Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1003 - Chương 1010: Một Mũi Tên!

Chương 1010: Một mũi tên! Chương 1010: Một mũi tên!Chương 1010: Một mũi tên!

Ngọn lửa nho nhỏ, cháy chập chờn, trong tích tắc lại tỏa uy áp giống như có thể trấn áp cả Vùng đất di vong.

Tiên uy!

Tiêu Dương có thể cảm nhận rõ ràng được luồng uy áp đã rất xa xưa này, sắc mặt tái mét, lại càng nghi hoặc. Không phải Vùng đất di vong đã nghiêm cấm giao tiếp với Tiên Nhân rồi sao? Tại sao lại gặp phải lực lượng của Tiên Nhân chứt

Ngọn núi lớn đang đè xuống thần sứ Bảo Ly, trong tích tắc khi ngọn đèn chiếu rọi liền bất ngờ tan thành mây khói.

Thần Đăng sáng ngời, khiến toàn bộ Vùng đất di vong như không còn nơi ẩn trốn. Ánh sáng lan tràn ra, hình dáng của cả Sơn Hải trận xuất hiện rõ ràng trong mắt thần sứ Bảo Ly. Ngọn đèn này giống như một ngọn hải đăng trong đêm tối, chiếu sáng tất cả. Tất cả Bảo Ly Thần Giáp Binh rơi vào ảo giác trong Sơn Hải trận đều tỉnh lại trong tích tắc, đầu tiên hoảng sợ nhìn xung quanh, thấy không ít tướng sĩ bên mình đã ngà xuống trong vũng máu, không tránh khỏi tái mặt.

Trường đao chém xuống. .

Âm!

Ngô Thiêm đã kịp phản ứng, vung tay đấm một quyền, đánh bay một gã Đằng quân đi, giương mắt đảo qua, lập tức kích động rống to:

Hai mắt thần sứ Bảo Ly bùng lên sát khí, Thần Đăng trên đỉnh đầu biến mất trong nháy mắt. Ánh sáng từ Thần Đao chém lên bầu trời bao la. Thân thể thân sứ Bảo Ly như gió, bay về phía Tiêu Dương.

Trận chiến phía dưới đã không còn Sơn Hải trận, song phương chân chính chiến đấu bằng đao thương thật rồi!

Bóng dáng Tiêu Dương cũng hoàn toàn lộ ra trước mặt thần sứ Bảo Ly.

Ánh đao kinh khủng bao phủ tới. Không có Sơn Hải trận kiềm chế, thực lực của thần sứ Bảo Ly cao hơn hẳn Tiêu Dương. Trong khoảnh khắc, Tiêu Dương liền rơi vào khốn cục.

Ánh sáng Thần Đăng đột nhiên bùng lên. Trong khoảnh khắc, những hòn đá cắm trận kỳ phía dưới liên tục nổ mạnh, nát bấy và bắn ra bốn phía.

Đột nhiên cửa thành Bảo Ly lại mở ra, thiết ky như bay, tuyết mã lao vút đi. Con bài cuối cùng của thành Bảo Ly, ba vạn đại quân cuối cùng cũng xuất chiến rồi!

- Bảo Ly thần giáng thần quang! Giết đi!

Vừa rồi bị chém giết một hồi, Bảo Ly Thần Giáp Binh đã bị trọng thương, dù lúc này tinh thân có phấn chấn, triển khai phản kích thì Đăng quân cũng không rơi vào thế hạ phong chút nào. Ánh đao huyết mã, chém giết tóe máu.

Sơn Hải trận bị phái

Tiếng chém giết vang vọng.

Vùi! Vùi Vùi

Giống như một ngọn núi sụp xuống, mãnh thú thoát khỏi lông, Bảo Ly Thần Giáp Binh hò hét lao tới chiến trường... - Để mạng lại đây!

Vùi! Vùi! Vùi

Âm!

Thần sứ Bảo Ly muốn mượn xu thế này để đánh bại Đằng quân hoàn toàn!

Hai cánh khác, một bên là con hổ lớn rực rỡ, một bên là mãnh thú thượng cổ Hống, thân thể vô cùng to lớn xuất hiện!

Hơn vạn con mãnh thú Ly Lực vẫn đóng vai sát thủ như trước, giết địch vô ảnh vô hình!

