Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2) - Dịch Full

Chương 147 - Chương 1916. Sợ Ta Đánh Nàng Ấy Sao?

Chương 1916. Sợ ta đánh nàng ấy sao?

“Ta nhớ ra rồi, ngươi là Ninh Nhuỵ Nhuỵ đúng không?” Nam nhân nhìn nàng: “Hai ngày trước ta có nhìn thấy ngươi trên bản tin.”

Nam nhân kia im lặng một chút, lại lập tức nói: “Đúng rồi, Ninh tiểu thư, để ta tự giới thiệu mình một chút, ta tên là Trương Khôn, Trương trong cung dài, Khôn là càn khôn bát quái, ta muốn nói với ngươi rằng bây giờ là xã hội tự do, ta rất ủng hộ xu hướng giới tính của ngươi.”

“Cảm ơn.” Mặc dù tâm trạng của nàng đang không được tốt, nhưng nàng cũng thuận miệng trả lời qua loa lấy lệ một chút.

Người ta thường nói đưa tay không đánh mặt người cười, người kia thật sự nhận ra nàng, còn bày tỏ ủng hộ nàng, nàng trực tiếp đuổi người ta đi cũng không tốt.

“Ninh tiểu thư, ngươi đây là đi một mình sao? Vị bạn gái kia của ngươi không đi cùng sao?” Trương Khôn lại mở miệng hỏi, vừa hỏi hắn vừa tiến đến gần Ninh Nhuỵ Nhuỵ một chút.

“Nàng ấy cũng tới đây, nhưng ta muốn yên tĩnh một mình.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ cười nhạt một tiếng. Nàng thực sự đã nói rất rõ ràng rồi. Nếu như Trương Khôn đó thức thời thì nên tự giác rời đi.

Đáng tiếc, Ninh Nhuỵ Nhuỵ đã sai. Hắn ta không biết thức thời, hay có lẽ là do nàng quá đẹp cho nên hắn vẫn giả vờ không hiểu.

“Hả? Tâm trạng của Ninh tiểu thư không tốt sao?” Trương Khôn bày ra dáng vẻ rất nhiệt tình: “Có phải vì có nhiều phóng viên bát quái không, hay vì ngươi cãi nhau với bạn?”

“Là vì khuôn mặt ngươi quá xấu.” Một giọng nói lười biếng vang lên, nghe thấy giọng nói kia, thế mà tâm trạng bất thường của Ninh Nhuỵ Nhuỵ lại tốt hơn một chút.

Thế nhưng, giây tiếp theo, nàng bắt đầu phản kháng.

“Này, tên biến thái chết tiệt ngươi đang làm gì vậy? Thả ta ra!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ có chút tức giận.

Người vừa mới xuất hiện không phải ai khác, đó chính là Hạ Thiên, ngay khi hắn tiến đến, hắn đã trực tiếp ôm Ninh Nhuỵ Nhuỵ vào lòng.

“Tiểu muội chân dài, hình như cô đã gầy đi một chút rồi, như vậy không tốt đâu, ngực của cô vốn đã khá nhỏ rồi, lại càng gầy thì càng nhỏ.” Hạ Thiên thực sự khiến cho nàng thất vọng.

“Không cần ngươi quan tâm!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ trừng mắt nhìn hắn một cái, nhỏ thì sao nào? Nàng muốn nó nhỏ mới không bị tên biến thái này chiếm tiện nghi.

Ừm, đây thật ra là một lý thuyết kỳ quặc gần đây Thạch Thuần đã truyền cho nàng, nói cái gì mà cho dù lớn cũng là tiện nghi của Hạ Thiên, còn nói quá lớn thì sẽ là gánh nặng cho chính bản thân, còn hắn thì được thoải mái.

Lúc đó nghe thấy vậy, Ninh Nhuỵ Nhuỵ trợn mắt há mồm, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút thì hình như lại rất có lý, không phải sao, bây giờ chính nàng vô thức cũng nghĩ như vậy.

“Ninh tiểu thư, vị này là...” Trương Khôn ở một bên không nhịn được nói.

“Tên ngốc này, tại sao ngươi vẫn còn ở đây…” Hạ Thiên có chút bất mãn, nói đến đây hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, Tiểu muội chân dài, vẫn nên là cô nói đi, vợ Y Y nói là nghe lời cô thì tốt hơn.”

“Trương tiên sinh, đây là bạn của ta.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ mở miệng, nàng cũng cảm thấy tự mình nói ra thì tốt hơn, tên háo sắc kia vừa nói với người ta được hai câu đã công kích đối phương hai lần, bây giờ Trương Không đó vẫn chưa tức giận cũng coi như là vận khí tốt, nếu không thì có lẽ đã bị đánh rồi.

“Không phải là bạn bè, là chồng.” Hạ Thiên nhịn không được sửa lại.

“Tên lưu manh đáng chết, ngươi đừng có nói nhảm…” Ninh Nhuỵ Nhuỵ vừa nói xong thì phát hiện có người đang ngồi trên đùi mình: “Này, ngươi xuống đi!”

“Tiểu muội chân dài, ta thích ngồi trên đùi của cô.” Hạ Thiên thuận miệng nói. Hiển nhiên hắn không muốn xuống, ừm, bây giờ hắn đặc biệt nhớ tới cô vợ chân dài.

“Ninh tiểu thư, ngươi, không phải là ngươi có bạn gái rồi sao?” Trương Khôn không nhịn được nói.

“Trương tiên sinh, đây là chuyện riêng tư của ta, không liên quan gì đến ngươi?” Cuối cùng Ninh Nhuỵ Nhuỵ cũng có chút khó chịu, người nọ có thôi đi không, nàng còn hoàn toàn không biết hắn ta từ đâu đến.

“Ninh tiểu thư, chẳng qua ta chỉ cảm thấy ngươi đã có bạn gái, bây giờ lại có bạn trai, như vậy không tốt lắm thì phải? Cho dù ngươi là người song tính, chuyện đấy cũng giống như một chân đạp hai thuyền phải không?” Sắc mặt Trương Khôn cổ quái: “Ngươi không sợ bạn gái của mình biết sao? Ta nghĩ đám phóng viên bát quái kia cũng sẽ rất hứng thú với chuyện đó?”

“Tiểu muội chân dài, tên đần này hình như đang muốn uy hiếp cô.” Hạ Thiên nhìn Ninh Nhuỵ Nhuỵ, nói rất chân thành.

Nàng đang định nói chuyện, nhưng bên cạnh lại truyền tới một giọng nói: “Oa, chồng, chàng đến rồi à?”

Nghe thấy giọng nói kia, sắc mặt của Ninh Nhuỵ Nhuỵ lập tức có vẻ kỳ quái, Thạch Thuần này lại náo cái gì vậy?

“Ai, người này, ngươi thật là có ý tứ nha. Ta chính là bạn gái của Nhuỵ Nhuỵ tỷ, sau đó ta và Nhuỵ Nhuỵ tỷ đều là bạn gái của chồng ta. Có phải ngươi rất hâm mộ không? Có phải ngươi rất ghen tị không?” Thạch Thuần cười hì hì rồi ngồi xuống trên đùi Hạ Thiên, đồng thời nàng cũng nhìn Trương Khôn nói: “Thực ra, có phải ngươi cũng muốn theo đuổi một đôi mỹ nữ đồng tính luyến ái không? Thật đáng tiếc, ngươi muộn rồi.”

Sắc mặt của Trương Khôn thay đổi, sau đó hắn đứng dậy: “Nếu đã như thế, vậy thì ta sẽ không quấy rầy mấy vị nữa.”

Đi được mấy mét, Trương Khôn đột nhiên quay đầu lại, cầm điện thoại di động hướng tới bên này chụp liên tiếp vài tấm hình, sau đó hắn xoay người bỏ chạy như bay.

“Ai, Nhuỵ Nhuỵ tỷ, hình như hắn ta là một tay săn ảnh.” Thạch Thuần nói xong nhảy ra khỏi đùi của Hạ Thiên, nhanh chóng đuổi theo hướng mà Trương Khôn chạy. Một giây sau, cả người Trương Khôn bay lên, sau đó hắn rơi vào trong biển cách đó không xa.

“Anh rể, người cứ từ từ chơi với Nhuỵ Nhuỵ tỷ, ta đi tìm Tôn Vân đây.” Giọng nói của Thạch Thuần từ xa truyền đến, một giây sau thì biến mất.

“Thạch Thuần, tiểu lừa gạt này chạy nhanh như vậy làm gì?” Hạ Thiên có chút buồn bực: “Sợ ta sẽ đánh nàng ấy sao?”
Chương 1917. Nhỏ nhất nên yếu nhất

“Nàng ấy sợ ngươi khiến nàng ấy ba ngày không thể nói chuyện!” Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Ngươi không nhớ mấy hôm trước đã nói gì với nàng ấy trong điện thoại sao?”

“Ờ, quên rồi.” Hắn thuận miệng nói, hắn vừa có một khoảng thời gian tuyệt vời với Muội muội chân dài, chuyện nhỏ đó đã hoàn toàn không nhớ nữa rồi.

Đương nhiên, sau khi Ninh Nhụy Nhụy nhắc nhở, ngược lại hắn đã nhớ ra rồi.

“Thuần Thuần sợ như thế à, vậy lần sau nàng không nghe lời, ta sẽ làm cho nàng không nói được.” Hắn lẩm bẩm một mình.

“Này, sao ngươi lại chạy đến đây?” Nàng đẩy vài cái, không thể đẩy được Hạ Thiên xuống, cũng đành từ bỏ: “Ngươi không phải đang ở cùng Y Y tỷ sao?”

“Tiểu muội chân dài, ta có chút nhớ cô, cho nên tới tìm cô.” Nam nhân đấy cười hì hì: “Ta đặc biệt nhớ đôi chân của cô.”

“Nhớ cái đầu ngươi!” Ninh Nhụy Nhụy rất tức giận, tên biến thái chết tiệt này, cũng chỉ nhớ đến cặp chân dài của nàng thôi, quả hệt giống nữ lưu manh Thạch Thuần nọ, có việc hay không cũng sờ chân nàng.

“Tiểu muội chân dài, sao cô lại nhớ đầu ta chứ?” Hạ Thiên có chút kinh ngạc, bây giờ, hắn chủ động rời khỏi từ trên chân dài của Ninh Nhụy Nhụy, ngồi xuống cạnh nàng, thuận tay ôm bờ eo thon của nàng, mà tay bên này còn vòng qua đặt lên chân bên kia.

“Này, rốt cuộc ngươi đến đây làm gì?” Nàng vẫn có chút khó hiểu, tên biến thái này không phải suốt ngày quấn lấy Y Y tỷ sao? Sao lại đột nhiên chạy đến đây vậy?

“Tiểu muội chân dài, ta đến chơi với cô nha.” Hạ Thiên bày ra vẻ mặt vô tội: “Ừm, vợ chân dài nói với ta, Thần tiên tỷ tỷ bảo ta làm quen với nhiều người bình thường hơn, ta muốn đi theo Tiểu muội chân dài cô, như vậy có thể quen biết nhiều người như thế.”

“Này, vợ Thần tiên tỷ tỷ, vợ chân dài cái gì chứ, không phải mấy cô vợ đó của ngươi đều chạy hết rồi sao?” Nàng có chút khó hiểu: “Các nàng làm sao lại nói với ngươi những chuyện đó được?”

“Tiểu muội chân dài, cô thật ngốc, các nàng ấy đi rồi cũng không phải là không trở lại, Muội muội chân dài vừa đặc biệt về với ta hai ngày đấy.” Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, sau đó dáng vẻ bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Ờ, Tiểu muội chân dài, cuối cùng ta cũng biết tại sao cô lại nhớ đầu ta rồi, hóa ra là cô quá đần, muốn thông minh như ta chứ gì.”

Nàng nghiến răng, đồ thần kinh, lại còn thông minh gì chứ!

“Này, vợ chân dài gì đó của ngươi, trở về tìm ngươi sao?” Ninh Nhụy Nhụy lại phát hiện ra vấn đề mấu chốt, nàng đối với vợ chân dài của hắn vẫn rất có hứng thú, dù sao sở dĩ nàng được gọi là Tiểu muội chân dài, chính là vì còn có một Muội muội chân dài.

“Đúng vậy, vợ chân dài nhớ ta quá nên đã quay về, nhưng ta lại bảo nàng ấy đi rồi.” Hắn nói xong rồi tự lẩm bẩm: “A, ta hình như có hơi hối hận rồi, đáng lẽ không nên để Muội muội chân dài đi, ta hiện giờ lại nhớ nàng ấy rồi.”

“Ngươi thích nàng ấy như vậy, sao phải để nàng ấy đi làm gì?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, sau đó nàng còn cảm thấy tay tên gia hỏa này rất không thành thật, lập tức tức giận không nhẹ, người kia một mặt nói nhớ Muội muội chân dài gì đó kia, một mặt vô lễ với chân dài của nàng!

“Tiểu muội chân dài, cô thật là kém thông minh, ta chỉ vì quá thích Muội muội chân dài, cho nên mới muốn nàng ấy rời đi.” Hắn bày ra vẻ mặt nghiêm túc: “Ta muốn trước tiên luyện Nghịch Thiên Bát Châm cho tốt, nếu nàng ấy ở đây, ta sẽ không có lòng dạ nào mà đi luyện Nghịch Thiên Bát Châm được.”

“Này, vậy ngươi đi luyện Nghịch Thiên Bát Châm của ngươi đi, sao lại chạy tới tìm ta làm gì?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói.

“Tiểu muội chân dài, ta không phải vừa nói rồi sao? Vợ chân dài nói cho ta biết, Thần tiên tỷ tỷ cảm thấy ta phải quen biết với người thường nhiều hơn mới có thể luyện thành Nghịch Thiên Bát Châm, cho nên ta tới tìm cô nha.” Hạ Thiên có chút khó hiểu: “Cô là vợ bé nhỏ số một của ta, trong số các cô vợ của ta cũng chỉ có cô khá bình thường, ta tìm cô đương nhiên là thích hợp nhất rồi.”

Nàng rất muốn đánh người, trong mắt tên lưu manh đấy, nàng lại là bình thường nhất!

“Hơn nữa hiện giờ ta đặc biệt thích chân của cô.” Hiện giờ, người đó lại bổ sung thêm một câu.

Ninh Nhụy Nhụy vẫn tin lời đấy, gia hỏa này chính là yêu nơi đó không muốn rời tay.

Vấn đề là điều nọ làm cho nàng càng thêm phát cáu, bởi vì rõ ràng nó đồng nghĩa với việc hắn lấy nàng làm vật thay thế cho vợ chân dài gì đó kia!

“Tên sắc lang chết tiệt, bỏ tay ngươi ra, ngươi nhớ vợ chân dài kia của ngươi thì đi tìm nàng ấy đi, ta không phải vật thay thế của nàng ấy!” Nàng giãy dụa, nhưng vẫn không thoát ra được.

“Tiểu muội chân dài, sao cô lại nghĩ như vậy chứ?” Hạ Thiên có chút khó hiểu: “Sao cô lại là vật thay thế cho vợ chân dài chứ?”

Vốn dĩ nghe nói như thế, tâm trạng của Ninh Nhụy Nhụy dần dần tốt lên một chút, kết quả, hắn lại thêm một câu: “Cô không thay thế được Muội muội chân dài, cô chỉ là Tiểu muội chân dài, cô nhỏ hơn Muội muội chân dài nhiều.”

“Nhỏ thì nhỏ!” Nàng có chút hổn hển: “Ta thích nhỏ như vậy, không cần ngươi phải thích!”

“Ờ, Tiểu muội chân dài, thật ra không sao cả, tuy cô khá nhỏ, nhưng chân cô dài nha, ừm, ta vừa mới nghiêm túc quan sát một chút, chân của cô chắc sẽ dài hơn Muội muội chân dài vài cetimet.” Hắn vẫn như thế, hình như căn bản không cảm thấy Ninh Nhụy Nhụy đang tức giận.

Chân của Ninh Nhụy Nhụy quả thật dài hơn chân của Dạ Ngọc Mị, nguyên nhân cũng đơn giản, nàng vốn dĩ cao hơn người kia một chút.

Nàng nhìn dáng vẻ của hắn, nàng đột nhiên phát hiện, bản thân hoàn toàn không cần phải tức giận gì cả, tên lưu manh hết tiệt đó, vẫn giống như trước, đang hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của chính hắn.
Chương 1918. Không ai có thể bắt ép được hắn

“Này, ngươi vừa nói đến tìm ta, vì để làm quen một số người bình thường, đúng không?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn hắn.

“Đúng vậy.” Hạ Thiên gật đầu, chuyện này hắn vẫn rất để ý, Thần tiên tỷ tỷ và mấy cô vợ kia của hắn đều có thể gặp nguy hiểm, hắn cần phải cố gắng tu luyện, mà hắn vẫn luôn tin tưởng phán đoán của Thần tiên tỷ tỷ, nếu Thần tiên tỷ tỷ cảm thấy từ trong thế giới của người bình thường có thể tìm được cách tu luyện Nghịch Thiên Bát Châm, vậy hắn sẽ thật sự đi tìm.

“Vậy ngươi cảm thấy ngồi bất động ở đây thì có thể quen biết được người bình thường nào đó sao?” Nàng cho hắn một ánh mắt xem thường.

“Có thể, Tiểu muội chân dài nàng đẹp như vậy, sẽ có rất nhiều tên ngốc chủ động tới tìm cô.” Hạ Thiên cười hì hì.

Ninh Nhụy Nhụy có chút không nói nên lời, bởi vì nàng phát hiện, lời này thật ra cũng không sai.

“Vậy bọn hắn lại đây, ngươi đánh bọn hắn chạy mất, đây chính là cái mà ngươi gọi là làm quen sao?” Nàng tức giận nói.

“Tiểu muội chân dài, đó đương nhiên là làm quen, nàng chưa từng nghe nói một câu, gọi là không đánh nhau không quen biết sao?” Hạ Thiên nghiêm trang nói: “Ta đánh mấy tên ngu ngốc đó một trận, chính là làm quen đó.”

Nàng nghẹn họng nhìn trân trối, đây là lần đầu tiên nàng biết không đánh nhau không quen biết có thể giải thích như vậy!

“Này, Thần tiên tỷ tỷ đó của ngươi có bảo ngươi nghe người bình thường nhiều hơn không?” Nàng trợn mắt nhìn Hạ Thiên.

“Không.” Hắn trả lời rất dứt khoát: “Ta chỉ nghe lời vợ.”

“Vậy Y Y tỷ có bảo ngươi nghe ta không?” Ninh Nhụy Nhụy lại hỏi.

“Chuyện đó, vợ Y Y hình như có nói rồi.” Hạ Thiên nhìn nàng, vẻ mặt kỳ quái: “Nhưng Tiểu muội chân dài cô hỏi nhiều như vậy làm gì? Tuy cô là vợ nhỏ, nhưng cô cũng là vợ của ta, cô muốn ta nghe lời cô, ta cũng sẽ nghe.”

“Ngươi thật sự sẽ nghe lời ta sao?” Nàng giật mình, nếu tên háo sắc này thật sự sẽ nghe lời nàng, nàng thừa nhận cái danh vợ nhỏ gì đó kia cũng có thể.

“Đúng vậy, Tiểu muội chân dài, ta là nam nhân tốt yêu thương vợ nhất, chỉ cần cô vui vẻ, ta sẽ nghe lời cô.” Hắn cười hì hì nói.

Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt nhìn hắn, trong lòng luôn có chút không tin, nếu tên gia hỏa đó nghe lời vợ như vậy, sao có thể tìm nhiều vợ như thế?

“Vậy ngươi bỏ tay ra trước đi.” Nàng vẫn quyết định thử xem.

