Chương 1076: Thông Thiên Kiêu
Chương 1076: Thông Thiên KiêuChương 1076: Thông Thiên Kiêu
Điền Trung Thương Kiện phát ra tiếng hét thảm, hai mắt hiện lên sự hoảng sợ, bất chấp bản thân bị Man đại xé rách một cánh tay, vội ôm lấy vết thương, như chó nhà có tang chạy mất.
Thái tử Dịch Hàn quyết đoán bắn tên. Thần cung thượng cổ lóe lên quang mang, vạch phá thiên tế, thẳng đến sau lưng Điền Trung Thương Kiện. Dường như đoán trước được nguy hiểm, Điền Trung Thương Kiện vội dùng hết khí lực, cắn răng lách sang một bên, ra sức thoát khỏi mũi tên. Đảo người mấy cái liên biến mất phía chân trời.
- Đáng tiếc.
Thái tử Dịch Hàn lắc đầu tiếc nuối.
Nhưng cũng không nhụt chí. Cuộc chiến còn chưa chấm dứt. Mặc dù đám con nối dòng Thần Minh đang chạy trối chết, nhưng cũng không phải thời điểm nhàn rỗi.
Đánh chó mù đường.
Đây chính là cuộc chiến phô trương thanh thế, khiến mọi người phấn chấn kích động, hòa thượng Giát Giát không chút để ý đến hình tượng, kêu to một tiếng, đại sát tứ phương.
Tiểu chính thái Bạch Húc Húc trốn trong một bụi cây, thừa lúc không ai chú ý, phát động vũ khí độc môn. Nước tiểu cường đại chẳng khác nào mưa axit rơi xuống đám người.
Dưới ánh trăng, một thi thể ngã xuống, máu đọng lại. Có thi thể ánh mắt mang theo sự hoảng sợ, có thi thể diện mạo không còn nguyên, còn có thi thể vẫn còn nắm chặt lệnh bài thần linh trong tay, chưa kịp bóp nát.
Những ác thú Hỏa Tê còn sống lẳng lặng liếm vết thương của mình, phủ phục trên mặt đất. Con sông ban đầu là cửa vào khu vực sinh sống của Hỏa Tê đã khô cạn, đám Hỏa Tê đều phủ phục dày đặc bên trong, hai mắt tràn đầy lưu luyến.
Một cơn gió nhẹ đảo qua. Hạp cốc trở lại sự yên tĩnh vốn có. Con sông bên dưới hạp cốc sau khi bị nứt ra thì khô cạn một cách quỷ dị.
Đêm tối yên tĩnh.
Không còn con nối dòng Thần Minh cường đại làm hậu thuẫn, đám thiên tài còn lại đều liên tiếp bại lui, không còn lực đối kháng với ác thú Hỏa Tê có tổ chức, có kỷ luật. Phạm vi hạp cốc cơ hồ trở thành trạm trung chuyển. Từng đạo thân ảnh ánh mắt hiện lên vẻ không cam lòng, bóp nát lệnh bài trong tay.
- Nếu có thể di chuyển toàn bộ bọn chúng sang thế giới Thượng cổ hồng hoang thì tốt rồi.
Sau khi Tà Thần ma kiếm trong tay La Thiên Tôn Tọa được tắm máu thỏa thê, thân kiếm tràn ngập huyết quang, phát ra tiếng ngâm khẽ, khoảng cách nhận chủ tiến thêm được một bước.
Cảnh tượng này khiến Tiêu Dương có chút xúc động. Chi địa của Hỏa Tê đã bị hủy trong trận chiến này. Mặc dù chúng đã giành được thắng lợi, nhưng xét cho cùng đã mất đi nhà.
Chém giết bắt đầu từ hoàng hôn, mãi cho đến khi trăng treo cao mới kết thúc.
Cuồng bạo nhất vẫn là ác thú Hỏa Tê.
Ác thú Hỏa Tê thương vong cũng không ít. Sau khi Sơn Hải trận bị phá, chúng không còn trận pháp làm lá chắn, chỉ có thể quyết đấu đến cùng với các thiên tài đao thật thương thật đến từ các đại thế giới.
Để cho mấy ngàn con ác thú Hỏa Tê nhận chủ, mặc dù Tiêu Dương có được tiên bút nhưng lại không có nhiều lực họa đạo. Cho dù có làm được cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Máu tươi tràn ngập không gian.