Đại quân mãnh thú tạo thành uy thế tràn ngập thiên địa, còn mạnh hơn y tưởng tượng rất nhiều. Trước mặt quân đội kinh khủng như vậy, chẳng một đội quân nào tại Vùng đất di vong có thể không thua trận hoàn toàn!

Thần sứ Bảo Ly dùng lá bài tẩy, Đằng quân sao không có kế sách ứng phó được?

- Đây là thủ đoạn đặc thù mà thần linh bên ngoài Vùng đất di vong bố trí.

Từng mũi mâu đất đâm thẳng lên trời!

Tiêu Dương cũng cảm nhận được uy thế vô cùng kinh khủng này. Đây là biến cố duy nhất trong trận chiến này, cũng là biến cố trí mạng nhất!

- Nó đã vượt qua hạn chế lực lượng của Vùng đất di vong. Tuyệt đối y chỉ có thể sử dụng được không quá ba lần! Chẳng qua lần này mục tiêu của y chỉ sợ là mãnh thú dưới trướng ngươi. Một khi để y hoàn thành công kích, nhất định đại quân mãnh thú sẽ tan ra, diệt vong trong khoảnh khắc!

Trong tích tắc này, giọng nói của muội muội Kim Kiếm đột nhiên vang lên dồn dập bên tai Tiêu Dương:

Quân đội mạnh mẽ nhất Vùng đất di vong đã xuất hiện rồi!

- Thần Đăng trấn áp, Bảo Ly Chi Nội

Thần sứ Bảo Ly vận dụng Bảo Ly Chi Nộ công kích lần thứ hai hâu như không chút do dự. Ngọn lửa ngập trời lại thiêu đốt lần nữa...

Tiên uy kinh khủng bao phủ thiên địa.

Âm ầm!

Đại quân mãnh thú kinh khủng xuất hiện, giờ phút này tâm thần thân sứ Bảo Ly cũng chấn động mạnh.

Che kín bầu trời!

Cù Nhưi

Đối mặt với lực lượng như vậy, Tiêu Dương bất lực!

- Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng diệt vong sao?

Tiêu Dương không cam lòng, mở trợn trừng hai mắt.

Hơn nữa, một khi đại quân mãnh thú bị diệt vong, Bảo Ly Thần Giáp Binh sẽ thay đổi được ưu thế cuộc chiến trong nháy mắt. Mà sợ rằng Đằng quân sẽ phải nhận một trận thất bại mang tính hủy diệt...

Như vậy thì tất cả mọi cố gắng để bị hủy bởi lần này.

Ngọn đèn chập chờn, tỏa ra ánh sáng cực mạnh trên Vùng đất di vong.

- Ta sắp sửa lại ngủ say.

Lúc này giọng của muội muội Kim Kiếm lại vang lên. - Tiêu Dương, ngươi nhất định phải đạt tới Thân Linh mười hai cảnh, tìm được suối nguồn Vạn Kiếm Hà, ngâm mình vào trung tâm bảy bảy bốn chín ngày! Nếu không thì vạn thế ta cũng không thể thức tỉnh được!

Trong tích tắc, thân sứ Bảo Ly đã có quyết định.

Giờ khắc này, thần sứ Bảo Ly cảm thấy, tên mạo phạm thần linh trước mắt mới là uy hiếp lớn nhất! Cơ hội cuối cùng sử dụng Bảo Ly Chi Nộ phải dùng để giết chết tên mạo phạm thân linh này! Về phần quân đội ác thú phía dưới, khi Đằng quân mất tinh thần rồi, nhất định sẽ thất bại! Với thực lực của mình, nhất định có thể thay đổi chiến cuộc!

Kiếm khí màu vàng công kích vô cùng kỳ diệu kia là do kẻ trước mắt đánh tới.

Đôi mắt thần sứ Bảo Ly bùng lên vẻ lạnh lùng, ánh mắt vô cùng sắc bén nhìn thẳng về phía Tiêu Dương.

Còn một cơ hội phản kích cuối cung!

Thần sứ Bảo Ly nhìn chằm chằm vào tim đèn bị chặt đứt, giống như điên cuồng. Chốc lát sau, đôi mắt y đột nhiên bùng lên ánh sáng... Tim đèn bị chặt đứt, không ngờ lại có một đám lửa bắt đầu chập chờn...

