Chương 1049: Chỗ dựa đấu chỗ dựa, ai mới là mạnh nhất!
Chương 1049: Chỗ dựa đấu chỗ dựa, ai mới là mạnh nhất!Chương 1049: Chỗ dựa đấu chỗ dựa, ai mới là mạnh nhất!
Cho tới cuối cùng, Xích Bất Phàm cũng chưa từng coi Giát Giát là đối thủ của mình. Gã không có tư cách. Nhưng hôm nay y lại phải trơ mắt nhìn kẻ vốn không xứng làm đối thủ của mình phá kén thành bướm trước mặt mình, Xích Bất Phàm cảm thấy nổi giận khó nén, mạnh mẽ tấn công tới.
- Đại Nhật Như Lai Chúi
Giát Giát không chậm trễ chút nào, song chưởng nhanh chóng hợp lại. Chú ngữ Phật môn cường đại bay ra, một loạt phù chú màu vàng kim thẩm thấu ra ngoài, đánh về phía Xích Bất Phàm.
Mưa to đã tạnh, thiên địa trong sáng. Kim quang vừa tỏa sáng tám phương, Xích Bất Phàm mặc một thân áo lam, trọng xích đen như mực vung lên như một cây roi sắt, sắc bén bức người, vung lên đánh tan Phật chú, thế như chẻ tre.
Âm ầm ầm!
Chú ngữ kim quang không thể ngăn cách thân thể Xích Bất Phàm. Toàn thân y bạo phát thân quang, giống như thần linh tái thế, hơi thở huyết mạch thần linh đã hoàn toàn bộc phát ra vào thời khắc này.
Giống như miệng núi lửa phun trào trong nháy mắt, ánh lửa ngập trời tàn phá thương thiên mênh mông, quấy động phong vân.
Trong chớp mắt này, Giát Giát và thái tử Dịch Hàn nhìn nhau, lòng như hiểu ngầm, lập tức tấn công Xích Bất Phàm từ hai phía trái phải.
La Thiên mang theo mấy người lui lại phía sau một khoảng, tránh khỏi bị lực lượng chiến đấu lan đến.
- Không có khả năng! Không có khả năng! Gã... Làm sao gã lại tiến bộ thần tốc như vậy được!
Công kích như mưa to gió lớn, hủy diệt thiên địa.
Đôi mắt Xích Bất Phàm phát ra vẻ kinh ngạc dày đặc hơn, lại càng tràn ngập vẻ phẫn nộ không cam lòng, nội tâm càng không ngừng rít gào...
Chiêu số Phật tính của Giát Giát ẩn chứa sát cơ của kiếm, hai loại thuộc tính dung hợp hoàn mỹ, khiến kẻ khác khó lòng phòng bị. Mà thái tử Dịch Hàn thi triển ra Thánh Long Trảo, trung tâm chỉ có hai chữ: Bá đạo!
Mấy kẻ bình thường tại Thần Linh Đệ Tứ Cảnh không có khả năng đối địch với mình.
- Tiên Ý Phật Tung!
Đôi mắt Xích Bất Phàm có vẻ điên cuồng hoàn toàn thẩm thấu ra.
Vùi
- Thăng Long Tại Thiên!
Tiếng va chạm kịch liệt không ngừng chấn động. Ba người ứng phó toàn lực!
Cục diện chẳng phân biệt được trên dưới, đối với Xích Bất Phàm là một sự nhục nhã rất lớn!
Một người lĩnh ngộ Tiễn đạo, thiên tài có được Thần cung thượng cổ, một Phật Môn Linh Đồng vừa thức tỉnh huyết mạch Phật tổ. Hai người mạnh mẽ hợp lực, đối phó với con nối dõi của thần linh mạnh mẽ nhất Thần Linh Cảnh Địa, Tam Xích Thần Minh Điện. Một trận chiến này bộc phát ra khiến mặt đất thảo nguyên thỉnh thoảng cũng chấn động.
Trong lòng y dâng lên một loại cảm giác mà bản thân không cách nào tin nổi. Hòa thượng trước mắt sau khi trở thành Phật Môn Linh Đồng, thiên phú của gã thậm chí đủ để sánh vai với những con nối dõi của thần linh cấp bậc đứng đầu tại Tam Xích Thần Minh Điện. Mặc dù mình không thuộc hàng ngũ đứng đầu của con nối dõi của thần linh Tam Xích Thần Minh Điện nhưng trong lòng Xích Bất Phàm có tự tin tuyệt đối, thậm chí là tự phụ!
