Chương 1068: Chỉnh phục ác thú
Chương 1068: Chỉnh phục ác thúChương 1068: Chỉnh phục ác thú
Âm, ầm, ầm!
Thú Vương Hỏa Tê rít gào, sau đó như một ngọn núi nhỏ đánh sâu vào.
- Ác thú Hỏa Tê?
Ánh mắt Đường Hạo hiện lên tia tàn nhẫn:
- Đến đây chơi với bổn Ma vương đi.
Nhìn đàn ác thú Hỏa Tê lao đến, tiểu quái thanh sam trực tiếp xông lên, chưởng phong như hình với bóng, lăng không phủ xuống.
Đại Bàn Nhược chưởng.
Chưởng kình vang vọng, chưởng ảnh như thác nước ầm ầm lao xuống, kịch liệt đánh ra. Đám ác thú Hỏa Tê không kịp phản ứng, tất cả đều bị đánh bại, ngã âm ầm xuống đất.
Chiêu thức kinh thiên động địa.
- Đây mới là thiên tài chân chính.
Lúc này, Đại ma vương Hỗn thế giới cao giọng cười to, chẳng chút úy ky, trường thương huy kích, bay múa kín không khe hở. Trường thương tám trượng trải rộng cả không gian, bất ngờ phong tỏa mưa tên lao đến.
Gặp núi ngăn cản núi, gặp sông ngăn cản sông, xu thế không gì địch nổi.
Nơi này là thánh địa ác thú Hỏa Tê, có hai đại thú vương cường đại tọa trấn, há có thể để cho hai tiểu nhân dị tộc xâm phạm. Ác thú Hỏa Tê là ác thú thuộc nhóm hoàng tộc, có tôn nghiêm và cao ngạo mà những loài ác thú khác không thể so sánh.
Chinh phục.
Rống.
Tiêu Dương không khỏi than thở, thân ảnh nhảy dựng lên, tiên bút trong tay biến mất. Lúc này nó đã dung nhập vào trong bức tranh của Tiêu Dương.
Hoàn toàn bạo động, nhất thời, cả đám ùn ùn kéo đến như mưa tên, cả không gian đỉnh núi đều bị cắn nuốt. Bầu trời đêm đột nhiên đổ mưa to, mỗi một giọt nước đều mang theo lực xuyên thấu kinh khủng.
Đám ác thú Hỏa Tê đã thật sự nổi giận.
Tiêu Dương mở to hai mắt, đầu tiên đập vào mắt chính là trường thương kéo dài không dứt, khiến kẻ khác không tự chủ được mà cảm thấy lạnh cả ruột gan. Thân hình thon dài mặc cho mưa gió không gì phá được.
Họa chi đạo của hắn hiện nay có thể nói là hoàn mỹ.
Một người một thương.
Có lẽ nên thử một lần, chinh phục ác thú Hỏa Tê.
Tiêu Dương nhìn đám ác thú Hỏa Tê đang điên cuồng lao đến, tâm niệm không ức chế được xông ra.
Chinh phục đám ác thú Hỏa Tê.
Vù. Nhưng có thể thành công cũng chỉ là phương mao lân giác mà thôi.
Thanh âm Tiêu Dương như Thần Minh truyền vào tai ác thú Hỏa Tê. Con ác thú phát ra tiếng kêu phẫn nộ, mặc dù thân hình không ngừng run rẩy, nhưng hai mắt lại mang theo ánh lửa khinh thường.
- Đường huynh, hãy để cho ta một con ác thú Hỏa Tê.
Tiêu Dương đạp trên người con ác thú, mặc cho nó giãy giụa cũng không thoát ra được. Một lát sau, đầu Tiêu Dương vận chuyển, họa quyển triển khai trong hư không.
Nhìn đám ác thú Hỏa Tê mà ngay cả mười ba thế lực Thần Minh liên thủ cũng không dám coi thường, quả thật khiến cho Tiêu Dương nhìn mà thèm. Nếu có thể thành công chinh phục, nó sẽ giúp gia tăng năng lực của Thượng cổ hồng hoang.
Tiêu Dương một tay nắm đầu con ác thú Hỏa Tê, nhảy lên, cánh tay đột nhiên phát lực, mang theo uy thế dùng sức rút núi, ném con ác thú cao hơn năm thước vứt về phía chính giữa bức tranh.
