Chương 1036: Vạn lý đại đào vong!
Chương 1036: Vạn lý đại đào vong!Chương 1036: Vạn lý đại đào vong!
Trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ, không có khả năng vô duyên vô cớ Tiêu Dương lại tốt bụng dẫn bọn họ tiến vào thung lũng. Hắn muốn mượn thế, mượn thế nhiều người, giằng co với thế lực hai đại thần linh trong thung lũng.
Nhưng bọn họ càng hiểu rõ hơn, bản thân đám người mình muốn vào thung lũng thì cũng phải mượn thế, mượn sự cường đại của Tiêu Dương mới vào được. Nếu không thì như lời Tiêu Dương nói, ngay cả bóng dáng ác thú Hỏa Tê mình cũng không nhìn thấy, mơ gì tới chuyện vớ được lợi ích?
Được mất trong đó đều phải xem khả năng nắm bắt của mỗi người rồi...
Từ từ, trong mắt không ít người, vẻ tham hay và hy vọng chiếm thế thượng phong!
- Người chết bởi tiền tài, chim chết bởi thức ăn.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm!
- Không vào hang cọp, sao bắt được cọp con.
- Dù sao cũng đều là lợi dụng lẫn nhau. Hơn nữa thực lực Tiêu Dương cường đại, đi theo hắn vào thung lũng là lựa chọn tốt nhất rồi.
Bạch Húc Húc đưa tay tính nhẩm:
- Lão đại thật cao kiến.
Tiêu Dương khẽ thở dài.
- Một phần bị mất rồi, cho nên mới nói nhân loại đều không hoàn mỹ.
- Lão đại, anh nói ngày mai có bao nhiêu người theo chúng ta vào thung lũng?
Hôm nay thật sự Lý Thác đã tặng cho hắn một lễ vật lớn.
Rất nhiều người đều cắn răng quyết định, sau đó từ từ tản ra...
Tên nhãi nhanh chóng nịnh nọt một câu, nhất thời cảm thấy bản thân cũng thoải mái hẳn ra.
- Tính người mà.
Trong lều vải, Vân Tiểu Soái đang dùng cách thiết bị tiên tiến mang theo người kiểm tra cho Tiêu Dương. Bạch Húc Húc hạnh phúc đeo dây lưng màu vàng kim vào cái eo thùng phi của mình, vừa tiện thể nói:
- Còn thiếu một phần thì sao?
Lý Thác xúc động cũng trở thành bi kịch của y.
- Ba phần tham lam, ba phần dối trá, chỉ có ba phần là chân thật.
Không chỉ vứt bỏ bảo vật được trưởng bối ban cho, bị đánh quay về nguyên thế giới, lại bị Tiêu Dương nắm cơ hội này, một lần hành động đánh tan sự thăng bằng của hai thế lực thần linh trong thung lũng. Mặc dù Lý Thác bại trong tay Tiêu Dương nhưng thật ra với tư cách là con nối dõi của thần linh đã thức tỉnh huyết mạch, địa vị của y trong Thiên Vương Thần Tháp ở thung lũng kia cũng không nhẹ.
Tiêu Dương mỉm cười nhắm mắt.
Trước mặt mọi người, Tiêu Dương làm nhục hai tên sứ giả truyền lệnh cũng là muốn bức ra một tên thiếu kiên nhẫn trong hai thế lực thần linh. Hắn không tin là ai cũng đều biết lấy đại cục làm trọng, không có lúc xúc động.
Đêm tối phủ xuống, mây đen che mờ vầng trăng. Trời đất mù mịt một vùng. Hắn có thể cam đoan, trước khi nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê bị phát hiện, ba phe nhất định sẽ duy trì một cục diện vi diệu. Một tình thế thăng bằng như giấy gió trên cửa sổ, đâm nhẹ một cái là rách nhưng nhất định có thể duy trì được giữa ba phe.
Sáu con Truy Phong Chuy giống như sáu cơn gió xẹt qua đêm tối, biến mất ở phía xa xa như tia chớp.
