Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1002 - Chương 1009: Thân Đăng, Bảo Ly Chi Nội!

Chương 1009: Thân Đăng, Bảo Ly Chi Nội! Chương 1009: Thân Đăng, Bảo Ly Chi Nội!Chương 1009: Thân Đăng, Bảo Ly Chi Nội!

Nếu Ngô Thiêm từng trải qua "cơn ác mộng" như Thảo Ưng Bang thì chỉ sợ sẽ không dám cuồng vọng vô tri cười nhạo đá của Đằng quân như thế.

Lúc đầu dựa vào nhiều đá thế này mới giúp tộc Tuyết Man tạo thành phòng tuyến như thùng sắt, làm cho Thảo Ưng bang nghe thấy mà mất mật, thôn binh phệ giáp!

Sơn Hải trận!

Hơn nữa phương thức bố trí Sơn Hải trận quả thực khiến người ta không thể đề phòng được. Đá rơi đầy trời, vô tình mà cố ý, một bộ phận hòn đá rơi xuống đặt ở những vị trí huyền diệu. Đây là trận pháp mà Đằng quân được huấn luyện bí mật hồi lâu. Trên thực tế, ngay cả bản thân tướng sĩ Đằng quân căn bản cũng không biết tác dụng kỳ diệu của những hòn đá đó.

Mắt thấy càng ngày càng nhiều Bảo Ly Thần Giáp Binh tiến vào phạm vi của Sơn Hải trận, xa xa, Tiêu Dương âm thầm phất tay ra hiệu!

Vùi! Vùi! Vùi

Lul ẩn nấp từ trước liền xuất hiện, từng con chui ra khỏi mặt đất thật quỷ dị. Chẳng qua hành động của chúng không phải để tấn công kẻ địch mà dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, cắm từng trận kỳ, xuyên thẳng vào vị trí mà Tiêu Dương chỉ định!

- Hổ Khiếu!

Kế hoạch của thần sứ Bảo Ly rất đơn giản. Y đang đợi tới khi đại quân ác thú xuất hiện, chính mình lập tức ra một đòn như sấm sét, cho dù là mượn lực lượng của Thần Đăng.

Trên chiến trường thay đổi trong tích tắc. Chân chừ một chút ngắn ngủi đủ để Bảo Ly Thần Giáp Binh rơi vào tuyệt cảnh rồi.

Ở trên cửa cao trong thành, thần sứ Bảo Ly đứng nhìn từ trên cao xuống, cau mày quan sát cảnh này.

Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến y chân chừ.

Giờ khắc này, trên chiến trường vang lên hàng loạt tiếng hô sợ hãi. Trận đánh mấy ngày trước, đại quân ác thú của Đằng quân để lại bóng ma kinh khủng trong lòng Bảo Ly Thần Giáp Binh. Chẳng qua bọn họ cũng sửng sốt. Ác thú lao ra không ngờ chỉ có một con, tiến vào trong chiến trường, mặc dù thân thể to lớn nhưng cũng chỉ tương đương với một giọt nước rơi xuống biển rộng mà thôi.

Bỗng nhiên, mọi người đang ở trong Sơn Hải trận đột nhiên cảm thấy trời đấy xoay chuyển, mặt đất chấn động, hình ảnh trước mắt đột nhiên biến đổi.

Cánh tay Tiêu Dương rung lên. Lập tức một con hổ lớn rực rỡ nhảy từ phía sau ra, thế như mãnh hổ hạ sơn, nhằm về hướng chiến trường.

- Mở trận!

- Không ngờ chỉ có mấy con ác thú này xuất hiện?

- Ác thú xuất hiện rồi!

Thứ nhất là phá được đội quân cực kỳ của đối phương, thứ hai là tăng tinh thần của Bảo Ly Thần Giáp Binh lên thật cao.

- Chuyện gì vậy?

Trong tin tình báo y có được, Đằng quân nắm đội quân ác thú trên vạn con. Hôm nay đánh một trận, tại sao lại...

Tại cửa thành, đồng tử thân sứ Bảo Ly chấn động mạnh, nhìn chằm chằm xuống dưới, thấy hai bên giống như trúng tà, ý thức ngơ ngẩn.

Tiếng hổ gầm rung trời.