Kiếm khí kinh thế hãi tục va chạm vào tim đèn của Thần Đăng, xoạt một cái, khiến tim đèn bị chặt đứt. Ngọn lửa... Lập tức bị dập tắt!

- Làm sao lại...

Thần sứ Bảo Ly sợ hãi tái mặt, toàn thân chấn động mạnh. Lực lượng Thần Đăng không gì làm khó được, không ngờ lại bị một luồng kiếm khí chặt đứt rồi!

Một đòn trí mạng, bị đánh tan tành!

Âm!

GiếtI

Ngay lúc này, đại quân mãnh thú đã hoàn toàn vọt tới trong chiến trường, triển khai chém giết ác liệt máu tanhI

Mưa máu ngập cả bầu trời.

- Không có khả năng! Không có khả năng!

Vùi

Một tích tắc sáng chói, bất ngờ chém thẳng vào ngọn Thần Đăng trên bầu trời kia.

Ánh kiếm sáng như ngọc bùng lên, xẹt qua bầu trời.

Trong tích tăc này, toàn bộ Vùng đất di vong như đều bị kiếm ý vô cùng vô tận tràn ngập.

Một luồng kiếm ý không gì cản nổi, như chém nát trời cao!

Vừa nói xong, còn chưa đợi Tiêu Dương kịp đáp lời, bỗng nhiên có một luông kim quang xuất hiện trên người Tiêu Dương!

Mà lúc này trái tim Tiêu Dương lại trầm hẳn xuống. Chỉ có hắn mới hiểu rõ, một đòn vừa rồi là muội muội Kim Kiếm phải mạo hiểm trả giá rơi vào ngủ say cả vạn thế để hóa giải. Nếu Thần Đăng lại xuất hiện, chính mình chỉ sợ khó thoát khỏi một kiếp.

Trên bầu trời, ngọn lửa nho nhỏ kia giống như lại sống lại, trưởng thành từng chút một...

Rống!!!

Bỗng nhiên, trong thiên địa vang lên một loạt tiếng gào thét, đất rung núi chuyển!

Chim Cù Như! Con thỏ tinhI

Con hổ sặc sỡi

Ba đại vương thú hầu như đồng thời xuất hiện!

Chúng đi theo Tiêu Dương thời gian dài, giờ khắc này đã cảm nhận rõ ràng nguy cơ của chủ nhân rồi.

Xả thân hộ chủi

Thân hình ba đại vương thú đột nhiên lớn bổng lên, khí thế tăng vọt, giống như ba con hung thú mở to cái miệng như bồn máu trong thiên địa, muốn lao tới cắn nuốt đó...

Tam Hung Trận!

Thành hình trong tích tắc, trận pháp ngưng tụ lực lượng mang theo hung tính lạnh lẽo, âm âm lao về phía thân sứ Bảo Ly.

Thần sứ Bảo Ly không dám khinh địch, lập tức vung thần đao sắc bén trong tay lên, đấu với Tam Hung.

- Lão Đại! Chạy maul

Tiếng nói của con thỏ tinh vang vọng trong đầu Tiêu Dương.

Thân thể Tiêu Dương chấn động kịch liệt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh trước mắt...

Đó là huynh đệ của mình!

Chi dù là tam thú xả thân hộ chủ hay là Đằng quân đang huyết chiến bên dưới.

Mình thân là thống soái Đằng quân, sao có thể đi được?

Tiêu Dương không làm được!

- ÁIH

Rống to một tiếng rung trời, đôi mắt Tiêu Dương mở lớn như chuông đồng, trường kiếm trong tay vung thẳng, lóe lên như điện, trong tích tắc đã bước vào Tam Hung Trận, kiếm quang tuôn ra như sông ngân đổ xuống:

- Là huynh đệ phải cùng nhau chiến đấu!

Âm! Âm! Ầm!

Ngọn Thần Đăng kia dưới sự khống chế của thần sứ Bảo Ly, vẫn còn đang khôi phục lực lượng rất chậm chạp. Ánh sáng ngọn đèn càng lúc càng chói mắt hơn. Dưới điều kiện không vận dùng Bảo Ly Chi Nộ, thực lực của thần sứ Bảo Ly đã ở trên Tiêu Dương rồi, dù là có Tam Hung Trận trợ giúp! Chẳng qua thần sứ Bảo Ly vô cùng kiêng dè, không biết Tiêu Dương có thể phát ra kiếm khí thần kỳ nữa hay không, đánh một đòn trí mạng với mình!

