Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1019 - Chương 1026: Tiên Sinh, Ngài Có Bệnh!

Chương 1026: Tiên sinh, ngài có bệnh! Chương 1026: Tiên sinh, ngài có bệnh!Chương 1026: Tiên sinh, ngài có bệnh!

Bạch Húc Húc phẫn nộ:

- Em gái ngươi!

Nam tử kia ngẩn ra một lúc, nửa ngày sau mới lắc đầu thở dài rời đi:

- Khẩu vị quá nặng rồi.

Mặc dù quá trình cũng có chút trục trặc nhưng tới giữa trưa, khắp các hang cũng ngõ hẻm của Thủy Đan Thành đều truyền ra một tin tức...

Chí bảo xuất hiện rồi!

Đây tuyệt đối là một tin tức gây nổ mạnh tại Thần Linh Đệ Tứ Cảnh. Nói đến cùng, Thần Linh Cảnh Địa càng cao thì bảo vật sinh ra mới có cấp bậc càng cao. Hôm nay Thần Linh Đệ Tứ Cảnh truyền ra tin tức có nơi ác thú Hỏa Tê sinh sản, đây có thể nói là một bí ẩn. Không ít người đều nửa tin nửa ngờ. Bởi vì xác suất Chí bảo xuất hiện quá thấp, nhưng thà tin là có còn hơn tin là không.

Đây thứ đủ khiến tất cả thiên tài phải điên cuồng. Nếu thật sự xuất hiện, tuyệt đối sẽ gây ra một trận đoạt bảo chiến tới tối tăm trời đất.

Không ít người nghe tin đều tới vây xem.

Đám người này đến vì bí mật của thung lũng lớn.

Bạch Nhật Nhật bị Hỏa Mâu truy nã đã bị bắt!

Bạch Húc Húc đứng ở cửa lớn của Thủy Đan Thành hô to, hai tay bị dây trói chặt. Một bên khác, tay Tiêu Dương lôi kéo sợi dây, kéo Bạch Húc Húc tới trước cánh cửa rộng lớn kia.

- Ta phỏng chừng tin tức là thật. Chẳng lẽ các ngươi còn không biết. Vùng phụ cận của thung lũng lớn kia đã bị Hỏa Mâu, một trong Hỏa Thần Sơn Thất Tử phong tỏa rồi. Nếu không có bảo vật thì sao y phải làm như vậy?

Thủy Đan Thành hôm nay, phàm là những chuyện có chút liên quan tới Hỏa Mâu đều khiến người khác cực kỳ chú ý. Càng huống chi hôm trước Hỏa Mâu đã ban tin tức truy nã, ngay sau đó liền truyền ra tin tức Chí bảo tại nơi sinh sản của ác thú Hỏa Tê. Chuyện này khiến ai nấy đều có liên tưởng tới sự liên quan.

Cả Thủy Đan Thành truyền tin tới xôn xao. Loại tin đồn gây tò mò và phấn khởi này dù sao cũng truyền đi rất nhanh. Tin từ Thủy Đan Thành lan ra, giống như mọc cánh lan về bốn phương tám hướng. Cho dù tất cả mọi người đều bán tín bán nghi nhưng dù là đi xem náo nhiệt cũng tốt, mang theo lòng tìm bảo cũng được, tới lúc hoàng hôn, phụ cận Thủy Đan Thành rõ ràng đã có thêm không ít người.

- Vậy thì chưa chắc. Có khả năng phong tỏa thung lũng chỉ là vì con ác thú Hỏa Tê cấp mười thì sao?

Đúng lúc này, một tin tắc khác gây chấn động lại truyền ra.

Cửa lớn mở ra, một đám đệ tử mặc quần áo Hỏa Thần sơn đi ra. Một người cầm đầu trong đó, ánh mắt ác liệt nhìn chằm chằm vào Bạch Húc Húc:

Luân Hồi Thạch!

- Ngươi chính là Bạch Nhật Nhật? - Có ai không! Không ai tới thì các ngươi có muốn bắt được Bạch Nhật Nhật không đây!

