Chương 1037: Ta không vào Địa ngục thì ai vào địa ngục!
Chương 1037: Ta không vào Địa ngục thì ai vào địa ngục!Chương 1037: Ta không vào Địa ngục thì ai vào địa ngục!
Gió đêm bỗng nhiên mang tới một luồng hơi thở vô cùng băng giá.
- Quân Nhi!
Đôi mắt Giát Giát đột nhiên bừng sáng, nhìn chằm chằm về phía trước. Trên lưng Dịch Quân Nhi không ngờ lại có một mũi phi tiêu sắc bén, cắm vào một nửa. Máu tươi nhuốm đỏ quần áo trong nháy mắt.
Ý thức Dịch Quân Nhi đã mơ hồ rồi, cảm thấy trước mắt tối sầm, bên tai vang lên tiếng hô to của Giát Giát. Hòa thượng kia cuối cùng cũng đứng đắn, nghiêm chỉnh một hồi, không gọi mình là honey nữa. Khóe miệng Dịch Quân Nhi khẽ nhếch lên, sau đó hoàn toàn hôn mê.
Truy Phong Chuy vẫn phi như bay.
Bóng dáng Giát Giát đột nhiên vọt tới, rơi xuống lưng ngựa phía sau Dịch Quân Nhi, nhanh chóng phong tỏa phụ cận vết thương của cô. Ngay lúc này, mắt thường mơ hồ có thể nhìn thấy một đám máu đen tràn ra...
Phi tiêu có độc!
Sắc mặt Giát Giát tái mét, trái tim giống như bị bỏ vào hầm băng, toàn thân rung động kịch liệt.
Trước cơn bão vẫn luôn là khoảnh khắc yên lặng.
- Đại †ẩu, chị chăm sóc cho Quân Nhi.
Gió lạnh gào thét.
- Anh đã nói rồi, nhất định sẽ bảo vệ em. Em gặp nguy hiểm... Nhất định anh sẽ không bỏ em.
- Muốn lấy giải dược sao? Ngoan ngoãn dừng lại đi.
- Cần ở lại thì mọi người cùng ở lại.
- Ha ha ha - Ả trúng phi tiêu độc môn của ta, trong mười hai canh giờ không có giải dược thì dù là thần tiên cũng không cứu nổi!
Giát Giát quay sang, vẻ mặt trịnh trọng:
Tiếng nói ở xa xa, hiển nhiên không đuổi kịp tốc độ của Truy Phong Chuy.
Phía sau truyên tới một tràng cười nanh ác.
Giát Giát nhẹ nhàng ôm Dịch Quân Nhi, dùng giọng nói dịu dàng nhất cuộc đời mình nói:
- Không cần đâu. Một mình ta thôi. Mọi người lập tức mang Quân Nhi tới thành trì gân nhất, chữa thương cho cô ấy. Kịch độc trên người cô ấy lúc nào cũng có thể công tâm.
Giát Giát ôm chặt lấy Dịch Quân Nhi giờ phút này đã hôn mê bất tỉnh, trong gió lạnh hây hẩy, cảm thây như đã bình tĩnh hơn nhiều.
Giát Giát nắm chặt nắm tay, hai mắt trợn to:
- Ta sẽ lấy được thuốc giải về.
Cao Cáo Chấn nắm chặt thanh kiếm trong tay.
Giát Giát bật người trở vê con Truy Phong Chuy của mình. Mà Diệp Tang nhanh chóng nhảy tới, ôm lấy Dịch Quân Nhi đang hôn mê, trịnh trọng gật đầu với Giát Giát:
Tình hình trước mắt đã không thích hợp để thương lượng thêm. La Thiên lập tức quyết định. - Đến đây đi! Lúc khốn kiếp!
Trái tim mọi người đồng thời chấn động.
Phật quang khôn cùng, trong tích tắc đón nhận đầy trời truy kích tới. Dưới ánh phật quang chiếu rọi, bước truy kích của tất cả đều bị cản lại, để đám người Diệp Tang biến mất trong bóng tối.
- Nghe ta điIII
Công kích bao phủ bầu trời như mưa rào ập tới.
