Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1004 - Chương 1011: Thiên Hạ Đều Về Tay Tuyết Thân Đằng!

Chương 1011: Thiên hạ đều về tay Tuyết Thân Đằng! Chương 1011: Thiên hạ đều về tay Tuyết Thân Đằng!Chương 1011: Thiên hạ đều về tay Tuyết Thân Đằng!

Một mũi tên này đúng là quỷ khóc thần sầu, uy lực kinh thiên.

Thần Tiễn Liệt Hồn!

Thần Tiên Vô Hồn!

Thần Tiễn Đoạt Hồn!

*xkx*k**

Trong tích tắc này, một mũi tên này căn bản như không bị ánh sáng của ngọn Thần Đăng ảnh hưởng, phá không trung lao tới, giết người như cắt cỏ.

Đầu tiên là Ngô Thiêm, sau đó là Đan Mục, còn lại là những tướng lĩnh quan trọng của Bảo Ly Thần Giáp Binh. Tất cả đều không trốn thoát khỏi số phận bị bắn chết!

- Dực!

Tách!

Ngay sau đó, nước mưa liên tục rơi xuống từng giọt một, rất nhanh liền tràn ngập chiến trường.

- Chết đi!

Dưới ánh lửa chiếu rọi, nội tâm y không nén nổi dâng lên một tia khí lạnh.

Mũi tên của gã quá nhanh, những nơi bắn tới, hầu như khiến Bảo Ly Thần Giáp Binh sụp đổ.

Trong phạm vi khống chế của Thần Đăng Bảo Ly Chi Nộ, cho dù là tuyết lớn cũng không có cách nào rơi vào một chút, đừng nói tới mấy giọt mưa phùn.

Đồng tử của thần sứ Bảo Ly mở lớn tới cực điểm, tâm thần chấn động kịch liệt. Giờ khắc này ngọn lửa của Thần Đăng cũng không tránh khỏi lay động một chút.

- Không! Không có khả năng!

Thần sứ Bảo Ly biết mũi tên của Dực trên chiến trường là tôn tại khiến kẻ địch nghe hơi mà mất mật, nhưng tuyệt đối không ngờ nổi, tại thời khắc mấu chốt nhất, Dực lại mang tới cho Bảo Ly Thần Giáp Binh đả kích trí mạng như vậy.

Thần tiễn thủ Dực ám sát!

Ngay lúc này, một giọt nước bỗng nhỏ lên mặt y một cách quỷ dị, mang theo một luồng ý lạnh khí hiểu, lan khắp da tay.

Hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý đón một đòn này của thần sứ Bảo Ly, nhưng lại không ngờ công kích mang tính hủy diệt với mình không kéo tới, ngược lại trên bầu trời bỗng có mưa rơi xuống.

Thần sứ Bảo Ly rít gào phẫn nộ, cánh tay vung lên. Ánh lửa liền bùng lên cực mạnh.

- Là ai nhúng tay vào trận chiến này?

Đôi mắt thần sứ Bảo Ly đột nhiên xuất hiện vẻ hoảng sợ cực độ. Đây là một đòn cuối cùng của Bảo Ly Chi Nộ, cũng là chỗ dựa cuối cùng của mình, càng là một đòn cực mạnh. Trong tích tắc này, thần sứ Bảo Ly cảm nhận được rất rõ, một đòn này không ngờ bị một luồng lực lượng từ trên trời giáng xuống trấn áp. Đó là những giọt mưa đang tung bay quỷ dị trên bầu trời.

Ánh sáng màu vàng kim của Kim Thương Hỗn Nguyên trước người Tiêu Dương tăng vọt. Giờ phút này, vẻ mặt hắn cũng không nén nổi kinh ngạc. Hầu như trong đầu Tiêu Dương hiện lên ý nghĩ này, vẻ mặt theo tiềm thức càng hoảng sợ hơn. Thành Thánh Vũ ở xa tít mãi phương nam, không ngờ âm thầm tiến vào tận trung tâm phương bắc rồi!

Ngay cả Bảo Ly Chỉ Nộ mà thần sứ Bảo Ly thi triển đều bị đối phương trấn áp. Tuy rằng có lẽ trận mưa phùn này cũng là cùng loại thủ đoạn như Thần Đăng trong tay thần sứ Bảo Ly, là do thần linh bố trí, tạm thời đánh vỡ giới hạn của Vùng đất di vong, cũng không phải lực lượng thuộc về một cá nhân thi triển ra nhưng có thể có được lực lượng này, trên thảo nguyên chỉ có...

