Chương 1833. Gây chú ý
"Vị tiên sinh này, ngươi không cảm thấy mình đang cố tình gây chuyện sao?" Nam tử hơi mập kia có chút tức giận, "Ta tới đây tham gia hôn lễ của bạn mình, hơn nữa ta đã ngồi ở bàn này trước, nếungươi không thích ta thì ngươi có thể đổi sang bàn khác, dù sao bây giờ vẫn còn có rất nhiều bàn trống!"
Bây giờ, bàn tiệc chỉ có ba người bọn họ, vì còn chưa bắt đầu nghi thức nên rất nhiều vị khách còn chưa ngồi xuống, đúng là còn có rất nhiều bàn trống.
"Ta không thích ngươi, đương nhiên là muốn ngươi đổi sang bàn khác rồi." Hạ Thiên có chút không vui, "Có tin ta ném ngươi ra khỏi đây không?"
"Ngươi đủ chưa?" Y Tiểu Âm tức giận nói, "Ngươi nhất định phải gây chuyện mới hài lòng đúng không?"
"Vợ Y Y à, ta không có gây sự. Là do tên ngu si kia nhất quyết muốn lại gần nói chuyện với nàng." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, "Hắn xấu như vậy lại còn không có chút tự trọng, thế mà nhất định phải tới bắt chuyện với nàng, điều này không phải là muốn ăn đòn sao? Ừm......"
Y Tiểu Âm tiện tay cầm một miếng bánh ngọt nhỏ ở trên bàn rồi nhét vào miệng Hạ Thiên.
"Vợ Y Y, nàng thật là ngoan, biết đút đồ ăn cho chồng mình......" Hạ Thiên rất hài lòng, tiếp theo Y Tiểu Âm lại cầm một cái bánh ngọt nhỏ chặn miệng hắn lại.
Mỗi bàn đều có điểm tâm trước khi nhập tiệc, vì không để Hạ Thiên nói lung tung, cứ cách vài giây thì Y Tiểu Âm lại đút cho Hạ Thiên một cái bánh, cứ như vậy vượt qua một phút.
"Đồ ngốc kia đi rồi à." Cuối cùng Hạ Thiên lại có cơ hội nói chuyện, mà nam tử hơi mập kia đúng là đã đứng dậy rời đi.
Y Tiểu Âm cũng thấy rất rõ ràng, nam tử kia không có đi tới bàn khác mà đi về phía thang máy.
"Người kia có phải có vấn đề gì không?" Y Tiểu Âm quay sang hỏi Hạ Thiên.
"Đương nhiên rồi, lớn lên xấu như vậy sao không có vấn đề được chứ?" Hạ Thiên nghiêm trang nói.
Y Tiểu Âm chán nản, chẳng lẽ nàng thật sự không có cách nào giao lưu bình thường với người này sao.
"Vợ Y Y, lát nữa nàng sẽ tiếp tục đút cho ta ăn phải không?" Hạ Thiên hỏi cực kỳ nghiêm túc.
"Không!" Y Tiểu Âm tức giận nói.
"Vợ Y Y, ta biết nàng chỉ nói mát mà thôi." Hạ Thiên cười hì hì, tiếp đó lẩm bẩm, "Tại sao còn chưa dọn cơm lên chứ? Bụng ta bắt đầu biểu tình rồi đây này."
Y Tiểu Âm dứt khoát không nói chuyện nữa, nàng muốn xem coi rốt cuộc Hạ Thiên định làm cái quỷ gì. Từ đầu đến cuối nàng hoàn toàn không tin Hạ Thiên chỉ tới đây để ăn chùa, cho dù người này có nhàm chán thì cũng không đến nỗi nhàm chán đến loại trình độ đó.
Bây giờ thì nam tử hơi béo đã vào thang máy đi tới sân thượng tầng cao nhất, khi đi đến một góc sân thượng, hắn lấy điện thoại ra rồi bấm một dãy số.
"Y Tiểu Âm xuất hiện ở hôn lễ, có một nam nhân đi cùng với nàng, trông hai người có vẻ rất thân mật. Ta hoàn toàn không có bất cứ tài liệu gì về hắn, ta muốn biết ta còn cần tiếp tục hành động không?" Nam tử hơi mập thấp giọng hỏi.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, điện thoại đang đặt bên tai nam nhân kia đột nhiên nổ tung.
Ách!
Sau một tiếng kêu thảm ngắn ngủi, nam nhân mập mạp ngã ngửa xuống đất, không còn tiếng động.
Dưới lầu, phòng tiệc cưới.
Leng keng.
Hạ Thiên nhận được tin nhắn WeChat, hắn lấy điện thoại di động mở ra thì thấy được một đoạn video.
"Chuyện này là sao?" Giọng nói của Y Tiểu Âm truyền tới từ bên cạnh, vì nàng cũng đã nhìn thấy video, mà nội dung trong video chính là quá trình người đàn ông hơi mập vừa rồi đang gọi điện thoại sau đó nổ tung.
"Ừm, tên ngu ngốc đó đã bị diệt khẩu." Hạ Thiên thuận miệng nói.
"Ta đang hỏi ngươi chuyện gì đã xảy ra? Rốt cuộc ngươi tới nơi đây để làm cái gì?" Hiện giờ, Y Tiểu Âm đã xác định, Hạ Thiên đến đây đúng là có chuyện muốn làm.
"Vợ Y Y, ta tới đây để ăn cơm với nàng nha." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, "Về phần tên ngu ngốc kia, cái đó chẳng qua là ta thuận tiện làm chút chuyện thôi."
"Vậy ngươi nói cho ta biết, những việc mà ngươi thuận tiện làm là gì?" Y Tiểu Âm tức giận nói, người này lúc nào cũng coi chính sự là việc nhỏ, thật sự rất khó nói chuyện với hắn!
"Vợ Y Y, lát nữa chắc sẽ có một tên tâm thần tới đây, ta chuẩn bị tiện tay chữa bệnh cho hắn." Hạ Thiên cười hì hì.
"Việc đó có liên quan tới chuyện ở bệnh viện tâm thần à?" Y Tiểu Âm đã hiểu, Hạ Thiên thật sự tới đây để làm chính sự.
Mà điều đấy lại khiến Y Tiểu Âm có chút nổi nóng: "Ngươi nói sớm một chút với ta không được hay sao? Nếu ngươi nói sớm thì ta cũng sẽ không đi nhà hàng Tây rồi."
"Vợ Y Y à, mấy cái đó đều là việc nhỏ, chuyện của nàng mới là quan trọng nhất, nàng muốn đi nhà hàng Tây thì đương nhiên chúng ta đi nhà hàng Tây rồi." Hạ Thiên nói rất chân thành.
"Thôi, không nói với ngươi chuyện kia nữa. Ngươi nói cho ta biết tình huống của tên bị bệnh tâm thần kia là như thế nào?" Y Tiểu Âm quyết định không tranh chấp với Hạ Thiên, dù sao thì suy nghĩ của Hạ Thiên luôn luôn không đứng đắn.
Từ trước tới nay, việc mà nàng cho là chính sự thì đối với Hạ Thiên lại hoàn toàn không quan trọng, mà chuyện hắn cảm thấy quan trọng lúc nào cũng chỉ là những chuyện không đâu, một là có liên quan với nàng, hai là có liên quan tới những nữ nhân còn lại của hắn.
"Vợ Y Y, ta bảo Bé ngoan điều tra tình huống của bệnh viện tâm thần kia giúp ta, sau đó ta phát hiện hôm nay nơi đó có rất nhiều người, có vài bác sĩ vốn dĩ xin nghỉ phép cũng bị gọi tới." Lần này, Hạ Thiên không còn qua loa có lệ với Y Tiểu m, "Ta cảm thấy những quả bom kia không chỉ nhắm vào nàng mà còn là nhắm vào cả toàn bộ bệnh viện tâm thần."
Chương 1834. Người còn sót lại từ vụ nổ
"Ý của ngươi là có người muốn phá hủy tất cả mọi thứ bên trong bệnh viện tâm thần?" Y Tiểu Âm có chút lý giải.
"Ừ, đại khái là như vậy." Hạ Thiên gật đầu, "Bé ngoan đã tra xét bệnh nhân và bác sĩ đã từng ở trong bệnh viện, sau đó phát hiện những người đó đã chết hết rồi, ngoại trừ một bệnh nhân, đến bây giờ Bé ngoan vẫn chưa tìm được tung tích của hắn."
"Bệnh nhân đó sẽ đến đây?" Y Tiểu Âm hỏi.
"Chắc sẽ tới, dù sao thì ban đầu hắn nổi điên vì cô dâu mà, bây giờ cô dâu phải lập gia đình, cho nên chắn chắc hắn sẽ xuất hiện." Hạ Thiên gật đầu một cái.
"Đưa ảnh chụp của người kia cho ta xem một chút." Y Tiểu Âm cũng tin tưởng sự phán đoán đó.
Hạ Thiên tìm một tấm hình từ trên WeChat: "Ừm, vợ Y Y nhìn nè, thật ra dáng dấp của tên bệnh tâm thần đó cũng không tệ, suýt nữa có thể sánh bằng ta rồi."
Y Tiểu Âm còn rất tán thành nửa câu đầu của Hạ Thiên, người này đúng là rất đẹp trai, nhưng khi nghe nửa câu sau thì nàng chỉ muốn cười ha ha vào mặt người bên cạnh.
"Kính thưa quý ông và quý bà, các vị trưởng bối và các vị thân bằng......" Giọng nói vang dội truyền đến, nghi thức hôn lễ sắp bắt đầu, người chủ trì bắt đầu tăng nhiệt cho bữa tiệc, mà lúc này khách khứa đã lục tục ngồi xuống, bàn của Hạ Thiên cũng đã xuất hiện thêm vài người.
Mà mỗi người ngồi xuống đều không khỏi nhìn chằm chằm Y Tiểu Âm vài lần.
"Đúng vậy, nàng chính là Y Tiên trong truyền thuyết và cũng là vợ của ta." Mỗi lần thấy có người nhìn chằm chằm Y Tiểu Âm thì Hạ Thiên đều sẽ nói một câu như vậy, điều đấy khiến cho Y Tiểu Âm rất muốn đánh Hạ Thiên một trận, nhưng sau đó nàng lại phát hiện hiệu quả có vẻ cũng không tệ lắm, lúc sau không còn ai chủ động bắt chuyện với nàng nữa.
Đương nhiên, điều đấy có lẽ cũng vì nghi thức hôn lễ sắp bắt đầu.
Mấy phút sau, nghi thức hôn lễ chính thức bắt đầu, toàn bộ nghi thức rất bình thường, khoảng mười phút thì kết thúc, chính thức khai tiệc.
Nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, nhưng Y Tiểu Âm hiển nhiên không có tâm tư ăn cơm, nàng liên tục rà soát toàn bộ phòng tiệc cưới bằng đôi mắt xinh đẹp, dự định tìm được người bị bệnh tâm thần kia, nhưng mãi cho đến bây giờ thì nàng vẫn không phát hiện được gì.
"Vợ Y Y, nàng ăn cái này......"
"Vợ Y Y, món đó ngon lắm, ăn một chút nào......"
"Vợ Y Y, ăn chút thịt, bồi bổ ngực......"
......
Từ đầu tới đuôi thì Hạ Thiên vẫn luôn lộ ra vẻ mặt nhẹ nhàng, cũng không cần Y Tiểu Âm đút cho mình, ngược lại hắn không ngừng đút thức ăn cho Y Tiểu m. Bây giờ, Y Tiểu Âm không có thời gian ầm ĩ với đối phương, có vẻ rất phối hợp, thế là Hạ Thiên càng không biết mệt, trông dáng vẻ như là ước gì có thể đút hết một bàn đồ ăn cho Y Tiểu m.
Những người trong bàn tiệc đều cạn lời nhìn Hạ Thiên, người kia không cần cưng chiều vợ mình quá đáng như vậy được không hả! Tuy rằng bình thường mọi người cũng không ăn uống nhiều ở trong tiệc cưới, nhưng ít nhất cũng phải chừa một chút cho người khác chứ?
Lúc chú rể và cô dâu tới mời rượu, Hạ Thiên vẫn tiếp tục gắp đồ ăn cho Y Tiểu m. Cũng nhờ Y Tiểu Âm thực sự xinh đẹp, hơn nữa rất có thể là Y Tiên trong truyền thuyết, nếu không thì hai người chắc chắn sẽ bị người ta coi là tới ăn chực.
"Nè, ta có vấn đề ta phải nói cho hai người các ngươi." Một người đàn ông tuổi trẻ lên tiếng, "Các ngươi quen biết Y Tiên tiểu thư đại danh đỉnh đỉnh, hơn nữa nàng còn đích thân đến tham dự đám cưới, thế mà các ngươi lại không để nàng ngồi ở vị trí khách quý, điều đó thật sự không đúng rồi."
Người kia nói chuyện với chú rể cô dâu, mà hiển nhiên có quen biết đôi vợ chồng mới cưới này, nhưng khi hắn nói xong thì lại khiến cho chú rể cô dâu sững sờ.
"Y Tiên? Nhưng chúng ta không có quen Y Tiên."
"Đúng vậy, vị nào là Y Tiên tiểu thư...... Chẳng lẽ là vị này......"
Hai người nhìn về phía Y Tiểu m, dù sao thì người đẹp giống tiên nữ ở đây cũng chỉ có nàng.
"Đúng vậy, đây chính là Y Tiên xinh đẹp nhất trong truyền thuyết, cũng là vợ của ta." Hạ Thiên cười hì hì, "Còn nữa, các ngươi đúng là không biết nàng, vợ Y Y nói chúng ta là tới ăn chùa, ừm, nàng ấy nói hình như không sai."
Hạ Thiên nhìn Y Tiểu Âm rồi nháy nháy mắt: "Vợ Y Y, chúng ta có nên cho bọn hắn bao lì xì không?"
Y Tiểu Âm liếc xéo Hạ Thiên một cái, đến bây giờ vẫn chưa tìm được người bị bệnh tâm thần kia đâu, thế mà hắn còn có tâm tư giỡn chơi.
"Cô thực sự là Y Tiên tiểu thư sao?" Chú rể có vẻ bất ngờ, sau đó vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói, "Cô, tại sao cô lại tới hôn lễ của chúng ta vậy? Cái này, cái này thật sự là quá bất ngờ, quá bất ngờ, cái này......"
Chú rể có chút luống cuống chân tay, cô dâu thoạt nhìn tương đối bình tĩnh hơn: "Được rồi, chồng, Y Tiên tiểu thư tới đây đương nhiên có lý do của mình, nào, chúng ta cùng nhau mời nàng một ly."
"Được, tốt." Chú rể vội vàng nâng ly, "Y Tiên tiểu thư có thể quan lâm tới hôn lễ của ta, thật là làm cho ta cảm thấy vinh hạnh ba đời, ta mời cô một ly......"
"Ha ha ha, chẳng lẽ hai người các ngươi thật sự cho rằng nàng là Y Tiên sao?" Nam nhân trẻ tuổi lên tiếng trước đó cười ha ha, "Hai người bọn hắn chỉ tới đây ăn chùa thôi, không tin ngươi đi hỏi mọi người xem, nữ nhân này sao có thể là Y Tiên được?"
Nam nhân trẻ tuổi nói: "Tất cả mọi người xem đi, cô gái kia dám tự nhận mình là Y Tiên, mặc dù dung nhan của nàng rất xinh đẹp, nhưng ta thật sự không tin nàng là vị Y Tiên kia! Các ngươi tới đây mà xem, người đó chính là Y Tiên sao?"
Tiếng hô to này cuối cùng đã hấp dẫn toàn bộ người trong đại sảnh.
Chương 1835. Cần đưa bệnh nhân đi
Không hề nghi ngờ, cứ như vậy trong nháy mắt, sự chú ý của mọi người đều từ trên người cô dâu chú rể chuyển sang trên người Y Tiểu m, một đại mỹ nữ siêu cấp tựa tiên nữ như Y Tiểu m, vốn dĩ ở trong bất cứ trường hợp nào cũng đều sẽ chiếm mất ánh đèn sân khấu của người khác, mà lúc trước, mọi người không chú ý tới tới bên này, hơn nữa, thật ra bản thân Y Tiểu Âm cũng cố ý né tránh tầm mắt của mọi người.
Nhưng bây giờ, bị nam nhân trẻ tuổi kia ồn ào như tehes, cho dù Y Tiểu Âm muốn trốn, cũng không có cách nào, chưa kể, Hạ Thiên dường như còn mong sao người khác chú ý đến dáng vẻ của nàng.
“Ngu ngốc, ai thèm quan tâm ngươi có tin hay không!” Hạ Thiên có chút bất mãn nhìn nam nhân trẻ tuổi kia, thuận tay ôm lấy Y Tiểu m: “Vợ của ta chính là tiểu tiên nữ nhà ta.”
“Ngươi nói ai ngu ngốc hả? Ngươi mới là kẻ ngu!” Nam nhân trẻ tuổi đó tức giận nhìn Hạ Thiên: “Ta đã gặp qua nhiều bọn lừa đảo rồi, chưa từng thấy bọn lừa đảo nào như các ngươi cả, thời buổi này kỹ thuật hóa trang phát triển, ngươi để bạn gái ngươi hóa trang thành dáng vẻ của Y Tiên cũng không có gì, nhưng ngươi lại còn xuất hiện cùng lúc với nàng, từ khi nào mà Y Tiên có chồng vậy?”
Nam nhân trẻ tuổi kia nâng cao giọng, liếc nhìn bốn phía xung quanh: “Mọi người xem, tiểu tử này tự xưng là chồng của Y Tiên, cho dù Y Tiên thật sự có chồng đi nữa thì sẽ tìm mặt hàng như hắn sao? Các ngươi nói xem có đúng không?”
“Lời này không sai.”
“Đúng vậy, Y Tiên không thể tìm một nam nhân bình thường như vậy được.”
“Ta cũng cảm thấy hắn nói rất đúng, nhưng mỹ nữ kia ta thấy thật sự rất giống Y Tiên tiểu thư...”
“Nhìn xem, ta vừa mới search được ảnh chụp, rất giống...”
“Đúng vậy, người thật càng có khí chất hơn, hơn nữa nhìn không giống hóa trang ra đâu...”
Một đám người bàn tán xôn xao, tiệc cưới vốn dĩ đã rất ồn ào, bây giờ có vẻ càng ồn ào hơn, mà hơn một trăm con người trong đại sảnh, đối với thân phận của Y Tiểu Âm vẫn nửa tin nửa ngờ.
Dù rằng Y Tiểu Âm trông như tiên nữ, hơn nữa hình như cũng giống với dáng vẻ của Y Tiên trong lời đồn, nhưng ai cũng không muốn tin vị Y Tiên vẫn luôn độc thân trong lời đồn kia lại có chồng, hơn nữa còn là một nam nhân thoạt nhìn trông rất bình thường.
“Vợ Y Y, nàng ăn no rồi sao?” Hạ Thiên căn bản không để ý đến những người đó, mà cười hì hì với Y Tiểu m, mở miệng hỏi.
“Ngươi tìm được người rồi sao?” Y Tiểu Âm hơi cau mày.
“À, vợ Y Y, mấy tên thần kinh ở đây quá nhiều, không dễ tìm như thế đâu.” Hạ Thiên rất nghiêm túc nói.
Y Tiểu Âm rất muốn cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, chính hắn mới là tên thần kinh đó.
“Ta thấy người kia chắc sẽ không đến đâu, chúng ta đi thôi.” Y Tiểu Âm cảm thấy tốt hơn là nên rời đi, nàng cũng không muốn giải thích bản thân có phải là Y Tiên hay không, loại chuyện đó không cần phải giải thích.
Dựa vào thân phận của nàng, còn không đáng phải đi làm loại chuyện tự chứng minh thân phận kia.