Người nọ thật sự đã thu tay lại.

“Ngươi đi tìm Thạch Thuần đi, ta muốn ngồi một mình.” Ninh Nhụy Nhụy lại nói thêm.

“Được thôi, Tiểu muội chân dài, vậy cô tự chơi đi.” Hắn nói xong đã biến mất.

Ninh Nhụy Nhụy ngạc nhiên một lúc, nhất thời có loại cảm giác đang nằm mơ, tên biến thái chết tiệt đấy, thật sự sẽ nghe lời sao?

Nhưng không đúng, nếu hắn thật sự nghe lời như vậy, vì sao Y Y tỷ lại không có cách nào giữ được hắn chứ?

Nàng nghĩ một lúc, lấy di động ra, bấm gọi Y Tiểu m.

“Nhụy Nhụy, sao vậy? Có phải Hạ Thiên đi tìm ngươi rồi không?” Y Tiểu Âm rất nhanh đã bắt máy.

“Phải, tên lưu manh chết tiệt kia đã tới rồi.” Nàng nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề: “Đúng rồi, Y Y tỷ, ta có một câu hỏi, tên biến thái đó nói hắn rất nghe lời vợ, là thật sao?”

“Ngươi sẽ không bị hắn lừa nên đã đồng ý làm vợ hắn rồi chứ?” Y Tiểu Âm hỏi ngược lại.

“Không có a... A? Từ từ, Y Y tỷ, ngươi nói hắn lừa ta sao?” Ninh Nhụy Nhụy lập tức phản ứng lại.

“Nhụy Nhụy, hắn rất thông minh, đừng coi hắn là tên đần.” Trong giọng nói của Y Tiểu Âm ít nhiều có chút bất đắc dĩ: “Nếu ngươi làm nũng gì đó, hắn cũng rất có thể sẽ đồng ý với ngươi một số chuyện, nhưng muốn để hắn thật sự nghe lời, ngoại trừ Nguyệt Thanh Nhã và Dạ Ngọc Mị, những người khác chắc hẳn đều không làm được.”

“Được rồi, Y Y tỷ, ta hiểu rồi.” Ninh Nhụy Nhụy có chút buồn bực, nhưng ngược lại cũng cảm thấy bình thường, nàng vốn dĩ không quá tin vào cái gọi là nghe lời vợ của hắn.

“Đúng rồi, Nhụy Nhụy, hiện giờ hắn rất muốn làm quen với người bình thường, tốt hơn hết là ngươi nên chỉ dẫn một chút.” Y Tiểu Âm hơi chần chừ một chút, vẫn bổ sung thêm một câu: “Ngoài ra, Nhụy Nhụy, có câu này ta vốn không muốn nói, chính là, thật ra, ngươi đối với Hạ Thiên mà nói, cũng khá đặc biệt, ngươi phải lợi dụng chỗ đặc biệt đó.”

“Y Y tỷ, điểm đặc biệt mà ngươi nói, sẽ không phải là ta chân dài chứ?” Ninh Nhụy Nhụy có chút dở khóc dở cười.

“Chuyện đó nói ra có hơi buồn cười, nhưng đây quả thật chính là chỗ đặc biệt của ngươi, đương nhiên, không phải đơn giản nói ngươi chân dài, mà là, hắn luôn luôn sẽ vì ngươi mà nhớ tới Dạ Ngọc Mị.” Y Tiểu Âm dứt khoát nói thẳng ra: “Hắn chắc chắn sẽ nói ngươi không phải là vật thay thế, nhưng trong tiềm thức, thật ra hắn sẽ có nhận thức đó, mà đối với hắn mà nói, nàng ấy thật sự rất đặc biệt.”

Nghĩ một lúc, nàng lại nói thêm: “Thật ra nàng ấy đã từng là kẻ thù lớn nhất của hắn, nhưng hiện giờ, nàng là nữ nhân mà hắn say đắm nhất, mà thời điểm ngươi quen biết hắn cũng rất đặc biệt đến mức hắn lấy cho ngươi một biệt hiệu là Tiểu muội chân dài, điều này thật ra đã khiến ngươi rất khác với mọi người, nếu ngươi đã không thể thoát khỏi hắn, vậy thì phải lợi dụng chỗ đặc biệt của ngươi cho tốt.”

Ninh Nhụy Nhụy nhất thời nghe vậy có chút ngẩn người, chuyện kia, nàng hoàn toàn không ngờ sẽ có một cuộc đối thoại như vậy với Y Y tỷ.

“Vậy thì, Y Y tỷ, ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào?” Một lát sau, Ninh Nhụy Nhụy cuối cùng không nhịn được hỏi.
Chương 1919. Nên tận dụng ưu thế của mình

Đầu bên kia điện thoại, Y Tiểu Âm trầm mặc một hồi, sau đó mới mở miệng nói: “Nhụy Nhụy, thật ra ta cũng không biết ngươi nên làm như thế nào, hơn nữa, ta cũng không tư cách bảo ngươi làm cái gì, dù sao, có một số việc, chính ta cũng không có cách nào tự làm.”

“Y Y tỷ, ngươi nói kiểu đó làm ta choáng váng, vậy cuối cùng ta nên làm cái gì?” Ninh Nhụy Nhụy có chút đau đầu, bây giờ nàng thật sự không biết ở chung như thế nào với hắn.

“Nhụy Nhụy, trước đó lúc ngươi còn chưa đi cùng với hắn, ta hy vọng ngươi có thể không nên vì hắn mà chậm trễ, nhưng bây giờ, tình huống không giống nhau.” Trong giọng nói của Y Tiểu Âm ít nhiều có chút bất đắc dĩ.

“Y Y tỷ, bây giờ ta không đi với hắn.” Nàng vội vàng nói: “Ta không xảy ra chuyện gì với tên háo sắc đó!”

“Nhụy Nhụy, ta biết, nhưng ngươi biết rất rõ, trên thực tế ngươi đã coi như người của hắn.” Giọng của Y Tiểu Âm rất bình tĩnh: “Hơn nữa, ta có thể chắc chắn, hắn là nam nhân có quan hệ thân mật nhất với ngươi.”

“Tốt thôi, Y Y tỷ, coi như vậy, vậy ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào?” Bây giờ, Ninh Nhụy Nhụy có chút phiền não, bởi vì nàng biết Y Tiên tỷ nói không sai, tên lưu manh kia thường xuyên ôm ôm ấp ấp nàng, hoàn toàn đã coi nàng là người của hắn.

Tuy còn không có cho hắn chân chính ra tay, có thể như Y Tiên tỷ nói, nàng coi như đã là của hắn.

“Nhụy Nhụy, như ta mới vừa nói, thật ra ta không có cách nào bảo ngươi nên làm gì, chỉ là, ta cảm thấy trước đây ta và A Cửu có thể nói một ít chuyện dẫn đến ngươi có thành kiến với hắn.” Y Tiểu Âm hơi hơi im lặng một chút: “Mặc dù giữa ta với vẫn có khó mà bù đắp khe hở như cũ, nhưng có chuyện ta vẫn hy vọng ngươi hiểu rõ, đó chính là, mặc dù hắn có rất nhiều khuyết điểm, nhưng thật ra, hắn cũng có rất nhiều điểm tốt.”

“Cái tên biến thái chết tiệt đó ngoại trừ năng lực y thuật rất cao rất mạnh, còn có điểm tốt khác sao?” Nàng nhịn không được hỏi.

“Thật ra thời gian ta ở với hắn không nhiều, ta cũng không cách nào nói cho ngươi biết hắn còn có điểm tốt gì, nhưng ta biết một việc, đó chính là tất cả người vợ của hắn, đều khăng khăng bảo vệ hắn, hơn nữa cũng đều cam tâm tình nguyện ở một chỗ với hắn.” Trong giọng nói Y Tiểu Âm ít nhiều có chút kỳ lạ: “Đây thật ra là một việc rất thần kỳ, ngươi phải biết, trong những người vợ của hắn, số đông là nữ nhân có tính độc lập rất mạnh.”

Dừng một chút, Y Tiên lại bổ sung: “Tóm lại, Nhụy Nhụy, có lẽ từ giờ trở đi, ngươi có thể tốn thêm chút thời gian thật sự đi tìm hiểu hắn, chuyện đấy đối với ngươi thật ra cũng có chỗ tốt.”

“Tốt thôi, Y Y tỷ, ta đại khái đã hiểu.” Thật ra Ninh Nhụy Nhụy vẫn không quá rõ, nhưng đột nhiên nàng tò mò một chuyện, đó chính là, cái tên biến thái chết tiệt đấy rốt cuộc có bao nhiêu cô vợ?

A, đặc biệt là, những cô vợ của hắn, là ai?

“Nhụy Nhụy, vậy ta cúp điện thoại trước.” Y Tiểu Âm cúp điện thoại.

“Tiểu muội chân dài, cô gọi điện thoại cho ai đó?” Giọng truyền tới từ phía bên cạnh.

Ninh Nhụy Nhụy vừa quay đầu, đã nhìn thấy Hạ Thiên.

“Này, không phải ngươi đi tìm Thạch Thuần sao? Sao lại trở về rồi?” Nàng trừng mắt với hắn, cái tên lưu manh chết tiệt kia quả nhiên không thật sự nghe lời, hiện tại mới chỉ có vài phút, đã chạy lại.

“Tiểu muội chân dài, ta không thích chơi với tiểu lừa gạt Thuần Thuần, cho nên quay về.” Hạ Thiên thuận miệng nói.

Nhìn bốn phía, hắn có chút buồn bực: “Kỳ quái, Tiểu muội chân dài, lâu như vậy, không có người tới quấy rối cô sao?”

“Mới vài phút, lâu chỗ nào?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói: “Còn có, ngươi hy vọng có người tới quấy rối ta à?”

“Đúng vậy, có người tới quấy rối cô, ta có thể đánh những kẻ đó một trận.” Hắn cười hì hì nói.

Mặc dù đã đoán được hắn muốn đánh người, nghe hắn nói ra như vậy, nàng vẫn cảm thấy có chút cạn lời.

“Ai, tên lưu manh, ta hỏi ngươi một chuyện, Muội muội chân dài ngươi nhớ mãi không quên, đến cuối cùng là ai vậy? Ngươi có hình của nàng ấy hay không, cho ta nhìn một chút.” Ninh Nhụy Nhụy quyết định bắt đầu hỏi thăm chuyện của người này, suy nghĩ mình đã bị hắn chiếm tiện nghi nhiều như vậy, lại không hiểu rõ nhiều chuyện về hắn, hình như có chút thua thiệt.

“Muội muội chân dài chính là Muội muội chân dài, nàng ấy không thích người ta chụp hình mình, nhưng không sao, về sau ta dẫn cô đi gặp nàng ấy là được.” Hạ Thiên thuận miệng nói.

“Này, vậy ngươi nói cho ta một chút, những người vợ của ngươi là những người nào?” Nàng có hứng thú với những việc đấy.

“Tiểu muội chân dài, về sau cô gặp các nàng ấy chẳng phải sẽ biết sao?” Hạ Thiên có chút buồn bực: “Bây giờ cô hỏi nhiều như vậy làm gì? Hơn nữa chẳng lẽ tiểu lừa gạt Thuần Thuần kia không có nói với cô sao?”

“Ngươi không muốn nói thì thôi!” Nàng có chút bất mãn, Thạch Thuần đã nói với nàng, nhưng nói không nhiều, hơn nữa Thạch Thuần cũng nói rất lộn xộn, thường xuyên nói một chút đã giở trò lưu manh, đến mức có đôi khi nàng không thể nào nghe rõ ràng.

“Tiểu muội chân dài, bây giờ ta nói cho cô biết cũng vô dụng, giống như ta cho cô biết vợ Muội muội chân dài vốn là Dạ Ngọc Mị, nhưng cô vẫn không biết nàng ấy là ai.” Hạ Thiên ra vẻ vô tội: “Ta cũng có thể nói cho cô Thần tiên tỷ tỷ tên là Nguyệt Thanh Nhã, thế nhưng cô vẫn không biết dáng vẻ của Thần tiên tỷ tỷ như thế nào.”

“Không phải những người vợ kia của ngươi đều rất đẹp sao? Có chút nổi danh, ngươi không thể nói mấy cái ta có thể tra ở trên mạng được sao?” Nàng hừ nhẹ một tiếng.
Chương 1920. Sao lại là hai nữ nhân?

“Trên mạng có thể tra được thì chắc cô cũng biết, có thể cô cũng biết vợ Đại Yêu Tinh, Mỹ nữ tỷ tỷ ngươi cũng có thể biết...” Hạ Thiên nói đến đây lại bị đánh gảy.

“Này, ngươi chờ một chút, ngươi nói vợ Đại Yêu Tinh là Triệu Vũ Cơ, nhưng sao lại có thể, người đó ta biết, còn Mỹ nữ tỷ tỷ kia là ai?” Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt với Hạ Thiên.

“Mỹ nữ tỷ tỷ chính là người giàu nhất hiện tại, Bối nha đầu chính là em họ của Mỹ nữ tỷ tỷ.” Hạ Thiên đáp.

“Ngươi nói Mỹ nữ tỷ tỷ chính là Diệp Mộng Oánh?” Ninh Nhụy Nhụy hiểu được, sau đó lại có chút phát điên: “Ngươi có thể nói thẳng tên hay không, tại sao phải lấy nhiều biệt hiệu cổ quái như vậy.”

“Rất quái lạ sao?” Hạ Thiên có chút buồn bực: “Dung mạo của nàng ấy rất dễ nhìn, còn lớn hơn ta, cho nên gọi là Mỹ nữ tỷ tỷ, giống như Tiểu muội chân dài cô bởi vì chân rất dài, cho nên gọi là Tiểu muội chân dài, chuyện đó rõ ràng như thế không thể trách được.”

“Ngươi đặt cho mỗi cô vợ một biệt hiệu sao?” Ninh Nhụy Nhụy nhịn không được hỏi.

“Không có, Hinh tỷ, Vân Mạn tỷ, Mị Nhi các nàng ấy đều không có biệt hiệu.” Hắn thuận miệng nói.

Ninh Nhụy Nhụy phát hiện mình có chút hôn mê, lập tức xuất hiện mấy cái tên mới, trước kia chưa từng nghe Thạch Thuần nói qua.

“Tiểu muội chân dài, người quái dị bên kia đang làm gì đấy?” Hạ Thiên lại hỏi.

“Nơi nào?” Nàng còn chưa phản ứng lại.

“Nơi đó đó, bờ biển kia, ăn mặc rất ít, dáng người còn kém, còn ở chỗ này cầm một cái điện thoại tự chụp, ồ, không đúng, giống như đang nói chuyện phiếm bằng video?” Hắn dùng ngón tay chỉ vào người cách đó không xa.

Cuối cùng, nàng đã nhìn thấy, mà nhìn kỹ, nàng liền biết: “Đồ kém thông minh, đó là người ta đang phát sóng trực tiếp.”

“Ồ, đó chính là đang phát trực tiếp (livestream).” Hạ Thiên hiểu, hắn đối với chuyện kia thoáng có hiểu rõ từng chút từng chút, lúc đầu Tiểu yêu tinh cũng từng tiếp xúc qua, hắn không hiểu là một vấn đề khác: “Nhưng dáng dấp xấu như vậy mà trực tiếp, không sợ dọa người khác sao?”

“Trực tiếp cũng không phải cho một ngươi nhìn, chỉ là cho người hâm mộ của mình xem, mặc kệ nàng ấy có đẹp hay không, người yêu thích của nàng ấy thích là được rồi!” Nàng trừng mắt với hắn: “Còn có, người ta xấu chỗ nào? Dáng người rõ ràng không tệ, khuôn mặt cũng dễ nhìn.”

Dáng người của người phát sóng nọ quả thật không tệ, nhưng khuôn mặt chỉ tạm được.

“Nàng ấy còn không dễ nhìn như vợ nhỏ của ta, đương nhiên xấu.” Hạ Thiên hùng hồn nói.

Vợ nhỏ?

Ninh Nhụy Nhụy rất nhanh phản ứng lại, người này nói chủ kênh đó xấu.

“Dù nàng ấy không có dễ nhìn như ta, ngươi cũng đừng nói người ta xấu, người ta không có xấu!” Nàng cho hắn một cái liếc mắt.

“Tiểu muội chân dài, không xinh bằng vợ của ta thì tính là xấu rồi.” Hắn lười biếng nói.

“Vậy dễ nhìn như vợ ngươi thì sao?” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng.

“Xinh như vợ ta, đương nhiên cũng là vợ của ta.” Hắn nghiêm túc nói.

“Vậy người ta lớn lên xinh đẹp như ta nhưng bây giờ còn chưa phải là vợ của ngươi thì sao?” Nàng hừ nhẹ một tiếng.

“Vậy thì đoạt lấy làm vợ.” Bộ dáng của hắn nói như đấy là chuyện đương nhiên.

Ninh Nhụy Nhụy lập tức bó tay rồi, tam quan của người kia có vấn đề à!

“Vậy ta hỏi ngươi, nếu ta ở trên núi tuyết không có gặp ngươi, đến bây giờ mới gặp phải ngươi, ngươi cũng cướp ta làm vợ sao?” Nàng tức giận hỏi.

“Không biết, dù sao thì cô cũng chưa xinh như vợ của ta.” Hắn cười hì hì: “Tiểu muội chân dài, trong khoảng thời gian qua, cô dễ nhìn hơn trước đó, nhưng, cô vẫn phải cố gắng, dù sao cô là người yếu nhất trong những người vợ của ta.”

“Ta, ta yếu nhất?” Ninh Nhụy Nhụy có chút tức điên: “Ta làm sao lại yếu nhất?”

“Cô nhỏ nhất, cho nên yếu nhất.” Hắn nghiêm túc nói, mà bây giờ tầm mắt hắn đang nhìn, nàng liền biết, cái gọi là nhỏ, chắc chắn không phải nói về tuổi.

Nàng có chút bi phẫn, nàng rõ ràng không nhỏ, tại sao có thể là nhỏ nhất? Nàng không tin dáng người của những cô vợ kia của cái tên háo sắc chết tiệt này đều có thể tốt như vậy!

“Nhưng không sao, Tiểu muội chân dài, ta là thần y, thật ra ta có thể giúp cô trở nên lớn hơn, trước kia Vương nha đầu chính là bị ta làm trở nên rất lớn.” Hắn cười hì hì nói: “Chỉ cần cô nguyện ý, ta châm cho cô vài cái là được.”

“Không bao giờ!” Nàng trừng mắt hắn, “Ta chỉ muốn duy trì dánh vẻ này, ta thích dáng người bây giờ của ta, ngươi không thích thì không thích, ngươi có bản lãnh đừng biến ta thành vợ của ngươi!”

“Tiểu muội chân dài, phẩm vị đó của cô không tốt lắm.” Hắn lắc đầu: “Nhưng không sao, cô từ từ sẽ có phẩm vị tốt hơn, sau khi trở thành vợ của ta, mọi người đều sẽ trở nên càng ngày càng xinh đẹp, càng ngày càng thông minh, phẩm vị cũng sẽ càng ngày càng cao.”

Ninh Nhụy Nhụy oán thầm ở trong lòng, ở cùng một chỗ với tên biến thái này mới trở nên ngốc chứ?

“Này, quấy rầy một chút, xin hỏi ngươi là Ninh Nhụy Nhụy sao?” Vào lúc này, một giọng nói hưng phấn truyền đến.

Hạ Thiên có chút cao hứng trở lại, cuối cùng có người đến tìm phiền toái sao?

Chỉ là, một giây sau hắn lại phiền muộn, làm sao lại là hai nữ nhân?
Chương 1921. Cược bóng chuyền

Đúng là hai nữ nhân, cả hai đều trẻ, ngoài đôi mươi, đều mặc bikini, một đỏ một xanh, đều rất tươi tắn và khá bắt mắt.

