Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1046 - Chương 1053: Lực Lượng Ngươi Mạnh Hơn Ta Nhưng Chưa Chắc Đã Thắng Ta!

Chương 1053: Lực lượng ngươi mạnh hơn ta nhưng chưa chắc đã thắng ta! Chương 1053: Lực lượng ngươi mạnh hơn ta nhưng chưa chắc đã thắng ta!Chương 1053: Lực lượng ngươi mạnh hơn ta nhưng chưa chắc đã thắng ta!

Sau mỗi một đòn tấn công của Xích Bất Phàm dường như cơ thể Tiêu Dương lại mạnh thêm. Hắn gần như đã luyện thành thục tâng thứ tám của "Xi Vưu luyện thể”. Một nửa quả Thần Thánh Chi Tâm cũng đang dần dần ngấm vào máu của Tiêu Dương...

Xích Bất Phàm hôm nay 'may mắn thật, đầu tiên là đánh thức huyết mạch Phật tổ trong Giát Giát giúp gã biến thành linh đồng của Phật môn. Hiện tại đối phó với Tiêu Dương không chỉ không làm hắn bị thương mà còn tạo điều kiện cho hắn luyện tập và kiểm nghiệm cơ thể Thân minh của hắn.

Tầng Huyết mạch ngưng tim khiến Tiêu Dương có cảm giác cơ thể mình như thể tường đồng vách sắt. Độ cứng của thân thể hắn lúc này chỉ e đến Tiên nhân còn phải e ngại.

Âm! Âm! Ầm!

Xích Bất Phàm bị đánh bay, ánh mắt nhìn vào cây trọng xích trong tay mình, trong mắt không giấu được vẻ kinh hãi.

Quá kinh khủng.

Cây trọng xích trong tay gã đã xuất hiện một vết nứt nhỏ...

Gã kinh hãi hít một hơi thật sâu.

Hai mắt Xích Bất Phàm đỏ bừng, khí thế hừng hực, hai tay giơ cao cây trọng xích...

Đao có đao bí.

Mặc kệ tất cả.

Kiếm có kiếm bí, ví dụ như cây kiếm Khổng Tước của Kim Du Uyển.

- Liều thôi!

Sức mạnh cuồn cuộn.

Mặc dù cây trọng xích này không phải thần binh nhưng cũng không phải cục sắt bình thường. Nó được đúc từ kim cương, thậm chí còn có cả linh khí! Vậy mà hôm nay lại bị hai nắm đấm của một "con ngựa điên" đánh nứt!

Xích tự nhiên cũng sẽ có xích bí.

Xích Bất Phàm nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt trở nên điên cuồng.

Như vậy chẳng phải là nắm đấm của Tiêu Dương còn kinh khủng hơn cả thần binh sao?

Thường những binh khí có linh tính đều có bí pháp.

- Hắc Phong xích bí!

Dù sao cũng còn có Xích Đỉnh Thiên sư huynh ở đây.

Xích Bất Phàm sử dụng chiêu thức mạnh của mình, cây trọng xích trong tay chỉ thẳng lên bầu trời. Khoảnh khắc này cả bầu trời như đông cứng lại, sau đó một cơn gió khe khẽ thổi qua.

Cây trọng xích màu đen chỉ thẳng lên trời, Xích Bất Phàm lơ lửng trong không trung, toàn bộ sức mạnh đều tập trung lên cây trọng xích.

Cây trọng xích này tên là Hắc Phong!

- Ta muốn xem thử cậu có thể mạnh đến mức nào! Vù! Vùi Vùi

- Ta không cho ngươi xem thì làm sao?

Trời đất dân dần có dấu hiệu biến đổi, cây trọng xích trở thành trung tâm của cơn cuồng phong. Gió lớn điên cuồng chuyển động khiến cả không gian như vỡ vụn.

Xi Vưu luyện thể chẳng qua chỉ là một trong các đặc điểm của Tiêu Dương thôi.

Bùm!

