Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2) - Dịch Full

Chương 142 - Chương 1813. Chó Ngáp Phải Ruồi

Chương 1813. Chó ngáp phải ruồi

“Hạ tiên sinh, vừa rồi dường như ngươi không nói chuyện với ta.” Trên mặt Nam Cung Tú vẫn có nụ cười như cũ, không thể không nói, sự nhẫn nại của nàng ta tương đối tốt.

Thân là một nữ nhân, không ngừng bị Hạ Thiên chê xấu xí, hơn nữa bản thân nàng là nữ nhân mạnh mẽ, nhưng đến bây giờ vẫn chưa nổi giận, thật sự là hiếm thấy.

Mà lời nàng nói cũng không sai, trong một giờ vừa qua, Hạ Thiên không có nói một câu nào với Nam Cung Tú, ngược lại chỉ có A Cửu giới thiệu tên của hai người, chỉ thế thôi.

“Ồ, thật ra tên của vợ ta, ngươi có thể biết, nàng tên là Thanh Ảnh.” Hạ Thiên nhìn Nam Cung Tú, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Ngươi biết vì sao nàng thích uống rượu không? À có thể chuyện đó ngươi không biết rõ, nhưng hồi nhỏ nàng bị người ta hạ độc, uống rượu có thể giúp nàng đè ép được thuốc độc, đại khái chuyện là như vậy.”

“Hạ tiên sinh, thật ra ta không biết vợ của ngươi.” Nam Cung Tú vẫn cười lạnh nhạt.

“Ồ, cũng đúng, mặc dù tính tình của vợ Nữ hoàng rất tệ, trước đó cũng không nghe lời, nhưng lớn lên dễ nhìn, đẹp hơn rất nhiều so với Cửu nha đầu, dáng người lại càng đẹp, chắc không có khả năng biết ngươi khó nhìn như vậy.” Hạ Thiên cười hì hì: “Thật ra, ta chỉ muốn nói cho ngươi một chuyện, có khoảng thời gian vợ Nữ hoàng không nghe lời, ta đã đánh cược với nàng ấy, nói ta chắc chắn có thể dùng thuốc độc hạ độc nàng ấy.”

Nói đến đây, Hạ Thiên dừng lại một chút: “À, đúng rồi, nói tới thuốc độc, trước đó ta cũng cho Muội muội chân dài ăn rất nhiều, ừ, sức đề khác của nàng ấy tương đối kém, rất dễ bị trúng độc, tuy nhiên về sau công lực của nàng ấy quá cao, cho nên độc dược vô dụng với nàng ấy.”

“Cuối cùng ngươi muốn nói cái gì?” A Cửu nhịn không được hỏi, nàng đột nhiên cảm thấy, chuyện này có chút không đúng.

“Ô, Cửu nha đầu, ta chỉ muốn nói cho người bạn rất xấu của ngươi... A, không đúng, thật ra nàng không phải là bạn của ngươi.” Hạ Thiên cười toe toét với A Cửu: “Tóm lại, ta muốn nói cho nàng ta, ta có kinh nghiệm hạ độc rất phong phú, còn có kỹ xảo hạ độc cao hơn, dù sao, vợ Nữ hoàng đã bước vào cảnh giới Độ Kiếp kỳ của ta, đều từng bị ta hạ độc, à, đương nhiên, thật ra nàng ấy có ngã xuống một giây, sau đó đã khôi phục bình thường.”

“Hạ tiên sinh, dường như hứng thú của ngươi rất đặc biệt.” Nam Cung Tú nhẹ nhàng nâng tay, sau đó, sắc mặt thay đổi.

“Người xấu xí chính là người ngốc.” Hạ Thiên lẩm bẩm: “Thế mà đến bây giờ mới biết được mình có bị trúng độc hay không, đáng tiếc đã quá muộn.”

“Ngươi, ngươi hạ độc nàng ta?” Cuối cùng A Cửu đã hiểu, mà chuyện đó càng làm cho nàng thấy không thể tưởng tượng được, sao Hạ Thiên biết Nam Cung Tú tới để đối phó với hắn?

“Ồ, Cửu nha đầu, ta cũng cho ngươi ăn thuốc độc, ngươi sẽ bắt đầu cảm thấy đau bụng.” Hạ Thiên cười hì hì với A Cửu: “Nhưng nếu ngươi cầu xin ta, ta sẽ giúp ngươi xoa xoa bụng, như vậy thì sẽ không đau nữa.”

“Ta mới không... Á!” A Cửu theo bản năng ôm bụng, vì cơn đau kịch liệt đã truyền đến, mà cuối cùng nàng cũng biết, Hạ Thiên nói hạ độc không phải là nói chơi, thật sự đã cho nàng uống thuốc độc.

“Ôi, Cửu nha đầu, ngươi chỉ là ăn phải đồ không tốt nên bị đau bụng, sẽ không có việc gì, đau một chút sẽ khỏe.” Hạ Thiên nói rất chân thành: “Ngươi yên tâm, mặc dù ngươi không quá nghe lời, nhưng ta sẽ không hạ độc chết ngươi.”

“Ngươi, đồ thần kinh nhà ngươi...” A Cửu nhịn không được mắng người, tên khốn này thế mà lại dám hạ độc nàng!

Cho dù hắn muốn đối phó nàng, trực tiếp ra tay cũng được, không phải hắn đánh không lại nàng!

“Cửu nha đầu, ngươi thực sự rất không nghe lời, đã nói ngươi có thể cầu xin ta, ngươi cầu xin ta, ta lập tức cho ngươi ăn giải dược.” Hạ Thiên cười hì hì, sau đó quay đầu nhìn Nam Cung Tú: “À, còn ngươi, không cần cầu xin ta, vì cầu xin ta cũng vô ích, ta sẽ không cho ngươi ăn giải dược.”

“Hạ tiên sinh, ta nghĩ ngươi có phải đang hiểu lầm việc gì hay không....” Sắc mặt của Nam Cung Tú hơi khó coi, vì nàng phát hiện, bây giờ công lực của nàng đã biến mất hoàn toàn, chuyện đó làm cho nàng thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng sự thật đã xảy ra, nàng chỉ có thể nghĩ biện pháp kéo dài thời gian.

“Ai, người xấu xa này, ta không có hiểu lầm ngươi, ta không biết ngươi tới đây để làm gì, nhưng ta lười tốn thời gian với những người không rõ lai lịch như ngươi, trước tiên hạ độc ngươi rồi nói sau.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Đợi lát nữa ta sẽ biết ngươi tới đây để làm gì, nếu ngươi không phải tới tìm ta gây phiền phức thì ta sẽ thả ngươi.”

Một phút trước, Nam Cung Tú còn đang suy nghĩ sao mình bị lộ, mà bây giờ, nàng cảm thấy, nàng đây thật sự là quá oan, sao nàng lại gặp người không cư xử theo lẽ thường chứ?

Vốn nàng cho mình đã khá hiểu Hạ Thiên, cho nên rất sáng suốt không có trực tiếp giao tiếp với hắn, chọn A Cửu, nhưng nàng vẫn không nghĩ tới, Hạ Thiên sẽ không bình thường như thế.

Mà A Cửu ở một bên trợn mắt hốc mồm, lúc này bụng không cảm thấy đau đớn nữa, nàng vốn còn tưởng Hạ Thiên biết Nam Cung Tú muốn đối phó với hắn chứ, bây giờ nàng mới hiểu được, hóa ra căn bản Hạ Thiên không biết, chỉ vì Nam Cung Tú không rõ lai lịch, cho nên đã hạ độc nàng ta?

Càng làm cho A Cửu câm nín là, tên khốn kia làm xằng bậy, thế mà lại chó ngáp phải ruồi!
Chương 1814. Sự thật về Nam Cung Tú

Còn về phần tiếp theo Hạ Thiên muốn làm thế nào, A Cửu cũng không cần hỏi, bởi vì Hạ Thiên đã bắt đầu hành động, hắn trực tiếp đi vào bên trong căn phòng nhỏ, lấy ra ngân châm bắt đầu châm cứu cho Nam Cung Tú.

Ba phút sau, châm cứu kết thúc.

“Nói đi, ngươi là ai? Tới làm gì?” Hạ Thiên nhìn Nam Cung Tú, lười biếng hỏi.

“Ta tên là Nam Cung Tú, ta đến từ Liên minh Tu Tiên...” Nam Cung Tú bắt đầu hỏi gì đáp nấy.

“Ngươi, ngươi thôi miên nàng ta?” A Cửu nhịn không được hỏi.

“Đúng vậy, đơn giản như vậy.” Hạ Thiên nhìn A Cửu: “À, đúng rồi, Cửu nha đầu, bụng của ngươi đã hết đau rồi à?”

“Ngươi!” A Cửu hung hăng trừng mắt với Hạ Thiên, vốn đang không cảm thấy đau bụng, Hạ Thiên lại nhắc nhở một chút, nàng đã cảm thấy đau lại, đương nhiên, không có đau như lúc trước.

“Ngươi nói tiếp.” Hạ Thiên lại nhìn Nam Cung Tú.

Nam Cung Tú tiếp tục tự thuật, mà tình hình nàng nói, cơ bản giống với lúc trước nàng nói với A Cửu, quả thật có một Liên minh Tu Tiên lớn mạnh tồn tại, mà Nam Cung Tú ở trong Liên minh Tu Tiên, chỉ là một nhân vật rất rất nhỏ, như nàng ta nói, Liên minh Tu Tiên không quan tâm chuyện đó cho lắm.

Đương nhiên, Liên minh Tu Tiên coi trọng Tiên Vân đại lục hơn một chút, mặc dù đẳng cấp Tiên Vân đại lục trong Liên minh Tu Tiên cũng không cao, nhưng dù gì cũng có đẳng cấp.

Nhưng, những điều Nam Cung Tú nói với A Cửu, không phải là nói thật hoàn toàn.

Chính xác nói, phần then chốt, thật ra là giả.

Nam Cung Tú đúng là người Liên minh Tu Tiên phái tới, cũng vì đảo Thần Tiên xuyên qua Tiên Vân đại lục gây nên chấn động làm cho phía bên Liên minh Tu Tiên chú ý tới, nhưng trên thực tế, người thật sự phụ trách điều tra chuyện này, không phải Nam Cung Tú.

Trên thực tế, Liên minh Tu Tiên đều có nhân viên thường trú ở mỗi thế giới, dưới tình huống bình thường, một khi thế giới nào xuất hiện chuyện bất thường cần điều tra, nhân viên thường trú ở thế giới đó sẽ phụ trách, giống như ở Tiên Vân đại lục, bây giờ, nhân viên thường trú của Liên minh Tu Tiên phụ trách điều tra, mà giống như thế, ở Địa Cầu cũng cần nhân viên thường trú phụ trách.

“Ngươi nói là, Liên minh Tu Tiên các ngươi, có người tu tiên thường trú ở chỗ chúng ta sao?” Hạ Thiên có hơi không tin: “Thật không có phép tắc, trước đó ta đã đi tìm, không có người tu tiên nào khác.”

Hạ Thiên thật sự đã đi tìm, lúc trước hắn có tu vi Độ Kiếp kỳ, muốn tìm ra người tu tiên khác ở thế giới này cũng không khó, nhưng hắn không có phát hiện các người tu tiên khác tồn tại.

Nếu như thật sự phát hiện, hơn nửa đã sớm bị hắn đánh chết.

“Nghe nói người tu tiên kia có thể đã ngủ say hơn ngàn năm ở đây, cụ thể bao lâu ta cũng không rõ lắm, ta nhận được mệnh lệnh là đi tìm hắn, làm hắn thức tỉnh.” Nam Cung Tú đáp.

Căn cứ vào tư liệu Liên minh Tu Tiên vừa cho Nam Cung Tú, bởi vì thế giới này không được coi trọng, cho nên môn phái mà người tu tiên đó trú ngụ, chỉ có một, nhưng tư liệu về những người tu tiên kia, dường như thiếu một phần, cho nên Nam Cung Tú không biết người tu tiên kia là nam hay nữ.

Còn làm sao để thức tỉnh, Nam Cung Tú lại biết, nhưng điều kiện đầu tiên là, phải tìm vị trí người tu tiên đang ngủ say kia, thật ra Nam Cung Tú định đi tìm, nhưng dường như vị trí có vấn đề, theo lý thuyết, nàng căn bản không tìm được người tu tiên đó.

Mà khi nàng phát hiện thế giới này có người tu tiên xuất hiện, có liên quan tới Nghịch Thiên Bát Châm, lập tức từ bỏ kế hoạch tìm kiếm, mà nguyên nhân rất đơn giản, nàng muốn chiếm Nghịch Thiên Bát Châm làm của riêng.

Nam Cung bị thôi miên nên không giấu diếm bất kỳ điều gì, đàm phán giữa nàng và A Cửu cũng nói ra hết.

“Cửu nha đầu, ta có một vấn đề.” Hạ Thiên nhìn A Cửu: “Ngươi thật sự định thực hiện kế hoạch kia với người xấu xí này sao?”

“Đúng thì sao?” A Cửu tức giận nói: “Ngươi muốn giết ta sao?”

“Quá tốt, Cửu nha đầu, chút nữa ngươi phải nhớ tiếp tục kế hoạch đó.” Hạ Thiên rất cao hứng: “Ừ, chờ sau khi ta giải quyết người xấu xí này, ngươi đừng quên đi câu dẫn ta, mặc dù ta không phải là người tùy tiện, nhưng Cửu nha đầu ngươi cần cố gắng một chút thì chắc chắn có thể thành công.”

“Nghĩ hay quá ha!” A Cửu chán nản, đây là loại người gì vậy, với việc nàng muốn biến hắn thành con rối bị kiểm soát thế mà hắn lại không để ý, cũng chỉ nhớ trong kế hoạch kia có loại chuyện hư hỏng!

“Cửu nha đầu, làm người phải giữ chữ tín, ngươi đã đáp ứng thực hiện kế hoạch với người ta, không thể đổi ý được.” Vẻ mặt Hạ Thiên thành thật: “Cho dù người xấu xí này sắp chết, ngươi cũng cần phải tiếp tục thực hiện kế hoạch.”

“Ngươi muốn giết nàng?” Sắc mặt A Cửu thay đổi.

“Loại người xấu xí này nên chết sẽ tốt hơn.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Nàng ta đã trúng độc, qua lát nữa sẽ chết, ta không muốn lãng phí giải dược trên người nàng ta, giải dược rất đắt.”

Quay đầu nhìn Nam Cung Tú, Hạ Thiên lại lười biếng nói: “Nhưng, trước khi nàng ta chết, ta còn muốn hỏi nàng ta một số chuyện.”
Chương 1815. Y Tiểu Âm hẹn gặp

Thật ra Hạ Thiên không phải muốn hỏi Nam Cung Tú một vài chuyện, nhưng A Cửu không biết Hạ Thiên hỏi chuyện gì, bởi vì Hạ Thiên trực tiếp mang Nam Cung Tú rời khỏi nhà hàng.

A Cửu muốn đi theo, nhưng một phần do bụng nàng đang đau dữ dội, còn phần còn lại, công lực nàng không bằng Hạ Thiên, căn bản không đuổi theo kịp Hạ Thiên.

Qua nửa giờ, A Cửu mới cảm thấy bụng đã hết đau, sau đó mới tính tiền rời khỏi nhà hàng, sau đó, nàng tìm một chỗ, mua một chiếc điện thoại mới.

Đầu tiên A Cửu thử bấm số điện thoại của Hạ Thiên, lại phát hiện điện thoại không gọi được, rõ ràng Hạ Thiên đang ở một nơi không có tín hiệu di động, mà cụ thể là nơi nào, A Cửu không cách nào xác định được.

Do dự một hồi, A Cửu gọi điện thoại lần nữa, mà lần này rất nhanh đã kết nối được.

“Tiểu thư, là ta.” Lần này, A Cửu gọi cho Y Tiểu m: “Ta có chuyện phải nói cho ngươi.”

Khi A Cửu đang kể lại chuyện Nam Cung Tú có liên quan tới Liên minh Tu Tiên cho Y Tiểu m, Hạ Thiên đang tiếp tục thẩm vấn Nam Cung Tú, lần này, hắn muốn hỏi rất nhiều vấn đề.

Trước lúc đó, Hạ Thiên không biết ngoài thế giới này và Tiên Vân đại lục còn có thế giới khác, mặc dù Thần Tiên Tỷ Tỷ đã từng nói, trên lý luận, có thể vẫn tồn tại thế giới khác, nhưng ít ra, chưa bao giờ được chứng minh qua.

Về phần Liên minh Tu Tiên nắm tất cả thế giới trong tay, một tổ chức rất hùng mạnh như thế, cũng là lần đầu tiên Hạ Thiên nghe tới, mà thật ra hắn rất để ý chuyện đó, bởi vì nếu có một tổ chức như thế tồn tại, vậy thì mang ý nghĩa rằng có thể tồn tại nguy hiểm với những cô vợ xinh đẹp của hắn.

Đối với Hạ Thiên mà nói, hắn sắp đối mặt với một đám kẻ địch hoàn toàn mới, cho nên, hắn cần biết thêm nhiều tin tức hơn, mà việc này dẫn đến hắn phải bỏ ra suốt cả buổi tối để thẩm vấn Nam Cung Tú.

Buổi tối đó, thu hoạch rất nhiều, nhưng vừa buồn vừa vui.

Phần không vui là, Nam Cung Tú không có nói dối, đúng là có một tổ chức như vậy, tổ chức tu tiên giả này, cách thế giới của bọn hắn rất xa, nhưng muốn đi qua lại không cần thời gian quá dài, hơn nữa, tổ chức đó thật sự khá mạnh, có vô số người tu tiên cường đại.

Đương nhiên, cũng có mặt tốt, đó là cái tổ chức tên là Liên minh Tu Tiên, mặc dù có rất nhiều người tu tiên, nhưng thật ra người tu tiên có tu vi Độ Kiếp kỳ, lại tương đối thưa thớt, điều đấy mang ý nghĩa với việc tạm thời Hạ Thiên không cần quá lo lắng cho sự an toàn của những cô vợ xinh đẹp của hắn, vì ít nhất bây giờ, Liên minh Tu Tiên không sẽ phái ra tu tiên giả mạnh như vậy đến điều tra.

Nhưng điều kiện trước tiên, đó chính là, Liên minh Tu Tiên không biết sự tồn tại của Nghịch Thiên Bát Châm, bởi vì một khi Liên minh Tu Tiên biết Nghịch Thiên Bát Châm thì nhất định sẽ phái ra người tu tiên cường đại đến giải quyết chuyện đó ngay lập tức.

Nếu như không phải Nam Cung Tú nổi lòng tham, muốn mình chiếm được Nghịch Thiên Bát Châm, vậy bây giờ, rất có thể Hạ Thiên đã gặp phải phiền toái lớn chân chính.

Nhưng, tất nhiên bây giờ đã bị Liên minh Tu Tiên chú ý tới, vậy sớm muộn chuyện đó sẽ bị phát hiện, không có khả năng luôn luôn che giấu được.

“Chẳng lẽ Thần tiên tỷ tỷ các nàng đã biết được chuyện kia, cho nên mới yêu cầu ta cần phải học được Nghịch Thiên Đệ Bát Châm sao?” Hạ Thiên lẩm bẩm, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, hắn lại cảm thấy chuyện đó không có khả năng lắm, nếu Thần Tiên Tỷ Tỷ thật sự biết chuyện này, không có khả năng không nói cho hắn.

Điều đấy khiến cho Hạ Thiên có hơi lo lắng, hắn muốn nói chuyện này cho Thần Tiên Tỷ Tỷ các nàng biết, nhưng vấn đề là, bây giờ hắn hoàn toàn không có cách nào truyền tin tức tới cho các nàng.