Bởi vậy tuyệt đối Thiên Vương Thần Tháp không muốn phức tạp, đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Mà thực lực của Hỏa Thần sơn chiếm thế thượng phong lại càng không nguyện hao binh tổn tướng, làm thực lực suy yếu trong tay Tiêu Dương. Vậy mới tạo thành cục diện hai bên đều không ra tay.
Một tháng sau sẽ tổng kết Chiến Điểm Bảng. Đến lúc đó những người xếp trong một trăm thứ hạng đầu sau khi thông qua truyền thừa sẽ được thần linh thưởng.
Mất đi Lý Thác, Thiên Vương Thần Tháp vốn ở cục diện thăng bằng với Hỏa Thần sơn giờ liên rơi xuống thế yếu.
Nghỉ ngơi ngắn ngủi một chút, đôi mắt hòa thượng Giát Giát lộ vẻ hâm mộ và đố ky. Lập tức Dịch Quân Nhi không buông tha bất cứ cơ hội nào bôi bác Giát Giát.
- Xem ra vị tiểu công chúa này có được cơ duyên không nhỏ rồi.
Vị thiên tài đầu tiên tiến vào Thần Linh Đệ Ngũ Cảnh - Tiêu Tinh Y!
Tiêu Dương mượn thế, công nhiên dẫn người tiến vào vùng cấm do hai thế lực đại thần linh phong tỏa trong thung lũng.
Sáu con Truy Phong Chuy này có thể nói đã tiêu hết vốn liếng tích lũy của đám người La Thiên mấy tháng qua tại Thần Linh Cảnh Địa, thậm chí còn lấy ra một số bảo vật không nỡ đổi chiến điểm để đổi lấy mới mua được, chạy thẳng tới phía Thủy Đan Thành xa xa.
Một đêm này, hầu như tất cả thiên tài tại Thần Linh Cảnh Địa đều nhận được một tin tức...
Thần Linh Đệ Ngũ Cảnh chính thức mở ra rồi!
Đương nhiên kết quả như vậy khiến trận chém giết tranh đoạt bảo vật cuối cùng sẽ càng thảm thiết!
Giá trị xa xỉ, ngày đi ngàn dặm!
Truy Phong Chuy là một loại ác thú giống ngựa bị thuần phục, năng lực công kích không mạnh nhưng lại có tốc độ như cưỡi gió.
Ở ngoài thành trì tại Thiên Tài Thí Luyện Địa này, ban đêm là giờ phút hơi thở giết chóc đậm đặc nhất. Rất nhiều người thậm chí đang ngủ cũng mất mạng, bị cướp đi bảo vật trên người. Ác chiến lúc nào cũng có thể gặp.
- Vậy là đương nhiên rồi. Cô ấy là thiên tài kiệt xuất của Tiêu gia, không giống hòa thượng chẳng có gốc rễ gì...
- Ta đến tử Cửu Hoa Sơn.
Giát Giát nói rất nghiêm túc.
- Hừi
Xem ra hai người không hợp cả bát tự rồi.
- Bốn ngày rồi.
Diệp Tang nhíu mày.
- Chúng ta gần như dùng tốc độ nhanh nhất, đi được bốn ngàn dặm nhưng ta vẫn luôn cảm thấy nguy hiểm chưa được giải trừ. Sáu người rời khỏi thành Ương Cung suốt đêm xong, chạy thẳng về hướng Thủy Đan Thành.
Hòa thượng bình thường không sát sinh. Nhưng gã không phải hòa thượng bình thường.
Đôi mắt Giát Giát bắt đầu bùng lên sát khí.
- Muốn chúng ta đầu hàng, phải xem có bản lĩnh hay không đãi!
Không cần nhiều lời, ánh tím trên trường đao bùng lên, tấn công về hướng đám người Giát Giát.
- Giết!
Bọn họ bị hành hạ tới sắp điên cuồng rồi. Khi Xích Bất Phàm tung ra Ngưng Thủy Bảo Y, dẫn ra một trận khát vọng điên cuồng. Đó cũng là nguyên nhân khiến đám người Giát Giát bị đuổi giết cả đoạn đường.
Trong đêm truyền tới một tráng tiếng cười lạnh, lập tức có một bóng đen phá không bay tới. Một đôi mắt khát máu nhìn chằm chằm vào sáu người, bao phủ bọn họ.