“Ha ha, muốn đi à? Ta đã nói các ngươi đều là đồ lừa đảo mà, ta nói này mỹ nữ, thấy ngươi trông xinh đẹp như vậy, làm gì không được sao phải làm kẻ lừa đảo chứ? Cho dù làm kẻ lừa đảo, lại chỉ vì ăn chùa một bữa cơm, ngươi không cảm thấy quá hạ thấp bản thân sao...” Bây giờ, nam nhân trẻ tuổi kia tỏ ra rất có cảm giác thành tựu, dương dương đắc ý nhìn Y Tiểu m, nhưng lần này, lời của hắn còn chưa nói xong, đã bị một cái đĩa đập thẳng vào mặt.
“Á!” Nam nhân trẻ tuổi phát ra một tiếng kêu thảm thiết, trên mặt vừa rau vừa nước canh, trông có vẻ vô cùng chật vật.
Mà lúc này, trên cơ bản cũng không ai nhìn thấy kẻ đã ra tay ném cái đĩa vào mặt nam nhân trẻ tuổi đó.
Nhưng một giây tiếp theo, bọn hắn đã biết.
“Cái tên kém thông minh nhà ngươi thật là phiền.” Chỉ thấy Hạ Thiên vừa nói vừa cầm một đĩa thức ăn nữa lên, lại ném vào nam nhân trẻ tuổi này.
“Á...” Hắn ta lại kêu lên thảm thiết một tiếng, rồi ngã ngửa về phía sau, mà phòng tiệc cưới lập tức nhốn nháo cả lên.
“Đánh nhau rồi...”
“Đừng động thủ mà, chuyện gì cũng từ từ nói...”
“Nhanh, bảo vệ, bảo vệ đâu!”
...
Có người xem náo nhiệt, có người ngăn cản còn có người gọi bảo vệ, thậm chí có người lấy di động ra chuẩn bị báo cảnh sát.
“Ngươi nhất định phải gây chuyện một chút mới vui sao?” Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên, vốn dĩ còn tưởng hắn tới để làm chính sự, nhưng kết quả gia hỏa này tới đây lâu như vậy rồi, cũng không làm chuyện chính sự gì.
“Vợ Y Y, ta không có gây sự mà.” Hạ Thiên bày ra vẻ mặt vô tội: “Là tên ngu ngốc kia ghen tức ta có vợ đẹp, cứ muốn tới tìm ta gây phiền phức.”
Liếc mắt nhìn mọi người, Hạ Thiên nâng giọng cao lên: “Này, tất cả đừng ồn ào nữa, nếu không cẩn thận ta đánh hết tất cả các ngươi đó!”
“Ngươi im miệng cho ta!” Y Tiểu Âm tức giận, hắn không nói thì thôi, hắn càng nói lại càng vui hơn.
Trong lúc nói chuyện, Y Tiểu Âm đã đứng dậy, kéo Hạ Thiên từ chỗ ngồi đứng lên: “Ngươi đi theo ta!”
Y Tiểu Âm quyết định dù sao cũng không có chính sự nào cả, tiệc cưới này cũng sắp kết thúc rồi, người bị bệnh tâm thần gì đó kia còn chưa xuất hiện, rất có khả năng sẽ không xuất hiện nữa, mà bây giờ nàng phải lôi tên Hạ Thiên thần kinh này rời đi, nếu không hắn rất có thể sẽ đánh những người tham gia hôn lễ kia ngã hết xuống đất.
Mà đến lúc đó, đám người đó bị đánh thậm chí còn không tìm được chỗ để nói lý lẽ.
“Vợ Y Y, bây giờ chúng ta trở về động phòng sao?” Hạ Thiên bày ra vẻ mặt cười hì hì.
“Ngươi có đi hay không?” Y Tiểu Âm tức giận không thôi, lại còn động phòng à, bây giờ nàng chỉ muốn khoét một cái lỗ trên đầu hắn để xem bên trong chứa thứ gì!
“A, vợ Y Y, nếu nàng đã vội đi động phòng như vậy thì chúng ta vẫn nên đi thôi.” Hạ Thiên cười hì hì: “Nhưng trước khi đi, chúng ta phải đưa bệnh nhân đi nữa.”
Chương 1836. Thế giới này quả nhiên thay đổi rồi
Đưa bệnh nhân đi?
Y Tiểu Âm rất muốn nói với Hạ Thiên rằng nàng đang mang bệnh nhân là hắn đi đây, nhưng thật ra nàng vẫn hiểu ý nghĩa thật sự trong lời nói của Hạ Thiên.
“Người kia đã đến rồi sao?” Y Tiểu Âm hơi cau mày, đồng thời theo bản năng nhìn bốn phía xung quanh, nhưng nàng vẫn không thể tìm thấy người muốn tìm.
“Vợ Y Y, thật ra bệnh nhân vẫn luôn ở đây.” Hạ Thiên cười sáng lạn: “Ừm, tuy nàng là vợ của ta, nhưng y thuật của nàng vẫn phải cần trao dồi thêm nha, hiện giờ, nhớ phải học tập ta nhiều hơn.”
Bốn phía vẫn còn đang hỗn loạn, có mấy người đang nói thầm trong lòng, không phải nói đó là Y Tiên sao? Người này lại còn nói y thuật của Y Tiên cần phải trau dồi sao?
Xem ra, hai người đó quả nhiên là đồ lừa đảo.
“Người đang ở đâu?” Y Tiểu Âm càng thêm bực tức, tên khốn này lại còn nói y thuật của nàng không được, nhưng nàng vẫn không thể phản bác được, ai bảo hắn quả thật là người duy nhất trên thế giới này giỏi y thuật hơn nàng chứ?
Bây giờ, Hạ Thiên nhìn về phía một người, lười biếng nói: “Này, ta nói ngươi nên trở về bệnh viện đi? Ngươi trốn khỏi bệnh viện tâm thần mấy năm rồi, bây giờ đã có chồng rồi, chơi cũng chơi đủ rồi, nên đi chữa bệnh thôi.”
Một đám người nghe thấy không hiểu ra sao cả, hắn đang nói ai vậy.
Mà nhìn theo tầm mắt của hắn, mọi người lại càng không tin lắm, này, người này dường như đang nhìn chằm chằm cô dâu phải không?
“Vị tiên sinh này, ngươi rốt cuộc là ai? Hôm nay, là hôn lễ của ta, ta không muốn làm ồn ra chuyện gì, nhưng nếu ngươi tiếp tục gây rối, ta thật sự phải gọi cảnh sát đấy.” Một giọng nói tức giận vang lên, mà người vừa nói không phải ai khác, chính là chú rể của ngày hôm nay.
“Vợ Y Y, sao mười mấy năm ta không ra ngoài chơi mà người ở đây đều đã không nhận ra ta rồi.” Hạ Thiên lắc đầu cảm khái: “Được rồi, ta sẽ nói cho các ngươi một chút, ta tên là Hạ Thiên, Hạ trong xuân hạ thu đông, Thiên trong thiên hạ đệ nhất, thần y đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết kia chính là ta.”
“Hạ Thiên?”
“Hạ Thiên là ai?”
“Chờ đã, cái tên đó ta hình như đã nghe nói qua...”
“Không phải chứ? Người kia thật sự là Hạ Thiên sao?”
“Không đúng, ta nghe nói Hạ Thiên mười mấy năm trước đã hơn hai mươi rồi, sao dáng vẻ bây giờ trông vẫn như hai mươi tuổi thế?”
...
Dù sao nơi đây cũng là thành phố Giang Hải, cho nên cái tên Hạ Thiên kia, thật ra vẫn có không ít người nhớ đến, dù sao hơn mười năm trước, Hạ Thiên đã nổi danh ở thành phố Giang Hải, mà ngay cả bây giờ, thành phố Giang Hải thật ra cũng có truyền thuyết về Hạ Thiên, dù nhiều người xem truyền thuyết về hắn chỉ là một câu chuyện xưa mà thôi, nhưng khi thật sự có ai đó bước ra nói mình là Hạ Thiên, mọi người sẽ bắt đầu cảm thấy chuyện xưa là thật.
“Này, chồng ngươi có thể chưa từng nghe nói về ta, nhưng ta cảm thấy ngươi chắc có biết đến.” Hiện giờ, Hạ Thiên lại nhìn cô dâu: “Ừm, chồng ngươi không biết ngươi là ai, nhưng bản thân ngươi cũng biết, cho nên ngươi tự mình ngoan ngoãn đi theo ta hay muốn ta động thủ ở đây?”
“Vãi, đây là tới cướp cô dâu sao?”
“Đây là ý gì, ý nói cô dâu có bệnh sao?”
“Sao lại có cảm giác đây là tiết tấu cướp cô dâu thế?”
...
Bốn phía xung quanh lại huyên náo, đối với thân phận này của Hạ Thiên, thật ra không có mấy người có thể xác nhận, phải biết rằng đây thật ra chỉ là một hôn lễ bình thường, người tới tham gia hôn lễ trên cơ bản cũng đều là người bình thường, tuy ở đây có hơn trăm con người, nhưng trước đây không ai biết Hạ Thiên, bây giờ đương nhiên càng không thể xác nhận thân phận của Hạ Thiên.
“Ta đi theo ngươi.” Lúc này cô dâu lại lên tiếng, mà nàng vừa nói ra, mọi người đều trợn tròn mắt, đây, cô dâu kia thật sự chỉ vì vài câu nói của Hạ Thiên đã bằng lòng đi theo hắn rồi sao?
“A Ngọc, ngươi, ngươi thật sự muốn đi theo hắn sao?” Chú rể lại càng khó tin hơn, sau đó đột nhiên nổi giận: “Ngươi có quan hệ gì với hắn? Ta mới không tin hắn là thần y gì đó đâu, ta cũng không tin ngươi có bệnh, có phải các ngươi phản bội sau lưng ta...”
“Này, đồ ngốc ngươi câm miệng cho ta, ta chẳng có quan hệ gì với vợ ngươi cả!” Hạ Thiên bất mãn cắt ngang lời chú rể, thuận tay ôm Y Tiểu m: “Vợ Y Y nhà ta xinh đẹp hơn vợ ngươi mấy vạn lần, ta cũng sẽ không có khẩu vị giống ngươi đâu!”
“Ngươi nói chuyện cẩn thận vào, người ta kết hôn rồi đấy!” Y Tiểu Âm không vui nói, nhưng lúc này nàng cũng đang nhìn chằm chằm cô dâu, lông mày hơi nhíu lại, trong mắt cũng hiện lên chút kinh ngạc.
“Hắn nói không sai, ta và hắn không có quan hệ gì.” Bây giờ, cô dâu đã mở miệng, giọng nói của nàng đột nhiên thay đổi, biến thành giọng của một nam nhân: “Ha ha ha, hiện tại ngươi nghe giọng ta thử xem, ta là ai?”
Bốn phía yên lặng, cả đám người hoàn toàn đờ ra, đây, đây là tình huống gì vậy? Cô dâu sao lại nói ra giọng nam vậy?
“Ngươi, ngươi không phải là A Ngọc... Ngươi, ngươi là Vương Phong...” Sắc mặt chú rể đại biến, liên tục lùi về phía sau: “Đây, điều đấy sao có thể, ngươi, ngươi làm gì A Ngọc vậy? A Ngọc ở đâu rồi?”
“Vợ Y Y, thật ra, căn bệnh tâm thần tự đi phẫu thuật thẩm mỹ chuyển giới cho bản thân sau đó gả bản thân cho tình địch, đây thật sự là lần đầu tiên ta gặp phải đấy.” Hiện tại, Hạ Thiên có chút cảm khái: “Thế giới này quả nhiên thay đổi rồi, biến thái càng ngày càng nhiều.”
Chương 1837. Vương Phong
Chuyển giới?
Phẫu thuật thẩm mỹ?
Còn gả cho tình địch của mình?
Một đám người nghe thấy đều trợn mắt hốc mồm, cái này, lượng tin tức đó quá lớn.
Sau đó, mỗi người đều nhìn cô dâu kia, người kia, cô dâu vốn là nam nhân, hơn nữa, là tình địch của chú rể? Điều đó cũng quá bất ngờ đi?
Nếu như dưới tình huống bình thường, nhất định mọi người sẽ cảm thấy Hạ Thiên đang nói bậy, nhưng vấn đề là, vừa mới nãy mỗi người đều nghe được, giọng nói của cô dâu, là giọng của nam nhân đó.
“Ngươi, ngươi đã làm gì A Ngọc vậy?” Bây giờ chú rể lại nhìn cô dâu, sắc mặt thay đổi: “Ngươi, ngươi cải trang thành nàng ấy lúc nào...”
“Như thế nào? Ngươi cho rằng hôm nay ta mới đóng vai thành nàng ấy sao? Ha ha ha ha, hai năm trước, có lần nàng ấy đi hơn mấy tháng mới về, ngươi cho rằng nàng ấy chỉ ra nước ngoài du lịch, nhưng ngươi không biết, nàng ấy đi nước ngoài đã không trở lại nữa, bởi vì người trở về chính là ta, ha ha ha...” Cô dâu cười ha hả, rất đắc ý: “Ngươi muốn biết nàng ấy đang ở đâu sao? Ngươi không cần suy nghĩ, nàng ấy không về được, hơn một năm nay, người ngươi ngủ cùng vẫn luôn là ta, ha ha ha...”
“Ngươi, ngươi......” Chú rể nhìn cô dâu, đột nhiên vừa quay đầu, khom lưng nôn mửa: “Ọe...”
Rõ ràng, không phải là vì uống nhiều quá, mà là cảm thấy chán ghét.
“Ai, thật là đáng thương, ngủ với nam nhân hơn một năm.” Hạ Thiên hơi thông cảm với bộ dáng của chú rể, sau đó nhìn cô dâu: “Này, bây giờ ngươi nên trở về chữa bệnh đi.”
“Được, ta đi với ngươi.” Cô dâu nhìn Hạ Thiên một cái, đứng dậy đi ra ngoài.
“Đừng, đừng để hắn đi... Ọe...” Chú rể rõ ràng muốn ngăn cô dâu rời đi, chỉ là mới nói một câu, lại bắt đầu nôn khan.
Tuy nhiên, hiện tại có người tính toán ngăn cản cô dâu, nhưng rất nhanh, bọn hắn phát hiện, cô dâu đã biến mất rồi, mà cùng biến mất với cô dâu, tất nhiên còn có Hạ Thiên và Y Tiểu m.
Tất nhiên đã tìm được người, Hạ Thiên đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian nữa, trực tiếp mang người tới khách sạn.
Tiện tay ném cô dâu thay đổi giới tính xuống đất, Hạ Thiên ngồi xuống, mà một cái tay khác thì ôm Y Tiểu m.
“Ngươi xác định người đó chính là tên tâm thần ngươi muốn tìm?” Y Tiểu Âm hơi hơi nhíu mày, nàng luôn cảm thấy chuyện này quá không hợp lí, cho dù nàng có thể nói là có kiến thức rộng rãi, nhưng chuyện như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
“Vợ Y Y, sẽ không sai, gia hỏa kia vốn tên Vương Phong, bởi vì chỉnh dung chuyển giới, cho nên ngay cả Bé Ngoan đều không tìm được hắn, nhưng hắn vừa mới mở miệng nói chuyện, ta đã biết hắn có vấn đề.” Hạ Thiên cười hì hì: “Sau đó, ta lại phát hiện hắn có bệnh tâm thần, thì càng xác nhận.”
Lúc Hạ Thiên nói chuyện, trong tay đã xuất hiện thêm một cây châm, thuận tay châm vào trên người Vương Phong, sau đó lại tiếp tục nói: “Vợ Y Y, trước tiên ta chữa khỏi bệnh của hắn, sau đó thì sao, chúng ta có thể hỏi hắn một vài vấn đề.”
Lúc đầu, Hạ Thiên muốn ăn cơm trưa với vợ Y Y xinh đẹp của hắn, bây giờ vợ Y Y ăn no rồi, đương nhiên hắn sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian.
Đối với Hạ Thiên mà nói, chữa khỏi bệnh tâm thần thật ra đúng là không khó, cho nên chữa bệnh không tốn bao nhiêu thời gian của hắn, mà sau khi chữa khỏi bệnh, hắn lại trực tiếp dùng ngân châm thôi miên Vương Phong.
“Nói đi, ngươi tên là gì?” Hạ Thiên bắt đầu thẩm vấn.
“Ta tên là Vương Phong.” Vương Phong bắt đầu trả lời.
“Ngươi là nam hay nữ?” Hạ Thiên tiếp tục hỏi thăm.
“Trước kia ta là nam nhân, nhưng sau đó ta làm giải phẫu, cho nên bây giờ, ta là nữ nhân.” Vương Phong thành thật đáp.
Hạ Thiên quay đầu nhìn Y Tiểu Âm cười hì hì: “Nhìn xem, vợ Y Y, ta không có tính sai chứ?”
“Hỏi chuyện chính.” Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng, thật ra nàng vốn tin tưởng Hạ Thiên không có tính sai, chỉ là nàng cảm thấy việc đó thật sự rất kỳ dị mà thôi.
Bất luận là chỉnh dung hay chuyển giới, thật ra nàng đều có thể hiểu được, nhưng người kia sau khi chuyển giới chỉnh dung còn gả cho tình địch của chính mình, thật sự làm cho người ta ngạc nhiên.
Nhưng nghĩ tới người này bị bệnh tâm thần, Y Tiểu Âm còn có thể hiểu một chút.
Dù sao, đầu óc của bệnh nhân tâm thần không giống với người bình thường.
Nghĩ tới đây, Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, hắn ta cũng bị tâm thần, đầu óc không giống với người bình thường.
“Này, ngươi còn nhớ rõ bệnh viện tâm thần trước kia ngươi ở không?” Hạ Thiên bắt đầu hỏi chính sự trong miệng Y Tiểu m.
“Đương nhiên nhớ kỹ, ta nhớ được mỗi người nơi đó, ta còn biết thật ra bây giờ bọn hắn đang đuổi giết ta, nhưng bọn hắn không có ai biết bộ dáng hiện tại của ta, cho nên ta vẫn luôn rất an toàn.” Vương Phong rõ ràng bệnh nhân tâm thần không bình thường.
Trên thực tế, căn cứ vào tư liệu Bé Ngoan cho Hạ Thiên, tên Vương Phong này trước kia làm lính đánh thuê, năng lực rất mạnh, nếu như không phải tâm lý xảy ra vấn đề, bây giờ hắn chắc sẽ đang rất tốt.
Chương 1838. Chân tướng
“Ồ, vậy ngươi nói cho ta một chút, nơi đó có người nào?” Hạ Thiên vừa hỏi vừa lấy ra điện thoại, tìm danh sách Bé Ngoan cho hắn.
Mà Vương Phong rất nhanh đã bắt đầu nói tên những người trong bệnh viện tâm thần, từ bác sĩ đến bệnh nhân thậm chí công nhân vệ sinh, thế mà hắn thật sự đều nhớ, không chỉ là nhớ kỹ tên, còn nhớ rõ tướng mạo.
Hạ Thiên so sánh danh sách hắn có với từng cái tên Vương Phong đọc, đồng thời còn để cho Bé Ngoan tra kỹ tư liệu mỗi người, bao gồm ảnh chụp, sau đó còn để cho Vương Phong xác nhận một chút.
Toàn bộ danh sách rất dài, cho nên tốn rất nhiều thời gian, đến cuối cùng, người Vương Phong nói tới, cùng với những người trên danh sách của Hạ Thiên, trên cơ bản đều nói đúng, ngoại trừ một người.
Một học sinh cấp ba tên Tô Hà.
“Ngươi chắc chắn có gia hỏa tên là Tô Hà?” Hạ Thiên hỏi lại lần nữa.
“Chắc chắn, người kia rất thú vị, ta nhớ rất rõ.” Vương Phong khẳng định gật đầu: “Hắn được đưa vào từ ba nắm trước, lúc đó hắn đang học lớp mười hai, vừa đầy mười tám tuổi, là cha mẹ của hắn đưa hắn vào, nghe nói là đọc tiểu thuyết đến hỏng đầu óc.”