Phía sau có không ít người vây xem.

Nam tử này là Hỏa Khánh Điền, là tâm phúc của Hỏa Mâu. Nghe vậy, gã nhìn thoáng qua Bạch Húc Húc, ánh mắt đồng thời đảo qua đông đảo người vây xem phía sau, lạnh nhạt nói:

- Huynh đài, không cần nói nhảm nhiều nữa. Ta đã mang Bạch Nhật Nhật tới rồi, Hỏa Nhị Thảo ngàn năm đâu?

- Vị huynh đài này, ta là một người nhát gan. Sơn môn Hỏa Thần sơn khí thế to lớn, ta thật sự không dám theo vào bên trong. Muốn chứng minh thân phận gã thì làm luôn ở chỗ này đi.

- Vị đại ca này quả nhiên có ánh mắt như đuốc, một đôi tuệ nhãn mà.

Hỏa Khánh Điền quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Bạch Húc Húc.

Mắt Bạch Húc Húc lộ vẻ sùng bái:

- Chẳng lẽ Thần Linh Cảnh Địa này là do Hỏa Thần sơn các ngươi định đoạt sao? Ông đây chẳng qua chỉ giết một con ác thú Hỏa Tê cấp bảy có huyết mạch thú vương, không ngờ bị các ngươi truy nã như vậy!

Lúc này Bạch Húc Húc ra vẻ bất cần, phẫn nộ nói:

- Hừi

Lúc này ngực Bạch Húc Húc lộ ra một tấm biển, bên trên có khắc ba chữ rất nổi bật... Bạch Nhật Nhật!

- Mẹ kiếp! Tiểu tử ngươi lại dám hoài nghi đại gia ta là hàng giả mạo à?

Sắc mặt Bạch Húc Húc giận dữ trừng mắt:

- Ta nói cho ngươi biết, ta không sợ trời không sợ đất, hành tẩu Thần Linh Cảnh Địa, đi không đổi họ, ngồi không đổi tên, Bạch Nhật Nhật!

Tiêu Dương đi tới nói.

Tiêu Dương xua tay hô Hỏa Khánh Điền đang định dẫn đầu rời đi, cười gian nói:

- Ai, chờ một chút.

- Ta còn cần phải xác mình thêm thân phận của gã đã. Hai người đi theo ta vào trước đã.

Lời vừa nói ra, toàn trường liên xôn xao âm ïI

Huyết mạch thú vương! Ác thú Hỏa Tê cấp bảy?

Trong nháy mắt, mọi người liền liên tưởng tới chuyện thung lũng kia.

Chẳng lẽ tin tức đều là thật?

Sắc mặt Hỏa Khánh Điền tái mét, lập tức ra hiệu một người phía sau lấy một cái hộp ra, đưa cho Tiêu Dương.

Vốn gã định đi vào rồi thẩm vấn vị Bạch Nhật Nhật này cho tốt, đồng thời cũng để đề phòng người khác giả mạo. Nhưng không ngờ thằng ranh Bạch Nhật Nhật trước mắt này là thật, lại nói luôn ra bí mật lớn kia.

Địa phương có ác thú Hỏa Tê cấp bảy có huyết mạch thú vương thì có tám phần xác suất là nơi sinh sản của ác thú Hỏa Tê rồi.

Hỏa Khánh Điền quyết định thật nhanh, giao Hỏa Nhị Thảo ngàn năm cho Tiêu Dương. Tiêu Dương cũng dứt khoát, cười ha hả gật đầu nhận lấy:

- Hỏa Thần sơn quả nhiên dứt khoát, đa tạ rồi. Nhưng không ngờ một ngày, chỉ một ngày tin tức đã bị truyên ra mưa gió toàn thành, mọi người đều biết.

Y giết người diệt khẩu là vì cái gì? Không phải là muốn âm thầm lấy Luân Hồi Thạch, một tiếng hót kinh người sao! Để đạt thành tựu càng cao sao.

Không thể nén giận!