Sát khí lại bùng lên!
Sáu người nhanh chóng tụ lại, dựa lưng vào nhau. Giát Giát và La Thiên đứng ở trước tiên. Trong sáu người, thực lực của hai người là mạnh nhất, sau đó tới Diệp Tang và Cao Cáo Chấn. Nếu tính ra thì thực lực của Dịch Quân Nhi chỉ có thể coi là tàm tạm.
Tổng cộng mười mấy bóng đen tóc tai bù xù, trường đao trong tay lóe sáng lạnh màu tím, hiển nhiên đã bôi kịch độc. Hai mắt bọn họ đều tràn ngập vẻ khát máu, giống như dã thú nhìn chằm chằm vào con mồi vậy.
- Giết bọn chúng, mang đầu tới trước mặt Xích Bất Phàm sẽ được thưởng Ngưng Thủy Bảo YI
- Có bảo y này, chúng ta liền có thể xông qua Thông Thiên kiều rồi!
Bọn chúng là một đám giặc cướp trong Thiên Tài Thí Luyện Địa, giá trị chiến điểm đã trên một ngàn, không may là không có truyền thừa của thế lực nào, không thể tiến vào Thần Linh Đệ Ngũ Cảnh. Nhưng phàm người không có truyền thừa thì còn có con đường thứ hai là xông qua Thông Thiên kiều.
Nhưng Thông Thiên kiều đâu dễ xông qua như vậy?
Một cây cầu thật dài, ngăn cản vô số trái tim khát vọng.
- Các ngươi không chỉ là bánh trái thơm ngon mà còn là sơn dương chờ làm thịt.
Cao Cáo Chấn tự giêu một tiếng.
- Nghe nói Xích Bất Phàm đã hứa thưởng một món bảo vật khiến kẻ khác thèm khát phi thường để đuổi giết chúng ta. Hiện tại chúng ta đã trở thành bánh trái thơm ngon rồi.
Thật vất vả mới bình tĩnh được hai ngày.
Nhưng Tam Xích Thần Minh Điện quá hùng mạnh tại Thiên Tài Thí Luyện Địa, trong phạm vi mấy ngàn dặm đều có tai mắt thế lực của Tam Xích Thân Minh Điện. Mặc dù sáu người dùng Truy Phong Chuy chạy tốc độ cao nhất, tránh thoát khỏi một kiếp nạn nhưng vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi sự đuổi giết như ma quỷ kia.
Bọn họ vẫn đánh giá thấp sự nhỏ nhen của Xích Bất Phàm, rất nhanh đã gặp phải đòn tập kích của gã. Chẳng qua sáu người thể hiện thực lực mạnh mẽ xong, lập tức đánh bại thủ hạ của Xích Bất Phàm rồi lại bỏ chạy như điên, rời xa thành Ương Cung.
Tại Thần Linh Cảnh Địa, không giết chóc tuyệt đối khó có thể sinh tôn.
- Phật Quang Phổ Chiếu! Hai tay Giát Giát thu về. Trong khoảnh khắc, phật quang vàng kim bừng sáng, chiếu khắp đêm đen.
Phật khí tận trời. Khuôn mặt Giát Giát lúc này trở nên thần thánh vô cùng. Dưới phật quang bao phủ, đông đảo đám người áo đen cảm thấy một luồng khí thế khiế bọn chúng hít thở không thông ập tới.
Vùi
Vùi
Mấy người sớm đã phối hợp vô cùng ăn ý. Diệp Tang và La Thiên hầu như đồng thời xuất kiếm. Kiếm quang sắc bén lập tức tạo thành từng tia máu tươi.
Sáu người phối hợp cũng tạo thành một tổ hợp không tồi.
Nhất là Giát Giát và La Thiên, một người là La Hán chuyển thế, Phật Tổ kim thân, đạt được truyền thừa của Phật kiếm tiên, cảnh giới thực lực một ngày đi ngàn dặm. Một người là lấy ma nhập đạo, khí lực mạnh mẽ, công kích ác liệt.
Quyền cước vung lên, đao quang kiếm ảnh.