Đương nhiên, bây giờ, hắn đã có thể xác định những cô vợ xinh đẹp của hắn đã đi Tiên Vân đại lục, đây cũng là một tin tức tốt.

“Ừ, ta phải nghĩ biện pháp để nhanh chóng liên lạc với Thần Tiên Tỷ Tỷ các nàng, sau đó để các nàng trở về, hoặc ta đi qua.” Hạ Thiên quyết định rất nhanh.

Còn Nam Cung Tú, bây giờ đã không còn giá trị.

Ban đầu Hạ Thiên còn trông cậy vào việc Nam Cung Tú có biện pháp tới Tiên Vân đại lục, đáng tiếc, nàng ta cũng không có cách, nàng bị cao thủ Liên minh Tu Tiên đưa tới, còn trở về như thế nào, nghe nói tìm được người tu tiên đã ngủ say ở đây, sẽ có thể trở về.

Mấu chốt là, cuối cùng người tu tiên kia ở đâu, Nam Cung Tú cũng không biết, nàng ta căn cứ vào vị trí mà Liên minh Tu Tiên cung cấp rồi đi tìm người tu tiên kia, nhưng cũng không có phát hiện.

Hạ Thiên cảm thấy, người tu tiên gì đó, hơn một nửa đã chết.

“Trước tiên đi tìm vợ Y Y.” Bây giờ Hạ Thiên đang ở núi tuyết, tối hôm qua hắn thẩm vấn Nam Cung Tú suốt buổi tối ở đây, mà bây giờ, nên rời khỏi.

Đâm vào đầu Nam Cung Tú một châm, mấy giây sau, Nam Cung Tú đã hoàn toàn mất đi sự sống.

Đối với chuyện nghiêm trọng uy hiếp mạng sống của vợ hắn, Hạ Thiên tuyệt đối sẽ không nể nang.

Lại thêm mấy chục giây sau, Hạ Thiên đã đi tới dưới chân núi tuyết, sau đó lấy ra điện thoại, chuẩn bị gọi điện thoại.

Vô số tin nhắn xuất hiện, nhắc nhở Y Tiểu Âm đã gọi cho hắn rất nhiều lần.

Hạ Thiên không chần chờ, trực tiếp gọi điện thoại.

Mà bên kia, Y Tiểu Âm rất nhanh đã nhận được cuộc gọi.

“Ngươi đang ở đâu?” Y Tiểu Âm hỏi thẳng vào vấn đề.

“Đang ở núi tuyết, vợ Y Y ngươi đang ở đâu? Ta đang chuẩn bị đi tìm nàng.” Hạ Thiên đáp.

“Giang Hải, tập đoàn Thần Y.” Y Tiểu Âm lời ít mà ý nhiều: “Ta và A Cửu đang ở văn phòng của Lam Y Nhân chờ ngươi!”

Y Tiểu Âm nói xong trực tiếp cúp điện thoại, mà giờ phút này, thành phố Giang Hải, Lam Y Nhân đang lườm Y Tiểu m, có loại xúc động muốn đánh Y Tiểu Âm một trận.

Đáng tiếc là, bây giờ Lam Y Nhân rất rõ, nàng đánh không lại Y Tiểu m, huống hồ, bên cạnh Y Tiểu Âm còn có A Cửu.
Chương 1816. Không cần căng thẳng

“Y Tiểu m, nếu ngươi đã gọi điện cho chồng, vậy ngươi từ từ chờ ở đây, ta có việc phải đi!” Bây giờ Lam Y Nhân đang bực vì phải rời giường.

Bây giờ còn rất sớm, vẫn chưa tới tám giờ, mà tối hôm qua Lam Y Nhân ngủ hơi trễ, chính xác mà nói, là buổi chiều nàng bị Hạ Thiên giày vò sau đó ngủ mấy giờ, nhưng buổi tối không ngủ được, cuối cùng đến năm giờ sáng mới ngủ lại được, kết quả ngủ không được bao lâu, đã bị Y Tiểu Âm đánh thức.

Không phải đánh thức bằng điện thoại, Y Tiểu Âm và A Cửu trực tiếp xông vào phòng ngủ của nàng, tư thế kia, thậm chí làm cho Lam Y Nhân cảm thấy Y Tiểu Âm giống như là tới bắt gian.

Mà Lam Y Nhân sau đó đã biết, mặc dù Y Tiểu Âm không phải tới bắt gian, nhưng đúng là đến tìm Hạ Thiên.

Y Tiểu Âm nhìn qua rất gấp, nhưng lại không có nói tìm Hạ Thiên về chuyện gì, Lam Y Nhân lười dùng thiết bị giám sát mà tìm Hạ Thiên, trực tiếp nói phương pháp cho Y Tiểu m, đáng tiếc, Y Tiểu Âm không có làm theo.

Sau khi Y Tiểu Âm xuất hiện, Lam Y Nhân không có cách nào ngủ được, mà bây giờ, Lam Y Nhân còn đang mệt rã rời.

“Lam Y Nhân, ta đề nghị ngươi không cần vội đi ngủ.” Trong giọng nói trong trẻo của Y Tiểu Âm còn có một ít hương vị lạnh lùng: “Hắn sẽ trở về ngay lập tức, sau đó, chuyện chúng ta muốn nói, có liên quan tới ngươi.”

“Có liên quan gì với ta?” Trong lòng Lam Y Nhân hơi rung, trong nháy mắt bốc lên một ý niệm, cái người Y Tiểu Âm đáng chết, sẽ không bảo nam nhân nàng đến chọn một trong hai chăng?

“Có liên quan gì, ngươi chờ chút thì sẽ biết.” Giọng Y Tiểu Âm bình tĩnh: “Nếu như ngươi nhất định phải đi ngủ, vậy thì thôi.”

Lam Y Nhân trừng Y Tiểu m, lần nữa xuất hiện ý nghĩ muốn đánh Y Tiểu m, người này nói không thể nói thẳng hả?

Chỉ là, bị Y Tiểu Âm nói như vậy, cuối cùng Lam Y Nhân vẫn không có đi ngủ, hơn nữa thật ra nàng cũng biết, tất nhiên chồng sẽ trở về ngay lập tức, vậy nàng cũng không có khả năng đi ngủ.

Trừ phi bây giờ Y Tiểu Âm muốn ngủ với người chồng háo sắc kia, nếu không, nàng chắc chắn không có cách nào yên tâm mà ngủ, nhưng nàng cảm thấy, Y Tiểu Âm không phải đến để ngủ với chồng, bằng không thì cũng sẽ không chạy đến đây.

Thế là, Lam Y Nhân lại tiếp tục ngồi trong văn phòng, mà Y Tiểu Âm và A Cửu cũng ngồi ở đó, yên tĩnh chờ đợi, cũng không có nói gì, cho đến khi trong phòng truyền đến giọng nói của người thứ tư.

“Vợ Y Y, vợ Tiểu Y Y, hai người các ngươi đều ở đây, tới đây, để ta ôm một cái.” Kèm theo giọng nói đó, Lam Y Nhân phát hiện mình đã bị ôm, sau đó, nàng thấy Y Tiểu Âm cách xa nàng đột nhiên lại gần hơn rất nhiều.

Ừ, cái người mới xuất hiện đó tất nhiên là Hạ Thiên, mà hắn trực tiếp tới ôm trái ôm phải, vợ lớn vợ nhỏ Y Y đều ôm đến trên người, cuối cùng, hắn còn nhìn A Cửu: “A, Cửu nha đầu ngươi gần đây rất không ngoan, sẽ không ôm ngươi.”

A Cửu trừng Hạ Thiên, muốn nói lại thôi, có lẽ vì có hơi chột dạ, cuối cùng nàng không nói gì.

“Đã lúc nào rồi, ngươi còn có loại tâm tình như vậy?” Y Tiểu Âm hơi nổi nóng: “Buông ta ra trước!”

“Vợ Y Y, bây giờ là buổi sáng, nàng không biết lúc này nam nhân bình thường rất có tâm trạng như vậy sao?” Hạ Thiên có hơi ngạc nhiên: “Nàng là bác sĩ, sao chuyên đơn giản như vậy cũng không biết?”

“Ta không có tâm tình nói bậy với ngươi, tối hôm qua A Cửu đã nói hết mọi chuyện với ta, nhưng nàng có rất nhiều chuyện không biết, tối hôm qua ngươi có hỏi ra được những chuyện khác từ nữ nhân tên Nam Cung Tú kia không?” Y Tiểu Âm nổi nóng, sao người này lại không có một chút căng thẳng nào chứ?

“À, chuyện người kỳ quái đó biết cũng không nhiều, vợ Y Y nàng không cần quá lo lắng, tạm thời không có chuyện gì.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Nhưng nàng phải mau chóng giúp ta nghiên cứu Nghịch Thiên Đệ Bát Châm là được.”

“Chồng à, các ngươi đang nói chuyện gì thế?” Lam Y Nhân nhịn không được hỏi.

“Ừ, cũng không phải chuyện lớn gì, vợ Tiểu Y Y nàng không cần lo lắng...” Hạ Thiên rất tùy tiện, nhưng hắn chưa nói xong, đã bị Y Tiểu Âm cắt đứt.

“Chuyện đó còn kêu không phải chuyện lớn gì?” Y Tiểu Âm tức giận: “Ngươi có thể quan tâm nhiều hơn một chút được hay không? Chuyện này nói nhỏ, là người liên quan tới ngươi gặp nguy hiểm, nói lớn một chút chính là cả thế giới này đều gặp nguy hiểm, ngươi còn cảm thấy không phải là chuyện lớn?”

“Vợ Y Y, nàng không cần khẩn trương như vậy, người tu tiên từ thế giới khác tới tìm ta gây phiền phức cũng không phải lần đầu tiên, không có gì lớn.” Hạ Thiên vẫn rất bình tĩnh như cũ.

Hạ Thiên cũng không nói sai, đây quả thật không phải là lần đầu tiên, phải nói chuyện nguy hiểm là trước đây hắn suýt chút nữa bị vợ Muội muội chân dài chỉnh chết, về sau những người ở Tiên Vân đại lục kia, cũng chỉnh hắn tương đối chật vật, đặc biệt là vợ Nữ Hoàng cũng chỉnh hắn tương đối thảm, nhưng những năm này, hận gì oán gì, hắn đều tìm lại từ trên người hai người kia

“Chồng, đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lam Y Nhân lại rất căng thẳng.
Chương 1817. Đi thuê phòng đi

"Vợ Tiểu Y Y, thật ra cái này cũng không có việc gì lớn, chính là lại có tổ chức ngu ngốc nào đó tên là Liên minh Tu Tiên có thể sẽ tới gây sự với ta." Hạ Thiên lười biếng nói: "Tóm lại nàng không cần lo lắng, có chuyện gì thì cứ để ta giải quyết."

Dừng một chút, Hạ Thiên bổ sung một câu: "Ừm, ta và vợ Y Y cùng tới giải quyết, nàng tiếp tục ở nơi này làm vợ Tiểu Y Y của ta thì tốt rồi."

Hạ Thiên không phải là muốn giấu giếm Lam Y Nhân, nhưng hắn cảm thấy vợ Tiểu Y Y vẫn còn tiếp xúc rất ít với việc của thế giới tu tiên, cho nên hiện tại không cần nói nhiều với nàng ấy.

Hơn nữa, tạm thời mà nói thì vợ Tiểu Y Y đúng là không giúp được gì, không cần thiết làm nàng ấy lo sợ.

Đương nhiên, điều chủ yếu nhất là Hạ Thiên không cảm thấy tổ chức Liên minh Tu Tiên kia thật sự cường đại tới như vậy, dù sao những người kia cũng không phải là không gì không biết, hơn nữa, rất hiển nhiên, Nghịch Thiên Bát Châm vẫn là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Hạ Thiên suy nghĩ một chút, lại nói: "Vợ Tiểu Y Y, thật ra ta vẫn có chút việc muốn nàng làm giùm, ta sẽ viết một danh sách, nàng giúp ta thu thập đủ những thứ có trong tờ danh sách này là được, hai ngày nữa ta sẽ tới lấy."

Hạ Thiên không chờ Lam Y Nhân trả lời, hắn lập tức tìm giấy bút rồi viết một danh sách thật dài giao cho Lam Y Nhân, sau đó mới tiếp tục nói: "Vợ Tiểu Y Y, trong đây phần lớn đều là dược liệu, nàng để cho người ta lấy từ tập đoàn Thần Y là được."

"Ta biết rồi." Lam Y Nhân gật đầu.

"Nhớ sao chép một bản danh sách khác đưa cho người ta." Lúc này, Y Tiểu Âm ở bên cạnh bổ sung một câu.

"Ta biết nên làm như thế nào!" Lam Y Nhân hừ nhẹ một tiếng.

"Ừm, vợ Y Y, ta cảm thấy nàng và vợ Tiểu Y Y ở cùng một chỗ dễ dàng đánh nhau, tốt hơn là chúng ta nên chuyển sang nơi khác thôi." Hạ Thiên nói rất chân thành.

Không đợi Y Tiểu Âm nói chuyện, Hạ Thiên lại nhìn về phía Lam Y Nhân: "Vợ Tiểu Y Y, ta và vợ Y Y đi mướn phòng, hai ngày nữa sẽ tới tìm nàng."

Nói xong câu này, Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm biến mất.

Mà A Cửu vẫn luôn im lặng ngay lập tức sốt ruột, vội vàng đuổi theo.

Lam Y Nhân có chút ngây ngốc, tiếp theo nàng bắt đầu cảm thấy, thật ra Y Tiểu Âm với chồng mình không có gì khác nhau, cũng là đột nhiên xuất hiện, tiếp đó đột nhiên biến mất.

"Liên minh Tu Tiên? Rốt cuộc đó là tổ chức gì?" Lam Y Nhân lẩm bẩm một câu, sau đó nàng lắc đầu, quyết định không để ý tới chuyện đấy nữa, trước mắt nàng cần giúp chồng tìm những dược liệu kia.

Nàng đúng là hiểu rất ít về thế giới tu tiên, nhưng nàng nhìn ra được, Y Tiểu Âm rất xem trọng việc xảy ra lần này, mà ông chồng háo sắc của nàng cũng đột nhiên bảo nàng tìm nhiều dược liệu như vậy, hiển nhiên có chút phiền phức.

Nhưng … chẳng lẽ hiện tại chồng và Y Tiểu Âm thật sự đi mướn phòng?

Còn đừng nói, Lam Y Nhân quả thật đã đoán đúng.

Hạ Thiên thật sự ôm Y Tiểu Âm đi tới một khách sạn, mà điều đấy lập tức khiến Y Tiểu Âm cảm thấy, bệnh tâm thần của người này đã đến trình độ không cách nào cứu vãn.

"Cửu nha đầu, ngươi đi mướn một phòng cho chúng ta đi." Hạ Thiên phân phó cho A Cửu, người mới vừa đuổi tới nơi.

"Ngươi có nhà ở khắp nơi, ta cũng có chỗ ở, làm gì nhất quyết phải chạy tới khách sạn chứ?" Y Tiểu Âm tức giận chất vấn.

Y Tiểu Âm không phải nói lung tung, cho dù đảo Thần Tiên biến mất thì Hạ Thiên vẫn còn rất nhiều chỗ có thể ở được tại thành phố Giang Hải, ví dụ như các căn nhà của Kiều Tiểu Kiều hay Diệp Mộng Oánh, bây giờ chúng vẫn còn trên danh nghĩa của các nàng, Hạ Thiên có thể vào ở bất cứ lúc nào.

Đến nỗi bản thân Y Tiểu m, mỗi thành phố đều có bệnh viện Y Nhân Các, mà trong mỗi bệnh viện Y Nhân Các đều có phòng ngủ của nàng, hoàn toàn không cần thiết tới khách sạn.

"Vợ Y Y, ta muốn mướn phòng ở với nàng nha." Hạ Thiên cười hì hì, tiếp đó lại nhìn về phía A Cửu, "Cửu nha đầu, ngươi nhanh lên, nhớ là phải chọn căn phòng tốt nhất."

A Cửu há mồm lại muốn mắng người, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ nhìn về phía Y Tiểu m, hiển nhiên, nàng muốn Y Tiểu Âm đưa ra quyết định.

"Nghe hắn." Y Tiểu Âm cuối cùng cũng lên tiếng, mặc dù nàng cảm thấy Hạ Thiên hoàn toàn là người bị bệnh thần kinh, nhưng vấn đề là, trải qua mười mấy năm, nàng cũng đã sớm hiểu một chuyện, đó chính là không cách nào nói đạo lý với người bệnh thần kinh được, mà bây giờ nàng lại không muốn cãi nhau với hắn trước mặt mọi người.

Phải biết rằng, lúc này trong sảnh chính khách sạn đã có vài người nhìn bọn hắn với ánh mắt quái dị, Y Tiểu Âm cảm thấy, một hồi nữa nàng sẽ bị mọi người nhận ra.

Dù sao thì hiện tại nàng còn rất nổi tiếng.

A Cửu cũng không nói cái gì nữa, nhanh chóng đi mướn một căn phòng tổng thống tốt nhất theo yêu cầu của Hạ Thiên.

Khi Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm đi vào trong thang máy, cuối cùng ở dưới đại sảnh có người la lên một câu: "Y Tiên, đó là Y Tiên!"

Nhưng vì Y Tiểu Âm đã biến mất cho nên không có người đáp lại câu nói này, kết quả là người nọ cảm thấy có chút xấu hổ sợ sệt, chỉ cho là bản thân nhận sai người.
Chương 1818. Chúng ta luyện công là vì giải cứu thế giới

Một phút sau.

Trong phòng tổng thống.

"Thả ta xuống!" Y Tiểu Âm tức giận vùng vẫy một chút.

Lần này, Hạ Thiên rất thành thật thả Y Tiểu Âm xuống, nhưng một giây sau, hắn lại bế A Cửu vừa mới vào cửa lên.

"Ngươi làm gì thế?" A Cửu hoảng sợ la lên, "Ngươi mau buông ta ra!"

"Cửu nha đầu, không phải ngươi muốn câu dẫn ta sao? Mặc dù tên Nam Cung Tú kia đã chết, nhưng ngươi cũng không thể cứ thế mà bỏ dở nửa chừng như vậy." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Ngươi náo loạn đủ chưa?" Y Tiểu Âm nổi nóng, "Ta tới tìm ngươi vì muốn thương lượng với ngươi biện pháp ứng đối, nếu ngươi còn không đứng đắn thì ta đi về đây!"

"Vợ Y Y, làm sao nàng có thể nói ta là không đứng đắn cơ chứ? Cửu nha đầu mới là người không đứng đắn." Hạ Thiên lộ ra dáng vẻ vô tội.

"Tiểu thư, thôi, ngươi đừng quan tâm hắn, chúng ta nói chính sự đi." A Cửu rất nhanh tỉnh táo lại, đây không phải là lần đầu tiên nàng bị Hạ Thiên chiếm tiện nghi, hơn nữa chuyện nàng hợp tác với Nam Cung Tú trước đó, mặc dù cũng không có chân chính bắt đầu áp dụng, nhưng cuối cùng vẫn khiến nàng có chút chột dạ.

Điều đấy khiến A Cửu rất rối rắm, bởi vì nàng cảm thấy mình vốn dĩ không cần phải chột dạ, nàng vốn dĩ rất hận tên khốn kiếp Hạ Thiên này, như vậy mặc kệ nàng dùng biện pháp gì đối phó hắn đều sẽ thuận lý thành chương, tại sao bây giờ lại chột dạ chứ?