Nhưng một tên vừa thức tỉnh huyết mạch Phật tổ, trở thành Phật Môn Linh Đồng, trong quá trình chiến đấu, Xích Bất Phàm có thể cảm nhận rõ ràng rằng thực lực của hòa thượng Giát Giát đang lột xác. Lần này hợp sức với thái tử Dịch Hàn, không ngờ trong khoảng thời đã đánh ngang tay với Xích Bất Phàm.
Lúc này Giát Giát cảm thấy máu huyết trước ngực quay cuồng, chẳng qua áp chế được rất nhanh, không khỏi bĩu môi:
Sau nhiều lần va chạm mạnh, ba bóng người lần lượt bay ngược lại một khoảng.
Trái tim Xích Bất Phàm chấn động, bóng dáng nhoáng lên vài cái.
Nội tâm Xích Bất Phàm gào thét kịch liệt, khuôn mặt co quắp vài cái. Khí tức toàn thân y trong khoảnh khắc lại kéo lên lần nữa, trọng xích quét mạnh tới.
- A di đà phật.
- Gã nhất định phải chết!
Sắc mặt Giát Giát thay đổi. Gã nhận ra chủ nhân của giọng nói này, đúng là hòa thượng Thích Không một câu Phật tổ, hai câu Phật tổ kia.
Khách không mời mà tới.
Lúc này đột nhiên một giọng nói bỗng vang lên phía sau Giát Giát.
Rầm râầm rầm!
Thần cung thượng cổ trong tay thái tử Dịch Hàn luôn luôn cho y một cảm giác nguy cơ mơ hồ. Y không dám khinh địch.
VùI!!
Mũi tên phá không, như thần tiễn của Hậu Nghệ, tỏa ra ánh sáng chói mắt vô cùng.
Tay Xích Bất Phàm cầm trọng xích, đứng giữa không trung, khuôn mặt lạnh lùng như nước, sát khí trong mắt bùng lên.
Thần cung thượng cổ lắp tên, vẻ sắc bén tràn ngập bâu trời.
Mặt thái tử Dịch Hàn không chút thay đổi. Trong chớp mắt này, gã là người phát động công kích đầu tiên.
- Con bà nó là con gấu, thật đúng là quá mạnh mẽ.
Vùi
Ánh mắt Giát Giát dịch chuyển, quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Thích Không:
- Con lừa trọc. Ngươi đúng là âm hồn bất tán hả.
Giát Giát còn chưa quên mình cũng là một tên đầu trọc. Nhưng trong lòng Giát Giát, đầu trọc của mình trọc đẹp như mơ, không phải như con lừa trọc kia.
- A Di đà phật.
Hòa thượng Thích Không hợp lại song chưởng.
- Buông đồ đao, quay đầu là bờ.
Giát Giát bíu môi: - Ngươi thèm muốn Kim Thiền Cà Sa thôi.
- Trượng nghĩa không nói thân sơ. Ngươi đã phản bội Phật tổ, không xứng xưng là Phật Môn Linh Đồng. Hôm nay ta tiêu trừ ngươi trước, thanh lý môn hội
Thích Không hợp hai tay lại nhẹ nhàng, mặt không chút thay đổi:
- Ta tốt xấu gì cũng là Phật Môn Linh Đồng của Thiên Phật Sơn. Hôm nay không ngờ ngươi dám có gan cấu kết với người ngoài, đối phó đồng môn! Chẳng lẽ không sợ bị Thiên Phật Sơn trừng phạt sao?
Giát Giát lạnh lùng nhìn hòa thượng Thích Không, trâm giọng nói:
- Thích Không.
Giữ mạng trước đã.
Trình độ thấp nhất là đánh cho bọn họ trở về nguyên thế giới!
Sau đó lại thông qua thần lệnh đuổi giết tại nguyên thế giới. Hừ! Những nơi khác cũng không ngăn cản Tiên nhân như Thần Linh Cảnh Địa. Chỉ cần phái một vị thân sứ cấp Tiên nhân ra là đủ để giết chết hai người rồi.