Mà hình thể của họ thực sự khá đẹp, hầu hết đều cao khoảng một mét bảy, chân trần, vóc dáng cân đối, tỷ lệ cũng rất tốt, tóm lại trong mắt người thường, đây là hai mỹ nữ có ngoại hình ưa nhìn.

Ừm, nữ nhân xinh đẹp mặc bikini đỏ kia còn cầm quả bóng chuyền trên tay, khiến Hạ Thiên hơi khó hiểu, lẽ nào hai người đó đến chơi bóng chuyền với Tiểu muội chân dài sao?

“Ta là Ninh Nhuỵ Nhuỵ, xin hỏi các ngươi có chuyện gì à?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ cũng thừa nhận rất thẳng thắn, dù sao nàng cũng không cảm thấy có gì phải giấu diếm, chỉ là có chút băn khoăn, chẳng lẽ hai người kia là người hâm mộ của nàng sao?

Tất nhiên, việc gặp gỡ người hâm mộ không phải là hiếm, dù sao nàng thực sự có rất nhiều người yêu thích, thậm chí ở những nơi như resort, việc gặp một vài người như vậy là chuyện bình thường.

“À, chuyện đó, thực ra chúng ta muốn nhờ ngươi giúp một việc.” Nữ nhân mặc bikini đỏ có chút ngượng ngùng: “Hai chúng ta đang chơi bóng chuyền trên bãi biển với mọi người ở đó, vốn dĩ chỉ là chơi, nhưng sau đó bọn họ dùng phương pháp hung hãn, chúng ta nóng nảy nên đặc cược với bọn họ, giờ mắt thấy chúng ta sắp thua rồi, lại thấy ngươi ở đây, chúng ta băn khoăn không biết có thể nhờ ngươi giúp đỡ hay không.”

“Ninh tiểu thư, chúng ta xin lỗi, chúng ta biết yêu cầu đó khá đường đột, nhưng trong lúc nhất thời chúng ta không thể nghĩ ra cách nào khác, ngươi có thể giúp chúng ta không?” Bây giờ, người đẹp mặc bikini xanh cũng lên tiếng.

Nàng còn chưa nói chuyện, một giọng nói khác đã truyền đến: “Ta nói này hai vị mỹ nữ, các ngươi như thế là không chấp nhận thua muốn chạy sao? Như vậy không tốt lắm, như tục ngữ nói, có chơi có chịu.”

Lần này, người nói chuyện là một nam nhân mặc quần bơi, nhìn cơ bắp cuồn cuộn, rõ rang là có tập thể dục thường xuyên, bên cạnh còn có một thanh niên khác, không biết vô tình hay cố ý, màu sắc của hai bộ đồ bơi thực sự tương ứng với màu áo tắm của hai người đẹp mặc bikini, một đỏ và một xanh.

“Hai người đẹp, các ngươi như thế là đang tìm người ngoài giúp đỡ sao?” Lần này nam nhân mặc quần đỏ lại lên tiếng, ánh mắt khá sắc bén, lập tức đã thấy Ninh Nhuỵ Nhuỵ: “Hai người đẹp, chẳng lẽ người đẹp đó cũng là bạn của các ngươi sao?”

Hiện tại, nam nhân mặc quần xanh đã nhìn thấy Ninh Nhuỵ Nhuỵ, hai mắt sáng lên, sau đó nhìn nàng nói: “Ta nói này người đẹp, giúp đỡ cũng không sao, nhưng nếu thua thì phải thực hiện đổ ước với họ.”

“Các ngươi đặt cược gì?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ hơi nhíu mày, cuối cùng không nhịn được mà hỏi.

Ánh mắt của hai nam nhân vừa xuất hiện khiến nàng cảm thấy khó chịu, nàng vốn không có hứng thú quan tâm, nhưng bây giờ vẫn quyết định hỏi.

“Người đẹp này, thật ra chúng ta cược rất đơn giản, ai thua đêm nay sẽ phải nghe lời đối phương, trước mười hai giờ đêm nay, bên thắng có thể làm bất cứ việc gì với bên kia.” Nam nhân mặc quần xanh bình tĩnh nói: “Lần này đặt cược hơi lớn, ta khuyên ngươi không nên tham gia, dù sao nhất định không thắng được chúng ta đâu.”

“Họ vừa dùng loại phương pháp khích tướng đấy khiến các ngươi đồng ý à?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ nhìn cặp mỹ nhân mặc bikini, hỏi.

“Đúng vậy, chúng ta thường chơi bóng chuyền rất nhiều, vả lại vừa rồi chúng ta chơi với hai nữ hài tử khác, nhưng họ đột nhiên chạy đến gây hấn, chúng ta đồng ý.” Người đẹp mặc bikini đỏ gật đầu nói.

“Hơn nữa họ nói đặt cược trước, sau khi chúng ta thống nhất mới nói nội dung cụ thể đặt cược.” Người đẹp bikini màu xanh bổ sung: “Ai ngờ vừa bắt đầu chơi, chúng ta phát hiện, trước đó bọn họ chắc chắn đã tập luyện bóng chuyền, họ khá chuyên nghiệp.”

“Vậy tình hình của các ngươi bây giờ là gì?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ tiếp tục hỏi, nàng cần hỏi rõ ràng hơn.

“Là như thế này, ba trận hai thắng, 21 điểm trước là thắng, chúng ta thua ván đầu tiên, ván thứ hai đang có tỉ số 8-18, nghĩa là, nếu họ ghi thêm ba điểm, chúng ta sẽ thua.” Người đẹp trong bộ bikini màu đỏ nói vô cùng chi tiết.

Nàng nhất thời có chút không nói nên lời, đến như vậy mới chạy đến nhờ giúp đỡ, nếu không phải gặp nàng, căn bản sẽ thua.

Dù sao khoảng cách cũng quá lớn.

“Được thôi, ta sẽ giúp các ngươi.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ suy nghĩ một chút rồi đồng ý, về phần lý do thì rất đơn giản, nàng không thích lưu manh.

“Người đẹp này, ngươi chắc mình muốn giúp các nàng sao?” Nam nhân mặc quần đỏ có chút kinh ngạc.

“Người đẹp, ngươi phải biết, xác suất để các ngươi chiến thắng là một phần vạn.” Nam nhân quần xanh cũng nói.

“Đối với ta, chỉ cần các nàng chưa thua, ta một trăm phần trăm có thể thắng.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ đứng lên: “Đi thôi, ra sân chơi, đừng lãng phí thời gian.”

“Vậy, người đẹp, chúng ta phải nói rõ, khi ngươi thua, ngươi phải cùng các nàng thực hiện cá cược.” Nam nhân mặc quần đỏ lại lên tiếng.

“Đúng vậy, người đẹp, bây giờ ngươi hối hận còn chưa muộn đâu.” Nam nhân mặc quần xanh ở một bên phụ hoạ.

“Tiểu muội chân dài…” Hiện tại, Hạ Thiên mở miệng muốn nói chuyện.

“Này, im miệng, không được nói chuyện!” Ninh Nhuỵ Nhuỵ trừng mắt nhìn hắn, nàng cảm thấy tên kia vừa mở miệng sẽ lại mắng người, sau đó hắn sẽ bắt đầu đánh người, vậy thì trò chơi cũng sẽ kết thúc.

Hạ Thiên cười hì hì, thực sự ngừng nói nữa.

“Nếu đã như vậy, vậy chúng ta bắt đầu trò chơi, địa điểm ở đằng kia.” Nam nhân mặc quần đỏ lại lên tiếng, sau đó quay người đi về phía bên kia bãi biển.

Nơi diễn ra trận đấu tạm thời cách đây cả trăm mét, không có trọng tài nhưng có người đứng xem, dù sao hai người đẹp bikini chơi bóng chuyền cũng khá đẹp mắt.

“Người đẹp, ngươi sẽ thay thế người nào ra sân?” Hiện tại, nam nhân mặc quần đỏ lại hỏi.

“Một mình ta là được.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ nói.

“Người đẹp ơi, đây là trò chơi hai chọi hai, một mình làm sao được?” Nam nhân mặc quần đỏ lắc đầu: “Ngươi vẫn nên tìm người hợp tác với mình đi.”

“Đúng vậy, Ninh tiểu thư, để một người trong chúng ta giúp ngươi nhé?” Người đẹp mặc bộ bikini đỏ cũng nhỏ giọng nói: “Thật ra hai chúng ta đánh cát cũng rất tốt.”

Ninh Nhuỵ Nhuỵ suy nghĩ một lúc, sau đó đưa ra quyết định, nhìn Hạ Thiên: “Này, đến hợp tác với ta.”

“Được thôi.” Hắn đi qua.

“Đây, Ninh tiểu thư, đây là…” Người đẹp mặc bikini đỏ không nhịn được mà hỏi.

“Ta là…” Hắn ngay lập tức có ý đồ nói rõ thân phận của mình, nhưng lần này Ninh Nhuỵ Nhuỵ đã rút ra được bài học, lên tiếng nhanh hơn: “Hắn là bạn của ta, ta hợp tác với hắn là được.”

“Người đẹp này, vậy đợi lát nữa nếu các ngươi thua, bạn của ngươi cũng phải thực hiện đổ ước cùng.” Bây giờ, nam nhân quần đỏ lại nói.

“Tiểu muội chân dài, một lát nữa ta sẽ đưa ra yêu cầu.” Hạ Thiên cười hì hì với nàng.

“Chờ chút lại nói, bây giờ ngươi ngồi bên cạnh đừng nhúc nhích, xem ta chơi là được.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ trừng mắt nhìn hắn, lý do tại sao nàng để hắn đến hợp tác với mình là vì nàng không muốn được người khác giúp đỡ.

Với năng lực của nàng, cho dù nàng chưa trở thành người tu tiên, một mình đánh hai người cũng không sao.

Hạ Thiên không phản đối chuyện đó, hắn thực sự ngồi trên bãi biển, sau đó nhìn chằm chằm Ninh Nhuỵ Nhuỵ.

Mà, chính xác mà nói, là đang nhìn chằm chằm đôi chân dài xinh đẹp của nàng.
Chương 1922. Sự thật

Vài phút sau, cái gọi là trận bóng chuyền cát cuối cùng cũng bắt đầu, hắn thỉnh thoảng lại lẩm bẩm: “Chân của Tiểu muội chân dài thực sự là càng nhìn càng đẹp.”

Toàn bộ khí chất của nàng khi đang trên sân lại trở nên khác hẳn, mặc dù đây chỉ là một trận đấu nghiệp dư không thể nghiệp dư hơn, nhưng khí chất đế vương của nàng trên sân lúc này đương nhiên hiện hữu.

Xung quanh vang lên những tiếng kinh hô, nhịp điệu trận đấu diễn ra khá nhanh, vì về cơ bản, chỉ cần nàng chạm bóng một lần, nàng sẽ trực tiếp ghi bàn, còn hai nam nhân bên kia thì hoàn toàn không có cơ hội ghi bàn nào.

“Tuyệt thật, quá tuyệt!”

“Người đẹp đó là ai, chơi bóng thật đỉnh!”

“Mắt ngươi bị gì đấy? Ngươi còn chưa nhận ra nàng ấy sao? Đó là Ninh Nhuỵ Nhuỵ!”

“À, bảo sao trông nàng ấy quen, hoá ra là nàng ấy!”

“Quao, Ninh Nhuỵ Nhuỵ xinh quá, còn xinh hơn khi xem trên truyền hình.”

“Chà, có vẻ càng ngày càng xinh…”

Một mỹ nữ như Ninh Nhuỵ Nhuỵ rất dễ được nhận ra, không lâu sau, rất nhiều người đã nhận ra nàng, thậm chí còn có người ở đó cổ vũ cho nàng.

“Ninh Nhuỵ Nhuỵ, cố lên!”

“Ninh Nhuỵ Nhuỵ, ngươi thật tuyệt!”

“Nhuỵ Nhuỵ, ngươi là nữ thần của ta!”



Với tiếng hô như vậy, đương nhiên mọi người đều biết thân phận của Ninh Nhuỵ Nhuỵ, càng ngày càng có nhiều người đến xem, may mà trận đấu diễn ra không lâu.

Ở ván thứ hai, 21: 18, nàng chuyển bại thành thắng.

Trong hiệp thứ ba, 21: 1, hay, đây là nàng cố tình nhường một điểm khi nàng đạt 20: 0.

Và đối thủ của nàng, hai nam nhân kia, hiện giờ dường như đã hoàn toàn bị đánh bại.

Cuối trận đấu, nàng rõ ràng đã giành chiến thắng, nhưng bây giờ vẫn còn có người cổ vũ xung quanh.

Sau đó đám đông đột nhiên bình tĩnh lại vì họ phát hiện nữ thần của họ bị một nam nhân ôm lấy.

“Đồ biến thái, ngươi đang làm gì vậy?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ có chút xấu hổ, tên lưu manh đáng chết kia, hắn ôm nàng lên đùi hắn trước mặt đám người, mà hắn còn đang ngồi trên bãi biển.

“Tiểu muội chân dài, bây giờ đến lượt ta đưa ra yêu cầu.” Hạ Thiên cười hì hì nói: “Bây giờ chúng ta đã thắng, vậy chúng ta muốn hai tên ngốc đó làm gì cũng được phải không?

Nàng có chút không nói nên lời, mọi người xung quanh cũng có chút phát điên, tên khốn kiếp đấy là ai? Vả lại, không phải nghe nói, Ninh Nhụy Nhụy thích nữ hài tử sao?

“Ta có chơi có chịu, các ngươi muốn yêu cầu gì, các ngươi cứ nói.” Lúc này, nam nhân mặc quần đỏ lên tiếng.

“Ồ, đơn giản thôi, hai tên ngốc các ngươi, cứ đánh hai nữ nhân đần đó là được.” Hạ Thiên uể oải nói, mà hai nữ nhân ngốc nghếch hắn đang nói đến là cặp mỹ nhân mặc bikini.

“Ngươi làm gì đấy?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ sửng sốt một chút, tên biến thái đáng chết này lại muốn làm loạn rồi sao?

“Tiểu muội chân dài, không phải chúng ta thắng là có thể ra điều kiện sao?” Hạ Thiên hơi khó hiểu: “Chẳng lẽ ta không thể yêu cầu họ đánh người sao?”

“Về mặt lý thuyết thì có thể, nhưng sao ngươi lại đưa ra yêu cầu lung tung như vậy?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ tức giận nói: “Họ cũng không đắc tội với ngươi!”

“Đúng vậy, ta nói này vị soái ca, sao ngươi lại muốn họ đánh chúng ta?” Bây giờ, người đẹp mặc bikini đỏ lên tiếng: “Hai chúng ta không đắc tội với ngươi mà?”

“Hơn nữa chúng ta đều thuộc phe thắng, cũng có thể ra điều kiện, điều kiện của ngươi nhất định không được.” Người đẹp bikini xanh cũng lên tiếng.

“Đươc thôi, vậy ta thay đổi điều kiện.” Hạ Thiên uể oải nói: “Hai ngươi ngủ với các nàng ấy đi, ừm, người mặc quần đỏ ngủ với người mặc bikini xanh, người mặc quần xanh ngủ với người mặc bikini đỏ.”

“Này, tên biến thái, ngươi bị điên à?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ càng thêm khó chịu, hắn nói lung tung gì đấy.

Mà những người đang xem xung quanh cũng không nói nên lời, gia hoả bị nghi là bạn trai của Ninh Nhuỵ Nhuỵ kia hoá ra lại là một kẻ thần kinh à?

Bốp!

Hạ Thiên cho nàng một vỗ, cô vợ nhỏ này quá không nghe lời, không nể mặt chồng mình chút nào.

“Tên lưu manh chết tiệt, ngươi làm gì vậy?” Nàng sắp phát điên, nhưng điều duy nhất nàng cảm thấy may mắn là hiện tại tên lưu manh này có vẻ thích chân nàng quá, cái vỗ đó cũng là vỗ vào chân.

Đau thì đau, nhưng dù sao cũng không có gì đáng xấu hổ.

“Tiểu muội chân dài, ta đã kêu cô ăn nhiều một chút để bổ ngực, cô luôn không nghe lời, đó là lý do tại sao cô vẫn luôn ngực nhỏ kém thông minh như vậy.” Hạ Thiên có chút không vui: “Cô còn chưa biết bốn tên ngốc đó cùng một phe sao? Họ vừa lúc là hai cặp, áo tắm và quần bơi đều là đồ tình nhân.”

“Gì cơ?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ ngẩn ngơ: “Ngươi nói thật à?”

Nàng nhìn hai người đẹp trong bộ bikini cách đó không xa, lại nhìn nam nhân ở phía bên kia, đột nhiên phát hiện, những gì hắn nói là thực sự có thể, họ ăn mặc trông giống như một cặp đôi, nhưng vì có quá nhiều người ăn mặc như thế trên bãi biển, nàng thậm chí cũng không nghĩ ra.

“Ngươi nói bậy bạ cái gì vậy? Chúng ta không có gì với họ.” Người đẹp trong bộ bikini đỏ trông có chút tức giận.

“Đúng vậy, trang phục đôi gì chứ, chúng ta chỉ mua tạm những món này ở cửa hàng phía trước, chỉ có hai màu đó thôi, dù là bikini hay quần bơi.” Người đẹp bikini xanh cũng tức giận nói.

“Đúng vậy, ở đằng kia có một cửa hàng bán đồ bơi, đúng là như thế.”

“Ừ đấy, ta cũng đã đến đó, nhưng ta không có mua.”

“Cho nên, hắn ta rõ ràng là đang nói bậy…”



Bên cạnh có tiếng nghị luận, tuy rằng giọng nói không lớn nhưng với một người tu tiên như Ninh Nhuỵ Nhuỵ thì cũng có thể nghe thấy rõ ràng, cho nên nàng vốn đã tin tưởng Hạ Thiên một chút lại bắt đầu nghi ngờ.

“Này, có phải ngươi nói sai rồi không?” Nàng trừng mắt nhìn hắn, nàng vẫn tin tưởng vào năng lực của hắn, dù sao thì tên đó chỉ có năng lực là đáng tin, những chỗ khác thì không đáng tin.

“Ồ, các ngươi không phải đang mặc đồ đôi à?” Hạ Thiên hơi ngạc nhiên: “Vậy tại sao các ngươi lại ngủ với nhau chứ?”

“Ngươi nói vớ vẩn cái gì vậy?” Lần này, gần như cả bốn người đều mắng hắn cùng một lúc.

Gần như cùng lúc, hai nam nhân đã lao về phía bên này.

“Ngươi nói mò cái gì vậy? Ngươi còn nói hươu nói vượn nữa, có tin lão tử đánh ngươi…” Người lên tiếng là nam nhân quần đỏ, nhưng còn chưa kịp nói xong đã bị hắn đạp xuống đất.
Chương 1923. Độc chiếm

“Đồ ngu!” Hạ Thiên ôm lấy Ninh Nhuỵ Nhuỵ đứng dậy: “Ngươi đã ngủ với nữ nhân ngốc mặc bikini đỏ đó, chính là buổi trưa hôm nay, còn có hai kẻ ngốc các ngươi, sáu hoặc bảy giờ tối qua cũng ngủ, nhưng hơi lạ nhỉ, tại sao các ngươi không ngủ cùng nhau vào ban đêm mà lại chọn ngủ vào ban ngày vậy? Ồ, hình như đều là giờ ăn cơm nhỉ…”

“Ngươi thực sự đã ngủ với hắn sao? Khốn khiếp, buổi trưa hôm nay các ngươi nói đi vệ sinh, còn trùng hợp đi cùng nhau, hoá ra là để ngủ với nhau sau lưng ta sao?”