Tìm khắp thiên hạ cũng chẳng tìm được người nào cùng cảnh giới có thể địch nổi Tiêu Dương, cho dù là Con nối dõi của thần linh cũng không thể! Cảnh giới của Tiêu Dương hiện tại mới chỉ là Tâm Lôi Ngũ Kiếp, ở Thần Linh Cảnh Địa, người có cảnh giới cao hơn hắn nhiều vô số nhưng chuyện vượt cấp giết địch đối với hắn là chuyện thường như cơm bữa.

Tiêu Dương của hiện tại hoàn hảo không chút tì vết.

Tiêu Dương thực sự là một thiên tài toàn năng không gì không thể, cơ thể được tạo nên từ Xi Vưu luyện thể, có xuất thân từ Kiếm đạo nhưng lại có khả năng cảm ngộ 'Họa đạo!

Hắc Phong cương khí!

Sau khi dứt lời, Tiêu Dương không đợi Xích Bất Phàm có phản ứng đã bất ngờ biến mất trong không gian.

Tốc độ nhanh đến chóng mặt!

Xích Bất Phàm tự tin chiêu Hắc Phong cương khí của mình không có đối thủ, tốc độ tấn công không gì sánh kịp. Cho dù Tiêu Dương có cơ thể bất phàm làm lá chắn cũng không thể tránh thoát. Chỉ có điều suy nghĩ của y không chỉ sai mà còn quá sail

Cơn cuồng phong cuồn cuộn chuyển động tựa như chiếc cối xay thịt tốc độ cao. Cây trọng xích Hắc Phong trở thành trung tâm của cơn cuồng phong phi thẳng về phía trước.

Tiêu Dương chắp tay sau lưng, ngửa đầu nhìn lên bầu trời bị bao trùm bởi Hắc Phong cương khí.

- Anh muốn xem? Hừi

Khuôn mặt Xích Bất Phàm méo mó dữ tợn. Y tin chắc một chiêu này đủ để chém nát cả thần binhI

Sau khi dung hợp một nửa quả Thần Thánh Chi Tâm, Tiêu Dương dần dần trở thành cường giả chân chính.

Tất cả tiềm lực thiên phú của hắn đều được kích phát sau khi dung nhập nửa quả Thần Thánh Chi Tâm.

Xích Bất Phàm không phải Con nối dõi của thần linh đầu tiên bị Tiêu Dương đánh bại, trước đó đã có Lý Thác. Tiêu Dương tin tưởng Xích Bất Phàm cũng không phải người cuối cùng.

Gió lớn cuồn cuộn ập đến nhưng Tiêu Dương còn nhanh hơn cả gió!

Hắc Phong cương khí mạnh mẽ bao phủ cả bầu trời nhưng Tiêu Dương lại nhẹ nhàng tránh thoát...

Hành động của hắn đúng như lời hắn nói, không cho xem.

Xích Bất Phàm suýt hộc máu vì tức, toàn thân run lên. Y liêu mạng sử dụng 'Hắc phong xích bí: mục đích là dùng một chiêu giết chết Tiêu Dương nhưng lại không ngờ hắn...

Tĩnh như Thần sơn vạn trượng sừng sững đứng giữa trời mặc cho mưa to gió lớn, một quyền làm trấn động cả đất trời.

Động lại nhanh như tia chớp, như gió không thể nắm bắ, biến hóa kỳ ảo, tiêu sái tự nhiên khiến người khác không thể đến gần hắn.

Cảm giác như cả một ngọn núi không lồ đè xuống!

BịchI!I

Xích Bất Phàm vô cùng hối hận với quyết định sai lầm của mình. Chỉ trong thời gian nháy mắt quyền của Tiêu Dương đã đánh thẳng vào ngực y...

Tay giơ đao lên nhưng lại chém xuống đầu mình!

Lần này đúng là gậy ông đập lưng ông, lúc nãy chính y đã xin Xích Đỉnh Thiên phóng ra Già Thiên Thần Tán.

Ánh mắt hoàn toàn tuyệt vọng!