- A Di đà phật.
Thích Không mỉm cười:
- Tam Xích Thần Minh Điện là lĩnh tụ tiên môn, Thiên Phật Sơn là thánh địa Phật môn, vốn nên cùng hỗ trợ lân nhau, tru sát hạng người tà ma ngoại đạo.
Ý ngầm trong lời nói là đã đồng ý hợp sức vơi Xích Bất Phàm rồi.
Trái tim Giát Giát đập mạnh, vẻ mặt nghiêm trọng hơn vài phần.
Gã đã biết thực lực của con lừa trọc kia, sợ rằng cũng sàn sàn như Xích Bất Phàm. Nếu hai người bọn họ hợp lực, mình và thái tử Dịch Hàn căn bản không có nửa điểm phần thắng.
Giát Giát nhanh chóng đưa mắt ra hiệu cho đám người La Thiên, ý tứ rất rõ ràng. Tình huống một khi xấu đi, lập tức bóp nát lệnh bài thần linh rời đi.
Thích Không đột nhiên xuất hiện khiến Xích Bất Phàm vừa ngạc nhiên lại vui mừng. Giát Giát và thái tử Dịch Hàn hợp sức khiến y có cảm giác phải cố hết sức. Hôm nay xuất hiện một vị hòa thượng Thích Không thực lực không kém mình chút nào, nếu hai người hợp lực thì cho dù đám Giát Giát có giãy giụa tiếp cũng tuyệt đối không trốn khỏi kiếp nạn này.
- Nếu không ngại thì chúng ta cùng hợp sức bắt chúng lại.
Bởi hòa thượng Thích Không xuất hiện đột ngột, vẻ mặt thái tử Dịch Hàn cũng ngạc nhiên ngừng công kích. Lúc này ánh mắt Xích Bất Phàm cũng hướng lại đây, cất tiếng nói:
- Hóa ra là hòa thượng Thích Không của Thiên Phật Sơn.
Hòa thượng Thích Không nói vẻ đương nhiên.
- Chí bảo phật môn không thể để bị ngươi điếm ô. Bần tăng nên thay mặt nhận lấy.
- Không biết xấu hổi
Giát Giát nói ba chữ này xong, Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay lập tức bừng sáng, công kích đầu tiên:
- Thập Bát La Hán Trượng!
Vù vù vùi Bóng trượng như điện, âm tâm mang theo uy lực ngàn cân tấn công hòa thượng Thích Không.
Đôi mắt Thích Không tuôn ra phật quang, phật châu trong lòng bàn tay bay ra, khoảnh khắc như vẽ xuống một lồng giam trong thiên địa, bao phủ lấy Giát Giát.
Leng keng!
Âm!
Trong nháy mắt, hai người đã triển khai kịch chiến.
Một phía khác, Xích Bất Phàm cũng đã giao chiến với thái tử Dịch Hàn rồi. Mất đi một khối "khiên thịt" Giát Giát hỗ trợ ngăn cản công kích của Xích Bất Phàm, trong khoảnh khắc thái tử Dịch Hàn đã cảm thấy phải cố hết sức. Thân thể Xích Bất Phàm tung bay đến, lập tức bộc phát ra một trận công kích mạnh mẽ, căn bản không để cho thái tử Dịch Hàn có cơ hội thở dốc.
Trong khi cận chiến, Thần cung thượng cổ của thái tử Dịch Hàn cũng khó phát huy được uy lực, nhất thời chỉ dựa vào Thái Cực lực chống đỡ công kích của Xích Bất Phàm.
Rầm rầm rầm!
Hầu như cùng lúc, Giát Giát và thái tử Dịch Hàn đều bị đánh bay, thân thể lui vê phía sau hơn mười thước, miễn cưỡng cố gắng đứng vững.
Khóe miệng bọn họ đều tràn máu tươi.
Một đấu hai còn có lực liều mạng. Bây giờ một chọi một, hai người Giát Giát bị vây vào cục diện bị động tuyệt đối.
Song phương chưa chấm dứt chiến đấu, chẳng qua lúc này một luồng khí tức cường đại phủ xuống, phát ra tiếng cười vang hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Xa xa, một đoàn người chừng năm chục đang giục ngựa phi tới, câm đầu là một người mặc áo lam nhạt.
