Chương 1025: Phá rối!
Chương 1025: Phá rối!Chương 1025: Phá rối!
Lực chú ý của Hỏa Mâu lúc đó rơi vào cuộc chiến phía trước, căn bản không để ý tới Bạch Cửu Cửu kia. Càng huống chỉ y còn tưởng thủ hạ Hỏa Bố Quang của mình đang theo dõi, chẳng có gì xảy ra được.
Nhưng không ngờ là lúc này Hỏa Bố Quang đã trở thành Hỏa Hắc Ám rồi.
Hỏa Bố Quang bị tát cho nảy đom đóm mắt, thân thể lảo đảo một cái;
- Ta... Ta thật sự bị mù mắt rồi.
- Còn không đuổi theo đi!
Hỏa Mâu tức giận gầm lên. Hỏa Bố Quang vội vã gật đầu, mang theo hai người vội chạy vê hướng trước đó Bạch Cửu Cửu chạy.
- Phế vật!
Hỏa Mâu không nén nổi tức giận mắng một tiếng, thở hổn hển vài cái, đôi mắt lại từ từ nhìn về phía trước. Gần trăm tên thiên tài các nơi sau khi bị đàn ác thú Hỏa Tê đánh cho tan tác, một bộ phận bóp nát lệnh bài thân linh trong tay biến mất, một bộ phận khác thật vất vả mới né tránh được công kích của ác thú Hỏa Tê nhưng lại gặp độc thủ của người Hỏa Thần sơn ẩn trong chỗ tối.
Đương nhiên Hỏa Mâu cũng hy vọng mình có thể nuốt riêng Luân Hồi Thạch. Nhưng sau khi cân nhắc, dựa vào lực lượng của mình mình sợ rằng không thể bỏ qua thú vương Hỏa Tê để cướp Luân Hồi Thạch được. Trong Hỏa Thần Sơn Thất Tử, Hỏa Huyền có quan hệ tốt nhất với Hỏa Mâu. Hai người là huynh đệ cùng tộc, hơn nữa thực lực của Hỏa Huyền còn ở trên Hỏa Mâu. Hiển nhiên y chỉ có nghĩ tới vị tộc huynh này thôi.
Bạch Húc Húc hít một hơi khí lạnh:
Hỏa Mâu vung nhẹ tay, thân thể yên lặng lui lại rôi biến mất trong rừng câu. Lúc này đàn ác thú Hỏa Tê đang ở trong trạng thái điên cuồng, tuyệt đối không dễ trêu chọc. Chúng đối phó xong hết đám thiên tài lâm vào tuyệt cảnh này, nếu đám người mình còn có mặt thì nhất định sẽ lọt vào công kích bất kể hậu quả của chúng. Ác thú Hỏa Tê có huyết mạch thú vương mất mạng đã dẫn nổ cả thú đàn ác thú Hỏa Tê.
- Không ngờ... Giết người diệt khẩu.
Hỏa Mâu lại ra lệnh. Với uy vọng của Hỏa Thần sơn, mình lại có tiếng là một trong Hỏa Thần Sơn Thất Tử, tuyệt đối không có bất cứ kẻ nào đắc tội với mình, mạo hiểm xông vào vùng cấm địa.
- Nếu không thì Hỏa Mâu làm sao lại phải bỏ công bỏ sức như vậy để nuốt riêng bảo vật chứ.
Giết người diệt khẩu, không nương tay chút nào.
- Vị Hỏa Mâu này đúng là tàn nhẫn mà.
Chỉ còn có Bạch Cửu Cửu chạy đi kia. Chỉ cần diệt khẩu hai người nọ thì nơi sinh sản của ác thú Hỏa Tê, bí mật Chí bảo Luân Hồi Thạch liền chỉ có mình biết.
- Truyền lệnh xuống, lấy danh nghĩa Hỏa Thần sơn, phong tỏa phạm vi năm mươi dặm quanh thung lũng này! Không có bất cứ kẻ nào được tiến vào nửa bước.
Trong bóng đêm, ở một vị trí cao hơn trên thung lũng lớn, hai bóng người nhìn từ trên xuống, chăm chú xem cảnh giết chóc phía dưới...
