Chương 1065: Khách tới giữa đêm!
Chương 1065: Khách tới giữa đêm!Chương 1065: Khách tới giữa đêm!
Tôi tà ác như vậy sao?
Đầu Giát Giát cúi xuống giống như đà điểu vậy. Mọi người tự hỏi một hồi, bản thân cũng không tiện đưa ra kết luận lắm, chẳng qua kết luận này liền bị tự Giát Giát lật đổ rất nhanh. Cái gì gọi là nội tâm ma quỷ chứ, đó gọi là chân tình đấy!
Mọi người đạt thống nhất rất nhanh, Giát Giát thật sự đủ sức làm một đại đội trưởng trong mười ba quân đoàn của Thần Thánh Liên Minh. Thoạt nhìn gã có vẻ ngoài của hòa thượng tuấn tú, bên trong ẩn chứa nội tâm vô sỉ, nhất định có thể khiến gã phát triển ở vị trí này như đâm chồi nảy lộc. Lại để gã âm thâm sắp xếp đám người Tiêu Dương tiến vào đại đội dưới trướng gã, đợi tới khi đại quân tiến công nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê, có thể chiếm được lợi thế to lớn.
Không bị sắp xếp làm pháo hôi nữa.
Thần Thánh Liên Minh do mười ba thế lực thần linh tạo thành tụ hợp với tốc độ cực nhanh. Những người không đồng ý tham gia Thần Thánh Liên Minh đều bị đuổi ra ngoài. Dưới loại tình huống này, chẳng ai có gan đối kháng với Thần Thánh Liên Minh do mười ba thế lực thần linh hợp lại.
Tính kỷ luật của liên minh được tổ chức tạm thời đúng như dự đoán của đám người Tiêu Dương, chỉ rất bình thường. Bọn họ đều tự phái ra mười ba người làm đoàn trưởng mười ba quân đoàn, sau đó liên hạ lệnh cho mười ba quân đoàn tự tuyển ra từng các đại đội trưởng cho quân đoàn của mình trong vòng 3 ngày.
Đội trưởng mười ba quân đoàn cũng đều là con nối dõi của thần linh thức tỉnh huyết mạch đến từ các thế lực thần linh.
Mười ba con nối dõi của thần linh đã là một nhóm cường đại rồi.
Công chúa Thương Y khóc lóc trước mặt một gã thanh niên mặc khôi giáp lạnh lùng, Tanaka Kanga, con nối dõi của thân linh đến từ Doanh Hoàng Thần Điện!
Thật ra bổn quân cũng muốn gặp anh một hồi.
Trên thực tế, không chỉ có Xích Trọng Sơn, mấy quân đoàn khác cũng có mệnh lệnh tương tự.
Quái tài Tiêu Dương!
- Tra rõ xem trong quân đoàn thuộc Tam Xích Thần Minh Điện phụ trách có quái tài Tiêu Dương hay không.
- Yên tâm đi, anh đã ra lệnh truy tìm tung tích Tiêu Dương trong quân đoàn rồi. Chỉ cần hắn ở trong quân đoàn của chúng ta, nhất định sẽ không trốn khỏi lòng bàn tay tôi. Hừ, cho hắn đi làm pháo hôi trước, xem thử năng lực của hắn có đánh nổi vào trong đàn ác thú Hỏa Tê mạnh mẽ không?
Huống hồ trừ mười ba vị đội trưởng ra, sau lưng thế lực một thần linh đều có thực lực chống lưng mạnh hơn nữa. Ví dụ như Hỏa Thần sơn, toàn bộ năm người còn lại trong Hỏa Thần Sơn Thất Tử đều đã tới, chỉ phái một người ra đảm nhiệm chức đội trưởng quân đoàn. Bốn người còn lại tọa trấn ở phía sau.
Hôm nay danh tiếng của quái tài Tiêu Dương đang vang dội khắp bốn phương tám hướng quanh khu vực thung lũng lớn, uy chấn bát phương. Chỉ cần ai phá được chiến tích bất bại của hắn, nhất định thanh danh bộc phát. Một cơ hội như vậy khiến không ít con nối dõi của thần linh cũng theo dõi Tiêu Dương.