“Con đĩ, tối hôm qua lúc ăn cơm ngươi đi vệ sinh lâu như vậy, hoá ra là làm càn rỡ sau lưng lão tử à?”

“Ngươi trách móc cái gì? Không phải ngươi cũng ngủ với nàng ta sao?”

“Ngươi mới là tiện nam, ngươi có thể vượt quá giới hạn, ta không thể vượt quá giới hạn à?”



Khung cảnh vô cùng hỗn loạn, ngay sau đó mọi người đều hiểu ra mọi chuyện, đây thực sự là hai cặp, tuy nhiên hắn rõ ràng đã tính sai một chuyện, đó là ban đầu hai cặp này là xanh đỏ với nhau, mà đỏ ngủ với xanh, chỉ là vượt quá giới hạn lẫn nhau mà thôi.

Không, bây giờ bốn người họ đang tranh cãi với nhau rồi trực tiếp đánh nhau, chuyện đấy cũng khiến Ninh Nhuỵ Nhuỵ khá chán nản, cứ tưởng là nàng đang giúp đỡ, nhưng hoá ra là bị người khác đùa bỡn à?

“Này, đừng tranh cãi nữa, đồ ngốc.” Hạ Thiên hơi bực mình, đạp mấy cái rồi cả bốn người nọ cùng nhau bay lên, sau đó cả đám rơi xuống biển.

Lần này, ngay cả Ninh Nhuỵ Nhuỵ cũng cảm thấy hắn đã làm rất đúng, nên ném những người đó xuống biển như vậy.

Vấn đề duy nhất là nàng vẫn chưa hình dung ra, tại sao những người đó lại muốn đóng cảnh như vậy, nhờ nàng chơi bóng giúp?

“Này tên biến thái, ngươi nói, có phải bọn họ muốn gây chuyện với ta nên sắp đặt ván cục kia muốn để ta thua không?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ hỏi, nàng nghĩ kỹ một chút, nếu lúc đó để một trong hai nữ nhân làm cặp với mình, nếu nữ nhân đó quấy rối vài lần, có lẽ nàng sẽ thực sự thua.

“Tiểu muội chân dài, đừng lo lũ ngốc đó muốn làm gì.” Hạ Thiên uể oải nói: “Chúng ta là người thông minh, không thể hiểu được suy nghĩ của kẻ ngốc nghếch.”

Ninh Nhuỵ Nhuỵ không khỏi liếc mắt nhìn hắn, tên này vừa rồi còn nói nàng ngực nhỏ không não, hiện tại nàng lại thành người thông minh?

Tuy nhiên, nàng cũng từ bỏ truy cứu, theo ý kiến của nàng, đây không phải là vấn đề lớn.

“Này, Tiểu muội chân dài, hay chúng ta cũng đến đó mua đồ bơi đi?” Hiện tại, Hạ Thiên đề nghị: “Ta cảm thấy cô diện bộ bikini sẽ trông rất xinh đẹp.”

“Muốn xem thì tự lên mạng mà xem!” Nàng tức giận nói: “Năm đó tham gia cuôc thi bơi lội, ta đã mặc áo tắm.”

“Vậy sao?” Hạ Thiên liền lấy điện thoai di động ra nhắn cho Bé Ngoan.

“Ngươi gửi gì đấy?” Nàng không nhịn được nghiêng người qua, một lúc sau, nàng phát hiện, hắn thực sự đang nhờ Bé Ngoan giúp hắn thu thập video và ảnh của nàng.

Như vậy thì thôi đi, cuối cùng gia hỏa này còn nói: “Phân loại xong thì gửi cho ta, sau đó xoá hết những thứ đó trên mạng đi.”

“Có bệnh.” Nàng trừng mắt nhìn hắn, lòng chiếm hữu của tên này thực sự quá mạnh không bình thường, chỉ là mấy tấm ảnh bình thường thôi, hắn cũng không muốn người khác nhìn.

Nhưng không biết có phải do lúc trước Y Tiểu Âm gọi điện cho nàng nói những chuyện đó hay không, sau đó tâm trạng của nàng có chút thay đổi, bây giờ Ninh Nhuỵ Nhuỵ không chán ghét cách làm đấy hắn của, ngược lại trong lòng có vẻ cũng vui vẻ một chút?

Nàng có chút choáng váng, nàng cảm thấy bây giờ có lẽ mình không được bình thường, nếu không nàng làm sao có thể cảm thấy một người loạn thần kinh như Hạ Thiên thỉnh thoảng lại làm đúng đúng không?

“Này, đổi chỗ khác đi, ở đây nhiều người quá.” Bây giờ, Ninh Nhuỵ Nhuỵ lại nói, lúc đầu ở đây không có nhiều người, nhưng bây giờ có khá nhiều người vây xem.

Măc dù trước đây, nàng đã quen với việc bị nhìn chằm chằm, nhưng nói cho cùng, nàng đang ở đây nghỉ dưỡng, quan trọng hơn là tên biến thái như Hạ Thiên hết lần này đến lần khác chiếm tiện nghi của nàng, nàng không muốn bị một đám người theo dõi trong tình huống như vậy.

“Tiểu muội chân dài, thật ra ở bãi biển không có gì vui cả, chúng ta có thể về khách sạn chơi.” Hắn thuận miệng nói.

“Không đi.” Nàng nhẹ nhàng hừ một tiếng: “Này, không phải bây giờ ngươi muốn làm quen với nhiều người bình thường hơn sao? Vậy thì nghe ta.”

Nàng không vào khách sạn đâu, tên biến thái đó chính là đang có ý đồ xấu với nàng, cho dù bây giờ nàng trên danh nghĩa là người của hắn, nhưng thật ra nàng cũng không muốn cho hắn chiếm tiện nghi nhanh như thế.

Này, không đúng.

Ninh Nhuỵ Nhuỵ đột nhiên phát hiện ra ý nghĩ của bản thân có vấn đề nghiêm trọng, nàng phải là không bao giờ để tên lưu manh kia chiếm tiện nghi mới đúng.

Chẳng lẽ đến bây giờ nàng đã chấp nhận số phận của mình rồi sao?

Ninh Nhuỵ Nhuỵ lại đau đầu, nàng cảm thấy mình có thể đã bị Thạch Thuần làm cho hư hỏng, nữ lưu manh đó đã gieo mầm suy nghĩ đấy với nàng suốt ngày, nói nàng không thể để anh rể biến thái chiếm tiện nghi nhanh như thế, khiến nàng dường như giờ cũng có ý nghĩ như vậy.

“Tiểu muội chân dài, ta cảm thấy như vậy thật quá nhàm chán, nhìn mấy người chúng ta gặp vừa rồi, bọn họ đều là đồ ngốc.” Hạ Thiên có chút chán nản, mặc dù quyết định nghe theo lời Thần tiên tỷ tỷ, nhưng vấn đề là hắn thực sự không thích tiếp tục ở giữa những người bình thường đấy.

Ninh Nhuỵ Nhuỵ cũng có chút không nói nên lời, nàng cũng không biết tại sao chủ động đến tìm nàng đều không phải là chuyện tốt.

“Ngươi kiên nhẫn một chút được không?” Nàng hừ nhẹ một tiếng.

Vừa nói, Ninh Nhuỵ Nhuỵ đã nghe thấy tiếng hét cách đó không xa: “Help! Help!” (Giúp đỡ! Giúp đỡ!)

Nàng lần theo tiếng kêu, phát hiện một cô gái tóc vàng đang la hét ở đó, sau đó nàng bắt đầu chuyển sang tiếng Trung: “Cứu… cứu…”

Mặc dù hơi khó đọc nhưng lời của nàng ấy vẫn rất rõ ràng, hiển nhiên cô gái tóc vàng nhận ra ở nơi đây nói tiếng Trung người ta dễ dàng nghe thấy hơn, sự thật là vậy, tiếng hét của nàng ấy lập tức kéo được nhiều người nhìn sang.

Sau đó, rất nhiều người chạy đến đó, ngay sau đó họ nhìn thấy một nam thanh niên nằm trên mặt đất, bất tỉnh, mà cô gái tóc vàng bắt đầu nói gì đó xen lẫn tiếng Trung và tiếng Anh, hình như là nói nam thanh niên kia bị đuối nước hay gì đó.

“Nhường một chút, các ngươi nhường một chút.” Giọng Ninh Nhuỵ Nhuỵ vang lên: “Chỗ ta có bác sĩ.”

Nghe thấy lời nói của Ninh Nhuỵ Nhuỵ, tất cả mọi người đều nhường chỗ, sau đó cùng nhau nhìn về phía nàng, lại phát hiện nàng đang vẫy tay về phía bên kia: “Này, đến đây cứu người!”

Khi những người đó nhìn thấy Hạ Thiên từ từ đi tới, đều có chút không nói nên lời, tên thần kinh vừa rồi hoá ra là bác sĩ à? Chuyện, chuyện đấy hơi phản khoa học.

Tiếp theo, bọn họ càng cảm thấy không khoa học, bởi vì Hạ Thiên lại lấy ra một cây ngân châm, thật sự là không khoa học!
Chương 1924. Đổi khách sạn

“Tiểu muội chân dài, ta chữa bệnh cho người ta là phải lấy tiền, nhưng cô là vợ của ta, cô bảo ta chữa bệnh ta liền chữa cho hắn, cho nên, ta là nam nhân tốt nghe lời vợ.” Hạ Thiên nói rất nghiêm với Ninh Nhụy Nhụy, đồng thời tiện tay châm thêm vài châm trên người nam nhân đang hôn mê, mà thậm chí hắn chưa từng nhìn người đang hôn mê đó.

Thu ngân châm lại, Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy rồi tiếp tục nói: “Cho nên, Tiểu muội chân dài, cô cần phải nghe lời của ta, như vậy cô mới là người vợ tốt.”

Nhụy Nhụy trừng mắt với hắn, tên biến thái chết tiệt kia nói nửa ngày, vẫn muốn nàng nghe lời hắn, mà cái hắn gọi là nghe lời, chính là muốn dỗ nàng lên giường!

“Ta không làm người vợ tốt thì không được sao?” Nàng hừ nhẹ một tiếng ở trong lòng, nhưng lại không có nói ra, không có cách nào, người bên cạnh quá nhiều.

Mà đám người đứng xem, bây giờ cảm thấy càng không khoa học, bởi vì rõ ràng bác sĩ kia chỉ cầm lấy ngân châm, rất không khoa học tùy tiện châm cho nam nhân đang hôn mê kia mấy cái, thế mà sau đó tên nọ đang hôn mê thật sự tỉnh lại!

Cái này, đây là một đám lừa đảo làm bậy hả?

Dựa theo lẽ bình thường, không phải kế tiếp nên bắt đầu tuyên truyền cái gì thần y chữa khỏi bách bệnh rồi sau đó mua thần dược gì đó chữa khỏi bách bệnh?

Nhưng, những người kia lại lần nữa phát hiện, câu chuyện hoàn toàn không giống với suy nghĩ bình thường của bọn hắn, thần y dùng mấy châm cứu tỉnh người ta, thế mà ôm mỹ nữ rồi xoay người rời đi!

Hắn cứ đi như thế, ngay cả nói cũng không nói nhiều thêm một câu.

Đương nhiên, chỉ là Hạ Thiên không có hứng thú nói chuyện với những người đó, hắn vẫn nên nói chuyện với Ninh Nhụy Nhụy.

“Tiểu muội chân dài, bây giờ đến phiên cô nghe lời ta, chúng ta đi tới khách sạn thôi...” Hạ Thiên nói đến đây đột nhiên nghĩ tới một vấn đề: “A, hình như ta không đặt khách sạn, có phải Tiểu muội chân dài cô ở cùng chỗ với tiểu lừa gạt Thuần Thuần đúng không?”

“Nói nhảm, ta đương nhiên là ở với nàng ấy!” Ninh Nhụy Nhụy cho Hạ Thiên một cái liếc mắt: “Còn có, ta không có nói muốn trở về khách sạn với ngươi.”

“Tiểu muội chân dài, người vợ không nghe lời là người vợ không tốt.” Hạ Thiên nói rất chân thành.

“Ta không nghe lời đó, ta không phải là người vợ tốt, ngươi có muốn hay không!” Ninh Nhụy Nhụy hờn dỗi nói, cái tên biến thái chết tiệt kia, bởi vì gặp hắn ở trên núi tuyết, nàng không hiểu rõ nên biến thành vợ nhỏ của hắn, hiện tại hắn lại còn yêu cầu nàng nghe lời làm người vợ tốt, hắn chính là bị bệnh tâm thần!

Ôi, không đúng.

Đột nhiên Ninh Nhụy Nhụy hơi nhụt chí, vốn gia hỏa đó chính là một người có bệnh tâm thần.

“A, Tiểu muội chân dài nàng có phải bị vợ Y Y lây bệnh hay không?” Hạ Thiên có chút buồn bực, sao lại cảm thấy Tiểu muội chân dài càng ngày càng không nghe lời chứ?

“Này, đừng nói nói xấu Y Y tỷ, nàng ấy vừa nói tốt về ngươi đó.” Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt với hắn, thật ra nàng vẫn không biết rõ rốt cuộc giữa Y Tiểu Âm và hắn đã xảy ra chuyện gì.

“Vợ Y Y nói ta tốt là rất bình thường, ta là chồng nàng ấy, nàng ấy đương nhiên phải nói tốt cho ta.” Hạ Thiên có dáng vẻ là chuyện đương nhiên, “Đúng rồi, Tiểu muội chân dài, có phải vợ Y Y nói với cô rằng ta rất đẹp trai hay không?”

“Này, ngươi có thể có chút tự hiểu mình hay không, bộ dáng của ngươi thì đẹp trai chỗ nào?” Ninh Nhụy Nhụy không thể nhịn được nữa, “Thẩm mỹ của ngươi có vấn đề à, lớn lên như vậy mà cảm thấy mình đẹp trai, ta đẹp như vậy mà trong đôi mắt của ngươi còn nói ta không dễ nhìn, chính là ánh mắt của ngươi có vấn đề!”

“Tiểu muội chân dài, thật sự ánh mắt của cô có vấn đề.” Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, nghiêm túc nói.

Nàng nhất thời chán nản, cảm thấy không có cách nào giao lưu với Hạ Thiên, đột nhiên tránh khỏi cái ôm của hắn, bước đôi chân dài đi nhanh về phía trước.

Chỉ tiếc, nàng không đi được bao xa, hắn lại đuổi kịp, ôm cái eo nhỏ của nàng.

Ôm eo thì cũng thôi đi, cái tay ôm đặt trên đùi nàng, thật sự làm cho nàng rất tức giận, cái tên háo sắc chết tiệt kia có chấp niệm với chân nàng, không có gì khác biệt với nữ lưu manh Thuần Thuần kia!

Vốn còn muốn nói cái gì, ngay lúc đó sau lưng truyền đến giọng nói lo lắng: “Thần y, thần y chờ ta một chút, thần y xin chờ một chút...”

Ninh Nhụy Nhụy quay đầu nhìn lại, là người đàn ông vừa mới hôn mê đuổi theo, hắn thở hổn hển, dường như cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng vẫn rất cố gắng chạy tới chỗ này, mà cô gái tóc vàng kia lại đỡ hắn cùng chạy.

“Này, người ta kêu ngươi kìa.” Ninh Nhụy Nhụy hung hăng nhéo hắn một cái: “Ngươi không cảm thấy đây mới là phương thức giao tiếp với người bình thường sao?”

“Mặc dù không quá bình thường, nhưng Tiểu muội chân dài cô muốn làm quen với bọn hắn, ta có thể nghe theo cô.” Hạ Thiên dừng bước, sau đó quay đầu nhìn đôi nam nữ vừa mới chạy tới.

“Chào anh, thần y, cảm ơn anh vừa mới cứu ta một mạng...” Thật ra dáng dấp nam nhân đó không tệ, hơn nữa nhìn dáng người, không phải loại hình gầy yếu, nhưng bây giờ lại thở hổn hển, cho người ta một loại rất cảm giác yếu ớt.

“Thân thể ngươi có chút yếu, thể chất này của ngươi, ba ngày một lần là được rồi, đừng một ngày ba lần.” Hạ Thiên nhìn nam nhân kia, thuận miệng nói một câu.

“A?” Nam nhân ngẩn ngơ, mà khuôn mặt cô gái tóc vàng thì ửng hồng, hai người nhìn nhau, đều rất buồn bực, làm sao người nọ biết bọn hắn một ngày ba lần?

“Ai, đừng làm bộ dáng ngu ngốc, ta là thần y, các ngươi ngủ chung mấy lần ta đương nhiên là biết.” Hạ Thiên có chút không nhịn được: “Ngươi gọi ta làm gì? Mặc dù ta là thần y đệ nhất thiên hạ, nhưng ta không tùy tiện chữa bệnh cho người khác, mới nãy là do vợ của ta bảo ta giúp ngươi, bây giờ ta không chữa bệnh miễn phí cho các ngươi.”

“Vậy thì, thần y, anh, anh thu phí như thế nào?” Nam nhân chần chờ một chút hỏi.

“Hình như đã rất lâu ta không thu phí chữa bệnh, ừ, ta suy nghĩ, nếu không thì cứu sống là một ngàn vạn, cứu chết thì mười ngàn vạn, người như ngươi sẽ chết, ngươi giữ một khối tiền như vậy cũng chả dùng được.” Hạ Thiên lẩm bẩm, lập tức lại lắc đầu: “Ôi, bây giờ ta có nhiều tiền như vậy xài không hết, đòi tiền cũng vô dụng thôi.”

“Thần y, anh, anh nói ta sẽ chết?” Sắc mặt nam nhân kia lập tức tái nhợt: “Mặc dù cơ thể ta không phải là đặc biệt tốt, nhưng lúc trước bác sĩ nói với ta, ta sẽ ngẫu nhiên phát bệnh, nhưng có lẽ còn có thể sống rất lâu.”

“Ừ, ngươi không có bệnh gì lớn, nhưng ngươi một ngày ba lần, không bao lâu nữa sẽ chết.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nhưng, ta chỉ cần châm mấy châm cho ngươi, ngươi làm một ngày ba lần sẽ không chết.”

“Vậy thì, thần y, anh có thể châm cho ta mấy châm không?” Nam nhân đó vội vàng hỏi, cuối cùng lại bổ sung một câu: “Tiền xem bệnh gì đó, ta không có vấn đề.”

“Không thể.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Ta còn chưa nghĩ ra thu phí như thế nào, cho nên, ta quyết định không chữa.”

Nói xong lời đấy, Hạ Thiên quay người chuẩn bị rời đi.

“Ấy, đừng mà, thần y, anh khoan hãy đi đã!” Nam nhân kia lập tức gấp gáp, chữa bệnh là nhỏ, loại năng lực nào đó với hắn mà nói quan trọng hơn, thật vất vả gặp một thần y như thế, mấy châm là có thể làm hắn tỉnh, hắn không muốn người đó đi mất như vậy.

Dừng một chút, nam nhân này lại vội vàng nói: “Thần y, anh nhìn nếu không thì như vậy, đầu tiên ta mời anh đi uống chút trà hoặc uống rượu được không?”

“Ta không thích uống trà cũng không thích uống rượu.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Ta vẫn nên trở về khách sạn với Tiểu muội chân dài.”

“Thần y, trở về khách sạn cũng được, vừa vặn chúng ta đã đặt trước phòng tổng thống tốt nhất ở nơi đây, làng du lịch này chỉ có duy nhất một phòng có nguyên một tầng, tính bảo mật tương đối tốt, nếu là thần y anh thích, ta có thể nhường căn phòng đấy cho hai người.” Nam nhân vội vàng nói: “Bên trong có đầy đủ kiến trúc, có bể bơi, thậm chí còn có bãi cát nhân tạo bên cạnh bể bơi, anh và bạn gái anh chơi chung, nhất định rất thích hợp.”
Chương 1925. Thẩm Hàn

“A? Tiểu muội chân dài, nghe có vẻ không tệ, như vậy nàng có thể mặc bikini cho ta xem.” Cuối cùng hắn có một chút hứng thú, hắn định đi đến nơi đó.