Vù.
Tâm niệm vừa động, họa quyển mở rộng hơn mười thước, chẳng khác nào một thế giới đồ sộ.
Tâm động không bằng hành động, Tiêu Dương lập tức cao giọng hô to với Đường Hạo. Mặc dù Đường Hạo không biết họa quyển của Tiêu Dương là một thế giới Thượng cổ hồng hoang chưa ai có, nhưng lúc này cũng mơ hồ đoán được ý đồ của hắn, cho nên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Quả thật cũng có không ít thiên tài thử chinh phục ác thú, biến chúng thành thú cưỡi hoặc đồng bọn.
Thà chết chứ không chịu thần phục.
Chúng nó là ác thú hoàng tộc.
Không có gì ngoài ý muốn cả.
Tiêu Dương muốn thử cũng là chuyện rất bình thường. Điều này đối với Đường Hạo mà nói cũng chỉ là chuyện nhấc tay nhấc chân mà thôi.
- Thần phục ta.
Nhưng Tiêu Dương sẽ không cho nó cơ hội, bước nhanh về phía trước, thân ảnh như cự thạch trực tiếp dâm lên người ác thú Hỏa Tê.
Một con ác thú Hỏa Tê cao năm thước bị trường thương của Đường Hạo ném ra ngoài. Cơ thể to lớn xẹt qua một đường hình cung trên không trung, sau đó rơi xuống trước mặt Tiêu Dương, bịch một tiếng. Con ác thú Hỏa Tên phát ra tiếng rên, giãy giụa muốn đứng dậy.
Cuồng phong đảo qua, tiên bút chợt hiện.
Tiên bút từ trên trời giáng xuống này khiến cho họa đạo của Tiêu Dương trở nên hoàn mỹ. Sau khi con ác thú được ném vào bên trong, một luồng sức mạnh dẫn dắt kéo đi, cho dù nó có rống đến cỡ nào cũng phải cảm thấy run sợ.
Tiêu Dương tay cầm tiên bút, hướng về phía con ác thú.
- Tiên bút tự quyết.
Đây chính là thu hoạch lớn nhất của Tiêu Dương sau khi dung hợp tiên bút.
Tiên bút thành chữ, chữ chữ kinh tiên.
- Vây.
Một chữ "vây" thật lớn theo gió phủ xuống, như một nhà tù trong khoảnh khắc áp chế con ác thú cấp bảy. Rống.
Chim Cù Như, thỏ Tử Tinh.
Hắn có thể sáng tạo mãnh thú thượng cổ, nhưng lại không cách nào chinh phục ác thú.
Đầu óc Tiêu Dương nhanh chóng chuyển động.
Còn thiếu điều gì nhỉ?
Tiêu Dương cau mày, còn thiếu một chút nữa là hắn có thể áp chế được con Hỏa Tê này rồi, trấn áp tinh thân và thể xác của nó. Tiêu Dương có cảm giác, dựa vào lực họa đạo của mình, nhất định có thể khiến nó thân phục.
Tình nguyện chết.
Rống rống rống.
Lúc này, mấy con mãnh thú ở cánh tay Tiêu Dương cũng xuất hiện, phát ra uy áp đối với con ác thú Hỏa Tê cấp bảy.
Đây mới chính thức là mãnh thú thời thượng cổ.
Trong thú tộc, địa vị của chúng nó thuộc hàng ngũ cao quý.
- Trấn.
Tiêu Dương huy bút tiên, thử đủ mọi thủ đoạn để thân phục ác thú Hỏa Tê cấp bảy này.
Tiếng kêu rên của ác thú Hỏa Tê không ngừng vang vọng, hai mắt tràn ngập sự sợ hãi, nhưng vẫn không có ý định hàng phục.
- Tiêu huynh, ác thú không dễ thần phục như vậy đâu. Chúng nó đều tình nguyện chất.
Đường Hạo thấy Tiêu Dương gặp phải "khốn cảnh" như thế, liền mỉm cười an ủi.
- Đây mới chính là thế giới ác thú. Ta là ác thú vương giả. Ngươi phải thần phục ta.
Thần lực nồng đậm xông vào đầu con ác thú cấp bảy. Lúc này, một thanh âm cứ lặp đi lặp lại trong đầu con ác thú.