Đám người Dịch Hàn đứng đằng sau Tiêu Dương, nhìn ác thú Hỏa Tê cửa hành nghi thức tế điện, thần sắc ngưng trọng, ngay cả hai cô gái trời sinh bản tính yếu đuối, khóe mắt mơ hồ có chút đỏ lên.
Thần hài bừng tỉnh, tạo thành cảnh tượng không thể tránh khỏi.
Tiêu Dương không khỏi nảy sinh suy nghĩ như vậy. Thế giới Thượng cổ hồng hoang so với Thần Linh cảnh địa tàn khốc này thì thích hợp trở thành nhà hơn. Chỉ là, trừ phi nhận chủ, còn không thì không thể mang chúng đi.
Thanh âm Man đại đột nhiên vang lên bên tai Tiêu Dương:
Hai đại thú vương đồng thời phát ra tiếng rống, phút chốc cả đàn Hỏa Tê gào thét cả lên.
Tiêu Dương chưa bao giờ tin vào vận khí, nhưng những lời này của Man đại, nên giải thích thế nào đây?
Chúng đang cầu phúc cho đồng bọn của mình.
Đồng tử Dịch Hàn có chút co rụt lại. Lần đầu tiên trước mắt y, Tiêu Dương không chút che giấu phóng xuất ra lực họa đạo.
Ác thú cũng có tình cảm. Cảnh tượng vừa rồi chính là băng chứng tốt nhất.
Khi bức tranh hóa thành lưu quang chui vào đầu thú vương Man nhị, ánh mắt Man nhị nhìn hắn nhất thời mang theo sự sùng bái. Không sai, đó là khí tức của Hoàng. Là khí tức của Hoàng.
Trong quá trình chinh phục Man đại, nó không ngừng giày dụa, nhưng Man nhị thì không. Sau mấy lần thất bại, Tiêu Dương rất nhanh thuận lợi hoàn thành bức họa.
Tiên bút có trong tay, Tiêu Dương nhảy lên, xuất hiện trước người Man nhị, vẽ một bức họa vòng quanh con thú.
Rống.
Có lẽ khí tức Hoàng mà nó nhắc đến chính là thời đại mãnh thú tranh bá ở thế giới Thượng cổ hồng hoang của Tiêu Dương. Tiêu Dương dưới cơ duyên xảo hợp mà trở thành chúa tế của thế giới đó. Chẳng lẽ đó chính là Hoàng?
Tiêu Dương hơi chút trầm ngâm, nhìn sang Man nhị, chậm rãi gật đầu, phất tay một cái, họa quyển liền xuất hiện.
- Đạo lực thứ hai mà hắn cảm ngộ chính là họa đạo?
- Chủ nhân.
Tiêu Dương giật mình, có vài phần khó hiểu. Sau một lát, Tiêu Dương nhớ đến quá trình trấn áp Man đại nhận chủ, khi đó hắn đã phóng thích lực họa đạo biến dị, dùng tiên bút làm mồi dẫn, sáng tạo sức mạnh, vẽ nên bức họa thú vương. Chẳng lẽ đó chính là khí tức Hoàng?
Khí tức Hoàng?
- Xin cho Man nhị cảm thụ khí tức Hoàng trên cơ thể người. Chỉ có như vậy, nó mới cam tâm tình nguyện nhận chủ.
- Bái kiến chủ nhân.
Man nhị cung kính quỳ xuống trước mặt Tiêu Dương.
Cảnh tượng này khiến mọi người phía sau sợ ngây người. Thú vương nhận chủ là chuyện cực kỳ khó tin. Nhưng bây giờ, Tiêu Dương lại tái hiện quá trình thú vương nhận chủ một cách rất ư là đơn giản.
Bạch Húc Húc há to miệng cả nửa ngày, thì thào:
- Xem ra, sau này trở vê báo danh với ban mỹ thuật tạo hình được rồi.
Một bút, một bức tranh chính là toàn bộ quá trình khiến thú vương nhận chủ. Đây là chuyện rất khó tưởng tượng.
Nhưng đối với mọi người mà nói, Tiêu Dương chính là đại diện cho kỳ tích.
Bởi vậy, cho dù cảnh tượng kế tiếp có cực kỳ rúng động, tất cả mọi người vẫn duy trì được sự bình tĩnh.
Nhưng một tin tức khiến mọi người không thể giải thích đã rất nhanh truyên ra. Tất cả ác thú Hỏa Tê bên trong đại hạp cốc đã biến mất không thấy tăm hơi.