Trái tim mấy người Giát Giát không nén nổi rơi thẳng xuống. Nhìn trang phục thì có thể thấy đây là người của Tam Xích Thần Minh Điện!
Hơn nữa từ hơi thở người áo lam cầm đầu, có thể nhận thấy gã còn kinh khủng hơn cả Xích Bất Phàm!
- Ha ha, thật là náo nhiệt.
Khóe môi người áo lam nhếch lên nụ cười lạnh nhạt, vó ngựa vang lên, bóng dáng tới gần:
- Bất Phàm sư đệ, rốt cục là ai lại đáng để ngươi phí công sức như vậy hả.
Ánh mắt Xích Bất Phàm rơi vào người nọ, đồng tử hơi co lại, đồng thời ánh mắt thoáng mang theo vẻ tôn kích, chắp tay nói:
- Hóa ra là sư huynh Đỉnh Thiên.
Ánh mắt Xích Bất Phàm cung kích cũng không thuần túy bởi đối phương là sư huynh của y.
Nguyên nhân quan trọng hơn là vị Xích Đỉnh Thiên xuất hiện trước mắt y có một vị ca ca đồng bào yêu nghiệt vô cùng, con nối dõi của thần linh nghịch thiên nghìn năm không gặp của Tam Xích Thần Minh Điện - Xích Lượng Thiên!
Xích Lượng Thiên tuyệt đối là thiên tài đứng đầu Tam Xích Thần Minh Điện. Có một quầng sáng này, hơn nữa thiên phú bản thân không kém, Xích Đỉnh Thiên hiển nhiên có địa vị cực cao trong rất nhiều con nối dõi của thần linh tại Tam Xích Thần Minh Điện.
Xích Bất Phàm cũng không ngờ dĩ nhiên lại gặp phải Xích Đỉnh Thiên. Ánh mắt rơi vào đám người Giát Giát, khóe miệng Xích Bất Phàm toát ra nụ cười trào phúng dày đặc hơn. Đây là chỗ cường đại của Tam Xích Thần Minh Điện ta! Vận mệnh của các ngươi đáng gặp phải kiếp nạn này rồi.
Xoay mặt chắp tay hướng Xích Đỉnh Thiên, y nói:
- Khẩn xin sư huynh ban thưởng bảo vật.
Xích Đỉnh Thiên cười ha hả:
- Người dám khiêu khích thần uy của Tam Xích Thần Minh Điện tại tổ địa thật đúng là không nhiều đâu. Ta cũng muốn xem thử mấy người này có lai lịch gì.
Tiếng nói vừa dứt, cổ tay Xích Đỉnh Thiên lật lên, thân quang tràn ngập không gian. Lập tức một chiếc ô tràn ngập thần quang bảy màu xuất hiện trong lòng bàn tay gã.
- Già Thiên Thần Thán!
Xích Đỉnh Thiên ném về phía trên, chiếc ô này nhanh chóng mở ra, bay lên trăm thước, lơ lửng giữa trời.
Giờ khắc này mọi người lập tức cảm nhận được dường như cả không gian đã biến dị, từng gợn sóng nhỏ lan ra.
Đôi mắt Xích Bất Phàm lộ nụ cười lạnh trêu tức:
- Không ngại nói cho các ngươi biết, đây là Thân tán do Tam Xích Thần Minh Điện vĩ đại chúng ta chế ra. Thần tán xuất hiện có thể quấy rối không gian trong phạm vi trăm dặm, ảnh hưởng tới quy tắc vận hành. Hiện tại cho dù các ngươi có nghiền nát lệnh bài thần linh trong tay thì trong phạm vi của thần tán này, các ngươi cũng không trốn thoát nửa bước.
Sắc mặt mọi người đám Giát Giát không nén nổi tái đi.
- Các ngươi còn chưa thể trêu vào Tam Xích Thần Minh Điện đâu.
Xích Bất Phàm cười:
- Còn có lá bài tẩy gì thì cứ lật ra đi?
Một trận gió lạnh thổi qua.
- Lá bài tẩy của bọn họ... Các ngươi càng không thể trêu vào!
Lúc này, một giọng nói từ xa xa truyền đến.