Tiêu Dương huy động tiên bút, cảm nhận được cảm giác hành vân nước chảy, cảm ngộ đối với họa đạo càng thêm khắc sâu.
- Xâm.
Lúc này, đàn thú Hỏa Tê phía trước càng thêm điên cuồng, dường như đang phẫn nộ với việc đồng bọn của mình bị người ta chinh phục. Mặc dù chúng nó nghĩ rằng thành viên của ác thú hoàng tộc sẽ không khuất phục bất cứ dị tộc nào, nhưng cảnh tượng lúc nãy làm cho bọn chúng cảm thấy phẫn nộ, điên cuồng công kích về phía trước. Chỉ tiếc là, trên đỉnh núi chỉ có một con đường. Chúng nó không thể tiến hành xu thế bao vây hai dị tộc nhân loại được. Hơn nữa, có một người trong đó tay cầm trường thương giữ quan ải, không thể khai thông.
Con ác thú phát ra tiếng kêu thống khổ, liều mạng giãy giụa.
Nói vê huyết mạch của thú tộc, tụi nó còn cao quý hơn đám ác thú Hỏa Tê.
Tiêu Dương nhắm mắt, hồi tưởng lại quá trình hắn sáng tạo ra mãnh thú thượng cổ.
Trọng điểm.
Là họa.
Tiêu Dương mở mắt, linh quang chợt lóe, hai mắt tỏa sáng. Hắn dựa vào lực họa đạo của mình, sáng tạo ra chân thân, sau đó để chúng diễn hóa thành hình. Hiện tại hắn đã có sẵn ác thú, lại còn có tiên bút, chỉ còn thiếu họa nữa mà thôi.
- Nhất định là như vậy.
Tiêu Dương nhảy lên, tiên bút trong tay chém ra, huy động hình dáng con ác thú vào trong bức tranh. Rất nhanh, trên bức tranh đã xuất hiện một hình ảnh con ác thú Tê Hỏa rất sống động.
Mỗi khi trên bức tranh xuất hiện mãnh thú thượng cổ, mãnh thú liên tự động có cảm giác nhận chủ.
Tiêu Dương ức chế sự vui sướng trong lòng. Mấy lần trước, hắn phải rót lực họa đạo, vẽ nên chân thân của mãnh thú, sau đó mới trực tiếp hóa thành hình. Hiện tại đã có sẵn ác thú, sau khi Tiêu Dương vẽ tranh xong, lực họa đạo vận chuyển, hình ác thú Tê Hỏa liên bay lên trời, xoay tròn một vòng, sau đó hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp chui vào đầu con ác thú Hỏa Tê cấp bảy.
Vù.
Lưu quang biến mất không còn.
- Thành công rồi.
Ánh mắt Tiêu Dương sáng lên, hoàn toàn cảm nhận được hắn có thể tùy ý khống chế con ác thú Tê Hỏa này.
Cảm giác thật tuyệt vời.
Tiêu Dương phát hiện trước mặt mình mở ra một con đường thật dài, thật lớn.
Chinh phục ác thú Thần Linh cảnh địa, để chúng thần phục hắn, thu vào trong họa quyển, khi trở lại địa cầu, sẽ an bài chúng vào torng thế giới Hồng hoang. Đây chính là một đội quân mạnh mẽ dùng để đối kháng địch nhân ở địa cầu.
- Ác thú, ta đến đây. Hahah...
Tiêu Dương không khỏi phá lên cười, đắm chìm trong giấc mộng thật đẹp. Lúc này, tâm niệm hắn vừa động, con Hỏa Tê cấp bảy liền nhảy xuống đất, phủ phục dưới chân Tiêu Dương.
Đường Hạo nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi chấn kinh.
- Trời ạ, thật sự có thể khiến cho ác thú cấp bảy thần phục trong thời gian ngắn?
Phải biết rằng, có thể làm cho ác thú thần phục ở Thần Linh cảnh địa này vốn là số lượng phượng mao lân giác. Có đôi khi muốn chinh phục một con ác thú phải hao phí biết bao công sức lẫn thời gian. Thế mà Tiêu Dương lại trực tiếp dùng thủ đoạn cường ngạnh để ác thú thần phục hắn.
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn đám ác thú Hỏa Tê giống như nhìn mỹ vị, trong đầu không khỏi nảy sinh một suy nghĩ.
- Chinh phục thú vương Hỏa Tê.