Nhưng vấn đề là, bây giờ nàng luôn cảm giác hình như mình có chút không đúng, chuyện kia dẫn đến việc bây giờ mỗi lần đối mặt với Hạ Thiên, nàng luôn có cảm giác không được kiên cường cho lắm.

"A Cửu đã kể tất cả mọi chuyện cho ta rồi, ta muốn biết, những gì mà Nam Cung Tú nói đều là sự thật sao?" Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên rồi hỏi một câu.

"Vợ Y Y, những gì mà nữ nhân xấu xí kia nói với Cửu nha đầu đương nhiên không phải đều là sự thật rồi." Hạ Thiên cười hì hì, "Cửu nha đầu tương đối ngốc, ngay lập tức bị nàng ta lừa gạt."

"Liên minh Tu Tiên thật sự tồn tại sao?" Y Tiểu Âm tức giận hỏi.

"Ừ, đúng vậy." Hạ Thiên gật đầu.

"Rốt cuộc thì Liên minh Tu Tiên mạnh cỡ nào? Có lợi hại hơn ngươi và những nữ nhân kia cộng lại không?" Y Tiểu Âm tiếp tục dò hỏi.

"Sao có chuyện đó được, ta và Thần tiên tỷ tỷ, Muội muội chân dài các nàng cộng lại đương nhiên là lợi hại nhất." Hạ Thiên lập tức trả lời.

Nhưng sau đó hắn lại bổ sung một câu: "Có điều ta nghe nói trong Liên minh Tu tiên ngu ngốc kia có người còn mạnh hơn cả người tu tiên Độ Kiếp kỳ, nhưng đây chẳng qua chỉ là truyền thuyết thôi, mặt khác, cao thủ Độ Kiếp kỳ trong Liên minh Tu Tiên chắc sẽ tương đối nhiều."

"Nói cách khác, hiện tại tổng thể thực lực của bọn hắn mạnh hơn so với chúng ta." Y Tiểu Âm nói với một giọng rất bình tĩnh, "Nhưng ta nghĩ tạm thời bọn hắn sẽ không xuất động lực lượng mạnh nhất tới đối phó chúng ta?"

"Ừm, nàng nói không sai, nhưng dựa theo lời của tên quái dị kia, nếu bí mật của Nghịch Thiên Bát Châm bị tiết lộ ra ngoài thì chuyện đó rất có khả năng nha." Hạ Thiên gật đầu, "Nhưng tạm thời thì Liên minh ngu ngốc kia chắc sẽ không có người biết ta nắm giữ Nghịch Thiên Bát Châm."

"Nam Cung Tú có nói đến ba loại phương án với A Cửu, ba loại phương án kia thật sự tồn tại sao?" Y Tiểu Âm tiếp tục hỏi.

"Ừm, vợ Y Y, trên lý luận thì đúng là có tồn tại, nhưng chỉ có phương án thứ hai mà Cửu nha đầu chuẩn bị thực hiện là có xác suất thành công tương đối lớn." Hạ Thiên cười hì hì với Y Tiểu m, "Vợ Y Y, thật ra nàng cũng có thể thử loại phương án này một chút, nói không chừng sẽ thành công nha."

"Ngươi có thể có một chút ý thức nguy cơ không hả?" Y Tiểu Âm nổi giận, "Ngươi có biết hiện tại mình đang ở trong hoàn cảnh nào không? Một khi có người trong Liên minh Tu Tiên biết ngươi nắm giữ Nghịch Thiên Bát Châm thì bọn hắn có thể lập tức đến đây bắt hoặc giết ngươi, thậm chí là khống chế ngươi. Thực lực hiện tại của ngươi căn bản không phải là đối thủ của bọn hắn!"

"Vợ Y Y, thì ra là nàng quan tâm ta tới như vậy." Hạ Thiên cười vui vẻ, tiếp đó lại giơ tay ôm Y Tiểu Âm vào lòng, "Không sao cả, bọn hắn không dễ dàng bắt được ta như vậy đâu. Hơn nữa, vợ Y Y thân yêu, nàng biết đấy, con người đều có lòng tham, nếu những người khác biết ta có Nghịch Thiên Bát Châm thì cũng sẽ muốn độc chiếm Nghịch Thiên Bát Châm giống như tên Nam Cung Tú kỳ quái đó, cho nên bây giờ ta vẫn còn rất an toàn."

Dừng một chút, Hạ Thiên lại bổ sung: "Hơn nữa, cho dù bây giờ có người công lực cao hơn ta một chút thì cũng không có vấn đề gì, cuối cùng thì ta vẫn sẽ thắng thôi. Nàng xem lúc trước Muội muội chân dài lợi hại như vậy, không phải cũng thua ta sao? Còn có vợ Nữ Hoàng trước kia không nghe lời, bây giờ cũng đã rất ngoan."

"Ta không cần biết việc giữa ngươi và những cô vợ kia!" Y Tiểu Âm tức giận nói: "Nhưng ngươi phải biết, bây giờ đây không phải là chuyện của riêng một mình ngươi nữa! Nếu không cẩn thận thì tất cả mọi người trên thế giới này đều phải chôn cùng với ngươi đấy!"

"Vợ Y Y à, nàng thật sự là quá thiện lương! Nàng nói đúng, chuyện này rất là quan trọng." Hạ Thiên chớp chớp mắt, mà thái độ đó của hắn lại khiến cho Y Tiểu Âm ngẩn người, tên bệnh thần kinh này đột nhiên biến thành bình thường rồi?

"Ngươi biết nó quan trọng là tốt rồi, bây giờ tốt nhất là ngươi nên chuyên tâm ứng đối chuyện này." Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng.

"Vợ Y Y, ta sẽ rất chuyên tâm, thật ra thì muốn ứng đối chuyện này rất là đơn giản, chỉ cần ta học xong Nghịch Thiên Đệ Bát Châm là được, nếu có thể sử dụng Nghịch Thiên Đệ Bát Châm thì công lực của ta chắc chắn sẽ gia tăng. Nói cách khác, vợ Y Y thân yêu, bây giờ chúng ta bắt đầu luyện công đi." Hạ Thiên vẫn bày ra dáng vẻ cực kỳ nghiêm túc.

Không đợi Y Tiểu Âm đáp lời, Hạ Thiên lại bổ sung một câu: "Vợ Y Y à, chúng ta luyện công là để cứu vớt thế giới, nghĩ tới thật sự thấy chúng ta quá vĩ đại!"
Chương 1819. Ai đang giả ngu?

"Ngươi còn muốn mặt mũi nữa không hả?" Cuối cùng A Cửu không thể nhịn được nữa, tên khốn kiếp này lại muốn lấy cớ để chiếm tiện nghi tiểu thư nhà nàng!

Y Tiểu Âm cũng rất chán nản, nàng còn tưởng cái tên tâm thần kia đột nhiên bình thường trở lại, kết quả hắn vẫn trước sau như một, không có thay đổi gì, bây giờ còn lấy cớ cứu vớt thế giới để nàng luyện công cùng!

Mà thứ hắn gọi là luyện công còn không phải là loại chuyện ấy sao? Mặc dù nàng chưa từng luyện qua với hắn, nhưng nàng đã sớm nghe nói về chuyện này.

"Ta lặp lại lần nữa, ta sẽ không dùng phương pháp luyện công đó với ngươi!" Y Tiểu Âm đột nhiên tránh thoát Hạ Thiên, tiếp đó ngồi xuống trước mặt hắn, "Nếu như ngươi thật sự hi vọng ta trợ giúp, trong khoảng thời gian này, ta sẽ ở chung với ngươi để nghiên cứu Nghịch Thiên Bát Châm, tìm xem rốt cuộc Nghịch Thiên Đệ Bát Châm được thi triển như thế nào, nhưng nếu như ngươi vẫn còn muốn làm loạn, vậy thì ta sẽ mặc kệ chuyện đó!"

"Ừm, không sao, vậy Cửu nha đầu luyện công với ta đi." Hạ Thiên lập tức đổi sang mục tiêu khác.

"Ngươi nằm mơ đi!" A Cửu tức giận la to.

"Nếu vậy, Cửu nha đầu, ngươi có thể đi rồi." Hạ Thiên buông A Cửu ra, "Dù sao ngươi sẽ không thể nghiên cứu Nghịch Thiên Bát Châm, cũng không thể giúp ta luyện công, hoàn toàn không có chút tác dụng nào."

A Cửu tức điên, tên đó đang nói tiếng người sao? Không ngủ với hắn đồng nghĩa với không có tác dụng?

"Vợ Y Y, ta cảm thấy loại nha đầu không nghe lời, thỉnh thoảng còn muốn hợp tác với người khác để hại ta như Cửu nha đầu không quá thích hợp ở lại đây, nếu không lần sau nàng ta nói bí mật của Nghịch Thiên Bát Châm ra bên ngoài thì làm sao bây giờ?" Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m, vẻ mặt rất thành thật, "Cho nên, nếu không hai chúng ta cùng nhau nghiên cứu, nếu không thì ta vẫn nên nghiên cứu một mình thôi."

A Cửu có chút tức giận, tên lưu manh đó hiển nhiên đang cố ý kiếm cớ đuổi nàng đi, nguyên nhân rất đơn giản, hắn muốn được ở riêng với Y Tiểu m, mà mục đích cuối cùng của hắn là gì, vậy càng không cần bàn nữa.

Nhưng tức giận thì tức giận, hiện giờ A Cửu lại không thể nói cái gì, bởi vì Hạ Thiên cũng không có nói oan nàng, nàng đúng là suýt chút nữa đã hợp tác với Nam Cung Tú để hãm hại Hạ Thiên.

Lùi một bước nói, cho dù lần này nàng vẫn chưa thật sự hành động, nhưng đúng là trước đó nàng đã rất nhiều lần muốn giết hắn. Cứ việc gia hỏa kia đều tỏ vẻ không thèm để ý, nhưng bây giờ hắn lôi lý do đó ra để nói thì nàng cũng không cách nào phản bác được.

"A Cửu, trong khoảng thời gian này ta muốn chuyên tâm nghiên cứu y thuật với Hạ Thiên, việc ở bệnh viện trông cậy cả vào ngươi." Lúc này Y Tiểu Âm lên tiếng phân phó.

"Được, tiểu thư." A Cửu đáp ứng, trong lòng dường như lơ đãng thở phào một cái.

Nàng hơi chần chờ một chút, sau đó lại nói: "Tiểu thư, vậy ta đi trước đây."

"Ừ, có việc gì thì gọi điện thoại cho ta." Y Tiểu Âm gật đầu.

A Cửu liếc nhìn Hạ Thiên một cái, tiếp đó quay người rời đi.

Mà khi nàng vừa mới bước ra ngoài thì đã nghe thấy sau lưng truyền tới tiếng đóng cửa, điều đấy khiến trong lòng nàng thoáng có chút bất an, nhưng một giây sau, nàng tự nói với bản thân, mặc kệ bên trong sắp xảy ra cái gì, đó không phải là chuyện mà nàng có thể xen vào.

Mặc dù nàng vẫn rất tôn kính tiểu thư, vẫn rất để ý tới nàng ấy, nhưng chung quy thì nàng vẫn cần có cuộc sống của riêng mình, nàng không thể cứ mãi buộc chung một chỗ với Y Tiểu Âm được.

Huống chi, thật ra thì nàng cũng không cách nào buộc chung một chỗ với nàng ấy được.

Ít nhất, trong mắt của Hạ Thiên, địa vị của nàng và Y Tiểu Âm hoàn toàn không cùng một tầng thứ.

Trong lòng A Cửu hình như có một tia không thoải mái, nhưng rất nhanh, tia khó chịu ấy đã bị nàng xua tan, lại sau đó, nàng nhanh chóng rời khỏi khách sạn.

Mà giờ khắc này, trong phòng tổng thống, Hạ Thiên lại đang rất vui vẻ.

"Vợ Y Y, hôm nay ngươi quá ngoan, biết đuổi Cửu nha đầu đi chỗ khác, như vậy chúng ta có thể bắt đầu chân chính tận hưởng thế giới của hai người rồi." Hạ Thiên vừa nói vừa vươn tay ôm Y Tiểu m.

Nhưng lần này Y Tiểu Âm đã sớm có chuẩn bị, eo nhỏ lập tức uốn éo né sang một bên.

"Hiện tại để ta nói rõ ràng với ngươi, trong khoảng thời gian này ta sẽ ở đây, cho đến khi nguy cơ chân chính đi qua, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi không được làm loạn." Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, giọng điệu bình tĩnh, "Nếu như ngươi thật sự có lòng tin vào bản thân, như vậy ngươi hãy dùng một loại phương thức bình thường với ta. Ngươi không ngốc, chắc chắn hiểu những gì ta nói, cho nên cũng đừng giả ngu trước mặt ta nữa."

"Vợ Y Y, ta thông minh như vậy sao có thể giả ngu được chứ?" Hạ Thiên cười hì hì, "Nhưng vợ Y Y lại rất thích giả ngu, rõ ràng nàng đã sớm là người của ta rồi mà luôn làm bộ như mình không phải, như vậy là không đúng nha."

"Nói chính sự đi." Thật ra Y Tiểu Âm đã sớm biết, muốn cho Hạ Thiên yên phận căn bản là suy nghĩ viển vông, nàng chỉ cần thiết làm cho Hạ Thiên hiểu, nàng vẫn sẽ không để cho hắn tùy tâm sở dục mà thôi.

"Vợ Y Y, chuyện của chúng ta chính là chính sự lớn nhất." Hạ Thiên nói với vẻ mặt vô cùng thành thật.

"Vậy à? Thế chuyện của Nguyệt Thanh Nhã, Dạ Ngọc Mị các nàng thì sao đây?" Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng, "Chẳng lẽ ngươi thật sự không lo lắng các nàng ấy sẽ xảy ra chuyện sao? Hiện giờ các nàng đi Tiên Vân đại lục, mà ngươi vẫn còn ở đây, thậm chí các nàng ấy còn không biết sự tồn tại của Liên minh Tu tiên, mà ngươi đã biết chuyện đó lại không cách nào thông báo cho các nàng ấy biết, đừng nói cho ta là ngươi không hề lo lắng một chút nào."

"Vợ Y Y à, đương nhiên là ta sẽ không lo lắng rồi. Thần tiên tỷ tỷ và Muội muội chân dài rất lợi hại, chắc chắn các nàng ấy sẽ không có việc gì." Hạ Thiên vẫn là dáng vẻ không thèm để ý chút nào, "Ừm, nhưng ta phát hiện bây giờ ta lại rất nhớ các nàng ấy, vợ Y Y, hay là chúng ta nghĩ biện pháp liên lạc các nàng trước đi."
Chương 1820. Cách báo tin

"Ngươi thật sự không có cách nào liên lạc với các nàng ấy à?" Y Tiểu Âm vẫn có chút nghĩ mãi không ra, "Các nàng ấy bỏ ngươi ở lại đây, chẳng lẽ thật sự không sợ ngươi sẽ gặp nguy hiểm sao?"

"Vấn đề đó ta cũng không rõ lắm." Hạ Thiên nghiêm túc suy nghĩ một hồi, "Đúng rồi, vợ Y Y, nếu không chúng ta thí nghiệm một chút đi?"

"Thí nghiệm như thế nào?" Y Tiểu Âm không rõ Hạ Thiên muốn làm cái gì.

"Ừm, chính là nàng làm bộ muốn giết ta, ta sẽ không phản kháng, như vậy chẳng khác nào ta gặp nguy hiểm, tiếp theo nhìn xem Thần tiên tỷ tỷ các nàng có thể tới cứu ta hay không?" Hạ Thiên nói với vẻ mặt rất chân thành.

Dừng một chút, Hạ Thiên lại bổ sung: "Ừm, làm bộ chắc không có tác dụng, vợ Y Y, nàng phải thật sự giết ta mới được."

"Ngươi có bệnh à?" Y Tiểu Âm tức khắc không nhịn được mắng Hạ Thiên, "Đây là chủ ý ngu ngốc gì vậy?"

"Vợ Y Y, điều đấy làm sao là chủ ý ngu ngốc chứ? Nếu như ta chân chính gặp phải nguy hiểm tính mạng, như vậy Thần tiên tỷ tỷ các nàng chắc chắn sẽ biết, tiếp đó hơn phân nửa sẽ xuất hiện." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, "Thần tiên tỷ tỷ biết rất nhiều tiên thuật kỳ quái, ta cảm thấy nàng ấy chắc đã sử dụng biện pháp cảm ứng gì đó trên người của ta, nếu không thì nàng ấy tuyệt đối sẽ không yên tâm để ta ở chỗ này một mình."

"Lỡ như suy đoán của ngươi sai thì làm sao đây?" Y Tiểu Âm tức giận nói: "Cứ giả thiết là suy đoán của ngươi đúng đi, như vậy ngươi cần thiết phải gặp chân chính nguy hiểm tính mạng. Thời điểm ta động thủ thì không thể giữ lại đường sống, nói như vậy, lỡ như phán đoán sai lầm thì ngươi thật sự sẽ chết đấy!"

"Vợ Y Y, nàng không nỡ để cho ta chết sao?" Hạ Thiên cười hì hì, "Thật ra thì không sao đâu, nàng cũng là thần y, chỉ cần lúc đó ta không chết thì nàng vẫn có thể cứu sống ta."

"Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, nếu ngươi thật sự đã chết, với ta mà nói là một loại giải thoát!" Y Tiểu Âm tức giận nói: "Nhưng nếu ngươi chết thì thế giới này sẽ đại loạn!"

"Vợ Y Y, quả nhiên là nàng vẫn không nỡ để ta chết, nếu như ta chết thì nàng sẽ làm cho thế giới này đại loạn." Hạ Thiên cười hì hì, "Vậy được rồi, nếu phương pháp này không được, để ta nghĩ lại biện pháp khác."

Hạ Thiên đúng là muốn liên lạc với Thần tiên tỷ tỷ các nàng, nhưng bây giờ hắn xác thật không có biện pháp nào. Trước khi tới đây thì hắn đã gửi tin nhắn cho Bé ngoan, hỏi nàng ấy có cách nào để liên lạc với Thần tiên tỷ tỷ các nàng không, bởi vì hắn luôn cảm thấy Bé ngoan là do Thần tiên tỷ tỷ các nàng cố ý lưu lại cho hắn.

Ừm, thật ra Hạ Thiên vẫn luôn hoài nghi Bé ngoan chính là phân thân của Tiểu yêu tinh, hắn có nhiều vợ như vậy, nhưng cũng chỉ có Tiểu yêu tinh làm ra rất nhiều phân thân, cái người Bé ngoan kia rất có thể là một trong những phân thân của Tiểu yêu tinh.

Nếu như Bé ngoan thực sự là phân thân Tiểu yêu tinh, theo lý thuyết thì nàng ấy chắc có thể liên lạc với Tiểu yêu tinh, bởi vì giữa phân thân và bản thể sẽ có mối liên hệ nào đó.

Phải biết rằng, lúc trước sau khi phong bế thông đạo ở núi tuyết, Cơ Thanh Ảnh đã lợi dụng phân thân mới có thể qua lại hai thế giới.

"Ngươi đừng có ở chỗ này giả ngu, nếu như ngươi thật sự đã chết, cô nàng Dạ Ngọc Mị mà ngươi thích nhất khẳng định sẽ tới đây giết người lung tung!" Y Tiểu Âm tức giận nói.

Nói đến Dạ Ngọc Mị, trong lòng Y Tiểu Âm có chút không thoải mái, tuy mấy năm nay nàng rất ít giao tiếp với các nữ nhân trên đảo Thần Tiên, nhưng cũng được biết không ít chuyện.