“Ồ, tình huống cụ thể của hắn là gì?” Hạ Thiên vừa tiếp tục hỏi, vừa gửi tên cho Bé Ngoan, bảo Bé Ngoan tra một vài tư liệu của Tô Hà đó.
“Nghe nói bởi vì hắn trầm mê tiểu thuyết tu tiên gì đó, đã không phân rõ thực tế và ảo tưởng, hắn luôn cảm thấy mình là người tu tiên nào đó, vẫn luôn la hét muốn tu tiên, còn nói mình đến từ Tiên Vân đại lục gì đó, cuối cùng bị bệnh viện chẩn đoán là nhân cách phân liệt.” Vương Phong đáp.
Y Tiểu Âm thay đổi sắc mặt, quay đầu nhìn Hạ Thiên, Tiên Vân đại lục, nàng đã nghe nói qua.
“Tô Hà cho rằng mình đến từ Tiên Vân đại lục?” Ngược lại, sắc mặt của Hạ Thiên không thay đổi, tiếp tục hỏi.
“Đúng vậy, hắn nói mình không có bệnh, nói mình vốn là đệ tử Phiêu Miểu tiên môn gì đó, tới đây tìm người, kết quả chết ngoài ý muốn, sau đó linh hồn hay Nguyên Anh gì đó, tiến nhập vào cơ thể Tô Hà, ta cũng cảm thấy hắn đọc nhiều tiểu thuyết quá.” Vương Phong nói nhanh: “Nhưng mà hắn không phải luôn cho rằng như vậy, có đôi khi hắn nhớ kỹ mình là Tô Hà, còn lên cấp ba, hắn còn nói người tu tiên kia muốn chiếm giữ thân thể của hắn, tóm lại rất lộn xộn.”
Lúc này, Bé Ngoan gửi cho Hạ Thiên một tấm hình, mà Hạ Thiên đưa ảnh chụp tới trước mặt Vương Phong: “Là hắn sao?”
“Đúng vậy, chính là hắn.” Vương Phong gật đầu.
“Tốt, ngươi tiếp tục nói hết mọi chuyện ngươi biết về hắn cho ta.” Hạ Thiên tiếp tục nói.
“Ta biết nhiều lắm là những thứ này, hắn ở bệnh viện tâm thần không có bao lâu, có một ngày lại đột nhiên biến mất, cha mẹ của hắn còn tới bệnh viện tâm thần náo loạn, về sau không biết thế nào, đột nhiên không có náo loạn nữa, về sau nữa, cho tới bây giờ ta không nghe được tin tức hắn, mấy năm này, ta biết trong bệnh viện tâm thần có những người khác lục tục ngo ngoe xảy ra chuyện, nhưng Tô Hà không có một ít tin tức gì.” Vương Phong lắc đầu nói.
Hạ Thiên lại hỏi một hồi, cuối cùng xác định Vương Phong đã không có tin tức hữu dụng gì, lười biếng nói một câu: “Tốt, ngươi có thể rời khỏi, ừ, tự mình đi cục cảnh sát đi.”
“Được.” Vương Phong đứng dậy rời đi, không chần chờ chút nào.
Chờ Vương Phong đi ra ngoài, Hạ Thiên tiện tay vung lên, đóng cửa phòng lại.
“Cuối cùng chuyện này là như thế nào?” Bây giờ, Y Tiểu Âm không nhịn được hỏi.
“À, trước đây Phiêu Miểu tiên môn phái mười hai người đến tìm Thần Tiên Tỷ Tỷ, có mấy người ngay khi vừa đi vào trận pháp đã trực tiếp bị chết mất, ta không hề quản mấy người kia, nhưng xem ra bây giờ, trong đó có người không hề chết.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Căn cứ vào miêu tả của Vương Phong, người kia định đoạt xác, nhưng rõ ràng không có thật sự thành công, cho nên, trong đầu Tô Hà, đồng thời tồn tại hai người, nhìn qua giống như là nhân cách phân liệt.”
“Nếu những chuyện kia đều liên quan tới tổ chức Diệt Thần, như vậy, có thể phỏng đoán, bây giờ Tô Hà rơi vào trong tay tổ chức Diệt Thần, mà bọn hắn thông qua tổ chức Diệt Thần, biết người tu tiên tồn tại, thậm chí tìm được một vài phương pháp đối phó với người tu tiên?” Gương mặt xinh đẹp Y Tiểu Âm hơi ngưng trọng: “Bọn hắn có thể tự mình bồi dưỡng một vài người tu tiên sao?”
“A, vợ Y Y, cho dù bọn hắn tìm được một thiên tài tu tiên, ở thế giới này của chúng ta, rất không có khả năng tu tiên thành công.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nhưng, có lẽ có thể luyện tập lợi hại hơn một chút so với người bình thường, ừ, không kém luyện võ là bao nhiêu đâu.”
Hạ Thiên dừng một chút, lại nói: “Tóm lại, nếu đây đều là tổ chức Diệt Thần ngu ngốc kia làm, vậy ngược lại tổ chức đó lợi hại hơn so với tưởng tượng của chúng ta một chút, nhưng, kém xa với liên minh Tu Tiên, cho nên vợ Y Y, chuyện quan trọng nhất của chúng ta, là đối phó liên minh Tu Tiên.”
“Chuyện liên minh Tu Tiên không vội được, hiện tại tốt nhất nên dồn tinh lực vào tổ chức Diệt Thần kia nhiều chút.” Y Tiểu Âm tức giận nói: “Trước đó, ngươi cảm thấy đều là người bình thường, nhưng bây giờ, rất có thể bên trong tổ chức Diệt Thần có người tu tiên giả hơn nữa, còn tồn tại liên minh Tu Tiên, chưa chắc không còn người tu tiên ở thế giới này đâu.”
“Vợ Y Y, nàng suy nghĩ nhiều quá, nếu thật sự có, sớm đã bị Thần Tiên Tỷ Tỷ các nàng tìm được.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nhưng, lần trước, tên ma lem Nam Cung Tú đó nói liên minh Tu Tiên vốn có người tu tiên núp ở thế giới này, có khả năng đã hơn mấy ngàn vạn năm, thật ra ta phải điều tra xem một chút.”
Chương 1839. Nàng chính là thuốc của ta
“Nếu ngươi thật sự tìm được người đó, ngươi xác định có thể đánh lại được sao?” Y Tiểu Âm tức giận nói: “Nếu như người kia thật sự còn sống trên thế giới này, hơn nữa sống mấy ngàn năm, chắc chắn thực lực rất mạnh.”
“Vợ Y Y nàng nói rất đúng, cho nên, chúng ta nên nhanh chóng luyện công cùng nhau.” Hạ Thiên cười hì hì: “Nếu không thì, bây giờ chúng ta bắt đầu đi?”
“Ngươi đi tìm Lam Y Nhân, Triệu Thanh Thanh các nàng ấy đi!” Y Tiểu Âm tức giận nói, tên khốn này đúng là không có cách nào nói chuyện chính, hắn lại không thiếu nữ nhân, cho dù Nguyệt Thanh Nhã các nàng ấy kia đã rời đi, bên cạnh hắn có mỹ nữ như mây, tại sao phải nhìn chằm chằm nàng không tha làm gì?
“Vợ Y Y, trước đây không lâu vợ Tiểu Y Y vẫn là người bình thường, không thể dùng tốc độ quá nhanh để tăng tu vi của nàng ấy, tạm thời chỉ nàng ấy chỉ có thể duy trì tình trạng đó, Thanh Thanh cũng giống như vậy, những người khác cũng không khác lắm, chỉ có nàng mười mấy năm trước đã là Kim Đan kỳ, những năm qua, mặc dù tăng lên không nhiều, nhưng tố chất thân thể đã rất tốt, có thể nhanh chóng tăng tu vi lên tới Nguyên Anh kỳ, như vậy ta sẽ có thể thi triển Nghịch Thiên Đệ Lục Châm cho nàng.” Vẻ mặt Hạ Thiên nói rất chân thành.
Mà thật ra câu đó của Hạ Thiên là nói thật, trước mắt mà nói, chỉ có Y Tiểu Âm thích hợp nhất dùng thủ đoạn không bình thường để tăng lên tới Nguyên Anh kỳ, sau đó lại dùng Nghịch Thiên Bát Châm làm Y Tiểu Âm tăng lên tới Phân Thần kỳ, mà sau lúc đó, nếu như Y Tiểu Âm phối hợp, hắn có thể thông qua Y Tiểu Âm lấy được công lực, bản thân hắn tăng lên tới Phân Thần kỳ, nói như vậy, kế tiếp, đã có thể thi triển Nghịch Thiên Đệ Thất Châm.
Trước kia, bọn hắn vì đối phó với sư phụ của Thần Tiên Tỷ Tỷ, Vấn Thiên Quân, mười mấy người cùng một chỗ hợp lực tạo ra được hai cao thủ Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị, nhưng bây giờ, vì về sau Dạ Ngọc Mị cải tiến qua loại công pháp hấp thu công lực kia, muốn một lần nữa chế tạo ra một cao thủ Độ Kiếp kỳ, có thể không cần nhiều người hỗ trợ như trước đây.
Đương nhiên, chỉ có một mình Y Tiểu Âm hỗ trợ, vẫn chưa chắc có thể làm được như cũ, nhưng cũng không phải là không có khả năng.
Nhưng nếu Y Tiểu Âm hoàn toàn không giúp đỡ, vậy thì thật sự không có cách nào thành công trong thời gian ngắn.
“Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, ngươi làm sao lại là không hiểu?” Y Tiểu Âm nổi nóng: “Ta sẽ không cùng ngươi dùng loại phương thức kia để luyện công, ngươi nên sớm bỏ kế hoạch đó đi, suy nghĩ những biện pháp khác!”
Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, nàng cảm thấy có thể mình nói không rõ, nên tiếp tục nói: “Hạ Thiên, lần này ta nói cho ngươi rõ hơn một chuyện, nếu như ngươi cảm thấy ngươi có bản lĩnh, để cho lòng ta cam tâm tình nguyện cùng ngươi lên giường, ngươi có thể tiếp tục cố gắng, nhưng ta có thể nói rõ với ngươi, trước khi ta cam tâm tình nguyện ngủ với ngươi, ta không phải vì luyện công mà ngủ với ngươi!”
Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m, có hơi phiền muộn, vợ Y Y thật sự quá không nghe lời, đặc biệt là bây giờ, hắn thật sự rất cần nàng hỗ trợ.
Trước đó đối với chuyện đó, hắn không gấp gáp, cho nên qua mười mấy năm, thật ra hắn không dành tâm tư để dỗ Y Tiểu m, dù sao nhiều lúc hắn đều tiêu vào việc dỗ Chân Dài Muội Muội để nàng ấy chủ động cởi ra Thiên Kết Vũ Y.
Nhưng bây giờ, hắn thật sự lại rất gấp, nếu như Y Tiểu Âm không phối hợp, không phải hắn không có cách nào để công lực của mình khôi phục, nhưng rõ ràng phải tốn nhiều thời gian hơn.
Vấn đề là, chưa chắc hắn có nhiều thời gian như vậy.
Đừng nhìn Hạ Thiên ngoài mặt sao cũng được, nhưng trong lòng vẫn rất coi trọng việc liên minh Tu Tiên kia, vì thật ra hắn đang lo lắng cho những cô vợ chạy đến Tiên Vân đại lục của mình.
“Như thế nào? Lại muốn bá vương ngạnh thượng cung sao?” Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, trong giọng nói có trào phúng nhàn nhạt.
“Ừ, muốn chuốc thuốc vợ Y Y nàng.” Hạ Thiên nghiêm trang nói.
“Ngươi đi chết đi!” Y Tiểu Âm tức điên lên, tên khốn đó lại còn thật sự có ý nghĩ xấu, mà hắn lại còn nói ra một cách quang minh chính đại.
“Vợ Y Y, ta cảm thấy bây giờ nàng đang có bệnh, ừ, nên tính là vấn đề tâm lý, chuyện đó, có thể trị, ta giúp nàng chữa khỏi, nàng sẽ cam tâm tình nguyện giúp ta.” Mặt Hạ Thiên thành thật.
“Ngươi mới có bệnh, trước tiên tự chữa khỏi cho chính ngươi đi!” Y Tiểu Âm giận dữ nói.
“À, vợ Y Y, bây giờ ta hơi không thoải mái.” Hạ Thiên lại rất nghiêm túc gật đầu một cái: “Ta cảm thấy ta cần uống thuốc.”
“Vậy ngươi mau uống thuốc đi!” Y Tiểu Âm tức giận nói.
“Vợ Y Y, nàng chính là thuốc của ta.” Hạ Thiên vẫn rất chân thành như cũ: “Bây giờ nàng có để cho ta ăn không?”
“Cút!” Y Tiểu Âm lại tức tức điên lên.
Hạ Thiên đương nhiên sẽ không đi, mà Y Tiểu Âm cũng không trông cậy vào hắn thật sự sẽ đi, cho nên nói xong câu nói kia, nàng đã tự mình đứng dậy nhanh chóng đi vào phòng ngủ, rầm một tiếng đóng cửa phòng.
Y Tiểu Âm quyết định cách xa Hạ Thiên một chút, dù cho không thể cách hắn quá xa, ít nhất có thể cách một cái cửa phòng, nếu không thì nàng sợ chính mình sẽ thật sự bị tức thành bệnh.
“Vợ Y Y không phải là một bác sĩ hợp lệ, ngay cả chồng mình có bệnh cũng không chữa.” Hạ Thiên lẩm bẩm, sau đó, hắn nằm trên ghế sa lon, lại bắt đầu nghịch điện thoại.
À, hắn lại nói chuyện phiếm với Bé Ngoan trên WeChat.
Hắn vừa mới phát hiện chức năng mới, có thể gọi video nói chuyện phiếm, chọn mời nói chuyện qua video.
Không hề nghi ngờ, lập tức bị từ chối.
Sau đó, hắn lại chuyển sang gọi thoại.
Cũng vẫn bị từ chối.
Chương 1840. Anh hai ta nhớ ngươi!
“Bé Ngoan, đánh chữ quá chậm, ta có chuyện phải nói cho ngươi.” Hạ Thiên đành phải gửi tin nhắn.
“Đồ ngốc, ngươi có thể gửi tin nhắn bằng giọng nói.” Bé Ngoan lập tức nhắn lại.
Thế là, Hạ Thiên lại gửi giọng nói qua.
Bé Ngoan lại từ chối, hiển nhiên là không muốn cho Hạ Thiên nghe được giọng nói của nàng.
Lại sau đó, Bé Ngoan gửi tin nhắn, rõ ràng là giọng như dạy đồ ngốc.
À, gửi tin nhắn bằng giọng vốn rất đơn giản, Hạ Thiên cũng không kém thông minh như vậy, không phải sao, hắn rất nhanh đã học được.
“Bé Ngoan ngươi có quan hệ như thế nào với vợ Tiểu Yêu Tinh vậy? Bé Ngoan ngươi ở đâu? Bé Ngoan...” Hạ Thiên nói một hơi dài.
Ừ, gửi mười mấy tin nhắn, vấn đề của hắn hơi nhiều.
Mà khi hắn nói xong chuẩn bị gửi, phát hiện tin nhắn đã bị thu lại.
“A? Bé Ngoan, sao không gửi tin nhắn được nữa?” Hạ Thiên có chút buồn bực.
“Đồ ngốc, ngươi vừa bị ta kéo vào danh sách đen!” Bé Ngoan tức giận: “Không nên hỏi vấn đề không liên quan, nếu không thì ta lại kéo ngươi vào danh sách đen!”
Hạ Thiên có chút buồn bực, không cho hắn hỏi vấn đề không liên quan, đó đều là vấn đề rất quan trọng có được hay không.
“Cũng không nghe lời giống vợ Tiểu Yêu Tinh, xem ra hơn nửa là phân thân do vợ Tiểu Yêu Tinh làm ra, còn gọi Bé Ngoan chứ, không có ngoan chút nào.” Hạ Thiên lẩm bẩm, nhưng, lúc này, hắn sẽ không nhắn nhiều tin nhắn cho Bé Ngoan nữa.
Trên thực tế, bây giờ, Bé Ngoan lại gửi cho hắn một tư liệu, rất nhiều vấn đề hắn vừa mới hỏi, một phần liên quan tới chính Tiểu Yêu Tinh, mà đổi thành một bộ phận khác, nhưng một ít chuyện khác, tỉ như tư liệu của bệnh viện tâm thần kia, còn có một vài đồ vật cần Bé Ngoan đi thăm dò.
Cái người gọi là Tô Hà bị bệnh tâm thần kia, Bé Ngoan đã tra được tất cả tài liệu của hắn, nhưng Bé Ngoan không thể tìm được Tô Hà, đồng thời Bé Ngoan phát hiện một chuyện, đó chính là người nhà của ba mẹ Tô Hà, toàn bộ đều mất tích.
“Bé Ngoan, ngươi tiếp tục giúp ta tìm Tô Hà, chắc Tô Hà còn chưa chết, tìm được hắn, là có thể tìm được cái tổ chức Diệt Thần kia.” Hạ Thiên nói với Bé Ngoan.
Đối với tổ chức Diệt Thần, thật ra Hạ Thiên vẫn không để ý như cũ.
Nhưng, bây giờ đối với tổ chức đó, Hạ Thiên lại hơi coi trọng một chuyện, hơi suy nghĩ, hắn lại nói với Bé Ngoan: “Ngươi gửi những tài liệu này đến Thiên Đạo tổ đi, ngươi có thể tìm được người phụ trách của bọn hắn không?”
“Có thể.” Bé Ngoan nhắn lại.
Hạ Thiên sẽ không nói thêm cái gì, nếu bên trong tổ chức Diệt Thần tồn tại người tu tiên chân chính, hoặc mặc dù không phải là người tu tiên nhưng có người đang cố gắng tu tiên, vậy rõ ràng chính là phạm vi mà Thiên Đạo tổ quản lý.
Mặc dù Hạ Thiên không để ý tổ chức này nhiều, nhưng Y Tiểu Âm rất để ý, Hạ Thiên cảm thấy, cho Thiên Đạo tổ nhìn chằm chằm tổ chức kia, tốt nhất có thể điều tra ra, nói như vậy, vợ Y Y xinh đẹp của hắn sẽ rất vui vẻ.
Ôi, sau khi Y Tiểu Âm đi vào phòng, đến bây giờ đều chưa có đi ra.
“Nên đi ăn cơm tối thôi.” Hạ Thiên lẩm bẩm, bây giờ đã là năm giờ chiều, đúng là có thể đi ăn cơm tối.
Mặc dù đối với Hạ Thiên mà nói, có ăn cơm hay không cũng không phải vấn đề, nhưng nếu Y Tiểu Âm nguyện ý đi với hắn dùng một bữa tối lãng mạn, hắn vẫn muốn đi.
Đang muốn đứng dậy đi tìm Y Tiểu m, thì chuông điện thoại di động vang lên, Hạ Thiên nhìn tên người gọi đến, phát hiện là Tô Bối Bối gọi điện tới.
“Bối nha đầu, ngươi nhớ ta à?” Hạ Thiên lập tức nhận điện thoại, sau đó không tự chủ được trong đầu hiện lên dáng người rất đẹp của Tô Bối Bối hiện tại.
Ừ, dường như bây giờ hắn có chút nhớ nàng.
“Đồ biến thái, ta mới không thèm nhớ ngươi!” Tô Bối Bối hừ một tiếng: “Là anh hai ta nhớ ngươi.”
“Khi nào anh hai ngươi trở thành đồng tính luyến ái vậy?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, “Hắn đột nhiên bị bệnh? Có muốn ta chữa khỏi cho hắn hay không?”
“Ngươi mới bị bệnh!” Tô Bối Bối có chút không cao hứng: “Anh hai ta nhớ đến y thuật của ngươi, hắn muốn tìm ngươi giúp một chút.”