Hai mắt Bạch Húc Húc cũng sáng lên.
- Xem ra chỉ có mời Hỏa Huyền sư huynh tới, cùng nhau hưởng Luân Hồi Thạch thôi. - Đi thôi. Không có gì hay để xem cả. Phải biết rằng... Thủy Đan Thành cũng là lựa chọn không tôi.
- Xem ra trong con sông lớn này thật sự cất giấu bảo vật giá trị rất cao.
- Rốt cục là cái gì?
- Ở quảng trường trung tâm hôm nay, sáng sớm đã có công bố một phần thưởng truy nã, đến từ một trong Hỏa Thần Sơn Thất Tử, Hỏa Mâu, thưởng một gốc Hỏa Nhị Thảo nghìn năm để tìm bắt một người tên là Bạch Nhật Nhật. Thật sự là bi kịch, bị con cháu thần linh truy tìm, chắc là chỉ có cúp đuôi trốn thôi.
Ở vị trí gần cửa sổ, Tiêu Dương và Bạch Húc Húc vừa ăn chút điểm tâm, vừa nghe tiếng nói từ bốn phương tám hướng truyền tới.
Ăn điểm tâm xong, hai người chạy tới quảng trường trung tâm. Đó là một địa phương đặc thù ở mỗi thành trì.
Hôm sau lúc mặt trời mọc, Thủy Đan Thành vô cùng náo nhiệt.
- Sừng ác thú Hỏa Tê cấp bảy, huyết mạch thú vương, có thể đổi được giá trị là... 1000 chiến điểm! Có muốn đổi hay không?
Hai bóng người yên lặng biến mất trong đêm tối. Với thực lực của Tiêu Dương, Hỏa Mâu muốn phái người đuổi theo hắn thì còn kém một chút.
Bạch Húc Húc dịu dịu thật mạnh đôi mắt, xác định không nhìn lầm rồi. Đúng là một nghìn chiến điểm!
- Một... Một ngàn chiến điểm?
Khi trên màn hình xuất hiện một đoạn chữ, toàn thân Bạch Húc Húc ngẩn ra, đôi mắt trợn to tròn xoe, môi đột nhiên run rẩy:
Quán rượu vĩnh viễn là nơi nghe được tin tức dễ dàng nhất.
Đổi chiến điểm, phát hành và tiếp nhận nhiệm vụ đều ở quảng trường trung tâm.
Nơi này không có bất cứ người nào phụ trách, đều do quy tắc của Thần Linh Cảnh Địa hoạt động! Quảng trường rất lớn, trong đó một bên sắp xếp các nhiệm vụ và phần thưởng chiến điểm có thể thu được. Người tiếp nhận nhiệm vụ hoặc đổi chiến điểm cũng có không gian riêng, là một loại như phòng nhỏ, muốn đổi bảo vật đều có thể giữ bí mật tuyệt đối, không có bất cứ kẻ nào biết được.
Tiêu Dương đổi chiến quả hôm qua, được gần trăm chiến điểm, đều tính hết cho Bạch Húc Húc. Tuy rằng điều kiện tiên quyết để xông qua Thông Thiên Kiều là phải đủ một ngàn chiến điểm nhưng Tiêu Dương cũng không vội vã gì. Theo cường giả cấp độ như hắn thấy thì muốn thu hoạch chiến điểm quả là chuyện quá dễ.
- Nghe nói bà xã của Trương Tam đã bỏ theo người khác. Đối phương là một gã thiên tài tới từ đại thế giới Tê Lâm.
Vợ nhà người ta bỏ trốn tới tin từ thành Ương Cung cách đó ngàn dặm đều có, có thể nói là cái gì cũng biết rồi.
- Mấy hôm trước nghe đồn ở thung lũng lớn xuất hiện dấu chân ác thú Hỏa Tê cấp mười. Sáng hôm nay có tin, Hỏa Mâu truyền lệnh, cấm bất cứ kẻ nào xâm nhập vào phạm vi năm dặm quanh thung lũng. Xem ra tin tức ác thú Hỏa Tê cấp mười không sai rồi. Ôi, thật ra Hỏa Mâu cũng chỉ làm điều thừa. Ác thú Hỏa Tê cấp mười đấy. Như thế là đã gần đến thú vương rồi, ít nhất có thực lực Tâm Lôi Bát Kiếp rồi. Ở vùng này trừ y ra thì ai còn dám đụng tới nó nữa.