Trước kia, cũng vì Dạ Ngọc Mị nói rằng muốn giết chết tất cả vợ của Hạ Thiên, làm Hạ Thiên trốn ở Vọng Cảng không dám lộ diện, mà lúc đó nàng ấy dùng chuyện đó uy hiếp Hạ Thiên, sau đó khiến cho Hạ Thiên dùng loại thủ đoạn này đối phó với nàng.

Kết quả là Hạ Thiên và Dạ Ngọc Mị ở bên nhau, tình cảm còn cực kỳ tốt, nàng còn được nghe nói là Hạ Thiên thích ở cùng với Dạ Ngọc Mị nhất.

Đương nhiên chuyện kia cũng khó trách, gương mặt và dáng người của Dạ Ngọc Mị, đặc biệt còn có loại khí chất kia thật sự dễ dàng gợi lên ham muốn chinh phục của nam nhân.

"Vợ Y Y, nàng nói vậy là không đúng rồi, người ta thích nhất là Thần tiên tỷ tỷ, nhưng ta cũng rất thích Muội muội chân dài. Nếu như ta đã chết thì đương nhiên là vợ Chân Dài sẽ rất thương tâm, nhưng nàng ấy sẽ không giết người lung tung, nàng ấy hoàn toàn không có hứng thú gì với người ở đây." Hạ Thiên nói với dáng vẻ rất tự hào, "Nàng chỉ có hứng thú với mỗi mình ta mà thôi, những người khác nàng ấy lười đi giết."

Y Tiêu âm không thể làm gì với căn bệnh tự luyến của Hạ Thiên, cố tình nàng còn biết những gì mà Hạ Thiên nói đều là sự thật! Nghe nói cái người gọi là Dạ Ngọc Mị kia chỉ quan tâm tới hai người, một người là Nguyệt Thanh Nhã, người còn lại chính là Hạ Thiên, ngay cả Tống Ngọc Mị mà năm đó nàng ta nghiêm túc bồi dưỡng cũng không phải rất được quan tâm.

"Ai, ta lại có chút nhớ Muội muội chân dài rồi." Hạ Thiên tự lẩm bẩm, "Ừm, ta cần phải mau chóng nghĩ biện pháp tìm được các nàng ấy."

Dứt lời, Hạ Thiên lập tức ngồi xuống rồi nhìn về phía Y Tiểu m: "Vợ Y Y, chúng ta tới nghiên cứu Nghịch Thiên Bát Châm đi, mấy ngày nay nàng có phát hiện cái gì không?"

Hiện giờ, ở Tiên Vân đại lục.

Ở trên Đảo Thần Tiên, ba nữ nhân đang ở trong một căn phòng, cả ba đều mặc trang phục khác nhau, một người mặc áo bào trắng, một người mặc váy đen, người còn lại là một thân xanh biếc, nhưng các nàng đều có một điểm chung là ai nấy đều xinh đẹp tuyệt luân, phong hoa tuyệt đại.

Các nàng chính là ba nữ nhân xinh đẹp và cao quý nhất Tiên Vân đại lục, Nguyệt Thanh Nhã, Dạ Ngọc Mị và nữ hoàng Cơ Thanh Ảnh.

Lúc này thì gương mặt xinh đẹp của Cơ Thanh Ảnh hơi có vẻ ngưng trọng.
Chương 1821. Nghiên cứu Đệ bát châm

“Thanh Nhã, ta vừa mới bắt được mấy người, sau khi thẩm vấn, phát hiện chúng ta gặp phải một phiền toái rất lớn, tạm thời những người khác không biết chuyện này, suy xét đến khả năng nàng ấy không tin ta, cho nên, hai người các ngươi tự mình đi thẩm vấn một chút đi.” Cơ Thanh Ảnh mở miệng ra nói, mà người trong miệng nàng, hiển nhiên là Dạ Ngọc Mị.

Những năm gần đây, Cơ Thanh Ảnh và Dạ Ngọc Mị mặc dù chính xác là không có đánh nhau, nhưng quan hệ hai người vẫn luôn không tốt, nguyên nhân cũng rất đơn giản, trước kia Cơ Thanh Ảnh từng hố Dạ Ngọc Mị.

“Thanh Ảnh, ngươi nói đơn giản một chút đi.” Nguyệt Thanh Nhã không có lập tức đi thẩm vấn, “Đại khái là chuyện gì?”

“Lúc chúng ta vừa từ bên kia đem đảo Thần Tiên di chuyển đến, tiếng động khá lớn, đã kinh động đến một tổ chức gọi là Liên minh Tu Tiên.” Cơ Thanh Ảnh đại khái giới thiệu một chút lai lịch của Liên minh Tu Tiên, “Bây giờ, bọn họ để mắt tới chúng ta, tin tức tốt là, bọn họ tạm thời vẫn không quá coi trọng chúng ta, hơn nữa, bây giờ bọn họ cũng không biết chuyện của Nghịch Thiên Bát Châm, tin tức xấu là, Liên minh Tu Tiên khá cường đại, có thể mạnh hơn so với đảo Thần Tiên chúng ta.”

“Ngươi nói là, trong Liên minh Tu tiên thật sự có tiên nhân?” Dạ Ngọc Mị lạnh lùng hỏi.

“Trong Liên minh Tu Tiên có phải có tiên nhân, chuyện đó không thể xác định được, dựa vào lời bọn họ từng nói, trong truyền thuyết là có, nhưng có chuyện có thể xác định được, đó chính là, toàn bộ người tu tiên bước vào cảnh giới Độ Kiếp của Liên minh Tu Tiên, khẳng định nhiều hơn so với người nơi này của chúng ta.” Gương mặt xinh đẹp của Cơ Thanh Ảnh vẫn có chút nghiêm nghị, “Hơn nữa, sức chiến đấu của bọn họ, có thể mạnh hơn so với chúng ta, mặc dù ở đây chúng ta không thiếu cao thủ Độ Kiếp kỳ, nhưng các nàng ấy thật sự rất ít tham gia chiến đấu.”

“Đều là Độ Kiếp kỳ, nên ta không sợ bất cứ kẻ nào!” Dạ Ngọc Mị hừ nhẹ một tiếng.

“Ta cũng không sợ bọn họ, nhưng chúng ta nhất định phải chuẩn bị trước.” Cơ Thanh Ảnh nhìn về phía Nguyệt Thanh Nhã, “Hơn nữa, còn có một tin tức càng xấu, Liên minh Tu Tiên đã phái người qua bên kia, dựa vào công lực bây giờ của Hạ thiên, e rằng......”

“Sao ngươi không nói lời ấy trước?” Dạ Ngọc Mị lập tức cũng có chút giận, cả người đột nhiên đứng lên.

“Tiểu Mị, đừng nóng vội.” Nguyệt Thanh Nhã đưa tay kéo lấy Dạ Ngọc Mị, “Hắn không có việc gì, nếu hắn thật sự có chuyện, ta sẽ biết.”

Dạ Ngọc Mị một lần nữa ngồi xuống, nàng tuyệt đối không hoài nghi đối với Nguyệt Thanh Nhã, nếu Nguyệt Thanh Nhã nói Hạ Thiên không có việc gì, vậy khẳng định là không có việc gì.

“Thanh Nhã, tình hình trên đại khái chính là như vậy, mấy người tu tiên của Liên minh Tu Tiên kia, trước mắt vẫn còn sống, ngươi có thể tự mình đi hỏi một chút, sau đó xem xử lý chuyện đó như thế nào.” Cơ Thanh Ảnh đứng dậy, “Ta sẽ tiếp tục để cho người khác nghe ngóng chuyện của Nghịch Thiên Đệ Bát Châm, đồng thời cũng sẽ chú ý tình hình Liên minh Tu Tiên, có tin tức ta sẽ lập tức thông báo cho các ngươi.”

“Được, ta trước tiên nghĩ một chút.” Nguyệt Thanh Nhã gật đầu.

Tiên Vân đại lục là địa bàn của Cơ Thanh Ảnh, cho nên toàn bộ chuyện của đại lục, trên cơ bản là Cơ Thanh Ảnh đang phụ trách, nhưng ở trên đảo Thần Tiên, mỗi người đều nghe Nguyệt Thanh Nhã, Cơ Thanh Ảnh cũng tin tưởng Nguyệt Thanh Nhã sẽ đưa ra quyết định thích hợp nhất.

Cơ Thanh Ảnh biến mất từ trong nhà, mà lúc này Dạ Ngọc Mị đã không nhịn được mở miệng: “Để cho ta trở về đi, ta âm thầm nhìn hắn.”

“Tiểu Mị, đừng nóng vội, chúng ta trước tiên đi thẩm vấn những người của Liên minh Tu Tiên kia một chút, biết rõ chuyện kia một chút.” Nguyệt Thanh Nhã nhẹ nhàng nở nụ cười, “Được rồi, ta biết ngươi lo lắng cho tiểu sắc lang kia, nhưng hắn sẽ không có chuyện gì.”

“Ta mới không có lo lắng cho hắn!” Dạ Ngọc Mị vẫn không chịu thừa nhận.

Qua một giây, Dạ Ngọc Mị lại nói: “Là ta hút lấy hết công lực của hắn, nếu như hắn thật sự bởi vì chuyện đó gặp nguy hiểm, vậy thì đều là trách nhiệm của ta.”

“Lấy đi công lực của hắn, là chúng ta cùng nhau quyết định, cho nên, mặc kệ như thế nào, cũng đều không phải trách nhiệm của ngươi.” Nguyệt Thanh Nhã lắc đầu, “Với lại, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ hoàn toàn không có chuẩn bị, để một mình hắn chờ ở thế giới kia sao? Nhưng, bây giờ, không tới thời kỳ mấu chốt, ngươi vẫn không nên xuất hiện.”

Hơi trầm ngâm một chút, Nguyệt Thanh Nhã lại nói: “Chúng ta cưỡng ép mở ra lối đi kia, nó vẫn luôn không ổn định, hơn nữa, trước đó chúng ta đến, gây nên sự chú ý cho tổ chức gọi là Liên minh Tu Tiên, vậy bây giờ ngươi quay về, e rằng lại sẽ kinh động bọn họ, nếu không cẩn thận, ngược lại sẽ dẫn tới cường địch đi đến bên kia.”

“Biết rồi, chúng ta sẽ giải quyết quân địch ở chỗ này.” Dạ Ngọc Mị lập tức hiểu được.

“A, trước tiên, chúng ta cần hiểu rõ tình hình của Liên minh Tu Tiên, chuẩn bị ứng đối.” Nguyệt Thanh Nhã gật gù, sau đó, hai người đồng thời biến mất từ trong nhà.

Thành phố Giang Hải, trong khách sạn xa hoa nào đó.

Trong phòng tổng thống, Hạ Thiên cùng và Tiểu âm ngược lại đang rất chăm chú bắt đầu thảo luận lên Nghịch Thiên Đệ Bát Châm.

“Vợ Y Y, tình hình ta thi triển bảy châm trước đó, trên cơ bản chính là như vậy.” Hạ Thiên nói ra một lần thủ pháp thi triển Nghịch Thiên Đệ Bát Châm và tình hình cụ thể với Y Tiểu m, đây cũng là Y Tiểu Âm nói, nàng nhất định phải hiểu rõ những chuyện này, mới có thể tìm hiểu toàn bộ Nghịch Thiên Đệ Bát Châm tốt hơn.

“Ta hiểu, phía trước ba châm, chính là y thuật bình thường, thủ pháp thi châm cũng rất bình thông, bắt đầu từ Đệ Tứ Châm, chính là tiên thuật thật sự.” Y Tiểu Âm hơi trầm ngâm, “Kỳ thực thủ pháp thi triển Đệ Tứ Châm Đệ Ngũ Châm, vẫn như cũ xem như khá bình thường, nhưng Đệ Lục Châm Đệ Thất Châm, đều rất đặc biệt.”
Chương 1822. Ngươi vẫn giả vờ thanh cao như thế

“A, là như thế này, Đệ Lục Châm là cần Nguyên Anh đồng thời thi châm, mà Đệ Thất Châm phải là có thần thức mới thi châm được, vấn đề là Đệ Bát Châm dùng cái gì để thi triển nhỉ? Trước kia ta suy nghĩ rất lâu, vẫn luôn nghĩ không ra.” Hạ Thiên đối với điều đó có chút buồn bực, hắn vốn là không quan tâm Đệ Bát Châm, hắn cảm thấy cứ như vậy cũng rất tốt, đối với các loại chuyện nghịch thiên thành tiên gì đó, hắn cũng không hứng thú gì.

Nhưng bây giờ, hắn phát hiện mình không thể không tu luyện Đệ Bát Châm, nên bắt đầu ý thức được, Đệ Bát Châm này, không có đầu mối.

“Đệ Lục Châm là cần có Nguyên Anh thi châm, Đệ Thất Châm là cần có thần thức thi châm, Đệ Bát Châm có thể chính là cần tu vi Độ Kiếp kỳ, khi người tu tiên bước vào Độ Kiếp kỳ, ngoại trừ Nguyên Anh và thần thức, có điểm khác biệt đặc thù gì nữa hay không?” Y Tiểu Âm bắt đầu nghiêm túc suy tư, “Theo lý thuyết, đây là có quy luật, có thể nhất định phải là một loại đồ vật nào đó chỉ thuộc về Độ Kiếp kỳ, mới có thể phối hợp với ngươi thi triển Đệ Bát Châm.”

“Vợ Y Y, ý nghĩ kia của nàng ngược lại rất đúng, kỳ thực ta cũng muốn như vậy, nhưng Độ Kiếp kỳ ngoại trừ thần thức càng thêm cường đại, dường như cũng không có gì đặc biệt.” Hạ Thiên có chút bực bội, “Nếu không thì, vợ Y Y, ta tăng công lực của nàng lên đến Độ Kiếp kỳ, sau đó nàng thử nghiên cứu xem?”

“Đừng đưa ra loại chủ ý đó, ta không có hứng thú.” Y Tiểu Âm một mặt hững hờ, “Ngươi có thể làm cho công lực của ngươi lần nữa khôi phục đến Độ Kiếp kỳ, ngược lại đến lúc đó thật sự châm cứu cũng là ngươi, ta cũng không có thể chất như ngươi.”

“Được rồi, vậy ta nghĩ những biện pháp khác.” Bây giờ Hạ Thiên thật sự bắt đầu suy nghĩ cách nâng cao công lực nhanh chóng, nếu không, ngộ nhỡ một đám cao thủ đến, hắn vẫn đánh không lại, vậy thì khá phiền toái rồi.

Không đợi Y Tiểu Âm nói chuyện, Hạ Thiên đã bắt đầu tính toán: “A, bây giờ có một mỹ nữ đồ đệ nghe lời, còn có vợ Tiểu Y Y, Tiểu muội chân dài còn không phải giống như là quá phù hợp, Cửu nha đầu cũng không nghe lời, Thuần Thuần nha đầu kia ấy hả, là tiểu lừa gạt, Bối Bối nha đầu lại chạy khắp nơi, muốn nhanh chóng nâng cao công lực dường như còn có chút khó khăn đây.”

“Ngươi có thể tìm người giúp ngươi nhanh chóng tìm tư liệu hay không?” Lúc này Y Tiểu Âm mở miệng hỏi.

“Đúng vậy đó, vợ Y Y nàng muốn tìm cái gì?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.

“Bây giờ có thể khẳng định là, thời gian Nghịch Thiên Đệ Bát Châm tồn tại rất lâu, thế giới này nói không chừng, trước đó cũng sẽ tồn tại ghi chép, ngươi để cho người khác giúp ngươi tìm xem, bất cứ tư liệu gì liên quan tới Nghịch Thiên Đệ Bát Châm, đều gửi tới cho chúng ta.” Y Tiểu Âm dừng lại một chút, “Cho dù chỉ là một số người viết tiểu thuyết, cũng tìm, nói không chừng chúng ta có thể từ trong đó tìm được một chút thứ cần.”

“A, vậy ta nói với Bé ngoan một chút.” Hạ Thiên lấy điện thoại di động ra, lập tức lại gửi tin cho Bé ngoan.

“Ngoài ra, chuyện đó ngươi tốt nhất biết điều, không nên tùy tiện nhắc đến Nghịch Thiên Đệ Bát Châm với người khác.” Y Tiểu Âm lại mở miệng ra nói.

“Vợ Y Y, không cần lo lắng, loại chuyện nhỏ này, ta đều biết phải làm sao.” Hạ Thiên hì hì nở nụ cười, “Nàng xem chúng ta vừa nghiên cứu lâu như vậy, muốn nghỉ ngơi một chút hay không, làm chút chuyện khác?”

“Trong đầu ngươi có thể nghĩ cái khác một chút hay không?” Y Tiểu Âm tức giận nói, tên khốn này gọi là làm chuyện khác, không phải là loại chuyện hư hỏng kia sao?

“Vợ Y Y, ta vẫn luôn suy nghĩ cái khác nha.” Vẻ mặt của Hạ Thiên trông rất vô tội, “Kỳ thực chúng ta chui đầu vào nhà nghiên cứu như vậy cũng không phải biện pháp, trước tiên chờ Bé ngoan giúp chúng ta tìm tư liệu, nên chúng ta có thể làm chút việc khác, hoặc đi ra ngoài chơi một chút cũng được mà.”

Y Tiểu Âm còn chưa lên tiếng, ngay lúc này điện thoại Hạ Thiên đã vang lên.

Cầm điện thoại di động lên, Hạ Thiên đã phát hiện là mỹ nữ đồ đệ rất nghe lời kia của hắn gọi tới, nên lập tức nhận điện thoại.

“Sư phụ sư phụ, ngươi ở đâu vậy? Tiểu Lạc đã trở lại Kinh Thành rồi, ta đến bồi ngươi có được hay không?” Điện thoại vừa kết nối, Triệu Thanh Thanh kia có chút không kịp chờ đợi âm thanh đã truyền tới.

“Được, ta ở khách sạn.” Hạ Thiên một lời đáp ứng, lập tức nói địa chỉ cho Triệu Thanh Thanh biết.

“Ta lập tức tới.” Triệu Thanh Thanh lập tức cúp điện thoại.

Triệu Thanh Thanh nói lập tức, vậy thật sự đúng là lập tức, không đến năm phút, nàng đã xuất hiện ở cửa phòng, mà Hạ Thiên vừa mở cửa, nàng đã nhảy tới bên người Hạ Thiên.

Đang lúc Triệu Thanh Thanh chuẩn bị hôn Hạ Thiên một cách nồng nhiệt, nàng mới nhìn thấy trong phòng còn có người khác, sau đó, nàng cũng có chút sững sờ.

“Ừ, vợ Y Y cũng sẽ ở đây bồi ta chơi.” Hạ Thiên thuận miệng nói.

“Ta không phải tới chơi.” Trong giọng nói của Y Tiểu Âm nhiều hơn một phần lạnh nhạt, “Ta cũng khuyên ngươi đừng chỉ muốn chơi, nên nghĩ đến những khả năng nữ nhân của ngươi gặp nguy hiểm.”

“Y Tiểu m, đã bao nhiêu năm, ngươi vẫn là giả thanh cao như thế.” Triệu Thanh Thanh bĩu môi, “Các nàng lười nói ngươi, nhưng ta thật sự rất chướng mắt, nếu ta là sư phụ, ta trực tiếp nhốt ngươi trong phòng tối nhỏ, mỗi ngày muốn làm gì đối với ngươi thì làm, ngược lại ngươi cũng không phải là người tốt lành gì.”