Sông núi ngã nhào, cuồn cuộn chồm lên, giống như trước mặt xuất hiện cảnh tượng hồng thủy, núi non sụp đổ vậy. Tất cả tướng sĩ đều khiếp sợ, cho dù là Bảo Ly Thần Giáp Binh hay Đằng quân!

Sơn Hải trận là thiên đường của mãnh thú hồng hoang! Giờ khắc này chúng giống như được trở về thế giới hông hoang thượng cổ, tận tình thể hiện bản tính khát máu vô cùng kia.

Rống!

Lãnh Diện Chiến Thần phóng ngựa lao đi, dẫn theo một đội quân xuất hiện trên chiến trường!

Xoạt!

Thúc ngựa chạy nhanh, rất nhanh liên nhảy vào trong Sơn Hải trận. Cảnh tượng khiến thân sứ Bảo Ly vô cùng hoảng sợ xảy ra. Đằng quân nhảy vào sau đó dường như không bị ảnh hưởng gì, giơ trường đao lên, chém về phía Bảo Ly Thần Giáp Binh bị trúng tà như chém chuối.

Một giây sau, giết chóc bắt đầu!

- Sao lại thế...

Sơn Hải trận này cũng không dâng lên sương khói, bởi vậy có thể nhìn rõ tình huống quỷ dị bên trong Sơn Hải trận một cách hoàn toàn rõ ràng.

Không hề có sức phản kháng!

Một con mãnh thú Ly Lực chui ra khỏi mặt đất, vận dùng lực lượng khống chế đất xuất thần nhập hóa, một mũi lao đất đâm xuyên qua ngực của Bảo Ly Thần Giáp Binh.

Đây là đội quân thuộc thân binh doanh của Đằng Thần!

Cũng là một đội kỳ binh.

Bọn họ không chỉ có thực lực mạnh mẽ, quan trọng hơn là... Đã được âm thầm huấn luyện, hiểu rõ Sơn Hải trận, chỉ đợi hôm nay được ra khỏi vỏ!

Mãnh hổ mở miệng to như bồn máu, cắn mạnh một cái, máu tươi bắn tung.

Giái

Lúc này, giọng Lãnh Diện Chiến Thần như từ trên trời giáng xuống, vang vọng truyền vào trong Sơn Hải trận. Lúc này tướng sĩ Đằng quân thân ở trong Sơn Hải trận mới thoáng yên ổn. Bọn họ tin tưởng tuyệt đối Lãnh Diện Chiến Thân, hơn nữa lúc này có không ít người cũng từ từ trấn định lại, trong đầu nhớ lại thống báo của Đằng Thần mấy ngày trước. Một khi giao chiến với Bảo Ly Thần Giáp Binh mà xuất hiện cảnh tượng khó tin nổi, đó là do Đằng Thần bố trí, toàn quân nhất định phải duy trì tỉnh táo. Xem ra là Đằng Thần thay đổi không gian rồi! Đôi mắt đông đảo Đằng quân đều lộ vẻ nóng bỏng, trái tim trở nên bình tĩnh.

- Toàn thể chiến sĩ Đằng quân, nghỉ ngơi hồi phục tại chỗ!

Mắt thần sứ Bảo Ly trợn to muốn nứt:

- Chẳng lẽ là trận pháp? Nhưng trận pháp không có khả năng xuất hiện tại Vùng đất di vong mài Là nguyên rủa tà ác sao?

Đồng tử của thần sứ Bảo Ly co rút lại nhanh chóng, nhìn một gã Bảo Ly Thần Giáp Binh ngã xuống trong vũng máu. Ngay cả hai đại đô thống Ngô Thiêm, Đan Mục cũng ở trong trận, không biết làm gì. - Là do đám hòn đái

Thần sứ Bảo Ly nắm chặt bàn tay theo tiêm thức. Bên dưới có hơn hai vạn Bảo Ly Thần Giáp Binh và hai đại đô thống, là lực lượng trung tâm của Thần Sơn Bảo Ly. Một khi tổn thất, đại thế của thành Bảo Ly đã mất!

Thần sứ Bảo Ly tuyệt đối không muốn chứng kiến tình huống đó xảy raI

Xa xa, đôi mắt Tiêu Dương vẫn nhìn chằm chằm về hướng cửa thành, khóe miệng hơi nhếch lên:

- Ta muốn xem ông còn chịu được tới bao giờ.