Bóng dáng hắn như tia chớp xẹt ngang bầu trời.

Sau khi dồn hết sức sử dụng xích bí, lúc này sức mạnh của Xích Bất Phàm đã bị rút cạn. Khi nhìn thấy Tiêu Dương bừng bừng sát phí lao về phía bình, y chỉ biết kinh hãi trừng mắt, tiếng chuông cảnh báo nguy hiểm trong tiềm thức không ngừng báo động.

Chạy!

Trong đầu Xích Bất Phàm chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ đó. Y không còn thời gian để do dự, đây không phải lúc chấp nhất với niềm kiêu ngạo của con nối dõi của thần linh.

Xích Bất Phàm lật tay, tấm lệnh bài Thần Linh lập tức xuất hiện. Y dùng hết sức mạnh cuối cùng bóp nát tấm lệnh bài...

Vùi

Tuy nhiên quyên phong của Tiêu Dương đã tới gần!

- Sao lại...

Xích Bất Phàm rùng mình, một lát sau mới phản ứng lại, hốt hoảng nhìn lên Già Thiên Thần Tán trên đỉnh đầu!

Bởi Tiêu Dương sẽ không cho Xích Bất Phàm bất cứ cơ hội nào nữa.

Cao thủ giao đấu với nhau, một người phạm phải sai lầm sẽ nhận kết cục thảm hại.

Mọi phán đoán của Xích Bất Phàm về Tiêu Dương đều đã sai.

Xích Bất Phàm tuyệt vọng gào thét! Quái tài Tiêu Dương, quả nhiên danh tiếng không sai.

- Hắn rốt cuộc là loại Quái tài gì vậy?

Động và tĩnh kết hợp một cách hoàn mỹ.

Phụt!

Máu trong miệng Xích Bất Phàm phun ra ngoài, cả người mềm nhữn rơi xuống đất tạo ra một cái hố sâu lớn.

Khói bụi mịt mù bốc lên, một cơn gió thổi qua khiến sương khói tan biến. Cùng lúc đó hơi thở của Xích Bất Phàm cũng biến mất theo làn khói.

VùiI

Tiêu Dương tiện tay nhặt lấy cây trọng xích màu đen ở dưới đất lên. Mặc dù hắn không cần nó nhưng có thể dùng nó đổi lấy ít chiến điểm. Trong xích là vũ khí biểu tượng cho Tam Xích Thân Minh Điện.

Dám đánh chết con nối dõi của thần linh xong còn lấy vũ khí của đối phương đổi chiến điểm, trong lịch sử của Thần Linh Cảnh Địa chưa từng có người nào hành động 'điên cuồng' như vậy. Người làm vậy chỉ có thể người điên nhưng Tiêu Dương chẳng phải đúng là một tên điên sao?

Xích Đỉnh Thiên lặng lẳng ngồi trên lưng ngựa thu hết hình ảnh này vào trong mắt...

Khoảnh khắc Xích Bất Phàm rơi xuống quá nhanh, nhanh đến mức Xích Đỉnh Thiên không kịp thu hồi lại Già Thiên Thần Tán. Gã vốn tưởng cho dù Tiêu Dương đánh bại được Xích Bất Phàm thì cũng không đến mức đánh chết. Đã đến nước này, gã càng không thể thu hồi Già Thiên Thần Tán, tuyệt đối không thể để bất cứ tên nào rời khỏi nơi này.

Gã phải bảo vệ tôn nghiêm của Tam Xích Thần Minh Điện.

Tiêu Dương nhìn thẳng về phía Xích Đỉnh Thiên.

Ánh mắt Xích Đỉnh Thiên trở nên lạnh lẽo.

Xích Đỉnh Thiên mở miệng hỏi một câu rất thừa:

- Ngươi đã giết Xích Bất Phàm?

Tiêu Dương cũng đáp lại bằng một câu nhảm không kém:

- Sao ngươi biết?

Lời nói ẩn chứa ý tứ khiêu khích rõ ràng.