“Ồ, bây giờ ta với hắn không quen, không giúp.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Này, cái gì gọi là bây giờ ngươi không quen hắn?” Tô Bối Bối lập tức rất không vui: “Ngươi không phải còn muốn theo đuổi ta sao? Bây giờ cho ngươi giúp anh hai ta một chuyện, ngươi lại còn không đi, ngươi có thành ý hay không?”
“Bối nha đầu, ta không muốn theo đuổi ngươi, là ngươi vẫn luôn muốn làm vợ ta.” Hạ Thiên cảm thấy rất vô tội: “Tuy nhiên ta thật sự rất vất vả khi đáp ứng ngươi, nhưng ngươi đã chạy mất, đây là ngươi không có thành ý.”
“Đồ háo sắc, ta không nói bậy với ngươi nữa!” Tô Bối Bối thở phì phò nói: “Tóm lại ngươi có giúp anh hai ta hay không? Ngươi không muốn đi, ta sẽ tiếp tục sống ở bên ngoài, không quay về nữa!”
“Bối nha đầu, ngươi không thể tiếp tục chơi ở bên ngoài nữa, bây giờ bên ngoài không an toàn.” Bây giờ, giọng của Hạ Thiên nghiêm túc.
“Đi cùng với ngươi mới không an toàn.” Tô Bối Bối yêu kiều hừ một tiếng, “Ngươi đi tìm anh hai ta đi, ta gửi địa chỉ cho ngươi, ngươi đi qua tìm hắn là được.”
Tô Bối Bối nói xong cũng cúp điện thoại, sau đó, Hạ Thiên lập tức nhận được một tin nhắn.
Chương 1841. Giả vờ không quen biết nhau
Hạ Thiên bấm gọi lại, nhưng Tô Bối Bối không từ chối, ngay lập tức trả lời lại cuộc gọi.
“Alo, còn muốn gì nữa? Bây giờ ta sẽ không về đâu.” Tô Bối Bối trông rất hung dữ.
“Bối nha đầu, trên đời này có thể còn có những người tu tiên khác, ngươi ở bên ngoài phải cẩn thận, đừng có rảnh rỗi lại bay lung tung.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Gì cơ?” Tô Bối Bối sửng sốt, sau đó không vui: “Này, có phải ngươi cố tình lừa ta để ta về không? Dù còn có người tu tiên, cũng không phải đều là những người có quan hệ với ngươi sao?”
“Thôi, để ta đổi sang người khác nói với ngươi, ngươi biết nàng ấy nhất định sẽ không giúp ta lừa ngươi.” Hạ Thiên suy nghĩ một hồi rồi vừa bước đến cửa phòng Y Tiểu Âm vừa nói: “Vợ Y Y, nàng đi ra đây một lát.”
Lần này, Y Tiểu Âm lập tức mở cửa.
“Là Tô Bối Bối sao?” Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, lạnh nhạt hỏi, hiểu nhiên với công lực của mình, nàng cũng có thể nghe được đoạn hội thoại giữa Hạ Thiên và Tô Bối Bối.
“Đúng vậy, vợ Y Y, nàng nói với Bối nha đầu đi, nói với nàng ấy về Liên minh Tu Tiên và Diệt Thần, bảo nàng ấy cẩn thận.” Hạ Thiên vừa nói vừa đưa điện thoại cho Y Tiểu m.
Y Tiểu Âm nhận điện thoại: “Tô Bối Bối, ta là Y Tiểu m.”
“Y Tiểu m? Thực sự là ngươi sao?” Tô Bối Bối khó tin: “Đợi đã, ta cúp điện thoại trước, đợi ta add WeChat với tên háo sắc đó vào rồi chúng ta gọi video, nếu không ta không tin.”
Một phút sau.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Bối Bối xuất hiện trong video, khi nàng nhìn thấy Y Tiểu m, nàng đột nhiên trở nên hơi khoa trương: “Oa, Y Tiểu m, thật sự là ngươi, sao lại đi thuê phòng với tên biến thái đó chứ?”
“Tô đại tiểu thư, nói chuyện chính đi, hắn không lừa ngươi, hiện tại ngươi quả thật có thể gặp nguy hiểm.” Y Tiểu Âm rõ ràng không muốn nói nhảm, nàng bắt đầu nói thẳng về Liên minh Tu Tiên, sau đó là về tổ chức Diệt Thần, sau khi nói ngắn gọn, cuối cùng nàng mới nói: “Đây cũng là lý do khiến ta đến chỗ hắn, mọi chuyện khá rắc rối, ta phải canh hắn để hắn tập trung nghĩ cách giải quyết.”
“Được thôi, lúc đầu ta không tin, nhưng ngay cả ngươi cũng tới tìm tên biến thái kia, xem ra là sự thật rồi.” Tô Bối Bối thực sự tin tưởng Y Tiểu m, dù sao thì nàng cũng biết mối quan hệ giữa Y Tiểu Âm và Hạ Thiên.
Dừng một lúc, Tô Bối Bối lại nói: “Này, đồ biến thái, ta còn phải chơi một lát, nhưng ta sẽ cẩn thận, nếu thật sự gặp phải người tu tiên, ta sẽ gọi cho ngươi hoặc gửi WeChat cho ngươi.”
“Bối nha đầu, nếu ngươi thật sự gặp phải người tu tiên quá mạnh, ngươi có thể giả vờ hợp tác với họ trước, sau đó ta đến tìm ngươi sau.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Ta biết rồi, tóm lại ta sẽ chú ý, với lại ngươi nhớ đi tìm anh hai của ta, ta cũng không biết hắn tìm ngươi làm gì, tóm lại ngươi tìm hắn trước là được.” Tô Bối Bối nói xong câu đó rồi tắt video.
Hiện tại, Hạ Thiên xem địa chỉ Tô Bối Bối gửi đến, mới biết là khu biệt thự nào.
“Vợ Y Y, chúng ta đi tìm Tô Tiểu Xán đi.” Hạ Thiên quyết định đi, hiện tại hắn không có việc gì làm, cũng có thể kiếm cớ đưa Y Tiểu Âm ra ngoài.
Lần này, Y Tiểu Âm khá lạ, không phản đối mà cùng Hạ Thiên rời khỏi phòng khách sạn, có lẽ nàng cảm thấy ở ngoài tốt hơn là ở trong phòng khách sạn với Hạ Thiên.
Hạ Thiên không biết lái xe, Y Tiểu Âm không lái xe đến đây, nhưng họ cũng không bắt taxi, mặc dù họ không biết vị trí chính xác của biệt thự, nhưng Y Tiểu Âm lấy điện thoại di động ra điều hướng, sau đó cùng chạy với Hạ Thiên.
Tuy nhiên, khi cả hai đến nơi thì phát hiện trước biệt thự có rất nhiều ô tô đậu, người ra vào không ngừng, bây giờ, dường như ở đây đang tổ chức tiệc.
“Ta không vào đâu.” Lúc này, Y Tiểu Âm mới dừng lại.
“Vợ Y Y, không phải nàng đã đến đây rồi sao?” Hạ Thiên hơi khó hiểu: “Sao nàng không vào?”
“Quá nhiều người.” Y Tiểu Âm tức giận nói.
“Nhiều người thì vui hơn thôi mà.” Hạ Thiên hoàn toàn không sợ đám đông.
“Tất nhiên là ngươi thấy vui rồi!” Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên, tên khốn kia chắc cũng giống như lần trước ở nhà hàng tây và đám cưới, gặp người sẽ nói nàng là vợ hắn, quả thật chính là khoe khoang, mà nàng còn hết lần này tới lần khác không tiện bắt bẻ, bởi vì mỗi lần tên khốn này khoe khoang, hắn đều ôm nàng, trông rất thân mật.
“Vợ Y Y, ta thực sự cảm thấy khách sạn chơi vui hơn, nhưng nàng không chơi với ta.” Hạ Thiên bày ra vẻ mặt vô tội.
Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên, đột nhiên cảm thấy rời đi cũng không ổn, có thể tên này sẽ theo nàng về khách sạn.
“Được, ta sẽ vào, nhưng ngươi hứa với ta một điều kiện trước đi.” Y Tiểu Âm quyết định thương lượng điều khoản với Hạ Thiên.
“Vợ Y Y, nàng nói điều kiện nào ta cũng sẽ đồng ý.” Hạ Thiên trả lời ngay.
Y Tiểu Âm không thèm tin những câu ba xạo của Hạ Thiên, nếu hắn thực sự đồng ý mọi điều, vậy thì hắn sẽ không làm phiền nàng rồi.
“Chúng ta tự mình đi vào, giả vờ như không quen biết nhau, nếu ngươi đồng ý thì ta vào.” Y Tiểu Âm nói.
Chương 1842. Chủ nhân
“Hả, giả vờ như không biết nhau?” Hạ Thiên lẩm bẩm: “Có vẻ khá vui đấy, giống như yêu đương vụng trộm vậy.”
Y Tiểu Âm muốn đánh người, ai yêu đương vụng trộm với hắn chứ?
Tuy nhiên, thấy Hạ Thiên có vẻ sẵn sàng làm như vậy, Y Tiểu Âm cũng không buồn nói gì cả.
Quả nhiên Hạ Thiên nhanh chóng gật đầu: “Được, vợ Y Y, nàng vào trước đi, một lát ta có thể giả vờ không quen nàng.”
“Vậy thì ta sẽ vào trước.” Y Tiểu Âm không nói nhiều, bước vào biệt thự.
Hiện tại, ở cổng biệt thự có nhân viên bảo vệ, nhưng khi họ thấy Y Tiểu Âm đến, họ không hỏi gì cả, cứ thể để Y Tiểu Âm vào, lý do rất đơn giản, hai nhân viên bảo vệ đã sững sờ nhìn Y Tiểu m.
Dù sao, đó là lần đầu tiên họ nhìn thấy một tiên nữ xinh đẹp như vậy.
“Chà, vợ ta đẹp quá nhỉ.” Khi Hạ Thiên đi đến cửa, hai nhân viên bảo vệ vẫn chưa hoàn hồn, họ cũng không quan tâm đến Hạ Thiên, cứ thế để hắn bước vào thế này.
Biệt thự rất lớn có những mấy tầng, hiện tại, những người ra người vào bên trong đang tổ chức một bữa tiệc, nhưng bàn tiệc thực sự của bữa tiệc là ở tầng hầm, vì ở tầng hầm lớn hơn.
Hiện giờ, có hàng trăm người trong tầng hầm hàng nghìn mét vuông, Y Tiểu Âm vừa xuất hiện ở tầng hầm đã thu hút sự chú ý của một số người, chẳng bao lâu đã có người đi về phía nàng.
“Y Tiên tiểu thư? Thực sự là ngươi sao?”
“Y tiểu thư, không ngờ sẽ gặp ngươi ở đây.”
…
Chà, có thể coi đây là nơi tụ tập những người thuộc tầng lớp thượng lưu, mà những người ở cấp độ này thực sự rất nhiều người biết Y Tiểu m, quan trọng hơn, họ có thể xác định thân phận của Y Tiểu m, không giống như những người bình thường nhìn thấy Y Tiểu Âm cũng cảm thấy nàng có thể đang giả mạo.
Tất nhiên, còn có một lý do quan trọng khác, hiện tại Y Tiểu Âm không ở cạnh Hạ Thiên.
Y Tiểu Âm không có đàn ông đi chung dường như mới là bình thường đối với mọi người, một khi có đàn ông bên cạnh nàng, mà người đàn ông đó trông khá bình thường, mọi người sẽ nghi ngờ nàng đang giả mạo.
Đối với loại cảnh tượng đó, Y Tiểu Âm đương nhiên rất thoải mái, nhưng nàng vẫn theo bản năng liếc nhìn xung quanh, khi nhìn thấy Hạ Thiên đang thành thật ngồi ở một góc, nàng không khỏi thả lỏng.
May là gia hỏa kia không xuất hiện khoe khoang nàng là vợ của hắn.
Bây giờ, Hạ Thiên hơi chán, ở đây rất nhiều người, nhưng ngoài Y Tiểu Âm ra, hắn chưa thấy ai mà hắn quen, ngay cả Tô Tiểu Xán tự nhận là có chuyện tìm hắn, cũng chưa thấy đâu cả.
Đương nhiên, Hạ Thiên không thèm đi tìm Tô Tiểu Xán, dù Tô Tiểu Xán không xuất hiện ở đây thì hắn cũng không quan tâm, đối với hắn mà nói, chuyện của Tô Tiểu Xán không là gì, Bối nha đầu cho hắn địa chỉ này, hắn đã đến đây rồi, xem như hắn có thể bàn giao với Bối nha đầu.
Nếu Tô Tiểu Xán không thấy hắn đến đây, thì đó là lỗi của Tô Tiểu Xán chứ không liên quan gì đến hắn.
“Chà, khi vợ Y Y không ở cạnh ta, nàng ấy thật sự trông càng giống tiên nữ hơn.” Lúc này, Hạ Thiên lẩm bẩm.
Đây không phải nói lung tung, khi Y Tiểu Âm một mình đối mặt với những người khác, khí chất cả người dường như thay đổi, tự tin, điềm đạm, cho người ta một loại cảm giác xuất trần thoát tục, nàng thật sự là tiên nữ, nàng được xưng là Y Tiên, rõ ràng không chỉ vì y thuật thần kỳ của nàng, mà còn vì bản thân nàng là một tiên nữ.
Hạ Thiên không có việc gì làm, ngồi ở đó nhìn chằm chằm Y Tiểu Âm cho đến vài phút sau, hai bóng người quen thuộc đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt hắn, hai người đó đã sớm nhìn thấy hắn.
Một người trong số họ nháy mắt, sau đó chạy đến chỗ Hạ Thiên, ngồi xuống bên cạnh.
“Này, anh rể, sao ngươi lại ở đây?” Đây là một nữ hài tử, xinh đẹp dễ thương, nhưng dáng người không chuẩn, không phải ai khác, chính là Hàm Hàm cho vay nặng lãi năm mười tuổi.
Về phần người đi với Hàm Hàm, chính là Liễu Vân Anh, nhưng hiện tại Liễu Vân Anh không đến, mà đi tán gẫu với bạn bè.
“Ta đi với vợ ta.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Vợ ư?” Hàm Hàm liếc nhìn xung quanh: “Anh rể, ở đây hình như không có vợ ngươi, không phải vợ ngươi đều đã chạy đi rồi sao?”
Hạ Thiên không nói gì, hắn cũng không thèm nói chuyện với Hàm Hàm, nha đầu đó là tiểu lừa đảo thích lừa dối người khác, mà dáng người lại không được chuẩn, hắn không thèm lãng phí thời gian với nàng.
“Anh rể, chẳng lẽ hôm nay ngươi cũng tới đây vì vị hoạ sĩ xinh đẹp kia sao?” Hàm Hàm lại hỏi: “Nhưng không ổn đâu anh rể, ngươi có tiêu chuẩn thấp như vậy từ khi nào chứ? Mặc dù vị hoạ sĩ kia dáng vẻ khá đẹp nhưng nàng ấy không xinh bằng ta.”
“Hoạ sĩ xinh đẹp nào?” Hạ Thiên hơi tò mò.
“Ôi, anh rể, ngươi còn không biết à, chủ nhân ở đây là một nàng hoạ sĩ, trông rất xinh xắn, nhiều người rất thích nàng ấy.” Hàm Hàm nói nhanh: “Hình như có mấy người giàu có đang theo đuổi nàng ấy, nhưng bản thân nàng ấy cũng rất giàu, tranh của nàng ấy rất có giá trị, nghe nói biệt thự này kiếm được nhờ bán tranh.”
Nói đến đây, Liễu Hàm chỉ về phía cầu thang: “Đấy, nhìn kìa, đó là nàng ấy.”
Chương 1843. Hạc giữa bầy gà
Một nữ nhân chừng ba mươi tuổi đang đi xuống cầu thang, nàng ấy ăn mặc hơi chút quái dị, giống như đang mặc một quần áo bó sát đủ màu sắc, nhưng cũng mang đến cho người ta một cảm giác rất gợi cảm.
Nữ nhân gợi cảm kia còn đang dắt một cô gái nhỏ chừng bảy, tám tuổi rất đáng yêu, có điều nhìn không được khỏe mạnh cho lắm, khí sắc rất kém.
“Hứa tiểu thư."
“Xin chào Hứa tiểu thư."
“Hứa tiểu thư, hôm nay ngươi thật xinh đẹp."
“Hứa tiểu thư, quần áo của ngươi quả là đặc biệt......"
......
Gần như tất cả mọi người trong bữa tiệc đều nhìn về phía nữ nhân gợi cảm kia, một ít nam nữ tiến tới chào hỏi, nàng ta đều mỉm cười ứng đối.
“Anh rể, tên của nàng ấy là Hứa Như, một hoạ sĩ rất nổi tiếng, đặc biệt am hiểu về vẽ cơ thể người, ngươi cảm thấy nàng ấy xinh đẹp không?” Lúc này, Hàm Hàm đứng bên cạnh Hạ Thiên nói: “Dù sao thì ta cảm thấy nàng ấy không đẹp bằng ta, chính là ngực lớn hơn ta một chút mà thôi."
“Ừ, dáng người tốt hơn ngươi một chút." Hạ Thiên thuận miệng nói: “Nhưng khuôn mặt không dễ nhìn."
Với ánh mắt của Hạ Thiên, cái người gọi là nữ hoạ sĩ Hứa Như kia có khuôn mặt rất bình thường, đúng là còn không dễ nhìn bằng Hàm Hàm.
Về phần dáng người, ừm, có vài bộ phận tốt hơn Hàm Hàm một chút mà thôi.
Nói tóm lại, Hạ Thiên hoàn toàn không có chút hứng thú nào đối với nữ hoạ sĩ đó.
“Anh rể à, ngươi có thấy quần áo của nàng ấy có chút kỳ quái không?” Hàm Hàm nhìn chằm chằm vào Hứa Như, luôn cảm thấy quần áo của nàng ấy là lạ ở chỗ nào đó.
“Hàm Hàm ngươi thật là ngốc, nàng ấy căn bản là không mặc quần áo." Hạ Thiên thuận miệng nói.
“A?” Hàm Hàm vô thức nâng giọng, “Ngươi nói nàng ấy không mặc quần áo?"
Giọng nói kia có chút lớn, cộng thêm nữ nhân đó mới xuất hiện nên bây giờ toàn bộ đại sảnh tầng hầm tương đối an tĩnh, kết quả là rất nhiều người đều nghe được giọng nói của Hàm Hàm sau đó nhìn về phía bên này.
“Ai không mặc quần áo?"
“Nói ai vậy?"
“A? Người kia hình như là Liễu Hàm."
“Liễu Hàm là ai?"
“Nàng ấy là em gái họ của Liễu Vân Anh."
“Ừm, con gái của Mai Nhược Đình?"
......
Ở đây có rất nhiều người nhận ra Hàm Hàm, dù sao đều là người trong giới có tiền, cộng thêm bây giờ Liễu Vân Anh rất nổi tiếng ở trong vòng này, đương nhiên danh tiếng không tính là tốt, dù sao thì sinh hoạt cá nhân bây giờ của nàng vẫn rất loạn.
“Nàng ấy vốn dĩ không mặc quần áo nha, trên người nàng là thuốc màu." Lúc này, Hạ Thiên lại lên tiếng, “Không tin ngươi đi sờ một chút, ngươi sẽ phát hiện nàng ấy không mặc gì cả."
“A?” Hàm Hàm nhìn về phía Hứa Như, có chút khó có thể tin, “Là thật sao?"
Không đợi Hạ Thiên nói chuyện, Hàm Hàm lập tức hỏi: “Hứa Như tỷ, ngươi thật sự không mặc quần áo sao?"
Liễu Hàm vừa hỏi câu đó, mọi người tự nhiên hiểu nàng ấy đang nói người nào.
Một giây sau, mọi người đồng loạt nhìn về phía Hứa Như, trong lòng đều có chút cổ quái, chuyện kia, chẳng lẽ nàng ấy thật sự không mặc quần áo sao?