- Giết gãI
- Năm người khác chạy rồi. Bắt được tên hòa thượng trọc lốc này cũng tốt.
- Cứ vậy đi.
Bóng dáng Giát Giát đột nhiên bay lên, khoanh chân giữa không trung, hai tay hợp lại. Một luông phật quang hùng hậu tràn ngập thiên địa trong khoảnh khắc!
- Phật Tượng Kim Thân!
Thực lực của Giát Giát hiện giờ đã khác trước kia, không cần vận dụng bí pháp Nhất Sát Vạn Niên cũng có thể dễ dàng thi triển ra công kích cường đại Phật Tượng Kim Thân. Một pho tượng phật thần thánh vô cùng, tràn ra ánh sáng chói mắt như ngọc!
- Giát Giát, cẩn thận đấy.
Năm con Truy Phong Chuy lao vút về phía trước. Giát Giát lại vỗ chưởng cho con Truy Phong Chuy của mình quay lại. Quay đầu nhìn lại, gió lạnh thổi bay áo cà sa. Lúc này hai mắt Giát Giát tỏa ra ánh sáng đỏ bừng, sát khí tràn ra như phủ trời ngập đất.
- Chạy!
- Cẩn thận.
Đôi mắt Giát Giát bùng lên sát khí:
- Phật cũng có lửa giận!
Vùi
Vùi
Pho Phật Tượng Kim Thân trong hư không kia chụp mạnh một cái, bất ngờ đánh ra một loại chưởng ấn mang theo ngọn lửa vàng kim, ầm ầm chụp tới, lập tức đánh bay mấy người. Bọn chúng phun máu tươi giữa bầu trời đêm, bóng dáng ngã quỹ xuống mặt đất.
- Là ai phóng phi tiêu độc?
Hai mắt Giát Giát trợn trừng, đồng tử màu đỏ tỏa ra ánh sáng khiến kẻ khác không rét mà run.
Hòa thượng lúc này giống như Tu La.
Âm!
Đám người vây công vốn kiêu ngạo tận trời giờ phút này cũng đã gần như sụp đổ, liều mạng muốn bỏ chạy. Nhưng Giát Giát cơ bản không cho bọn họ cơ hội này. Trừ những kẻ nhanh chóng bóp nát lệnh bài thần linh rời đi, ngoài ra đều ngã xuống trong vũng máu.
- Đi! Đi maul Gã nổi điên rồi!
- Gã không phải hòa thượng. Gã là ác ma đói Không ngừng giết chóc!
- Nói!!! Ai phóng tiêu độc!
Gã đứng sừng sững giữa không trung, tay nắm Kim Cương Hàng Ma trượng. Kim Cương Hàng Ma trượng tỏa ra ánh sáng thần thánh, mà Giát Giát lúc này toàn thân nhuốm máu, khuôn mặt dữ tợn như ác ma từ địa ngục đi ra, sát khí lạnh như băng tràn ngập thiên địa, bao phủ bốn phương tám hướng.
Người nọ đã hấp hối, bỏ lệnh bài thần linh trong tay ra, chuẩn bị bóp nát. Nhưng Giát Giát làm sao cho y cơ hội này. Đôi mắt màu đỏ tràn ngập sát khí, âm ầm đánh một chưởng lên ngực y.
Thần quang lóe lên, lệnh bài thần linh bị bóp nát theo tiềm thức, chẳng qua chỉ mang trở về một thi thể.
Sát!
Sát! Sát
Hòa thượng Giát Giát lần đầu tiên trở nên cuồng bạo tại Thần Linh Cảnh Địa. Giờ khắc này mọi người mới bất ngờ phát hiện ra, hóa ra sáu người mà mình liêu mạng đuổi giết cũng không phải là quả hông mềm mà bọn họ có thể tùy ý nắn bóp. Giống như hòa thượng trước mặt này có chiến lực nghịch thiên!
Bọn họ chạy trốn không phải bởi không thể đối phó với công kích trước mắt mà sợ rơi vào trùng vây, lo lắng cường giả như Xích Bất Phàm bất ngờ xuất hiện mà thôi!