Người phát ra mệnh lệnh này là đội trưởng đến từ Tam Xích Thần Minh Điện trong Thần Thánh Liên Minh hôm nay, Xích Trọng Sơn!
Khu vực thung lũng lớn cũng không phải địa bàn thuộc Tam Xích Thần Minh Điện, dù vậy vẫn còn con nối dõi của thần linh không ngại xa ngàn dặm mà chạy tới. Nhưng trong thời gian đó bọn họ lại tổn thất mất hai cường giả con nối dõi của thần linh là Xích Bất Phàm và Xích Đỉnh Thiên, bởi vậy khó được nhiều người ủng hộ, chỉ có thể gia nhập Thần Thánh Liên Minh, trở thành một thành viên trong đó.
Lúc này đôi mắt Tanaka Kanga lóe lên sát khí ác liệt!
Nhưng chuyện này cũng có khó khăn. Nếu Tiêu Dương cố tình muốn ẩn dấu thì hoàn toàn có thể báo một cái tên giả. Mười mấy người đặt trong đại đội dưới trướng Giát Giát, lấy Giát Giát làm lá chắn, bọn họ cũng không dễ tìm kiếm.
- Anh ơi, anh nhất định phải đòi lại công bằng cho em.
Về phân hòa thượng Giát Giát, đương nhiên cũng không xuất hiện với diện mạo thật được.
Càng huống chi quái tài Tiêu Dương này không ngờ lại dám bắt nạt công chúa Doanh Hoàng Thần Điện chúng ta. Tanaka Kanga cười lạnh:
Cho dù gọi là mười ba quân đoàn nhưng mỗi một quân đoàn cũng chỉ hơn ngàn người, tổng cộng lại chỉ hơn vạn người. Tanaka Kanga tự tin có thể bắt giữ được Tiêu Dương.
- A, vị trí đại đội trưởng cuối cùng ở quân đoàn thứ ba bên kia cũng xuất hiện rồi. Là Hồn Huyết Song Thương Đoạn Vụ!
Ba ngày, thanh danh của không ít người bắt đầu nổi lên.
Đúng như mọi người suy nghĩ, bề ngoài Phật tổ của Giát Giát tạo thành tác dụng rất lớn. Mặc dù trên lôi đài gã thể hiện khí phách nhưng dưới lôi đài lại tích cực phi thường, rất nhanh đã quen biết thân thiết với không ít người trong quân đoàn thứ bảy. Thế cho nên trong quân đoàn thứ bảy có không ít người nghĩ vỡ đầu để gia nhập cùng đại đội với gã.
Trong ba ngày, chuyện lựa chọn đại đội trưởng cho quân đoàn nóng bỏng như lửa. Đều đã ở quân đoàn, không ít người đều có đoàn đội tương ứng. Bọn họ cũng hiểu rõ, chỉ cần có "người một nhà" lên làm đại đội trưởng, chính mình mới có thể chiếm vị trí có lợi tại quân đoàn thần thánh.
Loạn chiến sắp bộc phát, ai không muốn đi theo một vị tướng quân cường đại chứ? Giát Giát cũng được xem là cường đại trong đông đảo thiên tài chứ không còn nghi ngờ gì nữa!
Trong mười ba quân đoàn nhất định có người từng gặp Giát Giát bên cạnh Tiêu Dương. Để khiến không ai chú ý, Tiêu Dương dịch dung đơn giản cho Giát Giát, lại đội một chiếc mũ màu vàng rực rỡ khí phách lên đầu, che cái đầu trọc lốc đặc thù đi. Sau đó hắn còn chuẩn bị cho Giát Giát một cây trường côn làm vũ khí.
- Thế nào? Thấy tôi có phong độ của đại tướng chưa?