Hạ Thiên lần nữa cảm thấy, vẫn là mỹ nữ đồ đệ ngoan, chủ ý đó cũng không tệ, hắn ngược lại cũng không phải không nghĩ như vậy, nhưng người thực sự ủng hộ hắn làm như thế, dường như chỉ có mỹ nữ đồ đệ thôi.
Chương 1823. Không tin ngươi thử đi

Triệu đại tiểu thư, cho tới bây giờ ta chưa từng cảm thấy mình thanh cao, đương nhiên ta cũng chưa từng giả thanh cao gì cả." Y Tiểu Âm bình tĩnh nói, "Ngươi có chuyện ngươi thích làm, ta cũng có chuyện ta thích làm, ngươi thích đi làm những chuyện kia với hắn, mà ta đi với hắn chỉ muốn nói chuyện y thuật, ta sẽ không ảnh hưởng đến ngươi, ngươi cũng đừng ảnh hưởng đến ta."

"Ta lười làm ảnh hưởng đến ngươi, ta chỉ không quen nhìn ngươi mà thôi." Triệu Thanh Thanh bĩu môi, "Nếu không phải sư phụ thích ngươi thì ta còn lười nói chuyện với ngươi, nhìn ngươi bây giờ, được người khác xưng là Y Tiên, đã vậy có rất nhiều người xem ngươi trở thành thánh nữ. Nhưng tất cả của ngươi đều do sư phụ tặng cho ngươi, bệnh viện của ngươi, y thuật của ngươi, có cái nào là dựa vào bản lĩnh của ngươi không?"

"Cái gọi là Y Tiên cũng chỉ là xưng hô của người khác dành cho ta mà thôi." Giọng nói của Y Tiểu Âm vẫn rất bình tĩnh.

"Y Tiên nha, ngươi đi khắp nơi giúp người khác, đi khắp nơi chữa bệnh cho người ta. Nói đến, hàng năm ngươi đúng là giúp không biết bao nhiêu người, những người đó cũng không có ai đối xử tốt với ngươi. Trên thế giới này, chân chính tốt nhất đối với ngươi chính là sư phụ, nhưng ngươi đối với những người kia tốt như vậy, ngược lại cả ngày dùng gương mặt lạnh nhạt nhìn sư phụ, có ai giống như ngươi sao?" Triệu Thanh Thanh nhẹ hừ một tiếng, "Đừng tưởng ta không biết sư phụ đã làm gì với ngươi, chuyện đó nói cho cùng, sư phụ cũng chỉ là phòng vệ chính đáng, là ngươi đối phó hắn trước."

"Triệu đại tiểu thư, mười mấy năm trước, ngươi đã đối xử rất tốt với vị sư phụ kia của ngươi, nhưng hình như hắn cũng không cho ngươi cái gì..." Lần này, Y Tiểu Âm nói còn chưa dứt lời đã bị đánh gãy.

"Cho nên ta mới nói ngươi là loại người không biết nhớ ơn. Trước đó, sư phụ không quan tâm ta, hắn cho ta rất nhiều thứ, ta có thể trở thành nữ hiệp Thanh Thanh đều là hắn dạy ta. Lúc trước, sư phụ đã cứu ta rất nhiều lần, mặc dù sư phụ đều không thèm để ý những chuyện nhỏ nhặt kia nhưng ta đều nhớ được." Triệu Thanh Thanh nhẹ hừ một tiếng, "Ta không giống ngươi, sư phụ làm nhiều chuyện cho ngươi như vậy nhưng ngươi đều không nhớ rõ, cả ngày chỉ nhớ mãi không quên chuyện đó."

"Thật có lỗi, Triệu đại tiểu thư, ta không hứng thú tranh luận với ngươi những chuyện này." Sắc mặt của Y Tiểu Âm hơi lạnh lùng, nàng vừa nói vừa nhìn về phía Hạ Thiên, trong mắt có chút buồn bực ý, dưới cái nhìn của nàng, Hạ Thiên là cố ý để cho Triệu Thanh Thanh nói những lời kia.

"Vợ Y Y, thật ra thì không sao, nàng nhớ chuyện đó cũng không có gì, ta vẫn còn nhớ mà." Hạ Thiên chững chạc đàng hoàng nói: "Ta còn nhớ rõ thân thể của vợ Y Y rất tốt, ừm, dáng người của nàng bây giờ khá hơn một chút."

"Lưu manh!" Y Tiểu Âm không thể nhịn được nữa cắn răng, lập tức sau xoay người đi ra, vào trong một phòng ngủ khác.

"Sư phụ, dáng người của ta cũng rất tốt, không tin ngươi xem thử đi..." Sau lưng, âm thanh có chút kiều mị của Triệu Thanh Thanh lại truyền vào trong tai Y Tiểu m.

Y Tiểu Âm đóng cửa, vô ý thức nhìn thoáng qua lại phát hiện Triệu Thanh Thanh đã dâng lên nụ hôn nồng nhiệt. Sau đó, nàng ấy đã đi vào trong một phòng khác với Hạ Thiên.

Mười phút sau.

Y Tiểu Âm có chút đau đầu, bởi vì trong tai nàng bắt đầu có thêm một chút tạp âm.

Thật ra thì phòng tổng thống này, cách âm rất không tệ, dù là ngủ trong phòng khác nhau thì đều rất khó nghe được âm thanh, nhưng mấu chốt là, Y Tiểu Âm không phải người thường.

Thân là một người tu tiên, hơn nữa còn là người tu tiên đã bước vào cảnh giới Kim Đan kỳ, cho dù một chút xíu âm thanh thì trên cơ bản nàng đều có thể nghe được, mà thậm chí nàng còn cảm thấy âm thanh đó có lẽ là do Triệu Thanh Thanh cố ý, vì nó đặc biệt lớn.

Lúc này, Y Tiểu Âm có loại xúc động muốn rời khỏi khách sạn, nhưng là một người tu tâm nhiều năm, rất nhanh nàng đã kềm chế loại xúc động này. Bởi vì, sở dĩ nàng tới đây tìm Hạ Thiên, hơn nữa quyết định ở riêng với hắn không phải vì xúc động, mà là kết quả sau một lần suy nghĩ kỹ.

Tối hôm qua, sau khi A Cửu gọi điện thoại cho nàng thì nàng đã ý thức được có chuyện lớn, mà Hạ Thiên mang Nam Cung Tú đi thẩm vấn riêng cũng làm cho Y Tiểu Âm ý thức được một chuyện, đó chính là, thật ra Hạ Thiên cũng không tín nhiệm A Cửu.

Chuyện đó rất bình thường, thậm chí nàng còn hiểu rõ. Hạ Thiên không chỉ không tín nhiệm A Cửu, mà cũng không hoàn toàn tín nhiệm nàng, đặc biệt là chuyện này rõ ràng có quan hệ đến an nguy những nữ nhân kia của Hạ Thiên.

Mà điều đó vẫn luôn là chuyện Hạ Thiên để ý nhất, đối với chuyện kia, nàng đã khắc sâu trong ký ức.

Vừa rồi, khi Triệu Thanh Thanh nói những lời đó cũng làm cho Y Tiểu Âm có chút xúc động. Ở trong mắt người khác, nàng thật giống như thánh nhân, nhưng bản thân nàng hiểu rất rõ, nàng không phải là gì cả.

Nhưng vấn đề là, nàng để ý đến người bình thường trên thế giới này, nàng hi vọng có thể cứu được càng nhiều người. Mà bây giờ, rất có thể những người này đều gặp nguy hiểm, mà những người bình thường đó lại căn bản không biết nguy hiểm đang đến gần.

Trên thế giới này, người chân chính có thể giải quyết những nguy cơ này chỉ có một người, đó chính là Hạ Thiên. Nhưng Hạ Thiên có tâm tư đi làm những chuyện kia hay không, nàng lại không dám khẳng định. Dù sao, đối với Hạ Thiên, hắn sắp rời khỏi thế giới này, có thể đi Tiên Vân đại lục, hoặc những nơi khác.

Y Tiểu Âm tin rằng những nữ nhân kia của Hạ Thiên sẽ làm một vài biện pháp bảo hộ ở trên người hắn. Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, nói không chừng Hạ Thiên sẽ trực tiếp bị các nàng mang đi, nói cực đoan một chút, cho dù thế giới này bị hủy diệt thì Hạ Thiên vẫn sẽ bình yên vô sự.
Chương 1824. Vợ giả

Tính cách của Hạ Thiên chính là như vậy, Y Tiểu Âm không mong rằng sẽ có thể thay đổi chuyện gì. Nhưng thật ra, nàng cũng biết, mình có thể thay đổi một ít chuyện, đặc biệt là hiện tại, vào lúc này, nàng hoàn toàn có thể thay đổi một số việc, chí ít là có thể dẫn dắt một số việc.

Nguyên nhân rất đơn giản, những nữ nhân kia của Hạ Thiên đều đã rời đi, trên lý thuyết, bây giờ nàng là vợ duy nhất ở đây của Hạ Thiên, cho dù bản thân nàng không quá tán thành thân phận đó, nhưng ý của người kia, trước mắt, người chân chính có thể ảnh hưởng đến hắn, thật ra chỉ có nàng.

Mặc dù những ngày qua, bên cạnh Hạ Thiên lại có thêm một vài nữ nhân, ví dụ như Lam Y Nhân, ví dụ như Triệu Thanh Thanh, còn có Ninh Nhụy Nhụy. Nhưng Y Tiểu Âm rất rõ ràng, nếu nàng nguyện ý thay đổi một chút, vậy những người kia cũng không có bao nhiêu uy hiếp đối với nàng.

"Tại sao tên háo sắc đáng chết kia cứ thích làm chuyện bại hoại như vậy chứ?" Y Tiểu Âm nhịn không được mắng Hạ Thiên ở trong lòng. Thật ra thì trong những năm qua, đúng như nàng đã từng nói với A Cửu, nàng trên cơ bản đã buông xuống chuyện kia.

Đối với nàng mà nói, năm đó bản thân uy hiếp Hạ Thiên chính là một sai lầm, mà chuyện đó chính là một sai lầm phải trả giá lớn.

Nhưng cái nàng gọi là buông xuống chỉ là buông xuống cừu hận, không nghĩ đến chuyện đó nữa. Nhưng nếu muốn nàng làm nữ nhân của Hạ Thiên thì nàng vẫn không cách nào làm được.

Trên thực tế, nàng cảm thấy mình không muốn làm nữ nhân, nàng chỉ muốn làm bác sĩ, một bác sĩ thuần túy.

Nhưng nếu ở cùng với Hạ Thiên thì lại không còn đơn giản như vậy, nếu nàng muốn chân chính có sức ảnh hưởng đối với Hạ Thiên, vậy lại càng không cách nào thuần túy.

Y Tiểu Âm rất xoắn xuýt, căn phòng cách vách truyền đến âm thanh cũng làm cho nàng càng buồn bực hơn. Những chuyện có quan hệ với Hạ Thiên, luôn làm cho lòng nàng xảy ra biến hóa.

Y Tiểu Âm đột nhiên đứng lên, mở cửa đi ra ngoài, nhưng sau đó, nàng lại quay trở về, một lần nữa đóng cửa phòng lại.

Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Y Tiểu Âm hít một hơi thật sâu, sau đó lấy ra điện thoại, nhận điện thoại.

"Ai vậy?" Giọng của Y Tiểu Âm khôi phục sự lạnh lẽo.

"Chào cô, xin hỏi cô có phải là Y Tiên tiểu thư không?" Đầu bên kia điện thoại là nữ nhân, âm thanh cũng rất khách khí.

"Ta là Y Tiểu m." Y Tiểu Âm trả lời.

"Chào Y Tiên tiểu thư, ta tên là Quan Duyệt, cha ta bị bệnh cấp tính. Lúc đầu, ta muốn đưa hắn đến bệnh viện Y Nhân Các, nhưng tình huống của cha ta tương đối xấu, chúng ta không dám di chuyển hắn, không biết bây giờ, cô có rảnh đến khám bệnh tại nhà không?" Quan Duyệt nói nhanh.

"Quan tiểu thư, cha ngươi ở đâu?" Y Tiểu Âm hỏi.

"Cha ta ở Giang Hải, nghe nói cô đang ở Vọng Cảng, không biết cô có thể chạy tới đây không?" Quan Duyệt vẫn lộ ra hết sức khách khí.

"Không cần, ta đang ở Giang Hải, cho ta địa chỉ đi." Y Tiểu Âm cũng không hỏi nhiều, bây giờ, nàng đang rất bực bội, đang muốn đi tìm một ít chuyện để làm.

"Được rồi, Y Tiên tiểu thư, ta sẽ lập tức gửi địa chỉ cho cô." Trong giọng nói của Quan Duyệt có vẻ hưng phấn.

"Tốt, ta sẽ nhanh chóng đi qua đó." Y Tiểu Âm nói xong thì cúp điện thoại, sau đó, nàng lần nữa mở cửa ra khỏi phòng.

Lần này, Y Tiểu Âm không chút do dự, đi thẳng tới trong một phòng khác, dùng tay đẩy một cái, cửa phòng mở ra.

Triệu Thanh Thanh và Hạ Thiên không đóng cửa, mà Y Tiểu Âm cứ như vậy đứng ở cửa ra vào, nhìn Triệu Thanh Thanh đang tập yoga, sau đó nhìn về phía Hạ Thiên. "Ta muốn ra ngoài, ngươi đi với ta một chuyến đi."

"Này, ngươi dựa vào cái gì?" Triệu Thanh Thanh hơi khó chịu nói, Y Tiểu Âm thật sự là cố ý tới quấy rầy nàng.

"Dựa vào ta là vợ của hắn." Y Tiểu Âm thản nhiên nói.

"Thôi đi, vợ gì, nói giống như ngươi nguyện ý ngủ với sư phụ vậy?" Triệu Thanh Thanh rất bất mãn, nhưng cũng đành phải từ bỏ việc tập yoga, bắt đầu mặc quần áo vào.

"Vợ Y Y, nếu ngươi đã nói như vậy thì ta sẽ đi với ngươi." Hạ Thiên cũng từ bỏ dự định tiếp tục luyện tập yoga, đây là lần đầu tiên vợ Y Y thừa nhận là vợ của hắn.

Ừm, tiến bộ rất lớn, đáng được thưởng, cho nên, hắn quyết định đi theo nàng.

"Sư phụ, ta đi chung với ngươi." Triệu Thanh Thanh đương nhiên sẽ không rời khỏi hắn như vậy.

Hạ Thiên không phản đối, mà Y Tiểu Âm thật ra cũng không để ý đến chuyện kia. Dưới cái nhìn của nàng, có Triệu Thanh Thanh đi theo cũng là chuyện tốt, nàng có thể tiếp tục trên danh nghĩa là vợ của Hạ Thiên, về phần Hạ Thiên muốn làm loại chuyện đó thì để cho hắn đi tìm Triệu Thanh Thanh là được rồi.

Leng keng.

Y Tiểu Âm nhận được tin nhắn, chính là một địa chỉ, còn có lời nhắn của Quan Duyệt.

"Đi thôi." Y Tiểu Âm quay người ra khỏi phòng.

Mấy phút sau, ba người tới khách sạn sảnh khác sạn.

"Sư phụ, ta để xe ở nơi đó." Triệu Thanh Thanh chủ động đi mở xe, bắt đầu sung phong làm tài xế lái xe, chỉ có điều, khi nàng phát hiện Y Tiểu Âm ngồi ở vị trí kế bên tài xế thì lập tức hơi không vui.

"Này, ngươi thân là vợ của sư phụ ta, ngươi nên ra sau ngồi với hắn chứ?" Triệu Thanh Thanh tức giận nói, thật ra thì nàng vốn hi vọng Hạ Thiên ngồi bên cạnh nàng.

"Triệu đại tiểu thư, có phải ngươi nên gọi ta một tiếng sư nương hay không?" Y Tiểu Âm thản nhiên hỏi ngược lại.

"Thôi đi, ta cũng không phải đồ đệ chân chính của sư phụ, chúng ta gọi là biệt danh, biệt danh ngươi hiểu không?" Triệu Thanh Thanh nhẹ hừ một tiếng, nàng sẽ không gọi sư nương gì đâu.

"Nếu đồ đệ ngươi đã không gọi ta là sư nương, thì ta không phải là vợ hắn, đương nhiên cũng có thể không ngồi với hắn." Y Tiểu Âm không chút hoang mang nói.

"Vậy ngươi chính là vợ giả." Triệu Thanh Thanh hừ một tiếng, "Sư phụ không đi ra ngoài với ngươi."
Chương 1825. Đến bệnh viện tâm thần

Hắn nguyện ý đi ra ngoài với ta, nếu ngươi có ý kiến thì có thể không đi theo." Y Tiểu Âm cười nhạt một tiếng.

Triệu Thanh Thanh lập tức buồn bực, Y Tiểu Âm này không chỉ lớn lên xinh đẹp hơn nàng một chút sao? Còn chảnh nữa!

"Triệu đại tiểu thư, thật ra thì ta vẫn nên nhắc nhở ngươi một câu, ban đầu ở kinh thành, ta và Triệu Vũ Cơ có danh tiếng tương đương nhau, mà cho dù là hiện tại, danh tiếng của ta và nàng ấy vẫn tương xứng, thậm chí, danh tiếng của ta còn lớn hơn." Y Tiểu Âm thản nhiên nói: "Dù sao ở trong mắt người khác, nàng ấy vẫn chỉ là một minh tinh mà thôi."

Y Tiểu Âm dừng một chút, tiếp tục nói ra: "Đương nhiên, người nào đó mặc kệ danh tiếng và địa vị, hắn chỉ để ý khuôn mặt và dáng người."

Triệu Thanh Thanh rất buồn bực, nàng đột nhiên phát hiện, bây giờ, lực công kích của Y Tiểu Âm này cực mạnh, ý tứ rất rõ ràng, chính là nói Y Tiểu Âm nàng cùng một cấp bậc với Triệu Vũ Cơ.

"Xinh đẹp thì sao, vóc người đẹp thì thế nào? Ta cũng xinh đẹp, dáng người cũng tốt!" Triệu Thanh Thanh nói thầm trong lòng, đương nhiên nàng cũng biết người nào đó trong miệng Y Tiểu Âm chính là sư phụ háo sắc Hạ Thiên kia của nàng.

Mặc dù trong lòng không phục, nhưng Triệu Thanh Thanh không thể không thừa nhận hiện thực, bất luận là khuôn mặt, dáng người hay phong độ, nàng cũng có khoảng cách nhất định so với Y Tiểu m.

Nếu muốn so danh tiếng, nàng biết mình còn kém xa Y Tiểu m, không phải nói nàng không nổi tiếng. Mà ở trong mắt người khác, nàng vẫn chỉ thuộc về quần thể minh tinh, chuyện đó hoàn toàn khác với bác sĩ.

Nói đơn giản, cho dù danh tiếng của nàng và Y Tiểu Âm không khác gì nhau thì địa vị cũng sẽ cách biệt một trời.

"Không sao, mặc dù Thanh Thanh ngươi không xinh đẹp bằng vợ Y Y, dáng người cũng kém vợ Y Y một chút, nhưng ngươi tập yoga hơn vợ Y Y, hơn nữa, lại còn nghe lời hơn vợ Y Y." Lúc này, Hạ Thiên an ủi Triệu Thanh Thanh một câu.

Nhưng lời an ủi kia càng làm cho Triệu Thanh Thanh cảm thấy còn không bằng không an ủi.

"Thật ra thì vợ Y Y ngươi nên học tập Thanh Thanh một chút, nếu ngươi cũng nghe lời giống Thanh Thanh thì ta sẽ càng thích ngươi hơn." Hạ Thiên lập tức nói thêm.

"Nếu nghe lời giống như nàng ấy, vậy ta khác những nữ nhân kia ở chỗ nào?" Y Tiểu Âm tức giận nói.