Xích Đỉnh Thiên liếc mắt nhìn một lượt chiến trường xung quanh. Sau khi thất bại của Thích Không và cái chết của Xích Bất Phàm, ý chí chiến đấu của đối phương rõ ràng đã tăng lên. Mặc dù bọn Xích Đỉnh Thiên chiếm ưu thế số đông nhưng vẫn không thể làm gì được đám người của Tiêu Dương. Điều này đã kích thích cơn giận trong lòng Xích Đỉnh Thiên bùng nổ. Từ khi gã bước vào tổ địa đến nay, chưa bao giờ gặp phải cảnh ngộ thảm hại thế này...

Hôm nay Tiêu Dương đã dạy cho gã một bài học nhớ đời.

Con nối dõi của thần linh không phải là vô địch.

- Ngươi được lắm.

Xích Đỉnh Thiên lườm Tiêu Dương, thúc ngựa tiến lên phía trước, lạnh lùng nói:

- Chỉ cần ngươi nhận thua, tôi sẽ cho ngươi một con đường sống.

Tiêu Dương cười, nói:

- Ngươi cũng được lắm, trước mặt ta mà dám mạnh miệng như vậy, cẩn thận mất lưỡi đấy!

Hai mắt Xích Đỉnh Thiên trân đây tức giận, đúng là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!

Vèo!

Gã buông dây cương ra rồi bay vút lên không trung, trên bầu trời xẹt qua hư ảnh màu xanh. Trong nháy mắt gã đã đứng trước mặt Tiêu Dương đồng thời đánh ra một chưởng.

Cùng là Tam Xích Thân Tâm Chưởng nhưng uy lực phát ra từ tay Xích Đỉnh Thiên mạnh hơn gấp mấy lần Xích Bất Phàm.

Chưởng tâm giao nhau biến ảo liên tục mang theo khí tức hủy diệt lao tới.

Con ngươi trong mắt Tiêu Dương tức khắc co lại, hắn có thể cảm nhận được áp lực đang ập tới...

Tên Xích Đỉnh Thiên này quả nhiên không đơn giản chút nào. Tiêu Dương nhếch mép, cơ thể chuyển động, trong mắt bùng lên ý chí chiến đấu.

Tới đây!

Càng mạnh càng tốt.

Nếu không phải cường giả chân chính sẽ không thể kích thích được ý chí chiến đấu của hắn. Đối thủ càng mạnh càng dễ dàng kích phát tiềm lực của hắn.

Có nhiều người cảm thấy hoang mang khi đối mặt chiến đấu nhưng Tiêu Dương lại thuộc loại càng đấu càng hăng.

Hắn chưa bao giờ sợ chiến đấu.

Chỉ cần tim còn đập sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Âm! Ầm! Âm!

Tiêu Dương không hề né tránh.

Tiêu Dương đã nhìn ra tên Xích Đỉnh Thiên là thuộc tính giả Lôi. Gã sử dụng thuộc tính kết hợp với Tam Xích Thần Tâm Chưởng tạo ra uy lực kinh thiên động địa.

Tiêu Dương thấy vậy lại càng hưng phấn hơn, tung ra một quyền nghênh đón chưởng phong của đối thủ.

Hai luông sức mạnh va chạm khiến cả không gian chấn động. Lực phản chấn đẩy hai người bắn ra sau, so về khoảng cách thì Tiêu Dương xa hơn một khoảng.

Bước khởi đầu hắn đã bị đẩy vào thế yếu hơn.

Hai người nhìn nhau.

Ý chí chiến đấu dâng caol

- Ngươi mạnh hơn ta tưởng đấy!

Khí tức trên người Xích Đỉnh Thiên bùng lên.

- Nhưng vừa rồi ta mới chỉ khởi động làm nóng người thôi!

Tiêu Dương cong môi mỉm cười, nói:

- Mặc dù lực lượng của ngươi mạnh hơn ta nhưng chưa chắc đã thắng tai
Bình Luận (0)
Comment