- Này, các ngươi có biết hay không, Đường Hạo đứng đầu Chiến Điểm Bảng, nghe nói sẽ chuẩn bị tiến hành quyết đấu một hồi với Xích Lượng Thiên đấy! Chậc chậc, tuyệt đối là va chạm giữa thiên tài mạnh nhất! Đáng tiếc nơi này cách thành Ương Cung hơi xa. Với thực lực của ta thì không thể trèo non lội suối tới thành Ương Cung được.
- Trời ạI
Đây là chuyện mà Bạch Húc Húc có nằm mơ cũng không nghĩ tới. Khốn khổ hơn bốn tháng mới tích lũy được ba bốn trăm chiến điểm, thu hoạch một trận đánh tối qua không ngờ đã hơn một ngàn!
- Quá vô lý mài
Chỉ chốc lát, Bạch Húc Húc tỉnh táo lại, trợn to đôi mắt:
- Sừng ác thú Hỏa Tê cấp bảy rõ ràng giá trị không tới một trăm chiến điểm. Tại sao lại... Huyết mạch thú vương?
Rốt cục Bạch Húc Húc cũng chú tới bốn chữ kia.
- Chẳng lẽ là bởi có huyết mạch thú vương? Oa má ơi, ác thú Hỏa Tê huyết mạch thú vương, làm sao nửa đêm lại chạy ra ngoài ngắm trăng thế...
- Thảo nào đàn ác thú Hỏa Tê lại nổi lên bạo động.
Tiêu Dương cũng chợt hiểu ra, cũng hiểu rõ tại sao Hỏa Mâu lại muốn truy nã Bạch Nhật Nhật rồi. Đây là một con ác thú Hỏa Tê có huyết mạch của thú vương cấp bảy! Nếu ác thú Hỏa Tê cấp bảy bình thường thì giống như binh lình, giá trị không cao. Mà con đêm qua lại tương đương với con của Đại Vương. Giá trị giữa hai người đúng là một trời một vực.
Tiêu Dương không nén nổi cảm thán, đồng thời đôi mắt lóe lên khát vọng. Mình có thiên tài luyện đan Tiêu Tinh Y, nếu có thể lấy được Luân Hồi Thạch, thu được Luân Hồi Đan, dựa vào nó nhất định đạo lực của mình sẽ sớm viên mãn, có thể đạt tới cảnh giới Tiên nhân.
- Luân Hồi Thạch! Thế gian này không ngờ lại có Chí bảo như vậy.
Hai người có cuốn bảo vật đồ, muốn tra ra bí mật của thung lũng cũng không khói
Màn đêm phủ xuống.
- Đây là bách mỹ đồ mới nhất tại Thần Linh Cảnh Địa!
- Lão đại, xem này.
Tiêu Dương nhận cuốn sách:
- Bảo vật đồ tại Thần Linh Cảnh Địa?
- Đây chính là thứ em phải tốn mười chiến điểm mới đổi được đáy.
Vẻ mặt Bạch Húc Húc thần bí nói:
- Em cảm thấy thung lũng lớn tối qua nhất định ẩn dấu bí mật bất thường. Anh xem, ngay cả ác thú Hỏa Tê cấp bảy có huyết mạch thú vương cũng xuất hiện.
- Vậy cậu đã tra ra thứ gì chưa?
- Ấy... Tạm thời còn chưa. Em mới kịp xem cuốn sách sau thôi.
Ánh mắt Bạch Húc Húc càng thần bí hơn, lấy từ trong túi ra một cuốn sách khác đưa ra phất phất trước mặt Tiêu Dương:
Đi ra khỏi quảng trường, tay Bạch Húc Húc có một cuốn sách dầy phát sáng:
Khi chứng kiến giá trị chiến điểm của mình tăng vọt, đột phá cửa ải một nghìn, nhất thời Bạch Húc Húc cảm thấy tâm tình thoải mái hơn vô số lần. Thảo nào nhiều người lại thích cảm giác phất sau một đêm như vậy.