"Đương nhiên là có khác nhau, dáng dấp của ngươi không giống với các nàng, dáng người cũng không giống." Hạ Thiên nói rất chân thành.

Y Tiểu Âm nhất thời hơi tức giận, đối với nam nhân này, chỗ có giá trị lớn nhất của nàng vẫn là khuôn mặt và dáng người, càng làm cho nàng bất đắc dĩ là y thuật mà nàng tự hào nhất, ở trước mặt hắn đúng là không đáng nhắc tới.

"Này, đến cùng đi đâu? Đưa địa chỉ cho ta." Bây giờ, Triệu Thanh Thanh nói với Y Tiểu m.

Lần này, Y Tiểu Âm cũng rất phối hợp, đọc ra một địa chỉ, sau đó Triệu Thanh Thanh lấy điện thoại di động ra bắt đầu tìm hướng dẫn, vừa tìm, nàng đã dùng ánh mắt quái dị nhìn Y Tiểu m.

"Ngươi muốn đi xem bệnh sao?" Triệu Thanh Thanh rất ngạc nhiên hỏi.

"Ta đi khám bệnh, kỳ lạ lắm sao?" Y Tiểu Âm hỏi ngược lại.

"À, không kỳ lạ, chỗ đó thích hợp với ngươi." Ánh mắt Triệu Thanh Thanh lóe lên một tia giảo hoạt, sau đó không nói thêm gì nữa, giẫm chân ga, xe nhanh chóng chạy đi.

Một đường còn rất thông thuận, một khắc đồng hồ sau, xe ngừng lại ở chỗ muốn đến.

"Ngươi không đi sai chỗ chứ?" Y Tiểu Âm nhíu mày hỏi.

"Không sai, không phải ngươi muốn khám bệnh sao? Ta cảm thấy chỗ này rất thích hợp với ngươi." Triệu Thanh Thanh hì hì cười một tiếng, "Đúng rồi, nghe nói muốn đưa người vào bệnh viện tâm thần thì chỉ cần người nhà đồng ý là được. Sư phụ, ngươi đưa nàng đến nơi đây, nhốt vào phòng tối đi."

"Vợ Y Y, nàng chạy tới bệnh viện tâm thần xem bệnh sao?" Hạ Thiên cũng có chút ngạc nhiên, "Thật ra thì ta cũng cảm thấy đầu óc của nàng có thể không quá bình thường, nếu không thì sao nàng lại liên tục không nguyện ý bồi ta chứ? Nhưng lúc trước ta có xem qua cho nàng, nàng đúng là không có bệnh."

"Ngươi mới có bệnh!" Y Tiểu Âm nghiến răng nghiến lợi, tên khốn kiếp kia nói mình là người bệnh tâm thần chân chính, mà bây giờ còn nói nàng có bệnh.

Đương nhiên, Y Tiểu Âm rất buồn bực, lúc nữ nhân tên là Quan Duyệt kia gửi địa chỉ cho nàng, là cho bảng số phòng, mà nàng không ngờ nơi đó lại là một bệnh viện tâm thần.

Y Tiểu Âm suy nghĩ một chút, lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Quan Duyệt.

"Tiểu thư Y Tiên, cô tới rồi sao? Ta đang ở cửa ra vào..." Giọng của Quan Duyệt rất lịch sự, mà nàng ấy nói còn chưa dứt lời thì Y Tiểu Âm đã biết mình không đến nhầm nơi, bởi vì nàng đã thấy nữ nhân đó.

Đó là một nữ nhân trẻ tuổi, chỉ hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ rất bình thường, ăn mặc cũng rất bình thường, mà nàng lập tức cũng nhìn thấy Y Tiểu m, bởi vì Y Tiểu Âm vừa xuống xe.

Kiểu nữ nhân xinh đẹp như tiên nữ như Y Tiểu m, cho dù xuất hiện ở cổng bệnh viện tâm thần thì cũng lập tức thu hút sự chú ý của người khác, cho nên nữ nhân kia đã lập tức phát hiện Y Tiểu m, sau đó ngay lập tức chạy qua bên này.

"Chào Y Tiên tiểu thư, ta là Quan Duyệt." Nữ nhân đó rất nhanh đã tới trước mặt Y Tiểu m, "Cha ta đang ở trong, tình huống tương đối khẩn cấp, bây giờ cô có thể đi vào với ta hay không?"

"Được, dẫn đường đi." Mặc dù Y Tiểu Âm có chút nghi ngờ đối với việc đó, nhưng bởi vì cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, nàng không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Huống chi còn có Hạ Thiên ở đây, mặc kệ có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì đều không phải là chuyện lớn.
Chương 1826. Là ai hận nàng như thế?

Quan Duyệt ở phía trước dẫn đường, mà Y Tiểu Âm thì đi sau lưng nàng, về phần Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh thì rơi ở phía sau hai người xa mười mấy mét.

"Sư phụ, hay ngươi dứt khoát đưa nàng ấy vào bệnh viện này làm bệnh nhân đi."

Triệu Thanh Thanh hì hì cười một tiếng, "Dù sao ngươi là người nhà của nàng, ngươi nói nàng ấy bị bệnh tinh thần, bệnh viện hơn phân nửa sẽ không cảm thấy có vấn đề."

"Bệnh viện quá tồi tàn, vợ Y Y không thể ở nơi kém như vậy." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Ta sẽ tranh thủ đi tìm một bệnh viện tâm thần tốt hơn."

Mặc dù âm thanh của hai người không lớn, nhưng Y Tiểu Âm đi ở phía trước vẫn có thể nghe được. Vừa nghe như thế, Y Tiểu Âm đã lập tức muốn mắng người, lý do tên khốn kiếp kia không đưa nàng vào bệnh viện tâm thần là vì bệnh viện này quá tàn tạ?

Mà càng kỳ quái hơn là, hắn lại muốn đưa nàng vào bệnh viện tâm thần.

Nếu không phải bên cạnh có người ngoài, Y Tiểu Âm chắc chắn sẽ quay người trực tiếp mắng chửi người, nhưng bây giờ, nàng vẫn xem như không nghe thấy.

"Quan tiểu thư, đến cùng thì cha ngươi có vấn đề gì?" Y Tiểu Âm quyết định chuyển lực chú ý của mình.

" Y Tiên tiểu thư, bệnh tình của cha ta khá phiền toái, sau khi cô nhìn thấy thì sẽ biết. Bây giờ, hắn đang ở bệnh viện tâm thần, thần chí không quá bình thường, chúng ta không cách nào đưa hắn đi bệnh viện bình thường, tình huống cụ thể ta cũng không hiểu rõ lắm, nhưng bác sĩ ở đây đề nghị ta mời cô tới xem một chút." Quan Duyệt trả lời.

Y Tiểu Âm không tiếp tục hỏi thăm nữa, đi theo Quan Duyệt vào trong, trên đường đi, thỉnh thoảng có người chào hỏi Y Tiểu m.

"Quao, vợ ngươi đến kìa..."

"Đánh rắm, đó là vợ của ta..."

"Vợ à, ngươi đến gặp ta sao? Ta là Khang Khang..."

"Vợ à, ta là Kiều Kiều..."

...

Đây rõ ràng là một đám người bị bệnh tâm thần, mà bọn hắn giống như cũng coi Y Tiểu Âm là thành vợ của mình, sau đó, chính là tiếng kêu thảm liên miên, những người kia đều ngã trên mặt đất.

"Này, sao ngươi lại đánh người?" Có y tá nóng nảy nói.

"Ai bảo nhưng tên ngu ngốc này dám nhận loạn vợ ta?" Người trả lời chính là Hạ Thiên, vừa đánh người đương nhiên cũng là hắn.

"Bọn hắn đều có bệnh về tinh thần, ngươi so đo với bọn hắn làm gì?" Y tá kia có chút bất mãn.

"Cho dù bọn hắn bị bệnh tinh thần cũng không thể nhận loạn vợ như vậy." Hạ Thiên uể oải nói, sau đó hướng về phía Y Tiểu Âm la một câu, "Vợ Y Y, chờ ta một chút."

Bên kia, Y Tiểu Âm căn bản lười quản chuyện phía sau, tiếp tục đi về phía trước.

Mà y tá kia nhìn thấy Hạ Thiên gọi Y Tiểu Âm là vợ, lại còn đuổi theo nàng, nàng ta lập tức quyết định không so đo với Hạ Thiên. Nàng ta chỉ có một điều không rõ là, bệnh viện thu bệnh nhân mới lúc nào mà nàng ta hoàn toàn không biết?

"Sư phụ, chờ ta một chút." Triệu Thanh Thanh nhanh chóng chạy theo Hạ Thiên.

Y tá lắc đầu, đáng tiếc, người bệnh tâm thần này dáng vẻ rất đẹp.

Mà lúc này, Quan Duyệt và Y Tiểu Âm đã đi vào một phòng bệnh.

"Tiểu thư Y Tiên, chính là ở đây." Quan Duyệt mở miệng nói.

Phòng bệnh rất sạch sẽ, lại tràn ngập mùi thuốc Đông y nồng đậm, Y Tiểu Âm không khỏi hơi nhíu mày. Dù sao bình thường thì bệnh viện tâm thần sẽ rất ít tồn tại thuốc Đông y.

Y Tiểu Âm nhìn về phía giường bệnh, trên giường bệnh có một bệnh nhân đang nằm, xanh xao vàng vọt, nhìn qua cho người ta một cảm giác bị bệnh nguy kịch.

Y Tiểu Âm lần nữa nhíu mày, bệnh nhân kia mang đến cho nàng cảm giác có chút kỳ quái, suy nghĩ một chút, nàng lập tức lấy ra một cái khăn tay, chuẩn bị bắt mạch.

"Vợ Y Y, trong này hơi kỳ quái." Lúc này, âm thanh của Hạ Thiên truyền vào trong tai Y Tiểu m, "Cái tên đần kia không bị bệnh tâm thần..."

Hạ Thiên vừa dứt lời, Y Tiểu Âm đã cảm giác có được một nguy cơ to lớn vọt tới, một giây sau, tiếng nổ vang truyền đến.

Rầm rầm rầm...

Tiếng nổ kịch liệt chấn động toàn bộ mặt đất, gần như trong một nháy mắt, toàn bộ bệnh viện hóa thành phế tích.

Một phút sau.

Trên phế tích phía đứng ba người, Hạ Thiên một tay ôm Y Tiểu m, một tay ôm Triệu Thanh Thanh vào trong ngực. Mà lúc này, sắc mặt của Triệu Thanh Thanh đã tái nhợt, còn có chút chưa tỉnh hồn, về phần Y Tiểu Âm thì sắc mặt cũng rất khó coi.

Mặc dù đã là người tu tiên, nhưng bạo nổ vừa rồi làm cho nàng cảm thấy nguy hiểm trong nháy mắt, nàng có loại cảm giác, nếu không phải Hạ Thiên đột nhiên ôm nàng ra thì nàng rất có thể đã bị thương, thậm chí còn có thể mất đi tính mạng.

Đây là một vụ nổ tương đối kịch liệt, xung quanh bệnh viện này không có kiến trúc, nhưng toàn bộ bệnh viện đã sụp đổ toàn bộ, không có bất kỳ khu vực nào may mắn thoát khỏi.

Trên thực tế, ngay cả chiếc xe của Triệu Thanh Thanh dừng ở phía ngoài bệnh viện cũng bị chấn động bay lên, sau đó nặng nề quẳng xuống đất.

"Nhanh, đi cứu người!" Cuối cùng, Y Tiểu Âm đã lấy lại tinh thần, vừa nói chuyện vừa có ý muốn tránh thoát khỏi ngực Hạ Thiên.

"Vợ Y Y, không cần đi, tất cả mọi người đều đã chết rồi." Hạ Thiên không buông Y Tiểu Âm ra, "Toàn bộ bệnh viện đều chôn thuốc nổ, không ai có thể tránh thoát."

Hạ Thiên dừng một chút, lại bổ sung: "Ta đã không nghe được bất kỳ nhịp tim gì, cho dù là thần y như ta cũng không cứu được bọn hắn."

Y Tiểu Âm lập tức ngây người, cuối cùng nàng cũng ý thức được, đây là một cạm bẫy có thể xưng là tử cục, mà cái bẫy này rõ ràng chính là hướng về phía nàng. Đối phương vì giết nàng, không tiếc dùng tính mạng của tất cả mọi người của bệnh viện tâm thần.

Mà vấn đề bây giờ là ai hận nàng như thế?
Chương 1827. Tăng công lực lên

"Sư phụ, sao, sao lại thế này?" Triệu Thanh Thanh còn chưa tỉnh hồn, vừa rồi đột nhiên nổ tung làm cho nàng không thể kịp phản ứng, trong nháy mắt, thậm chí nàng còn cảm thấy có phải mình chết rồi không?

Mà khi nàng cảm giác được mình sắp chết thì trong lòng có vô số sợ hãi, nàng thật vất vả mới có thể chung sống với sư phụ, còn chưa kịp hưởng thụ thời gian ở chung với sư phụ, sao có thể chết như vậy được chứ?

Thật ra thì trước giờ Triệu Thanh Thanh không phải là người nhát gan, mà vừa rồi, lý do nàng sợ hãi chỉ vì lưu luyến với cuộc sống hiện tại.

Bây giờ, khi Triệu Thanh Thanh nhìn thấy bệnh viện kia biến thành một vùng phế tích, nghĩ đến vụ nổ tung khung bố vừa rồi thì càng có chút sợ hãi. Với sức nổ tung này, cho dù nàng là người tu tiên thì chỉ sợ cũng không chịu nổi?

Hạ Thiên không trả lời vấn đề của Triệu Thanh Thanh. Lúc này, không ngờ hắn lại buông Y Tiểu Âm và Triệu Thanh Thanh ra, sau đó lập tức biến mất, cả người hóa thành một cái bóng, bắt đầu chạy trên phế tích.

Chưa đến một phút sau, Hạ Thiên đã một lần nữa trở lại bên cạnh hai người, hắn khẽ vươn tay ôm hai người vào trong ngực. Sau đó, hắn đột nhiên biến mất, mà lần này, hắn trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất mang theo các nàng trở lại trong phòng khách sạn.

Sau khi đặt Y Tiểu Âm và Triệu Thanh Thanh lên trên ghế sa lon, Hạ Thiên lấy điện thoại di động ra, nhắn tin như nói chuyện phiếm với người khác.

"Có cái gì không đúng sao?" Lúc này, Y Tiểu Âm đã mở miệng hỏi, vì ngay cả nàng cũng nhìn ra được, bây giờ, Hạ Thiên trở nên hơi không bình thường.

Hoặc nói cho đúng, lúc này Hạ Thiên nhìn qua rất bình thường, có chút nghiêm túc, dáng vẻ rất đứng đắn, đối với một người trước giờ không đứng đắn, không nghiêm túc thì bộ dạng này quá không bình thường.

"Có người muốn giết vợ ta, đương nhiên không đúng." Cuối cùng Hạ Thiên cũng ngẩng đầu nhìn Y Tiểu m, "Sao vợ Y Y lại hỏi câu hỏi ngu ngốc như vậy?"

"Vậy bây giờ ngươi đang làm gì?" Y Tiểu Âm tức giận hỏi.

"Vợ Y Y ngươi thật ngốc, bây giờ, ta đương nhiên đang tìm những người đang muốn giết vợ kém thông minh của ta." Hạ Thiên dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn Y Tiểu m, "Chẳng lẽ vợ Y Y ngươi gần đây lại gầy xuống? Nếu không sao lại trở nên khờ như vậy?"

Hạ Thiên nói đến đây, ánh mắt dời xuống dưới, sau đó lẩm bẩm: "Không có nhỏ lại, nhìn giống như còn lớn hơn so với trước kia."

"Ngươi có thể nói chuyện đàng hoàng được hay không?" Y Tiểu Âm rất muốn nổi nóng.

Không đợi Hạ Thiên trả lời, Y Tiểu Âm lại lập tức tiếp tục nói: "Được rồi, ta hỏi ngươi, vì sao vừa rồi ngươi lại chạy một vòng trên phế tích? Ngươi phát hiện manh mối gì sao?"

"Vợ Y Y, phía dưới bệnh viện tâm thần đều chôn thuốc nổ, phòng bệnh ngươi đến là nơi sinh ra lực lượng nổ mạnh nhất, nếu không phải trùng hợp có ta ở đó thì chắc chắn ngươi sẽ bị thương, thậm chí có khả năng bị nổ chết." Vẻ mặt của Hạ Thiên lại trở nên hơi nghiêm túc, "Vụ nổ lần này không phải thiết kế để hướng về phía người thường."

"Ngươi đang không phải nói nhảm sao?" Y Tiểu Âm tức giận nói: "Vụ nổ lớn như thế, đương nhiên sẽ không thiết kế nhằm về phía người bình thường!"

"Vợ Y Y, quả nhiên là nàng đã trở nên khờ hơn rồi." Hạ Thiên lắc đầu cảm khái, "Nhưng ta nghe nói, khi nữ nhân ở gần chồng thì sẽ rất dễ trở nên ngốc nghếch. Ừm, chắc nàng trở nên thiếu thông minh vì nguyên nhân đó."

Y Tiểu Âm trừng mắt với Hạ Thiên, rất muốn hành hung đánh hắn một trận, giờ đã đến lúc nào rồi mà còn không biết nói chính sự, chỉ nói những lời vô dụng như vậy!

"Sư phụ, ngươi nói là, vụ nổ đó thiết kế hướng về phía người tu tiên sao?" Triệu Thanh Thanh ở bên cạnh hỏi.

"Ừm, không hổ là đồ đệ của ta, quả nhiên thông minh." Hạ Thiên rất hài lòng.

"Ngươi muốn nói, kẻ muốn giết ta biết ta là người tu tiên?" Y Tiểu Âm nhíu mày, nàng mơ hồ hiểu được ý của Hạ Thiên, nhưng dưới cái nhìn của nàng, chuyện đó thật sự rất không có khả năng.

Trên thế giới này, trên cơ bản người biết nàng là người tu tiên đều là người có liên quan với Hạ Thiên, mà dù những người kia thật muốn giết nàng thì cũng sẽ không dùng thủ đoạn như thế.

Nói cho cùng, nếu những nữ nhân kia của Hạ Thiên thật muốn giết nàng, đều không cần tốn chút sức lực, cần gì phải chuẩn bị nhiều thuốc nổ như vậy, làm ra chiến trận lớn như thế?

"Không hổ là vợ ta, vợ Y Y nàng đã thông minh hơn rồi đấy." Hạ Thiên cười một tiếng, "Ta đoán hơn phân nửa lại là những tên ngu ngốc của tổ chức Diệt Thần làm, xem ra bọn hắn đã biết chúng ta là người tu tiên. Nhưng vợ Y Y à, thật ra thì chúng ta không cần phải để ý đến những tên ngu đó, chờ ta đề cao công lực của nàng lên một chút, mặc kệ những tên ngu ngốc kia dùng bao nhiêu thuốc nổ thì cũng không làm nàng bị thương được."

"Ngươi chắc chắn là như vậy?" Y Tiểu Âm nhíu mày, đối với cái tổ chức gọi là tổ chức Diệt Thần kia, thật ra thì nàng có hơi coi trọng.

"Vợ Y Y, đương nhiên không chắc chắn." Hạ Thiên hì hì cười một tiếng, "Ta đã nhờ Bé ngoan giúp ta điều tra, hiện tại không bằng chúng ta tăng công lực lên trước đi."

"Không hứng thú!" Y Tiểu Âm tức giận nói.