ÂmII
Giát Giát vung Kim Cương Hàng Ma trượng ra, tấn công khiến nhiều bóng người hộc máu mà chất.
Cả bầu trời đêm đầy máu tươi, mùi máu tanh lan tràn thiên địa.
- Là ai phóng tiêu độc?
Một quyền của Giát Giát đánh tới, đối phương phun máu. Trên mặt Giát Giát lúc này tràn ngập máu tươi, đỏ bừng dữ tợn, túm lấy áo kẻ nọ, vẻ mặt dữ tợn, hét lên điên cuồng:
Rầm!
Một người bị đánh bay, máu tươi phun như mưa, lục phủ ngũ tạng giờ phút này như bị lửa thiêu đốt.
Phụt!
Một trận lực lượng đánh mạnh vào Phật Tượng Kim Thân của Giát Giát nhưng không cách nào làm tổn thương thân thể gã đã được Kim Thiền Cà Sa nhận chủ bảo vệ. Gã trở tay đánh trả một đòn, La Hán quyền rung động trời đêm, không lui lại phía sau mà ngược lại còn lao thẳng về phía chỗ đông người nhất.
Bảo y mặc dù quan trọng nhưng cũng không hơn tính mạng được!
Sụp đổ, tan rãi
- Tên hòa thượng kia... Ngươi là hòa thượng, hòa thượng sao lại sát sinh!
Có người run rẩy hô to. Thật sự bọn họ không cam lòng bị giết trở về nguyên thế giới.
- Ngươi sẽ xuống mười tám tầng Tu La Địa Ngục!
Giát Giát túm chặt yết hầu kẻ nọ, hai mắt tỏa ra ánh sáng lạnh điên cuồng:
- Ta không vào Địa Ngục thì ai vào Địa Ngục đây!
Rắc!
Yết hầu bị bóp nát.
Gió lạnh thổi sát khí lạnh băng tràn ngập. Rốt cục có người sụp đổ, run rẩy chỉ vào một bóng lưng đã chạy xa gần trăm thước:
- Là y! Là y! Cừu Vạn Độc! Là y đóII!
Vốn còn định thừa dịp người đông thế mạnh bắt Giát Giát, nào ngờ...
Vút!
Bóng dáng Giát Giát nhanh như điện, trong nháy mắt đã đuổi tới sát sau lưng Cừu Vạn Độc.
Một tiếng xé gió vang lên. Rất nhiều phi tiêu độc bay về hướng Giát Giát, đánh về nhiều nơi trên thân thể.
Quả nhiên là y!
Sát ý trong đôi mắt Giát Giát bùng lên, Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay quét ra, đánh bay đám tiêu độc, đồng thời chỉ thẳng vào lưng Cừu Vạn Độc.
Trái tim Cừu Vạn Độc run lên kịch liệt, cảm nhận được lực uy hiếp cường đại vô cùng, đồng tử mở bừng ra, đưa tay sờ vào trong ngực theo tiềm thức, muốn cầm lấy lệnh bài thần linhI
Giát Giát sao có thể không để phòng một chiêu này của y, chưởng phong như điện, đột nhiên đánh vào cánh tay Cừu Vạn Độc. Râầm một tiếng vang lên, bóng dáng Cừu Vạn Độc bị đánh bay mấy thước. Trong nháy mắt khi y rơi xuống mặt đất, thân thể Giát Giát hạ tới như quỷ my, phong tỏa tất cả các yếu huyệt trên người y, không cho y nhúc nhích.
- Thuốc giải!
Giọng nói lạnh lẽo như băng vang lên.
Đồng tử Cừu Vạn Độc mở to kinh hãi, mồ hôi trán chảy ròng ròng, run run nói:
- Ta... Ta...
Sát ý trong đôi mắt Giát Giát điên cuồng bùng lên:
- Ta không muốn nghe nói nhảm!
- Ta đưa ngươi!
Cừu Vạn Độc kinh hãi hô lên, run giọng nói tiếp:
- Nhưng ngươi phải hứa tha cho ta.
- Ta, ta đồng ý.