Đám giặc cướp này tới rất nhanh nhưng lại đánh giá thấp thực lực của đám người Giát Giát, trong khoảnh khắc đã thất bại...
Từng bóng người mặc áo đen kêu lên rồi ngã xuống.
Ánh sáng sắc bén lóe lên. Đám người này công kích về phía Giát Giát như điên cuồng, dù hôm nay đã rơi vào thế yếu.
- Giết bọn chúng! Giết
Hơn nữa lúc này đột nhiên có mấy cường giả thần bí đột nhiên gia nhập vòng chiến, vây công sáu người.
Âm!
Giát Giát dùng một thức La Hán quyền đánh ngã một kẻ tiến tới cạnh Dịch Quân Nhi, nghiêng mắc cười hắc hắc hắc:
- Honey, anh đã nói là sẽ bảo vệ em.
Mặt Dịch Quân Nhi đỏ lên, phì một tiếng:
- Đang đối đầu với đại địch, chăm chú một chút đi!
Rầm rầm rầm!
Dưới sự bảo vệ của Giát Giát, mặc dù thực lực của Dịch Quân Nhi yếu nhất nhưng trước mắt lại an toàn nhất.
- Mọi người chuẩn bị lui lại, đừng ham chiến!
La Thiên nhanh chóng truyên âm cho mọi người. Động tĩnh chiến đấu nơi này càng lớn thì càng có nhiều người lại nơi này. Nếu bị vây hãm, sợ rằng sáu người lành ít dữ nhiều.
- ĐỊI
Giát Giát xuất ra một chưởng, thân thể nhoáng lên nắm cánh tay Dịch Quân Nhi, nhảy lên một con Truy Phong Chuy. Giờ phút này hàng loạt tiếng xé gió vang lên, Giát Giát quay đầu lại, phi thân âm ầm đánh tới, diệt sát kẻ có ý đồ đánh lén.
Mặt đất bằng phẳng tối tăm, bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng vó ngựa. Hiển nhiên rất nhiều người đã phát hiện ra tình huống bên này rồi.
Không thể đợi thêm, không thể chờ dù là một khắc! - Đi maul
La Thiên quát.
Vù vù vùi
Cao Cáo Chấn dùng một kiếm bức lui người phía trước, phi thân nhảy lên Truy Phong Chuy. Sau đó Diệp Tang cũng lui lại.
Tất cả cường địch đều do Giát Giát và La Thiên ngăn cản lại!
- Nhất Kiếm Lê Thiên!
Kiếm trong tay La Thiên bùng lên ánh sáng lạnh lẽo, âm một cái liên vẽ ra công kích vô cùng sắc bén...
Âm!
Mọi người lập tức bị đẩy lui.
Vù vùi
Hai người phi thân lên ngựa.
- ĐỊI
Trong khoảnh khắc Truy Phong Chuy hóa thành tia chớp chạy trốn...
- Đuổi theo!
- Không thể để bọn chúng chạy thoát!
Vù vù vù vù vùi
Hướng sáu con Truy Phong Chuy chạy đầy trời ám khí bao phủ tới.
Vù.
Truy Phong Chuy là bảo mã có linh tính, nhẹ nhàng tránh thoát được công kích bởi ám khí. Mà người trên lưng ngựa cũng đồng thời ra tay ngăn cản ám khí phía sau.
- Đám đáng chết. May mà hòa thượng có Kim Thiền Cà Sa.
Giát Giát và La Thiên đi cuối cùng, cản trợ phần lớn ám khí công kích.
Vù...
Một chốc này, trong đêm tối bỗng lóe lên hai luông sáng chói mắt. Nó xen lẫn với những ám khí khác, nhưng lúc tới gần đám người Giát Giát lại va chạm với các ám khí từ hướng khác tới, lập tức thuận thế thay đổi quỹ tích...
Xoetl
Trên lưng ngựa, Dịch Quân Nhi chỉ cảm thấy lưng mình đột nhiên truyền tới cảm giác đau đớn, sau đó lập tức tê dại, thân thể mềm mại run lên, nằm xuống lưng ngựa, không còn sức lực...