Hiện tại, Hứa Như cũng nhìn về phía Liễu Hàm, sau đó trên mặt nàng lộ ra một nụ cười vô cùng ngọt ngào: “Xem ra hôm nay ta lại thất bại rồi, vốn dĩ ta còn cho rằng ít nhất phải mất một đoạn thời gian nữa mới bị người khác phát hiện chứ, không ngờ lại bị Liễu tiểu thư nhận ra mất rồi."
Đám người có chút hỗn loạn, vì lời của Hứa Như tương đương thừa nhận mình thật sự không mặc quần áo.
Rất nhiều nam nhân không nhịn được nhìn chằm chằm vào Hứa Như, bầu không khí trở nên có chút quỷ dị.
“Không phải ta nhận ra, là hắn." Hàm Hàm không ôm công lao, nàng chỉ một ngón tay về phía Hạ Thiên, “Hứa Như tỷ, ngươi vẽ cái này cũng quá chân thật rồi! Đến bây giờ ta vẫn còn cảm thấy ngươi chỉ đang mặc một bộ đồ bó sát mà thôi."
“Hoá ra là vị tiên sinh này lại có ánh mắt tốt như thế." Hứa Như nhìn về phía Hạ Thiên, nụ cười có chút yêu mị, “Nếu đã bị nhận ra rồi, vậy ta đi lên lầu thay quần áo một chút, xin các vị chờ trong chốc lát."
Hứa Như ưu nhã quay người, mà hiện trường không biết bao nhiêu nam nhân đang dõi theo bóng lưng của nàng ấy, dù sao thì tất cả mọi người đều đang tưởng tượng ra nàng ấy không có mặc quần áo.
Như vậy có nghĩa đây chính là dáng người chân thật của nàng ấy?
Đặc biệt là dáng vẻ chậm rãi lên lầu của Hứa Như, nhìn qua hết sức gợi cảm.
Nói một cách không hề khoa trương, lúc này gần như toàn bộ nam nhân ở hiện trường đều đang nhìn Hứa Như, sở dĩ nói gần như vì còn có một người không thèm nhìn, người đó dĩ nhiên chính là Hạ Thiên.
“Anh rể à, bọn hắn đều đang nhìn Hứa Như đấy, tại sao ngươi lại không nhìn?” Hàm Hàm nhỏ giọng hỏi.
“Không có gì đẹp cả, còn không bằng nhìn vợ Y Y nhà ta." Hạ Thiên thuận miệng nói.
Mà khi Hạ Thiên vừa dứt lời, Y Tiểu Âm lập tức quay đầu trừng mắt với Hạ Thiên một cái.
“Vợ Y Y?” Hàm Hàm có chút ngạc nhiên, “Hình như ta cũng đã nghe nói tới việc kia, có phải là Y Tiểu Âm không? Nàng ấy cũng đang ở đây à?"
Hiển nhiên, vừa rồi thì lực chú ý của Hàm Hàm đều ở trên người Hạ Thiên, căn bản không có nhìn những người khác.
Mà khi nghe được câu đó, nàng bắt đầu nhìn xung quanh, sau đó lập tức phát hiện Y Tiểu m, dù sao thì người giống tiên nữ như Y Tiểu Âm ở trong đám người vẫn rất bắt mắt.
Nói là hạc giữa bầy gà cũng không quá chút nào.
Ừm, nhưng Hàm Hàm lập tức cảm thấy không thể dùng từ ngữ như vậy, không phải đang chửi chính mình là gà sao?
Chương 1844. Tô đại thiếu
“Oa, thật đúng là ở đây." Hàm Hàm có chút hâm mộ, “Nàng ta thật là xinh đẹp, dáng người cũng rất tốt."
“Đó là chuyện dĩ nhiên, vợ của ta chắc chắn xinh đẹp, dáng người tốt rồi." Hạ Thiên nói một cách đương nhiên.
Liễu Hàm còn đang muốn nói điều gì đó thì bị một giọng nói chặn lại: “A? Liễu Hàm, đây là bạn trai mới của ngươi sao?"
“Nè, ngươi có biết nói chuyện hay không hả? Ngươi mới là người có bạn trai mới, ta cũng chưa đi tìm bạn trai đâu!” Hàm Hàm lập tức mất hứng, “Còn nữa, hắn không phải là bạn trai mới của ta, hắn là anh rể của ta!"
“Ồ, Liễu Vân Anh, thì ra đây là bạn trai mới của ngươi sao?” Người kia lập tức chuyển sang mục tiêu khác.
Ừm, thật ra người đang nói chuyện cũng là nữ nhân, nhìn qua thì khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, dáng dấp cũng không tệ lắm, nhưng nghe giọng điệu kia thì đối phương chắc có quan hệ không tốt lắm với hai chị em Liễu Vân Anh.
“Tô Ngữ, nếu ngươi không biết cách nói chuyện thì câm miệng lại đi, người đó cũng là anh rể của ta." Liễu Vân Anh hừ nhẹ một tiếng, “Nhưng đầu óc của ngươi luôn luôn chẳng ra gì, cho nên ta không so đo với ngươi."
“Không phải chứ, hắn cũng là anh rể của ngươi?” Nữ nhân tên Tô Ngữ kia lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, “Liễu Vân Anh, ngươi cũng ba mươi tuổi rồi phải không? Vậy chị của ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Không ngờ chị của ngươi cũng thích ăn cỏ non giống như em mình vậy."
Hứa Như đã biến mất ở nơi cầu thang cho nên sự chú ý của mọi người lại trở về bên này, mà cuộc đối thoại giữa hai chị em nhà họ Liễu và Tô Ngữ đã hấp dẫn tất cả mọi người nhìn về nơi đây.
“Cái tên xấu xí nhà ngươi nói gì đó?” Một giọng nói bất mãn vang lên, người lên tiếng chính là Hạ Thiên, “Ngươi nói hai người các nàng thì không sao, nhưng đừng nói xấu vợ của ta, nếu không ta sẽ khiến ngươi càng xấu hơn."
“Đúng rồi đó anh rể, ngươi mau dạy dỗ nàng đi! Người này đã xấu xí còn thích nói lung tung, thật sự đúng với câu kẻ xấu xí nhiều tác quái!” Hàm Hàm lập tức đứng bên cạnh châm ngòi thổi gió.
“Liễu Hàm ngươi nói cái gì đó? Ngươi mới là kẻ xấu xí!” Tô Ngữ tức điên, tiếp đó, nàng ta lại chuyển hướng Hạ Thiên, “Còn ngươi nữa! Cũng không nhìn xem mình trông như thế nào, một tên tiểu bạch kiểm ăn bám như ngươi mà cũng dám nói ta......"
“Bang!"
Một cái tát vang dội cắt đứt lời của Tô Ngữ.
“Câm miệng lại cho ta!” Một giọng nói tức giận vang lên, mà khi nhìn thấy người kia là ai, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.
“Là Tô đại thiếu."
“Tại sao Tô đại thiếu lại đánh Tô Ngữ? Tô Ngữ không phải người của nhà họ Tô sao?"
“Ngươi hiểu gì chứ? Thật ra Tô Ngữ không có quan hệ gì với nhà họ Tô cả."
“Ta nghe nói Tô Ngữ cũng coi như là họ hàng nhà họ Tô mà, có điều không phải trực hệ thôi."
“Nói nhảm, nhà họ Tô chỉ có một vị đại tiểu thư là Tô Bối Bối."
......
Một đám người bàn tán ầm ĩ, bởi vì người mới vừa đánh Tô Ngữ một bạt tai không phải ai khác chính là Tô Tiểu Xán.
Mặc dù mấy năm nay, nhà họ Tô không nổi danh lắm nhưng vẫn có rất nhiều người biết rõ địa vị của nhà họ Tô ở Giang Hải. Đây là gia tộc lớn chân chính, mấy gia tộc mới xuất hiện kia hoàn toàn không thể sánh bằng.
Bây giờ, Tô Ngữ đang nhìn Tô Tiểu Xán với ánh mắt không tin được, hiển nhiên không rõ tại sao mình lại bị đánh.
Nhưng một giây sau mọi người lại phát hiện, Tô Tiểu Xán đã nhanh chóng bước về phía Hạ Thiên.
“Hạ Thiên, ngươi tới đây lúc nào vậy?” Tô Tiểu Xán đi đến trước mặt Hạ Thiên, trông có vẻ rất khách khí, “Bối Bối gọi điện thoại cho ngươi à? Nha đầu kia cũng không nói với ta một tiếng, ta còn tưởng rằng ngươi không tới chứ."
Dừng một chút, Tô Tiểu Xán lại nói: “Nếu sớm biết ngươi tới thì ta đã đi đón ngươi rồi."
“Ừm, ta vừa tới được một hồi." Hạ Thiên thuận miệng nói: “Bối nha đầu nói ngươi có việc muốn ta giúp đỡ, cuối cùng là chuyện gì?"
“Xì, còn có thể là chuyện gì nữa? Tám phần mười là Tô đại thiếu gia muốn lấy lòng Hứa Như tỷ." Hàm Hàm ở bên cạnh bĩu môi, “Ta nghe nói hắn đang theo đuổi Hứa Như, hôm nay lại gọi anh rể tới đây, tám phần mười là để ngươi xem bệnh cho con gái của nàng ấy."
“Ách, cái kia…. Hàm Hàm à, ngươi không biết con gái không nên quá thông minh sao?” Trên mặt của Tô Tiểu Xán hiện lên chút xấu hổ, nguyên nhân rất đơn giản, nha đầu đó nói hoàn toàn chính xác rồi.
Tô Tiểu Xán nhìn Hạ Thiên rồi tiếp tục thấp giọng nói: “Hứa Như chính là chủ nhân nơi đây, nàng có một cô con gái, thân thể của nàng ấy......"
“Ta vừa thấy được, quả thật là bị bệnh." Hạ Thiên thuận miệng nói: “Nhưng ánh mắt của ngươi chẳng ra sao cả, cái người Hứa Như kia không đẹp chút nào."
“Hạ Thiên à, không phải ai trên thế giới này cũng có thể trưởng thành giống như Bối Bối." Tô Tiểu Xán có chút cạn lời, “Trong mắt ta thì Hứa Như đã rất xinh đẹp rồi, hơn nữa trên người nàng có một khí chất đặc biệt hấp dẫn ta."
Nhìn Tô Tiểu Xán và Hạ Thiên thấp giọng nói chuyện, những người khác đã rõ ràng, hóa ra Hạ Thiên và vị Tô đại thiếu gia này có quan hệ rất tốt, chẳng thể trách Tô Ngữ bị đánh.
Có điều mọi người bắt đầu tò mò, rốt cuộc thì người này là ai?
Người đó là anh rể của Liễu Vân Anh và Liễu Hàm, lại còn quen biết Tô Tiểu Xán, nhưng mà hình như không có người như vậy ở thành phố Giang Hải thì phải? Thậm chí rất nhiều người còn nghi ngờ, chị của Liễu Hàm và Liễu Vân Anh là ai?
“Tô Tiểu Xán, lần này ngươi không thắng được ta đâu!” Hiện tại, có một giọng nói truyền đến, người nói chuyện chính là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, dáng dấp không tệ, hiện tại trên mặt hắn đang vô cùng đắc ý.
Nam nhân đi về phía Tô Tiểu Xán, tiếp tục nói: “Ta nghe nói ngươi vẫn luôn tìm bác sĩ trị bệnh cho con gái của Hứa Như, nhưng chắc chắn là ngươi không ngờ được lần này ta đã tìm được ai đâu! Bây giờ, ta sẽ để cho ngươi trơ mắt nhìn ta ôm mỹ nhân về, ha ha!"
Chương 1845. Bác sĩ smith
Tô Tiểu Xán nhìn nam nhân kia với vẻ mặt khó chịu, cái tên này lại xuất hiện nữa rồi, lúc trước hắn có nghe nói một tình địch khác sẽ đến, nhưng không ngờ tới tên này cũng tới nữa.
“Lâm Hạo, ngươi đừng có khoe khoang trước mặt ta, cho dù ngươi tìm được bác sĩ gì đi nữa, đối với ta mà nói, cũng không có gì khác biệt cả.” Tô Tiểu Xán tức giận nói.
Sau đó, tâm trạng của Tô Tiểu Xán đột nhiên tốt lên, bởi vì hắn đột nhiên nhận ra, lời mình nói quá đúng, cho dù tên gia hỏa Lâm Hạo đó có tìm được bác sĩ nào, cũng sẽ không lợi hại bằng Hạ Thiên, đến lúc đấy, những bác sĩ đó sẽ chỉ trở thành vật làm nền cho Hạ Thiên, cũng có nghĩa là Lâm Hạo sẽ trở thành vật làm nền cho hắn mà thôi.
Chà, có thể còn làm cho Lâm Hạo trở thành trợ thủ đắc lực cho hắn đấy chứ.
“Dù sao thì ngươi căn bản cũng không tìm được bác sĩ đúng không?” Lâm Hạo cười ha ha: “Đối với ngươi mà nói, quả thật không khác...”
Lâm Hạo còn chưa nói dứt lời, chợt nghe thấy tiếng động, tầm mắt đã chuyển sang một hướng khác, ngẩn người ra, mà thật ra hắn lại đang nhìn về phía cầu thang, một mỹ nữ gợi cảm đang bước từ trên xuống.
À, không phải ai khác, chính là Hứa Như, mà nàng còn dẫn theo đứa con gái trông có vẻ ốm yếu của mình.
Mà bây giờ, Hứa Như mặc trông tương đối bình thường, trên người không còn sặc sỡ nữa, mà mặc một bộ lễ phục dạ hội thật sự.
Đương nhiên, lễ phục dạ hội cũng là loại rất gợi cảm, gợi cảm đến mức nào sao? Chỉ biết nửa người phía trên trên cơ bản chẳng khác nào chỉ có hai sợi dây, miễn cưỡng che đi vị trí mấu chốt, những chỗ khác trên cơ bản đều lộ ra ngoài.
Không thể không nói Hứa Như thật sự dám mặc nó, nhưng nghĩ lại lúc trước nàng không mặc gì chỉ bôi thuốc màu, điều đó thật ra cũng không tính là gì, dù sao, bây giờ cũng có không ít lễ phục dạ hội như vậy.
Không nói đến cái khác, chỉ nói đến các loại hoạt động điện ảnh và truyền hình, lễ trao giải gì đó, các nữ minh tinh kia còn ăn mặc bạo hơn, nhiều người thậm chí còn hở hang hơn Hứa Như bây giờ.
“Hứa Như.” Lúc này, một giọng nói từ tính vang lên, cùng lúc đó, một nam tử cao lớn đi về phía Hứa Như.
Nam tử kia khoảng chừng ngoài ba mươi tuổi, không những thân hình cao lớn, dáng vẻ trông cũng khá đẹp trai, ăn mặc chỉn chu, mang đến cho người ta một loại cảm giác phong độ thanh thoát nhẹ nhàng, hiện tại, không ít nữ nhân ở đây đều đang sáng mắt lên.
“Tên khốn đó thật sự tới rồi.” Tô Tiểu Xán lẩm bẩm một mình.
“Tình địch của ngươi sao?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
“Phải, tiểu tử kia tên là Mã Uy, một cái tên thật tầm thường, người ở vùng ven biển bên kia, thật ra gia thế khá bình thường, không phải giàu có lắm, nhưng tên đó trông khá ưa nhìn, biết lừa gạt nữ nhân, ta vẫn luôn cảm thấy Hứa Như thích hắn hơn.” Tô Tiểu Xán có chút buồn bực: “Nhưng tiểu tử đó bình thường đều chạy khắp nơi, lúc trước nghe nói hắn sẽ đến, thật sự đã đến.”
“Hắn quả thật đẹp trai hơn ngươi, thiếu chút nữa là có thể theo kịp ta.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
Tô Tiểu Xán cứng họng, nhưng cũng không dám nói gì, đối với phong cách này của Hạ Thiên, hắn cũng coi như khá quen thuộc, huống chi bây giờ hắn còn có việc cần nhờ Hạ Thiên.
Thật ra nếu không phải quan hệ bây giờ của Tô Bối Bối và Hạ Thiên khá đặc biệt, Tô Tiểu Xán thật sự không dám mở miệng tìm Hạ Thiên giúp đỡ, nhưng vừa thấy Hạ Thiên tới, Tô Tiểu Xán vẫn cảm thán trong lòng, có em gái xinh đẹp thật sự là chuyện tốt.
“A Uy, ngươi thật sự tới rồi sao?” Lúc này, giọng nói của Hứa Như vang lên, mà dáng vẻ của nàng rõ ràng rất vui mừng, bất kỳ ai vẫn đều có thể nhìn ra, nàng quả thật rất thích Mã Uy.
“Tô đại thiếu gia, Hứa Như tỷ quả nhiên thích Mã Uy kia hơn nha.” Bên cạnh truyền đến giọng nói của Hàm Hàm có chút vui sướng trên nỗi đau của người khác, nha đầu đó chính là chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn.
Tô Tiểu Xán không nói gì, hiển nhiên hắn đối với chuyện kia cũng không có đối sách gì tốt.
“Hôm nay là sinh nhật của Na Na, ta đương nhiên phải tới.” Mã Uy mỉm cười: “Hứa Như, lần này ta khá bận, chưa kịp mua quà cho Na Na, nhưng ta đã tìm bác sĩ Smith tới rồi đây.”
“A? Thật sao?” Trong giọng nói của Hứa Như rõ ràng rất vui mừng: “Ngươi thật sự tìm được vị bác sĩ Smith đó sao? Bây giờ hắn đang ở đâu? Hắn bằng lòng đến khám bệnh cho Na Na sao?”
“Hứa Như, hắn đã đến rồi.” Mã Uy nhẹ giọng nói.
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một giọng nói: “Xin chào, Hứa tiểu thư, ta là Smith.”
Rất nhiều người, trong đó bao gồm cả Tô Tiểu Xán, đều nhìn về phía phát ra âm thanh, sau đó, mọi người đều nhìn thấy một nam nhân rất trẻ, thoạt nhìn có vẻ mới hơn hai mươi tuổi.
“Anh, anh chính là Smith tiên sinh?” Hứa Như nhìn nam nhân trẻ tuổi đó, có chút khó tin, nàng đã sớm nghe nói đến cái tên Smith kia, nhưng vì người này thật sự khá thần bí, lúc trước nàng chưa từng thấy qua bức ảnh nào của người nọ, mà bây giờ, sau khi tận mắt nhìn thấy, Hứa Như phát hiện ra người đấy hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của nàng.
Trong tưởng tượng ban đầu của Hứa Như, Smith đáng lẽ phải là một nam nhân nước ngoài ít nhất khoảng bốn năm mươi tuổi, nhưng hiện tại, Smith thoạt nhìn chỉ hơn hai mươi cũng không sao, hắn lại còn mang khuôn mặt là của một người phương Đông chính thống.
Chương 1846. Lập tức sẽ tìm ta giúp đỡ mà thôi
“Hứa tiểu thư, bên ngoài có thể có chút hiểu lầm đối với ta, thật ra ta vốn họ Sử, tên Mật Tư, đương nhiên, lấy cái tên này thật ra cũng là cố ý, bởi vì ta lớn lên ở nước ngoài, cho nên ta đã lấy một cái tên mà hai bên Đông Tây phương đều có thể dùng được.” (Sử Mật Tư phiên âm tiếng anh là smith) Smith mỉm cười: “Gia đình ta thật ra có thể coi là Trung y thế gia, chẳng qua ta tiếp xúc với Tây y nhiều hơn, nhưng nghiên cứu hiện giờ của ta là Trung Tây kết hợp, chuyên nghiên cứu các bệnh hiếm gặp, bởi vì bệnh hiếm gặp hiện nay không có quá nhiều người chú ý.”
“Anh rể, ngươi có nghe nói về người đó chưa?” Lúc này, Hàm Hàm nhỏ giọng hỏi.