Ninh Nhụy Nhụy trực tiếp cho Hạ Thiên một cái liếc mắt, nhưng không phản đối, nếu không cái tên háo sắc chết tiệt nhất định sẽ đặt trước ở khách sạn, đến lúc đó nàng ở hay không ở lại thì nói sau.

“Vậy được thôi, nhường căn phòng kia của các ngươi cho ta đi.” Cuối cùng Hạ Thiên đồng ý.

“Quá tốt rồi, thần y, vậy anh đi theo ta.” Nam nhân đấy có chút hưng phấn: “Đúng rồi, thần y, ta tên là Thẩm Hạo, xưng hô với anh như thế nào?”

“Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên của đệ nhất thiên hạ.” Hắn lười biếng nói ra tên của mình: “Đây là vợ nhỏ của ta, Tiểu muội chân dài.”

“Này, ta có tên riêng!” Ninh Nhụy Nhụy có chút tức giận, sau đó nhìn Thẩm Hạo: “Ta là Ninh Nhụy Nhụy.”

“A, Ninh tiểu thư, thì ra là ngươi, ta luôn không dám nhận, đúng, đây là bạn gái của ta Lily, tiếng Trung của nàng không tốt lắm, còn đang học.” Rõ ràng Thẩm Hạo đã sớm nhận ra nàng.

Thẩm Hạo không nói thêm gì với Ninh Nhụy Nhụy, rõ ràng hắn có hứng thú với Hạ Thiên hơn, mà không lâu sau, hắn đã dẫn Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy đi tới phòng tổng thống hắn đặt trước, hắn vào xem một vòng sau đó, rất hài lòng, trên thực tế, cả Ninh Nhụy Nhụy cũng cảm thấy rất hài lòng, căn phòng kia, chính xác tốt hơn chỗ nàng và Thạch Thuần ở.

Thật ra các nàng cũng đặt phòng tổng thống, dù sao, nha đầu Thạch Thuần đó không thiếu tiền.

Thấy Hạ Thiên hài lòng, Thẩm Hạo lập tức tìm phục vụ, dọn dẹp lại bên trong căn phòng, mà hắn thì đặt căn phòng tương đối thông thường ngay ở tầng dưới, mà đợi cho đến khi làm xong tất cả, Thẩm Hạo không có rời đi, hắn nhìn Hạ Thiên, muốn nói cái gì, lại không dám mở miệng.

“Này, ngươi lấy căn phòng người ta, thì giúp người ta giải quyết chuyện của họ cho tốt, đối với ngươi mà nói cũng không khó.” Bây giờ, nàng mới mở miệng nói.

“Cái đó, Hạ thần y, thật ra ta muốn biết, căn bệnh thỉnh thoảng sẽ hôn mê của ta, anh có thể giúp ta chữa khỏi được không? Nếu không thì sẽ giống như hôm nay, ta đột nhiên hôn mê ở trong biển, quá nguy hiểm.” Thẩm Hạo đuổi sát theo mở miệng hỏi.

“Không có bệnh nào ta chữa không được, căn bệnh kia của ngươi cũng không phải bệnh nặng gì.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Ồ, bây giờ tâm trạng của ta không tệ, cho nên, thuận tiện nói cho ngươi một việc, sở dĩ ngươi hôn mê, không phải vì sinh bệnh.”

“Không phải bị bệnh?” Sắc mặt của Thẩm Hạo thay đổi, “Hạ thần y, cái đó, đó là do nguyên nhân gì?”

“Ngươi vừa bị người ta đánh ngươi cũng không biết sao?” Hạ Thiên nhìn Thẩm Hạo, có chút buồn bực: “Ngươi đây là bị người ta đánh đến choáng?”

“Ta bị người ta đánh?” Thẩm Hạo mơ màng: “Cái đó, Hạ thần y, ta vừa mới bơi trong biển, sau đó đột nhiên hôn mê, ta nhớ trước khi ta hôn mê, bên cạnh không có người, lúc đó Lily đều cách ta có hơi xa.”

“Tóm lại ngươi là bị người ta đánh, ngươi muốn tin hay không tùy.” Hạ Thiên không có kiên nhẫn đi giải thích.

Điều đó khiến Thẩm Hạo có chút lúng túng, không phải hắn không muốn tin Hạ Thiên, nhưng vấn đề là, thật sự hắn không cảm thấy mình là bị người đánh bất tỉnh.

“Ngươi nói rõ hơn một chút không được sao?” Ninh Nhụy Nhụy liếc Hạ Thiên: “Hắn là bị đánh bất tỉnh như thế nào, bị đánh trúng ở chỗ nào, dùng cái gì đánh, những thứ kia không phải ngươi không biết!”

“Tiểu muội chân dài, hắn bị đánh đến choáng váng, đương nhiên là bị đánh ở đầu, đến nỗi dùng cái gì đánh, ừ, là một viên hạt nhựa plastic tròn nhỏ, rất nhỏ.” Hạ Thiên suy nghĩ nói.

“Chuyện kia, chẳng lẽ là đạn plastic?” Sắc mặt của nam nhân đấy biến hóa: “Có phải là có người ở trong nước nổ súng nhắm ta hay không? Có thể không đúng lắm, là loại súng hơi kia hay súng ngắn nhựa plastic?”

“Ồ, loại khả năng này có thể.” Hạ Thiên thuận miệng nói, chuyện kia hắn không thể xác định, dù sao đối với hắn mà nói, không cần súng ngắn nhựa plastic gì đó có thể trực tiếp ném ra một viên đạn plastic đánh chết người ta.

“Nếu thật sự là như vậy, đây chẳng phải có ý nghĩa, có người muốn giết ta?” Thẩm Hạo lẩm bẩm, sắc mặt hơi khó coi, ban đầu hắn tưởng mình chỉ sinh bệnh, đối với hắn mà nói, căn bệnh đó không phải là lần thứ nhất tái phát, cho nên không cảm thấy có gì, nhưng nếu như có người muốn ám sát hắn, hoàn toàn khác với chuyện đấy.

“Có người muốn giết ngươi cũng không có gì to tát, thường xuyên có người muốn giết ta này.” Dáng vẻ của Hạ Thiên chẳng hề để ý, sau đó lấy ra ngân châm, tiện tay châm mười mấy châm trên người Thẩm Hạo: “Tốt rồi, sau này ngươi sẽ thỉnh thoảng hôn mê, còn có vấn đề một ngày ngươi không thể ba lần, đều chữa cho ngươi, bây giờ ngươi có thể đi.”

Hắn trực tiếp bắt đầu đuổi người, rõ ràng hắn không có hứng thú nói chuyện phiếm với nam nhân kia ở chỗ này.

Thẩm Hạo ngẩn ngơ, hắn có chút không chắc chắn, bệnh của mình, thật sự cứ châm mấy châm như vậy là xong?

Mặc dù hắn tin Hạ Thiên là thần y, nhưng vẫn không quá xác định hắn có thể đạt đến loại trình độ thành thần đấy.

“Hạ thần y, thật sự rất cảm ơn anh, như vậy đi, bây giờ chúng ta sẽ không quấy rầy các ngươi, buổi tối ta và Lily xin mời anh với Ninh tiểu thư ăn cơm, anh xem có thời gian không?” Mặc dù Thẩm Hạo còn có chút mơ màng, nhưng hắn vẫn rất thức thời, biết Hạ Thiên đang đuổi người, cho nên vẫn chuẩn bị rời đi, đồng thời cũng mời hai người buổi tối cùng nhau ăn cơm.

“Không có vấn đề, chúng ta có thời gian.” Lúc này người tiếp lời tất nhiên là Ninh Nhụy Nhụy, nàng chỉ sợ tên lưu manh này cứ không muốn ra ngoài, cho nên lập tức đồng ý.

Mà tất nhiên nàng đáp ứng, thì hắn sẽ không nói cái gì, dù sao, bây giờ hắn là nam nhân tốt nghe lời vợ.

“Quá tốt rồi, vậy thì, Hạ thần y, Ninh tiểu thư, chúng ta đi đây, tối nay lại tới gặp các ngươi.” Thẩm Hạo mang theo cô bạn gái tóc vàng Lily đứng dậy rời khỏi.

Thẩm Hạo vừa mới tới cửa ra vào, kéo cửa ra, phát hiện ở cửa ra vào có một người đang chuẩn bị đẩy cửa đi vào.

“A? Anh hai, ngươi chuẩn bị đi ra ngoài à? Vậy thì tốt quá, vừa vặn ta phải dùng gian phòng kia của ngươi.” Đây là một nam nhân trẻ tuổi, không xa lạ gì với Thẩm Hạo, vì đây chính là em trai ruột của hắn, Thẩm Hàn.
Chương 1926. Mua quần áo tắm

“Lão nhị, căn phòng kia không phải của ta.” Chân mày của Thẩm Hạo cau lại, quan hệ giữa hắn với người em trai này không tốt, điều đấy sớm đã không phải là bí mật gì, mà đột nhiên Thẩm Hàn chạy tới đây bảo phải dùng căn phòng của hắn, nói khó nghe, thật ra chính là cố ý muốn tới cướp.

Từ nhỏ đến lớn, em trai của hắn thích cướp đồ của hắn, từ lễ vật của ba đến bạn gái, quả thực là cái gì cũng cướp, mà càng làm cho Thẩm Hạo căm tức là, hầu như mỗi lần đều thành công, lần này hắn vốn vì bị em trai mình đoạt lấy một công ty, trong lòng bực bội, mới đến nơi đây nghỉ phép.

Nhưng Thẩm Hạo như thế nào cũng không nghĩ tới là, em hắn lại còn đuổi tới làng du lịch.

“Anh hai, căn phòng kia làm sao lại không phải ngươi? Ta đã tra qua, ngươi bao căn phòng kia trong vòng nửa tháng, tiền cũng đã giao.” Thẩm Hàn không tin, vừa nói vừa trực tiếp đi vào trong phòng, sau đó, hắn liếc mắt đã thấy được Ninh Nhụy Nhụy.

À, chính xác nói, đây làn lần đầu tiên hắn được thấy đôi chân dài của Ninh Nhụy Nhụy, quá bắt mắt.

“Bảo sao anh hai ngươi lại ở đây nửa tháng, hóa ra là kim ốc tàng kiều (ý chỉ ngôi nhà đẹp, bên trong có giấu mỹ nhân hoặc người tình).” Thẩm Hàn ngạc nhiên: “Ta nói này anh hai, bây giờ ngươi thật lợi hại, trái ôm phải ấp...”

“Lão nhị ngươi câm miệng cho ta!” Thẩm Hạo gầm một tiếng: “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì vậy? Con mắt của ngươi có phải bị mù hay không? Đây là tiểu thư Ninh Nhụy Nhụy và Hạ thần y, bây giờ căn phòng này là của bọn họ, ngươi nhanh chóng đi ra ngoài cho ta!”

Không đợi Thẩm Hàn nói, Thẩm Hạo lập tức nhìn về phía Hạ Thiên, vội xin lỗi: “Hạ thần y, thật xin lỗi...”

“Ninh Nhụy Nhụy?” Nhưng Thẩm Hàn cắt đứt lời nói của Thẩm Hạo, hắn nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy, trong nháy mắt ánh mắt kia trở nên nóng bỏng: “Bảo sao có chút quen mặt, chào ngươi Ninh tiểu thư, ta là Thẩm Hàn... Á!”

Nói còn chưa dứt lời, cả người Thẩm Hàn bay ra ngoài, đồng thời hắn còn nghe được một giọng nói: “Ngu ngốc!”

Ầm!

Thẩm Hàn nặng nề ngã trên mặt đất ở ngoài cửa, rất lâu cũng chưa đứng dậy.

“Ngại quá, Hạ thần y, quấy rầy ngươi, đó là em trai của ta, nhưng luôn có quan hệ không tốt với ta...” Thẩm Hạo tiếp tục giải thích.

“Ta mặc kệ tên ngu ngốc kia là ai, dám đến quấy rầy ta với Tiểu muội chân dài, ta sẽ đánh hắn.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Ngươi cũng giống vậy, nhanh đi ra ngoài.”

“Vâng, vâng, Hạ thần y, ta đi ngay.” Thẩm Hạo vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại.

Mà trong nháy mắt Thẩm Hạo đóng cửa, nhìn thấy Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy lên trên đùi, trong lòng nhất thời thoải mái, chẳng thể trách vị Hạ thần y kia lại vội vã đuổi người như vậy.

“Này, tên lưu manh chết tiệt, ngươi làm gì vậy?” Nàng có chút bất mãn, gia hỏa này thấy không người lại bắt đầu làm loạn đúng không?

“Tiểu muội chân dài, nàng nhìn cái bể bơi kia có vẻ không tệ, bãi cát cũng rất được.” Hắn trực tiếp ôm Ninh Nhụy Nhụy đến bên bể bơi, thực tế bãi cát nhân tạo tốt hơn bãi cát bên ngoài, mặc dù hơi ít một chút, nhưng những hạt cát đều được tuyển chọn tỉ mỉ, dẫm lên trên rất thoải mái, mà cho dù là trực tiếp nằm, cũng sẽ không cảm thấy khó chịu.

Ừm, rất rõ ràng, một trong các cách bố trí khi thiết kế bãi cát này, chính là giúp cho người ta không mặc quần áo vẫn có thể nằm lên, nếu không, người khác tiêu nhiều tiền ở nơi đây, không lẽ chỉ cảm nhận ngủ trên giường.

Bây giờ, Hạ Thiên đang trực tiếp nằm trên bờ cát, mà rất rõ ràng, không phải chỉ có một người, Ninh Nhụy Nhụy cũng bị hắn ôm dựa vào trên người.

Mà điều đấy càng làm cho nàng lại cảm thấy vô cùng nguy hiểm, nàng phát hiện sau khi gia hỏa này nhìn thấy nàng lần nữa, thái độ với nàng không giống như trước, lúc trước tên lưu manh đó còn thỉnh thoảng ghét bỏ dáng người nàng không tốt, mà bây giờ, hắn lại hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống nàng.

Ninh Nhụy Nhụy nhớ tới những lời Y Tiểu Âm nói với nàng, trong lòng có chút không quá thoải mái, cái tên biến thái chết tiệt, lại xem nàng là vật thay thế của Dạ Ngọc Mị.

Cho dù hắn không thừa nhận, thậm chí hắn cảm thấy nàng không thể thay thế Dạ Ngọc Mị, nhưng trong lòng của hắn, vẫn dời sự si mê với Ngọc Mị kia tới trên người nàng.

“Này, tên háo sắc chết tiệt, có phải ngươi nhất định muốn ta mặc đồ tắm hay không?” Tâm trạng của Ninh Nhụy Nhụy thay đổi rất nhanh, sau đó đã có chủ ý.

“Tiểu muội chân dài, cô không mặc thì tốt hơn.” Hạ Thiên cười hì hì nói.

“Nghĩ hay quá ha.” Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng: “Ngươi buông ta ra trước, ta đi lấy quần áo, ở đây cũng không có đồ tắm.”

“Ồ, Tiểu muội chân dài cô chờ ta ở đây, ta đi mua quần áo cho cô.” Ngay lập tức, hắn cảm thấy rất hứng thú, nói xong đã vội vàng biến mất.

Ninh Nhụy Nhụy có chút trầm mặt, cái tên lưu manh chết tiệt kia, bây giờ lại hăng hái.

Chuyện mua quần áo cho vợ, Hạ Thiên luôn luôn rất tích cực, mà mua áo tắm cho Ninh Nhụy Nhụy, thậm chí hắn trực tiếp rời khỏi cái làng du lịch này, bởi vì hắn cảm thấy nơi đây có quá ít kiểu áo tắm.

Nên hắn tốn khá nhiều thời gian cho việc mua quần áo, không phải sao, cỡ nửa tiếng sau, hắn mới trở lại khách sạn một lần nữa.

“Tiểu muội chân dài, ta mua rất nhiều quần áo cho ngươi...” Hạ Thiên đi thẳng tới trên bờ cát, trong tay xách theo mấy chục cái túi, đi đến bãi cát rất nhanh, hắn đã phát hiện tình huống không đúng: “A? Sao tiểu lừa gạt Thuần Thuần ngươi cũng tới?”

Bây giờ trên bờ cát có thêm hai người không hề xa lạ, Thạch Thuần và bạn cùng phòng Tôn Vân của nàng cũng ở đó, điều đấy khiến hắn có chút buồn bực, hắn chỉ muốn nhìn Tiểu muội chân dài mặc đồ tắm mà thôi.

“Oa, anh rể ngươi mua quần áo gì thế? Ồ, bộ đồ tắm này vẫn tương đối bình thường... Bộ kia... Bộ đó giống như nội y... Oa, còn có bộ nọ, khẩu vị của anh rể ngươi có chút nặng....” Thạch Thuần lại bắt đầu lấy ra từng bộ quần áo, thỉnh thoảng còn phát ra giọng nói khoa trương.

Ninh Nhụy Nhụy có chút trầm mặt, cái tên biến thái chết tiệt, quả nhiên sẽ không mua quần áo bình thường, nhìn những bộ đồ đấy, sao nàng lại cảm thấy rất thiếu vải vậy?
Chương 1927. Anh rể, ngươi chớ làm loạn nha

Tuy phần lớn đồ tắm rất ít có vải, nhưng rõ ràng Hạ Thiên đã chọn những bộ đồ ít vải nhất, phải biết, trước đó mặc dù Ninh Nhụy Nhụy thường xuyên mặc đồ tắm, nhưng trên cơ bản là loại một mảnh liền người, không phải là loại đồ tắm không khác với không mặc đồ.

Tuy nhiên, nàng biết rõ, đây chính là mong muốn của hắn, tên lưu manh kia muốn ngắm nàng mấy bộ đó.

“Nhụy Nhụy tỷ, ngươi mau mặc bộ này thử xem, ngươi mặc chắc chắn nhìn rất đẹp...” Thạch Thuần lại có vẻ hăng hái hơn so với Hạ Thiên, nàng lập tức cầm mấy món đi tới bên cạnh Ninh Nhụy Nhụy, “Còn có bộ đó cũng không tệ, ngươi mặc lên trên chắc chắn sẽ cực kỳ gợi cảm...”

Nàng trừng mắt với Thạch Thuần, thật ra nàng đã gọi điện thoại kêu Thạch Thuần tới, vì nàng cảm thấy mình ở riêng một chỗ với Hạ Thiên thật sự quá nguy hiểm.

Chỉ là, bây giờ nàng bắt đầu hoài nghi quyết định của mình, căn bản ở đây chỉ có Hạ Thiên là một tên háo sắc, bây giờ lại tăng thêm một nữ lưu manh Thạch Thuần.

“Sao ngươi không tự mặc đi?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn Thạch Thuần, tức giận nói.

“Nhụy Nhụy tỷ, bộ đồ này không vừa với cơ thể ta, vẫn là ngươi mặc sẽ thích hợp hơn.” Thạch Thuần cười hì hì, sau đó bắt đầu đi sờ chân nàng: “Nhụy Nhụy tỷ, tới đây, ta tới giúp ngươi thay quần áo...”

“Thuần Thuần ngươi đi theo ta sang một bên!” Hạ Thiên không vui, quả nhiên tiểu nha đầu lừa đảo kia muốn cướp vợ của hắn, lẽ nào lại như vậy!