"Sư phụ, ta có hứng thú!" Triệu Thanh Thanh lập tức nói: "Ngươi giúp ta tăng công lực lên đi!"

"Được." Hạ Thiên một lời đáp ứng, sau đó ôm Triệu Thanh Thanh vào phòng.
Chương 1828. Có phản đồ?

Vốn dĩ Hạ Thiên còn muốn chờ một thời gian nữa mới tăng tu vi của Triệu Thanh Thanh lên tới Kim Đan kỳ, nhưng chuyện vừa xảy ra khi nãy làm cho hắn ý thức được. Trước mắt, tu vi của Triệu Thanh Thanh rất không an toàn, cho nên, mặc dù Triệu Thanh Thanh chỉ nhắc đến như thế, nhưng hắn vẫn lập tức đồng ý.

Thật ra, muốn tăng lên tu vi của Triệu Thanh Thanh rất đơn giản, trước tiên Hạ Thiên vận chuyển một chút công lực cho Triệu Thanh Thanh, sau đó giúp nàng thi triển Nghịch Thiên Đệ Ngũ Châm là được.

Loại phương pháp này đối với Hạ Thiên đã sớm là xe nhẹ đường quen, cho nên, hắn cũng không tốn bao nhiêu thời gian đã hoàn thành quá trình kia.

"Vợ Y Y, ta đi tới chỗ của vợ Tiểu Y Y, nàng chờ ta nửa giờ." Hạ Thiên chạy ra khỏi phòng, chạy vội qua bên cạnh Y Tiểu m.

Mà một phút sau, Triệu Thanh Thanh cũng đi ra từ trong phòng, ừm, cũng có thể coi như đã ăn mặc chỉnh tề.

"Y Tiểu m, nếu ngươi cứ tiếp tục giả vờ thanh cao như vậy, một ngày nào đó, sư phụ sẽ không thích ngươi nữa." Triệu Thanh Thanh nhẹ hừ một tiếng.

"Triệu đại tiểu thư, ta không phải là ngươi." Y Tiểu Âm bình tĩnh nói, "Hắn không thích ta thì ta sẽ sống càng tốt hơn."

"Thôi đi, ngươi giả vờ cái gì chứ, bây giờ ngươi đã là người tu tiên thì đương nhiên có thể nói như vậy. Nhưng lúc trước, nếu không phải sư phụ bảo vệ ngươi thì ngươi sớm đã không biết bị nam nhân nào cướp đi, người ta cũng sẽ không đối xử tối với ngươi giống sư phụ đâu." Triệu Thanh Thanh tràn đầy xem thường, "Ngươi chính là không biết thế nào nhớ ơn, người khác làm một chút xíu chuyện xấu đối với ngươi thì ngươi có thể nhớ một đời."

"Triệu đại tiểu thư, nếu ngươi rất quan tâm hắn, bây giờ ngươi nên rời khỏi nơi này." Y Tiểu Âm vẫn một mặt bình tĩnh, hiển nhiên không có ý định tranh chấp với Triệu Thanh Thanh.

"Này, ngươi cho rằng ta giống ngươi sao?" Triệu Thanh Thanh tức giận nói: "Những người vợ kia của sư phụ kia đều đã đi, chỉ còn lại một mình hắn ở đây, ngươi còn không bồi hắn, ngươi cho rằng sư phụ sẽ không cô đơn sao? Một mình hắn ở đây rất cô đơn, hắn lại không thích chơi với người khác, ta đương nhiên phải ở lại đây với hắn nha."

"Vì sao ngươi cảm thấy các nàng lại rời khỏi? Chẳng lẽ vì né tránh hắn sao?" Y Tiểu Âm nhìn Triệu Thanh Thanh, "Nếu không phải xảy ra chuyện sẽ uy hiếp an toàn của hắn thì các nàng ấy sẽ không dùng loại phương thức này rời khỏi. Mà bây giờ, cho dù nguyên nhân các nàng rời khỏi là gì thì chúng ta vẫn có thể đoán được nguy hiểm đã xuất hiện, một bên là đến từ liên minh Tu Tiên, một bên khác là đến từ người bình thường ở nơi này."

Y Tiểu Âm dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Chuyện liên minh Tu Tiên, ngươi không giúp được gì, nhưng chuyện ở thế giới này, ngươi lại có thể giúp được chút ít, trong mười hai năm trước, thế giới này vẫn rất bình yên, ngươi cho rằng nguyên nhân là từ đâu?"

"Ngươi cho rằng ta không biết sao? Đương nhiên là vì Băng Băng tỷ các nàng đều còn ở nơi này." Triệu Thanh Thanh tức giận nói.

"Không sai, vì các nàng đều ở thế giới này, mà khi các nàng ở thế giới này, cũng không phải mỗi ngày chỉ biết bồi tiếp hắn lêu lổng, mà vẫn luôn âm thầm quản lý và khống chế nơi đây." Sắc mặt của Y Tiểu Âm thoáng ngưng trọng, "Nhưng bây giờ, các nàng đều đã rời khỏi, thế giới này sẽ bắt đầu trở nên hỗn loạn, chúng ta biết có một tổ chức Diệt Thần đang nỗ lực chống đối chúng ta. Nhưng nói không chừng còn có nhiều tổ chức khác, mà những tổ chức kia đã sớm tồn tại, vì sao bây giờ bọn hắn mới xuất hiện?"

"Nói nhảm, đương nhiên vì Băng Băng tỷ các nàng rời đi chứ sao?" Triệu Thanh Thanh nhẹ hừ một tiếng.

"Sai." Y Tiểu Âm nhìn chằm chằm Triệu Thanh Thanh, "Triệu đại tiểu thư, ngươi không biết điểm quan trọng, mấu chốt không phải các nàng rời đi, mà là những người kia biết các nàng rời đi."

Y Tiểu Âm nói chậm dần: "Mà lúc đầu, những người kia không chắc sẽ chuyện các nàng đã biến mất."

"Ý ngươi nói là có phản đồ?" Cuối cùng Triệu Thanh Thanh đã hiểu.

"Dưới tay hắn có Ám Tổ và Thiên Đạo Tổ, hiện tại cũng là tổ chức tương đối khổng lồ, còn có nhà họ Triệu và nhà họ Tống, càng khổng lồ phức tạp. Nhiều người như vậy chắc chắn sẽ có mấy người bị thu mua, hoặc vì nguyên nhân khác mà chủ động liên thủ với kẻ địch." Y Tiểu Âm lộ ra rất bình tĩnh, "Nhân tính là như thế, đây là chuyện không cách nào tránh khỏi, trong mười hai năm qua, chắc chắn cũng đã từng xuất hiện rất nhiều dạng người đó, chỉ có điều, mỗi một lần đều bị các nàng lập tức giải quyết mà thôi."

"Đến cùng là ngươi muốn để ta đi làm cái gì?" Triệu Thanh Thanh trừng mắt Y Tiểu m, "Ngươi không thể dứt khoát một chút, trực tiếp nói rõ sao?"

"Triệu đại tiểu thư, trước kia, bất luận là Triệu Vũ Cơ hay Triệu Yêu Yêu đều là nhân vật trọng yếu của Triệu gia, các nàng đều trực tiếp tham gia rất nhiều chuyện của nhà họ Triệu. Hiện tại, các nàng đều rời khỏi nơi này, nội bộ nhà họ Triệu đương nhiên sẽ xuất hiện một chút hỗn loạn." Y Tiểu Âm nhìn Triệu Thanh Thanh, vẻ mặt rất chân thành, "Nếu ngươi thật muốn giúp Hạ Thiên, như vậy, bây giờ ngươi nên đi đến kinh thành, ngươi phải đi thay thế vị trí của Triệu Vũ Cơ, đồng thời, cũng phải nhìn chằm chằm bên phía nhà họ Tống."

Y Tiểu Âm chậm rãi thở ra, tiếp tục nói; "Có lẽ ngươi cũng biết, bản chất của những người ở nhà họ Tống đều chưa từng trung thành với Hạ Thiên, mà là trung với Tống Ngọc Mị, còn trung thành với nữ nhân kia."

Y Tiểu Âm cũng không nói đến tên của Dạ Ngọc Mị, nhưng trong đầu lại không tự giác xuất hiện bộ dáng của Dạ Ngọc Mị. Nàng biết, đó là nữ nhân có thể làm cho tất cả nam nhân điên cuồng, giống như Hạ Thiên, cho dù lúc trước bị Dạ Ngọc Mị chỉnh rất thảm, nhưng cho tới bây giờ, hắn vẫn đang điên cuồng vì nàng ấy.
Chương 1829: Triệu Thanh Thanh tới kinh thành

"Ngươi cảm thấy người của nhà họ Tống có vấn đề?" Triệu Thanh Thanh khẽ nhíu mày.

"Ta không chắc chắn bọn hắn có vấn đề hay không, nhưng ta có thể chắc chắn là, nếu bọn hắn hiểu lầm hai nữ nhân của nhà họ Tống chết rồi, vậy nhà họ Tống chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề." Y Tiểu Âm chậm rãi nói: "Nhưng nếu như bây giờ ngươi đi đến kinh thành, có thể khống chế những chuyện đó, dưới tình huống tốt nhất có thể bảo đảm chuyện kia sẽ không xảy ra, mà dưới tình huống xấu nhất, cho dù những chuyện này xảy ra, ngươi cũng có thể lập tức giải quyết."

Triệu Thanh Thanh trừng mắt với Y Tiểu m, thật ra thì nàng không ngốc, nàng biết những phân tích này của Y Tiểu Âm cơ bản không có vấn đề. Nhưng không biết tại sao, nàng luôn cảm thấy Y Tiểu Âm là cố ý muốn đẩy nàng ra.

"Chẳng lẽ bây giờ nữ nhân này muốn ở riêng với sư phụ trong thế giới chỉ có hai người?" Triệu Thanh Thanh âm thầm đoán, nhưng nàng lại cảm thấy chuyện đó thật sự là không có đạo lý, không phải trước kia nữ nhân này liên tục trốn tránh sư phụ biến thái sao?

"Triệu đại tiểu thư, ngươi còn một chuyện phải biết, đó chính là hắn có rất nhiều kẻ địch tiềm ẩn, có lẽ những kẻ địch này không tính là gì đối với hắn, nhưng ở trong thế giới người bình thường, không phải ai cũng là nhân vật nhỏ." Y Tiểu Âm tiếp tục nói ra: "Chỉ riêng kẻ địch tiềm ẩn của hắn thì đã có không biết bao nhiêu người, trước kia, bọn hắn đều không phải chuyện lớn gì, nhưng bây giờ lại rất khó nói."

"Ta chỉ thấy hơi kỳ quái, từ khi nào ngươi bắt đầu quan tâm sư phụ như vậy?" Triệu Thanh Thanh nghi ngờ nhìn Y Tiểu m, "Ta luôn cảm thấy ngươi có âm mưu gì đó?"

"Triệu đại tiểu thư, đứng ở góc độ của ngươi thì sẽ không cách nào hiểu rõ suy nghĩ của ta." Trong giọng nói của Y Tiểu Âm có một tia mỉa mai không dễ dàng nhận ra, "Ta làm vậy không phải quan tâm hắn, ta đang quan tâm người bình thường của thế giới này."

"Ngươi lại xem mình là thánh nhân." Triệu Thanh Thanh bĩu môi, khinh thường nói, "Cho dù như vậy đi, ta lười quản ngươi đến cùng nghĩ như thế nào, tóm lại ngươi vừa nói những chuyện kia vẫn là sự thật, ta sẽ chuẩn bị đi kinh thành."

Triệu Thanh Thanh cũng là người làm việc rất thẳng thắn, nàng đã ý thức được chuyện này thật ra rất quan trọng, đặc biệt là chuyện vụ nổ vừa rồi càng làm cho nàng ý thức được chuyện bây giờ đúng là tương đối nhiều, tăng thêm trước đó Tần Tiểu Lạc đã tới tìm nàng. Lúc này, nàng đi kinh thành, từ trình độ nào đó thì đúng là có thể thay thế Triệu Vũ Cơ trước đó.

Không nói thêm lời nào nữa, Triệu Thanh Thanh quay người đi ra khỏi cửa, vừa đi ra cổng, nàng đã dừng bước lại, quay người nhìn về phía Y Tiểu m: "Này, đừng ra vẻ thánh nhân ở trước mặt người khác, đối xử với nam nhân của ngươi tốt một chút, đừng làm ra bộ dáng thánh nữ ở trước mặt sư phụ!"

Triệu Thanh Thanh lưu lại câu nói này, nhanh chóng biến mất khỏi cửa phòng.

Triệu Thanh Thanh rời khỏi khác sạn, lập tức lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Tần Tiểu Lạc.

"Tiểu Lạc, là ta, ta sẽ lập tức đến kinh thành." Triệu Thanh Thanh nói nhanh.

"Thanh Thanh, có cần ta an bài chuyên cơ cho ngươi hay không?" Tần Tiểu Lạc hỏi.

"Không cần, ta tự bay tới, ngươi an bài cho ta một chút, ta muốn gặp Hiểu Trác." Triệu Thanh Thanh nói xong lời đó rồi cúp điện thoại.

Tiếp theo, Triệu Thanh Thanh lại gọi điện thoại cho cha nàng, mà sau khi Triệu Bỉnh Lương biết được nàng muốn đi kinh thành ở một thời gian, còn lại là đi một mình, không phải đi với Hạ Thiên thì đương nhiên là cầu còn không được.

Triệu Thanh Thanh không có gọi điện thoại cho Hạ Thiên, nguyên nhân rất đơn giản, nàng biết hiện tại sư phụ háo sắc kia của nàng đang bận làm chuyện khác.

Mà trong phòng họp tập đoàn Thần Y, giờ phút này, một đám người đang trợn mắt hốc mồm, vì bọn hắn trơ mắt nhìn tổng giám đốc mỹ nữ vừa rồi còn đang họp đột nhiên bị người khác ôm ra khỏi phòng họp.

"Sao, sao lại thế này?"

"Ai đó?"

"Cần báo cảnh sát hay không?"

...

Một đám người còn chưa kịp phản ứng, bọn hắn thậm chí còn không thấy rõ người ôm tổng giám đốc mỹ nữ đi là ai.

"Không sao đâu, mọi người chờ trước đã." Vào lúc này, đột nhiên có người lên tiếng, mà người nói chuyện rõ ràng là Mai Nhược Đình. Hôm nay, nàng cũng tới họp, mà thật ra vừa rồi nàng đã nhìn thấy người ôm Lam Y Nhân đi chính là Hạ Thiên.

Kết quả là, tiếp theo, một đám người chờ trong phòng họp một chút, chờ trọn vẹn nửa giờ, Lam Y Nhân mới trở lại phòng họp.

Mai Nhược Đình nhìn kỹ khuôn mặt xinh đẹp của Lam Y Nhân một chút, nhưng không thấy được sắc đỏ ửng như trong dự đoán, mà lại cảm thấy khí sắc của Lam Y Nhân hình như lại tốt lên rất nhiều.

"Giống như hơi nhanh." Mai Nhược Đình âm thầm nói, nàng đương nhiên cảm thấy, Hạ Thiên ôm Lam Y Nhân đi làm loại chuyện ấy.

"Tiếp tục họp." Lam Y Nhân không giải thích nguyên nhân mình rời khỏi, làm dáng vẻ như không có gì, đối với người chồng biến thái thích làm xằng làm bậy kia của nàng, bây giờ, nàng đã hơi quen thuộc.

Huống chi, vừa rồi việc hắn làm vẫn tính là chính sự.

Hạ Thiên đúng là làm chính sự, nếu không phải làm chính sự, hắn cũng sẽ không thả Lam Y Nhân đi như vậy, ít nhất phải giày vò nàng đến ban đêm.

Mà lúc này, Hạ Thiên đã trở lại phòng khách sạn.

Y Tiểu Âm đang gọi điện thoại, mà lúc Hạ Thiên tiến vào, nàng cũng đúng lúc để điện thoại xuống.

Nói thật, nhìn thấy Hạ Thiên trở về sớm như vậy, nàng vẫn hơi ngoài ý muốn, dưới cái nhìn của nàng, Hạ Thiên hơn phân nửa còn phải dính với Lam Y Nhân mấy giờ.
Chương 1830. Buông tay

"Vợ Y Y, Thanh Thanh đâu?" Hạ Thiên kỳ quái hỏi.

"Đi rồi." Y Tiểu Âm trả lời vấn đề của Hạ Thiên, "Đi kinh thành."

"Ồ." Hạ Thiên cũng không tiếp tục hỏi nữa, với hắn thì chuyện đó hiển nhiên cũng không phải chuyện lớn gì.

"Ta đã hỏi thăm một chút chuyện vụ nổ, cảnh sát đang điều tra, giám sát xung quanh đều bị hủy, bọn hắn không biết chúng ta đã từng đến nơi đó." Y Tiểu Âm lại mở miệng nói: "Nhưng xe của Triệu Thanh Thanh ngừng ở bên ngoài có thể sẽ gây nên chú ý, ngươi có thể sai người xử lý một chút, hoặc ta trực tiếp sai người xử lý."

"Vợ Y Y, nàng sai người của ngươi tự xử lý là được." Hạ Thiên thuận miệng nói.

Về phần Y Tiểu Âm sai ai xử lý và xử lý như thế nào thì Hạ Thiên không quan tâm chút nào. Bây giờ, hắn đang tương đối quan tâm một chuyện khác.

"Vợ Y Y, trưa nay chúng ta đi đâu ăn cơm đây?" Hạ Thiên rất chăm chú hỏi.

"Khách sạn có cơm ăn." Y Tiểu Âm tức giận nói.

"Vợ Y Y, những thứ đó không thể ăn, hay chúng ta ra ngoài tìm chỗ ăn đi." Hạ Thiên cười một tiếng, "Nhưng nếu nàng không muốn ăn cơm thì chúng ta có thể ở lại khách sạn, cùng nhau luyện công cũng được."

"Ngươi muốn đi đâu ăn cơm?" Y Tiểu Âm trực tiếp hỏi.

"Vợ Y Y, nàng muốn đi đâu thì chúng ta đi đến đó." Hạ Thiên trả lời.

"Vậy đi thôi." Y Tiểu Âm quyết định đi ra ngoài, nếu còn ở trong phòng, người này sẽ không ngừng có ý đồ xấu.

Thật ra bây giờ vẫn còn sớm, mới có mười một giờ, nhưng đi ăn cơm trưa cũng không phải là không thể được.

Y Tiểu Âm đi ra khỏi phòng khách sạn, Hạ Thiên theo sau dùng tay ôm vòng eo mềm mại của nàng.

"Buông tay ra." Giọng nói của Y Tiểu Âm rất bình tĩnh, nhưng lại rất kiên quyết.

"Ừm." Hạ Thiên buông tay ra.

Một giây đồng hồ sau, hắn lại ôm vào.

"Ngươi nhất định muốn ta bỏ ngươi một mình ở nơi này sao?" Y Tiểu Âm hơi tức giận nói.

"Vợ Y Y, không phải vừa rồi ta rất nghe lời buông tay ra sao?" Hạ Thiên vô tội hỏi, vợ Y Y chỉ nói hắn buông tay, nhưng không nói không cho hắn tiếp tục ôm.

"Bây giờ cũng buông tay!" Y Tiểu Âm tức giận nói.

Y Tiểu Âm dừng một chút, lại bổ sung một câu: "Không có lệnh của ta, không được động tay động chân với ta!"

"Vợ Y Y, chuyện đó không thể được, vạn nhất nàng gặp nguy hiểm thì sao?" Hạ Thiên lại nói tiếp, "Lại nói, ta là chồng của nàng, ta có thể ôm nàng, không cần nàng đồng ý."

