đồn về tôi. Tất cả đổ dồn vào scandal của công tử nhà họ Trịnh. Cố Thời Nguyệt thoát tội một cách ngoạn mục, thậm chí còn được khen là "có mắt nhìn người, tránh xa kẻ xấu".

Tôi ngồi trong phòng, nắm chặt tay. "Trà xanh vẫn lật kèo thắng." Tôi thầm lẩm bẩm. Nụ cười của tôi méo xệch.

Tôi nhận ra: một mình tôi không thể thắng được ả. Và có lẽ, cả Lý Triệt cũng không biết hết được thủ đoạn của ả. Ả quá xảo quyệt. Ả dường như đã lường trước được mọi nước cờ của tôi, và luôn có một kế hoạch dự phòng, thậm chí là một "con tốt thí" sẵn sàng.

Tôi nhìn ra cửa sổ, ánh mắt tôi hướng về phía Trấn Bắc Hầu phủ. Tôi hiểu, chúng tôi cần phải hợp tác chặt chẽ hơn, và tìm hiểu sâu hơn về "nhà điều khiển" đứng sau Cố Thời Nguyệt. Trận chiến thực sự, giờ mới bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment