Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1059 - Chương 1066: Đại Ma Vương Của Hỗn Thế Giới

Chương 1066: Đại Ma Vương của Hỗn thế giới Chương 1066: Đại Ma Vương của Hỗn thế giớiChương 1066: Đại Ma Vương của Hỗn thế giới

Bên trong lều vải, mặc dù Tiêu Dương đang ngồi trên giường, nhưng cơ thể đã căng lên, tùy thời xuất kích. Đối phương vô thanh vô tức tiến vào lều vải, đối với Tiêu Dương mà nói, đây là một tín hiệu cực kỳ nguy hiểm.

Lai giả thì bất thiện.

Chưa vượt qua được tiểu tiên kiếp, cho dù Tiêu Dương có được Thần Thánh Chi Tâm nhận chủ cũng không cho rằng mình sẽ là vô địch trong giới thiên tài ở Thần Linh cảnh địa này. Một số thiên tài đỉnh phong chưa chắc hắn đã có thể so sánh được.

Ví dụ như bóng đen trước mắt này.

Ngay khi Tiêu Dương nhìn thấy y, trong lòng liên cảm thấy bất an. Người này tuyệt đối còn cao hơn thiên tài đỉnh phong một cấp độ.

Rốt cuộc là ai?

Trong căn phòng yên tĩnh, bóng đen vẫn bình tĩnh uống trà, cười nói:

- Ta là ai? Ta nghe mẹ ta nói, khi ta vừa sinh ra, phụ thân đã gọi ta là tiểu Ma vương của Hỗn thế giới. Bây giờ ta chính là Đại ma vương của Hỗn thế giới.

Tiêu Dương cũng không thích vòng vo.

Nói xong, thân ảnh đột nhiên lao đến, quyền ảnh như gió, âm một kích như muốn phá nát không gian.

- Tính cảnh giác của ngươi rất cao. Có một số người, cho dù ta có lấy đầu của bọn họ, bọn họ cũng không phát hiện được.

- Xem ra ngươi cũng có vài phần năng lực.

Tiêu Dương đứng lên, ánh mắt xuyên qua màn đêm nhìn thấy diện mạo thật của bóng đen.

Quyền ảnh chạm vào nhau.

Đại ma vương Hỗn thế giới.

Tiêu Dương không dám chậm trễ, ra quyền nghênh đón.

Đây là một thanh niên mặc bộ thanh sam thời xưa, mái tóc màu đen phiêu dật, hai mắt hữu thần, gương mặt anh tuấn, khóe miệng nở nụ cười tà mị như có như không. Khi Tiêu Dương đứng lên, y cũng tiện tay buông tách trà trong tay xuống:

Tiêu Dương ngẩn ra, hiển nhiên không cho đây là tên thật. Trong đầu Tiêu Dương lướt nhanh qua bảng chiến điểm, không hề có tên Đại ma vương Hỗn thế giới.

Gã thanh niên mỉm cười:

Bịch.

- Vô sự không đến điện Tam Bảo, huynh đài có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra.

Bich! BichI

Bịch.

Lại một quyền nữa.

Đại ma vương Hỗn thế giới cười ha hả: Trái lại gã thanh niên này, khi hắn đánh ra sức mạnh cơ thể thuần túy, đối phương cũng giống như vậy.

Lúc này, Tiêu Dương càng thêm nghỉ hoặc thân phận của gã thanh niên. Vốn Tiêu Dương còn tưởng rằng đối phương chính là một trong những người cầm đầu các thế lực mà hắn đắc tội, lại không biết, một câu nói của y lại tỏ ra khinh thường đám con nối dòng Thần Minh.

Hai người trong thời gian ngắn chém ra vô số quyền phong mãnh liệt.

Không phải là ... y đấy chứ?

Bên trong căn phòng nhỏ.

- Không nghĩ đến ngươi ngay cả tiểu tiên kiếp cũng chưa vượt qua được lại có được thực lực mạnh mẽ như vậy. Nếu cho ngươi đột phá thêm mấy lần, chậc chậc, lão đầu tử quả nhiên chọn không lầm người.

Ánh mắt Đại ma vương Hỗn thế giới hiện ra ánh sáng hưng phấn, giống như gặp được đối thủ:

- Đến đây đi.

Tiêu Dương khiếp sợ trong lòng. Khi chính thức giao phong, Tiêu Dương cảm nhận được trình độ cơ thể của gã thanh niên mặc thanh sam này hoàn toàn không thua kém Xi Vưu luyện thể của hắn. Tuy nguyên nhân lớn nhất là thực lực cảnh giới của gã thanh niên cao hơn hắn, nhưng cho dù thiên tài có cảnh giới cao hơn hắn, cũng chưa chắc đã áp chế được hắn không thể phản kháng.

Phóng mắt toàn bộ Thần Linh cảnh địa, người có tư cách làm được chuyện này...

Trong đầu Tiêu Dương xuất hiện một cái tên.

Nhất thời giật mình.

- Haha, thật là thống khoái.

Tiêu Dương biết đây không phải là lời nói cuồng vọng của Đại ma vương Hỗn thế giới, y có tư cách để nói những lời này.

Đem con nối dòng Thần Minh ra so với bị thịt?

- Nhục thể của người hoàn toàn hơn hẳn đám bị thịt con nối dòng Thần Minh rất nhiều.

Bên trong căn lều vải chật hẹp, sau khi hai người đánh nhau, bên ngoài liên truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Vù.

La Thiên Tôn Tọa dẫn đầu mở cửa lều vải của Tiêu Dương, ánh mắt cả kinh, vừa lúc nhìn thấy Tiêu Dương và Đại ma vương Hỗn thế giới đang chạm chiêu với nhau.

- Là ai?

La Thiên Tôn Tọa quát lớn.

Lúc này, tất cả những người còn lại đều đã chạy đến.

- Haha, Tiêu Dương, nơi này chật chội quá, có can đảm theo ta ra ngoài chiến một trận không?

Nói xong, Đại ma vương Hỗn thế giới dường như biết Tiêu Dương nhất định sẽ đi theo y, thân ảnh như quỷ mị, chẳng khác nào tia chớp bắn ra ngoài.

Chiến ý trong mắt Tiêu Dương ngày càng cao, trong nháy mắt cũng lao vút theo.

Tiêu Dương cũng không nhiều lời, thân ảnh vừa động, hai chân kéo dài. Một luông năng lượng mênh mông tràn ngập toàn thân. Công có thể như Thái Sơn áp đỉnh, thủ có thể bất động như núi. Tiêu Dương lúc này dứt khoát lựa chọn tấn công. Vù.

- Ta cũng không muốn chiếm tiện nghi của ngươi. Bây giờ ngươi ngay cả tiểu tiên kiếp cũng chưa vượt qua, ta sẽ dùng nội khí đánh với ngươi một trận.

Đại ma vương Hỗn thế giới cao gọng cười:

- Haha, ta thích sự tự tin này. Không cần nói nhiều nữa, chiến thôi.

- Đối với ta mà nói, chẳng có chỗ nào là nguy hiểm.

Vân Tiểu Suất gật đầu:

- Y là lão đại của ta... ...

Trên đỉnh một ngọn núi.

Tiêu Dương không nghĩ đến Đại ma vương Hỗn thế giới lại chọn nơi này làm chiến trường của hai người. Phải biết rằng, phạm vi hơn mười dặm của hạp cốc này là địa bàn của ác thú Hỏa Tê, bất cứ một tu giả nào bước chân vào sẽ nghiền nát.

Lúc này, đỉnh núi mà hai người đang đứng, bên dưới có tiếng nước chảy ầm ầm chính là địa bàn của ác thú Hỏa Tê.

Khinh công cả hai đều xuất thần nhập hóa. Chỉ trong thời gian ngắn đã bay được 10km, nhưng lại không khiến cho đám ác thú Hỏa Tê chú ý.

Gió núi gào thét.

Đại ma vương Hỗn thế giới quay đầu lại khẽ cười:

- Có can đảm đấy.

Bạch Húc Húc hỏi.

- Tiểu Suất, huynh quen y sao?

- Không cần đuổi theo, y không phải là địch.

Vân Tiểu Suất đứng trước mặt mọi người, nói:

Đám người La Thiên Tôn Tọa kinh hãi, đang muốn chạy theo, lại bị một người ngăn cản.

- Tiêu Dương.

- Bất Diệt Viêm Quyên.

Quyên phong bạo phá.

- Đại Bát Nhã Chưởng.

Song chưởng Đại ma vương Hỗn thế giới đột nhiên mở rộng, như Phật chưởng chụp xuống, mang theo thanh uy lạ thường.

Bich! BịchI BịchI

Song phương đối chiến, ánh mắt hiện lên kính ý, hiển nhiên thực lực đối phương bày ra hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nhau.

Lần đầu tiên Tiêu Dương gặp được đối thủ ở Thần Linh cảnh địa tầng bốn này. Hơn nữa, đối phương vẫn còn chưa dùng hết toàn lực.

Sự kinh ngạc trong mắt Tiêu Dương càng lúc càng đậm. Khó trách người được xưng là vương giả trong số đám con nối dòng Thần Minh là Xích Lượng Thiên vẫn bị y áp chế. Thông qua một phen kịch chiến, Tiêu Dương mơ hồ đoán được vị Đại ma vương Hỗn thế giới trước mắt này chỉ sợ là người đang ngang trời xuất thế ở Thần Linh cảnh địa, khiến vô số người táng đảm, danh chấn bát phương, Đường Hạo.