“Anh rể sao ngươi có thể như vậy chứ, Nhụy Nhụy tỷ là chân dài tỷ của chúng ta, không phải của một mình ngươi...” Thạch Thuần nói một chút đột nhiên thì im lặng, nàng rất nhanh phát hiện tình huống không đúng, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn lập tức có chút hoảng sợ.

Sau đó, nàng muốn nói mà không thể phát ra âm thanh.

“Này, ngươi làm gì với nàng ấy rồi?” Ninh Nhụy Nhụy ngay lập tức nhìn ra tình huống không thích hợp.

“Thuần Thuần quá không nghe lời, ta muốn cho nàng ba ngày không thể nói.” Hạ Thiên thuận miệng nói, hắn quyết định cho Thuần Thuần nhận một vài trừng phạt, mà hắn không thể thật sự đánh nàng, mấu chốt là cho dù đánh nàng, hơn nửa là nàng không sợ, nên quyết định dùng phương thức Thuần Thuần rất sợ mà trừng phạt nàng.

Quả nhiên nàng rất sợ, cho nên trong ba phút đồng hồ sau đó, nàng đã bắt đầu diễn kịch câm, không thể không nói, thật ra nàng diễn rất tốt, đầu tiên nàng cầu xin Hạ Thiên, làm bộ đáng thương, thật khiến người ta rung động.

Đáng tiếc là Hạ Thiên không có rung động, sau đó nàng lại chạy tới cầu xin Ninh Nhụy Nhụy, ôi, Ninh Nhụy Nhụy bị nàng cầu xin tới mềm lòng, bắt đầu nói giúp nàng.

Nhưng cũng không có tác dụng.

“Tiểu muội chân dài, nàng không cần nói giúp nhóc lừa đảo Thuần Thuần kia, nếu không ta sẽ làm nàng không thể nói chuyện ngay bây giờ.” Hắn lười biếng nói, sau đó lại nhìn về phía Thuần Thuần: “Ngươi cũng không cần cầu xin ta, qua ba ngày ngươi sẽ có thể khôi phục bình thường.”

Thạch Thuần trừng mắt với Hạ Thiên, dáng vẻ không vui, sau đó, nàng đột nhiên quay người, cầm lấy mấy bộ đồ tắm, xoay người rời đi.

Tôn Vân đã vội vàng đi theo, nàng ở bên cạnh luôn không nói nên lời, trên thực tế, trên cơ bản nàng bị Hạ Thiên làm lơ như không khí.

“Này, ngươi thật sự muốn cho Thạch Thuần ba ngày không thể nói chuyện sao?” Ninh Nhụy Nhụy vẫn không nhịn được lại hỏi: “Với tính cách không thích ở yên của nàng ấy, ngươi làm như vậy thì nàng ấy sẽ điên mất.”

“Tiểu muội chân dài, nàng nên đi thay quần áo.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.

Ninh Nhụy Nhụy đang muốn nói chuyện, hắn lại nói: “Tiểu muội chân dài, nếu không thì ta giúp nàng thay đồ nhỉ?”

“Không cần ngươi giúp!” Ninh Nhụy Nhụy vội vàng nói, sau đó cầm mấy cái túi lên, xoay người rời đi.

Nói đùa gì vậy, nếu như nàng cho tên háo sắc kia thay quần áo, đến lúc đó nói không chừng vừa cởi đồ ra sẽ không có cách nào mặc vào.

Hạ Thiên nằm ở trên bờ cát, vẻ mặt thích ý, cuối cùng Tiểu muội chân dài đã nghe lời đi thay quần áo, điều đó khiến hắn rất cao hứng, xem ra người vợ nhỏ này cũng rất nghe lời.

Vài phút trôi qua, Hạ Thiên nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, nhưng hắn không có quay đầu, vẫn nằm trên mặt đất như cũ, rất nhanh, có người đi tới trước mặt hắn.

Một mỹ nữ mặc bikini, mỹ nữ bikini có dáng người vô cùng tốt.

Hạ Thiên ngồi dậy từ dưới đất, nhìn chằm chằm mỹ nữ bikini ở trước mặt, ước chừng một phút, hắn mới hơi mất hứng nói: “Thuần Thuần ngươi thật sự là một tiểu lừa gạt.”

Vì mỹ nữ bikini kia chính là Thạch Thuần, mà bây giờ trang phục đó của nàng, đủ để Hạ Thiên đánh giá, trước đó hắn nhìn thấy nàng tự vẽ thân thể của mình là thật, dáng người của Thuần Thuần thật sự rất tốt!

Thạch Thuần chu mỏ, sau đó dùng ngón tay chỉ vào miệng của mình, dáng vẻ nàng muốn nói chuyện.

Hạ Thiên suy nghĩ, đã lấy ra ngân châm, trên người Thạch Thuần nhanh chóng nhói lên.

“Anh rể ngươi nhìn vóc người ta có đẹp không?” Quả nhiên, nàng có thể nói chuyện, mà nàng vừa nói vừa cố ý đi một vòng trước mặt Hạ Thiên.

“Thuần Thuần mặc dù ngươi là tiểu lừa gạt, nhưng ngươi thật sự rất lớn, lớn hơn cả Tiểu muội chân dài.” Vẻ mặt của hắn thành thật nói.

“Hừ, ta vốn lớn hơn mà.” Thạch Thuần có chút đắc ý: “Anh rể ngươi có muốn ta làm vợ của ngươi không?”

“Thuần Thuần ngươi không làm vợ ta được, ngươi tối đa chỉ có thể làm vợ nhỏ số hai.” Hạ Thiên lắc đầu: “Tiểu muội chân dài là số một, ngươi chỉ có thể là số hai, à, cũng có thể là số ba, số hai ta đang xem xét có thể sẽ để dành cho Bối nha đầu.”

“Anh rể đối với ta không tốt, ta mới không làm vợ nhỏ của ngươi đâu.” Thạch Thuần bĩu môi: “Ta không chơi với ngươi nữa, ta đi đây.”

Thạch Thuần nói đi là đi, quay người rồi rời đi.

Mới đi mấy bước, đâm đầu vào mỹ nữ mặc đồ tắm đi tới, mà cái chân dài của nàng, cái eo nhỏ, lập tức làm cho Thạch Thuần nhanh chóng chảy nước bọt.

“Oa, Nhụy Nhụy tỷ, thật sự ngươi mặc đồ tắm vào nhìn rất đẹp.” Thạch Thuần nhào tới: “Cái chân này lớn lên thật dễ nhìn, ta muốn sờ thử một chút...”

Thạch Thuần lại bắt đầu táy máy tay chân, khí chất nữ lưu manh lộ rõ không sót trong nháy mắt.

“Thạch Thuần ngươi có thể nói chuyện rồi?” Nhất thời Ninh Nhụy Nhụy có chút sững sờ, mà lần này sững sờ, nàng đã trúng chiêu, trong nháy mắt bị Thạch Thuần chiếm không ít tiện nghi.

“Đúng vậy, anh rể nhìn thấy vóc người ta đẹp, lập tức cho ta nói chuyện.” Thạch Thuần cười hì hì: “Nhụy Nhụy tỷ ngươi xem, vóc người ta có phải cực tốt hay không? Anh rể chính là một tên vô cùng biến thái, hắn phát hiện vóc dáng ta thật sự rất tốt, nên lập tức đối xử tốt với ta một chút.”

Ninh Nhụy Nhụy âm thầm cắn răng, tên lưu manh chết tiệt kia, đúng là hết thuốc chữa.

Mà hiện tại, nàng cũng không nhịn được nhìn kỹ Thạch Thuần, lập tức có chút phiền muộn, nha đầu đáng chết này, làm sao chỗ kia lại lớn như vậy chứ?

“Này, Thạch Thuần, lấy tay ngươi ra cho ta!” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, nữ lưu manh đó, dáng người của nàng ấy tốt như vậy thì làm gì phải nhất định dán lên người nàng chứ?

“Nhụy Nhụy tỷ ngươi đừng nhỏ mọn như vậy, ngược lại ngươi sẽ bị anh rể chiếm tiện nghi, ngươi để ta chiếm tiện nghi một chút đi, ta tốt xấu gì cũng là chị em tốt của ngươi, anh rể vừa mới nói để ta làm vợ nhỏ số hai đó, ngươi là số một, ta là số hai, chúng ta vừa vặn xem như hàng xóm...” Thạch Thuần lại bắt đầu không chút kiêng kỵ, sau đó nàng kêu lên sợ hãi: “A, anh rể ngươi làm gì vậy?”

“Thuần Thuần ngươi chiếm tiện nghi của vợ ta, ta không thể bị thua thiệt, ta phải bù lại trên cơ thể ngươi.” Hạ Thiên có lý chẳng sợ: “Hơn nữa ta còn muốn thu lợi.”

“A, anh rể ngươi chớ làm loạn nha... Ngươi lấy tay ra... Không được, ta không sờ chỗ đấy của Nhụy Nhụy tỷ, ngươi đây là thừa cơ chiếm tiện nghi của ta...” Thạch Thuần đã bị Hạ Thiên ôm trong ngực, lập tức bị hắn chiếm biết bao nhiêu tiện nghi.

Ninh Nhụy Nhụy ở bên cạnh nhìn trong im lặng, hai người kia đều không bình thường, nàng cảm thấy hai người bọn hắn thật sự rất xứng đôi!

Chỉ là nàng nhìn dáng vẻ hai người bọn họ làm càn, lại có chút không thoải mái, trong lòng thầm mắng hắn là tên biến thái chết tiệt, trước đó còn có ý kiến với Thạch Thuần, bây giờ thấy vóc người nha đầu đó đẹp, lập tức bắt đầu làm loạn.

Nhưng, nghĩ lại, nghe nói bây giờ gia hỏa này thích nhất là Dạ Ngọc Mị kia, người đã từng là kẻ thù lớn nhất của hắn, hắn ngay cả kẻ thù của mình có thể mê luyến thành như thế, bây giờ đối với Thạch Thuần dường như cũng không có gì kì lạ lắm.
Chương 1928. Tiệc đồ tắm

“Nhụy Nhụy tỷ ngươi vẫn tự chơi với anh rể đi, ta đi đây, nơi này quá nguy hiểm rồi!” Mấy phút sau, Thạch Thuần có chút bối rối chạy mất, nàng cảm thấy nếu mình không đi, cũng sẽ bị anh rể ăn mất.

Rất nhanh Thạch Thuần thật sự mang theo Tôn Vân rời khỏi, mà trên bờ cát, Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, còn làm ra vẻ an ủi: “Tiểu muội chân dài, hiện tại không cần tức giận, ta đã đòi lại những thua thiệt mà ngươi bị chiếm rồi.”

Trong nháy mắt, nàng xúc động muốn đạp Hạ Thiên vào trong bể bơi, cái tên háo sắc chết tiệt, chiếm tiện nghi của nha đầu kia nhiều như vậy, lại còn có dáng vẻ giúp nàng, không biết xấu hổ.

Nhưng cuối cùng Ninh Nhụy Nhụy chẳng hề làm gì, nguyên nhân rất đơn giản, nàng biết mình không có cách nào đạp Hạ Thiên vào trong bể bơi, cho nên, nàng lựa chọn tự mình nhảy vào bể bơi.

Ninh Nhụy Nhụy tự mình chơi trong hồ bơi, chơi đến rất thoải mái, thậm chí quên rằng còn có Hạ Thiên đang ở bên cạnh, mà hắn cũng rất khác thường không có đi quấy rầy nàng, chỉ ngắm nàng bơi qua bơi lại, ánh mắt của hắn có chút hoảng hốt, giống như thấy vợ Đại Yêu Tinh của mình.

Nhưng trên thực tế, luận về kỹ thuật bơi, thật ra Ninh Nhụy Nhụy cao hơn nàng ấy một bậc, đặc biệt cách nàng bơi ngược, dùng đôi chân dài kia thay đổi đủ loại tư thế, càng lộ ra hết sức mê người, thế là từ từ, Hạ Thiên đã trở về thực tế, không còn xem nàng thành vợ Đại Yêu Tinh, mà chân chính bắt đầu thưởng thức đôi chân dài của Tiểu muội chân dài.

Ngay lúc này, tiếng chuông cửa vang lên, chuông cửa ở nơi đây bảo đảm người ở bên trong, bất kể ở nơi nào đều có thể nghe được, không phải sao, tất nhiên Ninh Nhụy Nhụy cũng nghe thấy.

“Này, ngươi đi xem là ai vậy?” Ninh Nhụy Nhụy không còn biểu diễn nữa, lại ngâm mình ở trong bể bơi, la một câu với Hạ Thiên.

Lần này, hắn tương đối nghe lời, trực tiếp biến mất từ bên cạnh bể bơi.

Nhưng qua mấy phút, Hạ Thiên không có trở về, mà điều đấy khiến Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy có chút không ổn, dựa theo lẽ thường, lâu như vậy mà gia hỏa kia còn chưa trở lại.

Nghĩ tới đây, nàng vội vàng rời khỏi bể bơi, sau đó còn bọc cái khăn tắm quanh mình, sau đó đi tới cửa phòng, lại phát hiện Hạ Thiên đang đứng ở cửa, mà nàng dò đầu ra nhìn lối đi nhỏ, lập tức có chút mơ màng, đây là tình huống gì?

Trong lối đi nhỏ đều là người.

Có nam có nữ, nhìn qua toàn là người trẻ tuổi, ừm, hơn nữa tất cả đều mặc đồ tắm.

Nhiều nam nữ mặc đồ tắm xuất hiện cùng lúc, trông như muốn tham gia một party bể bơi nào đó, nhưng vấn đề hiện tại ở chỗ, hiện tại những người kia đều nằm trên đất.

Có vài người cố gắng bò dậy, vài người nằm tại chỗ kêu rên, còn có một số người trông rất tức giận, trường hợp nhìn qua có chút hỗn loạn.

“Chuyện này là sao vậy?” Ninh Nhụy Nhụy không khỏi hỏi thăm, “Những người đó đều là bị ngươi đánh à?"

Ngoại trừ Hạ Thiên thì Ninh Nhụy Nhụy nghĩ không ra còn ai có thể lập tức đánh ngã nhiều người như vậy. Mặc dù nàng cũng có năng lực đó nhưng bình thường thì nàng sẽ không có khả năng làm ra hành vi mạnh bạo đến thế.

“Tiểu muội chân dài, những người đấy nói muốn tới đây tham gia cái gì mà buổi tiệc bể bơi. Vốn dĩ ta cảm thấy không sao, nhưng vấn đề là các nàng lớn lên quá xấu." Hạ Thiên nghiêm trang nói.

“Ai xấu? Ta mà xấu à?” Có một giọng nói không phục vang lên, một mỹ nữ mặc bikini lồm cồm bò dậy, “Ngươi nhìn cho rõ ràng, ta xấu chỗ nào hả?"

“Đúng đó, rõ ràng là các ngươi mời, nói ai cũng có thể tới cho nên chúng ta mới đến đây." Một mỹ nữ mặc đồ tắm khác phụ hoạ, “Còn dám nói chúng ta xấu, nè, dù gì thì ta cũng là người mẫu đấy, làm sao ta có thể xấu được?"

“Đúng vậy, ta còn là người mẫu đồ bơi nơi nha!"

“Dám mặc áo tắm chạy tới đây thì có ai sẽ xấu chứ?"

“Không sai, ngươi dựa vào cái gì mà đánh người khác hả? Lại còn đánh cả nữ nhân của chúng ta......"

......

Rất nhiều mỹ nữ đồ tắm bò dậy, hiện tại các nàng rất tức giận, hiển nhiên là vô cùng bất mãn với Hạ Thiên.

“Các ngươi vốn dĩ xấu mà, không tin các ngươi nhìn Tiểu muội chân dài nhà ta xem, các ngươi có đẹp bằng cô ấy không?” Hạ Thiên quyết định lấy lý phục người, cho nên hắn thuận tay ôm Ninh Nhụy Nhụy ra khoe.

Các mỹ nữ đồ tắm vốn dĩ đang rất không vui, nhưng khi nhìn thấy Ninh Nhụy Nhụy thì các nàng đều ngẩn ngơ, có vài cô người mẫu còn muốn so kè chiều cao với nàng ấy, nhưng khi nhìn thấy cặp chân của đối phương thì các nàng lập tức từ bỏ.

“Người kia, đây không phải là Ninh Nhụy Nhụy sao?"

“Thực sự là nàng ta......"

“Cái gì chứ, sao lại lấy Ninh Nhụy Nhụy so sánh với chúng ta, quá không công bằng......"

“Nè nè, người này là ai vậy, hắn là bạn trai của nàng ấy sao?"

“Hắn còn không cao bằng Ninh Nhụy Nhụy đâu."

“Đúng vậy đó, thấp nhiều như vậy, dựa vào cái gì mà làm bạn trai của Ninh Nhụy Nhụy chứ......"

......

Không thể không nói chuyện đấy thật đúng là rất thần kỳ, sau khi các mỹ nữ đồ tắm nhận ra Ninh Nhụy Nhụy thì cả đám lại bắt đầu bất bình cho nàng, đến nỗi trước đó có tin tức nói nàng ấy có bạn trai, việc đó các nàng đều biết, nhưng hiển nhiên cũng không thèm để ý.

Mà lời bàn tán của các nàng hiển nhiên bị Hạ Thiên nghe được, đương nhiên, Ninh Nhụy Nhụy cũng nghe thấy, mà nàng đã dự cảm được hắn lập tức muốn nổi bão, thế là trước khi hắn mắng chửi người hoặc động thủ đánh người thì nàng nhanh chóng lên tiếng.

“Xin lỗi, ta là Ninh Nhụy Nhụy, đây là bạn của ta, ta thay hắn xin lỗi các ngươi trước, xem ra việc này có hiểu lầm gì đó. Mặt khác ta cũng muốn hỏi một chút, vì sao các ngươi lại tới đây?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn về phía đám người, nàng cảm thấy những người đó sẽ không vô duyên vô cớ chạy tới nơi đây.

“Ninh tiểu thư, đây là do các ngươi mời chúng ta tới nha."

“Đúng vậy, chúng ta nhìn thấy thông báo nên mới đến."

“Bên kia khách sạn có tấm bảng nói rằng ở đây đang mở tiệc, ai cũng có thể tham gia......"

“Ta thì nhìn thấy trên WeChat......"

“Ta cũng vậy, làng du lịch này có tài khoản công chúng, họ mới vừa đẩy một hoạt động, nói nơi đây có một bữa tiệc đồ tắm miễn phí......"

......

Một đám người mồm năm miệng mười, mà không bao lâu thì Ninh Nhụy Nhụy cuối cùng đã biết rõ, những người kia thật sự cho rằng ở đây tổ chức tiệc đồ tắm, mà bọn hắn đều mê chơi cho nên mới chạy tới nơi này.
Chương 1929. Không quá thích hợp để vào

“Xin lỗi, ta cho rằng có người nghĩ sai rồi, ở đây không có bữa tiệc nào cả." Ninh Nhụy Nhụy giải thích: “Các ngươi có hỏi trước chưa, rốt cuộc thì hoạt động đấy là do ai khởi xướng?"

“Chúng ta không rõ ràng lắm......"

“Ta cũng không biết, ta còn tưởng rằng là do bên làng du lịch tổ chức đấy."

“Chuyện đó ta biết, ta có nghe nói căn phòng này là do anh em Thẩm Hạo đặt, Thẩm Hạo là một phú nhị đại rất có tiền, nghe nói buổi tiệc nọ là do hắn tổ chức cho nên ta mới tới......"

“Ta cũng là nghe nói Thẩm đại thiếu tổ chức tiệc, hơn nữa còn nghe nói bạn gái của hắn ăn sinh nhật gì đó......"

......