“Tại sao Hàm Hàm ngươi vẫn ngốc như vậy nhỉ?” Hạ Thiên có chút không vui: “Nhân vật nhỏ kiểu kia, sao ta có thể từng nghe nói qua chứ?”
À, cũng may giọng nói hiện giờ của Hạ Thiên không lớn, trên cơ bản không ai nghe thấy lời hắn nói, chỉ có Y Tiểu Âm lúc này quay đầu nhìn hắn một cái, thấy nàng như vậy, dường như rất muốn cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, nhưng có thể vì nhiều người, nàng vẫn nhịn xuống.
“Vậy thì bác sĩ Smith, anh, anh biết con gái của ta rốt cuộc là mắc bệnh gì không?” Hứa Như nhìn Smith: “Ta đã đưa con gái ta đi rất nhiều nơi kiểm tra, nhưng họ đều nói thật ra nàng không bị bệnh, nhưng thân thể con gái ta đều đang kém đi từng ngày, A Uy nói với ta, con gái của ta có thể đã mắc phải bệnh hiếm gặp gì đó, bệnh viện bình thường kiểm tra không ra, còn nói rằng anh là chuyên gia về bệnh hiếm gặp, khi nào anh có thể sắp xếp làm kiểm tra cho con gái ta một chút được không?”
“Hứa tiểu thư, bây giờ ta có thể làm một bài kiểm tra đơn giản trước cho con gái cô, nhưng muốn cho ra kết quả chính xác, vẫn cần phải đưa nàng ấy ra nước ngoài mới được, dù sao rất nhiều máy móc thiết bị kiểm tra ta cần dùng đến đều đang nằm trong phòng thí nghiệm của ta.” Smith mỉm cười: “Mã Uy mời ta đến đây là để Hứa tiểu thư có thể yên tâm, đợi sau khi bữa tiệc sinh nhật của con gái cô kết thúc, hắn có thể thu xếp cho cô xuất ngoại.”
“Được được được, vậy thì tốt quá, cảm ơn nhiều...” Hứa Như có vẻ hơi kích động.
Nhưng lần này, lời nàng nói còn chưa xong đã bị cắt ngang.
“Hứa Như, chuyện đó làm sao được? Ngươi không được nghe lời tên gia hỏa họ Mã đó nói bậy, hắn chính là đang lừa ngươi ra nước ngoài, để ngươi không thể rời khỏi hắn.” Người vừa nói không phải ai khác mà chính là Lâm Hạo, hiện tại, hắn có hơi kích động: “Còn nữa, cho dù lời hắn nói đều là thật, phần lớn bệnh hiếm gặp đều không thể chữa khỏi, cho dù tên Smith gì đó có thể tìm ra nguyên nhân gây bệnh, hắn có dám đảm bảo bản thân có thể chữa khỏi sao?”
Không đợi Hứa Như nói, Lâm Hạo quay sang nhìn Smith: “Bác sĩ Smith phải không? Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có dám đảm bảo nhất định có thể chữa khỏi cho Na Na, con gái của Hứa Như không?”
“Vị tiên sinh này, bây giờ ta cũng không thể xác định nguyên nhân bệnh của Na Na tiểu thư đây, đương nhiên cũng không dám khẳng định có thể chữa khỏi, nhưng ta tin, ta có thể đưa ra phương án chữa trị thích hợp nhất cho nàng ấy.” Smith cũng tỏ ra rất có lòng tin.
“Hứa Như, ngươi cũng nghe rồi đấy chứ?” Lâm Hạo quay đầu: “Ta biết ngươi quan tâm Na Na, ta cũng rất quan tâm nàng ấy, cho nên ta đặc biệt mời tới một vị bác sĩ giỏi hơn.”
“Lâm Hạo, ngươi, ngươi cũng mời bác sĩ đến sao?” Hứa Như thoáng có chút khó hiểu, mà hiện tại, nàng cũng đã bình tĩnh hơn một chút, lúc trước thấy Mã Uy mời tới bác sĩ Smith, nàng quả thật rất kích động, nhưng ý kiến vừa rồi của Lâm Hạo, thật ra cũng không phải không có vấn đề.
Ít nhất Hứa Như thấy thật ra Lâm Hạo nói cũng đúng, nếu con gái nàng thật sự mắc phải bệnh hiếm gặp, vị bác sĩ Smith kia cũng chưa chắc có thể chữa khỏi.
“Y Tiên tiểu thư, làm phiền cô rồi.” Hiện tại, Lâm Hạo quay sang một bên khác, mà lúc này hắn cũng tỏ ra cực kỳ khách khí.
Y Tiên?
Mọi người đều sửng sốt, sau đó đều nhìn về phía Y Tiểu m, không ít người lúc trước đã nhận ra Y Tiểu m, mà những người khác trước đó không nhận ra, hiện giờ, sau khi Lâm Hạo nhắc nhở, đương nhiên cũng đều tập trung nhìn về phía đó.
“Vãi, tên kia lại có thể mời được Y Tiên đến đây sao?” Tô Tiểu Xán thì thầm, hắn thật sự không ngờ Lâm Hạo có thể mạnh tay như vậy, tuy bệnh viện Y Nhân Các khắp nơi đều có, nhưng muốn mời Y Tiên tự mình ra tay, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
“Y Tiên tiểu thư, cô, cô cũng tới sao?” Hứa Như vô cùng kinh hỉ: “Thật ra ta từng đưa Na Na đến bệnh viện Y Nhân Các của cô, nhưng sau khi bác sĩ ở bệnh viện Y Nhân Các kiểm tra cũng nói rằng con gái ta không bị bệnh, vốn dĩ ta cũng muốn mời cô tự mình kiểm tra cho con gái ta một chút, nhưng cô quá bận không hẹn trước được, hơn nữa cô cũng rất ít đến Giang Hải.”
“Hứa tiểu thư, ta gần đây tình cờ có chút chuyện ở bên này, không thì thế này đi, ta xem thử tình hình của con gái cô trước đã.” Giọng của Y Tiểu Âm vẫn điềm tĩnh, động lòng người như vậy, nàng vừa nói vừa đi về phía Hứa Như, mà những người khác cũng đều chủ động tránh sang một bên.
“Y Tiểu Âm thật sự rất xinh đẹp.” Vào lúc này, Hàm Hàm nhỏ giọng nói thầm: “Ừm, hình như còn đẹp hơn cả chị ta nữa.”
Ngừng một chút, Hàm Hàm lại nhỏ giọng nói: “Nhưng hình như dáng người của cô cô đẹp hơn một chút.”
“Này, Hạ Thiên, nếu không thì bây giờ ngươi xuất hiện được không?” Tô Tiểu Xán phát hiện bản thân hoàn toàn thua kém hai tên tình địch kia, mắt thấy sắp bị đánh bại, nhất định phải nghĩ cách.
Tuy Tô Tiểu Xán rất tin tưởng vào y thuật của Hạ Thiên, nhưng vấn đề là, nếu Y Tiểu Âm chữa khỏi cho con gái của Hứa Như trước, vậy y thuật của Hạ Thiên có cao tới đâu cũng vô dụng.
“Ồ, không cần lo lắng, vợ Y Y lập tức sẽ tới tìm ta nhờ giúp đỡ mà thôi.” Hạ Thiên tỏ ra chẳng hề quan tâm.
“Ừm, cái đó, Y Tiểu Âm thật sự là vợ của ngươi sao?” Tô Tiểu Xán nhỏ giọng hỏi, thật ra hắn cũng nghe nói qua lời đồn đó, chỉ là không thể xác định.
Chương 1847. Chỉ là đồ lừa đảo
“Ngươi làm sao lại hỏi vấn đề ngu ngốc như vậy?” Hạ Thiên rất không thân thiện với Tô Tiểu Xán.
Tô Tiểu Xán im lặng, không hỏi nữa, bây giờ hắn chỉ đang nghĩ, chẳng lẽ Y Tiểu Âm thật sự không thể trị hết cho con gái Hứa Như?
Lúc này, Y Tiểu Âm đã đi tới trước mặt Hứa Như, nhìn con gái nàng ấy, tên là Na Na, sau đó mở miệng nói: “Hứa tiểu thư, trước tiên để ta bắt mạch cho con gái ngươi được không?”
“Được, cảm ơn Y Tiên tiểu thư.” Hứa Như đã vội vàng gật đầu, nàng tất nhiên sẽ không từ chối loại chuyện tốt này.
Y Tiểu Âm không nói gì, rất nhanh bắt đầu bắt mạch cho cô bé tên là Na Na, mà bốn phía rất yên tĩnh, bất kể là Hứa Như hay khách tham gia bữa tiệc hôm nay, bao gồm vị bác sĩ kia gọi là Smith kia, bây giờ cũng không có nói gì, mỗi người đều tập trung nhìn vào Y Tiểu m.
Đến nỗi những người kia nhìn Y Tiểu Âm bắt mạch, hay ngắm đại mỹ nữ như Y Tiểu m, vậy thì không xác định được.
Thời gian trôi qua từng giây, khuôn mặt xinh đẹp của Y Tiểu Âm dần dần trở nên ngưng trọng, lông mày trong lúc lơ đãng nhíu lại.
Ước chừng qua hơn ba phút, Y Tiểu Âm mới thu hồi tay.
Mà giờ phút này, Hứa Như nhịn không được hỏi: “Y Tiên tiểu thư, như thế nào? Có thể tra ra bệnh của con gái ta sao?”
“Chuyện đó....” Y Tiểu Âm như theo bản năng nhìn về phía Hạ Thiên, nhưng rất nhanh, nàng thu tầm mắt lại.
Thật ra nàng vẫn luôn tin tưởng vào y thuật của mình, nhưng ở bên cạnh Hạ Thiên, nàng lại không tự tin như vậy, cho nên khi nàng bắt đầu hoài nghi kết quả chẩn đoán của mình, đã vô thức muốn hỏi Hạ Thiên một chút, chỉ là, Y Tiểu Âm rất nhanh ý thức được, nàng không thể như vậy, phương diện này, nàng không muốn lại dây dưa với Hạ Thiên lôi, phương diện khác, nàng tin tưởng phán đoán của mình.
Thân là một bác sĩ, nếu như năng lực phán đoán cơ bản cũng không có, vậy sẽ không phải là một bác sĩ chân chính.
“Hứa tiểu thư, xin lỗi, không tra được, dựa vào chẩn đoán của ta, con gái của ngươi chắc không có bệnh, nếu như nhất định phải nói, đây chỉ có thể xem là cảm mạo nhẹ, chắc tối hôm qua bị cảm lạnh.” Y Tiểu Âm cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện.
“Thế nhưng, Y Tiên tiểu thư, những năm qua, con gái của ta luôn không có tinh thần gì, ngủ thì ngủ không ngon, ăn cũng không ngon, mỗi người gặp nàng ấy, đều cảm thấy cơ thể nàng ấy không khỏe, vậy làm sao nàng ấy lại thật sự không có bệnh chứ?” Hứa Như có chút thất vọng, dưới cái nhìn của nàng, căn bệnh này hơn phân nửa là Y Tiểu Âm vẫn không thể tra ra.
“Hứa tiểu thư, nói về thể chất của con gái ngươi, rất bình thường, về chuyện tinh thần nàng ấy không tốt, ta nghĩ, chắc vì ngủ không ngon, đến nỗi nguyên nhân gì lại ngủ không ngon, ta tạm thời không cách nào xác định.” Y Tiểu Âm chậm rãi nói: “Đương nhiên, nếu Hứa tiểu thư không tin cách chẩn bệnh của ta, có thể tiếp tục tìm những người khác hỗ trợ chữa trị.”
“Y Tiên tiểu thư, ta không phải là không tin ngươi, mọi người đều biết ngươi là thần y, thế nhưng, con gái của ta như thế, ta vẫn nên nghĩ biện pháp giải quyết.” Hứa Như miễn cưỡng nở nụ cười.
“Hứa Như, đừng lo lắng, Smith nhất định sẽ có biện pháp.” Hiện giờ, Mã Uy ở bên cạnh nói một câu.
“Đúng vậy, Hứa tiểu thư, danh tiếng của Y Tiên tiểu thư, ta cũng nghe qua, nhưng theo ta được biết, Y Tiên tiểu thư là một vị Trung y, mà thủ pháp chữa trị của Trung y, chung quy là có hạn chế.” Bây giờ, Smith lại nói tiếp: “Chờ Hứa tiểu thư sắp xếp xong xuôi, chúng ta ra nước ngoài kiểm tra, dùng phương pháp Tây y chúng ta, nhất định là có thể tra ra vấn đề chân chính của con gái ngươi.”
“Chuyện đó, phải làm phiền bác sĩ Smith rồi.” Hứa Như rõ ràng lần nữa đặt hy vọng vào Sử Mật Tư.
Còn Tô Tiểu Xán đứng bên đây, lại bắt đầu cao hứng trở lại, hắn cảm thấy cơ hội của mình đã tới, nhưng hắn đang muốn nói chuyện, lại có giọng nói vang lên.
“Y Tiên gì chứ, thổi phồng lợi hại như vậy, ta còn tưởng rằng rất lợi hại chứ, kết quả còn không phải là vô dụng sao!” Giọng nói kia có chút thở hổn hển, mà người mở miệng không phải ai khác, mà chính là Lâm Hạo.
Rõ ràng, Lâm Hạo cảm thấy mình không có cơ hội, lúc đầu địa vị của hắn trước mặt Hứa Như không bằng Mã Uy, vừa mới cảm thấy mình nhất định sẽ giành được mỹ nhân về, nào biết được Y Tiểu Âm cũng không giúp một tay, điều đó khiến hắn rất nổi nóng, bắt đầu trực tiếp công kích lên Y Tiểu m.
“Lâm tiên sinh, đầu tiên ta cũng không phải bác sĩ ngươi mời tới, chỉ là vừa vặn gặp mặt ở đây, ngươi mời ta giúp người xem bệnh, ta vẫn luôn căn cứ vào nguyên tắc làm việc có thể cứu người thì cứu người, cho nên ta đồng ý.” Giọng của Y Tiểu Âm rất bình tĩnh: “Thứ hai, cho tới bây giờ, ta chưa nói qua ta có thể trị hết tất cả các bệnh.”
“Cắt, Trung y của các ngươi, chính là thích dùng những thứ này nói nhảm lừa gạt người khác, không có bản lĩnh thì nhận không có bản lĩnh đi!” Lâm Hạo lạnh lùng hừ một tiếng: “Chút nữa ta nói cho người khác biết, Y Tiên gì đó, Y Nhân các gì đấy, chỉ là lừa gạt người khác.”
Giọng của Lâm Hạo càng lúc càng lớn, một bộ dáng giống như bị gạt: “Mắt thấy mới là thật, mọi người hiện tại cũng thấy được, Na Na rõ ràng có bệnh, ngươi lại nói không có bệnh, ta ghét nhất chính là loại người xưng là thần y lừa đảo như ngươi, ta nhất định sẽ vạch mặt thật của ngươi nói cho tất cả mọi người biết, ta muốn cho tất cả mọi người biết, người gọi là Y Tiên chỉ là một đại tiên dỏm... Á!”
Lâm Hạo đang nói hăng say, bụng truyền đến một hồi đau đớn, sau đó không nhịn được hét thảm một tiếng.
Bởi vì Lâm Hạo đau đớn mà không tự giác cúi người lại, còn chưa kịp thấy rõ ràng là ai đánh hắn, trên mặt lại bị đánh hai bàn tay, sau đó, hắn mới ngẩng đầu lên, muốn nhìn rõ là ai đánh hắn, đáng tiếc, hắn không có cơ hội đó.
Chương 1848. Thiên hạ đệ nhất thần y tái xuất
Cơn đau truyền đến liên tục, chỉ nghe được âm thanh của cái tát chát chát một hồi, trong nháy mắt, khuôn mặt của Lâm Hạo đã bị in lên mười mấy bàn tay, từng bạt tay làm đầu hắn choáng hoa mắt, trời đất quay cuồng, đừng nói là nhìn xem ai đánh hắn, ngay cả đứng còn đứng không yên.
“Tên đần này, không được nói vợ Y Y nhà ta như vậy.” Tận bây giờ, đám người mới nghe được một giọng nói.
Người mở miệng nói chuyện chính là Hạ Thiên, mà khi mọi người nhìn về phía Hạ Thiên, phát hiện hắn đang giơ chân lên, hung hăng đá vào trên người Lâm Hạo, chỉ nghe Lâm Hạo lại đau đớn hừ một tiếng, cuối cùng ngã trên mặt đất.
Mà lúc ấy, Hạ Thiên lại nhìn về phía Y Tiểu m, có bộ dáng mất hứng: “Vợ Y Y nàng nói nhiều như thế với tên kém thông minh ngu ngốc đó làm gì? Trực tiếp đánh hắn là được rồi.”
Vợ?
Một đám người nhìn Hạ Thiên, lại nhìn Y Tiểu m, vẻ mặt đều có chút kỳ lạ, gia hỏa kia không phải là anh chồng của Liễu Hàm, Liễu Vân Anh sao? Tại sao lại kêu Y Tiểu Âm là vợ rồi?
Mấu chốt nhất là, Y Tiểu Âm lại có chồng? Điều kia dường như cho tới bây giờ đều chưa từng nghe người ta nói qua.
Về phần Lâm Hạo lại té xuống đất, không có người nào chú ý, nguyên nhân rất đơn giản, ở đây trên cơ bản không có ai quen với Lâm Hạo, hơn nữa, Lâm Hạo vừa mới nói những lời kia, nghe vào đúng là rất quá đáng.
Cho dù Y Tiểu Âm tra không ra bệnh của cô bé kia, cũng không thể nói nàng là lừa đảo, vốn đã rất nhiều năm người ta không có tìm ra nguyên nhân căn bệnh, bây giờ Y Tiểu Âm cũng không tìm ra được, đó cũng là bình thường.
Dường như tất cả mọi người đều nhìn về phía Y Tiểu m, hiển nhiên đang muốn xem nàng có phản ứng gì.
Bây giờ Y Tiểu Âm có chút tức giận, tên khốn này, đã bảo hắn đừng khoe hoang về nàng, hắn lại không nghe.
“Ngươi câm miệng lại cho ta!” Y Tiểu Âm trừng mắt với Hạ Thiên.
“Vợ Y Y, ngươi giống như có chút không vui, ừ, ngươi không cần tức giận, ta lại đánh tên đần kia một trận.” Hạ Thiên cười hì hì, sau đó lại đá vào trên người Lâm Hạo.
Lâm Hạo lại kêu thảm một tiếng, sau đó, trực tiếp bất tỉnh.
Rõ ràng, một cước đó của Hạ Thiên có chút nặng.
Y Tiểu Âm chán nản, nhưng cũng không thể làm gì, nàng không phải là ngày đầu tiên quen biết Hạ Thiên, hắn sẽ không thật sự nghe lời, mà mặc dù nàng có chút ảnh hưởng với hắn, nhưng đó là rất có hạn.
“Y Tiên tiểu thư, vị đó là...” Hứa Như nhìn Hạ Thiên, sắc mặt hơi có vẻ kinh ngạc, nàng tất nhiên đã nhận ra, người đó chính là người khi nãy nhìn một cái đã có thể biết nàng dùng thuốc màu thoa lên người làm quần áo, mà bây giờ xem ra, hình như người này và Y Tiểu Âm có quan hệ thân thiết?
Thật ra Hứa Như cũng biết Hàm Hàm, cho nên trước đó Hứa Như còn tưởng rằng Hạ Thiên chỉ là bạn của Hàm Hàm, nhưng hiện tại xem ra, rõ ràng không chỉ là như vậy.
“Hứa Như, đây là Hạ Thiên, là bạn của ta.” Cuối cùng, Tô Tiểu Xán cũng tìm được cơ hội, đi tới: “Ngươi có thể chưa nghe qua hắn, bởi vì hắn đã vài năm không ra ngoài, nhưng, nếu ngươi hỏi thăm một chút, sẽ biết, thật ra hắn còn được ca ngợi là thần y đệ nhất thiên hạ.”