Cố ý rút sương khói khỏi Sơn Hải trận, Tiêu Dương muốn để thần sứ Bảo Ly chứng kiến tình hình chiến đấu bên trong. Tình cảnh của Bảo Ly Thân Giáp Binh càng bi thảm, đồ sát bên trong càng tanh máu thì thân sứ Bảo Ly càng thiếu kiên nhẫn. Mục đích của Tiêu Dương chỉ có một, dẫn dụ thần sứ Bảo Ly vào Sơn Hải trận! Hắn đã sớm cảm nhận được thực lực của thần sứ Bảo Ly, ít nhất là Tâm Lôi Cửu Kiếp trung kỳ, hầu như đứng trên đỉnh cao của Vùng đất di vong rồi. Thực lực như vậy, trước mắt hắn không thể ứng phó chính diện được.

Leng kengl!I

Trong tích tắc lóe lên, thân đao trong tay thần sứ Bảo Ly bừng sáng, ngăn cản Kim Thương. Mà trong đầu y, một luông lực lượng mang tính hủy diệt điên cuồng tràn vào, với xu thế sét đánh không kịp bưng tai đánh tới đạo lực của thần sứ Bảo Ly! Nó giống như hồng thủy cực kỳ mênh mông mãnh liệt, trong phút chốc khiến thần sứ Bảo Ly cũng phải hoảng sợ. Chẳng qua giờ phút này, ngọn Thần Đăng bên cạnh đạo lực của thần sứ Bảo Ly bỗng đột nhiên rung động, hóa giải luồng công kích mang tính thôn phệ kia không còn †ăm tích.

Ẩn sau đó là một đòn kinh thết

- Hám Đạo Thuật! Băng Thiên Diệt Hồn!

Oanh kích không hề giữ lại!

Giống như độc long đánh tới, mũi thương lóe lên ánh sáng lạnh!

Kiếm quang sắc bén phá không trung đánh tới. Một ngàn thanh trường kiếm đánh lên lưỡi đao leng keng, ngăn cản thần sứ Bảo Ly ở đó.

Thời khắc quyết định đã tới rồi!

Tiêu Dương vẫn luôn chú ý tới Tiêu Dương, giờ phút này đương nhiên không do dự, ra tay quyết đoán, ngăn cản thần sứ Bảo Ly phá hủy Sơn Hải trận. Bóng người mặc áo trăng nhảy vọt qua vài dặm, xuất hiện cách thần sứ Bảo Ly không tới mười thước. Trường đao của thần sứ Bảo Ly bị cản trợ, nội khí phóng ra, trong tích tắc đã đánh bay thanh thần kiếm, nhưng giờ phút này hình ảnh trước mắt đã đột nhiên biến đổi rồi.

Âm...

Một ngọn núi cao vút trong mây đổ ập về phía thần sứ Bảo Ly.

- Ảo giác?

Đồng tử thần sứ Bảo Ly co rút mãnh liệt, nhìn chằm chằm vào ngọn núi càng lúc càng tới gần kia, thân đao trong tay nắm chặt. Đột nhiên có ánh sáng vàng phá không trung đánh xuống từ đỉnh núi!

Kim Thương vô songl

Vù vù vùi VùIII

Thần sứ Bảo Ly bỗng phi thân vọt ra, tay cầm một thanh trường đao tỏa sáng như ngọc, bổ xuống như muốn chém đôi hoa sơn, hạ vào Sơn Hải trận.

- Phá!

Rốt cục khi thấy Ngô Thiêm suýt chết dưới hổ trảo, thân sứ Bảo Ly không kiêm chế nổi nữa, hơi thở toàn thân bùng lên, khí thế vô cùng cường đại trong chốc lát như một đám mây đen che phủ bầu trời, khiến cả chiến trường cũng trở nên âm u. Trong âm u lại có từng luồng thần quang lưu ly lóe lên!

Hết thảy đều đang tiến hành theo dự định của Tiêu Dương.

Nếu thần sứ Bảo Ly bị nhốt trong Sơn Hải trận, mượn uy lực của trận pháp kiêm chế, thần sứ Bảo Ly không thể phát huy thực lực thật sự, Tiêu Dương còn có thể công kích tùy ý, phần thắng sẽ cao hơn!