Tốc chiến tốc thắng!

Thần sứ Bảo Ly hiểu rõ, tất cả đều không thể kéo dài!

Bảo Ly Thần Giáp Binh phía dưới dù nhân số miễn cưỡng chiếm ưu thế nhưng dưới công kích như điên cuồng của đại quân mãnh thú, lúc này đã liên tiếp bại luil

- Phál!I

Thần sứ Bảo Ly nổi giận gầm một tiếng, thảo nguyên băng tuyết cũng phải rung động. Ánh đao bùng lên máu tươi, Tam Hung Trận bị phái!

Bịch! Bịch! BịchI Ba đại hung thú vương lần lượt bị thân sứ Bảo Ly đẩy lui, bị trọng thương, máu tươi bắn đầy phía chân trời. Đồng thời Tiêu Dương cũng bị đẩy hộc máu, lui về phía sau. Lúc này kim quang trên người Tiêu Dương lại lóe lên...

Trái tim thân sứ Bảo Ly co thắt lại theo tiềm thức, thúc dục một đòn công kích cuối cùng của Thần Đăng không chút do dự!

Kim quang trên người Tiêu Dương cho y ảo giác, tưởng là kiếm khí không gì cản nổi kia lại xuất hiện!

- Bảo Ly Chi Nội

Thần sứ Bảo Ly hô to. Trong tích tắc Thần Đăng lại bừng sáng...

- Kim Thương Hỗn Nguyên!

Giờ phút này Tiêu Dương sử dụng thức phòng ngự mạnh nhất trong Kim Thương!

Giờ hắn không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tử thụ một đòn này thôi!

Ánh sáng chói mắt lại quét qua bầu trời, bao phủ cả chiến trường. Hiển nhiên một đòn cuối cùng, thần sứ Bảo Ly phải hao hết toàn bộ Tiên Thần lực của Thần Đăng, không chỉ muốn tiêu diệt Tiêu Dương mà còn muốn phá hủy đại quân mãnh thú ở phía dưới!

Dưới ánh đèn bao phủ, giờ khắc này, tướng sĩ Đằng quân và đại quân mãnh thú cũng như cảm thấy lực lượng trấn áp nặng nề như đá lớn, động tác tự dưng chậm chạp đi vài phần.

Bảo Ly Thần Giáp Binh cũng như vậy.

Nhưng cường giả trong bọn họ lại có thể dễ dàng thoát khỏi áp lực này. Ví dụ như đám đô thống Ngô Thiêm!

VùiI

Một kiếm của Ngô Thiêm trong tích tắc đã chém bay đầu mười mấy vị Đằng quân.

Cười nanh ác một tiếng, lập tức nắm chặt cơ hội ngàn năm một thuở này, triển khai giết chóc máu tanh...

Ngay lúc này, đồng tử của Tiêu Dương trợn tròn xoe, đôi mắt tràn ngập phẫn nộ:

- Ác tặc!

Vùi

Một tiếng xé gió vô cùng quen thuộc vang lên.

Tiêu Dương đột nhiên ngẩng đầu, trong khoảnh khắc hoảng sợ tái mặt.

Là Thần tiễn thủ cường đại thần bí đuổi giết mình đêm đó tại Bảo Ly vương thành!

Dực!

Cung tiễn của gã trên chiến trường tuyệt đối là cơn ác mộng của bất cứ kẻ địch nào!

Rốt cục gã cũng ra tay rồi!

Trái tim Tiêu Dương trong tích tắc liền rơi xuống đáy vực, nội tâm đau quặn, lạnh băng. Hắn hiểu rõ uy lực mũi tên của Thần tiễn thủ này! Dưới tình hình thế này, gã bắn tên ra đủ để giết chết từng tướng lĩnh cao nhất của Đằng quân!

Nhưng một giây tiếp theo, Tiêu Dương lại ngẩn ra...

Hắn nhìn chằm chằm xuống phía dưới, khó mà tin nổi.

Thần tiễn tuyệt diệt, Liệt Hồn Thức! Bất ngờ nó xuyên thủng mi tâm Ngô Thiêm, để lại một lỗ máu vô cùng chói mắt!
Bình Luận (0)
Comment