“Thần y đệ nhất thiên hạ?”
“Có phải thật hay không vậy?”
“Đây cũng quá thổi phồng đi?”
“Y Tiên tiểu thư ngay ở bên cạnh, hắn còn dám xưng là đệ nhất?”
“Nhưng, cái tên Hạ Thiên kia, dường như ta thật sự có chút ấn tượng…”
“Ta cũng từng nghe nói qua...”
......
Đám người nghị luận ầm ĩ, mà hiện tại, Tô Tiểu Xán lại nói: “Cái đó, Hứa Như, thật ra, ta cũng là cố ý mời hắn đến giúp Na Na kiểm tra một chút.”
“Tô đại thiếu, làm ngươi nhọc lòng rồi.” Hứa Như vẫn còn tương đối khách khí với Tô Tiểu Xán, “Chỉ là, tình huống của Na Na, e rằng...”
“Tô đại thiếu, ngươi muốn nói vị này là thần y đệ nhất thiên hạ, y thuật còn cao hơn cả Y Tiên tiểu thư sao?” Mã Uy ở bên cạnh nói, mà trong lời của hắn rất rõ ràng đang cố ý khích bác.
“Kẻ đần, y thuật của ta vốn lợi hại hơn so với vợ Y Y nhà ta.” Hạ Thiên mở miệng tiếp lời.
Trên mặt của Mã Uy thoáng hiện vẻ tức giận, nhưng hắn lập tức khôi phục bình thường, quay đầu nhìn về phía Y Tiểu m: “Y Tiên tiểu thư, ngươi có gì muốn nói với vị thần y đệ nhất thiên hạ này không
“Hắn đúng là thần y đệ nhất thiên hạ.” Y Tiểu Âm thản nhiên nói.
Lời đó vừa nói ra, bốn phía xôn xao.
Y Tiểu Âm lại thừa nhận Hạ Thiên gì đó là thần y đệ nhất thiên hạ ư?
“Y Tiên tiểu thư, ta không muốn hoài nghi ngươi, thật ra ta cũng rất tin tưởng y thuật của ngươi, nhưng bây giờ, ta không thể không hoài nghi, chẳng lẽ vì vị đó là nam nhân của ngươi, các ngươi là vợ tung chồng hứng lừa gạt mọi người sao?” Mã Uy hừ nhẹ một tiếng: “Các ngươi muốn gạt người khác có lẽ ta còn có thể nhịn, nhưng các ngươi lại lừa gạt Hứa Như, vậy cũng đừng trách ta vạch trần các ngươi.”
“Đứa kém thông minh, dung mạo của nàng ta không dễ nhìn, ta lừa nàng ta làm cái gì?” Hạ Thiên nhìn Mã Uy đầy khinh bỉ.
“Mã Uy, ta tin tưởng y thuật của Hạ Thiên, ta cũng tin tưởng Hạ Thiên có thể giải quyết vấn đề trên người Na Na, ngươi tất nhiên không tin, vậy không bằng hai chúng ta tới đánh cược?” Lúc này, Tô Tiểu Xán mở miệng nói.
Chương 1849. Cá cược
“Tô đại thiếu, ngươi muốn cược cái gì?” Mã Uy hừ nhẹ một tiếng, thật ra hắn đã nhìn thấy Tô Tiểu Xán từ sớm rồi, chỉ là coi như không thấy, cũng biết Tô Tiểu Xán đang theo đuổi Hứa Như.
Thật ra Mã Uy biết Tô Tiểu Xán có uy hiếp hơn Lâm Hạo từ lâu, cho nên bây giờ phát hiện Hạ Thiên chính là người do Tô Tiểu Xán tìm đến, hắn đương nhiên liên tục đả kích không thương tiếc chút nào.
Đối với Mã Uy, lần này hắn nhất định phải có được Hứa Như, vả lại hắn đã suýt thành công.
Chỉ cần hắn có thể thuyết phục Hứa Như đưa con gái nàng ấy đi ra nước ngoài cùng mình, vậy thì bất kể là Tô Tiểu Xán hay Lâm Hạo cũng sẽ không còn là mối đe doạ với hắn nữa.
Tô Tiểu Xán là đại thiếu gia của nhà họ Tô, không có khả năng sẽ ở nước ngoài lâu, mà Lâm Hạo thật ra cũng có hoàn cảnh tương tự như Tô Tiểu Xán, thêm nữa Mã Uy rất tự tin vào dung mạo của mình, vả lại hắn cũng biết Hứa Như thích hắn hơn một chút, nhiều yếu tố kết hợp lại, chỉ cần Hứa Như ra nước ngoài với hắn là hắn sẽ thắng.
“Rất đơn giản, nếu Hạ Thiên có thể chữa khỏi bệnh cho Na Na, ngươi phải hoàn toàn biến mất khỏi mắt Hứa Như, còn nếu Hạ Thiên không thể chữa khỏi cho Na Na, vậy cũng rất đơn giản, ta sẽ không đến tìm Hứa Như nữa.” Tô Tiểu Xán nói.
Bọn họ đều chỉ có một mục tiêu, chính là Hứa Như, bây giờ Tô Tiểu Xán đưa ra ván cược này, thật ra cũng không có gì ngạc nhiên, bởi vì hắn hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của Hạ Thiên.
Ngay cả Y Tiểu vừa được gọi là Y Tiên, cũng không giải quyết được vấn đề của cô bé, nhưng Tô Tiểu Xán vẫn không nghi ngờ về khả năng của Hạ Thiên, dù sao thì trong quá khứ hắn cũng đã từng vài lần nghĩ là mình xong đời, cuối cùng thì đều được Hạ Thiên chữa khỏi, hắn biết y thuật của Hạ Thiên lợi hại như thế nào, hắn hiểu rõ hơn hầu hết mọi người.
“Tô đại thiếu, ta biết ngươi và A Uy làm vậy là vì tốt cho ta, bất kể bác sĩ các ngươi mời đến có thể chữa khỏi bệnh cho Na Na hay không, ta rất biết ơn các ngươi, cho nên các ngươi không cần đánh cược chuyện đó.” Hiện tại, Hứa Như mở miệng nói.
“Mã Uy, ta chỉ hỏi ngươi, ngươi dám cá không?” Tô Tiểu Xán xem như mình không nghe thấy lời Hứa Như nói, tiếp tục hỏi với giọng điệu khiêu khích.
“Tô đại thiếu, mặc dù ta không muốn dùng Hứa Như để đặt cược, nhưng nếu ngươi muốn đặt cược thì ta sẽ đặt cược.” Mã Uy hừ nhẹ một tiếng: “Ngươi có thể ngừng làm phiền Hứa Như cũng là một chuyện tốt.”
“Rất tốt, cứ như vậy đi.” Trong giọng của Tô Tiểu Xán có chút hưng phấn, có thể đuổi Mã Uy đi, căn bản là hắn đã thắng, và bây giờ, hắn trông cậy vào Hạ Thiên.
Quay sang nhìn Hạ Thiên, Tô Tiểu Xán nói tiếp: “Hạ Thiên, bây giờ làm phiền ngươi rồi.”
Bây giờ, Hạ Thiên cũng đi về phía cô bé tên là Na Na kia, Liễu Hàm cũng đi theo, còn Tô Tiểu Xán thì bước đến bên cạnh Hứa Như.
Mà Y Tiểu Âm vẫn không rời đi, lúc này ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về Hạ Thiên, nhiều người muốn biết, liệu gia hoả kia là một kẻ nói dối hay hắn thực sự là chồng của Y Tiểu m?
Tất nhiên cũng có khả năng đó là một kẻ nói dối, cũng là chồng của Y Tiểu m, họ cùng nói dối cũng rất hợp lý.
“Vợ Y Y, nàng thực sự không nhìn ra vấn đề của nàng ấy sao?” Hiện giờ, Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m, nghiêm túc hỏi.
Y Tiểu Âm đảo mắt nhìn Hạ Thiên, nếu nàng nhìn ra vấn đề, còn cần đợi hắn kiểm tra sao?
“Chà, ngay cả vợ Y Y nhà ta cũng không nhìn ra được vấn đề, vậy ta phải kiểm tra kỹ càng một chút.” Hạ Thiên lẩm bẩm: “Nếu không, nếu ta nhìn thoáng qua cũng có thể biết được, vậy vợ Y Y chẳng phải sẽ rất mất mặt sao?”
“Ngươi nhìn ra thì cứ nói!” Y Tiểu Âm không thể nhịn được nữa, tên khốn này như kiểu đang cố ý lên mặt với nàng vậy, giọng nói lại còn lớn thế kia, đây không phải là đang làm nhục nàng sao?
Nàng không cần hắn phải lưu lại mặt mũi kiểu đó!
“Ta vẫn nên kiểm tra một chút.” Hạ Thiên cười hì hì, sau đó đưa tay ra nắm lấy cổ tay của cô bé tên Na Na, giống như hắn đang bắt mạch, nhưng toàn bộ quá trình chỉ kéo dài chưa đầy ba giây, hắn đã thu tay lại.
“Anh rể, nàng ấy bị sao vậy?” Lúc này, Hàm Hàm khá tò mò hỏi.
“Cái này, Hạ, bác sĩ Hạ, con gái ta bị sao vậy?” Bây giờ, Hứa Như cũng hỏi, thật ra nàng có chút mong đợi.
Mặc dù Hứa Như hoàn toàn không biết Hạ Thiên, cũng chưa bao giờ nghe đến cái tên đó, nhưng trước kia Hạ Thiên nhìn thấy nàng không mặc gì trên người, thật sự đã khiến nàng ngạc nhiên, mà Hạ Thiên là người được Tô Tiểu Xán mời đến, ngoài ra, có vẻ như hắn có quan hệ thân thiết với Y Tiểu m, không phải là người bình thường.
“Ồ, mặc dù y thuật của vợ Y Y nhà ta kém hơn ta một chút, nhưng, nàng ấy đã đúng, con gái của ngươi chỉ là bị cảm lạnh.” Hạ Thiên uể oải nói.
“Hahaha, ta nói này Tô đại thiếu, có phải bây giờ ngươi định rời khỏi đây không?” Mã Uy không nhịn được cười, vào lúc đó, trong giọng nói của hắn không giấu được vẻ đắc ý.
“Ngươi vội cái gì?” Tô Tiểu Xán cười lạnh một tiếng: “Hạ Thiên chưa bao giờ nhìn lầm, nếu hắn nói Na Na không bị bệnh thì chắc chắn là không bị bệnh.”
Chương 1850. Chân tướng
“Làm sao? Tô Tiểu Xán, ngươi đang muốn chơi xấu sao?” Mã Uy cười lạnh: “Muốn chơi xấu cũng không sao, nhưng ngươi nghĩ Hứa Như có còn tin ngươi không?”
“Hạ Thiên, ta đã chú ý đến tình hình của Na Na từ lâu rồi, thân thể của nàng ấy có vẻ không khoẻ, nếu nàng ấy thật sự không bị bệnh, thế có phải là còn có vấn đề gì khác không?” Tô Tiểu Xán không để ý tới Mã Uy nữa, mà quay đầu nhìn Hạ Thiên.
Mà nghe Tô Tiển Xán hỏi như vậy, Hứa Như đã ngừng hỏi, hiển nhiên đây cũng là câu hỏi của nàng.
“Ôi, tuy nàng ấy không bị bệnh, nhưng lại nghĩ mình bị bệnh, nên trông nàng ấy như bị bệnh mà thôi.” Hạ Thiên uể oải nói: “Cũng giống như vợ Y Y nhà ta, nàng ấy rõ ràng là vợ ta, nhưng nàng ấy cứ nghĩ nàng ấy không phải vợ ta, nàng ấy không ngoan chút nào.”
“Ngươi đang nói mò cái gì vậy?” Y Tiểu Âm không thể nhịn được nữa: “Rốt cuộc tại sao nàng ấy lại như vậy?”
“Vợ Y Y, bây giờ nàng có vẻ không được thông minh lắm, xem ra nàng vẫn ăn quá ít.” Hạ Thiên lắc đầu: “Thực ra rất đơn giản, nàng ấy chỉ đang bị người ta thôi miên thôi.”
“Thôi miên?”
“Thực sự có thể bị thôi miên sao?”
“Như này có quá nói mò rồi không?”
“Xem ra hầu hết những người này thực sự là kẻ lừa đảo rồi…”
“Ta cũng nghĩ vậy…”
…
Mà lần này, Mã Uy lại cười lạnh: “Truyện cười, lại còn bị thôi miên à? Theo những gì ta biết thì thôi miên ngắn hạn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng thôi miên dài hạn thì căn bản là không thể!”
“Đồ ngốc nhà ngươi cũng khá có kinh nghiệm trong lĩnh vực thôi miên đấy.” Hạ Thiên uể oải nói: “Chà, chắc là ngươi đã thôi miên nàng ấy, nàng ấy bị thôi miên khoảng ba năm, đồ ngốc nhà ngươi xuất hiện từ ba năm trước phải không?”
“Ngươi đừng nói nhảm!” Mã Uy vô cùng tức giận: “Ta thấy ngươi và Tô Tiểu Xán đang muốn cùng nhau lừa gạt Hứa Như, bây giờ bị ta nhìn thấu rồi, bắt đầu quay ra cắn người đúng không?”
“Này, anh rể, soái ca ca kia hoá ra là nhà thôi miên sao?” Hiện tại, Hàm Hàm ngạc nhiên hỏi: “Nhưng nếu hắn thực sự là nhà thôi miên, sao hắn không trực tiếp thôi miên Hứa Như tỷ đi? Hắn thôi miên Na Na không phải là vô ích sao?”
“Này Hạ Thiên, lời Hàm Hàm nói có vẻ hợp lý đấy.” Tô Tiểu Xán do dự một chút rồi nói.
Rõ ràng Tô Tiểu Xán hy vọng những gì Hạ Thiên nói là sự thật, nhưng vấn đề là nếu Mã Uy thực sự thôi miên Na Na thì mục tiêu là Hứa Như mới đúng, vậy thì, như Hàm Hàm đã nói, sao không trực tiếp thôi miên Hứa Như đi chứ?
“Hai người thật sự rất đần, chỉ là trình độ thôi miên của tên ngốc kia rất kém, thôi miên trẻ con đương nhiên dễ thành công hơn, nhưng thôi miên người lớn lại khó hơn.” Hạ Thiên uể oải nói.
Ngừng một lúc, Hạ Thiên lại nói: “Bỏ đi, ta lười chậm rãi giải thích cho các ngươi, dù sao các ngươi cũng không hiểu, để ta trực tiếp thôi miên tên ngu ngốc đó.”
Lấy ra một cây ngân châm, Hạ Thiên đâm Mã Uy thật nhanh rồi rút lại cây ngân châm.
“Này, đồ kém thông minh, tự mình nói đi, ngươi đã thôi miên tiểu nha đầu Na Na từ khi nào?” Hạ Thiên nhìn Mã Uy uể oải nói.
“Ba năm trước, ba năm trước ta đã thôi miên Na Na.” Mã Uy đáp.
“Tại sao ngươi lại thôi miên nàng ấy?” Hạ Thiên lại hỏi.
“Ta vốn dĩ muốn thôi miên Hứa Như, ta chỉ định thử với Na Na trước, không ngờ lại thành công.” Mã Uy trả lời: “Thực ra ta đã nghĩ đến việc bỏ thuật thôi miên của nàng ấy, nhưng sau đó ta thử nhiều lần đều không thành công, ta biết khả năng thôi miên của mình vẫn còn vấn đề nên ta không thử lại nữa.”
“Ngươi thôi miên Hứa Như làm gì? Nàng ấy lại không ưa nhìn.” Hạ Thiên lại hỏi.
Tô Tiểu Xán ở bên cạnh có chút không nói nên lời, nhưng bây giờ cho dù là Hứa Như thì hiển nhiên cũng sẽ không so đo vấn đề kia với Hạ Thiên, đối với nàng mà nói, đó là chuyện tầm thường.
“Lúc đầu, ta muốn mua một bức tranh từ nàng ấy, bức tranh đó rất có giá trị, nhưng sau đó ta thực sự thích nàng ấy.” Mã Uy rất trung thực.
“Oh, vậy thì bác sĩ Smith mà ngươi mời đến có phải là bác sĩ thật không?” Hạ Thiên lại thuận miệng hỏi.
“Phải, bác sĩ Smith và ta là bạn.” Mã Uy lại đáp.
“Thuật thôi miên của ngươi là ai dạy ngươi?” Bây giờ, Hạ Thiên cũng khá chán, lại hỏi câu khác.
“Ta tự học.” Mã Uy trả lời: “Trên mạng có bài hướng dẫn, ta học một chút rồi làm thử và thành công.”
“Ngốc thật, cứ tìm cái gì là học cái đó, chả trách ngươi học tệ như vậy.” Hạ Thiên uể oải nói, sau đó nhìn Tô Tiểu Xán: “Được rồi, ngươi giải quyết tên ngu ngốc kia đi, ta lười quản lắm.”
“Này, khoan đã, Hạ Thiên, vậy ngươi có thể giúp Na Na thoát khỏi trạng thái thôi miên được không?” Tô Tiểu Xán vội vàng hỏi.
“Ồ, đơn giản thôi mà.” Hạ Thiên rút ngân châm ra đâm Na Na hai nhát rồi nói: “Nàng ấy sẽ sớm buồn ngủ, cứ để nàng ấy ngủ một giấc, thức dậy rồi thì cơ bản sẽ tốt hơn.”
Hạ Thiên vừa nói xong, Na Na đã ngáp dài, sau đó ngã vào người Hứa Như.
“Chuyện kia, vậy, ta…” Hứa Như thuận tay ôm Na Na, trong lòng vẫn còn chút lúng túng, trước đó rõ ràng đã nghi ngờ Hạ Thiên, nhưng bây giờ nàng không thể không tin.
“Hứa Như, đưa Na Na về phòng trước đi, ở đây ta sẽ lo.” Hiện tại, Tô Tiểu Xán nói.
“Được, được, Tiểu Xán, làm phiền ngươi rồi.” Hứa Như gật đầu, mà bây giờ nàng ngay cả xưng hô cũng đổi.
“Ngươi đi theo ta.” Lúc này, Y Tiểu Âm thì thầm với Hạ Thiên, đồng thời bước sang phía bên kia.
Chương 1851. Vẫn còn những người tu tiên khác
“Vợ Y Y, cuối cùng nàng cũng thấy ở đây nhàm chán rồi sao?” Hạ Thiên theo sau Y Tiểu m, lại ôm nàng: “Vậy chúng ta quay về khách sạn đi.”
“Muốn về thì ngươi về đi!” Y Tiểu Âm hơi khó chịu, nàng vùng vẫy có thoát khỏi vòng tay của Hạ Thiên, nhưng rõ ràng nàng không thành công, mà nàng cũng không vùng vẫy nữa: “Ta hỏi ngươi, Mã Uy kia thực sự đã thôi miên cô bé tên Na Na sao?”
“Vợ Y Y, không phải tên ngốc đó đã tự mình thừa nhận rồi sao?” Hạ Thiên cười hì hì.
“Đừng xem ta là đồ ngốc, vừa rồi khi ngươi thi châm cho cô bé kia, ta phát hiện tình huống không ổn, không đơn giản như thôi miên thông thường.” Y Tiểu Âm lườm Hạ Thiên: “Cuối cùng là xảy ra chuyện gì?”
“Vợ Y Y, nàng đột nhiên trở nên thông minh lại rồi đấy.” Hạ Thiên cười hì hì: “Thật ra rất đơn giản, thuật thôi miên của tên đần kia học được trên mạng chắc chắn là giả mạo, hoàn toàn không thể thôi miên được người khác, tuy nhiên khi hắn thôi miên tiểu nha đầu đó, đã có một người khác thôi miên tiểu nha đầu, nên tên ngu đó cứ nghĩ rằng mình đã thôi miên thành công.”
“Vậy tại sao ngươi lại muốn người khác nghĩ là Mã Uy làm?” Y Tiểu Âm hơi cau mày.