Giờ phút này vẻ mặt của thần sứ Bảo Ly hoảng sợ vô cùng, mặt giật giật liên tiếp:

Từ khi Thần tiễn thủ Dực bắt đầu, thế cục của toàn bộ chiến trường đã hoàn toàn mất khống chế khỏi tay Tiêu Dương và thần sứ Bảo Ly. Có một lực lượng khác đã tham gia rồi.

Có thể nói, thực lực của thành Thánh Vũ hôm nay đã là tồn tại khiến thế lực khắp nơi kiêng ky nhất.

Đôi mắt Tiêu Dương đột nhiên nhìn về phía xa. Ở nơi chân trời, lúc này tiếng vó ngựa ầm ầm truyền tới, đỉnh tai nhức óc.

- Vũ thần có lệnh, hôm nay Bảo Ly bị diệt!

Đôi mắt thiếu nữ tóc bạc như nước, mái tóc tung bay lấp lánh như sóng, nhìn thân sứ Bảo Ly một cái:

Thần sứ Bảo Ly nằm mơ cũng không ngờ được, vốn thần sứ Thánh Vũ thành ở cách mình xa nhất không ngờ lại xuất hiện thân kỳ ở đây, hơn nữa còn ra tay phá hủy một đòn cuối cùng của Bảo Ly Chi Nộ.

Hơn nữa đây tuyệt đối là một lực lượng cường đại.

- Thần sứ Thánh Vũ?

Mặc dù thần sứ Bảo Ly đóng cửa thành ba tháng nhưng sau khi mở rộng cửa thành trở lại, tin tức khắp nơi truyền đến, đương nhiên biết một trong ba đại vương thành, thành Vạn Châu trong một đêm bị đổi chủ, đổi tên thành thành Thánh VũI

Có thể âm thâm chiếm lĩnh một toàn vương thành trong một đêm.

- Thành Thánh Vũ?

- Ngươi là...

Mưa phùn như tơ, ánh lửa ngập rời chập chờn. Ngọn lửa trên tim đèn trong Thân Đăng càng ngày càng suy yếu, nhỏ lại, cuối cùng mang theo vẻ không cam tâm, bị dập tắt. Hơn thế nữa, đồng thời, trên mưa phùn mênh mông trên bầu trời cũng dừng lại. Bầu trời trên chiến trường lúc này trong xanh vô cùng. Một lúc sau, một bóng dáng nhoáng lên trên bầu trời, thân thể có mái tóc bạc buông xuống vai, vô cùng xinh đẹp xuất hiện. Lập tức, một luồng khí thế mạnh mẽ vô cùng tràn ra. Sợi tóc trắng bạc cũng tung bay the gió...

Trận chiến của mình hôm nay, chỉ sợ biến thành may áo cưới cho đối phương, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi rồi.

- Giết!

- Diệt sạch thành Bảo Ly!

Giờ khắc này, đại quân xông tới từ xa xa, tiếng vó ngựa ầm ầm như sấm dậy. Một lá cờ lớn tung bay theo gió, hiện lên chữ Vũ chói mắt vô cùng!

Cờ xí của Vũ thần!

Tỉnh nhuệ thành Thánh Vũ giục ngựa vọt tới, sát khí tận trời.

- Đề phòng!

Thấy cảnh tượng này, Tiêu Dương âm thầm truyền âm cho Tuyết Thần. Chẳng qua sau khi quân đội thành Thánh Vũ nhảy vào chiến trường, một đường tiến tời đều chém giết Bảo Ly Thần Giáp Binh, cũng không có ý đối phó với Đằng quân.

Đã mất đại tướng, Bảo Ly Thần Giáp Binh như quân long vô thủ. Sau khi uy lực của Thần Đăng biến mất, vốn bọn họ đã bị Đằng quân đánh sâu, liên tiếp bại lui. Hôm nay quân đội thành Thánh Vũ đánh tới, càng giống như sau mưa tuyết lại gặp sương, đã tới bờ vực sụp đổ rồi.

Giọt nước lạnh như băng tràn khắp trái tim. Trong khoảnh khắc, vẻ kinh hãi cực độ xuất hiện trong đồng tử thân sứ Bảo Ly. Gã hầu như quay đầu theo tiêm thức, cố gắng thoát khỏi phạm vi công kích của thần sứ Thánh Vũ, chạy vê hướng Bảo Ly thành.

Xoạt xoạt xoạt!