Trong lều vải, khóe miệng Giát Giát nhếch cao, cười hắc hắc:
Dù sao gã cũng là Phật Môn Linh Đồng, cũng ngang với con nối dõi của thần linh! Nếu gã bộc lộ toàn bộ sức mạnh thì ngay cả Đoàn trưởng của quân đoàn thứ bảy, con nối dõi của thần linh đến từ một thế lực thân linh tên là Hồng Mang Cốc cũng chưa chắc đã là đối thủ.
Mỗi một quân đoàn tuyển ra năm đại đội trưởng, quản lý hai trăm đến ba trăm người.
- Khẩu hiệu của chúng ta là đánh đâu thắng đó!
Trường côn trong tay Giát Giát bay múa, nghiễm nhiên trở thành hình ảnh hầu vương sống.
- Đánh đâu thắng đó! Đánh đâu thắng đó!
- Cuồng Ngưu Phách Đao Thường Thịnh lại thắng rồi! Gã nhất định chiếm vị trí đại đội trưởng của quân đoàn đầu tiên rồi. Một cái mũ vàng rực rỡ bay múa, tay cầm trường côn, trông cũng có vài phần khí phách.
Vô số người sợ hãi than thở, Kim Mao Côn Vương vô cùng thần bí, đầy vẻ đỏm dáng trên lôi đài hiển nhiên là Giát Giát chứ chẳng còn ai nữal
- Quân đoàn thứ bảy, Kim Mao Côn Cương thần bí ở quân đoàn thứ bảy lại thắng rồi! Trong thi đấu lựa chọn, lại quét ngang cả đoạn đường đấy.
Ánh mắt Giát Giát nhìn về phía Dịch Quân Nhi, khiêu khích một chút. Nếu không phải có anh vợ đứng bên nhìn chằm chằm thì sợ rằng hòa thượng Giát Giát đã không nhịn nổi cơ hội thể hiện yêu thương nhung nhớ với Dịch Quân Nhi thân yêu rồi.
- Cũng được đấy.
Tiêu Dương cười giơ ngón cái. Nói thật ra với tính cách ưa náo động như Giát Giát, toàn thân trên dưới trừ cái đầu trọc là dính với Phật tổ ra, còn lại chẳng có chút dấu vết nào của người trong Phật môn. Chẳng lẽ La Hán đầu thai sai sao? Trong ba ngày nhàm chán, đám người Tiêu Dương không ngừng thảo luận vấn đề này rồi.
Một người như vậy lại trở thành Phật Môn Linh Đồng, tiềm chất Phật tính càng thêm kinh người tới đáng sợi
Chẳng lẽ mắt Phật tổ quáng gà sao? Hay căn bản người này là Đấu chiến thắng phật trong truyền thuyết!
Ánh mắt mọi người nhìn Giát Giát, trong đầu hồi tưởng lại thảo luận mấy ngày nay, không nén nổi nở nụ cười, hô to Giát Giát khiến hòa thượng không hiểu ra sao cả.
Vui đùa qua đi, Giát Giát nói với mọi người một tin tức mới nhất.
Ngày mai lúc mặt trời lặn, tiến công thung lũng lớn!
Mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Hơi thở chiến đấu lan tràn khắp doanh trại mười ba quân đoàn. Tất cả mọi người đều mơ hồ nhận thấy thời cơ tiến công thung lũng lớn.
Đoàn trưởng ra lệnh, họp mặt suốt đêm!
Không thể không nói, quả thật Giát Giát đã có được uy vọng nhất định tại quân đoàn thứ bảy. Rất nhanh, gã đã thu được tin tức.
- Chào Côn Vương đại nhân.
- Kim Mao Côn Vương!
Sau khi bàn bạc từng chỉ tiết với Tiêu Dương xong, Giát Giát liên ra khỏi lều, đội chiếc mũ màu vàng rực rỡ, ngẩng đầu mỉm cười đi về một hướng.
- Tôi đã giao chiến với ác thú Hỏa Tê rồi. Tuyệt đối chúng không phải là một đám dã thú chỉ biết lao lên húc lung tung đâu. Chúng có trí tuệ, cũng không thấp hơn nhân loại. Nói không chừng trong thung lũng lớn còn đang có bây rập chờ chúng ta giãm vào đấy.