“Vợ Y Y, vì tên ngu ngốc thực sự thôi miên tiểu nữ hài kia đã dùng thủ đoạn quái gở.” Hạ Thiên không giấu Y Tiểu m: “Tên kém thông minh để lại một ít chân khí trong cơ thể tiểu nữ hài đó, mà chút chân khí kia đã gây ra một loại hiệu ứng thôi miên, vừa rồi ta chính là hút ra chút chân khí đó, nếu không thì đã không bị vợ Y Y nàng phát hiện ra điểm bất thường rồi.”
“Hoá ra có loại thôi miên này à?” Y Tiểu Âm không tài nào hiểu được.
“Vợ Y Y, thực ra nó tương tự như việc ta dùng ngân châm thôi miên, vả lại những thứ như chân khí thôi miên, ta cũng làm được, nhưng ngân châm đơn giản hơn và an toàn hơn.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Vấn đề duy nhất là, trên thế giới này có rất ít người có chân khí, có vẻ như ngoài chúng ta, thực sự có những người khác cũng đã từng tu luyện chân khí.”
“Ý ngươi là, thực sự còn những người tu tiên khác?” Sắc mặt của Y Tiểu Âm hơi thay đổi.
“Không nhất thiết phải là người tu tiên, có thể tu luyện một chút chân khí không có nghĩa đã là người tu tiên.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Tóm lại, vợ Y Y, cứ để cho tên đó nghĩ ta không phát hiện, sau một thời gian có lẽ chúng ta sẽ biết kẻ đã thực sự thôi miên tiểu nha đầu là ai.”
Ngừng một lúc, Hạ Thiên lại lẩm bẩm: “À, trước tiên ta sẽ nhờ Bé Ngoan điều tra về tiểu nha đầu kia cho ta, sao lại có người muốn thôi miên một tiểu nha đầu xấu xí như vậy chứ?”
Hạ Thiên lấy điện thoại di động ra, bắt đầu gửi tin nhắn cho Bé Ngoan, mà nhân cơ hội này, Y Tiểu Âm vội vàng thoát khỏi vòng tay của Hạ Thiên, tuy nhiên, tình cảnh vừa rồi nàng được Hạ Thiên ôm nói chuyện đã lọt vào mắt người khác, bây giờ, cơ bản mọi người đều tin Hạ Thiên chính là chồng của Y Tiểu m.
“Ta xin lỗi, vừa rồi xảy ra nhiều chuyện, không chiêu đãi được cho mọi người, giờ mời mọi người cứ thoải mái vui vẻ.” Hiện tại, giọng nói của Hứa Như truyền vào tai mọi người.
Khi mọi người quay đầu lại nhìn thì phát hiện Hứa Như đã xuất hiện trở lại trong tầm mắt của mọi người, mà bây giờ còn có một nam nhân khác đi với nàng, không ai khác mà chính là Tô Tiểu Xán.
Về phần Mã Uy và Lâm Hạo, hiện tại bọn họ đã biến mất, đúng, chính là Tô Tiểu Xán bảo người mang bọn họ đi, còn Tô Tiểu Xán mang bọn họ đi đâu thì không ai quan tâm.
Những người có thể tới đây tham gia bữa tiệc này đương nhiên biết thân phận của Tô Tiểu Xán là gì, hiện tại mọi người căn bản chắc chắn Tô đại thiếu gia đã thật sự là ôm được mỹ nhân về.
“Anh rể, anh rể, ta nghe nói trước đây Y Tiểu Âm không có quan hệ tốt với ngươi, sao bây giờ có vẻ như quan hệ của hai người khá tốt vậy?” Hàm Hàm tương đối nhiều chuyện, lại chạy đến chỗ Hạ Thiên hỏi.
“Hàm Hàm, ngươi thật kém thông minh, ngươi chưa từng nghe vợ chồng cãi nhau đầu giường, làm lành cuối giường sao?” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
Y Tiểu Âm đang bị nhiều người vây quanh, quay đầu lại trừng mắt nhìn Hạ Thiên, hiển nhiên là nàng đã nghe thấy những lời kia.
“Ồ!” Hàm Hàm trông như đã rõ, sau đó đưa ra kết luận: “Anh rể, ngươi là đồ lưu manh!”
Hạ Thiên trừng mắt nhìn Hàm Hàm, muốn đánh nàng một cái, ghét nhất là kiểu nữ hài tử dáng người xấu còn nói mình là lưu manh, muốn không đứng đắn một chút để trả thù cũng không được!
“Anh rể, ta vào trong chơi trước.” Hàm Hàm dường như phát hiện ra điều gì đó không ổn, hiện tại đã tự giác bỏ chạy.
Là một thiếu nữ xinh đẹp, Hàm Hàm thực sự rất được hoan nghênh, ngay lập tức có một nhóm nam nữ vây quanh nàng.
Toàn cảnh bữa tiệc hiện tại trở nên rất sôi động, có người uống rượu, có người nhảy múa, có người trò chuyện, mà với tư cách là nữ chủ nhân ở đây, lúc này Hứa Như đến gặp Hạ Thiên.
“Hạ thần y, không biết nên cảm ơn anh như thế nào…” Vẻ mặt Hứa Như rất cảm kích.
“Ồ, đừng cảm ơn ta, dù sao ta cũng không đến đây giúp ngươi.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Ừm, vậy, Hạ Thiên, cảm ơn ngươi đã giúp đỡ!” Tô Tiểu Xán ở bên cạnh vội vàng nói.
“Ngươi cũng không cần cảm ơn ta, không phải Bối nha đầu nhờ ta giúp, ta cũng lười đến đây.” Hạ Thiên vẫn rất thản nhiên.
Chương 1852. Không có gì đẹp cả
“Vậy, Hạ thần y, dù thế nào đi nữa, ta cũng rất cảm tạ anh, nếu anh có việc gì cần ta làm, ta sẽ cố gắng hết sức.” Hứa Như lại nói.
“Vậy, Hạ Thiên, thực ra Hứa Như là một hoạ sĩ rất nổi tiếng, nàng ấy vẽ tranh về cơ thể người rất giỏi…” Tô Tiểu Xán cũng ở bên cạnh nói.
“Này, khoan đã, bức tranh cơ thể ngươi vẽ có mặc quần áo hay không?” Hạ Thiên chợt nhớ ra một vấn đề.
“Thực ra là có, nhưng không mặc quần áo thì nhiều hơn.” Hứa Như giật mình, sau đó trả lời thành thật.
“Ồ, vậy ngươi vẽ ngoại hình của một người thật, hay cố tình vẽ cơ thể người nào đó?” Hạ Thiên lại hỏi, rõ ràng hiện giờ hắn đang nghĩ đến tranh vẽ chân dung của Thạch Thuần.
Chà, bức tranh chân dung của Thạch Thuần thực sự rất đẹp, nhưng không may, dáng người của Thạch Thuần lại không đẹp cho lắm.
“Chuyện đó …” Hứa Như ngẩn ngơ: “Thật ra có người bảo ta vẽ không cần thật như vậy, nhưng ta có thể có tiếng tăm như bây giờ, không có hàng giả cũng là một trong những lý do cơ bản.”
“Ồ, ta tưởng các ngươi thích vẽ đồ giả.” Hạ Thiên suy nghĩ một chút: “Mà này, bây giờ ta chán quá, ngươi có tranh nào xem không?”
“Thứ đó tất nhiên có, Hạ thần y, ngươi đi theo ta.” Hứa Như nói ngay.
Dưới sự dẫn đầu của Hứa Như, Hạ Thiên đã đến lầu ba của biệt thự, mà đây là xưởng vẽ của Hứa Như, trong phòng vẽ có rất nhiều chân dung cơ thể người, như Hứa Như đã nói trước đó, hầu hết đều không có quần áo, vả lại đa số là phụ nữ.
“Bức đó không đẹp... bức này cũng không đẹp... dáng người kia quá tệ… dáng người đấy khá ổn, nhìn xấu quá đi mất…” Hạ Thiên nhanh chóng đưa ra đánh giá về bức chân dung ở đây, cuối cùng quay lại nhìn Hứa Như có phần khó hiểu: “Sao ngươi chuyên môn vẽ những nữ nhân xấu xí vậy?”
“Chuyện kia …” Hứa Như cảm thấy không nói nên lời: “À, Hạ thần y, thực ra hầu hết những người này đều khá nổi tiếng, có người là minh tinh, có người là người mẫu, còn có người là vận động viên, có thể họ không phù hợp với thẩm mỹ của anh.”
Ngừng một chút, Hứa Như lại nói: “Ngoài ra, vì là chân dung cơ thể người nên mọi người ở đây đều tự nguyện nhờ ta vẽ, có người còn đẹp hơn nhưng chưa chắc đã sẵn lòng để ta vẽ chân dung kiểu này.”
“Ồ, phải nhỉ, ta chắc chắn sẽ không để vợ ta sẽ chân dung kiểu đó.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Không có gì đẹp cả, ta sẽ xuống chơi với vợ Y Y.”
Hạ Thiên nói xong liền quay người đi xuống lầu, để lại Hứa Như ngẩn người.
“Hứa Như, đừng bận tâm, Hạ Thiên là như vậy đó.” Tô Tiểu Xán đương nhiên cũng ở đó, hiện tại bắt đầu an ủi Hứa Như: “Không phải những người ngươi vẽ không được ưa nhìn, chỉ là ánh mắt của Hạ Thiên quả thật quá cao, hắn có câu nói nổi tiếng là người không phải vợ hắn thì đều là người xấu.”
“Ý của ngươi là, theo ý kiến của hắn, những người không đẹp như Y Tiểu Âm đều gọi là người xấu?” Hứa Như dở khóc dở cười.
“Ừ, chính là ý đó đấy.” Tô Tiểu Xán không giải thích Hạ Thiên còn có nhiều vợ.
“Chà, Hạ thần y này đúng là có tầm nhìn rất cao.” Hứa Như không khỏi lắc đầu: “Nhưng cũng không có gì lạ, có được một đại mỹ nhân như Y Tiên thì tầm nhìn cao một chút cũng là chuyện bình thường.”
Ngừng một chút, Hứa Như lại không nhịn được mà hỏi: “Tiểu Xán, sao ngươi quen được hắn thế?”
“Ta quen biết hắn nhiều năm rồi, năm đó hắn đã cứu ta mấy lần, nếu không nhờ có hắn, hiện tại ta là một phế nhân.” Biểu hiện của Tô Tiểu Xán trở nên nghiêm túc hơn một chút: “Hứa Như, hắn đã nhiều năm không ra xuất hiện, nên ngươi cũng chưa từng nghe nói qua, nhưng Hạ Thiên là một người cường đại hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều, cho nên dù thế nào, ngươi cũng đừng bao giờ đắc tội với hắn.”
“Hắn không phải là bạn của ngươi sao?” Hứa Như ngẩn ngơ.
“Hứa Như, ta không đủ tư cách làm bạn với hắn.” Tô Tiểu Xán lắc đầu: “Vả lại, thực ra hắn cũng không có bạn bè, hắn vừa nói hắn đến đây chỉ vì Bối Bối bảo hắn đến.”
“Bối Bối? Em gái của ngươi, Tô Bối Bối sao?” Hứa Như có chút tò mò: “Hắn quen rất thân với em gái của ngươi sao?”
“Họ còn hơn cả quen thân.” Tô Tiểu Xán có chút bất lực: “Không có gì ngạc nhiên, Hạ Thiên sắp thành em rể của ta rồi, em gái cưng của ta bây giờ xinh đến không tưởng nổi, đã hơn mười năm cãi nhau ầm ĩ với hắn, bây giờ ước chừng không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn.”
“Gì cơ?” Hứa Như băn khoăn một lúc: “Nhưng Hạ thần y không phải đã ở bên Y Tiên tiểu thư…”
“Hứa Như, những chuyện về Hạ Thiên một lời khó nói hết, ta cũng không biết quá nhiều chuyện, tóm lại, Y Tiểu Âm không phải là người duy nhất bên cạnh hắn.” Tô Tiểu Xán lắc đầu: “Chi tiết cụ thể ngươi đừng hỏi quá nhiều, chỉ cần biết đại khái là được.”
“Được thôi… Vậy, khoan đã, không đúng, ngươi nói ngươi quen hắn hơn mười năm rồi, nhưng trông hắn bây giờ mới hai mươi tuổi mà?” Hứa Như lại nhớ ra một chuyện khác.
Chương 1853. Vấn đề của Hứa Như
“Này, Hạ Thiên đã ba mươi hai tuổi rồi, mười hai năm trước, thành phố Giang Hải gần như không ai không biết đến hắn.” Tô Tiểu Xán lắc đầu: “Thật ra bây giờ, ở thành phố Giang Hải rất nhiều người vẫn biết hắn, chẳng qua, Hứa Như ngươi từ nơi khác tới, cho nên chưa từng nghe qua, nhưng ngươi chỉ cần hỏi thăm sơ sơ một chút, chắc cũng có thể nghe ngóng được.”
Hơi chần chừ một chút, Tô Tiểu Xán lại nói thêm: “Hứa Như, nghĩ kỹ thì ta vẫn nên nói cho ngươi nhiều hơn một chút đi, ta thật sự sợ ngươi không cẩn thận đắc tội hắn, Hạ Thiên kia, trông thì có vẻ rất dễ nói chuyện, nhưng thật ra, khá khó giao tiếp.”
“Tiểu Xán, nếu ngươi biết gì đó thì nói cho ta đi, ta thật sự có chút tò mò.” Trong giọng nói của Hứa Như có chút nũng nịu.
“Ừm, ta nói cho ngươi vài cái tên, cũng chỉ ở thành phố Giang Hải này thôi, Diệp Mộng Oánh, Lãnh Băng Băng, Liễu Vân Mạn, ngươi chắc đều đã nghe nói qua.” Tô Tiểu Xán thấp giọng nói.
“Tổng tài Diệp Mộng Oánh của tập đoàn Thần Y, cái vị giàu nhất đó sao? Lãnh Băng Băng, hoa khôi cảnh sát không già đó sao? Liễu Vân Mạn, người sáng lập Viện Nhi phải không?” Hứa Như mở to mắt: “Ngươi, ngươi không phải sẽ nói rằng các nàng đều có quan hệ gì đó với Hạ Thiên chứ?”
“Quan hệ của các nàng với Hạ Thiên, cũng giống mối quan hệ của Y Tiểu Âm với Hạ Thiên.” Tô Tiểu Xán cho Hứa Như một câu trả lời khẳng định: “Ừm, tin rằng bây giờ ngươi cũng biết tại sao ánh mắt của Hạ Thiên cao rồi chứ.”
Hứa Như nhất thời ngẩn người, hiển nhiên, thông tin đó đối với nàng mà nói, thật sự quá mức tưởng tượng.
“Chuyện kia, Tiểu Xán, đây là sự thật sao?” Một lúc lâu sau, Hứa Như mới bình tĩnh lại, nàng rõ ràng vẫn có chút khó tin.
“Hứa Như, thật ra, mấy người ta nói với ngươi chỉ là một bộ phận rất nhỏ bên cạnh Hạ Thiên.” Tô Tiểu Xán có chút bất đắc dĩ: “Giống như lúc trước ta nói với ngươi, thân phận và lai lịch thật sự của Hạ Thiên, với sức tưởng tượng của ta và ngươi cũng không thể tưởng tượng ra được đâu, chẳng qua chúng ta cũng không cần phải nghĩ quá nhiều, tuy hắn không dễ giao tiếp, nhưng thật ra cũng không khó ở chung như vậy, chỉ cần đừng trêu chọc hắn và mấy cô vợ đó của hắn là được.”
Ngừng một chút, Tô Tiểu Xán lại nói: “Ừm, tuy ta cũng không rõ hắn rốt cuộc có bao nhiêu người vợ, nhưng ta biết một chuyện chính là mấy người trông xinh đẹp đến mức dị thường kia chắn chắc đều có quan hệ với Hạ Thiên.”
“Tiểu Xán, ngược lại ngươi không cần lo lắng, ta chỉ là một hoạ sĩ, không có khả năng đắc tội với hắn đâu.” Hứa Như lắc đầu.
“Hứa Như, ta biết ngươi là hoạ sĩ, nhưng thật ra, ngươi bây giờ cũng rất dễ gặp rắc rối, mấy bức tranh kia của ngươi...” Tô Tiểu Xán thở dài: “Có một số chuyện, mọi người đều sẽ không nói ra, nhưng mọi người đều biết rõ, ta biết ngươi vẽ rất đẹp, nhưng cả ngươi và ta đều hiểu, tranh của ngươi sở dĩ rất có giá không chỉ đơn giản là ngươi vẽ đẹp.”
“Tiểu Xán, ta biết ý của ngươi, nhưng bây giờ ta đã đâm lao thì phải theo lao, ta cũng không thể không vẽ.” Hứa Như thở dài: “Bản thân ta chỉ có hứng thú đối với chân dung cơ thể người, nhưng ta thật sự không ngờ, bọn hắn sẽ lấy ra để sử dụng cho mục đích khác, điều duy nhất ta có thể làm bây giờ chỉ là không ngừng tăng giá, như vậy, sẽ không ai có thể tùy tiện đến tìm ta vẽ nữa.”
“Hứa Như, thật ra ngươi phải biết rằng sẽ luôn có ngươi có ý đồ xấu, hiện tại, ta nói với ngươi những chuyện đấy chỉ hy vọng ngươi hiểu rằng bất kể ngươi gặp phải phiền phức gì đi nữa nhất định cũng phải nói với ta, tuy nhà họ Tô chúng ta mấy năm này rất rối loạn, nhưng chúng ta vẫn có chút thực lực, ngoài ra, ta cũng nói thật với ngươi, nếu ta không giải quyết được, ta sẽ đi tìm Hạ Thiên nhờ giúp đỡ.” Tô Tiểu Xán nhìn Hứa Như, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Tin ta đi, trên thế giới này, không có chuyện gì mà Hạ Thiên không giải quyết được.”
“Tiểu Xán, ta hiểu rồi, có chuyện gì, ta sẽ nói với ngươi.” Hứa Như gật đầu, nàng đương nhiên biết thực lực của nhà họ Tô, mà đối với chuyện của Hạ Thiên, tuy nàng biết rất ít, nhưng Tô Tiểu Xán tôn sùng Hạ Thiên như vậy, nàng vẫn cảm thấy Hạ Thiên quả thật bất phàm.
Trên thực tế, từ lúc Hạ Thiên liếc mắt một cái đã biết rõ nàng không mặc gì, nàng đã cảm thấy hắn không phải là người bình thường rồi.
“Được rồi, Hứa Như, chúng ta đi xuống đi.” Tô Tiểu Xán nhẹ nhàng ôm eo Hứa Như.
“Ừm, Tiểu Xán, ngươi đi xuống trước giúp ta chào hỏi các vị khách một chút, ta đi xem Na Na.” Hiện giờ, Hứa Như tỏ ra khá dịu dàng ngoan ngoãn.
Tô Tiểu Xán gật đầu, hắn rất nhanh đi xuống tầng hầm, sau đó đã phát hiện Hạ Thiên lại ngồi ngẩn người một mình trong góc.
“Hạ Thiên, ngươi làm gì vậy?” Tô Tiểu Xán có chút ngạc nhiên: “Không có ai đi theo ngươi à?”
“Ờ, vợ Y Y nhà ta bây giờ không nghe lời nữa rồi.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Nhắc mới nhớ, Hạ Thiên, Mộng Oánh các nàng đều đi đâu rồi?” Tô Tiểu Xán cuối cùng cũng không nhịn được hỏi chuyện đó.
“Các nàng à, xa nhà đi du lịch rồi.” Hạ Thiên thuận miệng trả lời một câu: “Bối nha đầu cũng chạy rồi, cũng không quay lại chơi với ta, thật là quá đáng.”
Tô Tiểu Xán phát hiện không thể tiếp lời được nữa, chỉ đành không nói gì.