Bên trong rừng rậm gần đó là nơi tạm trú của Hỏa Thần sơn. Trong lều vải, khuôn mặt đỏ của Hỏa Mâu lộ vẻ tức giận bừng bừng. Cái bàn trước người đã bị y đập nát.

- Khốn kiếp! Một đám ngu xuẩn!

Đều vì Luân Hồi Thạch mà tới!

Bạch Húc Húc lui lại phía sau hai bước, đột nhiên hô to một tiếng:

- Có muốn biết tin tức của Luân Hồi Thạch hay không!

Tiếng nói vừa dứt, mọi người vây xem phía sau đều sửng sốt. Đột nhiên không biết có người nào liên hô một tiếng:

- Ở trong thành trì không thể vận dụng nội khí. Chúng ta không cần kiêng nể Hỏa Thần sơn. Mọi người lao lên đi!

Một luồng lực lượng đẩy ở phía sau. Lập tức đám người xông vọt về phía trước, trong nháy mắt liên lao rối loạn phe cánh Hỏa Thần sơn đang vây Bạch Húc Húc.

Thân thể Bạch Húc Húc bỏ chạy nhanh như chớp, vừa chạy vừa hô lớn:

- Hỏa Thần sơn, các ngươi bất nhân đừng trách ta bất nghĩa nhé. Tất cả mọi người nghe đây, dưới đáy sông lớn trong thung lũng kia chính là nơi sinh sản của ác thú Hỏa Têt

Thủy Đan Thành bởi một màn hài kịch này mà lại sôi trào lần nữa. Lời đồn về nơi sinh sản của ác thú Hỏa Tê giờ lại nóng hổi. Cho dù là thật hay giả, nhất thời đã có không ít người nghe tiếng mà từ bốn phương tám hướng tiến vê phía thung lũng kia.

Mười người tám người thì còn có lẽ phải kiêng nể Hỏa Thần sơn, không dám tới gần khu vực Hỏa Mâu phong tỏa. Nhưng hôm nay có cả mấy ngàn người, thậm chí càng ngày càng có nhiều thế lực nghe tiếng chạy tới, cho dù Hỏa Mâu có năng lực lớn hơn cũng khó có thể trấn nhiếp được cục diện này. Đến đêm cùng ngày, ở lưu vực con sông lớn tại thung lũng đã tụ tập một đám người dày đặc.

Tiêu Dương võ võ bả vai Bạch Húc Húc, xoay người rời đi nga. Phản ứng của Hỏa Khánh Điền cũng nhanh chóng, phất tay một cái, đông đảo đệ tử Hỏa Thần sơn liền vây Bạch Húc Húc lại.

- Đừng lo, ta chỉ lấy lại sợi dây mà thôi. Ta phải tốn một thần tệ mới mua được đấy.

- Ngươi làm gì đó?

Sắc mặt Hỏa Khánh Điền hơi thay đổi:

- Ngươi...

Tiêu Dương cất bước đi vê phía trước, nhanh chóng cởi dây trói trên người Bạch Húc Húc.

- Bạch Cửu Cửu! Bạch Nhật Nhật!

Hỏa Mâu nghiến răng nghiến lợi. Nếu không phải tại hai biến số này, cục diện cũng không tới nỗi khó khống chế như vậy! Hỏa Mâu hận không thể cho hai người này thành tro bụi mới giải được nỗi hận của y.

- Lập tức điều tra rõ hành tung của hai người nọ. Nếu có phát hiện, không cần biết trong hay ngoài thành, giết không luận tội! - Vâng!

Mọi người phía dưới cũng không dám thở to một tiếng.

Hỏa Mâu hít thở sâu, cố gắng bình phục tâm tình của mình, chốc lát sau mới chậm rãi cất tiếng nói:

- Đã điều trị được vị trí nơi sinh sản cụ thể của ác thú Hỏa Tê chưa?

- Bẩm đại nhân, đã gia tăng lục soát, tin tưởng trong vòng ba ngày sẽ có kết quả.

- Ba ngày.