Có thể kết hợp hai loại thuộc tính thủy hỏa hoàn mỹ như thế, cho dù là nhân loại cũng khó làm nổi. Vậy mà ác thú Hỏa Tê lại có loại thiên phú này.
Nói tới đây, đôi mắt Tiêu Dương cũng không nhịn nổi lóe lên một tia tiếc nuối.
Đêm đó hắn đã thử chinh phục đàn ác thú Hỏa Tê, chỉ không ngờ đối phương lại bất khuất như thế, còn là một tên có huyết mạch thú vương.
Một nơi sinh sản củaác thú Hỏa Tê có thể khiến mười ba thế lực thần linh hợp sức, phát động đại quân vạn người tiến công, đủ để nói rõ sự cường đại của đàn ác thú Hỏa Tê rồi! Nếu có thể thu phục một bộ phận trong đó để mình sử dụng thì quả đúng là một giấc mơ tuyệt đẹp.
Đáng tiếc mộng đẹp không thể thực hiện. Tiêu Dương cũng chỉ có thể đối mặt với sự thật, cất tiếng nói:
- Trong quyết chiến ngày mai, chúng ta phải bảo vệ bản thân mình đầu tiên, nhớ ẩn dấu tốt thực lực. Càng là dao sắc thì lại càng dễ bị tổn hại đầu tiên.
- Giát Giát, nhất định cậu phải thăm dò tốt tin tình báo của mười ba quân đoàn. Kẻ địch của chúng ta không phải chỉ là đàn ác thú Hỏa Tê đâu.
Khi Chí bảo chính thức xuất hiện, đại quân vạn người này sẽ giao đao xông vào, triển khai giết chóc máu tanh, tranh đoạt Chí bảo chứ không còn gì phải nghi ngờ nữa!
Tiêu Dương trâm giọng nói:
- Còn phải ẩn dấu thực lực cho tốt.
- Ngày mai đại chiến bắt đầu, nhất định chúng ta phải dựa theo kế hoạch, tập trung cả đội trong đại chiến, ngàn vạn lần không được đánh lẻ.
La Thiên nói:
- Không còn nghi ngờ gì nữa, chiến đấu giữa đại quân vạn người và đàn ác thú Hỏa Tê, lực lượng của một người không bằng tập thể.
Rốt cục đại chiến đã tới rồi.
Đã đến rất gần rồi!
Thảo nguyên trong đêm, lều vải dày đặc trải rộng. Bầu trời nặng nề, gió lạnh xâm lấn!
Không có đèn đóm, mây đen che trăng. Tới lúc đêm khuya, âm thanh huyên náo từ từ yếu đi. Bởi mọi người cấm chế quân đoàn tiến vào thời khắc tạm nghỉ đợi chiến đấu, đều đang ngủ say trong lều vải của mình hoặc khoanh chân luyện công.
Lầu vải của đám người Tiêu Dương liền nhau, mỗi người một lều.
Tối nay Tiêu Dương không luyện công. Sau khi trở về lều vải, gã cảm thấy mệt mỏi ập tới liền lăn ra ngủ.
Trong mông lung, đột nhiên Tiêu Dương cảm thấy có một luồng hơi thở quỷ dị, đột nhiên mở mắt.
Thân thể hắn ngồi vọt dậy, ánh mắt nhìn qua mọi nơi.
Phía trước bàn giờ phút này bất ngờ có một bóng đen đang ngồi bình thản.
Giống như dung nhập vào trong đêm đen, y thản nhiên rót trà uống, giọng nói chợt vang lên:
- Quái tài Tiêu Dương, hóa ra cậu trốn ở chỗ này.
Đôi mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào bóng đen trước mắt, vẻ mặt nghiêm trọng:
- Ông là ai?
Có thể âm thầm lẻn vào bên trong lều vải của mình, không ngờ không khiến mình phát hiện đầu tiên, mãi tới khi đối phương ngồi xuống phát ra âm thanh rất nhỏ.
Cường giả tuyệt đối!