Sát khí tràn lan, tơ bạc trên bầu trời bắt đầu bay múa khắp nơi.

- Vũ Thần ban cho ngươi tử vong.

Khi ánh mắt rơi vào đại quân mãnh thú mạnh mẽ kia, thần sứ Thánh Vũ cũng không nén nổi vẻ kinh ngạc, ngược lại ánh mắt từ từ nhìn về phía thần sứ Bảo Ly:

Tiêu Dương nhanh chóng hạ một mệnh lệnh quyết đoán. Phất tay một cái, đại quân mãnh thú mạnh mẽ liền triển khai tiến công điên cuồng.

Nếu như thành Thánh Vũ diệt sạch thành Bảo Ly xong lại quay ra đối phó với Đằng quân.

Nhưng nếu thành Thánh Vũ muốn đối phó với Đằng quân, vừa rồi vì sao còn ngăn cản một đòn trí mạng nhất cho Đằng quân.

Ánh mắt Tiêu Dương liếc về phía thần sứ Thánh Vũ tóc bạc. Ánh mắt của thần sứ Thánh Vũ cũng chạm tới Tiêu Dương. Trong tích tắc này, nàng nói nhỏ bốn chữ.

- Linh Cưu tiên sinh.

Tiếng nói truyền rõ ràng vào tai Tiêu Dương, lập tức khiến tâm thần hắn rung lên.

Linh Cưu tiên sinh?

Thành Thánh Vũ có quan hệ với Linh Cưu tiên sinh?

Trái tim vẫn đang hồi hộp của Tiêu Dương lúc này được thở phào nhẹ nhõm. Hắn cảm thấy thần sứ Thánh Vũ không có ác ý đối với mình. Hơn nữa miệng nàng đã nhắc tới Linh Cưu tiên sinh! Đó chính là nhân vật mà sư tôn bảo mình đi tìm sau khi tiến vào Thần Linh cảnh! Nói như thế thì đó là bạn chứ không phải là địchI

- Hợp sức với Thánh Vũ, tiêu diệt Bảo Ly!

Hắn cũng lo lắng vấn đề này.

Ánh mắt Tiêu Dương lóe lên ý lạnh. Lời thần sứ Bảo Ly không phải không có lý.

Tới hoàn cảnh này rồi, thân sứ Bảo Ly không thể không hạ lòng kiêu ngạo xuống để xin Tiêu Dương trợ giúp! Nếu hợp tác với Đằng quân, có lẽ còn có thể liều mạng cùng thành Thánh Vũ.

- Ngươi và ta hợp tác! Nếu không hai bên chúng ta đều sẽ bị thành Thánh Vũ đánh tan!

Lúc này, thân sứ Bảo Ly đột nhiên rống lớn:

- Đằng!

- Rút luil! Lui lại!

Đồng thời gã rống to. Đại thế hôm nay đã mất, trong lòng thân sứ Bảo Ly không còn ý chiến đấu, thâm nghĩ muốn chạy về thành Bảo Ly, mượn thành trì ngăn cản công kích mang tính nghiền áp của hai đại quân.

Chẳng qua Bảo Ly Thần Giáp Binh hiện đã hoàn toàn thất bại, không ít người đều quỳ xuống đầu hàng, hầu như không thể trốn vào thành Bảo Ly.

Kể cả bản thân thần sứ Bảo Ly.

Vùi

Ngay ở phía trước, một mũi thần tiễn phá bộ tộc Kim Ô phóng tới, vô cùng sắc bén. Thần Tiễn Liệt Hồn!

Thần sứ Bảo Ly hoảng sợ khó lòng tin nổi. Uy lực một mũi tên này của Dực tuyệt đối nằm ngoài dự đoán của y.

Thần tiễn thủ Dực không ngờ lại ở trong thành Bảo Ly, ẩn dấu thực lực khiến mình không coi gã vào đâu.

Giờ khắc này thần sứ Bảo Ly cảm nhận được một luồng lực lượng không kém mình chút nào.

Trước có Thần tiễn tuyệt diệt, phía sau có Thánh Vũ đuổi giết, trên trời dưới đất đã không còn đường cho thân sứ Bảo Ly chạy. Y đã bị đẩy vào đường cùng rồi.

- Bổn thần sứ liêu mạng với các ngươi!

Thần sứ Bảo Ly đột nhiên điên cuồng, quát lớn vung thần đao trong tay lên. Ánh đao quét ngang, quay đầu chém thẳng về phía thần sứ Thánh Vũ. Ánh đao sắc bén, lưới đao lóe sáng.