Sau khi đám người Tiêu Dương đi được vài ngày, rốt cuộc đã có người có dũng khí bước vào đại hạp cốc. Dù sao cũng mới trải qua trận chiến chưa lâu, nếu lúc này mà vào, nói không chừng sẽ thu được bảo bối hai bên để lại.
Mãi cho đến ba ngày sau, Tiêu Dương và mọi người mới rời khỏi hạp cốc, thẳng hướng phía đông. Theo như Hào Phong nói, bọn họ phải đến Thông Thiên Kiều trước.
Còn hạp cốc đã trở thành cấm địa. Trong vòng mấy ngày, không ai có dũng khí tiến vào trong nửa bước.
Vô số người rúng động, vô số người hoan hô, vô số người hoảng sợ, vô số người khó tin.
Quái tài Tiêu Dương dùng sức của một người quét ngang hơn mười con nối dòng Thần Minh, một trận chiến thành danh.
"Nhân phẩm lớn" bộc phát.
Tiêu Dương nở nụ cười toe toét. Mấy ngàn con ác thú hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong bức tranh của Tiêu Dương. Quả thật chúng đã nhận chủ. Khi hắn trở lại địa cầu, hắn có thể mang chúng về lại thượng cổ hồng hoang.
- Mẹ ơi!
Nhìn mấy ngàn con ác thú biến mất, tiểu chính thái Bạch Húc Húc không nhịn được mắt tối sâm đi. Thế giới này quá điên cuồng, cậu thật sự không theo kịp.
Khiến cho cả đàn ác thú Hỏa Tê nhận chủ, đây chính là thu hoạch lớn nhất của Tiêu Dương ở Thần Linh cảnh địa tâng bốn.
- Hỏa Tê chính là một chủng tộc ác thú sống quần cư ở Thần Linh cảnh địa. Ngoại trừ chúng ra, vẫn còn những ác thú khác.
Hai mắt Tiêu Dương sáng lên, thậm chí không thể chờ đợi được mà muốn chinh phục ác thú cường đại và hiếm thấy hơn. Đương nhiên, Tiêu Dương cũng hiểu, chinh phục được ác thú phải mang tính ngẫu nhiên. Hơn nữa, cũng chưa chắc đã thành công khi muốn chinh phục một thú vương ác thú cường đại.
Thực lực mới là chính.
Tiêu Dương và mười người ở lại hạp cốc nghỉ ngơi suốt ba ngày, hấp thu hiệu quả mà trận chiến mang đến. Ba ngày trôi qua, tin tức ở đại hạp cốc Thần Linh cảnh địa tâng bốn đã lan truyền ngàn dặm.
Tiêu Dương không cần tiêu hao một chút lực họa đạo vẫn thu được một chủng tộc ác thú cường đại.
Mấy ngày con ác thú đồng thời nhận chủ, chuyện này đối với Tiêu Dương mà nói là một chuyện ngoài ý muốn. Hắn không cần dùng đến lực họa đạo vẫn có thể khiến cho mấy ngàn con ác thú tự động nhận chủ. Đây chính là dấu hiệu nhận chủ.
Thu phục Man nhị phải cần đến lực họa đạo của Thế giới thượng cổ hồng hoang. Còn mấy ngàn con ác thú này, Tiêu Dương trong khoảnh khắc cảm nhận được một cảm giác rất thân thiết, giống như tính mạng của chúng đang nằm trong tay của hắn.
Không chỉ mọi người, ngay cả Tiêu Dương cũng phải trợn mắt, đầu óc không kịp phản ứng.
Mấy ngàn ác thú Hỏa Tê đồng thời quỳ xuống trước mặt Tiêu Dương, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Sông khô cạn, không một dấu vết nào có thể tìm ra.
Đây chính là một nghi vấn không có cách giải.
Mà người khởi xướng cho nghi vấn đó đang dẫn các huynh đệ của hắn đến Thông Thiên Kiều.
Thông Thiên Kiều là thông đạo duy nhất dẫn đến Thần Linh cảnh địa tầng cao hơn. Bất luận kẻ nào, chỉ cần đủ một ngàn chiến điểm là có thể bước lên Thông Thiên Kiều, thẳng đến tầng thứ năm.
Và đây cũng là đường ra duy nhất nếu tiếp nhận truyền thừa thất bại.
Biển rộng mênh mông, sóng nước quay cuồng. Ở sâu trong biển rộng truyền đến tiếng kêu của ác thú.
Thông Thiên Kiều tọa lạc bên cạnh một bờ biển rộng.