Ngoại trừ người này, Tiêu Dương thật sự nghĩ không ra bên trong Thần Linh cảnh địa còn có người nào khinh thường đám con nối dòng Thần Minh nữa. Hơn nữa, khi Tiêu Dương bay ra, cũng chú ý đến ánh mắt của Vân Tiểu Suất vừa thể hiện sự kinh ngạc lẫn phấn chấn.

Vân Tiểu Suất đã từng nói qua, lão đại của y là Đường Hạo.

Ở Thần Linh cảnh địa hiện tại, có hai đại thiên tài vương gia, Đường Hạo và Xích Lượng Thiên. Thực lực tạm thời còn cao hơn cả Tiêu Dương. Nhưng điều này cũng không có nghĩa Tiêu Dương sẽ sợ hãi, ngược lại càng đánh càng hăng, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.

- Di hoa tiếp mộc.

Bỗng nhiên, chưởng phong đang cương mãnh của Đường Hạo biến thành nhu hòa, mang theo sức mạnh huyền ảo quỷ dị.

Tiêu Dương cả kinh, lập tức nhớ đến thủ đoạn công kích kinh thiên động địa của Vân Tiểu Suất.

Quả nhiên, Tiêu Dương cảm giác được chưởng phong đánh ra của mình lại bị xoay tròn, quay ngược hướng lao về phía hắn. Một tiếng nổ lớn, thân ảnh Tiêu Dương bay về phía sau hơn mười thước. Khi thân hình ổn định lại, liên chăm chú nhìn Đại ma vương Hỗn thế giới Đường Hạo.

Đường Hạo cười to:

- Một chiêu này rất quen phải không? Ta có thể sử dụng nó còn nhuẫn nhuyễn hơn Vân Tiểu Suất rất nhiều.

Đường Hạo lăng không mà đứng, bình tĩnh nhìn Tiêu Dương, sau đó nói:

- Ta tên Đường Hạo.

Mặc dù Tiêu Dương đã sớm đoán được, nhưng hiện tại nghe chính miệng Đường Hạo thừa nhận, không khỏi có chút rúng động.

Đường Hạo, một cái tên quá mức vang dội.

Y ngang trời xuất thế, hung hăng quạt cho đám con nối dòng Thần Minh mấy bạt tai. Ngay cả đệ nhất danh trên bảng chiến điểm Xích Lượng Thiên cũng không qua được y.

Bình tĩnh mà nói, Tiêu Dương rất thưởng thức Đường Hạo, sớm có ý định muốn kết giao. Bởi vì hắn cảm giác được, hai người chính là cùng một loại người.

Trận chiến tối nay dường như càng thêm củng cố ý định này, cộng thêm một tầng quan hệ với Vân Tiểu Suất. Mặc dù chiến ý vẫn dâng trào trong mắt hai người, nhưng lại không có sát khí hung tàn, chỉ là luận bàn giữa các thiên tài với nhau mà thôi.

Hai người đứng trên đỉnh núi. Cuộc chiến của cả hai đã kinh động đến đàn ác thú Hỏa Tê. Từ xa truyền đến thanh âm rống giận.

Đây là địa bàn của ác thú Hỏa Tê, lại bị người ta vô thanh vô tức xâm nhập vào.

Rống.

Tiếng kêu càng lúc càng gần.

Hai thân hình lăng không mà đứng, tinh mang chớp động trong ánh mắt.

Gió lạnh gào thét, mái tóc phiêu dật trong gió. Hai người hoàn toàn không để ý đến đám ác thú Hỏa Tê đang bạo động, chỉ nhìn đối phương chăm chú, chiến ý trong lòng càng lúc càng nhiêu, muốn so xem nội khí người nào cao hơn. Một lát sau, Đại ma vương Hỗn thế giới Đường Hạo trở tay, một cây trường thương xuất hiện trong bóng đêm.

Sát khí nông đậm, bá vương tái thế.

Chỉ một động tác cầm thương, nhưng lại đạt đến cảnh giới người thương hợp nhất.

Đồng tử Tiêu Dương hơi co lại. Thương pháp của đối phương hoàn toàn không thua kém quyền chưởng.

Vù.

Lúc này Tiêu Dương cũng lấy ra Kim thương.

Quang mang màu vàng chợt lóe trong bóng đêm. Kim thương xuất thế, mang theo khí tức lạnh thấu xương.

Ánh mắt Đường Hạo hiện lên vẻ ngoài ý muốn, không ức chế được sự phấn chấn:

- Hảo tiểu tử, hãy để cho ta cảm nhận một chút thương pháp của ngươi.

Nói xong, Đại ma vương Hỗn thế giới bước lên trước một bước, thanh sam bay lên, trường thương trong tay phủ xuống thế gian.

Chấn động vang tận mây xanh.

- Phách vương sát, thần lạc giản.
Bình Luận (0)
Comment