Hơn thế nữa, Kim Thương đồng thời va chạm với thân đao, lóe lên hoa lửa kịch liệt. Bóng dáng Tiêu Dương bị đánh bay ra ngoài, trong chớp mắt liền biến mất khỏi tâm mắt thần sứ Bảo Ly.

Giờ khắc này, sắc mặt hai người đồng thời thay đổi.

Đây là một đòn đã dồn sức, ra tay bất ngờ. Tiêu Dương tự hỏi, dù không thể đánh trọng thương thần sứ Bảo Ly nhưng tuyệt đối cũng khiến y phải bị thương, đạo lực tan nát. Nhưng không ngờ Hám Đạo Thuật của mình lại bị một luông thần quang vô hình ngăn cản, không có tác dụng gì! Như vậy còn không làm thần sứ Bảo Ly bị thương, tiếp theo thần sứ Bảo Ly sẽ ứng phó càng cảnh giác, sợ rằng càng khó!

Tâm thần thần sứ Bảo Ly càng kinh hãi, thậm chí mồ hôi lạnh sau lưng cũng tuôn ral

Nội tâm y rất rõ, nếu không phải có thân vân trên Thần Đăng kịp thời bảo vệ thì mình nhất định đã bị thương rồi!

Đây là thủ đoạn công kích gì? Thân sứ Bảo Ly không kìm nổi phải hít sâu một hơi khí lạnh. Không ngờ dự đoán của thần sứ Bảo Ly, y càng lộ vẻ cảnh giác, nghiêm túc hơn. Tiêu Dương cũng không nóng lòng công kích, không ngừng thay đổi hình ảnh trước mặt thần sứ Bảo Ly, vận dụng uy thế của Sơn Hải trận, tạm thời vây khốn thân sứ Bảo Ly!

- Trước tiên diệt sạch quân đội của ngươi đãi

Bóng dáng Tiêu Dương lẩn trong trận pháp, tìm cơ hội đột nhiên tập kích thần sứ Bảo Ly.

Một kích không trúng, lập tức rút lui.

Nhất thời, hai bên đều không thể làm gì được đối phương.

Vùi

Bốn phương tám hướng đều là núi cao sụp xuống, thân sứ Bảo Ly cũng hoàn toàn nếm thử uy lực của Sơn Hải trận rồi, vừa nóng vội vừa giận. Thân bị vây trong trận pháp, y cảm thấy lực lượng toàn thân đều không thể phát huy, càng huống chi còn có tên mạo phạm thần linh ghê tởm kia thỉnh thoảng nhằm lúc mình không đề phòng mà công kích, khiến mình càng không thể chuyên tâm phá trận.

- Không được! Nếu cứ như vậy thì quân ta tất bại!

Thần sứ Bảo Ly đột ngột nhận ra, mình còn bị vây trong trận như vậy, Thần Giáp Binh dưới trướng mình thì sao?

- Tên mạo phạm thân linh! Ngươi đã làm cho bổn thần sứ nổi giận hoàn toàn rồi!

Thần sứ Bảo Ly đột nhiên ngừng động tác, đôi mắt lạnh lẽo vô cùng, giống như không thèm để ý tới ngọn núi lớn đang sắp đè ập xuống mình vậy. - Ba lần cơ hội, lân đầu tiên không ngờ lại tiêu tốn ở trận pháp đáng chế này.

Thần sứ Bảo Ly không thể không lập tức lựa chọn, đôi mắt tràn ngập sát khí và phẫn nộ.

Đột nhiên y ngồi xuống, tay kết bảo liên!

Trong chốc lát, Tiêu Dương ẩn nấp trong chỗ tối cũng cảm thấy tim đập mạnh. Một cảm giác nguy hiểm cực độ bao phủ trong lòng hắn trong khoảnh khắc.

- Bảo - Ly - Chỉ - Nội

Khi ngọn núi vạn trượng lập tức đè xuống thần sứ Bảo Ly, trên đỉnh đầu y đột nhiên xuất hiện một ngọn Thần Đăng!

Trên Thần Đăng, một ngọn lửa màu vàng kim nhạt đang chập chờn lay động.
Bình Luận (0)
Comment