Một đám người lại là ngươi một câu ta một câu, cảnh tượng khá hỗn loạn.

“Nè, tóm lại ở đây không có buổi tiệc đồ tắm gì cả, các ngươi có thể lăn rồi." Hạ Thiên có chút không vui, những người này quá ầm ĩ.

“Nè, ngươi nói như vậy là sao? Cái gì gọi là lăn......"

“Đúng thế, ngươi có biết nói chuyện không hả...... Ách!"

“Mẹ nó, tên vương bát đản kia lại đánh người...... Đậu xanh, đau quá!"

......

Một đám người bắt đầu tỏ vẻ không vui, tiếp theo bọn hắn lại bị đánh.

Kết quả là, những người khác cuối cùng cũng an phận, thấy tình hình không đúng, bọn hắn chuẩn bị chạy lấy người, cái gọi là hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, vẫn là đi trước rồi nói sau.

“Mọi người không cần đi đâu cả." Lúc này một giọng nói truyền đến, “Xin lỗi, ta không ngờ mọi người lại đến sớm như vậy, vốn dĩ buổi tiệc đồ tắm sẽ được bắt đầu lúc năm giờ chiều, ta tới chậm một chút."

Mọi người nghe vậy thì quay lại, tiếp đó bọn hắn thấy một nam nhân trẻ tuổi, mà sau lưng người kia còn đi theo một đám người, nhìn cách ăn mặc thì có vẻ là bảo vệ ở đây.

“Tại sao lại là tên ngu ngốc nhà ngươi nữa?” Hạ Thiên nhận ra người tới, đối phương tên là Thẩm Hàn, em trai của Thẩm Hạo. Trước đó hắn một cước đá bay tên Thẩm Hàn đó ra ngoài rồi không thèm để ý tới, nào biết cái tên ngu ngốc này lại tới gây sự.

Mà hiển nhiên, cái gọi là buổi tiệc đồ tắm chính là do tên kia làm ra, chắc không liên quan gì tới Thẩm Hạo.

“Làm phiền mọi người tránh ra một chút, phòng đó vốn dĩ là do anh trai của ta đặt, nhưng bây giờ lại bị hai người kia cưỡng ép chiếm dụng, nhưng khách sạn đã an bài bảo vệ tới xử lý chuyện này, cho nên mọi người không cần phải gấp gáp, việc đó sẽ nhanh chóng được giải quyết." Thẩm Hàn bày ra dáng vẻ trong lòng đã có dự tính, tiếp đó hắn mới nhìn về phía Hạ Thiên, “Bây giờ ngươi muốn tự rời đi hay muốn bảo vệ mời ngươi đi?"

Không đợi Hạ Thiên nói chuyện, Thẩm Hàn lại nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy: “Đương nhiên, vị Ninh tiểu thư này có thể lưu lại, buổi tiệc đồ tắm bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh ngươi tham gia...... A? Xem ra Ninh tiểu thư đã chuẩn bị kỹ càng để tham gia party rồi? Ngay cả đồ tắm cũng đã mặc xong...... Ách!"

Thẩm Hàn bỗng dưng hét thảm một tiếng, Hạ Thiên đột ngột xuất hiện trước mặt rồi gạt ngã hắn bằng một cước.

“Ngu ngốc!” Hắn rất không vui, tiếp theo lại là một cước đá bay Thẩm Hàn tới cuối lối đi nhỏ.

“A......" Tên đấy hoảng sợ kêu to, tiếp đó nặng nề ngã xuống đất, “Ách!"

Một âm thanh ngắn ngủi vang lên, sau đó không còn tiếng động gì nữa, lần này Thẩm Hàn đã hôn mê bất tỉnh.

Một đám người trợn tròn mắt há hốc mồm, tiếp đó trong lòng đều nói thầm, xem ra lần này không tổ chức buổi tiệc đồ tắm được rồi?

“Vị tiên sinh này, mong ngươi đừng gây chuyện ở khách sạn......" Hiện tại, đám bảo vệ mới phản ứng lại, một tên bảo vệ trong đó vừa nói vừa đi về phía Hạ Thiên.

“Không phải chúng ta gây sự." Ninh Nhụy Nhụy hơi nhíu mày, “Hiện tại gian phòng này là của chúng ta, nếu như ngươi cảm thấy có vấn đề thì có thể đi hỏi Thẩm Hạo. Tối nay, chúng ta sẽ bảo người kia chuyển nhượng căn phòng này cho chúng ta, đến lúc đó sẽ đăng ký dưới danh nghĩa của ta......"

“Ninh tiểu thư, vừa rồi Thẩm tiên sinh đã nói rất rõ ràng với chúng ta, gian phòng này là của bọn hắn......" Tên bảo vệ kia chưa kịp nói xong thì cả người đã bay lên.

Đương nhiên là Hạ Thiên một cước đạp bay.

“Tiểu muội chân dài, cô nói nhiều lời vô dụng như vậy với đám đần đó làm gì?” Hạ Thiên có chút phiền chán, “Nè, đám kém thông minh kia, ta mặc kệ các ngươi là ai, hiện tại lập tức cút cho ta, nếu không thì ta sẽ vứt các ngươi xuống dưới!"

“Tiến lên!” Một tên bảo vệ la to rồi lao về phía Hạ Thiên, mà những tên bảo vệ khác cũng vội vàng vọt tới.

Tiếp đó toàn trường đều là những tiếng hô kinh ngạc, bởi vì bọn hắn nhìn thấy những người bảo vệ kia bay lên, tiếp đó bay ra ngoài khỏi cửa sổ cuối lối đi nhỏ!

Chuyện đó, bọn hắn thật sự bị ném xuống? Phải biết rằng, mặc dù khách sạn này không cao lắm, nhưng cũng có mười mấy tầng lầu!

“Điên rồ, tên này là kẻ điên!"

“Đây, đây là giết người mà? Đi mau!"

“Chạy mau!"

......

Thoáng một cái, ai nấy đều bị dọa giật mình, tiếp theo nhao nhao xoay người bỏ chạy, rất hiển nhiên, bọn hắn cũng không muốn bị ném xuống lầu, bị ném như vậy hơn phân nửa là ngã chết.

Kết quả là chốc lát sau, một đám người chạy sạch sành sanh, tầng cao nhất cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

“Việc này là do tên Thẩm Hàn quấy rối sao?” Hiện tại, Ninh Nhụy Nhụy lên tiếng: “Nếu không bây giờ chúng ta đi tìm Thẩm Hạo đi? Bảo hắn thay đổi thủ tục đăng kí phòng, chính chúng ta trả tiền là được, hoặc chúng ta đổi một căn phòng khác?"

“Tiểu muội chân dài, gian phòng này khá tốt, chúng ta không đổi." Hạ Thiên rất hài lòng nơi đây, cho nên chắc chắn sẽ không đổi sang chỗ khác, “Ừm, nhưng mà cô nói đúng, chúng ta đi tìm cái tên Thẩm Hạo kia đi."

Thẩm Hạo ở lầu dưới, muốn tìm hắn cũng không khó.

“Được rồi, ta đi thay quần áo." Ninh Nhụy Nhụy quay người đi vào, nàng hiển nhiên không muốn mặc đồ tắm đi ra ngoài.

Một phút sau.

“A! Hạ Thiên! Tên biến thái chết tiệt này, ngươi làm gì vậy?” Ninh Nhụy Nhụy kinh hô một tiếng, nàng vừa mới cởi đồ tắm thì gia hỏa kia đã tiến vào, chuyện đó tuyệt đối là cố ý!

“Tiểu muội chân dài, thân hình của ngươi thật sự vẫn không tốt bằng tiểu lừa gạt Thuần Thuần nha." Hạ Thiên nói rất chân thành: “Ừm, ta cảm thấy ngươi mặc quần áo vẫn đẹp hơn."

Ninh Nhụy Nhụy có chút hỏng mất, tiếp đó cẩn thận suy nghĩ, mà nàng càng nghĩ càng tức giận, ý của tên lưu manh đáng chết đó là nàng cởi quần áo ra rất khó coi?

Nhưng bây giờ không phải là thời điểm tức giận, nàng nhanh chóng thay quần áo sau đó thở phì phò đi ra ngoài.

Hai người xuống lầu đi tới phòng của Thẩm Hạo, khi Ninh Nhụy Nhụy giơ tay định gõ cửa thì bị Hạ Thiên cản lại.

“Tiểu muội chân dài, tình huống bên trong có chút kỳ quái, hình như không quá thích hợp để vào nha." Hắn nói rất chân thành.
Chương 1930. Gặp nhiều phiền phức

“Có cái gì kỳ quái?” Ninh Nhụy Nhụy sững sờ, nàng nghĩ thầm, chẳng lẽ giữa ban ngày ban mặt mà hai người kia làm chuyện không thể miêu tả?

Nàng vốn đang dự định vận công nghe xem tình huống bên trong, nhưng khi nghĩ đến đó thì nàng vội vàng từ bỏ, nàng không muốn nghe thấy loại âm thanh không thể miêu tả kia.

“Tiểu muội chân dài, cô cũng là người tu tiên, nên vận dụng năng lực của mình, sau này không có gì thì nghe trước một chút......" Hạ Thiên bày ra dáng vẻ nghiêm túc dạy nàng.

Nhưng nói đến đây, hắn lại chuyển sang chuyện khác: “Ừm, Tiểu muội chân dài, cô cũng đừng tùy tiện nghe, cái khách sạn này ban ngày ban mặt có không ít người kêu la ỏm tỏi, hơn nữa còn kêu rất khó nghe."

“Cái gì là kêu là ỏm tỏi?” Ninh Nhụy Nhụy nghe không hiểu, vốn dĩ nàng còn không muốn nghe, cuối cùng nghe hắn nói vậy, không khỏi tập trung công lực nghe một chút, mà sau khi nghe xong, gương mặt xinh đẹp của nàng hơi hơi ửng hồng, tiếp theo hung ác trợn mắt nhìn Hạ Thiên, cái tên háo sắc chết tiệt này, không thể nói rõ ràng một chút sao?

Nàng vốn dĩ cho rằng có ai thật sự kêu la, nào biết tiếng kêu la này lại chính là một số người làm chuyện ấy giữa ban ngày ban mặt!

Nhưng sau khi nghe xong thì Ninh Nhụy Nhụy lại phát hiện một sự kiện, đó chính là hiện tại Thẩm Hạo và bạn gái của hắn tuyệt đối không có làm loại chuyện không thể miêu tả kia, nhưng bên trong quả thật có chút âm thanh kỳ quái, nhưng rốt cuộc đó là âm thanh gì thì nàng lại không rõ, giống như có người bị che miệng......

Chờ đã, bị che miệng?

Ninh Nhụy Nhụy đột nhiên cảm giác tình huống không đúng, vội vàng giơ tay gõ cửa.

“Tiểu muội chân dài, thật ra cô chỉ cần nghe động tĩnh trong phòng này thôi, không cần phải nghe hết tất cả các phòng khác đâu." Lúc này Hạ Thiên ở bên cạnh nhắc nhở Ninh Nhụy Nhụy.

“Biết rồi!” Ninh Nhụy Nhụy cho Hạ Thiên một ánh mắt xem thường, mà đồng thời thì nàng cũng thật sự đang lắng nghe động tĩnh bên trong.

Bây giờ, bên trong đã có thêm tiếng bước chân, tiếp theo Ninh Nhụy Nhụy nghe được có người đang đi về phía cửa phòng.

Cửa nhanh chóng được kéo ra một kẽ hở nhỏ, lộ ra một khuôn mặt nam nhân.

“Ngươi tìm......" Khi nhìn thấy Ninh Nhụy Nhụy, ánh mắt của nam nhân kia lóe lên một tia dị sắc, nhưng hắn vừa mới hỏi được hai chữ thì Hạ Thiên đã đá văng cửa bằng một cước.

Mà nam nhân kia cũng bị cửa đụng bay rồi nặng nề ngã xuống đất, tình huống trong phòng lập tức xuất hiện trong mắt Ninh Nhụy Nhụy.

Thẩm Hạo và cô bạn gái tóc vàng Lily của hắn đều ở trong phòng, nhưng tình huống hiện tại của bọn hắn không tốt cho lắm. Hai người đều bị trói, miệng cũng bị chặn, mà ngoại trừ hai người bọn hắn ra thì trong phòng còn có hai người khác, một người chính là nam nhân vừa mở cửa, người còn lại là một nữ nhân khác.

Nữ nhân đó mặc quần áo của nhân viên phục vụ khách sạn, nhưng rất rõ ràng nàng ta cũng không phải là nhân viên ở đây, bởi vì hiện tại trên tay nàng ta là một khẩu súng.

Hiện giờ nòng súng đang đối diện cửa ra vào.

“Đi vào, đóng cửa lại!” Nữ nhân thấp giọng quát, rất rõ ràng là nàng đang ra lệnh cho Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy, mà sở dĩ nàng cảm thấy mình có thể lên tiếng ra lệnh đương nhiên vì khẩu súng trên tay mình.

“Nè, tên đó để cho ta." Ninh Nhụy Nhụy kích động, đã rất lâu rồi nàng không có động thủ, dù sao nàng lại không phải Hạ Thiên, tùy tiện thấy người không vừa mắt là ra tay. Bây giờ vất vả lắm mới gặp được một đối tượng có thể ra tay một cách đúng lý hợp tình như vậy, nàng đương nhiên là nóng lòng muốn thử.

“Tiểu muội chân dài, để ta đóng cửa giúp cô." Hạ Thiên cười hì hì rồi thuận tay đóng cửa lại, mà Ninh Nhụy Nhụy đã lao tới nữ nhân kia.

Chân dài bay lên, nữ nhân kia còn không kịp phản ứng lại thì đã cảm thấy cổ tay tê rần, súng bay mất.

Ninh Nhụy Nhụy giơ tay tiếp nhận khẩu súng, tiếp đó lại là một cái đá nghiêng, nữ nhân kia ngã trên mặt đất.

“Sức chịu đựng quá tệ." Ninh Nhụy Nhụy hơi thất vọng, điều đấy hoàn toàn không có một chút tính khiêu chiến.

“Tiểu muội chân dài, cô có thể đánh nhau với ta nha." Hạ Thiên cười hì hì nói.

Ninh Nhụy Nhụy liếc hắn một cái, còn lâu nàng mới đánh nhau với hắn. Ở trước mặt hắn cũng đồng dạng là không có một chút tính khiêu chiến, bởi vì dù nàng có khiêu chiến như thế nào cũng đều đánh không lại.

Không tiếp tục để ý Hạ Thiên, nàng giúp Lily cởi dây trước, tiếp theo Lily lập tức cởi dây thừng giúp Thẩm Hạo.

“Hạ thần y, Ninh tiểu thư, thực sự là rất cám ơn các ngươi." Thẩm Hạo lộ ra vẻ mặt cảm kích, mà hiện giờ hắn lại ý thức được, không chỉ Hạ Thiên không phải người bình thường, ngay cả Ninh Nhụy Nhụy cũng rất lợi hại, thế mà có thể thu phục bọn cướp dễ dàng như vậy.

“Thẩm tiên sinh, hai người kia là chuyện gì vậy? Bọn hắn bắt cóc các ngươi có mục đích gì sao?” Nàng hỏi.

“Hình như bọn hắn chỉ muốn tiền, cụ thể thì ta còn không rõ ràng lắm chuyện gì xảy ra." Thẩm Hạo lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, “Ta vốn dĩ chỉ là tới đây nghỉ phép, ai mà ngờ lại gặp phải nhiều chuyện như vậy, ai da."

Thẩm Hạo im lặng một chút, tiếp tục nói: “Để ta báo cảnh sát trước, làm bọn hắn tới xử lý chỗ này, khách sạn ở đây quá không an toàn, ta nghĩ là mình nên đổi sang chỗ khác."

Nói đến đây, Thẩm Hạo đột nhiên phản ứng lại: “Đúng rồi, Ninh tiểu thư, Hạ thần y, các ngươi tới đây là có việc gì à?"

“Là có chút việc." Ninh Nhụy Nhụy đơn giản nói về mục đích mình đến đây.

“Lại là Thẩm Hàn?” Thẩm Hạo vô cùng căm tức, sắc mặt cũng có chút âm trầm, “Xem ra ta liên tục gặp rắc rối ở đây hơn phân nửa cũng là do tên tiểu tử kia quấy rối ở sau lưng."

“Nếu tên em trai ngu ngốc của ngươi lại đến chọc ta thì ta sẽ đánh chết hắn." Hạ Thiên lười biếng nói: “Tóm lại bây giờ ngươi đi trả phòng, chúng ta đặt phòng một lần nữa."

“Vậy được rồi, Hạ thần y, ta lập tức đi đổi tên đăng kí phòng, anh đi cùng ta là được." Thẩm Hạo gật đầu, thật ra vốn dĩ hắn cũng có ý tốt muốn an bài chỗ ở cho Hạ Thiên, nào biết bởi vì hắn mà đứa em trai ngu ngốc kia thỉnh thoảng chạy tới gây sự với người này, điều đấy hiển nhiên không phải là kết quả hắn mong muốn.

Thẩm Hạo gọi điện thoại báo cảnh sát trước, tiếp theo đi ra ngoài với Hạ Thiên, đi tới trước quầy tiếp tân.

“Làm phiền ngươi giúp chúng ta đổi tên đăng kí phòng một chút." Thẩm Hạo lấy thẻ căn cước ra, tiếp đó Hạ Thiên lại nhớ ra một vấn đề, hắn không có thẻ căn cước.

“Ừm, ngươi đợi ta một chút, ta mang Tiểu muội chân dài xuống đây." Hạ Thiên nói xong thì biến mất, một phút sau thì Ninh Nhụy Nhụy xuất hiện, nhưng là ở trong ngực Hạ Thiên.

Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy xuống dưới, mà nàng đã có chút hiểu biết tác phong của hắn, mặc dù nàng muốn mắng hắn nhưng vẫn nhịn xuống.
Chương 1931. Chung Triết

“Thẩm tiên sinh, xin lỗi, anh có thể trả phòng trước sau đó để vị tiên sinh này đăng kí vào ở một lần nữa, ở đây chúng ta không thể đổi tên người đăng ký được." Hiện tại, nhân viên tiếp tân giải thích cho Thẩm Hạo.

“Tốt thôi, vậy cũng được." Thẩm Hạo khẽ nhíu mày nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng trả phòng rồi nhìn về phía Hạ Thiên, “Hạ thần y, anh xử lý việc vào ở đi."

“Tiểu muội chân dài, cần thẻ căn cước của cô." Hạ Thiên nói với Ninh Nhụy Nhụy.

“Biết rồi!” Thẻ căn cước ở trên người Ninh Nhụy Nhụy, nàng lấy ra đưa cho tiếp tân.

Nhưng tiếp tân lại không tiếp nhận thẻ căn cước của Ninh Nhụy Nhụy, mà là nhìn Thẩm Hạo: “Thẩm tiên sinh, thủ tục trả phòng của anh đã làm xong, tiền phòng anh ứng trước đó cũng đã trả về tài khoản của ngài."

“Cám ơn, bây giờ làm phiền ngươi giúp vị Ninh tiểu thư này xử lý thủ tục vào ở." Thẩm Hạo thúc giục.

“Xin chào tiểu thư, xin hỏi cô có đặt trước không?” Hiện tại, tiếp tân mới nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy.

Ninh Nhụy Nhụy nhíu mày, mà Thẩm Hạo lập tức cảm thấy tình huống không thích hợp: “Chậm đã, các ngươi nói vậy là có ý gì? Vừa rồi ta đã nói rất rõ ràng, ta nhường phòng đó cho vị Ninh tiểu thư này."