"Ngươi có biết, cho dù ngươi là chồng ta, nhưng ta không cho ngươi chạm vào ta thì ngươi cũng không thể chạm vào ta hay không?" Y Tiểu Âm hừ nhẹ một tiếng.

"Hả, chuyện đó ta thật không biết." Hạ Thiên trả lời rất thành thật, nhưng hắn vẫn tiếp tục ôm Y Tiểu m.

Y Tiểu Âm muốn sụp đổ, nàng thật muốn ném Hạ Thiên ở đây một mình, còn nàng thì chạy đến nơi khác, nhưng vấn đề ở chỗ, lần này là nàng chủ động tới tìm Hạ Thiên, muốn gặp Hạ Thiên.

Nếu nàng thật chạy mất, nàng lo lắng chuyện sẽ trở nên loạn hơn.

"Đã mười mấy năm qua, ngươi không thể trở nên bình thường một chút sao?" Y Tiểu Âm không nghĩ ra, những nữ nhân ở với Hạ Thiên đều rất bình thường, vì sao nàng luôn cảm thấy, những năm qua, Hạ Thiên càng ngày càng trở nên không bình thường chứ?

Trước kia còn có thể nói vì hắn ở trên núi thời gian dài, hắn bị mấy sư phụ kia dạy linh tinh vớ vẩn, nhưng bây giờ, chuyện này nên giải thích thế nào?

"Vợ Y Y, ta vẫn rất bình thường." Hạ Thiên lại không đồng ý đối với chuyện này, "Nàng mới là không bình thường. Ừm, thật ra thì Muội muội chân dài nói nếu nàng như vậy nên đánh một trận, vợ Nữ Hoàng cũng nói nàng quá không nghe lời, nhưng các nàng lười quản nàng, nếu không thì các nàng đã sớm đến đánh nàng."

Vừa nghe đến đây, Y Tiểu Âm lập tức hiểu được.

Nguyên nhân rất đơn giản, trong số những nữ nhân của cái tên này cũng có rất nhiều người không bình thường. Ví dụ như Dạ Ngọc Mị kia, chính là người không bình thường nhất, mà tên háo sắc này mê luyến Dạ Ngọc Mị nhất, thời gian đi cùng với nàng ấy chắc chắn là nhiều nhất, vậy đương nhiên cũng trở nên càng không bình thường.

"Được rồi, chúng ta xuống lầu đi." Y Tiểu Âm vẫn từ bỏ, Hạ Thiên không nói đạo lý, nàng chỉ có thể chạy trốn thật xa, hoặc chỉ có thể để cho hắn làm càn như vậy.

Cứ như vậy, Hạ Thiên ôm Y Tiểu Âm đi vào thang máy, thang máy một đường đi xuống, cho tới khi đến lầu một của khách sạn, sau đó Hạ Thiên tiếp tục ôm Y Tiểu Âm đi ra ngoài.

"Vợ Y Y, trưa nay nàng muốn ăn cái gì?" Lúc này, Hạ Thiên mở miệng hỏi.

"Tìm chỗ vắng người là được." Y Tiểu Âm thuận miệng nói.

"Được." Hạ Thiên một dáng vẻ rất nghe lời vợ nói.

Mấy phút sau.

Trong một nhà hàng nào đó.

Y Tiểu Âm trừng mắt Hạ Thiên, bộ dáng rất muốn đánh nhau với hắn, nàng cảm thấy người này tuyệt đối là cố ý.

"Không phải nói ngươi tìm chỗ vắng người sao?" Y Tiểu Âm tức giận hỏi, nơi này thật ra nhìn qua rất cao cấp, đại sảnh tráng lệ, không gian rất lớn, nhưng vấn đề chính là, người tuyệt đối không ít.

Nơi này, giữa trưa rõ ràng là có tiệc cưới, cách đó không xa, cô dâu cũng đã ở đây, nhưng vì không đặt bao hết nên khách bình thường cũng có thể đi vào ăn cơm.

"Vợ Y Y, chúng ta vừa có thể ăn cơm vừa nhìn người khác kết hôn, rất thú vị." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Nếu nàng cảm thấy chơi không vui thì chúng ta sẽ thuận tiện kết hôn luôn cho vui."

Hạ Thiên cười nói: "Vợ Y Y, thật ra kết hôn rất thú vị, kết hôn xong là chúng ta có thể đi động phòng, động phòng sẽ rất vui."
Chương 1831. Một tin tốt và một tin xấu

"Ngươi tự đi mà chơi!" Y Tiểu Âm tức giận nói một câu rồi đứng dậy rời đi, nàng không định làm bậy với Hạ Thiên, hơn nữa nàng cũng thật không thích hoàn cảnh huyên náo ở đây.

Lần này, Y Tiểu Âm không cho Hạ Thiên cơ hội lựa chọn, nàng đi mấy trăm mét thấy một tiệm cơm Tây, lập tức đi vào.

Thật ra cũng không phải nhà hàng Tây cao cấp gì, hoàn cảnh bên trong cũng không tệ, bây giờ quán cũng chỉ có vài người.

Y Tiểu Âm mới vừa ngồi xuống đã cảm giác eo bị ôm, hiển nhiên là Hạ Thiên ngồi xuống bên cạnh nàng.

"Ngươi ngồi đối diện đi." Y Tiểu Âm tức giận nói.

"Vợ Y Y, ta thích ngồi bên cạnh nàng." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Ngươi ngồi như vậy ta ăn cơm như thế nào?" Y Tiểu Âm có chút tức giận, người này có thể đừng quấn quýt như vậy không hả? May mắn nàng không đồng ý để hắn muốn làm gì thì làm, nếu không còn không biết sẽ bị hắn quấn tới cỡ nào đâu.

"Vợ Y Y, nàng không cần lo lắng, một chút nữa ta đút cho nàng ăn." Hạ Thiên nghiêm trang nói.

"Tóm lại ngươi mau thả ta ra!" Y Tiểu Âm tức giận, giọng nói vô thức lớn hơn một chút.

Vài đôi mắt nhìn sang chỗ hai người đang ngồi ăn, hầu như các vị khách khác và nhân viên phục vụ trong nhà hàng Tây đều nhìn hai người, mà rất hiển nhiên, bọn hắn lập tức đều bị hấp dẫn bởi dung nhan và khí chất của Y Tiểu m.

"Đó là ai vậy, thật xinh đẹp?"

"Nhìn rất quen, hình như đã gặp ở đâu đó rồi thì phải."

"Có phải là minh tinh không?"

"Hình như không phải, để ta suy nghĩ...... A, ta nhớ ra rồi......"

"Là ai...... Ai, ngươi đi đâu vậy?"

......

Một cặp đôi trẻ tuổi đang đứng một bên khe khẽ bàn luận, tiếp theo nam nhân đột nhiên đứng dậy đi về phía Y Tiểu m, trông có vẻ rất kích động.

"Xin chào, xin hỏi cô có phải là Y Tiên tiểu thư trong truyền thuyết không?" Nam nhân trẻ tuổi nói chuyện cũng không quá trôi chảy.

Mà giọng nói của hắn cũng rất lớn, hắn vừa mới nói, nhà hàng Tây lập tức trở nên có chút rối loạn.

"Oa, thật đúng là Y Tiên, ta nhớ ra rồi!"

"Đúng rồi! Thật xinh đẹp, ta cảm giác người ngoài đời còn đẹp hơn hình trên mạng nữa."

"Chứ còn gì nữa! Người thật quá có khí chất, mấy tấm hình trên mạng hoàn toàn không thể hiện được khí chất của cô ấy."

"Mau lên, mau chụp hình đi, không ngờ hôm nay chúng ta có thể tận mắt nhìn thấy Y Tiên, thật là quá may mắn!"

"Chụp cái gì mà chụp? Mau lại nhờ Y Tiên xem bệnh đi, ta nghe nói bây giờ Y Tiên cũng không chữa bệnh cho người ta dễ đâu......"

"Thì đúng rồi, nghe nói chỉ cần Y Tiên rảnh thì sẽ trị bệnh cho người ta, nhưng mà bình thường cô ấy rất bận......"

......

Nhân viên phục vụ và các vị khách trong nhà ăn bắt đầu tiến về phía bên này, người thì chụp ảnh, người thì muốn nhờ Y Tiểu Âm xem bệnh. Điều đó khiến Y Tiểu Âm cảm thấy rất bất đắc dĩ, nàng vốn dĩ chỉ muốn tìm một chỗ thanh tĩnh ít người, không dễ dàng bị người khác nhận ra, không ngờ nơi ít người càng khiến nàng dễ gây chú ý hơn.

"Vợ Y Y, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên đi tới nơi đông người thì tốt hơn, ví dụ như chỗ vừa rồi." Hạ Thiên cười hì hì nói.

Bây giờ, Y Tiểu Âm không thể phản bác lại được, dù sao thì đúng là chỗ vừa rồi không có ai nhận ra nàng.

"Vợ Y Y, hay để ta đâm cho mỗi người một châm, để cho bọn hắn an tĩnh một chút?" Hạ Thiên hỏi với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.

"Được rồi, ngươi đừng làm loạn." Y Tiểu Âm tức giận nói, nàng nhìn nam nhân trẻ tuổi kích động đứng trước mặt, tiếp đó hơi cao giọng, "Ta là Y Tiểu m, xin hỏi có chuyện gì không?"

“Ừm, Y Tiên tiểu thư, xin chào xin chào! Thật ra cũng không có việc gì, ta chỉ là muốn tới cám ơn cô. Lúc trước, ông nội của ta bị bệnh rất nặng, sau lại được chữa khỏi ở bệnh viện của cô." Nam nhân trẻ tuổi giải thích với vẻ mặt hưng phấn, "Tóm lại cả nhà chúng ta đều vô cùng biết ơn cô, ông nội nói là cô đã tự tay phẫu thuật cho lão, còn nói cô thật sự quá thần kỳ......"

"Nè, nếu ngươi thật sự muốn cảm ơn vợ Y Y nhà ta thì cũng đừng tới quấy rầy chúng ta." Lúc này thì Hạ Thiên lại lên tiếng.

"Ừm, thật xin lỗi, thật xin lỗi! Anh nói đúng, ta không nên quấy rầy lúc Y Tiên tiểu thư ăn cơm......" Nam nhân trẻ tuổi kia phản ứng lại, bắt đầu liên tục xin lỗi, nhưng một giây sau hắn lại đột nhiên cảm thấy không đúng, sau đó trợn mắt há hốc mồm nhìn Hạ Thiên: "Ngươi…. Anh, anh là chồng của Y Tiên tiểu thư sao?"

"Cái gì, Y Tiên tiểu thư có chồng?"

"Giả phải không?"

"Ta chưa từng nghe nói chuyện đó!"

"Không phải Y Tiên tiểu thư đang độc thân sao?"

"Nhưng các ngươi nhìn kìa, nam nhân kia còn đang ôm Y Tiên tiểu thư đấy."

"Coi như không phải chồng thì khẳng định cũng là bạn trai......"

......

Mỗi người trong nhà ăn đều cảm thấy rất khiếp sợ, nhưng nhìn dáng vẻ thân mật của Hạ Thiên và Y Tiểu Âm thì chuyện kia cũng không phải là do bọn hắn có tin hay không. Rốt cuộc thì lấy thân phận của Y Tiểu m, ngoại trừ nam nhân kia thực sự là chồng hoặc bạn trai của nàng, nếu không thì nàng sẽ không thân mật với người nọ như vậy.

"Đúng vậy, ta chính là chồng của nàng ấy." Hạ Thiên thành thật trả lời, "Ừm, xem ra ngươi cũng rất tinh mắt, ta cho ngươi biết một tin tức tốt và một tin tức xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước?"

"Cái đó, tin tức xấu là gì?" Nam nhân trẻ tuổi có chút mơ hồ.

"Ngươi đừng náo loạn." Y Tiểu Âm mơ hồ cảm thấy chuyện mà Hạ Thiên muốn nói không phải là chuyện tốt lành gì.

"Ừm, tin tức xấu là bạn gái của ngươi mang thai." Hạ Thiên thuận miệng nói.

"Cái gì?" Nam nhân trẻ tuổi quay đầu nhìn về phía bạn gái mình, "Chuyện đó, chuyện đó là thật sao?"

"Ta, ta vẫn chưa hoàn toàn xác định......" Nữ nhân trẻ tuổi sững sờ, hiển nhiên là không ngờ sẽ bị nhìn ra.
Chương 1832. Ăn chùa

"Chuyện kia…. vị tiên sinh này, nếu bạn gái người ta mang thai thì sao ngươi lại nói là tin tức xấu chứ?" Một nữ phục vụ không khỏi lên tiếng hỏi, mà nàng còn nói thầm trong lòng, dung nhan của chồng của Y Tiên tiểu thư rất bình thường, chỉ là nhìn hơi nhỏ tuổi một chút.

"Đúng vậy, điều đó sao có thể là tin xấu được?" Nam nhân trẻ tuổi cũng nhìn về phía Hạ Thiên.

"Bây giờ ngươi muốn nghe tin tức tốt sao?" Hạ Thiên hỏi rất nghiêm túc.

"Ách, mời, mời anh nói." Nam nhân trẻ tuổi vẫn rất khách khí đối với Hạ Thiên, nhưng điều đấy hiển nhiên là vì có sự tồn tại của Y Tiểu m.

"Tin tức tốt chính là đứa bé trong bụng nàng ta không phải là của ngươi." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Ngươi nói bậy bạ gì đó?" Nữ nhân trẻ tuổi kia có chút tức giận, "Cuối cùng thì ngươi là ai? Đừng có ở đây mà nói mò."

"Y Tiên tiểu thư, vị này, vị này thực sự là chồng của cô à?" Nam nhân trẻ tuổi nhìn sang Y Tiểu m, thoạt nhìn cũng muốn nổi lửa giận, chỉ là còn cố kỵ Y Tiểu m.

Y Tiểu Âm muốn nói lại thôi, nàng muốn phủ nhận nhưng lại phát hiện không tốt, nếu nàng nói không phải, vậy vì sao nàng lại bị Hạ Thiên ôm, nhưng nếu nàng gật đầu nói đúng vậy thì nàng lại không muốn thừa nhận.

Mà nàng không có phủ nhận, mọi người hiển nhiên xem như là chấp nhận.

"Thật đúng là chồng của Y Tiên tiểu thư! Người kia là ai, thật sự là quá may mắn!"

"Điều đấy thì chưa chắc đâu, nói không chừng người ta là phú nhị đại ẩn hình gì đó."

"Dù sao thì hắn rất trẻ tuổi, trẻ tuổi chính là ưu thế......"

......

Mấy người nhân viên phục vụ khẽ thấp giọng bàn tán, mà người nhân viên phục vụ lên tiếng trước đó lại hỏi: "Phải đấy, nếu đứa nhỏ trong bụng không phải của hắn, như vậy điều đó sao có thể là tin tức tốt chứ?"

"Sao ngươi lại ngốc như vậy?" Hạ Thiên có chút không vui, "Bây giờ hắn đã biết đứa nhỏ không phải của mình, sau này không cần phải đổ vỏ, như vậy chẳng lẽ còn không phải tin tức tốt sao?"

Đám người ngẩn ngơ, tiếp đó suy nghĩ một chút, hình như đạo lý này không sai.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là lời nói của hắn là sự thật, nhưng tại sao hắn lại biết đứa nhỏ trong bụng bạn gái người ta là của người khác?

"Vợ Y Y, hình như đầu bếp nơi này đã nghỉ việc hết rồi, ta thấy chúng ta nên đi nơi khác ăn cơm thôi." Lúc này, Hạ Thiên lại lên tiếng.

"Tốt thôi." Y Tiểu Âm đồng ý, nàng cũng cảm thấy không thể ở lại nơi đây được nữa.

Mà khi Y Tiểu Âm vừa mới nói đồng ý thì Hạ Thiên đã nhanh chóng bế nàng lên.

Một phút sau.

Y Tiểu Âm bó tay rồi, nàng phát hiện mình đã trở về đại sảnh tiệc cưới trước đó, mà điều càng khiến Y Tiểu Âm cạn lời chính là bây giờ Hạ Thiên đã ngồi vào bên bàn tiệc cưới!

"Ngươi có biết cái này gọi là ăn chùa không hả?" Y Tiểu Âm nhỏ giọng nói với Hạ Thiên.

"Vợ Y Y, điều này sao có thể gọi là ăn chùa chứ? Chúng ta là cho bọn hắn mặt mũi, tiệc cưới của người bình thường, chúng ta còn không thèm đi đâu." Hạ Thiên nói rất chân thành.

Y Tiểu Âm có chút cạn lời, thật ra Hạ thiên nói không sai, cho dù nàng và Hạ Thiên đi tham gia tiệc cưới của ai thì đều sẽ khiến cho đối phương nở mày nở mặt, nhưng mấu chốt là người ta căn bản không có mời hai người!

Xét đến cùng thì vẫn là ăn chực.

Cách đó không xa, cô dâu và chú rể đang chuẩn bị lần cuối để tiến hành nghi thức hôn lễ, Y Tiểu Âm nhìn về phía hai người, phát hiện cả hai thoạt nhìn rất bình thường, điều đấy khiến nàng không thể hiểu được tại sao Hạ Thiên phải tới đây ăn cơm?

Mặc dù đây có vẻ chỉ là ý muốn nhất thời của Hạ Thiên, hơn nữa còn muốn nàng cùng chơi với hắn trò kết hôn động phòng gì đó, nhưng Y Tiểu Âm có chút hoài nghi Hạ Thiên còn có mục đích khác, vì nàng vẫn luôn cảm thấy rất nhiều chuyện mà Hạ Thiên làm cũng không phải do tùy ý.

Có lẽ vì năm đó nàng bị lỗ nặng khi chơi âm mưu trước mặt Hạ Thiên, cho nên bây giờ nàng luôn cảm thấy Hạ Thiên mới là người giỏi giở trò ngấm ngầm hơn cả nàng.

"Quý cô này nhìn có chút quen mắt, có phải cô họ Y đúng không?" Một giọng nói truyền tới từ bên cạnh.

Y Tiểu Âm quay đầu nhìn lại, phát hiện người vừa hỏi mình là một người khách cùng bàn. Người đó là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, dáng người hơi mập, trên mặt đeo một cặp kính.

"Vợ Y Y, dung nhan của nàng xinh đẹp như vậy, quả nhiên chỉ thích hợp để ta giấu ở trong nhà, vừa ra ngoài thì đã bị người khác nhận ra rồi." Hạ Thiên cười hì hì nói.

"Thì ra đây là Y tiểu thư." Giọng điệu của nam nhân kia hiển nhiên càng thêm tôn kính, "Không biết cô là bạn của cô dâu hay chú rể vậy?"

"Vợ Y Y đi tới đây với ta." Hạ Thiên lười biếng nói.

“Anh là......" Nam nhân hơi mập kia nhìn Hạ Thiên với ánh mắt dò hỏi.

"Chuyện đó không liên quan tới ngươi." Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn, "Đừng tới làm phiền vợ của ta."

"Ngươi không thể nói chuyện đàng hoàng sao?" Y Tiểu Âm không khỏi lên tiếng.

"Vợ Y Y à, ta không thích nói chuyện với nam nhân, cũng không thích nói chuyện với người xấu xí." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Tên mập xấu xí kia bắt chuyện với nàng, ta không đánh hắn đã là rất tốt rồi."

Nói đến đây, hắn trừng mắt với nam nhân hơi béo kia: "Nè, ngươi cách vợ của ta xa một chút, nếu không coi chừng ta đánh ngươi đấy!"
Bình Luận (0)
Comment