Giát Giát gật đầu rất dứt khoát, sát khí trong đôi mắt cũng rút đi như thủy triều, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Cừu Vạn Độc, gằn từng chữ một:
- Ta chỉ cần thuốc giải.
Cừu Vạn Độc cúi đầu, trong đôi mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường, giương mắt nói:
- Sao ta phải tin ngươi?
- Người xuất gia không nói dối.
Giát Giát nói rất chăm chú.
- Được, ngươi giải huyệt cho ta trước đi. Ta đưa thuốc giải cho ngươi.
Cừu Vạn Độc hít một hơi, trâm giọng nói.
Giát Giát ra tay cực nhanh, giải huyệt cho Cừu Vạn Độc.
Cừu Vạn Độc chậm rãi đưa tay vào túi. Bỗng nhiên đôi mắt y bùng lên vẻ ác độc. Từ trong túi, một mũi tiêu độc bay ra, đánh thẳng về ngực Giát Giát.
Hơn thế nữa, đồng thời Cừu Vạn Độc nhanh chóng lấy lệnh bài thần linh ra, bóp lấy...
Trong tích tắc, cảm giác đau đớn thấu tim truyền tới. Cừu Vạn Độc cảm thấy thân thể mình giống như bị xé rách. Không, là bị xé rách thật! Cánh tay nắm lệnh bài thần linh bất ngờ bị một lực lượng vô cùng mạnh mẽ xé rách ra. Cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Thần quang lóe lên, lệnh bài thần linh mang đi chỉ một cánh tay.
- ÁII
Cừu Vạn Độc cảm thấy đau đớn giống như bị vạn con kiến cắn xé trái tim, thậm chí còn đau hơn. Nguyên một cánh tay bị xé ra, có khác gì bị dã thú cắn xé...
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp trời!
Ánh mắt va chạm, đó là một đôi mắt còn lạnh lẽo hơn ác thú cả trăm lần. Khuôn mặt Giát Giát đầy máu tươi, giống như không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Cừu Vạn Độc. Máu tươi chảy xuống cả đôi mắt, Giát Giát nhẹ nhàng lau đi, lạnh nhạt nói:
- Ta hy vọng ngươi đừng giở trò đùa vô bổ này nữa.
Cảm giác đau đớn trước nay chưa từng có khiến toàn thân Cừu Vạn Độc run rẩy. Máu tươi chỗ cánh tay chảy ra như suối, trái tim lạnh lẽo. Giọng nói như ác ma kia đã đánh thẳng vào linh hồn y.
Không còn lệnh bài thân linh, mình đã không còn hy vọng chạy trốn nữal
Không có lệnh bài thần linh, căn bản mình không thể trở về nguyên thế giới.
Tính mạng. Giờ khắc này Cừu Vạn Độc cảm thấy tính mạng yếu ớt tới mức nào.
Chảy máu quá nhiều khiến môi y trắng bệch, run rẩy:
- Ta đưa... Ta đưa thuốc giải cho ngươi!
- Không nói đùa nữa chứ?
- Không, tuyệt đối không dám nữa.
Khuôn mặt đầy máu tươi kia lộ vẻ tươi cười vô cùng dữ tợn.
Nhận mình sứ Cừu Vạn Độc đưa qua, đột nhiên Giát Giát ngẩng đầu:
- Làm sao ta biết đây là thuốc giải thật? Hay là thử trên người ngươi trước đi.
Vùi
Cừu Vạn Độc bị trúng tiêu độc của mình luôn, sau đó Giát Giát lập tức cho y uống thuốc giải.
Quan sát một lát, Giát Giát hài lòng gật đầu:
- Đa tạ sự hợp tác của ngươi.
Gáng nặng trong lòng Cừu Vạn Độc đã được giải tỏa.
Rầm!
Một chưởng hạ xuống không hề có dấu hiệu báo trước, rơi vào ngực Cừu Vạn Độc.
Đồng tử Cừu Vạn Độc mở lớn tới cực điểm, cảm thấy sinh cơ trôi đi như dòng nước:
- Ngươi đã nói... Không giết ta...
- Người xuất gia không nói dõi. Mặt Giát Giát không chút thay đổi: - Nhưng vẫn biết nói luyên thuyên.