Hỏa Mâu nắm chặt nắm tay. Dựa theo thế cục trước mắt, ba ngày lúc nào cũng có thể xảy ra biến cối Nhưng sư huynh của mình còn chưa tới, dù lập tức tìm được nơi sinh sản của ác thú Hỏa Tê thì cũng vẫn phải kiềm chế.

- Cho dù là ai cũng đừng hòng nghĩ tới chuyện cướp Luân Hồi Thạch trong tay ta.

Đôi mắt Hỏa Mâu lạnh như băng, ánh mắt nhìn ra xa xa ngoài trướng bồng:

- Muốn gây rối loạn, đục nước béo cò sao? Có Hỏa Mâu ta ở đây, cho dù là kẻ nào cũng đừng mơ đạt được ý đồi

- Truyền lệnh, thu nhỏ phạm vi phong tỏa, thực hiện phong tỏa mười dặm ở trên sông! Người xông vào, giết!

Sát khí ngập trời!

- Nơi này là địa bàn của Hỏa Thần sơn!

Thần uy con nói dòng của thần linh không phải là người nào cũng có thể khiêu khích!

xkk+

Thủy Đan Thành trong đêm mê người vô cùng.

- Trong lĩnh vực thống trị của Hỏa Thần sơn, xuất hiện một thành trì mang một chữ "Thủy", nguyên nhân toàn bộ là bởi loại thành trì này có một loại đá trang sức.

Trong bóng đêm, Bạch Húc Húc nhờ có thuật dịch dung đơn giản của Tiêu Dương, nghêng ngang đi ra quán rượu. Hai bên đường đều có từng khối đá nhỏ rất đẹp, lấp loáng nhưng nước, sáng lấp lánh, chiếu sáng cả ngôi thành trì này.

- Lão đại, đây là nguyên nhân có tên Thủy Đan Thành.

Bạch Húc Húc nhặt một khối Thủy Đan Thạch, cảm khái nói.

- Trong Thần Linh Cảnh Địa có rất nhiều thứ thần kỳ. Thật không biết cái không gian này sinh ra thế nào nữa. Chẳng lẽ nó thật sự là trung tâm thiên hạ hỗn độn thật? Có lẽ nó là một trò chơi của thần linh.

Tiêu Dương nhìn Bạch Húc Húc.

Bạch Húc Húc xấu hổ cúi đầu:

- Lão đại, có phải đột nhiên em thâm trầm hơn rồi phải không? Nghe nói mỹ nữ tại Thần Linh Cảnh Địa cũng có đủ loại hình...

- Tiên sinh, ngươi có bệnh.

Phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói cực kỳ trong trẻo.

Trong trẻo.

Lúc này trong lòng Tiêu Dương và Bạch Húc Húc đều đồng thời cảnh giác. Giọng nói trong trẻo giống như một dòng suối chảy thẳng vào trái tim, khiến kẻ khác nghe thấy mà vô cùng dễ chịu.

Nhưng mà... Ý trong lời nói lại chẳng khiến người ta dễ chịu chút nào.

Bạch Húc Húc xoay người lại, lập tức phát hiện ra một gã thanh niên mặc trang phục hơi quen mắt, thân hình cao lớn, trên vai có một cái hòm, khuôn mặt lộ nụ cười đôn hậu, hai mắt vô cùng trong trẻo, cười dài gật đầu với Bạch Húc Húc:

- Xin chào tiên sinh.

- Vừa rồi ngươi nói câu nói đó phải không?

Bạch Húc Húc trừng mắt nhìn thanh niên này, sắc mặt không tốt.

Thanh niên cười ngây ngô gật đầu:

- Đúng vậy.

- Mẹ kiếp, ngươi mới có bệnh.

Bạch Húc Húc liếc mắt xem thường, tức giận nói:

- Thân thể ta rất tốt đó!

- Tiên sinh, không phải ta nói ngươi.

Vẻ tươi cười của thanh niên này không thay đổi, ánh mắt nhìn vê phía Tiêu Dương bên cạnh gã, chăm chú đánh giá hồi lâu, chậm rãi gật đầu, nhấn từng từ một.

- Tiên sinh, ngài có bệnh.
Bình Luận (0)
Comment