“Thẩm tiên sinh, phòng tổng thống phải cần đặt trước, sau anh còn có vài vị khách nhân ở sau, bây giờ anh trả phòng, chúng ta sẽ dựa theo trình tự sắp xếp cho khách nhân tiếp theo. Nếu như vị Ninh tiểu thư vừa vặn là vị khách hàng xếp sau anh thì tất nhiên là chúng ta sẽ xử lý cho nàng vào ở. Nhưng nếu như nàng không có đặt trước, vậy chúng ta chỉ có thể sắp xếp cho người khác." Nhân viên tiếp tân nói chuyện với giọng điệu rất là khách khí.

“Các ngươi muốn chơi ta à?” Thẩm Hạo lập tức nổi giận, “Nếu vừa rồi ngươi không nói thì ta cũng sẽ không trả phòng, bây giờ ta trả phòng rồi thì các ngươi mới nói không được, các ngươi cảm thấy chơi ta vui lắm à?"

Thẩm Hạo dừng một chút, lại nói: “Hơn nữa cho tới bây giờ ta chưa từng nghe về việc không thể thay đổi tên người đăng ký, chẳng lẽ ta đặt phòng cho người khác cũng không được sao, nhất định phải chính ta vào ở? Cuối cùng thì khách sạn các ngươi có ý gì hả?"

“Thật xin lỗi, Thẩm tiên sinh, đây là quy định của khách sạn chúng ta, ta chỉ là một nhân viên làm công bình thường mà thôi." Nhân viên tiếp tân bắt đầu đổ lỗi, bày ra dáng vẻ việc đó không liên quan gì tới mình.

“Gọi quản lý các ngươi tới đây!” Thẩm Hạo nổi giận, điều đấy hiển nhiên là cố ý gây khó dễ với hắn!

“Nè, rốt cuộc ngươi có cho chúng ta ở hay không? Nếu không thì để ta phá hủy cái khách sạn rác rưởi này cho rồi!” Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn, nếu không phải ở đây không có khách sạn tốt hơn thì hắn đã phá hủy nơi đây lâu rồi.

“Tiên sinh, ngươi như vậy ta sẽ gọi bảo vệ." Nhân viên tiếp tân khẽ biến sắc.

“Mau gọi đi!” Hạ Thiên đập bàn một cái, rầm, cái bàn sụp đổ trong nháy mắt.

“A......" Tiếp tân kinh hô một tiếng, tiếp đó lập tức cầm bộ đàm: “Bảo vệ mau tới chỗ tiếp tân, nơi này có người gây sự......"

Một đám bảo vệ lập tức vọt tới từ cửa chính, tên đi đầu khẩn cấp hỏi: “Ai gây sự? Ở đâu......"

“Ngu ngốc, là ta đây!” Hạ Thiên không nhịn được nói tiếp, “Đám ngu đần các ngươi có tin ta lại ném các ngươi xuống lầu không hả? Hơn nữa lần này nhất định sẽ ném ngã chết các ngươi?"

“Là, là ngươi......" Một đám bảo vệ đột nhiên biến sắc, bởi vì vừa rồi bọn hắn thật sự bị người đó ném xuống lầu, mà đến giờ cả đám đều nghĩ mãi không ra vì sao bọn hắn chẳng những không chết mà cũng không bị thương?

“Các ngươi cút hết sang một bên cho ta!” Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn, “Nếu không thì ta thật sự sẽ động thủ đó!"

Một đám bảo vệ đưa mắt nhìn nhau, tiếp đó tên đội trưởng bảo vệ cầm bộ đàm: “Ở đâu có người gây chuyện? Bên ngoài? Được rồi, chúng ta tới ngay!"

Người này vừa nói vừa nhanh chóng chạy ra ngoài, mà những tên bảo vệ còn lại cũng rất ăn ý, lập tức nối đuôi nhau phóng ra ngoài.

Điều đấy khiến cho nhân viên tiếp tân lập tức trợn tròn mắt, sao lại thế này? Tại sao bảo vệ khách sạn có vẻ rất sợ người này?

“Thẩm đại thiếu rất uy phong." Bây giờ, có một giọng nói truyền đến, “Nhưng mà ta nói này Thẩm đại thiếu, trông ngươi bây giờ chẳng ra làm sao cả, lại còn sa đọa đến mức đi nịnh bợ một nữ nhân? Dù Ninh tiểu thư này đến từ nhà họ Ninh, nhưng tình huống bây giờ của nàng hình như cũng không tốt hơn ngươi là bao nha."

Cùng với câu nói đó, một nam nhân khoảng ba mươi tuổi đi tới, dáng dấp nam nhân này cũng không tệ, thân hình cao lớn. Hiện tại, hắn còn đang ôm một mỹ nữ mặc áo tắm, mỹ nữ kia cũng rất cao, chỉ kém vài cm là có thể đuổi kịp Ninh Nhuỵ Nhuỵ.

Nói về thân hình, thân hình của mỹ nữ đó cũng coi như không tồi, so với Ninh Nhuỵ Nhuỵ thì vẫn có chút ưu thế nhất định. Nhưng xét về tổng thể dung mạo và khí chất thì đương nhiên không thể sánh bằng nàng.

Mà thực ra tổng thể vóc dáng cũng không bằng Ninh Nhuỵ Nhuỵ, còn không phải sao, bây giờ ánh mắt của nam nhân cao lớn kia vẫn đang rơi trên người nàng chưa rời. Rất rõ ràng, so với mỹ nữ trong ngực, hắn có hứng với Ninh Nhuỵ Nhuỵ nhiều hơn.

Ninh Nhuỵ Nhuỵ hơi nhíu mày, người đó rõ ràng là biết nàng, hắn còn biết nàng là người nhà họ Ninh, thậm chí biết nàng ở nhà họ Ninh không mấy hạnh phúc, nhưng vấn đề là nàng không biết người nọ là ai.

Đương nhiên, nhìn người kia chắc là có quen biết Thẩm Hạo, hơn nữa quan hệ giữa hắn và Thẩm Hạo cũng không tốt.

“Ta còn tưởng là ai, hóa ra là Chung Thiếu.” Thẩm Hạo cười nhạo một tiếng: “Một màn kịch vui vừa rồi là chuyện tốt mà Chung thiếu làm ra sao?”

“Không không không, có thể Thẩm đại thiếu đã hiểu lầm chuyện đó rồi. Chỉ là ta cũng tình cờ đặt phòng trên sân thượng thôi.” Vị Chung thiếu kia lắc đầu: “Nhắc mới nhớ, Thẩm Đại thiếu, ta thực sự hơi tò mò. Đối với tình trạng hiện tại của ngươi, ngươi cảm thấy đi tìm vị Ninh tiểu thư giúp đỡ là ngươi có thể khởi tử hồi sinh được sao?

“Chung thiếu, ta thấy ngươi có chút hiểu lầm rồi. Đầu tiên, bây giờ tình trạng của ta rất tốt, không cần khởi tử hồi sinh gì đó. Thứ hai, ta cũng không đi xin Ninh tiểu thư giúp đỡ. Thứ ba, ta tin rằng trên thế giới này không có vấn đề nào mà Ninh tiểu thư không giải quyết được.” Thẩm Hạo hừ lạnh một tiếng: “Cuối cùng, ta cũng khuyên Chung thiếu một câu, tốt nhất người ngoài như ngươi không cần nhúng tay vào!”

“Thẩm đại thiếu, ta cũng không có hứng thú nhúng tay vào chuyện tài sản của các ngươi, nhưng Thẩm Hàn có quan hệ tốt với ta, giữa chúng ta đã có nhiều lần hợp tác. Còn ngươi nói tình trạng của ngươi rất tốt, vậy thì quá tốt rồi, ta rất thích dáng vẻ lừa mình dối người như thế của Thẩm đại thiếu.” Chung thiếu khẽ lắc đầu một cái: “Còn về vị Ninh tiểu thư này...”

Chung thiếu kia lại nhìn về phía Ninh Nhuỵ Nhuỵ, trên mặt nở một nụ cười mập mờ: “Ninh tiểu thư, để ta tự giới thiệu về mình một chút. Ta tên là Chung Triết, có thể ngươi không quen với ta, nhưng ông của cô, Ninh Vọng Hải lão tiên sinh và ta đã gặp mặt vài lần. Hơn nữa, thật ra ta và nhà họ Hồ bên kia cũng đã từng quen biết, nói đến đây, nếu như Ninh tiểu thư muốn lên tầng cao nhất, ta rất hoan nghênh. Dù sao thì ở đây có rất nhiều phòng. Ta cũng không ngại nhiều hơn một người.”

“Ta không biết ngươi, ta cũng không có hứng thú làm quen với ngươi.” Ninh Nhuỵ Nhuỵ không có cảm tình gì với người nọ, sau đó nàng nhìn về phía Hạ Thiên: “Nếu không thì như vậy, chúng ta chuyển sang nơi khác nha, đến chỗ lúc trước ta và Thuần Thuần ở, thực ra nơi đó cũng không tệ lắm, gian phòng bên kia vẫn chưa có người, hay chúng ta đi thẳng đến đó.”

“Tiểu muội chân dài, ta quyết định sẽ đuổi hết người của khách sạn tồi tàn này đi, sau đó chúng ta ở đây là được rồi.”. Hạ Thiên nói đến đây thì nhìn về phía Thẩm Hạo: “Ừm, ngươi và bạn gái ngươi nên rời đi đi, sau đó ta sẽ đuổi tất cả mọi người ra khỏi đây.”

“Này, ngươi đừng có gây chuyện nữa, ở đây có rất nhiều khách bình thường vô tội, ngươi đuổi bọn hắn ra ngoài làm gì?” Ninh Nhuỵ Nhuỵ liếc nhìn Hạ Thiên một cái: “Bọn hắn không đắc tội với ngươi, người đừng làm hại người vô tội.”

“Tiểu muội chân dài, bọn hắn có thể tìm cái khách sạn tồi tàn này đòi bồi thường. Đó không phải lỗi của ta, đó là lỗi của bọn họ.” Hạ Thiên có lý do rất đầy đủ: “Bởi vì tên ngốc của khách sạn tồi tàn đã đắc tội với ta, cho nên bọn hắn mới bị đuổi ra ngoài. Đương nhiên, khách sạn phải bồi thường cho bọn hắn.”
Chương 1932. Mua lại cả khách sạn

“Ta nói vị này, giọng nói của ngươi cũng thật lớn a, ngươi muốn ngươi tất cả mọi người ra ngoài ư? Hay ngươi ném ta ra trước thử xem, ta xem ngươi có dám né...” Có vẻ như bây giờ, Chung Triết mới để ý tới Hạ Thiên, nhưng hắn còn chưa nói hết lời, cả người đã bay lên.

“A!” Bên ngoài khách sạn vang lên một tiếng đau đớn, Chung Triết đã ngã ở cửa khách sạn.

Ở đó Chung Triết có một chút choáng váng, hắn thực sự bị ném ra ngoài? Chuyện đấy, thật sự có người dám ném hắn ra ngoài?

“Ông chủ Chung, ngươi không sao chứ?” Một giọng nói thận trọng vang lên từ bên cạnh, người nói chuyện chính là một nhân viên bảo vệ, sở dĩ bọn hắn gọi Chung Triết là ông chủ Chung thực ra bởi vì Chung Triết cũng là một trong những cổ đông của khách sạn này, cho nên hắn cũng được coi như ông chủ ở đây.

“Nói nhảm, tất nhiên là ông đây có chuyện rồi!” Cuối cùng Trung Triết khôi phục lại tinh thần, sau đó hắn giận tím mặt nói: “Tới đây, các ngươi với lão tử đi tới, ta nhất định phải giết chết tên kia…”

Hắn còn chưa kịp dứt lời, từ bên trong lại bay ra một người rồi rơi trúng vào người Chung Triết, người đó không ai khác, chính là mỹ nữ hắn vừa ôm, còn hắn lại bị nện ngã xuống đất lần nữa.

“Tiểu muội chân dài, vậy mà tên ngốc đó lại xin ta ném hắn ra ngoài, có phải đầu óc hắn bị bệnh rồi không?” Hiện giờ, một giọng nói lười biếng truyền đến, sau đó mọi người nhìn thấy Hạ Thiên đứng ở cửa khách sạn, à, bên cạnh hắn còn có một người chân siêu dài, chính là Ninh Nhuỵ Nhuỵ.

Ninh Nhuỵ Nhuỵ không thèm để ý đến hắn, đầu óc hắn mới có bệnh, đó là do người ta nghĩ rằng ngươi không dám ném mà thôi.

“Chính là tên nhóc đó, các ngươi đều lên hết cho ta, giết tên khốn kia cho ta...” Chung Triết còn chưa kịp bò dậy từ dưới đất thì đã ở đó thở hổn hển hét lớn.

Nhưng hắn lập tức phát hiện ra sắc mặt của những nhân viên bảo vệ kia rất kỳ lạ, không ai có hành động nào.

“Các ngươi đang làm gì vậy? Nhanh lên, có tin là lão tử sẽ đuổi tất cả các ngươi hay không?” Chung Triết rất tức giận, sao lại như thế? Hắn thậm chí không thể chỉ huy mấy bảo vệ đang đứng bất động?

Bảo vệ vẫn không nhúc nhích, rõ ràng là hiện tại bọn hắn thà bị đuổi việc cũng không muốn xung đột với Hạ Thiên.

“Được rồi, hiện tại các người đều bị đuổi việc!” Chung Triết tức giận nói: “Cút, cút ngay cho ta!”

Nghe thấy vậy, một đám bảo vệ định quay xoay người rời đi, đối với bọn hắn mà nói, chỉ là tiền lương mấy ngàn một tháng mà thôi, không đáng để liều mạng. Về việc bị đuổi việc, thật ra bọn hắn cũng không lo lắng, dù sao ở làng du lịch này bọn hắn cũng không khó để tìm lại được việc làm. Lý do rất đơn giản, dù gì đây cũng là một hòn đảo, không phải ai cũng đồng ý đến làm việc trên đảo.

Tóm lại, bảo vệ trên đảo tương đối thiếu, không phải sao, những người đó hiện đang định đổi sang khách sạn để làm việc, nếu như không tìm được việc làm trên đảo, vậy thì cùng lắm bọn hắn sẽ rời khỏi hòn đảo này.

“Này, các ngươi chờ một chút.” Lúc này một giọng nói vang lên, mà nghe thấy giọng nói đó, mấy nhân viên bảo vệ vô thức dừng lại.

Chỉ vì người đang nói chuyện chính là Hạ Thiên, bọn hắn không sợ Chung Triết mà là sợ người đó.

“Các ngươi đừng vội đi, trước tiên đánh cho tên ngốc đó một trận đã. Nhìn tên đần ấy có vẻ cũng rất muốn ăn đòn, nhưng ta lười đánh hắn, các ngươi tới đánh đi.” Hạ Thiên bình tĩnh nói.

“Chuyện đó, anh nói là, đánh hắn ư?” Bảo vệ săm đầu kia thận trọng chỉ ngón tay về phía Chung Triết.

“Đúng vậy, chính là tên kém thông minh ấy.” Hạ Thiên gật đầu một cái.

Nhân viên bảo vệ liếc nhìn Chung Triết một cái, có chút do dự.

“Này, các ngươi nhanh lên cho ta, nếu không ta sẽ đánh các ngươi đấy!” Hạ Thiên có chút bất mãn.

“Các ngươi dám đánh ta? Các ngươi dám đánh ta một lần, con mẹ nó chứ… A!” Chung Triết còn chưa nói dử lời đã bị đòn.

Một đám nhân viên bảo vệ xông tới, quyền đấm cước đá đối với Chung Triết, thực ra bọn họ đã có chút không vui, bây giờ Hạ Thiên lại muốn bọn hắn đánh, kết quả là, bọn hắn điên cuồng đánh tên kia một trận.

Chung Triết không ngừng kêu rên, còn chưa đến một phút hắn đã hoàn toàn hôn mê.

“Tên đần đó thực sự bị thiếu đòn nha.” Hạ Thiên lắc đầu, sau đó xoay người bước vào khách sạn, sau đó hắn quay người ôm Ninh Nhụy Nhụy đi vào khách sạn. Những bảo vệ kia nhìn thấy Hạ Thiên rời đi cũng nhanh chóng dừng tay. Sau đó, bọn hắn đều cấp tốc rời khỏi, chỉ để lại Chung Triết đang ngất trên mặt đất.

Ừm, lúc này, mỹ nữ đi chung với Chung Triết trước đó đã sớm biến mất không tăm tích, hình như đã bí mật chạy mất.

Hiện tại, ở quầy lễ tân của khách sạn, Thẩm Hạo vẫn lộ vẻ tức giận: “Gọi ông chủ thật sự của các ngươi tới đây, nếu hôm nay không giải quyết xong chuyện kia, ta sẽ không rời khỏi!”

Thẩm Hạo vừa nói dứt lời, một nam nhân trung niên chạy tới phía bên này. Nhân viên quầy lễ tân nhìn thấy nam nhân trung niên thì vội vàng chào hỏi hắn: “Ông chủ, ông đã tới, vị Thẩm tiên sinh này…”

“Ngươi là ông chủ thật sự ở đây?” Thẩm Hạo nhìn nam nhân trung niên.

“Đúng vậy, ta là... A, không đúng, bây giờ ta không phải nữa. Trước đây ta từng là cổ đông lớn nhất ở nơi này, ta tên là...” Nam nhân trung niên nhìn qua có chút bối rối, nhưng hắn không nói ra tên của mình, hắn lo lắng liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Đúng rồi, xin hỏi vị nào là Hạ Thiên tiên sinh vậy?”

Thẩm Hạo và Ninh Nhụy Nhụy có chút buồn bực, người đó lại đến tìm Hạ Thiên sao?

“Này, ta chính là Hạ Thiên.” Hạ Thiên lười biếng nói.

“A, Hạ tiên sinh, xin chào, xin chào, thật xấu hổ, là ta có mắt không biết thái sơn…” Hình như trên mặt nam nhân trung niên đang đổ mồ hôi.

“Có chuyện gì thì nói mau, đừng nói nhảm.” Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn.

“Vâng vâng vâng, Hạ tiên sinh, là như vậy, khách sạn này đã là của anh, bây giờ anh mới là ông chủ của nơi đây, cho nên bây giờ anh muốn làm gì đều được, anh có thể sa thải bất kì người nào đang ở đây, anh cũng có thể đuổi bất cứ khách nào cũng được. Tạm thời ta sẽ giúp anh quản lý nơi này. Cho dù anh có phân phó gì cũng có thể nói cho ta biết.” Nam nhân trung niên nói không ngừng.

“Ồ, vậy thì sa thải hết tất cả mọi người đi, đuổi hết những người khác, ta muốn ở một mình với Tiểu muội chân dài.” Hạ Thiên lười biếng nói.

“Này, ngươi đừng có làm loạn, ngươi đuổi tất cả mọi người đi, vậy ai sẽ cung cấp phục vụ cho chúng ta?” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói.

“Tiểu muội chân dài, ngươi không cần lo lắng, hơn phân nửa là người vợ nào đó của ta đã mua lại khách sạn cho ta, chắc chắn nàng đã thu xếp tốt cho ta rồi.” Đối với chuyện đấy, Hạ Thiên không lo lắng chút nào, bây giờ hắn chỉ muốn đuổi hết người ở trong khách sạn mà thôi.

“Được được, Hạ tiên sinh, ta sẽ đi làm ngay.” Nam nhân trung niên kia lập tức gật đầu rồi nhanh chóng quay người rời đi, vừa đi vừa lau mồ hôi, hình như hắn bị dọa đến mức rất sợ hãi, nhưng tạm thời Hạ Thiên cũng không biết.

“Bé Ngoan, ai mua khách sạn vậy?” Hắn lập tức gửi tin nhắn cho bé ngoan.
Bình Luận (0)
Comment