Trong hoàn cảnh tuyệt vọng, thường thường người ta có thể bộc phát ra chiến lực mạnh mãi

Đó là ý chí cầu sinhI

Thần sứ Bảo Ly cũng như vậy.

Chẳng qua thực lực của thần sứ Thánh Vũ càng khiến cho Tiêu Dương kinh ngạc vô cùng. Mái tóc tung bay đầu trời, một hơi đón tất cả công kích từ thân đao trong tay thân sứ Bảo Ly. Mái tóc bạc như tơ phất phới, lấy nhu thắng cương, làm cho mỗi lần công kích của thần sứ Bảo Ly đều không có tác dụng.

- Đại thế của thành Bảo Ly đã mất rồi.

Tiêu Dương thở dài một tiếng, thế cục trước mắt đã quá rõ ràng. Thực lực của thân sứ Thánh Vũ áp đảo xa xa thần sứ Bảo Ly.

Trận đánh hôm nay biến đổi bất ngờ, giờ phút này lưng Tiêu Dương còn đầy mồ hôi lạnh.

Nếu không phải thân sứ Thánh Vũ xuất hiện tại thời khắc mấu chốt, sợ rằng hôm nay Đằng quân mới là bên mất đi đại thế. Mình đã quá coi thường Vùng đất di vong rồi!

Trên thực tế, kết quả này cũng là bởi Tiêu Dương quá nóng lòng. Hơn ba tháng qua, không thời khắc nào hắn không nhớ tới hoàn cảnh ở Thần Linh cảnh kia. Hắn luôn muốn tiến vào vùng thí luyện thiên tài xeml

Leng keng!

Một đòn giòn vang khiến Tiêu Dương bừng tỉnh khỏi giây phút mất tập trung ngắn ngủi. Hắn giương mắt thoáng nhìn qua, thấy thần đao trên tay thân sứ Bảo Ly đã bị đánh bay, đồng thời mái tọc màu bạc mềm mại trong tích tắc trở nên cứng rắn như thần binh, âm một tiếng liên đánh thật mạnh lên ngực thân sứ Bảo Ly. Thân sứ Bảo Ly bị trọng thương, hộc máu bay ra ngoài.

VùiI

Thần tiễn thủ Dực không bỏ qua bất cứ cơ hội giết địch nào, Tuyệt Diệt Thần Tiễn phóng ra không ai né nổi. Một đòn lập tức xuyên qua yết hầu của thần sứ Bảo Ly! Giữa không trung đôi mắt thần sứ Bảo Ly trợn to, từ từ trở nên không còn màu sắc, thân thể cao lớn rơi thẳng xuống dưới.

Vùi

Thần sứ Bảo Ly rơi từ trên cao xuống, mái tóc màu bạc cuồn cuộn cuối thân thể y lên. Tiếng nói từ trên cao hạ xuống vang vọng chiến trường:

- Bảo Ly đã chết, người buông vũ khí đầu hàng được tha!

Âm!

Hai phía Thánh Vũ và Đằng quân áp bách tới, trong tích tắc này, vốn Bảo Ly Thần Giáp Binh đã sụp đổ hoàn toàn giờ rốt cục từ bỏ giãy giụa, binh khí trong tay leng keng buông xuống mặt đất, quỳ rạp xuống, giơ hai tay lên.

Thất bại!

Đại cục đã định.

Máu tóc bạc phất phới trên bầu trời được thu lại nhanh chóng. Thi thể thân sứ Bảo Ly rơi âm âm xuống mặt đất. Lúc này bóng dáng thần sứ Thánh Vũ bất ngờ nhoáng lên, hiện ra cách Tiêu Dương chừng mười thước, đứng lơ lửng trên không trung.

Trong tích tắc này, tâm thần không ít binh sĩ Đằng quân đều căng thẳng, nắm chặt vũ khí trong tay. Nếu giờ phút này thân sứ Thánh Vũ phát động công kích với Tiêu Dương thì trường đao trong tay mấy vạn Đằng quân sẽ đánh về phía quân đội Thánh VũI

Một cảnh tượng khó tin trong khoảnh khắc xuất hiện trước mặt mọi người.

Tóc bạc buông xuống vai, vẻ mặt thần sứ Thánh Vũ cung kính quỳ xuống trước mặt Tiêu Dương:

- Thuộc hạ Linh Vũ bái kiến Đằng Thần!
Bình Luận (0)
Comment