- Đa tạ lão đại rồi!
Bạch Húc Húc giật mình phản ứng, nhìn Tiêu Dương một cái, cười hắc hắc, cũng không khách sáo:
Tiêu Dương phất tay thúc giục một tiếng.
- Còn suy nghĩ cái gì, mau chóng đổi điểm đi.
Bảo vật như vậy quả thực khiến kẻ khác thèm thuồng.
- Hừ, Hỏa Mâu thật là âm hiểm, không ngờ len lén muốn nuốt riêng Luân Hồi Thạch. Không có chúng ta thì y có thể phát hiện ra bảo địa này sao?
Bạch Húc Húc tức giận bất bình.
- Đừng nóng.
Tiêu Dương lật cuốn bảo vật đồ trong tay, mở miệng nói:
- Hỏa Mâu không dễ lấy được Luân Hồi Thạch đâu. Nếu không thì y cũng không phải hạ lệnh phong tỏa thung lũng rồi.
- Ý của lão đại là... Chúng ta vẫn có cơ hội?
Tinh thân Bạch Húc Húc phấn chấn.
- Trên sách có ghi chú, nơi sinh sản của ác thú Hỏa Tê sẽ có Luân Hồi Thạch, nhưng rất có thể có tôn tại như Thú vương Hỏa Tê
Tiêu Dương trâm giọng nói:
- Lại nói, tại Thần Linh Cảnh Địa, muốn thành Thú Vương phải đạt cảnh giới Tâm Lôi Bát Kiếp! Hỏa Mâu kia dù có mạnh mẽ nhưng chưa chắc đã có thể ứng phó được. Cho nên y nhất định sẽ xin trợ giúp, cần một thời gian.
- Tâm Lôi Bát Kiếp.
Tên nhãi hít sâu một hơi khí lạnh, nửa ngày sau mới vô cùng cẩn thận nhìn Tiêu Dương một cái.
- Không cần hỏi, chưa chắc anh đã đối phó được đâu.
Tiêu Dương thản nhiên nói:
- Nếu muốn tham dự tranh đoạt Luân Hồi Thạch, sợ rằng sẽ có nguy hiểm rất lớn.
- Có nguy hiểm thì mới thu hoạch phong phúi
Bạch Húc Húc nghe vậy, ngược lại đấu chí càng cao hơn:
- Lão đại, huynh đệ chúng ta thuận huynh thuận đệ, tất biển Đông cũng cạn! Đúng rồi, không biết Thân Linh Cảnh Địa có bán bảo hiểm không nhở?
Dưới ánh đèn, hai người cùng bàn bạc đối sách.
- Nơi này là địa bàn của Hỏa Thần sơn. Với hai người chúng ta, thế lực yếu ớt vậy tham gia, sợ rằng chẳng gây nên được sóng gió gì.
Tiêu Dương trâm ngâm, sau đó trâm giọng nói:
- Đến lúc đó sợ rằng còn phải đối phó với công kích của đàn ác thú Hỏa Tê, một mặt lại phải đề phòng Hỏa Mâu ám hại. Đừng quên những hành động của y tối hôm qua. Tròng mắt Bạch Húc Húc đảo vài cái:
- Lão đại, như vậy không bằng... Đục nước béo cò?
Hai người nhìn nhau cười, cùng nghĩ tới một ý.
Nếu mình tham gia sẽ là hai bên thụ địch, như vậy thì đơn giản là gây rối loạn toàn bộ thế cục lên!
- Lão đại, anh cứ việc nghỉ ngơi, chuyện khổ cực như loan tin đồn thì cứ giao cho eml
Bạch Húc Húc võ ngực.
Ngày thứ hai, trên đường cái, Bạch Húc Húc kéo một nam tử trang phục trông cũng xa hoa, thần bí hạ thấp giọng nói:
- Ông chủ, có muốn...
Nam tử ngẩn ra, đồng thời hạ giọng nói:
- Bao nhiêu tiền? Ở đâu? Xinh đẹp không? Số đo ba vòng? Đúng rồi, còn chiều cao nữa.